Hôm nay là đêm tân hôn của Lạc Thần Hi.Mà chú rể chính là đại thiếu gia của Mục gia, Mục Diệc Thần. Đó là mộtgia tộc giàu có và quyền thế hàng đầu thành phố T. Điều đáng nói ở đâylà, người mà cô sắp cưới vốn dĩ lại là anh rể của cô."Cạch" một tiếng, cha của cô, Lạc An Quốc, đẩy cửa bước vào."Thế nào? Đã chuẩn bị xong hết chưa?" Lạc An Quốc vội vã đóng cửaphòng rồi cuống cuồng đi tới.Lạc Thần Hi chỉ đáp"Ừ" một tiếng."Nói đi chứ! Con ừm cái gì hả? Các thông tin về chị của con, con đãthuộc lòng hết chưa?""Đã thuộc."Nghe vậy, Lạc An Quốc lập tức thở phào nhẹ nhõm, "Vậy thì tốt, vậy thìtốt! Đúng là con gái ngoan của ba mà. Kể từ ngày hôm nay trở đi, conphải sống trong thân phận của chị con tại Mục gia, vì vậy con tuyệt đốikhông được để lộ bất kỳ một sơ hở nào, có biết không hả? Trên dưới Lạcgia nhà chúng ta đều dựa cả vào còn đấy!"Lạc Thần Hi nhịn không được, lườm ông ta.Thật khâm phục Lạc An Quốc, không ngờ ông ta còn có thể giả dạngthành người cha hiền lành như thế này. Da mặt ông ta…
Chương 219
Mục Thiếu, Anh Đừng Quá Tự ĐạiTác giả: Tinh Thủy LinhTruyện Ngôn TìnhHôm nay là đêm tân hôn của Lạc Thần Hi.Mà chú rể chính là đại thiếu gia của Mục gia, Mục Diệc Thần. Đó là mộtgia tộc giàu có và quyền thế hàng đầu thành phố T. Điều đáng nói ở đâylà, người mà cô sắp cưới vốn dĩ lại là anh rể của cô."Cạch" một tiếng, cha của cô, Lạc An Quốc, đẩy cửa bước vào."Thế nào? Đã chuẩn bị xong hết chưa?" Lạc An Quốc vội vã đóng cửaphòng rồi cuống cuồng đi tới.Lạc Thần Hi chỉ đáp"Ừ" một tiếng."Nói đi chứ! Con ừm cái gì hả? Các thông tin về chị của con, con đãthuộc lòng hết chưa?""Đã thuộc."Nghe vậy, Lạc An Quốc lập tức thở phào nhẹ nhõm, "Vậy thì tốt, vậy thìtốt! Đúng là con gái ngoan của ba mà. Kể từ ngày hôm nay trở đi, conphải sống trong thân phận của chị con tại Mục gia, vì vậy con tuyệt đốikhông được để lộ bất kỳ một sơ hở nào, có biết không hả? Trên dưới Lạcgia nhà chúng ta đều dựa cả vào còn đấy!"Lạc Thần Hi nhịn không được, lườm ông ta.Thật khâm phục Lạc An Quốc, không ngờ ông ta còn có thể giả dạngthành người cha hiền lành như thế này. Da mặt ông ta… Editor: MayNói xong, cô bỗng nhiên đẩy Mục Diệc Thần một phen, tránh ra từ trong lòng ngực anh, sau đó bắt lấy cánh tay anh, liền kéo anh xuống dưới lầu.Mục Diệc Thần lần đầu tiên nghe được cô gái nhỏ dùng tiếng nói mềm mại nói ra hai chữ “Bạn trai”, lập tức ngẩn ra.Chờ lấy lại tinh thần, đã bị cô kéo tới bên ngoài bệnh viện.Thấy bên cạnh không có ai, Lạc Thần Hi lập tức thay đổi sắc mặt, “Mục Diệc Thần! Anh…… Sao anh lại tới đây?”Vừa nghe lời này, sắc mặt vừa mới từ âm u chuyển thành nhiều mây của Mục đại thiếu lại trầm xuống lần nữa.“Người phụ nữ này, cô có ý tứ gì? Rõ ràng là cô gọi điện thoại muốn tôi tới, hiện tại lại hỏi tôi?”“Nhưng không phải anh đã nói anh sẽ không tới sao?”Lạc Thần Hi đều sắp gấp điên rồi!Mục đại thiếu sớm không tới, muộn không tới, cố tình muốn tới ở thời điểm này!Mẹ cô còn ở phòng bệnh trên lầu nháo muốn xuất viện kìa.Tuy rằng có y tá hỗ trợ nhìn, nhưng cô sao có thể yên tâm?Lại nói, chẳng may mẹ vừa lúc ra ngoài, đụng phải Mục Diệc Thần, vừa không cần thận liền sẽ lộ tẩy!Mục Diệc Thần nheo đôi mắt lại, cười lạnh nói: “Lỗ tai nào của cô nghe được tôi nói sẽ không tới?”Lạc Thần Hi: “……”Giống như thật không nghe được, đều là trợ lý Trác truyền lời!“Vậy…… Vậy anh cũng không thể vừa đến liền mắng chửi người? Tôi là quan tâm bệnh tình bạn bè, mới tìm bác sĩ Lâm hỏi một chút, anh như vậy, kêu tôi về sau phải đối mặt với anh ấy như thế nào? Thôi, nói với anh cũng vô dụng, đi thôi, tôi không còn mặt mũi tiếp tục ngốc ở bệnh viện!”Cô bắt lấy ống tay áo Mục Diệc Thần, muốn kéo anh đi.Người đàn ông này ở bệnh viện, thật sự là quá nguy hiểm, trước mang anh ta đi lại nói.Nhưng mà, cô kéo vài cái, người đàn ông này lại không chịu di động một bước.“Này, anh còn thất thần làm gì?” Cô có chút nóng nảy.Mục Diệc Thần lạnh lùng liếc cô, “Có phải cô làm chuyện gì trái với lương tâm không? Vì sao lại khẩn trương như vậy?”- --Trong lòng Lạc Thần Hi một trận thấp thỏm.Cảm giác của Mục đại thiếu không khỏi cũng quá nhạy bén rồi đi?Sẽ không thật sự bị anh ta nhìn ra cái gì chứ?Cô cưỡng bách chính mình trấn định xuống, miễn cưỡng nói: “Tôi có cái gì phải khẩn trương? Tôi là cảm thấy mất mặt! Mất mặt biết không? Rốt cuộc anh có đi hay không?”Mục Diệc Thần nhìn chằm chằm cô trong chốc lát, nheo mắt lại, “Không đi!”……Cùng lúc đó.Trên hành lang lầu ba, Lâm Thăng bị hai người bỏ xuống đứng ngốc trong chốc lát, nội tâm có loại buồn bã nói không nên lời.“Không nghĩ tới, Lạc tiểu thư đã có bạn trai rồi, vừa nhìn liền biết là người có thân phận……”Từ lần đầu tiên nhìn thấy Lạc Thần Hi xinh đẹp động lòng người, Lâm Thăng liền cảm thấy trái tim yên lặng gần ba mươi năm của mình có một khe hở.Đáng tiếc, còn chưa kịp bày tỏ, liền gặp phải đả kích trầm trọng như vậy.Anh thở dài, xoay người chuẩn bị rời đi.Ở chỗ cầu thang, đụng phải một hình bóng quen thuộc.“Lục…… Lục nữ sĩ! Bác…… sao bác lại ở chỗ này?!”Lục Văn Quân nghe được âm thanh, cũng hoảng sợ.Bà thừa dịp y tá trực ban không chú ý, c** đ* bệnh nhân ra, muốn chuồn êm rời đi bệnh viện.Kết quả trùng hợp thế nào, còn chưa có xuống lầu, liền gặp gỡ Lâm Thăng.Lâm Thăng lập tức hiểu được, ngăn ở trước mặt bà, “Lục nữ sĩ, bác làm gì vậy? Lạc tiểu thư đã nói, muốn bác lưu lại bệnh viện chữa bệnh. Bác lập tức liền sẽ làm giải phẫu ghép tim, lúc này sao có thể xuất viện?”
Editor: May
Nói xong, cô bỗng nhiên đẩy Mục Diệc Thần một phen, tránh ra từ trong lòng ngực anh, sau đó bắt lấy cánh tay anh, liền kéo anh xuống dưới lầu.
Mục Diệc Thần lần đầu tiên nghe được cô gái nhỏ dùng tiếng nói mềm mại nói ra hai chữ “Bạn trai”, lập tức ngẩn ra.
Chờ lấy lại tinh thần, đã bị cô kéo tới bên ngoài bệnh viện.
Thấy bên cạnh không có ai, Lạc Thần Hi lập tức thay đổi sắc mặt, “Mục Diệc Thần! Anh…… Sao anh lại tới đây?”
Vừa nghe lời này, sắc mặt vừa mới từ âm u chuyển thành nhiều mây của Mục đại thiếu lại trầm xuống lần nữa.
“Người phụ nữ này, cô có ý tứ gì? Rõ ràng là cô gọi điện thoại muốn tôi tới, hiện tại lại hỏi tôi?”
“Nhưng không phải anh đã nói anh sẽ không tới sao?”
Lạc Thần Hi đều sắp gấp điên rồi!
Mục đại thiếu sớm không tới, muộn không tới, cố tình muốn tới ở thời điểm này!
Mẹ cô còn ở phòng bệnh trên lầu nháo muốn xuất viện kìa.
Tuy rằng có y tá hỗ trợ nhìn, nhưng cô sao có thể yên tâm?
Lại nói, chẳng may mẹ vừa lúc ra ngoài, đụng phải Mục Diệc Thần, vừa không cần thận liền sẽ lộ tẩy!
Mục Diệc Thần nheo đôi mắt lại, cười lạnh nói: “Lỗ tai nào của cô nghe được tôi nói sẽ không tới?”
Lạc Thần Hi: “……”
Giống như thật không nghe được, đều là trợ lý Trác truyền lời!
“Vậy…… Vậy anh cũng không thể vừa đến liền mắng chửi người? Tôi là quan tâm bệnh tình bạn bè, mới tìm bác sĩ Lâm hỏi một chút, anh như vậy, kêu tôi về sau phải đối mặt với anh ấy như thế nào? Thôi, nói với anh cũng vô dụng, đi thôi, tôi không còn mặt mũi tiếp tục ngốc ở bệnh viện!”
Cô bắt lấy ống tay áo Mục Diệc Thần, muốn kéo anh đi.
Người đàn ông này ở bệnh viện, thật sự là quá nguy hiểm, trước mang anh ta đi lại nói.
Nhưng mà, cô kéo vài cái, người đàn ông này lại không chịu di động một bước.
“Này, anh còn thất thần làm gì?” Cô có chút nóng nảy.
Mục Diệc Thần lạnh lùng liếc cô, “Có phải cô làm chuyện gì trái với lương tâm không? Vì sao lại khẩn trương như vậy?”
- --
Trong lòng Lạc Thần Hi một trận thấp thỏm.
Cảm giác của Mục đại thiếu không khỏi cũng quá nhạy bén rồi đi?
Sẽ không thật sự bị anh ta nhìn ra cái gì chứ?
Cô cưỡng bách chính mình trấn định xuống, miễn cưỡng nói: “Tôi có cái gì phải khẩn trương? Tôi là cảm thấy mất mặt! Mất mặt biết không? Rốt cuộc anh có đi hay không?”
Mục Diệc Thần nhìn chằm chằm cô trong chốc lát, nheo mắt lại, “Không đi!”
……
Cùng lúc đó.
Trên hành lang lầu ba, Lâm Thăng bị hai người bỏ xuống đứng ngốc trong chốc lát, nội tâm có loại buồn bã nói không nên lời.
“Không nghĩ tới, Lạc tiểu thư đã có bạn trai rồi, vừa nhìn liền biết là người có thân phận……”
Từ lần đầu tiên nhìn thấy Lạc Thần Hi xinh đẹp động lòng người, Lâm Thăng liền cảm thấy trái tim yên lặng gần ba mươi năm của mình có một khe hở.
Đáng tiếc, còn chưa kịp bày tỏ, liền gặp phải đả kích trầm trọng như vậy.
Anh thở dài, xoay người chuẩn bị rời đi.
Ở chỗ cầu thang, đụng phải một hình bóng quen thuộc.
“Lục…… Lục nữ sĩ! Bác…… sao bác lại ở chỗ này?!”
Lục Văn Quân nghe được âm thanh, cũng hoảng sợ.
Bà thừa dịp y tá trực ban không chú ý, c** đ* bệnh nhân ra, muốn chuồn êm rời đi bệnh viện.
Kết quả trùng hợp thế nào, còn chưa có xuống lầu, liền gặp gỡ Lâm Thăng.
Lâm Thăng lập tức hiểu được, ngăn ở trước mặt bà, “Lục nữ sĩ, bác làm gì vậy? Lạc tiểu thư đã nói, muốn bác lưu lại bệnh viện chữa bệnh. Bác lập tức liền sẽ làm giải phẫu ghép tim, lúc này sao có thể xuất viện?”
Mục Thiếu, Anh Đừng Quá Tự ĐạiTác giả: Tinh Thủy LinhTruyện Ngôn TìnhHôm nay là đêm tân hôn của Lạc Thần Hi.Mà chú rể chính là đại thiếu gia của Mục gia, Mục Diệc Thần. Đó là mộtgia tộc giàu có và quyền thế hàng đầu thành phố T. Điều đáng nói ở đâylà, người mà cô sắp cưới vốn dĩ lại là anh rể của cô."Cạch" một tiếng, cha của cô, Lạc An Quốc, đẩy cửa bước vào."Thế nào? Đã chuẩn bị xong hết chưa?" Lạc An Quốc vội vã đóng cửaphòng rồi cuống cuồng đi tới.Lạc Thần Hi chỉ đáp"Ừ" một tiếng."Nói đi chứ! Con ừm cái gì hả? Các thông tin về chị của con, con đãthuộc lòng hết chưa?""Đã thuộc."Nghe vậy, Lạc An Quốc lập tức thở phào nhẹ nhõm, "Vậy thì tốt, vậy thìtốt! Đúng là con gái ngoan của ba mà. Kể từ ngày hôm nay trở đi, conphải sống trong thân phận của chị con tại Mục gia, vì vậy con tuyệt đốikhông được để lộ bất kỳ một sơ hở nào, có biết không hả? Trên dưới Lạcgia nhà chúng ta đều dựa cả vào còn đấy!"Lạc Thần Hi nhịn không được, lườm ông ta.Thật khâm phục Lạc An Quốc, không ngờ ông ta còn có thể giả dạngthành người cha hiền lành như thế này. Da mặt ông ta… Editor: MayNói xong, cô bỗng nhiên đẩy Mục Diệc Thần một phen, tránh ra từ trong lòng ngực anh, sau đó bắt lấy cánh tay anh, liền kéo anh xuống dưới lầu.Mục Diệc Thần lần đầu tiên nghe được cô gái nhỏ dùng tiếng nói mềm mại nói ra hai chữ “Bạn trai”, lập tức ngẩn ra.Chờ lấy lại tinh thần, đã bị cô kéo tới bên ngoài bệnh viện.Thấy bên cạnh không có ai, Lạc Thần Hi lập tức thay đổi sắc mặt, “Mục Diệc Thần! Anh…… Sao anh lại tới đây?”Vừa nghe lời này, sắc mặt vừa mới từ âm u chuyển thành nhiều mây của Mục đại thiếu lại trầm xuống lần nữa.“Người phụ nữ này, cô có ý tứ gì? Rõ ràng là cô gọi điện thoại muốn tôi tới, hiện tại lại hỏi tôi?”“Nhưng không phải anh đã nói anh sẽ không tới sao?”Lạc Thần Hi đều sắp gấp điên rồi!Mục đại thiếu sớm không tới, muộn không tới, cố tình muốn tới ở thời điểm này!Mẹ cô còn ở phòng bệnh trên lầu nháo muốn xuất viện kìa.Tuy rằng có y tá hỗ trợ nhìn, nhưng cô sao có thể yên tâm?Lại nói, chẳng may mẹ vừa lúc ra ngoài, đụng phải Mục Diệc Thần, vừa không cần thận liền sẽ lộ tẩy!Mục Diệc Thần nheo đôi mắt lại, cười lạnh nói: “Lỗ tai nào của cô nghe được tôi nói sẽ không tới?”Lạc Thần Hi: “……”Giống như thật không nghe được, đều là trợ lý Trác truyền lời!“Vậy…… Vậy anh cũng không thể vừa đến liền mắng chửi người? Tôi là quan tâm bệnh tình bạn bè, mới tìm bác sĩ Lâm hỏi một chút, anh như vậy, kêu tôi về sau phải đối mặt với anh ấy như thế nào? Thôi, nói với anh cũng vô dụng, đi thôi, tôi không còn mặt mũi tiếp tục ngốc ở bệnh viện!”Cô bắt lấy ống tay áo Mục Diệc Thần, muốn kéo anh đi.Người đàn ông này ở bệnh viện, thật sự là quá nguy hiểm, trước mang anh ta đi lại nói.Nhưng mà, cô kéo vài cái, người đàn ông này lại không chịu di động một bước.“Này, anh còn thất thần làm gì?” Cô có chút nóng nảy.Mục Diệc Thần lạnh lùng liếc cô, “Có phải cô làm chuyện gì trái với lương tâm không? Vì sao lại khẩn trương như vậy?”- --Trong lòng Lạc Thần Hi một trận thấp thỏm.Cảm giác của Mục đại thiếu không khỏi cũng quá nhạy bén rồi đi?Sẽ không thật sự bị anh ta nhìn ra cái gì chứ?Cô cưỡng bách chính mình trấn định xuống, miễn cưỡng nói: “Tôi có cái gì phải khẩn trương? Tôi là cảm thấy mất mặt! Mất mặt biết không? Rốt cuộc anh có đi hay không?”Mục Diệc Thần nhìn chằm chằm cô trong chốc lát, nheo mắt lại, “Không đi!”……Cùng lúc đó.Trên hành lang lầu ba, Lâm Thăng bị hai người bỏ xuống đứng ngốc trong chốc lát, nội tâm có loại buồn bã nói không nên lời.“Không nghĩ tới, Lạc tiểu thư đã có bạn trai rồi, vừa nhìn liền biết là người có thân phận……”Từ lần đầu tiên nhìn thấy Lạc Thần Hi xinh đẹp động lòng người, Lâm Thăng liền cảm thấy trái tim yên lặng gần ba mươi năm của mình có một khe hở.Đáng tiếc, còn chưa kịp bày tỏ, liền gặp phải đả kích trầm trọng như vậy.Anh thở dài, xoay người chuẩn bị rời đi.Ở chỗ cầu thang, đụng phải một hình bóng quen thuộc.“Lục…… Lục nữ sĩ! Bác…… sao bác lại ở chỗ này?!”Lục Văn Quân nghe được âm thanh, cũng hoảng sợ.Bà thừa dịp y tá trực ban không chú ý, c** đ* bệnh nhân ra, muốn chuồn êm rời đi bệnh viện.Kết quả trùng hợp thế nào, còn chưa có xuống lầu, liền gặp gỡ Lâm Thăng.Lâm Thăng lập tức hiểu được, ngăn ở trước mặt bà, “Lục nữ sĩ, bác làm gì vậy? Lạc tiểu thư đã nói, muốn bác lưu lại bệnh viện chữa bệnh. Bác lập tức liền sẽ làm giải phẫu ghép tim, lúc này sao có thể xuất viện?”