Buổi tối đầu tiên đội xe việt dã đi vào khu không người ở Khả Khả Tây Lí, bọn họ dựng lều dưới chân núi tuyết – một chỗ gần nơi đội tuần núi đóng quân.Nơi đóng quân địa thế bằng phẳng rộng rãi, khô ráo cản gió, lại gần sát nguồn nước.Vào tháng năm hàng năm, đàn linh dương bắt đầu di chuyển, nơi đóng quân này có đội viên tuần núi và người tình nguyện ở đều vì bảo vệ đàn linh dương, cũng là để trợ giúp những đội xe việt dã hay người cưỡi lừa đi qua Khả Khả Tây Lí.Sau khi dựng xong lều bạt, nhân lúc trời còn chưa tối, Khúc Nhất Huyền lấy bản đồ trong túi ra xem, như thường lệ dùng bút đen vẽ lại lộ trình, ghi chú ngày tháng.Sau đó chụp ảnh, lưu lại.Vậy là hoàn thành hành trình của cô và Giang Nguyên.Bốn ngày trước, bọn họ xuất phát từ thành phố Nam Thần, bay thẳng đến Tây Ninh, sau khi xuống máy bay thì đi taxi rồi thuê được một chiếc Cruiser.Cách một ngày, họ tự lái xe xuất phát từ Tây Ninh, dọc theo Tháp Nhĩ Tự, hồ Thanh Hải, dừng chân ở Hắc Mã Hà Hương hội hợp cùng đội xe việt dã Tinh…
Chương 15: ( quyá»n 2: ÄÆ°á»ng và nh Äai tây bắc ): hai con ngưá»i nam giang, ngá»§ cùng má»t Äêm trong nhà khách á» há» khẩu, lại gặp l�
Ánh Sao Lạc Trong Bão CátTác giả: Bắc KhuynhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBuổi tối đầu tiên đội xe việt dã đi vào khu không người ở Khả Khả Tây Lí, bọn họ dựng lều dưới chân núi tuyết – một chỗ gần nơi đội tuần núi đóng quân.Nơi đóng quân địa thế bằng phẳng rộng rãi, khô ráo cản gió, lại gần sát nguồn nước.Vào tháng năm hàng năm, đàn linh dương bắt đầu di chuyển, nơi đóng quân này có đội viên tuần núi và người tình nguyện ở đều vì bảo vệ đàn linh dương, cũng là để trợ giúp những đội xe việt dã hay người cưỡi lừa đi qua Khả Khả Tây Lí.Sau khi dựng xong lều bạt, nhân lúc trời còn chưa tối, Khúc Nhất Huyền lấy bản đồ trong túi ra xem, như thường lệ dùng bút đen vẽ lại lộ trình, ghi chú ngày tháng.Sau đó chụp ảnh, lưu lại.Vậy là hoàn thành hành trình của cô và Giang Nguyên.Bốn ngày trước, bọn họ xuất phát từ thành phố Nam Thần, bay thẳng đến Tây Ninh, sau khi xuống máy bay thì đi taxi rồi thuê được một chiếc Cruiser.Cách một ngày, họ tự lái xe xuất phát từ Tây Ninh, dọc theo Tháp Nhĩ Tự, hồ Thanh Hải, dừng chân ở Hắc Mã Hà Hương hội hợp cùng đội xe việt dã Tinh… Khúc Nhất Huyá»n âxùyâ má»t tiếng, nhẹ buông tay, Äiá»n thoại rÆ¡i xuá»ng giưá»ng.Cô Äi chân trần, Äeo dép lê cá»§a khách sạn, Äầu tiên Äi má» Äiá»u hòa trưá»c.Chá» khà lạnh dần dần tá»a ra khắp phòng, cô vẫn Äá» nguyên quần áo thả mình nằm lên chÄn, sá» Äến Äiá»n thoại di Äá»ng rÆ¡i á» Äầu giưá»ng, gá»i cho Viên Dã má»t tin nhắn ngắn: âCầm cho tôi bá» quần áo Äá» thay, giao cho tiếp tân ÄÆ°a lên.âViên Dã vá»n là phú nhá» Äại cá»§a giai cấp tư sản dân tá»c, nguyên quán á» Tây Ninh. Lúc quá»c gia má» rá»ng chÃnh sách nâng Äỡ khu vá»±c phÃa Tây cha mẹ cáºu ta rất biết bắt ká»p thá»i nên Äã Äá» dà nh ÄÆ°á»£c không Ãt gia sản cho cáºu ta.Khi Khúc Nhất Huyá»n má»i quen cái ngưá»i kia, Viên Dã không khác gì má»t nhà già u nhá» má»i ná»i. Ngà y ngà y Äi theo Bà nh Thâm chÆ¡i viá»t dã, thám hiá»m, vung tiá»n như nưá»c.Vá» sau, cÅ©ng rất không may mắn cho Viên Dã, trong sá» má»nh Äã Äá»nh sẽ gặp phải kiếp sá» là cô Äây. Sau khi phục tùng dưá»i sá»± chá»nh Äá»n cá»§a Khúc Nhất Huyá»n, Äã nghÄ© thông suá»t hÆ¡n, cÅ©ng tá»± cải tà quy chÃnh, thà nh thà nh tháºt tháºt theo cô Äi cứu viá»n.Hai cụ già nhà há» Viên thấy con trai hoà n toà n tá»nh ngá», bá»n há» Äá»u vui mừng mua nhà cho Viên Dã á» Äôn Hoà ng là m nÆ¡i Äặt chân hằng ngà y cho cáºu ta.Khúc Nhất Huyá»n cÅ©ng coi lÃ ÄÆ°á»£c nhá», mùa dẫn ÄÆ°á»ng Äắt khách thì á» khách sạn, Äến mùa ế khách thì trả cho Viên Dã tiá»n thuê nhà , thuê má»t gian phòng khách á» qua mùa Äông.Cái phòng khách kia, quanh nÄm suá»t tháng cÅ©ng chá» có má»t khách trá» là cô.Phòng sát vách má» nưá»c tắm gá»i, cách má»t bức tưá»ng cÅ©ng có thá» nghe thấy tiếng nưá»c chảy rõ rà ng.Cô trá» mình vùi mặt và o gá»i, ngá»§ tháºt say.** ** **Giấc ngá»§ nà y, Khúc Nhất Huyá»n ngá»§ rất say.Cô mÆ¡ thấy Giang Nguyên.Äó là ngà y thứ ba sau khi Giang Nguyên mất tÃch, cha mẹ Giang Nguyên và cha cô từ Nam Giang vá»i và ng Äến Äây. Không ÄỠý Äến phản ứng cao nguyên nguy hiá»m mà chạy Äến doanh Äá»a trưá»c.Cô vừa theo Äá»i cứu viá»n quay vá» doanh trại, còn chưa ká»p nói chuyá»n, cha cô á» ngay trưá»c mặt tất cả má»i ngưá»i, không nói lá»i nà o Äã cho cô má»t cái tát.Khúc Nhất Huyá»n má»t Äêm không ngá»§, bá» má»t cái tát nà y là m cho Äầu váng mắt hoa, Äứng cÅ©ng không vững.Trong doanh Äá»a im phÄng phắc.Dù có ká»p hay không ká»p nháºn ra chuyá»n gì Äang xảy ra, c*Ìng biết viá»c nà y không liên quan Äến mình.Cô Äứng á» Äó, trái tim lạnh lẽo tá»±a như bá» bÄng Äâm thá»§ng, gió thá»i vù vù.Trong sá»± cá» kia, không ai có thÃªÌ bình tÄ©nh nghe cô giải thÃch má»i chuyá»n từ Äầu Äến cuá»i.Cha mẹ Giang Nguyên trách cô Äá» mất Giang Nguyên. Cha cô trách cô tá»± dưng sinh sá»± từ viá»c không Äâu, rưá»c lấy kiá»n cáo, còn phiá»n ông ấy Äến giải quyết háºu quả.Mà Giang Nguyên, Äứng cách kim Äá»nh trên núi tuyết ná»a bưá»c á» phương xa, quay Äầu nhìn cô. Mặt mà y cô ấy xinh Äẹp, cưá»i hÃp mắt há»i: âNhất Huyá»n, Äây chÃnh là kim Äá»nh sao?â.Cô ấy lấy máy ảnh treo trên cá» xuá»ng, ÄÆ°a cho Khúc Nhất Huyá»n: âCáºu mau chụp giúp tá» má»t tấm Äi.âCô tiến lên nháºn máy ảnh, chá» Äến lúc chá»n tư thế xong, nhấn cá»a chá»p xuá»ng.Lúc cúi Äầu xem ảnh chụp trong máy ảnh thì không thấy Giang Nguyên Äứng cạnh kim Äá»nh, chá» có má»t tấm ảnh chụp núi tuyết mà Khúc Nhất Huyá»n Äã nhìn không biết bao nhiêu lần trong mấy nÄm nay.Cô vô ý thức ngẩng Äầu, thấy Giang Nguyên còn Äứng á» chá» cÅ© cưá»i nhẹ nhà ng, cô ÄÆ°a tay ra muá»n kéo cô ấy Äi: âGiang Nguyên, cáºu vá» nhà cùng tá» ÄÆ°á»£c không? Tá» ÄÆ°a cáºu vá» nhà .âGiang Nguyên cau mÅ©i má»t cái, hÆ¡i quấy nhiá» u: âNhất Huyá»n, tá» cÅ©ng muá»n vá» nhà , thế nhưng cáºu phải tìm ÄÆ°á»£c tá» trưá»c Äã.ââTá» chá» có má»t mình, không biết ÄÆ°á»ng, không thá» quay vá».âCô ấy hình như không vui lắm, nhảy chân sáo chạy vá» phÃa kim Äá»nh trên núi tuyết.Khúc Nhất Huyá»n nhìn chuá»i dấu chân cô ấy Äá» lại, má»i vừa bưá»c lên phÃa trưá»c má»t bưá»c, khung cảnh mỹ lá» hùng tráng trưá»c mắt Äá»t nhiên vỡ nát. Dưá»i chân cô không còn chá» Äứng, thẳng tắp rÆ¡i xuá»ng vá»±c sâu không Äáy.Cái vá»±c sâu nà y không có Äiá»m cuá»i, từ Äầu Äến cuá»i cô cứ rÆ¡i mãi rÆ¡i mãi, thá»i gian trôi Äi cô dần dần bá» kéo và o má»t giấc ngá»§ sâu.Lúc Khúc Nhất Huyá»n tá»nh lại, Äầu Äau như muá»n nứt ra.Chuông cá»a vang lên từng tiếng má»t tá»±a như không biết má»t má»i, khiến cho ngưá»i ta không yên lòng ná»i.Má»i Äầu cô còn tưá»ng rằng Äó là tiếng chuông cá»a phòng sát vách, cô che mắt lại bất vi sá» Äá»ng*. Lắng nghe má»t lát, mÆ¡ há» nghe thấy xen lẫn trong tiếng chuông cá»a là tiếng gá»i âTiá»u Khúc giaâ.(*Bất vi sá» Äá»ng: không Äá»ng Äáºy)Cô ngá»i dáºy, mắt thấy Äiá»n thoại Äã Äến vạch pin cuá»i cùng.Mưá»i tám giá» hai mươi má»t phút.Cô vuá»t mi tâm, cuá»i cùng cÅ©ng ká»p nháºn ra â là tiếp tân cá»§a khách sạn mang quần áo Äến cho cô thay.** ** **Tắm rá»a xong, Khúc Nhất Huyá»n dùng khÄn lông khô lau tóc, tìm thêm máy sấy tóc.Không ngá», lục tung khắp nÆ¡i cÅ©ng không thấy cái bóng cá»§a máy sấy.Khách sạn thưá»ng có máy sấy phòng khi có trục trặc, nhân viên phục vụ sẽ lấy máy từ kho ra, nhưng cô là má»t ngưá»i á» chùaâ¦. Thá»±c sá»± ngại Äi gá»i phục vụ phòng và o cái giá» nà y.Cô suy nghÄ© má»t lát, Äá»t nhiên nhá» tá»i Phó Tầm á» sát vách. CÅ©ng không biết anh Äã Äến cuá»c hẹn hay chưa?Phòng ngừa Äi má»t chuyến tay không, Khúc Nhất Huyá»n dùng Äiá»n thoại ná»i bá» trong phòng gá»i Äến phòng cách vách, sau má»t tiếng âtútâ, Äiá»n thoại ÄÆ°á»£c tiếp rất nhanh.Là giá»ng nói cá»§a Äà n ông, trầm thấp. Có mấy phần khà n khà n, mấy phần từ tÃnh.Khúc Nhất Huyá»n nhá»n không ÄÆ°á»£c huýt sáo: âLà tôi.ââ¦âMá» cá»a cho tôi? Tôi Äến mượn máy sấy.âCúp Äiá»n thoại, Khúc Nhất Huyá»n rút thẻ phòng, cầm Äiá»n thoại lên, sang gõ cá»a phòng sát vách.Bá»i vì Äã dặn trưá»c nên Phó Tầm không cỠý Äá» cô phải chá», cá»a vừa vang lên má»t tiếng,anh liá»n kéo tay cầm giúp cô má» cá»a.Phòng cá»§a anh có ánh sáng vô cùng tá»t, cá»a sá» thá»§y tinh gần lá»i Äi ÄÆ°á»£c má» má»t ná»a. Có ánh nắng chiếu nghiêng trên cá»a sá» kim loại, chiết xạ lên trần nhà má»t vầng sáng rá»±c rỡ.Phó Tầm Äứng giữa vầng sáng nà y tạo nên cảm giác không chân thá»±c, anh cúi Äầu, vẻ mặt hững há» nhìn cô.Tình cảnh nà y bất ngá» dần dần hợp thà nh má»t hình ảnh nà o Äó trong Äầu Khúc Nhất Huyá»n.Cô bá» vầng sáng lá»n trưá»c mặt Äâm và o mắt, trong thoáng chá»c quay vá» cảnh mấy nÄm trưá»c á» Há» Khẩu Hoà ng Hà .Kỳ nghá» hè chÃnh là mùa du lá»ch náo nhiá»t nhất.Cô Äi chÆ¡i tá»± do, thá»i gian lá»ng lẻo, không nhanh không cháºm Äến Há» Khẩu, vừa vặn là ba giá» chiá»u. Ngắm cảnh Äến khi trá»i tá»i, Äến lúc Äó má»i quyết Äá»nh tìm nÆ¡i ngá»§ trá».Dá»c theo con sông chá» có má»t nhà khaÌch, váºn khà cá»§a cô không tá»t, tất cả các phòng Äá»u có Äoà n du lá»ch Äặt trưá»c, chá» còn phòng lá»n sáu ngưá»i nam nữ á» lẫn lá»n giữa cá»a hà ng là còn chá».Chá» Äà nh phải chấp nháºn má»t Äêm.Cô nháºn chìa khóa, Äi cất hà nh là trưá»c.NhaÌ khaÌch cÅ© nát, cầu thang chen chúc, hà nh lang cháºt hẹp, còn không có thang máy.Cô xách hà nh lý Äến tầng nÄm, lượn qua lượn lại như con ruá»i không Äầu cuá»i cùng Äến lúc Äi hết ná»a vòng má»i tìm ÄÆ°á»£c phòng mình.Khóa là khóa công ngưu truyá»n thá»ng, cô lay á» khóa ná»a ngà y, ngoại trừ nghe thấy tiếng khóa cùm cụp trong túi thì cá»a vẫn không má» ra ÄÆ°á»£c.Äang lúc gấp rút ÄêÌn Äá» má» hôi, cá»a lại ÄÆ°á»£c má» từ bên trong ra trưá»c.Phó Tầm Äứng á» cá»a, không khác vá»i hôm nay là bao, anh cúi Äầu, vẻ mặt hững há» nhìn cô â vá» khách không má»i mà Äến nà y.PhÃa sau anh là cầu vá»ng vắt lên mặt nưá»c sông Hoà ng Hà , từng vầng sáng lá»n bao phá»§ lấy anh, khiến cả ngưá»i anh Äá»u má» Äi chá» còn má»t hình bóng mÆ¡ há».Khúc Nhất Huyá»n hÆ¡i ngoà i ý muá»n, có cảm giác nhẹ nhõm khi nghe công bá» Äáp án.Tháºm chÃ, Äá»i vá»i gương mặt dá» nhìn nà y cá»§a Phó Tầm cô còn sinh ra má»t chút cảm giác thân thiết khi tha hương gặp bạn cÅ©.Tháºt khéo quá, hai ngưá»i Nam Giang, ngá»§ cùng má»t Äêm trong nhà khách á» Há» Khẩu, lại gặp lại nhau á» Äôn Hoà ng.Duyên pháºn nà y, nếu không phải chÃnh cô gặp phải, ai nói cô cÅ©ng không tin.Nhưng trưá»c mắt, lại có má»t nan Äá».Cô không biết Phó Tầm có còn chút ấn tượng nà o vá»i cô hay không, dù sao quen biết mấy ngà y nay anh không có chút biá»u hiá»n nà o giá»ng như Äã từng quen biết, ngay cả câu há»i khó kìm lòng ná»i âChúng ta có phải Äã từng gặp nhau hay khôngâ cÅ©ng không cóâ¦Không phải là hoà n toà n không có ấn tượng, mà là không muá»n nháºn mặt nhau Äúng không.CÅ©ng không phải diá» m ngá»*, có cái gì cần phải nhá» ÄêÌn Äâuâ¦(diá» m ngá»: cuá»c gặp gỡ Äẹp Äẽ)NghÄ© như váºy, cô cảm thấy xoắn xuýt mãi cÅ©ng không tá»t.Cảm giác như mình Äặc biá»t quan tâm Äến anh.Phó Tầm không Äá» cáºp tá»i, cô cÅ©ng không thèm Äá» cáºp.Nếu mình dùng mặt nóng* dán và o, anh ta Äáp hai câu âLà cô saoâ âTháºt khéo ghêâ còn tÃnh là công Äức viên mãn, nếu chá» Äáp má»t câu âKhông nhá» rõâ⦠Trái tim cô có thá» bá» Äâm ÄêÌn thá»§ng trÄm ngà n lá» chứ chẳng Äùa.(*mặt nóng dán mông lạnh: bản thân mình nhiá»t tình nhưng Äá»i phương thì lạnh nhạt)Phó Tầm thấy cô Äứng mãi á» cá»a không Äi và o, hất nhẹ mi, tầm mắt rÆ¡i xuá»ng mái tóc còn ưá»t má»t ná»a cá»§a cô Äảo má»t vòng: âKhông phải muá»n mượn máy sấy sao?â.Anh lui ná»a bưá»c, nhưá»ng ÄÆ°á»ng: âCòn không Äi và o?â.Khúc Nhất Huyá»n sá» mÅ©i, bưá»c và o: âVáºy thì tôi không khách khà nữa nhé.âSấy khô tóc, cách thá»i gian hẹn cÅ©ng không còn nhiá»u lắm, Khúc Nhất Huyá»n cuá»n dây thu dá»n máy sấy, không tìm ra lá»i nà o Äá» tán gẫu nên Äà nh há»i Phó Tầm: âGiá» nà y rá»i anh còn chưa Äến cuá»c hẹn kia sao? Chá» Äến khi qua tám giá», Äiá»m tham quan quanh núi Minh Sa Äóng cá»a, du khách quay vá» sẽ rất Äông Äấy.ââÄang Äá»nh Äi.â Phó Tầm cầm chìa khóa xe lên, há»i: âCô Äi Äâu, có muá»n tôi ÄÆ°a Äi má»t Äoạn ÄÆ°á»ng không?â.âKhông cần.â Khúc Nhất Huyá»n lấy chìa khóa xe từ túi quần sau ra, quÆ¡ quÆ¡ trưá»c mắt anh: âTôi không chá» có má»t chiếc xe.â** ** **á» Äôn Hoà ng Khúc Nhất Huyá»n còn giữ má»t chiếc xe máy, Äó là chiến lợi phẩm á» A Lạp Thiá»n hai nÄm trưá»c. Bình thưá»ng cô giữ gìn như bảo bá»i, không mấy khi tùy tiá»n mang ra dùng.Thá»i gian còn sá»m, cô Äá»nh Äi mua bao thuá»c trưá»c rá»i má»i Äến TrÃch Tinh Lâu.Cô và Phó Tầm chia ra má»i ngưá»i má»t ngả trên ÄÆ°á»ng lá»n, cô Äi lại nhẹ nhà ng, dá»c theo mặt ÄÆ°á»ng Äi qua Äầu ÄÆ°á»ng cái, Äến má»t hẻm nhá».á» Äây có má»t loạt các cÄn nhà mái bằng, Khúc Nhất Huyá»n dừng lại trưá»c má»t siêu thá» nhá» không Äáng chú ý, xá»c rèm Äi và o.Ãng chá»§ cá»§a siêu thá» là má»t ngưá»i Äà n ông trẻ ngoà i ba mươi tuá»i, Äang nằm trên ghế chÆ¡i game.Nghe thấy Äá»ng tÄ©nh anh ta xá»c mà mắt, lá»i chà o khách sáo Äến bên miá»ng lại bá» mạnh mẽ nuá»t trá» và o, có phần câu ná» Äứng lên, cúi Äầu khom lưng: âKhúc gia, ngà i Äã trá» vá» rá»i.âKhúc Nhất Huyá»n liếc mắt nhìn anh ta: âỪ, qua Äây mua Äiếu thuá»c.âCô rút hai tá» tiá»n Äặt trên quầy, thấy anh ta kéo cái chân tà n táºt muá»n tá»i má» quầy hà ng,vá»i và ng kêu anh ta: âAnh cứ ngá»i Äi, Äá» tôi tá»± lấy.âCô nghiêng ngưá»i, cánh tay vòng qua quầy hà ng má» cá»a, quen cá»a quen nẻo lấy ra má»t bao 555, xoay ngưá»i rá»i Äi.âKhúc gia.â ông chá»§ cá»§a siêu thá» gá»i cô lại, có chút mất tá»± nhiên: âTôi còn chưa trả tiá»n thừa cho cô.âKhúc Nhất Huyá»n quay Äầu nhìn ká» hà ng, thuáºn tay cầm má»t há»p sô cô la nhá»: âKhông cần trảâ. Vừa dứt lá»i, cô Äã vén rèm lên Äi ra ngoà i, không cho anh ta cÆ¡ há»i nói chuyá»n.** ** **Bảy giá» tá»i, Khúc Nhất Huyá»n Äặt chân tá»i tầng ba phòng TrÃch Tinh Lâu cá»§a Khúc Ãm Các.Bà nh Thâm và Viên Dã Äã Äến ÄÆ°á»£c má»t lúc rá»i, Äang ngá»i uá»ng trà .Thấy Khúc Nhất Huyá»n bưá»c và o, Bà nh Thâm vẫy tay, ra hiá»u cô tùy ý tìm chá» ngá»i xuá»ng: âÄang Äá»nh bảo Viên Dã Äi giục cô má»t tiếng, xem có phải cô còn Äang ngá»§ hay không.âAnh ta rót chén trà cho cô, ánh mắt rÆ¡i và o bao thuá»c cô Äangcầm trong tay, thuáºn miá»ng nói: âCô lại Äi chá» kia mua thuá»c à ?ââỪ.â Khúc Nhất Huyá»n không muá»n nói thêm, máºp má» Äáp má»t tiếng, liếc mắt thấy bên cạnh Bà nh Thâm còn má»t chá» trá»ng, cô nhấc tay uá»ng má»t ná»a chén trà , kỳ quái nói: âCòn có khách?âCô vừa dứt lá»i, cá»a phòng bá» Äẩy ra, Phó Tầm rá»a tay xong Äi và o. Thân hình thon dà i thẳng tắp bỠánh Äèn chiếu Äến in bóng lên mặt tưá»ng, lưu lại má»t sưá»n mặt mỠảo.Anh ngáºm Äiếu thuá»c, tà n thuá»c thoắt sáng thoắt tá»i lấp lóe bên môi anh, ná»i báºt lên Äôi mắt thÄm thẳm Äen như má»±c.Anh Äi mấy bưá»c thì Äến trưá»c bà n, kéo cái ghế ra ngá»i xuá»ng. Äiếu thuá»c kia bá» anh hÃt mạnh má»t hÆ¡i, sau Äó anh bá» tùy ý dáºp tắt trong gạt tà n thuá»c.Anh nâng mắt, cách bên khóe miá»ng phun ra khói trắng, hÆ¡i nheo mắt.Khúc Nhất Huyá»n không dám tin má» to mắt.Mẹ nó!Không phải nói Äã có hẹn rá»i sao?Cô quay Äầu, hung hÄng trừng Viên Dã ngá»i bên tay trái Äang có ý Äá» giả chết.Lúc lại nâng mắt, biá»u cảm Äã ÄÆ°á»£c giấu kỹ, Äuôi mắt hÆ¡i hất lên, lá» ra mấy phần khiêu khÃch.Chá» có ngưá»i hiá»u rõ tÃnh cô má»i biết, cô cà ng tô son trát phấn mây trôi nưá»c chảy, thì cà ng là Äang ná»i giáºn.Quả nhiên.Cô cưá»i má»t tiếng, giá»ng mang tia trà o phúng, ẩn ẩn tức giáºn: âPhó Tầm, anh trêu Äùa tôi như thế, rất không có ý nghÄ©a.âLúc cô bá»c phát tÃnh tình, ngay cả mặt mÅ©i Bà nh Thâm cÅ©ng chẳng thèm ná» nang, Äứng dáºy Äá vÄng cái ghế ra, quay ngưá»i muá»n Äi.Còn chưa ká»p phóng ra khá»i phòng khách, thì nghe ÄÆ°á»£c giá»ng nói trầm thấp cá»§a Phó Tầm á» sau lưng, nhà n nhạt nói: âTôi là Äáp ứng lá»i má»i Äến gặp mặt.âBà nh Thâm và Viên Dã: â???âNgưá»i nói dá»i mặt không Äá»i sắc, vứt cái ná»i cho Bà nh Thâm: âKhông tin, cô há»i anh ta xem.âEDITOR: Ãi anh nhà là thánh diá» n trò:)))
Khúc Nhất Huyá»n âxùyâ má»t tiếng, nhẹ buông tay, Äiá»n thoại rÆ¡i xuá»ng giưá»ng.Cô Äi chân trần, Äeo dép lê cá»§a khách sạn, Äầu tiên Äi má» Äiá»u hòa trưá»c.Chá» khà lạnh dần dần tá»a ra khắp phòng, cô vẫn Äá» nguyên quần áo thả mình nằm lên chÄn, sá» Äến Äiá»n thoại di Äá»ng rÆ¡i á» Äầu giưá»ng, gá»i cho Viên Dã má»t tin nhắn ngắn: âCầm cho tôi bá» quần áo Äá» thay, giao cho tiếp tân ÄÆ°a lên.âViên Dã vá»n là phú nhá» Äại cá»§a giai cấp tư sản dân tá»c, nguyên quán á» Tây Ninh. Lúc quá»c gia má» rá»ng chÃnh sách nâng Äỡ khu vá»±c phÃa Tây cha mẹ cáºu ta rất biết bắt ká»p thá»i nên Äã Äá» dà nh ÄÆ°á»£c không Ãt gia sản cho cáºu ta.Khi Khúc Nhất Huyá»n má»i quen cái ngưá»i kia, Viên Dã không khác gì má»t nhà già u nhá» má»i ná»i. Ngà y ngà y Äi theo Bà nh Thâm chÆ¡i viá»t dã, thám hiá»m, vung tiá»n như nưá»c.Vá» sau, cÅ©ng rất không may mắn cho Viên Dã, trong sá» má»nh Äã Äá»nh sẽ gặp phải kiếp sá» là cô Äây. Sau khi phục tùng dưá»i sá»± chá»nh Äá»n cá»§a Khúc Nhất Huyá»n, Äã nghÄ© thông suá»t hÆ¡n, cÅ©ng tá»± cải tà quy chÃnh, thà nh thà nh tháºt tháºt theo cô Äi cứu viá»n.Hai cụ già nhà há» Viên thấy con trai hoà n toà n tá»nh ngá», bá»n há» Äá»u vui mừng mua nhà cho Viên Dã á» Äôn Hoà ng là m nÆ¡i Äặt chân hằng ngà y cho cáºu ta.Khúc Nhất Huyá»n cÅ©ng coi lÃ ÄÆ°á»£c nhá», mùa dẫn ÄÆ°á»ng Äắt khách thì á» khách sạn, Äến mùa ế khách thì trả cho Viên Dã tiá»n thuê nhà , thuê má»t gian phòng khách á» qua mùa Äông.Cái phòng khách kia, quanh nÄm suá»t tháng cÅ©ng chá» có má»t khách trá» là cô.Phòng sát vách má» nưá»c tắm gá»i, cách má»t bức tưá»ng cÅ©ng có thá» nghe thấy tiếng nưá»c chảy rõ rà ng.Cô trá» mình vùi mặt và o gá»i, ngá»§ tháºt say.** ** **Giấc ngá»§ nà y, Khúc Nhất Huyá»n ngá»§ rất say.Cô mÆ¡ thấy Giang Nguyên.Äó là ngà y thứ ba sau khi Giang Nguyên mất tÃch, cha mẹ Giang Nguyên và cha cô từ Nam Giang vá»i và ng Äến Äây. Không ÄỠý Äến phản ứng cao nguyên nguy hiá»m mà chạy Äến doanh Äá»a trưá»c.Cô vừa theo Äá»i cứu viá»n quay vá» doanh trại, còn chưa ká»p nói chuyá»n, cha cô á» ngay trưá»c mặt tất cả má»i ngưá»i, không nói lá»i nà o Äã cho cô má»t cái tát.Khúc Nhất Huyá»n má»t Äêm không ngá»§, bá» má»t cái tát nà y là m cho Äầu váng mắt hoa, Äứng cÅ©ng không vững.Trong doanh Äá»a im phÄng phắc.Dù có ká»p hay không ká»p nháºn ra chuyá»n gì Äang xảy ra, c*Ìng biết viá»c nà y không liên quan Äến mình.Cô Äứng á» Äó, trái tim lạnh lẽo tá»±a như bá» bÄng Äâm thá»§ng, gió thá»i vù vù.Trong sá»± cá» kia, không ai có thÃªÌ bình tÄ©nh nghe cô giải thÃch má»i chuyá»n từ Äầu Äến cuá»i.Cha mẹ Giang Nguyên trách cô Äá» mất Giang Nguyên. Cha cô trách cô tá»± dưng sinh sá»± từ viá»c không Äâu, rưá»c lấy kiá»n cáo, còn phiá»n ông ấy Äến giải quyết háºu quả.Mà Giang Nguyên, Äứng cách kim Äá»nh trên núi tuyết ná»a bưá»c á» phương xa, quay Äầu nhìn cô. Mặt mà y cô ấy xinh Äẹp, cưá»i hÃp mắt há»i: âNhất Huyá»n, Äây chÃnh là kim Äá»nh sao?â.Cô ấy lấy máy ảnh treo trên cá» xuá»ng, ÄÆ°a cho Khúc Nhất Huyá»n: âCáºu mau chụp giúp tá» má»t tấm Äi.âCô tiến lên nháºn máy ảnh, chá» Äến lúc chá»n tư thế xong, nhấn cá»a chá»p xuá»ng.Lúc cúi Äầu xem ảnh chụp trong máy ảnh thì không thấy Giang Nguyên Äứng cạnh kim Äá»nh, chá» có má»t tấm ảnh chụp núi tuyết mà Khúc Nhất Huyá»n Äã nhìn không biết bao nhiêu lần trong mấy nÄm nay.Cô vô ý thức ngẩng Äầu, thấy Giang Nguyên còn Äứng á» chá» cÅ© cưá»i nhẹ nhà ng, cô ÄÆ°a tay ra muá»n kéo cô ấy Äi: âGiang Nguyên, cáºu vá» nhà cùng tá» ÄÆ°á»£c không? Tá» ÄÆ°a cáºu vá» nhà .âGiang Nguyên cau mÅ©i má»t cái, hÆ¡i quấy nhiá» u: âNhất Huyá»n, tá» cÅ©ng muá»n vá» nhà , thế nhưng cáºu phải tìm ÄÆ°á»£c tá» trưá»c Äã.ââTá» chá» có má»t mình, không biết ÄÆ°á»ng, không thá» quay vá».âCô ấy hình như không vui lắm, nhảy chân sáo chạy vá» phÃa kim Äá»nh trên núi tuyết.Khúc Nhất Huyá»n nhìn chuá»i dấu chân cô ấy Äá» lại, má»i vừa bưá»c lên phÃa trưá»c má»t bưá»c, khung cảnh mỹ lá» hùng tráng trưá»c mắt Äá»t nhiên vỡ nát. Dưá»i chân cô không còn chá» Äứng, thẳng tắp rÆ¡i xuá»ng vá»±c sâu không Äáy.Cái vá»±c sâu nà y không có Äiá»m cuá»i, từ Äầu Äến cuá»i cô cứ rÆ¡i mãi rÆ¡i mãi, thá»i gian trôi Äi cô dần dần bá» kéo và o má»t giấc ngá»§ sâu.Lúc Khúc Nhất Huyá»n tá»nh lại, Äầu Äau như muá»n nứt ra.Chuông cá»a vang lên từng tiếng má»t tá»±a như không biết má»t má»i, khiến cho ngưá»i ta không yên lòng ná»i.Má»i Äầu cô còn tưá»ng rằng Äó là tiếng chuông cá»a phòng sát vách, cô che mắt lại bất vi sá» Äá»ng*. Lắng nghe má»t lát, mÆ¡ há» nghe thấy xen lẫn trong tiếng chuông cá»a là tiếng gá»i âTiá»u Khúc giaâ.(*Bất vi sá» Äá»ng: không Äá»ng Äáºy)Cô ngá»i dáºy, mắt thấy Äiá»n thoại Äã Äến vạch pin cuá»i cùng.Mưá»i tám giá» hai mươi má»t phút.Cô vuá»t mi tâm, cuá»i cùng cÅ©ng ká»p nháºn ra â là tiếp tân cá»§a khách sạn mang quần áo Äến cho cô thay.** ** **Tắm rá»a xong, Khúc Nhất Huyá»n dùng khÄn lông khô lau tóc, tìm thêm máy sấy tóc.Không ngá», lục tung khắp nÆ¡i cÅ©ng không thấy cái bóng cá»§a máy sấy.Khách sạn thưá»ng có máy sấy phòng khi có trục trặc, nhân viên phục vụ sẽ lấy máy từ kho ra, nhưng cô là má»t ngưá»i á» chùaâ¦. Thá»±c sá»± ngại Äi gá»i phục vụ phòng và o cái giá» nà y.Cô suy nghÄ© má»t lát, Äá»t nhiên nhá» tá»i Phó Tầm á» sát vách. CÅ©ng không biết anh Äã Äến cuá»c hẹn hay chưa?Phòng ngừa Äi má»t chuyến tay không, Khúc Nhất Huyá»n dùng Äiá»n thoại ná»i bá» trong phòng gá»i Äến phòng cách vách, sau má»t tiếng âtútâ, Äiá»n thoại ÄÆ°á»£c tiếp rất nhanh.Là giá»ng nói cá»§a Äà n ông, trầm thấp. Có mấy phần khà n khà n, mấy phần từ tÃnh.Khúc Nhất Huyá»n nhá»n không ÄÆ°á»£c huýt sáo: âLà tôi.ââ¦âMá» cá»a cho tôi? Tôi Äến mượn máy sấy.âCúp Äiá»n thoại, Khúc Nhất Huyá»n rút thẻ phòng, cầm Äiá»n thoại lên, sang gõ cá»a phòng sát vách.Bá»i vì Äã dặn trưá»c nên Phó Tầm không cỠý Äá» cô phải chá», cá»a vừa vang lên má»t tiếng,anh liá»n kéo tay cầm giúp cô má» cá»a.Phòng cá»§a anh có ánh sáng vô cùng tá»t, cá»a sá» thá»§y tinh gần lá»i Äi ÄÆ°á»£c má» má»t ná»a. Có ánh nắng chiếu nghiêng trên cá»a sá» kim loại, chiết xạ lên trần nhà má»t vầng sáng rá»±c rỡ.Phó Tầm Äứng giữa vầng sáng nà y tạo nên cảm giác không chân thá»±c, anh cúi Äầu, vẻ mặt hững há» nhìn cô.Tình cảnh nà y bất ngá» dần dần hợp thà nh má»t hình ảnh nà o Äó trong Äầu Khúc Nhất Huyá»n.Cô bá» vầng sáng lá»n trưá»c mặt Äâm và o mắt, trong thoáng chá»c quay vá» cảnh mấy nÄm trưá»c á» Há» Khẩu Hoà ng Hà .Kỳ nghá» hè chÃnh là mùa du lá»ch náo nhiá»t nhất.Cô Äi chÆ¡i tá»± do, thá»i gian lá»ng lẻo, không nhanh không cháºm Äến Há» Khẩu, vừa vặn là ba giá» chiá»u. Ngắm cảnh Äến khi trá»i tá»i, Äến lúc Äó má»i quyết Äá»nh tìm nÆ¡i ngá»§ trá».Dá»c theo con sông chá» có má»t nhà khaÌch, váºn khà cá»§a cô không tá»t, tất cả các phòng Äá»u có Äoà n du lá»ch Äặt trưá»c, chá» còn phòng lá»n sáu ngưá»i nam nữ á» lẫn lá»n giữa cá»a hà ng là còn chá».Chá» Äà nh phải chấp nháºn má»t Äêm.Cô nháºn chìa khóa, Äi cất hà nh là trưá»c.NhaÌ khaÌch cÅ© nát, cầu thang chen chúc, hà nh lang cháºt hẹp, còn không có thang máy.Cô xách hà nh lý Äến tầng nÄm, lượn qua lượn lại như con ruá»i không Äầu cuá»i cùng Äến lúc Äi hết ná»a vòng má»i tìm ÄÆ°á»£c phòng mình.Khóa là khóa công ngưu truyá»n thá»ng, cô lay á» khóa ná»a ngà y, ngoại trừ nghe thấy tiếng khóa cùm cụp trong túi thì cá»a vẫn không má» ra ÄÆ°á»£c.Äang lúc gấp rút ÄêÌn Äá» má» hôi, cá»a lại ÄÆ°á»£c má» từ bên trong ra trưá»c.Phó Tầm Äứng á» cá»a, không khác vá»i hôm nay là bao, anh cúi Äầu, vẻ mặt hững há» nhìn cô â vá» khách không má»i mà Äến nà y.PhÃa sau anh là cầu vá»ng vắt lên mặt nưá»c sông Hoà ng Hà , từng vầng sáng lá»n bao phá»§ lấy anh, khiến cả ngưá»i anh Äá»u má» Äi chá» còn má»t hình bóng mÆ¡ há».Khúc Nhất Huyá»n hÆ¡i ngoà i ý muá»n, có cảm giác nhẹ nhõm khi nghe công bá» Äáp án.Tháºm chÃ, Äá»i vá»i gương mặt dá» nhìn nà y cá»§a Phó Tầm cô còn sinh ra má»t chút cảm giác thân thiết khi tha hương gặp bạn cÅ©.Tháºt khéo quá, hai ngưá»i Nam Giang, ngá»§ cùng má»t Äêm trong nhà khách á» Há» Khẩu, lại gặp lại nhau á» Äôn Hoà ng.Duyên pháºn nà y, nếu không phải chÃnh cô gặp phải, ai nói cô cÅ©ng không tin.Nhưng trưá»c mắt, lại có má»t nan Äá».Cô không biết Phó Tầm có còn chút ấn tượng nà o vá»i cô hay không, dù sao quen biết mấy ngà y nay anh không có chút biá»u hiá»n nà o giá»ng như Äã từng quen biết, ngay cả câu há»i khó kìm lòng ná»i âChúng ta có phải Äã từng gặp nhau hay khôngâ cÅ©ng không cóâ¦Không phải là hoà n toà n không có ấn tượng, mà là không muá»n nháºn mặt nhau Äúng không.CÅ©ng không phải diá» m ngá»*, có cái gì cần phải nhá» ÄêÌn Äâuâ¦(diá» m ngá»: cuá»c gặp gỡ Äẹp Äẽ)NghÄ© như váºy, cô cảm thấy xoắn xuýt mãi cÅ©ng không tá»t.Cảm giác như mình Äặc biá»t quan tâm Äến anh.Phó Tầm không Äá» cáºp tá»i, cô cÅ©ng không thèm Äá» cáºp.Nếu mình dùng mặt nóng* dán và o, anh ta Äáp hai câu âLà cô saoâ âTháºt khéo ghêâ còn tÃnh là công Äức viên mãn, nếu chá» Äáp má»t câu âKhông nhá» rõâ⦠Trái tim cô có thá» bá» Äâm ÄêÌn thá»§ng trÄm ngà n lá» chứ chẳng Äùa.(*mặt nóng dán mông lạnh: bản thân mình nhiá»t tình nhưng Äá»i phương thì lạnh nhạt)Phó Tầm thấy cô Äứng mãi á» cá»a không Äi và o, hất nhẹ mi, tầm mắt rÆ¡i xuá»ng mái tóc còn ưá»t má»t ná»a cá»§a cô Äảo má»t vòng: âKhông phải muá»n mượn máy sấy sao?â.Anh lui ná»a bưá»c, nhưá»ng ÄÆ°á»ng: âCòn không Äi và o?â.Khúc Nhất Huyá»n sá» mÅ©i, bưá»c và o: âVáºy thì tôi không khách khà nữa nhé.âSấy khô tóc, cách thá»i gian hẹn cÅ©ng không còn nhiá»u lắm, Khúc Nhất Huyá»n cuá»n dây thu dá»n máy sấy, không tìm ra lá»i nà o Äá» tán gẫu nên Äà nh há»i Phó Tầm: âGiá» nà y rá»i anh còn chưa Äến cuá»c hẹn kia sao? Chá» Äến khi qua tám giá», Äiá»m tham quan quanh núi Minh Sa Äóng cá»a, du khách quay vá» sẽ rất Äông Äấy.ââÄang Äá»nh Äi.â Phó Tầm cầm chìa khóa xe lên, há»i: âCô Äi Äâu, có muá»n tôi ÄÆ°a Äi má»t Äoạn ÄÆ°á»ng không?â.âKhông cần.â Khúc Nhất Huyá»n lấy chìa khóa xe từ túi quần sau ra, quÆ¡ quÆ¡ trưá»c mắt anh: âTôi không chá» có má»t chiếc xe.â** ** **á» Äôn Hoà ng Khúc Nhất Huyá»n còn giữ má»t chiếc xe máy, Äó là chiến lợi phẩm á» A Lạp Thiá»n hai nÄm trưá»c. Bình thưá»ng cô giữ gìn như bảo bá»i, không mấy khi tùy tiá»n mang ra dùng.Thá»i gian còn sá»m, cô Äá»nh Äi mua bao thuá»c trưá»c rá»i má»i Äến TrÃch Tinh Lâu.Cô và Phó Tầm chia ra má»i ngưá»i má»t ngả trên ÄÆ°á»ng lá»n, cô Äi lại nhẹ nhà ng, dá»c theo mặt ÄÆ°á»ng Äi qua Äầu ÄÆ°á»ng cái, Äến má»t hẻm nhá».á» Äây có má»t loạt các cÄn nhà mái bằng, Khúc Nhất Huyá»n dừng lại trưá»c má»t siêu thá» nhá» không Äáng chú ý, xá»c rèm Äi và o.Ãng chá»§ cá»§a siêu thá» là má»t ngưá»i Äà n ông trẻ ngoà i ba mươi tuá»i, Äang nằm trên ghế chÆ¡i game.Nghe thấy Äá»ng tÄ©nh anh ta xá»c mà mắt, lá»i chà o khách sáo Äến bên miá»ng lại bá» mạnh mẽ nuá»t trá» và o, có phần câu ná» Äứng lên, cúi Äầu khom lưng: âKhúc gia, ngà i Äã trá» vá» rá»i.âKhúc Nhất Huyá»n liếc mắt nhìn anh ta: âỪ, qua Äây mua Äiếu thuá»c.âCô rút hai tá» tiá»n Äặt trên quầy, thấy anh ta kéo cái chân tà n táºt muá»n tá»i má» quầy hà ng,vá»i và ng kêu anh ta: âAnh cứ ngá»i Äi, Äá» tôi tá»± lấy.âCô nghiêng ngưá»i, cánh tay vòng qua quầy hà ng má» cá»a, quen cá»a quen nẻo lấy ra má»t bao 555, xoay ngưá»i rá»i Äi.âKhúc gia.â ông chá»§ cá»§a siêu thá» gá»i cô lại, có chút mất tá»± nhiên: âTôi còn chưa trả tiá»n thừa cho cô.âKhúc Nhất Huyá»n quay Äầu nhìn ká» hà ng, thuáºn tay cầm má»t há»p sô cô la nhá»: âKhông cần trảâ. Vừa dứt lá»i, cô Äã vén rèm lên Äi ra ngoà i, không cho anh ta cÆ¡ há»i nói chuyá»n.** ** **Bảy giá» tá»i, Khúc Nhất Huyá»n Äặt chân tá»i tầng ba phòng TrÃch Tinh Lâu cá»§a Khúc Ãm Các.Bà nh Thâm và Viên Dã Äã Äến ÄÆ°á»£c má»t lúc rá»i, Äang ngá»i uá»ng trà .Thấy Khúc Nhất Huyá»n bưá»c và o, Bà nh Thâm vẫy tay, ra hiá»u cô tùy ý tìm chá» ngá»i xuá»ng: âÄang Äá»nh bảo Viên Dã Äi giục cô má»t tiếng, xem có phải cô còn Äang ngá»§ hay không.âAnh ta rót chén trà cho cô, ánh mắt rÆ¡i và o bao thuá»c cô Äangcầm trong tay, thuáºn miá»ng nói: âCô lại Äi chá» kia mua thuá»c à ?ââỪ.â Khúc Nhất Huyá»n không muá»n nói thêm, máºp má» Äáp má»t tiếng, liếc mắt thấy bên cạnh Bà nh Thâm còn má»t chá» trá»ng, cô nhấc tay uá»ng má»t ná»a chén trà , kỳ quái nói: âCòn có khách?âCô vừa dứt lá»i, cá»a phòng bá» Äẩy ra, Phó Tầm rá»a tay xong Äi và o. Thân hình thon dà i thẳng tắp bỠánh Äèn chiếu Äến in bóng lên mặt tưá»ng, lưu lại má»t sưá»n mặt mỠảo.Anh ngáºm Äiếu thuá»c, tà n thuá»c thoắt sáng thoắt tá»i lấp lóe bên môi anh, ná»i báºt lên Äôi mắt thÄm thẳm Äen như má»±c.Anh Äi mấy bưá»c thì Äến trưá»c bà n, kéo cái ghế ra ngá»i xuá»ng. Äiếu thuá»c kia bá» anh hÃt mạnh má»t hÆ¡i, sau Äó anh bá» tùy ý dáºp tắt trong gạt tà n thuá»c.Anh nâng mắt, cách bên khóe miá»ng phun ra khói trắng, hÆ¡i nheo mắt.Khúc Nhất Huyá»n không dám tin má» to mắt.Mẹ nó!Không phải nói Äã có hẹn rá»i sao?Cô quay Äầu, hung hÄng trừng Viên Dã ngá»i bên tay trái Äang có ý Äá» giả chết.Lúc lại nâng mắt, biá»u cảm Äã ÄÆ°á»£c giấu kỹ, Äuôi mắt hÆ¡i hất lên, lá» ra mấy phần khiêu khÃch.Chá» có ngưá»i hiá»u rõ tÃnh cô má»i biết, cô cà ng tô son trát phấn mây trôi nưá»c chảy, thì cà ng là Äang ná»i giáºn.Quả nhiên.Cô cưá»i má»t tiếng, giá»ng mang tia trà o phúng, ẩn ẩn tức giáºn: âPhó Tầm, anh trêu Äùa tôi như thế, rất không có ý nghÄ©a.âLúc cô bá»c phát tÃnh tình, ngay cả mặt mÅ©i Bà nh Thâm cÅ©ng chẳng thèm ná» nang, Äứng dáºy Äá vÄng cái ghế ra, quay ngưá»i muá»n Äi.Còn chưa ká»p phóng ra khá»i phòng khách, thì nghe ÄÆ°á»£c giá»ng nói trầm thấp cá»§a Phó Tầm á» sau lưng, nhà n nhạt nói: âTôi là Äáp ứng lá»i má»i Äến gặp mặt.âBà nh Thâm và Viên Dã: â???âNgưá»i nói dá»i mặt không Äá»i sắc, vứt cái ná»i cho Bà nh Thâm: âKhông tin, cô há»i anh ta xem.âEDITOR: Ãi anh nhà là thánh diá» n trò:)))
Ánh Sao Lạc Trong Bão CátTác giả: Bắc KhuynhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBuổi tối đầu tiên đội xe việt dã đi vào khu không người ở Khả Khả Tây Lí, bọn họ dựng lều dưới chân núi tuyết – một chỗ gần nơi đội tuần núi đóng quân.Nơi đóng quân địa thế bằng phẳng rộng rãi, khô ráo cản gió, lại gần sát nguồn nước.Vào tháng năm hàng năm, đàn linh dương bắt đầu di chuyển, nơi đóng quân này có đội viên tuần núi và người tình nguyện ở đều vì bảo vệ đàn linh dương, cũng là để trợ giúp những đội xe việt dã hay người cưỡi lừa đi qua Khả Khả Tây Lí.Sau khi dựng xong lều bạt, nhân lúc trời còn chưa tối, Khúc Nhất Huyền lấy bản đồ trong túi ra xem, như thường lệ dùng bút đen vẽ lại lộ trình, ghi chú ngày tháng.Sau đó chụp ảnh, lưu lại.Vậy là hoàn thành hành trình của cô và Giang Nguyên.Bốn ngày trước, bọn họ xuất phát từ thành phố Nam Thần, bay thẳng đến Tây Ninh, sau khi xuống máy bay thì đi taxi rồi thuê được một chiếc Cruiser.Cách một ngày, họ tự lái xe xuất phát từ Tây Ninh, dọc theo Tháp Nhĩ Tự, hồ Thanh Hải, dừng chân ở Hắc Mã Hà Hương hội hợp cùng đội xe việt dã Tinh… Khúc Nhất Huyá»n âxùyâ má»t tiếng, nhẹ buông tay, Äiá»n thoại rÆ¡i xuá»ng giưá»ng.Cô Äi chân trần, Äeo dép lê cá»§a khách sạn, Äầu tiên Äi má» Äiá»u hòa trưá»c.Chá» khà lạnh dần dần tá»a ra khắp phòng, cô vẫn Äá» nguyên quần áo thả mình nằm lên chÄn, sá» Äến Äiá»n thoại di Äá»ng rÆ¡i á» Äầu giưá»ng, gá»i cho Viên Dã má»t tin nhắn ngắn: âCầm cho tôi bá» quần áo Äá» thay, giao cho tiếp tân ÄÆ°a lên.âViên Dã vá»n là phú nhá» Äại cá»§a giai cấp tư sản dân tá»c, nguyên quán á» Tây Ninh. Lúc quá»c gia má» rá»ng chÃnh sách nâng Äỡ khu vá»±c phÃa Tây cha mẹ cáºu ta rất biết bắt ká»p thá»i nên Äã Äá» dà nh ÄÆ°á»£c không Ãt gia sản cho cáºu ta.Khi Khúc Nhất Huyá»n má»i quen cái ngưá»i kia, Viên Dã không khác gì má»t nhà già u nhá» má»i ná»i. Ngà y ngà y Äi theo Bà nh Thâm chÆ¡i viá»t dã, thám hiá»m, vung tiá»n như nưá»c.Vá» sau, cÅ©ng rất không may mắn cho Viên Dã, trong sá» má»nh Äã Äá»nh sẽ gặp phải kiếp sá» là cô Äây. Sau khi phục tùng dưá»i sá»± chá»nh Äá»n cá»§a Khúc Nhất Huyá»n, Äã nghÄ© thông suá»t hÆ¡n, cÅ©ng tá»± cải tà quy chÃnh, thà nh thà nh tháºt tháºt theo cô Äi cứu viá»n.Hai cụ già nhà há» Viên thấy con trai hoà n toà n tá»nh ngá», bá»n há» Äá»u vui mừng mua nhà cho Viên Dã á» Äôn Hoà ng là m nÆ¡i Äặt chân hằng ngà y cho cáºu ta.Khúc Nhất Huyá»n cÅ©ng coi lÃ ÄÆ°á»£c nhá», mùa dẫn ÄÆ°á»ng Äắt khách thì á» khách sạn, Äến mùa ế khách thì trả cho Viên Dã tiá»n thuê nhà , thuê má»t gian phòng khách á» qua mùa Äông.Cái phòng khách kia, quanh nÄm suá»t tháng cÅ©ng chá» có má»t khách trá» là cô.Phòng sát vách má» nưá»c tắm gá»i, cách má»t bức tưá»ng cÅ©ng có thá» nghe thấy tiếng nưá»c chảy rõ rà ng.Cô trá» mình vùi mặt và o gá»i, ngá»§ tháºt say.** ** **Giấc ngá»§ nà y, Khúc Nhất Huyá»n ngá»§ rất say.Cô mÆ¡ thấy Giang Nguyên.Äó là ngà y thứ ba sau khi Giang Nguyên mất tÃch, cha mẹ Giang Nguyên và cha cô từ Nam Giang vá»i và ng Äến Äây. Không ÄỠý Äến phản ứng cao nguyên nguy hiá»m mà chạy Äến doanh Äá»a trưá»c.Cô vừa theo Äá»i cứu viá»n quay vá» doanh trại, còn chưa ká»p nói chuyá»n, cha cô á» ngay trưá»c mặt tất cả má»i ngưá»i, không nói lá»i nà o Äã cho cô má»t cái tát.Khúc Nhất Huyá»n má»t Äêm không ngá»§, bá» má»t cái tát nà y là m cho Äầu váng mắt hoa, Äứng cÅ©ng không vững.Trong doanh Äá»a im phÄng phắc.Dù có ká»p hay không ká»p nháºn ra chuyá»n gì Äang xảy ra, c*Ìng biết viá»c nà y không liên quan Äến mình.Cô Äứng á» Äó, trái tim lạnh lẽo tá»±a như bá» bÄng Äâm thá»§ng, gió thá»i vù vù.Trong sá»± cá» kia, không ai có thÃªÌ bình tÄ©nh nghe cô giải thÃch má»i chuyá»n từ Äầu Äến cuá»i.Cha mẹ Giang Nguyên trách cô Äá» mất Giang Nguyên. Cha cô trách cô tá»± dưng sinh sá»± từ viá»c không Äâu, rưá»c lấy kiá»n cáo, còn phiá»n ông ấy Äến giải quyết háºu quả.Mà Giang Nguyên, Äứng cách kim Äá»nh trên núi tuyết ná»a bưá»c á» phương xa, quay Äầu nhìn cô. Mặt mà y cô ấy xinh Äẹp, cưá»i hÃp mắt há»i: âNhất Huyá»n, Äây chÃnh là kim Äá»nh sao?â.Cô ấy lấy máy ảnh treo trên cá» xuá»ng, ÄÆ°a cho Khúc Nhất Huyá»n: âCáºu mau chụp giúp tá» má»t tấm Äi.âCô tiến lên nháºn máy ảnh, chá» Äến lúc chá»n tư thế xong, nhấn cá»a chá»p xuá»ng.Lúc cúi Äầu xem ảnh chụp trong máy ảnh thì không thấy Giang Nguyên Äứng cạnh kim Äá»nh, chá» có má»t tấm ảnh chụp núi tuyết mà Khúc Nhất Huyá»n Äã nhìn không biết bao nhiêu lần trong mấy nÄm nay.Cô vô ý thức ngẩng Äầu, thấy Giang Nguyên còn Äứng á» chá» cÅ© cưá»i nhẹ nhà ng, cô ÄÆ°a tay ra muá»n kéo cô ấy Äi: âGiang Nguyên, cáºu vá» nhà cùng tá» ÄÆ°á»£c không? Tá» ÄÆ°a cáºu vá» nhà .âGiang Nguyên cau mÅ©i má»t cái, hÆ¡i quấy nhiá» u: âNhất Huyá»n, tá» cÅ©ng muá»n vá» nhà , thế nhưng cáºu phải tìm ÄÆ°á»£c tá» trưá»c Äã.ââTá» chá» có má»t mình, không biết ÄÆ°á»ng, không thá» quay vá».âCô ấy hình như không vui lắm, nhảy chân sáo chạy vá» phÃa kim Äá»nh trên núi tuyết.Khúc Nhất Huyá»n nhìn chuá»i dấu chân cô ấy Äá» lại, má»i vừa bưá»c lên phÃa trưá»c má»t bưá»c, khung cảnh mỹ lá» hùng tráng trưá»c mắt Äá»t nhiên vỡ nát. Dưá»i chân cô không còn chá» Äứng, thẳng tắp rÆ¡i xuá»ng vá»±c sâu không Äáy.Cái vá»±c sâu nà y không có Äiá»m cuá»i, từ Äầu Äến cuá»i cô cứ rÆ¡i mãi rÆ¡i mãi, thá»i gian trôi Äi cô dần dần bá» kéo và o má»t giấc ngá»§ sâu.Lúc Khúc Nhất Huyá»n tá»nh lại, Äầu Äau như muá»n nứt ra.Chuông cá»a vang lên từng tiếng má»t tá»±a như không biết má»t má»i, khiến cho ngưá»i ta không yên lòng ná»i.Má»i Äầu cô còn tưá»ng rằng Äó là tiếng chuông cá»a phòng sát vách, cô che mắt lại bất vi sá» Äá»ng*. Lắng nghe má»t lát, mÆ¡ há» nghe thấy xen lẫn trong tiếng chuông cá»a là tiếng gá»i âTiá»u Khúc giaâ.(*Bất vi sá» Äá»ng: không Äá»ng Äáºy)Cô ngá»i dáºy, mắt thấy Äiá»n thoại Äã Äến vạch pin cuá»i cùng.Mưá»i tám giá» hai mươi má»t phút.Cô vuá»t mi tâm, cuá»i cùng cÅ©ng ká»p nháºn ra â là tiếp tân cá»§a khách sạn mang quần áo Äến cho cô thay.** ** **Tắm rá»a xong, Khúc Nhất Huyá»n dùng khÄn lông khô lau tóc, tìm thêm máy sấy tóc.Không ngá», lục tung khắp nÆ¡i cÅ©ng không thấy cái bóng cá»§a máy sấy.Khách sạn thưá»ng có máy sấy phòng khi có trục trặc, nhân viên phục vụ sẽ lấy máy từ kho ra, nhưng cô là má»t ngưá»i á» chùaâ¦. Thá»±c sá»± ngại Äi gá»i phục vụ phòng và o cái giá» nà y.Cô suy nghÄ© má»t lát, Äá»t nhiên nhá» tá»i Phó Tầm á» sát vách. CÅ©ng không biết anh Äã Äến cuá»c hẹn hay chưa?Phòng ngừa Äi má»t chuyến tay không, Khúc Nhất Huyá»n dùng Äiá»n thoại ná»i bá» trong phòng gá»i Äến phòng cách vách, sau má»t tiếng âtútâ, Äiá»n thoại ÄÆ°á»£c tiếp rất nhanh.Là giá»ng nói cá»§a Äà n ông, trầm thấp. Có mấy phần khà n khà n, mấy phần từ tÃnh.Khúc Nhất Huyá»n nhá»n không ÄÆ°á»£c huýt sáo: âLà tôi.ââ¦âMá» cá»a cho tôi? Tôi Äến mượn máy sấy.âCúp Äiá»n thoại, Khúc Nhất Huyá»n rút thẻ phòng, cầm Äiá»n thoại lên, sang gõ cá»a phòng sát vách.Bá»i vì Äã dặn trưá»c nên Phó Tầm không cỠý Äá» cô phải chá», cá»a vừa vang lên má»t tiếng,anh liá»n kéo tay cầm giúp cô má» cá»a.Phòng cá»§a anh có ánh sáng vô cùng tá»t, cá»a sá» thá»§y tinh gần lá»i Äi ÄÆ°á»£c má» má»t ná»a. Có ánh nắng chiếu nghiêng trên cá»a sá» kim loại, chiết xạ lên trần nhà má»t vầng sáng rá»±c rỡ.Phó Tầm Äứng giữa vầng sáng nà y tạo nên cảm giác không chân thá»±c, anh cúi Äầu, vẻ mặt hững há» nhìn cô.Tình cảnh nà y bất ngá» dần dần hợp thà nh má»t hình ảnh nà o Äó trong Äầu Khúc Nhất Huyá»n.Cô bá» vầng sáng lá»n trưá»c mặt Äâm và o mắt, trong thoáng chá»c quay vá» cảnh mấy nÄm trưá»c á» Há» Khẩu Hoà ng Hà .Kỳ nghá» hè chÃnh là mùa du lá»ch náo nhiá»t nhất.Cô Äi chÆ¡i tá»± do, thá»i gian lá»ng lẻo, không nhanh không cháºm Äến Há» Khẩu, vừa vặn là ba giá» chiá»u. Ngắm cảnh Äến khi trá»i tá»i, Äến lúc Äó má»i quyết Äá»nh tìm nÆ¡i ngá»§ trá».Dá»c theo con sông chá» có má»t nhà khaÌch, váºn khà cá»§a cô không tá»t, tất cả các phòng Äá»u có Äoà n du lá»ch Äặt trưá»c, chá» còn phòng lá»n sáu ngưá»i nam nữ á» lẫn lá»n giữa cá»a hà ng là còn chá».Chá» Äà nh phải chấp nháºn má»t Äêm.Cô nháºn chìa khóa, Äi cất hà nh là trưá»c.NhaÌ khaÌch cÅ© nát, cầu thang chen chúc, hà nh lang cháºt hẹp, còn không có thang máy.Cô xách hà nh lý Äến tầng nÄm, lượn qua lượn lại như con ruá»i không Äầu cuá»i cùng Äến lúc Äi hết ná»a vòng má»i tìm ÄÆ°á»£c phòng mình.Khóa là khóa công ngưu truyá»n thá»ng, cô lay á» khóa ná»a ngà y, ngoại trừ nghe thấy tiếng khóa cùm cụp trong túi thì cá»a vẫn không má» ra ÄÆ°á»£c.Äang lúc gấp rút ÄêÌn Äá» má» hôi, cá»a lại ÄÆ°á»£c má» từ bên trong ra trưá»c.Phó Tầm Äứng á» cá»a, không khác vá»i hôm nay là bao, anh cúi Äầu, vẻ mặt hững há» nhìn cô â vá» khách không má»i mà Äến nà y.PhÃa sau anh là cầu vá»ng vắt lên mặt nưá»c sông Hoà ng Hà , từng vầng sáng lá»n bao phá»§ lấy anh, khiến cả ngưá»i anh Äá»u má» Äi chá» còn má»t hình bóng mÆ¡ há».Khúc Nhất Huyá»n hÆ¡i ngoà i ý muá»n, có cảm giác nhẹ nhõm khi nghe công bá» Äáp án.Tháºm chÃ, Äá»i vá»i gương mặt dá» nhìn nà y cá»§a Phó Tầm cô còn sinh ra má»t chút cảm giác thân thiết khi tha hương gặp bạn cÅ©.Tháºt khéo quá, hai ngưá»i Nam Giang, ngá»§ cùng má»t Äêm trong nhà khách á» Há» Khẩu, lại gặp lại nhau á» Äôn Hoà ng.Duyên pháºn nà y, nếu không phải chÃnh cô gặp phải, ai nói cô cÅ©ng không tin.Nhưng trưá»c mắt, lại có má»t nan Äá».Cô không biết Phó Tầm có còn chút ấn tượng nà o vá»i cô hay không, dù sao quen biết mấy ngà y nay anh không có chút biá»u hiá»n nà o giá»ng như Äã từng quen biết, ngay cả câu há»i khó kìm lòng ná»i âChúng ta có phải Äã từng gặp nhau hay khôngâ cÅ©ng không cóâ¦Không phải là hoà n toà n không có ấn tượng, mà là không muá»n nháºn mặt nhau Äúng không.CÅ©ng không phải diá» m ngá»*, có cái gì cần phải nhá» ÄêÌn Äâuâ¦(diá» m ngá»: cuá»c gặp gỡ Äẹp Äẽ)NghÄ© như váºy, cô cảm thấy xoắn xuýt mãi cÅ©ng không tá»t.Cảm giác như mình Äặc biá»t quan tâm Äến anh.Phó Tầm không Äá» cáºp tá»i, cô cÅ©ng không thèm Äá» cáºp.Nếu mình dùng mặt nóng* dán và o, anh ta Äáp hai câu âLà cô saoâ âTháºt khéo ghêâ còn tÃnh là công Äức viên mãn, nếu chá» Äáp má»t câu âKhông nhá» rõâ⦠Trái tim cô có thá» bá» Äâm ÄêÌn thá»§ng trÄm ngà n lá» chứ chẳng Äùa.(*mặt nóng dán mông lạnh: bản thân mình nhiá»t tình nhưng Äá»i phương thì lạnh nhạt)Phó Tầm thấy cô Äứng mãi á» cá»a không Äi và o, hất nhẹ mi, tầm mắt rÆ¡i xuá»ng mái tóc còn ưá»t má»t ná»a cá»§a cô Äảo má»t vòng: âKhông phải muá»n mượn máy sấy sao?â.Anh lui ná»a bưá»c, nhưá»ng ÄÆ°á»ng: âCòn không Äi và o?â.Khúc Nhất Huyá»n sá» mÅ©i, bưá»c và o: âVáºy thì tôi không khách khà nữa nhé.âSấy khô tóc, cách thá»i gian hẹn cÅ©ng không còn nhiá»u lắm, Khúc Nhất Huyá»n cuá»n dây thu dá»n máy sấy, không tìm ra lá»i nà o Äá» tán gẫu nên Äà nh há»i Phó Tầm: âGiá» nà y rá»i anh còn chưa Äến cuá»c hẹn kia sao? Chá» Äến khi qua tám giá», Äiá»m tham quan quanh núi Minh Sa Äóng cá»a, du khách quay vá» sẽ rất Äông Äấy.ââÄang Äá»nh Äi.â Phó Tầm cầm chìa khóa xe lên, há»i: âCô Äi Äâu, có muá»n tôi ÄÆ°a Äi má»t Äoạn ÄÆ°á»ng không?â.âKhông cần.â Khúc Nhất Huyá»n lấy chìa khóa xe từ túi quần sau ra, quÆ¡ quÆ¡ trưá»c mắt anh: âTôi không chá» có má»t chiếc xe.â** ** **á» Äôn Hoà ng Khúc Nhất Huyá»n còn giữ má»t chiếc xe máy, Äó là chiến lợi phẩm á» A Lạp Thiá»n hai nÄm trưá»c. Bình thưá»ng cô giữ gìn như bảo bá»i, không mấy khi tùy tiá»n mang ra dùng.Thá»i gian còn sá»m, cô Äá»nh Äi mua bao thuá»c trưá»c rá»i má»i Äến TrÃch Tinh Lâu.Cô và Phó Tầm chia ra má»i ngưá»i má»t ngả trên ÄÆ°á»ng lá»n, cô Äi lại nhẹ nhà ng, dá»c theo mặt ÄÆ°á»ng Äi qua Äầu ÄÆ°á»ng cái, Äến má»t hẻm nhá».á» Äây có má»t loạt các cÄn nhà mái bằng, Khúc Nhất Huyá»n dừng lại trưá»c má»t siêu thá» nhá» không Äáng chú ý, xá»c rèm Äi và o.Ãng chá»§ cá»§a siêu thá» là má»t ngưá»i Äà n ông trẻ ngoà i ba mươi tuá»i, Äang nằm trên ghế chÆ¡i game.Nghe thấy Äá»ng tÄ©nh anh ta xá»c mà mắt, lá»i chà o khách sáo Äến bên miá»ng lại bá» mạnh mẽ nuá»t trá» và o, có phần câu ná» Äứng lên, cúi Äầu khom lưng: âKhúc gia, ngà i Äã trá» vá» rá»i.âKhúc Nhất Huyá»n liếc mắt nhìn anh ta: âỪ, qua Äây mua Äiếu thuá»c.âCô rút hai tá» tiá»n Äặt trên quầy, thấy anh ta kéo cái chân tà n táºt muá»n tá»i má» quầy hà ng,vá»i và ng kêu anh ta: âAnh cứ ngá»i Äi, Äá» tôi tá»± lấy.âCô nghiêng ngưá»i, cánh tay vòng qua quầy hà ng má» cá»a, quen cá»a quen nẻo lấy ra má»t bao 555, xoay ngưá»i rá»i Äi.âKhúc gia.â ông chá»§ cá»§a siêu thá» gá»i cô lại, có chút mất tá»± nhiên: âTôi còn chưa trả tiá»n thừa cho cô.âKhúc Nhất Huyá»n quay Äầu nhìn ká» hà ng, thuáºn tay cầm má»t há»p sô cô la nhá»: âKhông cần trảâ. Vừa dứt lá»i, cô Äã vén rèm lên Äi ra ngoà i, không cho anh ta cÆ¡ há»i nói chuyá»n.** ** **Bảy giá» tá»i, Khúc Nhất Huyá»n Äặt chân tá»i tầng ba phòng TrÃch Tinh Lâu cá»§a Khúc Ãm Các.Bà nh Thâm và Viên Dã Äã Äến ÄÆ°á»£c má»t lúc rá»i, Äang ngá»i uá»ng trà .Thấy Khúc Nhất Huyá»n bưá»c và o, Bà nh Thâm vẫy tay, ra hiá»u cô tùy ý tìm chá» ngá»i xuá»ng: âÄang Äá»nh bảo Viên Dã Äi giục cô má»t tiếng, xem có phải cô còn Äang ngá»§ hay không.âAnh ta rót chén trà cho cô, ánh mắt rÆ¡i và o bao thuá»c cô Äangcầm trong tay, thuáºn miá»ng nói: âCô lại Äi chá» kia mua thuá»c à ?ââỪ.â Khúc Nhất Huyá»n không muá»n nói thêm, máºp má» Äáp má»t tiếng, liếc mắt thấy bên cạnh Bà nh Thâm còn má»t chá» trá»ng, cô nhấc tay uá»ng má»t ná»a chén trà , kỳ quái nói: âCòn có khách?âCô vừa dứt lá»i, cá»a phòng bá» Äẩy ra, Phó Tầm rá»a tay xong Äi và o. Thân hình thon dà i thẳng tắp bỠánh Äèn chiếu Äến in bóng lên mặt tưá»ng, lưu lại má»t sưá»n mặt mỠảo.Anh ngáºm Äiếu thuá»c, tà n thuá»c thoắt sáng thoắt tá»i lấp lóe bên môi anh, ná»i báºt lên Äôi mắt thÄm thẳm Äen như má»±c.Anh Äi mấy bưá»c thì Äến trưá»c bà n, kéo cái ghế ra ngá»i xuá»ng. Äiếu thuá»c kia bá» anh hÃt mạnh má»t hÆ¡i, sau Äó anh bá» tùy ý dáºp tắt trong gạt tà n thuá»c.Anh nâng mắt, cách bên khóe miá»ng phun ra khói trắng, hÆ¡i nheo mắt.Khúc Nhất Huyá»n không dám tin má» to mắt.Mẹ nó!Không phải nói Äã có hẹn rá»i sao?Cô quay Äầu, hung hÄng trừng Viên Dã ngá»i bên tay trái Äang có ý Äá» giả chết.Lúc lại nâng mắt, biá»u cảm Äã ÄÆ°á»£c giấu kỹ, Äuôi mắt hÆ¡i hất lên, lá» ra mấy phần khiêu khÃch.Chá» có ngưá»i hiá»u rõ tÃnh cô má»i biết, cô cà ng tô son trát phấn mây trôi nưá»c chảy, thì cà ng là Äang ná»i giáºn.Quả nhiên.Cô cưá»i má»t tiếng, giá»ng mang tia trà o phúng, ẩn ẩn tức giáºn: âPhó Tầm, anh trêu Äùa tôi như thế, rất không có ý nghÄ©a.âLúc cô bá»c phát tÃnh tình, ngay cả mặt mÅ©i Bà nh Thâm cÅ©ng chẳng thèm ná» nang, Äứng dáºy Äá vÄng cái ghế ra, quay ngưá»i muá»n Äi.Còn chưa ká»p phóng ra khá»i phòng khách, thì nghe ÄÆ°á»£c giá»ng nói trầm thấp cá»§a Phó Tầm á» sau lưng, nhà n nhạt nói: âTôi là Äáp ứng lá»i má»i Äến gặp mặt.âBà nh Thâm và Viên Dã: â???âNgưá»i nói dá»i mặt không Äá»i sắc, vứt cái ná»i cho Bà nh Thâm: âKhông tin, cô há»i anh ta xem.âEDITOR: Ãi anh nhà là thánh diá» n trò:)))