Tác giả:

Đêm tối, trong Lãnh phủ, người hầu đi qua đi lại gấp rút, trong tay mỗi người đều cầm một thùng nước, sắc mặt ai nấy cũng đều vội vàng. Lãnh Lâm mang theo người hầu bước nhanh đi tới, sắc mặt doạ người, nhìn căn phòng trước mắt bị lửa thiêu đốt, lạnh giọng hỏi: “Đây là đang có chuyện gì?” “Này.......” Quản gia có chút sợ hãi nhìn về phía Lãnh Lâm. Nhưng khi nhìn đến ánh mắt cảnh cáo của đại tiểu thư Lãnh Yên Nhiên, ông chợt cúi đầu, có chút sợ hãi nói: “Hồi lão gia, chỉ sợ là tam tiểu thư không cẩm thận làm rơi đèn dầu xuống sàn dẫn đến bắt lửa lớn như này ạ”. “Lại là đứa nữ nhi phế vật kia à?” Lãnh Lâm xoa xoa giữa hàng lông mày, tức giận nói: “Hôm trước thì rơi vào hồ sen, hôm nay thì lại thiêu cháy cả căn phòng, rốt cuộc thì nó có thể làm được chút gì đó có ích không?”. Nói xong, Lãnh Lâm nhìn xung quanh nhưng lại không thấy Lãnh Nguyệt Tâm đâu, liền lạnh giọng hỏi: “Con bé ấy đi đâu rồi? Phòng ở của mình đã cháy thế này rồi mà nó còn không biết tới dập lửa?”. “Này.....!” Lão quản…

Chương 6: Không thể cưỡng cầu

Khuynh Thành Ngự Thú SưTác giả: Dạ Tước LinhTruyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngĐêm tối, trong Lãnh phủ, người hầu đi qua đi lại gấp rút, trong tay mỗi người đều cầm một thùng nước, sắc mặt ai nấy cũng đều vội vàng. Lãnh Lâm mang theo người hầu bước nhanh đi tới, sắc mặt doạ người, nhìn căn phòng trước mắt bị lửa thiêu đốt, lạnh giọng hỏi: “Đây là đang có chuyện gì?” “Này.......” Quản gia có chút sợ hãi nhìn về phía Lãnh Lâm. Nhưng khi nhìn đến ánh mắt cảnh cáo của đại tiểu thư Lãnh Yên Nhiên, ông chợt cúi đầu, có chút sợ hãi nói: “Hồi lão gia, chỉ sợ là tam tiểu thư không cẩm thận làm rơi đèn dầu xuống sàn dẫn đến bắt lửa lớn như này ạ”. “Lại là đứa nữ nhi phế vật kia à?” Lãnh Lâm xoa xoa giữa hàng lông mày, tức giận nói: “Hôm trước thì rơi vào hồ sen, hôm nay thì lại thiêu cháy cả căn phòng, rốt cuộc thì nó có thể làm được chút gì đó có ích không?”. Nói xong, Lãnh Lâm nhìn xung quanh nhưng lại không thấy Lãnh Nguyệt Tâm đâu, liền lạnh giọng hỏi: “Con bé ấy đi đâu rồi? Phòng ở của mình đã cháy thế này rồi mà nó còn không biết tới dập lửa?”. “Này.....!” Lão quản… Lãnh Nguyệt Tâm gật đầu, thong dong đi theo Thu Nhi tiến vào Khôn Ninh Cung.Bên trong Khôn Ninh Cung, không biết Thái Hậu đang suy nghĩ cái gì, chờ cung nữ nói cho nàng Thu Nhi đã trở lại, nàng mới hồi phục tinh thần lại, thở dài một tiếng, tràn ngập bất đắc dĩ!Lãnh Nguyệt Tâm tiến vào trong Khôn Ninh Cung, đầu tiên là hướng Thái Hậu hành lễ.Nhìn hài tử trước mắt, Thái Hậu trong lòng vẫn là có chút vui mừng.“Nguyệt Nhi, lại đây ai gia nhìn xem cái nào.” Thái Hậu dứt lời, hướng tới Lãnh Nguyệt Tâm vẫy vẫy tay.Lãnh Nguyệt Tâm hướng Thái Hậu đi đến.Mặc kệ như thế nào, trong trí nhớ của nàng, Thái Hậu luôn là người đối tốt với nàng, dù là thiên tài hay là phế vật, đều hảo hảo đối đãi như cũ.Chờ Lãnh Nguyệt Tâm đi đến bên người Thái Hậu, bà xoa đầu nàng, nhẹ nhàng bảo: “Trong nháy mắt, đã qua mười sáu năm, thời điểm ai gia ở phủ tướng quân nhìn thấy ngươi là khi ngươi còn đang được nha hoàn bế trêи tay, vẫn chưa thể tự bước đi.”Lãnh Nguyệt Tâm nghe vậy, cười nói: “Thái Hậu có tâm, mấy năm nay cũng ít nhiều nhờ Thái Hậu chăm sóc, Nguyệt Nhi mới có thể kiên trì sống đến bây giờ.”Lời này ngược lại không sai, nếu không phải Thái Hậu mỗi tháng đều phải phái người đi gặp nàng, chỉ sợ nàng đã sớm biến mất khỏi thế gian này.Nghe được Ninh An nói như vậy, Thái Hậu thương tâm lắc lắc đầu, nói, “Ai gia lại không thể vì ngươi an bài tốt hôn sự, Sở Thiên nó.....”Lãnh Nguyệt Tâm biết, Sở Thiên trong miệng Thái Hậu đó chính là Tam hoàng tử của Lăng quốc -Lăng Sở Thiên, cũng là vị hôn phu của nàng.“Thái Hậu, Nguyệt Nhi biết tình cảnh của mình hiện tại, Tam hoàng tử không muốn cưới Nguyệt Nhi cũng là chuyện rất thường tình, Thái Hậu không cần ép buộc Tam hoàng tử, hôn sự này có thể huỷ cũng được.” Lãnh Nguyệt Tâm bình tĩnh nói.Nghe được Lãnh Nguyệt Tâm nói như vậy, Thái Hậu có chút kinh ngạc, theo bản năng nói, “Nguyệt Nhi, ngươi làm sao vậy? Ngươi không phải vẫn luôn thích Sở Thiên sao?”Nghe được Thái Hậu nói như vậy, Lãnh Nguyệt Tâm hơi hơi mỉm cười, là nguyên chủ nhân thích, không phải nàng……“Thái Hậu, Nguyệt Nhi biết loại chuyện này không thể cưỡng cầu, huống chi mấy ngày này, Nguyệt Nhi cũng đã nhìn thấu mọi chuyện.”Thấy Lãnh Nguyệt Tâm thần sắc không giống như là nói dối, Thái Hậu liền yên tâm, nàng đem đứa nhỏ này kêu tiến cung tới chính là vì muốn trấn an nàng một chút, sợ đến lúc đó thánh chỉ đến, nàng sẽ đau lòng đến không chịu nổi.Nàng biến thành như vậy, hoàn toàn là do cứu Sở Thiên, nhưng Sở Thiên hài tử này lại không biết quý trọng.“Nguyệt Nhi, lần này tới, liền ở trong cung nhiều ở vài ngày đi.” Thái Hậu mỉm cười nói.Lãnh Nguyệt Tâm gật gật đầu, vẫn chưa nói thêm cái gì.Cũng tốt, nơi này so với Lãnh phủ còn tốt hơn, nàng vẫn còn nhiều việc chưa làm được.Trong hoàng cung có Tàng Thư Các, không biết nơi đó sẽ có sách ghi chép lại các biện pháp chữa trị giúp khôi phục linh nguyên hay không?Nghĩ đến đây, Lãnh Nguyệt Tâm nhìn Thái Hậu liếc mắt một cái, mỉm cười nói, “Thái Hậu, Nguyệt Nhi muốn đi Tàng Thư Các nhìn xem, có thể chứ?”Thái Hậu cảm thấy có chút kỳ quái, trước khi Nguyệt Nhi bị huỷ linh nguyên, nàng đều rất thích đọc sách, chỉ là sau lại liền không thích, hiện tại như thế nào lại thích?Tuy rằng cảm thấy có chút kỳ quái, Thái Hậu vẫn là gật gật đầu, nói, “Được, chờ dùng bữa xong, ai gia liền bảo Thu Nhi mang ngươi đi xem.”“Đa tạ Thái Hậu.” Lãnh Nguyệt Tâm liễm liễm đôi mắt, cười nói.Thực mau đến bữa sáng, ăn xong, Thu Nhi liền mang theo Lãnh Nguyệt Tâm đi Tàng Thư Các, mà Tàng Thư Các này bởi vì bọn hoàng tử hay công tử thế gia đều không thích tới, cho nên phá lệ an tĩnh, mà bên ngoài Tàng Thư Các lại có thị vệ trông coi, người bình thường vào không được, đương nhiên là ngoại trừ các hoàng tử, công chúa hay các nương nương.

Lãnh Nguyệt Tâm gật đầu, thong dong đi theo Thu Nhi tiến vào Khôn Ninh Cung.

Bên trong Khôn Ninh Cung, không biết Thái Hậu đang suy nghĩ cái gì, chờ cung nữ nói cho nàng Thu Nhi đã trở lại, nàng mới hồi phục tinh thần lại, thở dài một tiếng, tràn ngập bất đắc dĩ!

Lãnh Nguyệt Tâm tiến vào trong Khôn Ninh Cung, đầu tiên là hướng Thái Hậu hành lễ.

Nhìn hài tử trước mắt, Thái Hậu trong lòng vẫn là có chút vui mừng.

“Nguyệt Nhi, lại đây ai gia nhìn xem cái nào.” Thái Hậu dứt lời, hướng tới Lãnh Nguyệt Tâm vẫy vẫy tay.

Lãnh Nguyệt Tâm hướng Thái Hậu đi đến.

Mặc kệ như thế nào, trong trí nhớ của nàng, Thái Hậu luôn là người đối tốt với nàng, dù là thiên tài hay là phế vật, đều hảo hảo đối đãi như cũ.

Chờ Lãnh Nguyệt Tâm đi đến bên người Thái Hậu, bà xoa đầu nàng, nhẹ nhàng bảo: “Trong nháy mắt, đã qua mười sáu năm, thời điểm ai gia ở phủ tướng quân nhìn thấy ngươi là khi ngươi còn đang được nha hoàn bế trêи tay, vẫn chưa thể tự bước đi.”

Lãnh Nguyệt Tâm nghe vậy, cười nói: “Thái Hậu có tâm, mấy năm nay cũng ít nhiều nhờ Thái Hậu chăm sóc, Nguyệt Nhi mới có thể kiên trì sống đến bây giờ.”

Lời này ngược lại không sai, nếu không phải Thái Hậu mỗi tháng đều phải phái người đi gặp nàng, chỉ sợ nàng đã sớm biến mất khỏi thế gian này.

Nghe được Ninh An nói như vậy, Thái Hậu thương tâm lắc lắc đầu, nói, “Ai gia lại không thể vì ngươi an bài tốt hôn sự, Sở Thiên nó.....”

Lãnh Nguyệt Tâm biết, Sở Thiên trong miệng Thái Hậu đó chính là Tam hoàng tử của Lăng quốc -Lăng Sở Thiên, cũng là vị hôn phu của nàng.

“Thái Hậu, Nguyệt Nhi biết tình cảnh của mình hiện tại, Tam hoàng tử không muốn cưới Nguyệt Nhi cũng là chuyện rất thường tình, Thái Hậu không cần ép buộc Tam hoàng tử, hôn sự này có thể huỷ cũng được.” Lãnh Nguyệt Tâm bình tĩnh nói.

Nghe được Lãnh Nguyệt Tâm nói như vậy, Thái Hậu có chút kinh ngạc, theo bản năng nói, “Nguyệt Nhi, ngươi làm sao vậy? Ngươi không phải vẫn luôn thích Sở Thiên sao?”

Nghe được Thái Hậu nói như vậy, Lãnh Nguyệt Tâm hơi hơi mỉm cười, là nguyên chủ nhân thích, không phải nàng……

“Thái Hậu, Nguyệt Nhi biết loại chuyện này không thể cưỡng cầu, huống chi mấy ngày này, Nguyệt Nhi cũng đã nhìn thấu mọi chuyện.”

Thấy Lãnh Nguyệt Tâm thần sắc không giống như là nói dối, Thái Hậu liền yên tâm, nàng đem đứa nhỏ này kêu tiến cung tới chính là vì muốn trấn an nàng một chút, sợ đến lúc đó thánh chỉ đến, nàng sẽ đau lòng đến không chịu nổi.

Nàng biến thành như vậy, hoàn toàn là do cứu Sở Thiên, nhưng Sở Thiên hài tử này lại không biết quý trọng.

“Nguyệt Nhi, lần này tới, liền ở trong cung nhiều ở vài ngày đi.” Thái Hậu mỉm cười nói.

Lãnh Nguyệt Tâm gật gật đầu, vẫn chưa nói thêm cái gì.

Cũng tốt, nơi này so với Lãnh phủ còn tốt hơn, nàng vẫn còn nhiều việc chưa làm được.

Trong hoàng cung có Tàng Thư Các, không biết nơi đó sẽ có sách ghi chép lại các biện pháp chữa trị giúp khôi phục linh nguyên hay không?

Nghĩ đến đây, Lãnh Nguyệt Tâm nhìn Thái Hậu liếc mắt một cái, mỉm cười nói, “Thái Hậu, Nguyệt Nhi muốn đi Tàng Thư Các nhìn xem, có thể chứ?”

Thái Hậu cảm thấy có chút kỳ quái, trước khi Nguyệt Nhi bị huỷ linh nguyên, nàng đều rất thích đọc sách, chỉ là sau lại liền không thích, hiện tại như thế nào lại thích?

Tuy rằng cảm thấy có chút kỳ quái, Thái Hậu vẫn là gật gật đầu, nói, “Được, chờ dùng bữa xong, ai gia liền bảo Thu Nhi mang ngươi đi xem.”

“Đa tạ Thái Hậu.” Lãnh Nguyệt Tâm liễm liễm đôi mắt, cười nói.

Thực mau đến bữa sáng, ăn xong, Thu Nhi liền mang theo Lãnh Nguyệt Tâm đi Tàng Thư Các, mà Tàng Thư Các này bởi vì bọn hoàng tử hay công tử thế gia đều không thích tới, cho nên phá lệ an tĩnh, mà bên ngoài Tàng Thư Các lại có thị vệ trông coi, người bình thường vào không được, đương nhiên là ngoại trừ các hoàng tử, công chúa hay các nương nương.

Khuynh Thành Ngự Thú SưTác giả: Dạ Tước LinhTruyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngĐêm tối, trong Lãnh phủ, người hầu đi qua đi lại gấp rút, trong tay mỗi người đều cầm một thùng nước, sắc mặt ai nấy cũng đều vội vàng. Lãnh Lâm mang theo người hầu bước nhanh đi tới, sắc mặt doạ người, nhìn căn phòng trước mắt bị lửa thiêu đốt, lạnh giọng hỏi: “Đây là đang có chuyện gì?” “Này.......” Quản gia có chút sợ hãi nhìn về phía Lãnh Lâm. Nhưng khi nhìn đến ánh mắt cảnh cáo của đại tiểu thư Lãnh Yên Nhiên, ông chợt cúi đầu, có chút sợ hãi nói: “Hồi lão gia, chỉ sợ là tam tiểu thư không cẩm thận làm rơi đèn dầu xuống sàn dẫn đến bắt lửa lớn như này ạ”. “Lại là đứa nữ nhi phế vật kia à?” Lãnh Lâm xoa xoa giữa hàng lông mày, tức giận nói: “Hôm trước thì rơi vào hồ sen, hôm nay thì lại thiêu cháy cả căn phòng, rốt cuộc thì nó có thể làm được chút gì đó có ích không?”. Nói xong, Lãnh Lâm nhìn xung quanh nhưng lại không thấy Lãnh Nguyệt Tâm đâu, liền lạnh giọng hỏi: “Con bé ấy đi đâu rồi? Phòng ở của mình đã cháy thế này rồi mà nó còn không biết tới dập lửa?”. “Này.....!” Lão quản… Lãnh Nguyệt Tâm gật đầu, thong dong đi theo Thu Nhi tiến vào Khôn Ninh Cung.Bên trong Khôn Ninh Cung, không biết Thái Hậu đang suy nghĩ cái gì, chờ cung nữ nói cho nàng Thu Nhi đã trở lại, nàng mới hồi phục tinh thần lại, thở dài một tiếng, tràn ngập bất đắc dĩ!Lãnh Nguyệt Tâm tiến vào trong Khôn Ninh Cung, đầu tiên là hướng Thái Hậu hành lễ.Nhìn hài tử trước mắt, Thái Hậu trong lòng vẫn là có chút vui mừng.“Nguyệt Nhi, lại đây ai gia nhìn xem cái nào.” Thái Hậu dứt lời, hướng tới Lãnh Nguyệt Tâm vẫy vẫy tay.Lãnh Nguyệt Tâm hướng Thái Hậu đi đến.Mặc kệ như thế nào, trong trí nhớ của nàng, Thái Hậu luôn là người đối tốt với nàng, dù là thiên tài hay là phế vật, đều hảo hảo đối đãi như cũ.Chờ Lãnh Nguyệt Tâm đi đến bên người Thái Hậu, bà xoa đầu nàng, nhẹ nhàng bảo: “Trong nháy mắt, đã qua mười sáu năm, thời điểm ai gia ở phủ tướng quân nhìn thấy ngươi là khi ngươi còn đang được nha hoàn bế trêи tay, vẫn chưa thể tự bước đi.”Lãnh Nguyệt Tâm nghe vậy, cười nói: “Thái Hậu có tâm, mấy năm nay cũng ít nhiều nhờ Thái Hậu chăm sóc, Nguyệt Nhi mới có thể kiên trì sống đến bây giờ.”Lời này ngược lại không sai, nếu không phải Thái Hậu mỗi tháng đều phải phái người đi gặp nàng, chỉ sợ nàng đã sớm biến mất khỏi thế gian này.Nghe được Ninh An nói như vậy, Thái Hậu thương tâm lắc lắc đầu, nói, “Ai gia lại không thể vì ngươi an bài tốt hôn sự, Sở Thiên nó.....”Lãnh Nguyệt Tâm biết, Sở Thiên trong miệng Thái Hậu đó chính là Tam hoàng tử của Lăng quốc -Lăng Sở Thiên, cũng là vị hôn phu của nàng.“Thái Hậu, Nguyệt Nhi biết tình cảnh của mình hiện tại, Tam hoàng tử không muốn cưới Nguyệt Nhi cũng là chuyện rất thường tình, Thái Hậu không cần ép buộc Tam hoàng tử, hôn sự này có thể huỷ cũng được.” Lãnh Nguyệt Tâm bình tĩnh nói.Nghe được Lãnh Nguyệt Tâm nói như vậy, Thái Hậu có chút kinh ngạc, theo bản năng nói, “Nguyệt Nhi, ngươi làm sao vậy? Ngươi không phải vẫn luôn thích Sở Thiên sao?”Nghe được Thái Hậu nói như vậy, Lãnh Nguyệt Tâm hơi hơi mỉm cười, là nguyên chủ nhân thích, không phải nàng……“Thái Hậu, Nguyệt Nhi biết loại chuyện này không thể cưỡng cầu, huống chi mấy ngày này, Nguyệt Nhi cũng đã nhìn thấu mọi chuyện.”Thấy Lãnh Nguyệt Tâm thần sắc không giống như là nói dối, Thái Hậu liền yên tâm, nàng đem đứa nhỏ này kêu tiến cung tới chính là vì muốn trấn an nàng một chút, sợ đến lúc đó thánh chỉ đến, nàng sẽ đau lòng đến không chịu nổi.Nàng biến thành như vậy, hoàn toàn là do cứu Sở Thiên, nhưng Sở Thiên hài tử này lại không biết quý trọng.“Nguyệt Nhi, lần này tới, liền ở trong cung nhiều ở vài ngày đi.” Thái Hậu mỉm cười nói.Lãnh Nguyệt Tâm gật gật đầu, vẫn chưa nói thêm cái gì.Cũng tốt, nơi này so với Lãnh phủ còn tốt hơn, nàng vẫn còn nhiều việc chưa làm được.Trong hoàng cung có Tàng Thư Các, không biết nơi đó sẽ có sách ghi chép lại các biện pháp chữa trị giúp khôi phục linh nguyên hay không?Nghĩ đến đây, Lãnh Nguyệt Tâm nhìn Thái Hậu liếc mắt một cái, mỉm cười nói, “Thái Hậu, Nguyệt Nhi muốn đi Tàng Thư Các nhìn xem, có thể chứ?”Thái Hậu cảm thấy có chút kỳ quái, trước khi Nguyệt Nhi bị huỷ linh nguyên, nàng đều rất thích đọc sách, chỉ là sau lại liền không thích, hiện tại như thế nào lại thích?Tuy rằng cảm thấy có chút kỳ quái, Thái Hậu vẫn là gật gật đầu, nói, “Được, chờ dùng bữa xong, ai gia liền bảo Thu Nhi mang ngươi đi xem.”“Đa tạ Thái Hậu.” Lãnh Nguyệt Tâm liễm liễm đôi mắt, cười nói.Thực mau đến bữa sáng, ăn xong, Thu Nhi liền mang theo Lãnh Nguyệt Tâm đi Tàng Thư Các, mà Tàng Thư Các này bởi vì bọn hoàng tử hay công tử thế gia đều không thích tới, cho nên phá lệ an tĩnh, mà bên ngoài Tàng Thư Các lại có thị vệ trông coi, người bình thường vào không được, đương nhiên là ngoại trừ các hoàng tử, công chúa hay các nương nương.

Chương 6: Không thể cưỡng cầu