“Kiều Phương Hạ.” Bên tai Kiều Phương Hạ vang lên tiêng hét tức giận, khiến cô trở lên tỉnh táo, mở mắt ra bắt gặp một đôi mắt âm hiểm. Cô ngẩn ra mất giây, mới nhận ra mình đang nằm trên giường của Lệ Đình Tuấn. Sau lần bạo ngược tối qua, toàn thân cơ thể Kiều Phương Hạ không có chỗ nào là không xanh tím, trên xương quai xanh trải đầy dấu đỏ, ánh mắt Lệ Đình Tuấn chạm vào thân thể nhỏ nhắn của cô, đồng tử đột nhiên nhíu chặt, sau đó kéo chăn ném lên người cô. Lúc này Kiều Phương Hạ mới hoảng sợ trốn vào trong chăn, đôi mắt trong veo của cô đột nhiên bị hơi nước làm ẩm ướt. Cô nhìn thấy Lệ Đình Tuấn đứng dậy, không nhìn cô lấy một cái mà đi vào phòng tắm, có chút không biết làm sao gọi anh một tiếng: “Anh.” Giọng nói vừa rơi xuống, ánh mắt Lệ Đình Tuấn sắc bén liếc về phía cô: “Anh?” Bởi vì giọng nói của anh quá lạnh lùng, Kiều Phương Hạ bị anh nhìn khiến trong lòng run rẩy, sau đó hoảng loạn thay đổi: “Cậu chủ.” Tối qua khi cô về nhà thì bị cúp điện, còn chưa làm rõ xảy ra chuyện gì…
Chương 406
Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám NhậnTác giả: Thi ThiTruyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh“Kiều Phương Hạ.” Bên tai Kiều Phương Hạ vang lên tiêng hét tức giận, khiến cô trở lên tỉnh táo, mở mắt ra bắt gặp một đôi mắt âm hiểm. Cô ngẩn ra mất giây, mới nhận ra mình đang nằm trên giường của Lệ Đình Tuấn. Sau lần bạo ngược tối qua, toàn thân cơ thể Kiều Phương Hạ không có chỗ nào là không xanh tím, trên xương quai xanh trải đầy dấu đỏ, ánh mắt Lệ Đình Tuấn chạm vào thân thể nhỏ nhắn của cô, đồng tử đột nhiên nhíu chặt, sau đó kéo chăn ném lên người cô. Lúc này Kiều Phương Hạ mới hoảng sợ trốn vào trong chăn, đôi mắt trong veo của cô đột nhiên bị hơi nước làm ẩm ướt. Cô nhìn thấy Lệ Đình Tuấn đứng dậy, không nhìn cô lấy một cái mà đi vào phòng tắm, có chút không biết làm sao gọi anh một tiếng: “Anh.” Giọng nói vừa rơi xuống, ánh mắt Lệ Đình Tuấn sắc bén liếc về phía cô: “Anh?” Bởi vì giọng nói của anh quá lạnh lùng, Kiều Phương Hạ bị anh nhìn khiến trong lòng run rẩy, sau đó hoảng loạn thay đổi: “Cậu chủ.” Tối qua khi cô về nhà thì bị cúp điện, còn chưa làm rõ xảy ra chuyện gì… Đường Nguyên Khiết Đan là người của cô, Tô Minh Nguyệt muốn bắt nạt cô ấy, nằm mơ đi.” Đường Nguyên Khiết Đan kéo cánh tay của Kiều Phương Hạ, gật đầu trả lời: “Nghe thấy rồi”“Nói gì vậy? Tự mình trải qua cái gì?” Sắc mặt Vương Giai tối sầm, trầm giọng hỏi ngược lại.“Ôi chao chị nhìn cái miệng của tôi này, thật xin lỗi chị Minh Nguyệt, có lúc nói chuyện sẽ không cẩn thận xúc phạm với người khác!” Khóe miệng Kiều Phương Hạ chứa ý cười nhìn Tô Minh Nguyệt.Sắc mặt Tô Minh Nguyệt có hơi khó coi, liếc mắt nhìn Kiều Phương Hạ mấy lần, cắn răng cười khẩy nói: “Chó cắn có một miếng, cô sẽ cắn lại nó sao?”“Nói hay lắm, chị Minh Nguyệt nói gì cũng đúng” Kiều Phương Hạ lập tức bày tỏ sự tán thành gật đầu trả lời.Phải mất mấy giây Tô Minh Nguyệt mới phản ứng lại, Kiều Phương Hạ đang mỉa mai cô ta và Vương Giai vừa rồi gây chuyện trước.Khi thang máy đến, Kiều Phương Hạ và mấy người đồng nghiệp đi vào trước, cô khẽ mỉm cười với Tô Minh Nguyệt.Sắc mặt Tô Minh Nguyệt xanh mét, nhíu chặt mày nhìn chằm chằm Kiều Phương Hạ.“Chắc là không đi được rồi, chị Minh Nguyệt đi thang máy bên cạnh đi” Kiều Phương Hạ lại dịu dàng nói với cô ta.Nhưng mà lần trước Tô Minh Nguyệt ở buổi triển lãm đã bị Kiều Phương Hạ đập cho cái tội đạo văn.Nếu cô ta còn cần mặt mũi thì lúc này không thể cãi vã với Kiều Phương Hạ được.Tô Minh Nguyệt nhìn cửa thang máy trước mặt đóng lại, giận đến mức cả người run lên.Nếu hôm nay đã gặp lại ở đây rồi, cô ta chắc chắn sẽ khiến cho Kiều Phương Hạ đẹp mặt.Khi Kiều Phương Hạ và Đường Nguyên Khiết Đan vào phòng bao, trong phòng đang hát hò.Phòng bao siêu lớn của Hào Tước là hai phòng được nối với nhau, ngăn cách bởi một nhà vệ sinh và một nửa bức tường, mấy chục đồng nghiệp mà cô quen biết đều ở đó.Kiều Phương Hạ tùy ý tìm một góc không người mà ngồi xuống, nhìn Đường Nguyên Khiết Đan tranh hát với ai đó.Bên cạnh có mấy người trong đoàn làm phim cũng tới, vẫy tay với Kiều Phương Hạ mời Kiều Phương Hạ ngồi gần một chút.Kiều Phương Hạ không từ chối, cô ngồi cạnh một nữ diễn viên có quan hệ bình thường, giúp Đường Nguyên Khiết Đan chiếm một vị trí.“Sao Phương Hạ không hát? Mau đi chọn mấy bài đi, nếu không đến sáng mai cũng không đến lượt cô đầu” Nữ diễn viên bên cạnh trêu đùa ra hiệu về phía những người đang tranh hát nói.“Tôi không hát đầu, tôi không biết hát” Kiều Phương Hạ xua tay từ chối nói: “Tôi nhìn mọi người chơi là được rồi.” “Giọng nói của cô dễ nghe như vậy, sao biết hát không hay chứ?” Một diễn viên khác kinh ngạc hỏi ngược lại.“Đúng là tôi ngũ âm cũng chưa nắm hết” Kiều Phương Hạ cười từ chối nói.Mấy người tán gẫu vài câu, lại có người nhắc tới Lục Nhất Minh: “Lục Nhất Minh hát cũng không tệ.Không biết hôm nay tại sao không tới nhỉ?”“Cô không biết sao?” Nữ diễn viên bên cạnh Kiều Phương Hạ lập tức cười lớn: “Cô không coi tin tức hôm nay sao? Hai ngày nay chúng ta nghỉ ngơi, Lục Nhất Minh không phải đi ra ngoài nghỉ phép với bạn gái của cậu ta sao?”“Cái gì? Lục Nhất Minh có bạn gái á?” Những người xung quanh ai nấy cũng kinh ngạc.Đúng lúc, vừa kết thúc một ca khúc, đang ở khoảng cách giữa hai bài hát, ngay cả phòng bao kế bên cách nửa bức tường cũng có thể nghe được những lời này.Đường Nguyên Khiết Đan đang tranh hát ở phía trước cũng quay đầu lại, ngây người nhìn về phía bọn họ.“Đúng vậy, mọi người không biết sao? Chính là cô người mẫu trẻ tuyến mười tám mới hai mươi mốt tuổi đó, tên cái gì Hạ Hạ, trước đây có scandal với Lục Nhất Minh, dáng vẻ rất xinh đẹp đỏ” Nữ diễn viên giải thích với những người còn chưa biết chuyện.“Chuyện lần trước không phải đã sớm bác bỏ tin đồn nói là giả sao? Không phải nói đúng lúc ngồi chung một chuyến bay, mới có thể cùng xuống máy bay sao?”“Ôi trời cô có tin không? Chắc chắn là công ty cố tình đè tin tức xuống! Lục Nhất Minh che giấu cũng kỹ thật!”Mọi người ở đây mồm năm miệng mười nói chuyện, nhưng Kiều Phương Hạ lại im lặng không lên tiếng nhìn chăm chú vào Đường Nguyên Khiết Đan.Vừa rồi cô đang nghĩ, nếu có thể kéo dài thời gian một lúc, Đường Minh Kỷ nhất định sẽ kêu người nhanh chóng đè tin tức xuống.Cô kéo Đường Nguyên Khiết Đan qua chơi với mọi người.Đường Nguyên Khiết Đan sẽ không để ý tới điện thoại, nói không chừng chuyện này sẽ qua đi..
Đường Nguyên Khiết Đan là người của cô, Tô Minh Nguyệt muốn bắt nạt cô ấy, nằm mơ đi.
” Đường Nguyên Khiết Đan kéo cánh tay của Kiều Phương Hạ, gật đầu trả lời: “Nghe thấy rồi”
“Nói gì vậy? Tự mình trải qua cái gì?” Sắc mặt Vương Giai tối sầm, trầm giọng hỏi ngược lại.
“Ôi chao chị nhìn cái miệng của tôi này, thật xin lỗi chị Minh Nguyệt, có lúc nói chuyện sẽ không cẩn thận xúc phạm với người khác!” Khóe miệng Kiều Phương Hạ chứa ý cười nhìn Tô Minh Nguyệt.
Sắc mặt Tô Minh Nguyệt có hơi khó coi, liếc mắt nhìn Kiều Phương Hạ mấy lần, cắn răng cười khẩy nói: “Chó cắn có một miếng, cô sẽ cắn lại nó sao?”
“Nói hay lắm, chị Minh Nguyệt nói gì cũng đúng” Kiều Phương Hạ lập tức bày tỏ sự tán thành gật đầu trả lời.
Phải mất mấy giây Tô Minh Nguyệt mới phản ứng lại, Kiều Phương Hạ đang mỉa mai cô ta và Vương Giai vừa rồi gây chuyện trước.
Khi thang máy đến, Kiều Phương Hạ và mấy người đồng nghiệp đi vào trước, cô khẽ mỉm cười với Tô Minh Nguyệt.
Sắc mặt Tô Minh Nguyệt xanh mét, nhíu chặt mày nhìn chằm chằm Kiều Phương Hạ.
“Chắc là không đi được rồi, chị Minh Nguyệt đi thang máy bên cạnh đi” Kiều Phương Hạ lại dịu dàng nói với cô ta.
Nhưng mà lần trước Tô Minh Nguyệt ở buổi triển lãm đã bị Kiều Phương Hạ đập cho cái tội đạo văn.
Nếu cô ta còn cần mặt mũi thì lúc này không thể cãi vã với Kiều Phương Hạ được.
Tô Minh Nguyệt nhìn cửa thang máy trước mặt đóng lại, giận đến mức cả người run lên.
Nếu hôm nay đã gặp lại ở đây rồi, cô ta chắc chắn sẽ khiến cho Kiều Phương Hạ đẹp mặt.
Khi Kiều Phương Hạ và Đường Nguyên Khiết Đan vào phòng bao, trong phòng đang hát hò.
Phòng bao siêu lớn của Hào Tước là hai phòng được nối với nhau, ngăn cách bởi một nhà vệ sinh và một nửa bức tường, mấy chục đồng nghiệp mà cô quen biết đều ở đó.
Kiều Phương Hạ tùy ý tìm một góc không người mà ngồi xuống, nhìn Đường Nguyên Khiết Đan tranh hát với ai đó.
Bên cạnh có mấy người trong đoàn làm phim cũng tới, vẫy tay với Kiều Phương Hạ mời Kiều Phương Hạ ngồi gần một chút.
Kiều Phương Hạ không từ chối, cô ngồi cạnh một nữ diễn viên có quan hệ bình thường, giúp Đường Nguyên Khiết Đan chiếm một vị trí.
“Sao Phương Hạ không hát? Mau đi chọn mấy bài đi, nếu không đến sáng mai cũng không đến lượt cô đầu” Nữ diễn viên bên cạnh trêu đùa ra hiệu về phía những người đang tranh hát nói.
“Tôi không hát đầu, tôi không biết hát” Kiều Phương Hạ xua tay từ chối nói: “Tôi nhìn mọi người chơi là được rồi.” “Giọng nói của cô dễ nghe như vậy, sao biết hát không hay chứ?” Một diễn viên khác kinh ngạc hỏi ngược lại.
“Đúng là tôi ngũ âm cũng chưa nắm hết” Kiều Phương Hạ cười từ chối nói.
Mấy người tán gẫu vài câu, lại có người nhắc tới Lục Nhất Minh: “Lục Nhất Minh hát cũng không tệ.
Không biết hôm nay tại sao không tới nhỉ?”
“Cô không biết sao?” Nữ diễn viên bên cạnh Kiều Phương Hạ lập tức cười lớn: “Cô không coi tin tức hôm nay sao? Hai ngày nay chúng ta nghỉ ngơi, Lục Nhất Minh không phải đi ra ngoài nghỉ phép với bạn gái của cậu ta sao?”
“Cái gì? Lục Nhất Minh có bạn gái á?” Những người xung quanh ai nấy cũng kinh ngạc.
Đúng lúc, vừa kết thúc một ca khúc, đang ở khoảng cách giữa hai bài hát, ngay cả phòng bao kế bên cách nửa bức tường cũng có thể nghe được những lời này.
Đường Nguyên Khiết Đan đang tranh hát ở phía trước cũng quay đầu lại, ngây người nhìn về phía bọn họ.
“Đúng vậy, mọi người không biết sao? Chính là cô người mẫu trẻ tuyến mười tám mới hai mươi mốt tuổi đó, tên cái gì Hạ Hạ, trước đây có scandal với Lục Nhất Minh, dáng vẻ rất xinh đẹp đỏ” Nữ diễn viên giải thích với những người còn chưa biết chuyện.
“Chuyện lần trước không phải đã sớm bác bỏ tin đồn nói là giả sao? Không phải nói đúng lúc ngồi chung một chuyến bay, mới có thể cùng xuống máy bay sao?”
“Ôi trời cô có tin không? Chắc chắn là công ty cố tình đè tin tức xuống! Lục Nhất Minh che giấu cũng kỹ thật!”
Mọi người ở đây mồm năm miệng mười nói chuyện, nhưng Kiều Phương Hạ lại im lặng không lên tiếng nhìn chăm chú vào Đường Nguyên Khiết Đan.
Vừa rồi cô đang nghĩ, nếu có thể kéo dài thời gian một lúc, Đường Minh Kỷ nhất định sẽ kêu người nhanh chóng đè tin tức xuống.
Cô kéo Đường Nguyên Khiết Đan qua chơi với mọi người.
Đường Nguyên Khiết Đan sẽ không để ý tới điện thoại, nói không chừng chuyện này sẽ qua đi..
Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám NhậnTác giả: Thi ThiTruyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh“Kiều Phương Hạ.” Bên tai Kiều Phương Hạ vang lên tiêng hét tức giận, khiến cô trở lên tỉnh táo, mở mắt ra bắt gặp một đôi mắt âm hiểm. Cô ngẩn ra mất giây, mới nhận ra mình đang nằm trên giường của Lệ Đình Tuấn. Sau lần bạo ngược tối qua, toàn thân cơ thể Kiều Phương Hạ không có chỗ nào là không xanh tím, trên xương quai xanh trải đầy dấu đỏ, ánh mắt Lệ Đình Tuấn chạm vào thân thể nhỏ nhắn của cô, đồng tử đột nhiên nhíu chặt, sau đó kéo chăn ném lên người cô. Lúc này Kiều Phương Hạ mới hoảng sợ trốn vào trong chăn, đôi mắt trong veo của cô đột nhiên bị hơi nước làm ẩm ướt. Cô nhìn thấy Lệ Đình Tuấn đứng dậy, không nhìn cô lấy một cái mà đi vào phòng tắm, có chút không biết làm sao gọi anh một tiếng: “Anh.” Giọng nói vừa rơi xuống, ánh mắt Lệ Đình Tuấn sắc bén liếc về phía cô: “Anh?” Bởi vì giọng nói của anh quá lạnh lùng, Kiều Phương Hạ bị anh nhìn khiến trong lòng run rẩy, sau đó hoảng loạn thay đổi: “Cậu chủ.” Tối qua khi cô về nhà thì bị cúp điện, còn chưa làm rõ xảy ra chuyện gì… Đường Nguyên Khiết Đan là người của cô, Tô Minh Nguyệt muốn bắt nạt cô ấy, nằm mơ đi.” Đường Nguyên Khiết Đan kéo cánh tay của Kiều Phương Hạ, gật đầu trả lời: “Nghe thấy rồi”“Nói gì vậy? Tự mình trải qua cái gì?” Sắc mặt Vương Giai tối sầm, trầm giọng hỏi ngược lại.“Ôi chao chị nhìn cái miệng của tôi này, thật xin lỗi chị Minh Nguyệt, có lúc nói chuyện sẽ không cẩn thận xúc phạm với người khác!” Khóe miệng Kiều Phương Hạ chứa ý cười nhìn Tô Minh Nguyệt.Sắc mặt Tô Minh Nguyệt có hơi khó coi, liếc mắt nhìn Kiều Phương Hạ mấy lần, cắn răng cười khẩy nói: “Chó cắn có một miếng, cô sẽ cắn lại nó sao?”“Nói hay lắm, chị Minh Nguyệt nói gì cũng đúng” Kiều Phương Hạ lập tức bày tỏ sự tán thành gật đầu trả lời.Phải mất mấy giây Tô Minh Nguyệt mới phản ứng lại, Kiều Phương Hạ đang mỉa mai cô ta và Vương Giai vừa rồi gây chuyện trước.Khi thang máy đến, Kiều Phương Hạ và mấy người đồng nghiệp đi vào trước, cô khẽ mỉm cười với Tô Minh Nguyệt.Sắc mặt Tô Minh Nguyệt xanh mét, nhíu chặt mày nhìn chằm chằm Kiều Phương Hạ.“Chắc là không đi được rồi, chị Minh Nguyệt đi thang máy bên cạnh đi” Kiều Phương Hạ lại dịu dàng nói với cô ta.Nhưng mà lần trước Tô Minh Nguyệt ở buổi triển lãm đã bị Kiều Phương Hạ đập cho cái tội đạo văn.Nếu cô ta còn cần mặt mũi thì lúc này không thể cãi vã với Kiều Phương Hạ được.Tô Minh Nguyệt nhìn cửa thang máy trước mặt đóng lại, giận đến mức cả người run lên.Nếu hôm nay đã gặp lại ở đây rồi, cô ta chắc chắn sẽ khiến cho Kiều Phương Hạ đẹp mặt.Khi Kiều Phương Hạ và Đường Nguyên Khiết Đan vào phòng bao, trong phòng đang hát hò.Phòng bao siêu lớn của Hào Tước là hai phòng được nối với nhau, ngăn cách bởi một nhà vệ sinh và một nửa bức tường, mấy chục đồng nghiệp mà cô quen biết đều ở đó.Kiều Phương Hạ tùy ý tìm một góc không người mà ngồi xuống, nhìn Đường Nguyên Khiết Đan tranh hát với ai đó.Bên cạnh có mấy người trong đoàn làm phim cũng tới, vẫy tay với Kiều Phương Hạ mời Kiều Phương Hạ ngồi gần một chút.Kiều Phương Hạ không từ chối, cô ngồi cạnh một nữ diễn viên có quan hệ bình thường, giúp Đường Nguyên Khiết Đan chiếm một vị trí.“Sao Phương Hạ không hát? Mau đi chọn mấy bài đi, nếu không đến sáng mai cũng không đến lượt cô đầu” Nữ diễn viên bên cạnh trêu đùa ra hiệu về phía những người đang tranh hát nói.“Tôi không hát đầu, tôi không biết hát” Kiều Phương Hạ xua tay từ chối nói: “Tôi nhìn mọi người chơi là được rồi.” “Giọng nói của cô dễ nghe như vậy, sao biết hát không hay chứ?” Một diễn viên khác kinh ngạc hỏi ngược lại.“Đúng là tôi ngũ âm cũng chưa nắm hết” Kiều Phương Hạ cười từ chối nói.Mấy người tán gẫu vài câu, lại có người nhắc tới Lục Nhất Minh: “Lục Nhất Minh hát cũng không tệ.Không biết hôm nay tại sao không tới nhỉ?”“Cô không biết sao?” Nữ diễn viên bên cạnh Kiều Phương Hạ lập tức cười lớn: “Cô không coi tin tức hôm nay sao? Hai ngày nay chúng ta nghỉ ngơi, Lục Nhất Minh không phải đi ra ngoài nghỉ phép với bạn gái của cậu ta sao?”“Cái gì? Lục Nhất Minh có bạn gái á?” Những người xung quanh ai nấy cũng kinh ngạc.Đúng lúc, vừa kết thúc một ca khúc, đang ở khoảng cách giữa hai bài hát, ngay cả phòng bao kế bên cách nửa bức tường cũng có thể nghe được những lời này.Đường Nguyên Khiết Đan đang tranh hát ở phía trước cũng quay đầu lại, ngây người nhìn về phía bọn họ.“Đúng vậy, mọi người không biết sao? Chính là cô người mẫu trẻ tuyến mười tám mới hai mươi mốt tuổi đó, tên cái gì Hạ Hạ, trước đây có scandal với Lục Nhất Minh, dáng vẻ rất xinh đẹp đỏ” Nữ diễn viên giải thích với những người còn chưa biết chuyện.“Chuyện lần trước không phải đã sớm bác bỏ tin đồn nói là giả sao? Không phải nói đúng lúc ngồi chung một chuyến bay, mới có thể cùng xuống máy bay sao?”“Ôi trời cô có tin không? Chắc chắn là công ty cố tình đè tin tức xuống! Lục Nhất Minh che giấu cũng kỹ thật!”Mọi người ở đây mồm năm miệng mười nói chuyện, nhưng Kiều Phương Hạ lại im lặng không lên tiếng nhìn chăm chú vào Đường Nguyên Khiết Đan.Vừa rồi cô đang nghĩ, nếu có thể kéo dài thời gian một lúc, Đường Minh Kỷ nhất định sẽ kêu người nhanh chóng đè tin tức xuống.Cô kéo Đường Nguyên Khiết Đan qua chơi với mọi người.Đường Nguyên Khiết Đan sẽ không để ý tới điện thoại, nói không chừng chuyện này sẽ qua đi..