Tác giả:

“Kiều Phương Hạ.” Bên tai Kiều Phương Hạ vang lên tiêng hét tức giận, khiến cô trở lên tỉnh táo, mở mắt ra bắt gặp một đôi mắt âm hiểm. Cô ngẩn ra mất giây, mới nhận ra mình đang nằm trên giường của Lệ Đình Tuấn. Sau lần bạo ngược tối qua, toàn thân cơ thể Kiều Phương Hạ không có chỗ nào là không xanh tím, trên xương quai xanh trải đầy dấu đỏ, ánh mắt Lệ Đình Tuấn chạm vào thân thể nhỏ nhắn của cô, đồng tử đột nhiên nhíu chặt, sau đó kéo chăn ném lên người cô. Lúc này Kiều Phương Hạ mới hoảng sợ trốn vào trong chăn, đôi mắt trong veo của cô đột nhiên bị hơi nước làm ẩm ướt. Cô nhìn thấy Lệ Đình Tuấn đứng dậy, không nhìn cô lấy một cái mà đi vào phòng tắm, có chút không biết làm sao gọi anh một tiếng: “Anh.” Giọng nói vừa rơi xuống, ánh mắt Lệ Đình Tuấn sắc bén liếc về phía cô: “Anh?” Bởi vì giọng nói của anh quá lạnh lùng, Kiều Phương Hạ bị anh nhìn khiến trong lòng run rẩy, sau đó hoảng loạn thay đổi: “Cậu chủ.” Tối qua khi cô về nhà thì bị cúp điện, còn chưa làm rõ xảy ra chuyện gì…

Chương 240: Chồng

Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám NhậnTác giả: Thi ThiTruyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh“Kiều Phương Hạ.” Bên tai Kiều Phương Hạ vang lên tiêng hét tức giận, khiến cô trở lên tỉnh táo, mở mắt ra bắt gặp một đôi mắt âm hiểm. Cô ngẩn ra mất giây, mới nhận ra mình đang nằm trên giường của Lệ Đình Tuấn. Sau lần bạo ngược tối qua, toàn thân cơ thể Kiều Phương Hạ không có chỗ nào là không xanh tím, trên xương quai xanh trải đầy dấu đỏ, ánh mắt Lệ Đình Tuấn chạm vào thân thể nhỏ nhắn của cô, đồng tử đột nhiên nhíu chặt, sau đó kéo chăn ném lên người cô. Lúc này Kiều Phương Hạ mới hoảng sợ trốn vào trong chăn, đôi mắt trong veo của cô đột nhiên bị hơi nước làm ẩm ướt. Cô nhìn thấy Lệ Đình Tuấn đứng dậy, không nhìn cô lấy một cái mà đi vào phòng tắm, có chút không biết làm sao gọi anh một tiếng: “Anh.” Giọng nói vừa rơi xuống, ánh mắt Lệ Đình Tuấn sắc bén liếc về phía cô: “Anh?” Bởi vì giọng nói của anh quá lạnh lùng, Kiều Phương Hạ bị anh nhìn khiến trong lòng run rẩy, sau đó hoảng loạn thay đổi: “Cậu chủ.” Tối qua khi cô về nhà thì bị cúp điện, còn chưa làm rõ xảy ra chuyện gì… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Kiều Phương Hạ kinh ngạc, lập tức ngẩng đầu nhìn về hướng người đang nói chuyện kia Là Thẩm Viên Quân.Thẩm Viên Quân cười tủm tỉm nhìn cô nói: “Thật là trùng hợp, lại gặp nhau rồi Phương Hạ”Vẻ ngoài của Thẩm Viên Quân cũng không tệ, mặc dù không xuất chúng như Tống Thanh Hào và Lệ Đình Tuấn, nhưng anh ta cũng được coi là nổi bật với những người bình thường, vóc dáng không cao không thấp, cao gần một mét tám, khuôn mặt mang nét ngây thơ, gần ba mươi tuổi rồi mà nhìn vẫn giống sinh viên đại học.Kiều Phương Hạ nhìn anh ta nói: “Vậy nếu em muốn ăn toàn sôcôla thì sao?”“Diễn viên phải biết tự giữ gìn” Thẩm Viên Quân cởi tạp đề, đi ra từ phía sau quầy.“Hai người này không cần tính tiền” Anh ta dặn dò nhân viên cửa hàng.“Cảm ơn ông chủ”“Hôm nay thầy Thẩm ở đây…” Hai nữ sinh viên ngồi một góc vui vẻ thì thầm to nhỏ với nhau.Ba của Thẩm Viên Quân chính là giáo sư Đại học Quốc Hồ, bác là viện trưởng Đại học Quốc Hồ, mẹ là giáo sư viện mỹ thuật Đại học Thanh Hải, bản thân Thẩm Viên Quân cũng là giáo sư Đại học Quốc Hồ, danh xứng với thực là gia đình dòng dõi thư hương.Thẩm Viên Quân vừa trẻ tuổi vừa đẹp trai, lại vân chưa kết hôn bởi vậy không ít nữ sinh đều thích anh ta.Kiều Phương Hạ nhìn về phía những cô sinh viên rõ ràng là đang mê mẩn Thẩm Viên Quân.Quả nhiên là người học khoa tài chính, rất biết tính toán, làm giáo sư ở Đại học Quốc Hồ còn chưa đủ, còn lợi dụng sắc đẹp của mình, làm thêm nghề tay trái trong trường.Socola mà Đường Nguyên Khuyết Đan gọi đã được đưa tới, cô ấy ăn được hai miếng lại nhìn Kiều Phương Hạ đầy khó hiểu, ánh mắt như muốn hỏi Kiều Phương Hạ người này là ai.“Đây là người đại diện của em” Kiều Phương Hạ nhanh chóng giới thiệu hai người với nhau: “Đường Nguyên Khiết Đan”Thẩm Viên Quân không đợi Kiều Phương Hạ giới thiệu, đưa tay về phía Đường Nguyên Khiết Đan, tự mình giới thiệu: “Tôi là bạn cùng phòng thời đại học của chồng cô ấy, Thẩm Viên Quân”“Ặc..” Đường Nguyên Khiết Đan ho sặc sụa.Sao Lệ Đình Tuấn lại là chông Kiều Phương Hạ? Sao Kiều Phương Hạ không nói với cô ấy?“Đùa thôi” Thẩm Viên Quân thấy dáng vẻ bị sặc đầy khổ sở của Đường Nguyên Khiết Đan, cười nói.Suy nghĩ một lúc, anh ta lại bổ sung: “Nhưng cũng sắp rồi”*..* Kiều Phương Hạ phục sát đất tên nhiều chuyện Thẩm Viên Quân này.“Hôm nay phải đóng cửa sớm” Thẩm Viên Quân nói với mấy sinh viên đã ăn gần hết: “Buổi chiều đóng cửa”“Vâng, thầy Thẩm!” Mấy nữ sinh đồng loạt trả lời.Kiều Phương Hạ đợi kem ly của mình làm xong, cô nhận lấy rồi nói với Thẩm ‘Viên Quân: “Vậy em cũng đi đây thầy Thẩm, chút nữa còn phải quay phim”“Em chờ một chút” Thẩm Viên Quân nhướng mày hỏi cô: “Có rảnh để nói chuyện phiếm chút không?”*?” Kiều Phương Hạ khó hiểu.Trong tiệm khá yên tĩnh, chỉ còn lại ba người bọn họ ngồi trên băng ghế dài.minh, em hẳn có thể hiểu những gì cậu ấy làm”Kiều Phương Hạ nghe anh ta nhắc đến Tô Minh Nguyệt cũng không có phản ứng gì.“Không ai có thể vượt qua địa vị của em trong lòng cậu ấy, chuyện này sợ là trong lòng em vẫn chưa thật sự hiểu rõ” Thẩm Viên Quân tiếp tục nói..

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Kiều Phương Hạ kinh ngạc, lập tức ngẩng đầu nhìn về hướng người đang nói chuyện kia Là Thẩm Viên Quân.

Thẩm Viên Quân cười tủm tỉm nhìn cô nói: “Thật là trùng hợp, lại gặp nhau rồi Phương Hạ”

Vẻ ngoài của Thẩm Viên Quân cũng không tệ, mặc dù không xuất chúng như Tống Thanh Hào và Lệ Đình Tuấn, nhưng anh ta cũng được coi là nổi bật với những người bình thường, vóc dáng không cao không thấp, cao gần một mét tám, khuôn mặt mang nét ngây thơ, gần ba mươi tuổi rồi mà nhìn vẫn giống sinh viên đại học.

Kiều Phương Hạ nhìn anh ta nói: “Vậy nếu em muốn ăn toàn sôcôla thì sao?”

“Diễn viên phải biết tự giữ gìn” Thẩm Viên Quân cởi tạp đề, đi ra từ phía sau quầy.

“Hai người này không cần tính tiền” Anh ta dặn dò nhân viên cửa hàng.

“Cảm ơn ông chủ”

“Hôm nay thầy Thẩm ở đây…” Hai nữ sinh viên ngồi một góc vui vẻ thì thầm to nhỏ với nhau.

Ba của Thẩm Viên Quân chính là giáo sư Đại học Quốc Hồ, bác là viện trưởng Đại học Quốc Hồ, mẹ là giáo sư viện mỹ thuật Đại học Thanh Hải, bản thân Thẩm Viên Quân cũng là giáo sư Đại học Quốc Hồ, danh xứng với thực là gia đình dòng dõi thư hương.

Thẩm Viên Quân vừa trẻ tuổi vừa đẹp trai, lại vân chưa kết hôn bởi vậy không ít nữ sinh đều thích anh ta.

Kiều Phương Hạ nhìn về phía những cô sinh viên rõ ràng là đang mê mẩn Thẩm Viên Quân.

Quả nhiên là người học khoa tài chính, rất biết tính toán, làm giáo sư ở Đại học Quốc Hồ còn chưa đủ, còn lợi dụng sắc đẹp của mình, làm thêm nghề tay trái trong trường.

Socola mà Đường Nguyên Khuyết Đan gọi đã được đưa tới, cô ấy ăn được hai miếng lại nhìn Kiều Phương Hạ đầy khó hiểu, ánh mắt như muốn hỏi Kiều Phương Hạ người này là ai.

“Đây là người đại diện của em” Kiều Phương Hạ nhanh chóng giới thiệu hai người với nhau: “Đường Nguyên Khiết Đan”

Thẩm Viên Quân không đợi Kiều Phương Hạ giới thiệu, đưa tay về phía Đường Nguyên Khiết Đan, tự mình giới thiệu: “Tôi là bạn cùng phòng thời đại học của chồng cô ấy, Thẩm Viên Quân”

“Ặc..” Đường Nguyên Khiết Đan ho sặc sụa.

Sao Lệ Đình Tuấn lại là chông Kiều Phương Hạ? Sao Kiều Phương Hạ không nói với cô ấy?

“Đùa thôi” Thẩm Viên Quân thấy dáng vẻ bị sặc đầy khổ sở của Đường Nguyên Khiết Đan, cười nói.

Suy nghĩ một lúc, anh ta lại bổ sung: “Nhưng cũng sắp rồi”

*..* Kiều Phương Hạ phục sát đất tên nhiều chuyện Thẩm Viên Quân này.

“Hôm nay phải đóng cửa sớm” Thẩm Viên Quân nói với mấy sinh viên đã ăn gần hết: “Buổi chiều đóng cửa”

“Vâng, thầy Thẩm!” Mấy nữ sinh đồng loạt trả lời.

Kiều Phương Hạ đợi kem ly của mình làm xong, cô nhận lấy rồi nói với Thẩm ‘Viên Quân: “Vậy em cũng đi đây thầy Thẩm, chút nữa còn phải quay phim”

“Em chờ một chút” Thẩm Viên Quân nhướng mày hỏi cô: “Có rảnh để nói chuyện phiếm chút không?”

*?” Kiều Phương Hạ khó hiểu.

Trong tiệm khá yên tĩnh, chỉ còn lại ba người bọn họ ngồi trên băng ghế dài.

Image removed.

minh, em hẳn có thể hiểu những gì cậu ấy làm”

Kiều Phương Hạ nghe anh ta nhắc đến Tô Minh Nguyệt cũng không có phản ứng gì.

“Không ai có thể vượt qua địa vị của em trong lòng cậu ấy, chuyện này sợ là trong lòng em vẫn chưa thật sự hiểu rõ” Thẩm Viên Quân tiếp tục nói..

Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám NhậnTác giả: Thi ThiTruyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh“Kiều Phương Hạ.” Bên tai Kiều Phương Hạ vang lên tiêng hét tức giận, khiến cô trở lên tỉnh táo, mở mắt ra bắt gặp một đôi mắt âm hiểm. Cô ngẩn ra mất giây, mới nhận ra mình đang nằm trên giường của Lệ Đình Tuấn. Sau lần bạo ngược tối qua, toàn thân cơ thể Kiều Phương Hạ không có chỗ nào là không xanh tím, trên xương quai xanh trải đầy dấu đỏ, ánh mắt Lệ Đình Tuấn chạm vào thân thể nhỏ nhắn của cô, đồng tử đột nhiên nhíu chặt, sau đó kéo chăn ném lên người cô. Lúc này Kiều Phương Hạ mới hoảng sợ trốn vào trong chăn, đôi mắt trong veo của cô đột nhiên bị hơi nước làm ẩm ướt. Cô nhìn thấy Lệ Đình Tuấn đứng dậy, không nhìn cô lấy một cái mà đi vào phòng tắm, có chút không biết làm sao gọi anh một tiếng: “Anh.” Giọng nói vừa rơi xuống, ánh mắt Lệ Đình Tuấn sắc bén liếc về phía cô: “Anh?” Bởi vì giọng nói của anh quá lạnh lùng, Kiều Phương Hạ bị anh nhìn khiến trong lòng run rẩy, sau đó hoảng loạn thay đổi: “Cậu chủ.” Tối qua khi cô về nhà thì bị cúp điện, còn chưa làm rõ xảy ra chuyện gì… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Kiều Phương Hạ kinh ngạc, lập tức ngẩng đầu nhìn về hướng người đang nói chuyện kia Là Thẩm Viên Quân.Thẩm Viên Quân cười tủm tỉm nhìn cô nói: “Thật là trùng hợp, lại gặp nhau rồi Phương Hạ”Vẻ ngoài của Thẩm Viên Quân cũng không tệ, mặc dù không xuất chúng như Tống Thanh Hào và Lệ Đình Tuấn, nhưng anh ta cũng được coi là nổi bật với những người bình thường, vóc dáng không cao không thấp, cao gần một mét tám, khuôn mặt mang nét ngây thơ, gần ba mươi tuổi rồi mà nhìn vẫn giống sinh viên đại học.Kiều Phương Hạ nhìn anh ta nói: “Vậy nếu em muốn ăn toàn sôcôla thì sao?”“Diễn viên phải biết tự giữ gìn” Thẩm Viên Quân cởi tạp đề, đi ra từ phía sau quầy.“Hai người này không cần tính tiền” Anh ta dặn dò nhân viên cửa hàng.“Cảm ơn ông chủ”“Hôm nay thầy Thẩm ở đây…” Hai nữ sinh viên ngồi một góc vui vẻ thì thầm to nhỏ với nhau.Ba của Thẩm Viên Quân chính là giáo sư Đại học Quốc Hồ, bác là viện trưởng Đại học Quốc Hồ, mẹ là giáo sư viện mỹ thuật Đại học Thanh Hải, bản thân Thẩm Viên Quân cũng là giáo sư Đại học Quốc Hồ, danh xứng với thực là gia đình dòng dõi thư hương.Thẩm Viên Quân vừa trẻ tuổi vừa đẹp trai, lại vân chưa kết hôn bởi vậy không ít nữ sinh đều thích anh ta.Kiều Phương Hạ nhìn về phía những cô sinh viên rõ ràng là đang mê mẩn Thẩm Viên Quân.Quả nhiên là người học khoa tài chính, rất biết tính toán, làm giáo sư ở Đại học Quốc Hồ còn chưa đủ, còn lợi dụng sắc đẹp của mình, làm thêm nghề tay trái trong trường.Socola mà Đường Nguyên Khuyết Đan gọi đã được đưa tới, cô ấy ăn được hai miếng lại nhìn Kiều Phương Hạ đầy khó hiểu, ánh mắt như muốn hỏi Kiều Phương Hạ người này là ai.“Đây là người đại diện của em” Kiều Phương Hạ nhanh chóng giới thiệu hai người với nhau: “Đường Nguyên Khiết Đan”Thẩm Viên Quân không đợi Kiều Phương Hạ giới thiệu, đưa tay về phía Đường Nguyên Khiết Đan, tự mình giới thiệu: “Tôi là bạn cùng phòng thời đại học của chồng cô ấy, Thẩm Viên Quân”“Ặc..” Đường Nguyên Khiết Đan ho sặc sụa.Sao Lệ Đình Tuấn lại là chông Kiều Phương Hạ? Sao Kiều Phương Hạ không nói với cô ấy?“Đùa thôi” Thẩm Viên Quân thấy dáng vẻ bị sặc đầy khổ sở của Đường Nguyên Khiết Đan, cười nói.Suy nghĩ một lúc, anh ta lại bổ sung: “Nhưng cũng sắp rồi”*..* Kiều Phương Hạ phục sát đất tên nhiều chuyện Thẩm Viên Quân này.“Hôm nay phải đóng cửa sớm” Thẩm Viên Quân nói với mấy sinh viên đã ăn gần hết: “Buổi chiều đóng cửa”“Vâng, thầy Thẩm!” Mấy nữ sinh đồng loạt trả lời.Kiều Phương Hạ đợi kem ly của mình làm xong, cô nhận lấy rồi nói với Thẩm ‘Viên Quân: “Vậy em cũng đi đây thầy Thẩm, chút nữa còn phải quay phim”“Em chờ một chút” Thẩm Viên Quân nhướng mày hỏi cô: “Có rảnh để nói chuyện phiếm chút không?”*?” Kiều Phương Hạ khó hiểu.Trong tiệm khá yên tĩnh, chỉ còn lại ba người bọn họ ngồi trên băng ghế dài.minh, em hẳn có thể hiểu những gì cậu ấy làm”Kiều Phương Hạ nghe anh ta nhắc đến Tô Minh Nguyệt cũng không có phản ứng gì.“Không ai có thể vượt qua địa vị của em trong lòng cậu ấy, chuyện này sợ là trong lòng em vẫn chưa thật sự hiểu rõ” Thẩm Viên Quân tiếp tục nói..

Chương 240: Chồng