Tác giả:

“Nghỉ, nghiêm!”“Toàn đội đều có, bốn mươi phút, tư thế quân đội!”Tiếng còi thật dài kết thúc, thao trường bị mặt trời đốt nóng lâm vào yên tĩnh, tân sinh mặc áo rằn ri đứng thẳng tắp.Năm phút sau.“Có người té xỉu!”“Mau đưa vào phòng y tế.”Sau khi phòng bệnh bận rộn một trận, liền trở nên yên tĩnh.Trên giường bệnh, cô gái nhỏ an tĩnh nằm, tóc ngắn có hơi lộn xộn, lông mi thật dài hơi cong, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng trẻo mũm mĩm, tú sắc khả xan (tú sắc khả xan chỉ người có tư sắc mê người).Mấy phút sau, cô gái nhỏ trên giường mở đôi con ngươi màu hổ phách, ánh mắt di chuyển, tháo mũi kim tiêm trên cánh tay ra.Đường Tuế Như vừa xuống giường vừa mở miệng mắng “Cmn! Huấn luyện quân sự! Huấn em rể ngươi! Còn kéo đến quân đội, một đám điên.”Cô nhô đầu nhỏ ra bên ngoài, chỉ thấy một y tá cầm con chuột trong tay, mắt không chớp nhìn màn hình máy vi tính.Y tá trong quân khu vẫn rất nhàn nhã.Đường Tuế Như thu hồi cái đầu nhỏ, dựa lưng vào tường “Ôi, ôi, tôi đau bụng quá…”Lập tức bên ngoài truyền…

Chương 51: Tôi ngủ trên giường anh ngủ trên sàn nhà

Yêu Chiều Cô Vợ NhỏTác giả: Từ Hứa HứaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Nghỉ, nghiêm!”“Toàn đội đều có, bốn mươi phút, tư thế quân đội!”Tiếng còi thật dài kết thúc, thao trường bị mặt trời đốt nóng lâm vào yên tĩnh, tân sinh mặc áo rằn ri đứng thẳng tắp.Năm phút sau.“Có người té xỉu!”“Mau đưa vào phòng y tế.”Sau khi phòng bệnh bận rộn một trận, liền trở nên yên tĩnh.Trên giường bệnh, cô gái nhỏ an tĩnh nằm, tóc ngắn có hơi lộn xộn, lông mi thật dài hơi cong, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng trẻo mũm mĩm, tú sắc khả xan (tú sắc khả xan chỉ người có tư sắc mê người).Mấy phút sau, cô gái nhỏ trên giường mở đôi con ngươi màu hổ phách, ánh mắt di chuyển, tháo mũi kim tiêm trên cánh tay ra.Đường Tuế Như vừa xuống giường vừa mở miệng mắng “Cmn! Huấn luyện quân sự! Huấn em rể ngươi! Còn kéo đến quân đội, một đám điên.”Cô nhô đầu nhỏ ra bên ngoài, chỉ thấy một y tá cầm con chuột trong tay, mắt không chớp nhìn màn hình máy vi tính.Y tá trong quân khu vẫn rất nhàn nhã.Đường Tuế Như thu hồi cái đầu nhỏ, dựa lưng vào tường “Ôi, ôi, tôi đau bụng quá…”Lập tức bên ngoài truyền… Tuế Tuế một thân nhẹ nhõm ngâm nga bài hát thiếu nhi, tắm rửa nhàn nhã dưới vòi hoa sen.Cô quấn khăn tám, lắc đầu, mở cửa phòng tắm ra…Cô cười bước chân lập tức ngừng lại, người đàn ông đưa lưng về phía cô không phải Diệp Cô Thâm sao?Mắt to của cô nhìn về cửa phòng, chắc chắn đóng cửa.Cho nên xác định đây không phải cô gặp ảo giác?Cô lau sạch nước ở tóc, đi qua: “Chú Diệp…”Diệp Cô Thâm cầm điện thoại quay đầu lại, khuôn mặt nhỏ nhắn, thanh thủy xuất phù dung( kiểu cô gái trong sáng) của cô gái nhỏ xuất hiện. So với lần trước tại nhà Đường gia nhìn thấy một mà kia, càng cảm thấy cô đáng yêu, xinh đẹp, yêu thích.“Cần anh sấy tóc giúp em không?”“Không, không cần! Việc nhỏ đó tôi tự làm là được rồi!” Cô lập tức dùng bước lại, chẳng lẽ lúc này Diệp Cô Thâm không giải thích cho cô một anht tại sao bỗng nhiên lại xuất hiện ở phòng ngủ sao?“Hôm nay anh ngủ giường, em ngủ trên sàn nhà.” Diệp Cô Thâm ngồi trên giường, con mắt đen nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, rồi nhìn sàn nhà: “Anh đã để đệm tốt cho em rồi.”Lúc này cô mới anh ý tới, bên giường còn có chăn đệm màu xanh quân đội nằm dưới đất.Là một cái ga giường mỏng trải trên đất thêm một cái gối và chăn mỏng sao?Có cái quỷ gì là đệm tốt sao?Lúc cô sắp bộc phát, bên tai truyền đến giọng nói lạnh lùng không mặn không nhạt của anh nói: “Em trẻ tuổi, ngủ nhiều đệm cứng, tốt đối với thân thể.”“Anh cũng gọi tôi là Nhuyễn Nhuyễn rồi, đương nhiên tôi cũng muốn ngủ n** m*m m** đấy!” So với ngủ trên mặt đất thì có khác gì nhau?Thần sắc Diệp Cô Thâm nghiêm túc: “Không thương lượng! Anh đã đồng ý với em nhất định phải làm.”“Chú Diệp, thật ra cũng không cần tích cực như vậy đâu. Thật sự, tôi có thể không cần nho xanh, không bằng suy nghĩ để tôi nằm ngủ trên giường nha!” Trước kia cô cảm thấy cái giường này thật cứng mà.Nhưng mà so với sàn nhà, quả thực sẽ mềm hơn đúng không?Đáy mắt Diệp Cô Thâm hiện ra một tia không dễ dàng, cười nhạt: “Em muốn ngủ cùng giường với anh?”Cô ngủ trên giường, không phải anh nên ngủ trên sàn nhà sao?Xem ra bộ dạng lạnh lùng kia, đêm nay muốn ngủ trên giường đoán chừng là muốn hiến thân mới được.Được rồi, không phải sàn nhà sao?Cô có cái gì không thể ngủ được.Sấy tóc rất nanh, cô đem chăn mỏng phủ lên mặt đất, giữ một đầu chiếc váy ngủ trên ngực, mà cách chỗ cô không xa, Diệp Cô Thâm giống như đã ngủ ở trên giường.Móa?Cô mất buổi tối giúp anh thắng game, một anht cũng không đau lòng cho cô?Mới không thèm gả cho anh!Đường Tuệ Như rất ít khi nằm mơ, nhưng lần này nằm mơ cô đã gả cho Diệp Cô Thâm.Thiếu nữ tuổi mười tám, nâng một cái bụng phình ban ngày đứng quân tư, buổi tối còn ngủ trên sàn nhà, cô thật thê thám nha.Đáng sợ nhất không phải cái này mà trong mơ, Diệp Cô Thâm hi sinh.Chỉ còn lại cô nhi quả phụ bọn họ, thật đáng thương mà.“A…”Cô bừng tỉnh dậy.Diệp Cô Thâm ngủ trên giường, nghe thấy động tĩnh của cô liền bật đèn lên, thân hình cao lớn ngồi xổm ở bên cạnh cô.Cô gái nhỏ đầu úp vào gối, hai tay ôm gối, khóc nức nở.Để cô ngủ trên sàn nhà, ủy khuất như vậy sao?Anh vuốt tóc cô, ôn nhu nói: “ Cho em ngủ trên giường, đừng khóc?”Trước mặt vợ tương lai, tất cả nguyên tắc của Diệp Cô Thâm đều bị đánh vỡ.“Oa oa oa…”Cô khóc không phải vì ngủ trên sàn nhà mà là vì trong giấc mơ giống như thật.Cô mới không cần mười tám tuổi đã mang thai, cũng không muốn về sau chồng mình hi sinh.Cô gái nhỏ khóc nức nở, ư , giống như không nghe anh nói, duy trì tư thế bất động.

Tuế Tuế một thân nhẹ nhõm ngâm nga bài hát thiếu nhi, tắm rửa nhàn nhã dưới vòi hoa sen.Cô quấn khăn tám, lắc đầu, mở cửa phòng tắm ra…Cô cười bước chân lập tức ngừng lại, người đàn ông đưa lưng về phía cô không phải Diệp Cô Thâm sao?Mắt to của cô nhìn về cửa phòng, chắc chắn đóng cửa.Cho nên xác định đây không phải cô gặp ảo giác?Cô lau sạch nước ở tóc, đi qua: “Chú Diệp…”Diệp Cô Thâm cầm điện thoại quay đầu lại, khuôn mặt nhỏ nhắn, thanh thủy xuất phù dung( kiểu cô gái trong sáng) của cô gái nhỏ xuất hiện. So với lần trước tại nhà Đường gia nhìn thấy một mà kia, càng cảm thấy cô đáng yêu, xinh đẹp, yêu thích.“Cần anh sấy tóc giúp em không?”“Không, không cần! Việc nhỏ đó tôi tự làm là được rồi!” Cô lập tức dùng bước lại, chẳng lẽ lúc này Diệp Cô Thâm không giải thích cho cô một anht tại sao bỗng nhiên lại xuất hiện ở phòng ngủ sao?“Hôm nay anh ngủ giường, em ngủ trên sàn nhà.” Diệp Cô Thâm ngồi trên giường, con mắt đen nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, rồi nhìn sàn nhà: “Anh đã để đệm tốt cho em rồi.”Lúc này cô mới anh ý tới, bên giường còn có chăn đệm màu xanh quân đội nằm dưới đất.Là một cái ga giường mỏng trải trên đất thêm một cái gối và chăn mỏng sao?Có cái quỷ gì là đệm tốt sao?Lúc cô sắp bộc phát, bên tai truyền đến giọng nói lạnh lùng không mặn không nhạt của anh nói: “Em trẻ tuổi, ngủ nhiều đệm cứng, tốt đối với thân thể.”“Anh cũng gọi tôi là Nhuyễn Nhuyễn rồi, đương nhiên tôi cũng muốn ngủ n** m*m m** đấy!” So với ngủ trên mặt đất thì có khác gì nhau?Thần sắc Diệp Cô Thâm nghiêm túc: “Không thương lượng! Anh đã đồng ý với em nhất định phải làm.”“Chú Diệp, thật ra cũng không cần tích cực như vậy đâu. Thật sự, tôi có thể không cần nho xanh, không bằng suy nghĩ để tôi nằm ngủ trên giường nha!” Trước kia cô cảm thấy cái giường này thật cứng mà.Nhưng mà so với sàn nhà, quả thực sẽ mềm hơn đúng không?Đáy mắt Diệp Cô Thâm hiện ra một tia không dễ dàng, cười nhạt: “Em muốn ngủ cùng giường với anh?”Cô ngủ trên giường, không phải anh nên ngủ trên sàn nhà sao?Xem ra bộ dạng lạnh lùng kia, đêm nay muốn ngủ trên giường đoán chừng là muốn hiến thân mới được.Được rồi, không phải sàn nhà sao?Cô có cái gì không thể ngủ được.Sấy tóc rất nanh, cô đem chăn mỏng phủ lên mặt đất, giữ một đầu chiếc váy ngủ trên ngực, mà cách chỗ cô không xa, Diệp Cô Thâm giống như đã ngủ ở trên giường.Móa?Cô mất buổi tối giúp anh thắng game, một anht cũng không đau lòng cho cô?Mới không thèm gả cho anh!Đường Tuệ Như rất ít khi nằm mơ, nhưng lần này nằm mơ cô đã gả cho Diệp Cô Thâm.Thiếu nữ tuổi mười tám, nâng một cái bụng phình ban ngày đứng quân tư, buổi tối còn ngủ trên sàn nhà, cô thật thê thám nha.Đáng sợ nhất không phải cái này mà trong mơ, Diệp Cô Thâm hi sinh.Chỉ còn lại cô nhi quả phụ bọn họ, thật đáng thương mà.“A…”Cô bừng tỉnh dậy.Diệp Cô Thâm ngủ trên giường, nghe thấy động tĩnh của cô liền bật đèn lên, thân hình cao lớn ngồi xổm ở bên cạnh cô.Cô gái nhỏ đầu úp vào gối, hai tay ôm gối, khóc nức nở.Để cô ngủ trên sàn nhà, ủy khuất như vậy sao?Anh vuốt tóc cô, ôn nhu nói: “ Cho em ngủ trên giường, đừng khóc?”Trước mặt vợ tương lai, tất cả nguyên tắc của Diệp Cô Thâm đều bị đánh vỡ.“Oa oa oa…”Cô khóc không phải vì ngủ trên sàn nhà mà là vì trong giấc mơ giống như thật.Cô mới không cần mười tám tuổi đã mang thai, cũng không muốn về sau chồng mình hi sinh.Cô gái nhỏ khóc nức nở, ư , giống như không nghe anh nói, duy trì tư thế bất động.

Yêu Chiều Cô Vợ NhỏTác giả: Từ Hứa HứaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Nghỉ, nghiêm!”“Toàn đội đều có, bốn mươi phút, tư thế quân đội!”Tiếng còi thật dài kết thúc, thao trường bị mặt trời đốt nóng lâm vào yên tĩnh, tân sinh mặc áo rằn ri đứng thẳng tắp.Năm phút sau.“Có người té xỉu!”“Mau đưa vào phòng y tế.”Sau khi phòng bệnh bận rộn một trận, liền trở nên yên tĩnh.Trên giường bệnh, cô gái nhỏ an tĩnh nằm, tóc ngắn có hơi lộn xộn, lông mi thật dài hơi cong, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng trẻo mũm mĩm, tú sắc khả xan (tú sắc khả xan chỉ người có tư sắc mê người).Mấy phút sau, cô gái nhỏ trên giường mở đôi con ngươi màu hổ phách, ánh mắt di chuyển, tháo mũi kim tiêm trên cánh tay ra.Đường Tuế Như vừa xuống giường vừa mở miệng mắng “Cmn! Huấn luyện quân sự! Huấn em rể ngươi! Còn kéo đến quân đội, một đám điên.”Cô nhô đầu nhỏ ra bên ngoài, chỉ thấy một y tá cầm con chuột trong tay, mắt không chớp nhìn màn hình máy vi tính.Y tá trong quân khu vẫn rất nhàn nhã.Đường Tuế Như thu hồi cái đầu nhỏ, dựa lưng vào tường “Ôi, ôi, tôi đau bụng quá…”Lập tức bên ngoài truyền… Tuế Tuế một thân nhẹ nhõm ngâm nga bài hát thiếu nhi, tắm rửa nhàn nhã dưới vòi hoa sen.Cô quấn khăn tám, lắc đầu, mở cửa phòng tắm ra…Cô cười bước chân lập tức ngừng lại, người đàn ông đưa lưng về phía cô không phải Diệp Cô Thâm sao?Mắt to của cô nhìn về cửa phòng, chắc chắn đóng cửa.Cho nên xác định đây không phải cô gặp ảo giác?Cô lau sạch nước ở tóc, đi qua: “Chú Diệp…”Diệp Cô Thâm cầm điện thoại quay đầu lại, khuôn mặt nhỏ nhắn, thanh thủy xuất phù dung( kiểu cô gái trong sáng) của cô gái nhỏ xuất hiện. So với lần trước tại nhà Đường gia nhìn thấy một mà kia, càng cảm thấy cô đáng yêu, xinh đẹp, yêu thích.“Cần anh sấy tóc giúp em không?”“Không, không cần! Việc nhỏ đó tôi tự làm là được rồi!” Cô lập tức dùng bước lại, chẳng lẽ lúc này Diệp Cô Thâm không giải thích cho cô một anht tại sao bỗng nhiên lại xuất hiện ở phòng ngủ sao?“Hôm nay anh ngủ giường, em ngủ trên sàn nhà.” Diệp Cô Thâm ngồi trên giường, con mắt đen nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, rồi nhìn sàn nhà: “Anh đã để đệm tốt cho em rồi.”Lúc này cô mới anh ý tới, bên giường còn có chăn đệm màu xanh quân đội nằm dưới đất.Là một cái ga giường mỏng trải trên đất thêm một cái gối và chăn mỏng sao?Có cái quỷ gì là đệm tốt sao?Lúc cô sắp bộc phát, bên tai truyền đến giọng nói lạnh lùng không mặn không nhạt của anh nói: “Em trẻ tuổi, ngủ nhiều đệm cứng, tốt đối với thân thể.”“Anh cũng gọi tôi là Nhuyễn Nhuyễn rồi, đương nhiên tôi cũng muốn ngủ n** m*m m** đấy!” So với ngủ trên mặt đất thì có khác gì nhau?Thần sắc Diệp Cô Thâm nghiêm túc: “Không thương lượng! Anh đã đồng ý với em nhất định phải làm.”“Chú Diệp, thật ra cũng không cần tích cực như vậy đâu. Thật sự, tôi có thể không cần nho xanh, không bằng suy nghĩ để tôi nằm ngủ trên giường nha!” Trước kia cô cảm thấy cái giường này thật cứng mà.Nhưng mà so với sàn nhà, quả thực sẽ mềm hơn đúng không?Đáy mắt Diệp Cô Thâm hiện ra một tia không dễ dàng, cười nhạt: “Em muốn ngủ cùng giường với anh?”Cô ngủ trên giường, không phải anh nên ngủ trên sàn nhà sao?Xem ra bộ dạng lạnh lùng kia, đêm nay muốn ngủ trên giường đoán chừng là muốn hiến thân mới được.Được rồi, không phải sàn nhà sao?Cô có cái gì không thể ngủ được.Sấy tóc rất nanh, cô đem chăn mỏng phủ lên mặt đất, giữ một đầu chiếc váy ngủ trên ngực, mà cách chỗ cô không xa, Diệp Cô Thâm giống như đã ngủ ở trên giường.Móa?Cô mất buổi tối giúp anh thắng game, một anht cũng không đau lòng cho cô?Mới không thèm gả cho anh!Đường Tuệ Như rất ít khi nằm mơ, nhưng lần này nằm mơ cô đã gả cho Diệp Cô Thâm.Thiếu nữ tuổi mười tám, nâng một cái bụng phình ban ngày đứng quân tư, buổi tối còn ngủ trên sàn nhà, cô thật thê thám nha.Đáng sợ nhất không phải cái này mà trong mơ, Diệp Cô Thâm hi sinh.Chỉ còn lại cô nhi quả phụ bọn họ, thật đáng thương mà.“A…”Cô bừng tỉnh dậy.Diệp Cô Thâm ngủ trên giường, nghe thấy động tĩnh của cô liền bật đèn lên, thân hình cao lớn ngồi xổm ở bên cạnh cô.Cô gái nhỏ đầu úp vào gối, hai tay ôm gối, khóc nức nở.Để cô ngủ trên sàn nhà, ủy khuất như vậy sao?Anh vuốt tóc cô, ôn nhu nói: “ Cho em ngủ trên giường, đừng khóc?”Trước mặt vợ tương lai, tất cả nguyên tắc của Diệp Cô Thâm đều bị đánh vỡ.“Oa oa oa…”Cô khóc không phải vì ngủ trên sàn nhà mà là vì trong giấc mơ giống như thật.Cô mới không cần mười tám tuổi đã mang thai, cũng không muốn về sau chồng mình hi sinh.Cô gái nhỏ khóc nức nở, ư , giống như không nghe anh nói, duy trì tư thế bất động.

Chương 51: Tôi ngủ trên giường anh ngủ trên sàn nhà