Tác giả:

Hôm nay là đêm tân hôn của Lạc Thần Hi.Mà chú rể chính là đại thiếu gia của Mục gia, Mục Diệc Thần. Đó là mộtgia tộc giàu có và quyền thế hàng đầu thành phố T. Điều đáng nói ở đâylà, người mà cô sắp cưới vốn dĩ lại là anh rể của cô."Cạch" một tiếng, cha của cô, Lạc An Quốc, đẩy cửa bước vào."Thế nào? Đã chuẩn bị xong hết chưa?" Lạc An Quốc vội vã đóng cửaphòng rồi cuống cuồng đi tới.Lạc Thần Hi chỉ đáp"Ừ" một tiếng."Nói đi chứ! Con ừm cái gì hả? Các thông tin về chị của con, con đãthuộc lòng hết chưa?""Đã thuộc."Nghe vậy, Lạc An Quốc lập tức thở phào nhẹ nhõm, "Vậy thì tốt, vậy thìtốt! Đúng là con gái ngoan của ba mà. Kể từ ngày hôm nay trở đi, conphải sống trong thân phận của chị con tại Mục gia, vì vậy con tuyệt đốikhông được để lộ bất kỳ một sơ hở nào, có biết không hả? Trên dưới Lạcgia nhà chúng ta đều dựa cả vào còn đấy!"Lạc Thần Hi nhịn không được, lườm ông ta.Thật khâm phục Lạc An Quốc, không ngờ ông ta còn có thể giả dạngthành người cha hiền lành như thế này. Da mặt ông ta…

Chương 238

Mục Thiếu, Anh Đừng Quá Tự ĐạiTác giả: Tinh Thủy LinhTruyện Ngôn TìnhHôm nay là đêm tân hôn của Lạc Thần Hi.Mà chú rể chính là đại thiếu gia của Mục gia, Mục Diệc Thần. Đó là mộtgia tộc giàu có và quyền thế hàng đầu thành phố T. Điều đáng nói ở đâylà, người mà cô sắp cưới vốn dĩ lại là anh rể của cô."Cạch" một tiếng, cha của cô, Lạc An Quốc, đẩy cửa bước vào."Thế nào? Đã chuẩn bị xong hết chưa?" Lạc An Quốc vội vã đóng cửaphòng rồi cuống cuồng đi tới.Lạc Thần Hi chỉ đáp"Ừ" một tiếng."Nói đi chứ! Con ừm cái gì hả? Các thông tin về chị của con, con đãthuộc lòng hết chưa?""Đã thuộc."Nghe vậy, Lạc An Quốc lập tức thở phào nhẹ nhõm, "Vậy thì tốt, vậy thìtốt! Đúng là con gái ngoan của ba mà. Kể từ ngày hôm nay trở đi, conphải sống trong thân phận của chị con tại Mục gia, vì vậy con tuyệt đốikhông được để lộ bất kỳ một sơ hở nào, có biết không hả? Trên dưới Lạcgia nhà chúng ta đều dựa cả vào còn đấy!"Lạc Thần Hi nhịn không được, lườm ông ta.Thật khâm phục Lạc An Quốc, không ngờ ông ta còn có thể giả dạngthành người cha hiền lành như thế này. Da mặt ông ta… Editor: MayĐộng tác này thật sự là quá ái muội, nhìn ánh mắt Mục Diệc Thần giống như muốn l*t s*ch cô tại chỗ, liền biết anh ta hiểu sai……Lạc Thần Hi run run một chút, vội vàng nói: “Cái kia…… tôi đã nếm qua, thật sự ăn ngon, lần sau mua một khối cho anh ăn, tôi đi trước……”“Cần gì chờ lần sau?” Cánh tay Mục Diệc Thần đột nhiên buộc chặt, chặt chẽ khóa lại eo thon của cô, cúi đầu, hô hấp nóng bỏng thổi quét ở cần cổ cô.“Nơi này…… Không phải còn có sao?”Vừa dứt lời, Lạc Thần Hi liền cảm thấy trên cổ nóng lên, trong đầu lập tức ong một tiếng!Mục Diệc Thần đang l**m cổ cô……Không chỉ l**m, hơn nữa, hàm răng anh ta còn nhẹ nhàng cắn ở trên da thịt yếu ớt của cô, làm cô cảm giác, chính mình thật sự thành một con tiểu bạch thỏ gần chết……Lạc Thần Hi cảm giác chân của mình đều mềm, đôi tay vô lực ấn ở ngực anh ta, muốn đẩy anh ta ra.“Mục Diệc Thần, anh…… anh buông tôi ra……”Mục Diệc Thần không có buông tay, cười nhẹ một tiếng, “Cô nói không sai, xác thật ăn rất ngon.”Ăn…… Ăn ngon em gái anh!Đó rõ ràng chính là phấn nền nha!Sở thích của kẻ có tiền thật là quỷ dị, lại có thể cảm thấy phấn nền ăn ngon?!“Chị, Đường Đường muốn pudding dâu tây!…… Di? Ba đang làm gì vậy?”Nghe được giọng nói của Tiểu Đoàn Tử, Mục Diệc Thần khẽ cau mày, buông lỏng tay ra.Lạc Thần Hi nhanh chóng nhảy ra, cách anh rất xa.Mục Diệc Thần không vui quét cô một cái, trong miệng lại ở thuận miệng đáp lại, “Ba đang ăn thôi.”- --“Ăn sao?!” Tiểu Đoàn Tử hoảng sợ hít một ngụm khí lạnh, “Ba, chị không phải đồ ăn! Không thể ăn!”“Người khác không thể ăn, nhưng ba có thể ăn.”Nghe được Mục Diệc Thần lại đang dạy bậy cho đứa bé, ấn đường Lạc Thần Hi giật giật.Nếu đổi là ngày thường, cô khẳng định đã nói chuyện thật tốt với anh ta.Nhưng hôm nay, cô chỉ muốn thừa dịp rối loạn để chạy trốn.Nhưng cô vừa mới xoay người, Mục Diệc Thần bỗng nhiên mở miệng: “Sao ba lô này lại lớn như vậy? Cô nhét thứ gì vào bên trong?”Lạc Thần Hi quay đầu lại, liền nhìn thấy trong tay Mục Diệc Thần cầm ba lô đựng đồ nam của cô.Đôi mắt cô lập tức trừng thẳng.“Này…… Trong này không có gì, chính là…… Chính là hôm nay có hơi lạnh, tôi sợ Đường Đường cảm mạo, cho nên mang theo một cái áo khoác cho con bé.”Đầu óc Lạc Thần Hi xoay chuyển bay nhanh, rốt cuộc tìm được một lý do.Mục Diệc Thần nhướng mày, “Phải không? Vậy không ngại tôi mở ra nhìn xem?”Đương nhiên để ý!Nhưng nếu hiện tại cô nói như vậy, chẳng phải là chẳng khác nào nói trong lòng cô có quỷ sao?Lạc Thần Hi do dự một giây, Mục Diệc Thần đã nắm khóa kéo ba lô, kéo ra ngoài……“Mục Diệc Thần! Chờ đã, tôi……”Lạc Thần Hi cả kinh, chạy nhanh nhào tới, ôm chặt cánh tay anh.Muốn tìm một lý do ứng phó một chút, nhưng làm sao cũng không thể nghĩ ra.Đúng lúc này, cửa lớn biệt thự mở ra, Trác Phong vội vã chạy vào.“Tổng giám đốc, ngài có một phần văn kiện quan trọng để quên ở trên xe, tôi vừa mới mới nhìn thấy, chạy nhanh tới đây đưa cho ngài……”Sắc mặt Mục Diệc Thần lập tức trầm xuống.Lạc Thần Hi lại ánh mắt sáng lên.Trợ lý Trác quả thực là cứu tinh của cô!“Ông xã thân ái, anh có công việc, em liền không quấy rầy anh nữa.”Nhân cơ hội này, cô lập tức lanh lẹ mà ném cánh tay Mục Diệc Thần ra, một phen đoạt ba lô cô qua, xoay người giống như chạy trốn chạy lên trên lầu.

Editor: May

Động tác này thật sự là quá ái muội, nhìn ánh mắt Mục Diệc Thần giống như muốn l*t s*ch cô tại chỗ, liền biết anh ta hiểu sai……

Lạc Thần Hi run run một chút, vội vàng nói: “Cái kia…… tôi đã nếm qua, thật sự ăn ngon, lần sau mua một khối cho anh ăn, tôi đi trước……”

“Cần gì chờ lần sau?” Cánh tay Mục Diệc Thần đột nhiên buộc chặt, chặt chẽ khóa lại eo thon của cô, cúi đầu, hô hấp nóng bỏng thổi quét ở cần cổ cô.

“Nơi này…… Không phải còn có sao?”

Vừa dứt lời, Lạc Thần Hi liền cảm thấy trên cổ nóng lên, trong đầu lập tức ong một tiếng!

Mục Diệc Thần đang l**m cổ cô……

Không chỉ l**m, hơn nữa, hàm răng anh ta còn nhẹ nhàng cắn ở trên da thịt yếu ớt của cô, làm cô cảm giác, chính mình thật sự thành một con tiểu bạch thỏ gần chết……

Lạc Thần Hi cảm giác chân của mình đều mềm, đôi tay vô lực ấn ở ngực anh ta, muốn đẩy anh ta ra.

“Mục Diệc Thần, anh…… anh buông tôi ra……”

Mục Diệc Thần không có buông tay, cười nhẹ một tiếng, “Cô nói không sai, xác thật ăn rất ngon.”

Ăn…… Ăn ngon em gái anh!

Đó rõ ràng chính là phấn nền nha!

Sở thích của kẻ có tiền thật là quỷ dị, lại có thể cảm thấy phấn nền ăn ngon?!

“Chị, Đường Đường muốn pudding dâu tây!…… Di? Ba đang làm gì vậy?”

Nghe được giọng nói của Tiểu Đoàn Tử, Mục Diệc Thần khẽ cau mày, buông lỏng tay ra.

Lạc Thần Hi nhanh chóng nhảy ra, cách anh rất xa.

Mục Diệc Thần không vui quét cô một cái, trong miệng lại ở thuận miệng đáp lại, “Ba đang ăn thôi.”

- --

“Ăn sao?!” Tiểu Đoàn Tử hoảng sợ hít một ngụm khí lạnh, “Ba, chị không phải đồ ăn! Không thể ăn!”

“Người khác không thể ăn, nhưng ba có thể ăn.”

Nghe được Mục Diệc Thần lại đang dạy bậy cho đứa bé, ấn đường Lạc Thần Hi giật giật.

Nếu đổi là ngày thường, cô khẳng định đã nói chuyện thật tốt với anh ta.

Nhưng hôm nay, cô chỉ muốn thừa dịp rối loạn để chạy trốn.

Nhưng cô vừa mới xoay người, Mục Diệc Thần bỗng nhiên mở miệng: “Sao ba lô này lại lớn như vậy? Cô nhét thứ gì vào bên trong?”

Lạc Thần Hi quay đầu lại, liền nhìn thấy trong tay Mục Diệc Thần cầm ba lô đựng đồ nam của cô.

Đôi mắt cô lập tức trừng thẳng.

“Này…… Trong này không có gì, chính là…… Chính là hôm nay có hơi lạnh, tôi sợ Đường Đường cảm mạo, cho nên mang theo một cái áo khoác cho con bé.”

Đầu óc Lạc Thần Hi xoay chuyển bay nhanh, rốt cuộc tìm được một lý do.

Mục Diệc Thần nhướng mày, “Phải không? Vậy không ngại tôi mở ra nhìn xem?”

Đương nhiên để ý!

Nhưng nếu hiện tại cô nói như vậy, chẳng phải là chẳng khác nào nói trong lòng cô có quỷ sao?

Lạc Thần Hi do dự một giây, Mục Diệc Thần đã nắm khóa kéo ba lô, kéo ra ngoài……

“Mục Diệc Thần! Chờ đã, tôi……”

Lạc Thần Hi cả kinh, chạy nhanh nhào tới, ôm chặt cánh tay anh.

Muốn tìm một lý do ứng phó một chút, nhưng làm sao cũng không thể nghĩ ra.

Đúng lúc này, cửa lớn biệt thự mở ra, Trác Phong vội vã chạy vào.

“Tổng giám đốc, ngài có một phần văn kiện quan trọng để quên ở trên xe, tôi vừa mới mới nhìn thấy, chạy nhanh tới đây đưa cho ngài……”

Sắc mặt Mục Diệc Thần lập tức trầm xuống.

Lạc Thần Hi lại ánh mắt sáng lên.

Trợ lý Trác quả thực là cứu tinh của cô!

“Ông xã thân ái, anh có công việc, em liền không quấy rầy anh nữa.”

Nhân cơ hội này, cô lập tức lanh lẹ mà ném cánh tay Mục Diệc Thần ra, một phen đoạt ba lô cô qua, xoay người giống như chạy trốn chạy lên trên lầu.

Mục Thiếu, Anh Đừng Quá Tự ĐạiTác giả: Tinh Thủy LinhTruyện Ngôn TìnhHôm nay là đêm tân hôn của Lạc Thần Hi.Mà chú rể chính là đại thiếu gia của Mục gia, Mục Diệc Thần. Đó là mộtgia tộc giàu có và quyền thế hàng đầu thành phố T. Điều đáng nói ở đâylà, người mà cô sắp cưới vốn dĩ lại là anh rể của cô."Cạch" một tiếng, cha của cô, Lạc An Quốc, đẩy cửa bước vào."Thế nào? Đã chuẩn bị xong hết chưa?" Lạc An Quốc vội vã đóng cửaphòng rồi cuống cuồng đi tới.Lạc Thần Hi chỉ đáp"Ừ" một tiếng."Nói đi chứ! Con ừm cái gì hả? Các thông tin về chị của con, con đãthuộc lòng hết chưa?""Đã thuộc."Nghe vậy, Lạc An Quốc lập tức thở phào nhẹ nhõm, "Vậy thì tốt, vậy thìtốt! Đúng là con gái ngoan của ba mà. Kể từ ngày hôm nay trở đi, conphải sống trong thân phận của chị con tại Mục gia, vì vậy con tuyệt đốikhông được để lộ bất kỳ một sơ hở nào, có biết không hả? Trên dưới Lạcgia nhà chúng ta đều dựa cả vào còn đấy!"Lạc Thần Hi nhịn không được, lườm ông ta.Thật khâm phục Lạc An Quốc, không ngờ ông ta còn có thể giả dạngthành người cha hiền lành như thế này. Da mặt ông ta… Editor: MayĐộng tác này thật sự là quá ái muội, nhìn ánh mắt Mục Diệc Thần giống như muốn l*t s*ch cô tại chỗ, liền biết anh ta hiểu sai……Lạc Thần Hi run run một chút, vội vàng nói: “Cái kia…… tôi đã nếm qua, thật sự ăn ngon, lần sau mua một khối cho anh ăn, tôi đi trước……”“Cần gì chờ lần sau?” Cánh tay Mục Diệc Thần đột nhiên buộc chặt, chặt chẽ khóa lại eo thon của cô, cúi đầu, hô hấp nóng bỏng thổi quét ở cần cổ cô.“Nơi này…… Không phải còn có sao?”Vừa dứt lời, Lạc Thần Hi liền cảm thấy trên cổ nóng lên, trong đầu lập tức ong một tiếng!Mục Diệc Thần đang l**m cổ cô……Không chỉ l**m, hơn nữa, hàm răng anh ta còn nhẹ nhàng cắn ở trên da thịt yếu ớt của cô, làm cô cảm giác, chính mình thật sự thành một con tiểu bạch thỏ gần chết……Lạc Thần Hi cảm giác chân của mình đều mềm, đôi tay vô lực ấn ở ngực anh ta, muốn đẩy anh ta ra.“Mục Diệc Thần, anh…… anh buông tôi ra……”Mục Diệc Thần không có buông tay, cười nhẹ một tiếng, “Cô nói không sai, xác thật ăn rất ngon.”Ăn…… Ăn ngon em gái anh!Đó rõ ràng chính là phấn nền nha!Sở thích của kẻ có tiền thật là quỷ dị, lại có thể cảm thấy phấn nền ăn ngon?!“Chị, Đường Đường muốn pudding dâu tây!…… Di? Ba đang làm gì vậy?”Nghe được giọng nói của Tiểu Đoàn Tử, Mục Diệc Thần khẽ cau mày, buông lỏng tay ra.Lạc Thần Hi nhanh chóng nhảy ra, cách anh rất xa.Mục Diệc Thần không vui quét cô một cái, trong miệng lại ở thuận miệng đáp lại, “Ba đang ăn thôi.”- --“Ăn sao?!” Tiểu Đoàn Tử hoảng sợ hít một ngụm khí lạnh, “Ba, chị không phải đồ ăn! Không thể ăn!”“Người khác không thể ăn, nhưng ba có thể ăn.”Nghe được Mục Diệc Thần lại đang dạy bậy cho đứa bé, ấn đường Lạc Thần Hi giật giật.Nếu đổi là ngày thường, cô khẳng định đã nói chuyện thật tốt với anh ta.Nhưng hôm nay, cô chỉ muốn thừa dịp rối loạn để chạy trốn.Nhưng cô vừa mới xoay người, Mục Diệc Thần bỗng nhiên mở miệng: “Sao ba lô này lại lớn như vậy? Cô nhét thứ gì vào bên trong?”Lạc Thần Hi quay đầu lại, liền nhìn thấy trong tay Mục Diệc Thần cầm ba lô đựng đồ nam của cô.Đôi mắt cô lập tức trừng thẳng.“Này…… Trong này không có gì, chính là…… Chính là hôm nay có hơi lạnh, tôi sợ Đường Đường cảm mạo, cho nên mang theo một cái áo khoác cho con bé.”Đầu óc Lạc Thần Hi xoay chuyển bay nhanh, rốt cuộc tìm được một lý do.Mục Diệc Thần nhướng mày, “Phải không? Vậy không ngại tôi mở ra nhìn xem?”Đương nhiên để ý!Nhưng nếu hiện tại cô nói như vậy, chẳng phải là chẳng khác nào nói trong lòng cô có quỷ sao?Lạc Thần Hi do dự một giây, Mục Diệc Thần đã nắm khóa kéo ba lô, kéo ra ngoài……“Mục Diệc Thần! Chờ đã, tôi……”Lạc Thần Hi cả kinh, chạy nhanh nhào tới, ôm chặt cánh tay anh.Muốn tìm một lý do ứng phó một chút, nhưng làm sao cũng không thể nghĩ ra.Đúng lúc này, cửa lớn biệt thự mở ra, Trác Phong vội vã chạy vào.“Tổng giám đốc, ngài có một phần văn kiện quan trọng để quên ở trên xe, tôi vừa mới mới nhìn thấy, chạy nhanh tới đây đưa cho ngài……”Sắc mặt Mục Diệc Thần lập tức trầm xuống.Lạc Thần Hi lại ánh mắt sáng lên.Trợ lý Trác quả thực là cứu tinh của cô!“Ông xã thân ái, anh có công việc, em liền không quấy rầy anh nữa.”Nhân cơ hội này, cô lập tức lanh lẹ mà ném cánh tay Mục Diệc Thần ra, một phen đoạt ba lô cô qua, xoay người giống như chạy trốn chạy lên trên lầu.

Chương 238