“Kiều Phương Hạ.” Bên tai Kiều Phương Hạ vang lên tiêng hét tức giận, khiến cô trở lên tỉnh táo, mở mắt ra bắt gặp một đôi mắt âm hiểm. Cô ngẩn ra mất giây, mới nhận ra mình đang nằm trên giường của Lệ Đình Tuấn. Sau lần bạo ngược tối qua, toàn thân cơ thể Kiều Phương Hạ không có chỗ nào là không xanh tím, trên xương quai xanh trải đầy dấu đỏ, ánh mắt Lệ Đình Tuấn chạm vào thân thể nhỏ nhắn của cô, đồng tử đột nhiên nhíu chặt, sau đó kéo chăn ném lên người cô. Lúc này Kiều Phương Hạ mới hoảng sợ trốn vào trong chăn, đôi mắt trong veo của cô đột nhiên bị hơi nước làm ẩm ướt. Cô nhìn thấy Lệ Đình Tuấn đứng dậy, không nhìn cô lấy một cái mà đi vào phòng tắm, có chút không biết làm sao gọi anh một tiếng: “Anh.” Giọng nói vừa rơi xuống, ánh mắt Lệ Đình Tuấn sắc bén liếc về phía cô: “Anh?” Bởi vì giọng nói của anh quá lạnh lùng, Kiều Phương Hạ bị anh nhìn khiến trong lòng run rẩy, sau đó hoảng loạn thay đổi: “Cậu chủ.” Tối qua khi cô về nhà thì bị cúp điện, còn chưa làm rõ xảy ra chuyện gì…
Chương 424
Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám NhậnTác giả: Thi ThiTruyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh“Kiều Phương Hạ.” Bên tai Kiều Phương Hạ vang lên tiêng hét tức giận, khiến cô trở lên tỉnh táo, mở mắt ra bắt gặp một đôi mắt âm hiểm. Cô ngẩn ra mất giây, mới nhận ra mình đang nằm trên giường của Lệ Đình Tuấn. Sau lần bạo ngược tối qua, toàn thân cơ thể Kiều Phương Hạ không có chỗ nào là không xanh tím, trên xương quai xanh trải đầy dấu đỏ, ánh mắt Lệ Đình Tuấn chạm vào thân thể nhỏ nhắn của cô, đồng tử đột nhiên nhíu chặt, sau đó kéo chăn ném lên người cô. Lúc này Kiều Phương Hạ mới hoảng sợ trốn vào trong chăn, đôi mắt trong veo của cô đột nhiên bị hơi nước làm ẩm ướt. Cô nhìn thấy Lệ Đình Tuấn đứng dậy, không nhìn cô lấy một cái mà đi vào phòng tắm, có chút không biết làm sao gọi anh một tiếng: “Anh.” Giọng nói vừa rơi xuống, ánh mắt Lệ Đình Tuấn sắc bén liếc về phía cô: “Anh?” Bởi vì giọng nói của anh quá lạnh lùng, Kiều Phương Hạ bị anh nhìn khiến trong lòng run rẩy, sau đó hoảng loạn thay đổi: “Cậu chủ.” Tối qua khi cô về nhà thì bị cúp điện, còn chưa làm rõ xảy ra chuyện gì… Một tháng uống thuốc, di chứng khó sinh của Kiều Phương Hạ mới giảm đi đôi chút, anh đã đợi hơn nữa một tháng nên không thể chờ thêm một tháng nữa không chạm vào cô được.“Quản gia và ông ngoại bọn họ tiếp đãi khách ở phía trước, dù sao cũng phải có một người ở dưới này” Kiều Phương Hạ nhỏ giọng giải thích..truyện xuyên nhanh“Sai rồi thì chính là sai” Lê Đình Tuấn nhíu chặt mày trả lời.Đinh Thanh Nhã ở bên cạnh giật mình nhìn sự mặn nồng ở trong mắt thì chợt hiểu, lúc này Lê Đình Tuấn thật sự ở chung với Kiều Phương Hạ.Mà cô ta… cô ta mới nói nhiều lời sỉ nhục Kiều Phương Hạ như vậy, nếu như Lệ Đình Tuấn nghe thấy…“Chúng ta đi lên đi” Kiều Phương Hạ nhẹ giọng nói với Lệ Đình Tuấn.Nói xong thì cô nhìn Đinh Thanh Nhã với Tô Minh Nguyệt rồi mỉm cười: “Cùng nhau đi nào.”Lúc này Lê Đình Tuấn mới nhìn hai người này, anh thấp giọng hỏi Kiều Phương Hạ: “Mấy cô ta là ai mời tới vậy?”“Em đó” Kiều Phương Hạ nghiêm túc trả lời: “Một người là em gái anh, một người là bạn anh, có vấn đề gì sao?”“Đinh Thanh Nhã.” Ngay sau đó, ánh mắt của Lê Đình Tuấn dừng trên người Đinh Thanh Nhã.Đinh Thanh đã biết mình sai rồi, người anh Lê Đình Tuấn này tính tình rốt cuộc kỳ quái thế nào, từ nhỏ đến lớn Đinh Thanh Nhã đã gặp qua không ít.Lúc này, cô ta sợ đến mức không dám đối mặt với Lê Đình Tuấn mà chỉ nhắm mắt rồi cúi đầu gọi một tiếng: “Anh Đình Tuấn“Tôi nhớ hình như sắp tới thời gian cô thử việc ở công ty phải không? Lệ Đình Tuấn thấp giọng hỏi ngược lại cô ta.“Đúng vậy.” Âm thanh Đinh Thanh Nhã cũng không khống chế được mà run rẩy.“Nếu cô cảm thấy hít chung không khí với Vợ tôi khiến cô buồn nôn thì chờ hết thời gian thử việc, cô cũng không cần đến công ty nữa” Lê Đình Tuấn không cảm xúc nhìn chằm chằm cô ta, thấp giọng nói.“Lúc nãy em chỉ là nói giỡn thôi, em.” Sắc mặt của Đình Thanh Nhã trở nên tái nhợt trong nháy mắt.Vào được tập đoàn WI, là cơ hội mà mẹ cô vất vả lắm mới xin được từ Phó Viễn Hạo! Bây giờ người muốn vào tập đoàn WL đơn giản mà nói là rất nhiều, chỉ có cô ta dựa vào quan hệ mà vào, cô ta còn khoe khoang mấy lần, lúc này mới làm có hơn hai tháng thôi!“Tôi chỉ tin những nhìn mắt mình nhìn thấy” Lê Đình Tuấn không chờ cô ta nói hết mà lạnh lùng trả lời.Dứt lời, anh cũng không cho cơ hội để Đinh Thanh Nhã tranh cãi mà kéo Kiều Phương Hạ đi tới thang máy.Kiều Phương Hạ quay đầu lại nhìn về phía Đinh Thanh Nhã, mặt đầy thương cảm nhưng không thể giúp được gì.Cô cũng không biết sao Lê Đình Tuấn có thể nghe thấy những lời Đinh Thanh Nhã sỉ nhục cô, dù sao thì cũng không phải là cô tố cáo nên không liên quan tới cô.Lệ Đình Tuấn kéo Kiều Phương Hạ vào trong thang máy, anh thấy Kiều Phương Hạ nhìn chằm chằm Định Thanh Nhã đang khóc thì đưa tay nhẹ nhàng véo một bên d** tai của cô, ép Kiều Phương Hạ nhìn về phía mình.“Thích xen vào chuyện của người khác như vậy à?” Anh thấp giọng hỏi: “Sao tôi không thấy em quan tâm đến tôi thế?”.
Một tháng uống thuốc, di chứng khó sinh của Kiều Phương Hạ mới giảm đi đôi chút, anh đã đợi hơn nữa một tháng nên không thể chờ thêm một tháng nữa không chạm vào cô được.
“Quản gia và ông ngoại bọn họ tiếp đãi khách ở phía trước, dù sao cũng phải có một người ở dưới này” Kiều Phương Hạ nhỏ giọng giải thích.
.
truyện xuyên nhanh
“Sai rồi thì chính là sai” Lê Đình Tuấn nhíu chặt mày trả lời.
Đinh Thanh Nhã ở bên cạnh giật mình nhìn sự mặn nồng ở trong mắt thì chợt hiểu, lúc này Lê Đình Tuấn thật sự ở chung với Kiều Phương Hạ.
Mà cô ta… cô ta mới nói nhiều lời sỉ nhục Kiều Phương Hạ như vậy, nếu như Lệ Đình Tuấn nghe thấy…
“Chúng ta đi lên đi” Kiều Phương Hạ nhẹ giọng nói với Lệ Đình Tuấn.
Nói xong thì cô nhìn Đinh Thanh Nhã với Tô Minh Nguyệt rồi mỉm cười: “Cùng nhau đi nào.”
Lúc này Lê Đình Tuấn mới nhìn hai người này, anh thấp giọng hỏi Kiều Phương Hạ: “Mấy cô ta là ai mời tới vậy?”
“Em đó” Kiều Phương Hạ nghiêm túc trả lời: “Một người là em gái anh, một người là bạn anh, có vấn đề gì sao?”
“Đinh Thanh Nhã.” Ngay sau đó, ánh mắt của Lê Đình Tuấn dừng trên người Đinh Thanh Nhã.
Đinh Thanh đã biết mình sai rồi, người anh Lê Đình Tuấn này tính tình rốt cuộc kỳ quái thế nào, từ nhỏ đến lớn Đinh Thanh Nhã đã gặp qua không ít.
Lúc này, cô ta sợ đến mức không dám đối mặt với Lê Đình Tuấn mà chỉ nhắm mắt rồi cúi đầu gọi một tiếng: “Anh Đình Tuấn
“Tôi nhớ hình như sắp tới thời gian cô thử việc ở công ty phải không? Lệ Đình Tuấn thấp giọng hỏi ngược lại cô ta.
“Đúng vậy.” Âm thanh Đinh Thanh Nhã cũng không khống chế được mà run rẩy.
“Nếu cô cảm thấy hít chung không khí với Vợ tôi khiến cô buồn nôn thì chờ hết thời gian thử việc, cô cũng không cần đến công ty nữa” Lê Đình Tuấn không cảm xúc nhìn chằm chằm cô ta, thấp giọng nói.
“Lúc nãy em chỉ là nói giỡn thôi, em.” Sắc mặt của Đình Thanh Nhã trở nên tái nhợt trong nháy mắt.
Vào được tập đoàn WI, là cơ hội mà mẹ cô vất vả lắm mới xin được từ Phó Viễn Hạo! Bây giờ người muốn vào tập đoàn WL đơn giản mà nói là rất nhiều, chỉ có cô ta dựa vào quan hệ mà vào, cô ta còn khoe khoang mấy lần, lúc này mới làm có hơn hai tháng thôi!
“Tôi chỉ tin những nhìn mắt mình nhìn thấy” Lê Đình Tuấn không chờ cô ta nói hết mà lạnh lùng trả lời.
Dứt lời, anh cũng không cho cơ hội để Đinh Thanh Nhã tranh cãi mà kéo Kiều Phương Hạ đi tới thang máy.
Kiều Phương Hạ quay đầu lại nhìn về phía Đinh Thanh Nhã, mặt đầy thương cảm nhưng không thể giúp được gì.
Cô cũng không biết sao Lê Đình Tuấn có thể nghe thấy những lời Đinh Thanh Nhã sỉ nhục cô, dù sao thì cũng không phải là cô tố cáo nên không liên quan tới cô.
Lệ Đình Tuấn kéo Kiều Phương Hạ vào trong thang máy, anh thấy Kiều Phương Hạ nhìn chằm chằm Định Thanh Nhã đang khóc thì đưa tay nhẹ nhàng véo một bên d** tai của cô, ép Kiều Phương Hạ nhìn về phía mình.
“Thích xen vào chuyện của người khác như vậy à?” Anh thấp giọng hỏi: “Sao tôi không thấy em quan tâm đến tôi thế?”.
Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám NhậnTác giả: Thi ThiTruyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh“Kiều Phương Hạ.” Bên tai Kiều Phương Hạ vang lên tiêng hét tức giận, khiến cô trở lên tỉnh táo, mở mắt ra bắt gặp một đôi mắt âm hiểm. Cô ngẩn ra mất giây, mới nhận ra mình đang nằm trên giường của Lệ Đình Tuấn. Sau lần bạo ngược tối qua, toàn thân cơ thể Kiều Phương Hạ không có chỗ nào là không xanh tím, trên xương quai xanh trải đầy dấu đỏ, ánh mắt Lệ Đình Tuấn chạm vào thân thể nhỏ nhắn của cô, đồng tử đột nhiên nhíu chặt, sau đó kéo chăn ném lên người cô. Lúc này Kiều Phương Hạ mới hoảng sợ trốn vào trong chăn, đôi mắt trong veo của cô đột nhiên bị hơi nước làm ẩm ướt. Cô nhìn thấy Lệ Đình Tuấn đứng dậy, không nhìn cô lấy một cái mà đi vào phòng tắm, có chút không biết làm sao gọi anh một tiếng: “Anh.” Giọng nói vừa rơi xuống, ánh mắt Lệ Đình Tuấn sắc bén liếc về phía cô: “Anh?” Bởi vì giọng nói của anh quá lạnh lùng, Kiều Phương Hạ bị anh nhìn khiến trong lòng run rẩy, sau đó hoảng loạn thay đổi: “Cậu chủ.” Tối qua khi cô về nhà thì bị cúp điện, còn chưa làm rõ xảy ra chuyện gì… Một tháng uống thuốc, di chứng khó sinh của Kiều Phương Hạ mới giảm đi đôi chút, anh đã đợi hơn nữa một tháng nên không thể chờ thêm một tháng nữa không chạm vào cô được.“Quản gia và ông ngoại bọn họ tiếp đãi khách ở phía trước, dù sao cũng phải có một người ở dưới này” Kiều Phương Hạ nhỏ giọng giải thích..truyện xuyên nhanh“Sai rồi thì chính là sai” Lê Đình Tuấn nhíu chặt mày trả lời.Đinh Thanh Nhã ở bên cạnh giật mình nhìn sự mặn nồng ở trong mắt thì chợt hiểu, lúc này Lê Đình Tuấn thật sự ở chung với Kiều Phương Hạ.Mà cô ta… cô ta mới nói nhiều lời sỉ nhục Kiều Phương Hạ như vậy, nếu như Lệ Đình Tuấn nghe thấy…“Chúng ta đi lên đi” Kiều Phương Hạ nhẹ giọng nói với Lệ Đình Tuấn.Nói xong thì cô nhìn Đinh Thanh Nhã với Tô Minh Nguyệt rồi mỉm cười: “Cùng nhau đi nào.”Lúc này Lê Đình Tuấn mới nhìn hai người này, anh thấp giọng hỏi Kiều Phương Hạ: “Mấy cô ta là ai mời tới vậy?”“Em đó” Kiều Phương Hạ nghiêm túc trả lời: “Một người là em gái anh, một người là bạn anh, có vấn đề gì sao?”“Đinh Thanh Nhã.” Ngay sau đó, ánh mắt của Lê Đình Tuấn dừng trên người Đinh Thanh Nhã.Đinh Thanh đã biết mình sai rồi, người anh Lê Đình Tuấn này tính tình rốt cuộc kỳ quái thế nào, từ nhỏ đến lớn Đinh Thanh Nhã đã gặp qua không ít.Lúc này, cô ta sợ đến mức không dám đối mặt với Lê Đình Tuấn mà chỉ nhắm mắt rồi cúi đầu gọi một tiếng: “Anh Đình Tuấn“Tôi nhớ hình như sắp tới thời gian cô thử việc ở công ty phải không? Lệ Đình Tuấn thấp giọng hỏi ngược lại cô ta.“Đúng vậy.” Âm thanh Đinh Thanh Nhã cũng không khống chế được mà run rẩy.“Nếu cô cảm thấy hít chung không khí với Vợ tôi khiến cô buồn nôn thì chờ hết thời gian thử việc, cô cũng không cần đến công ty nữa” Lê Đình Tuấn không cảm xúc nhìn chằm chằm cô ta, thấp giọng nói.“Lúc nãy em chỉ là nói giỡn thôi, em.” Sắc mặt của Đình Thanh Nhã trở nên tái nhợt trong nháy mắt.Vào được tập đoàn WI, là cơ hội mà mẹ cô vất vả lắm mới xin được từ Phó Viễn Hạo! Bây giờ người muốn vào tập đoàn WL đơn giản mà nói là rất nhiều, chỉ có cô ta dựa vào quan hệ mà vào, cô ta còn khoe khoang mấy lần, lúc này mới làm có hơn hai tháng thôi!“Tôi chỉ tin những nhìn mắt mình nhìn thấy” Lê Đình Tuấn không chờ cô ta nói hết mà lạnh lùng trả lời.Dứt lời, anh cũng không cho cơ hội để Đinh Thanh Nhã tranh cãi mà kéo Kiều Phương Hạ đi tới thang máy.Kiều Phương Hạ quay đầu lại nhìn về phía Đinh Thanh Nhã, mặt đầy thương cảm nhưng không thể giúp được gì.Cô cũng không biết sao Lê Đình Tuấn có thể nghe thấy những lời Đinh Thanh Nhã sỉ nhục cô, dù sao thì cũng không phải là cô tố cáo nên không liên quan tới cô.Lệ Đình Tuấn kéo Kiều Phương Hạ vào trong thang máy, anh thấy Kiều Phương Hạ nhìn chằm chằm Định Thanh Nhã đang khóc thì đưa tay nhẹ nhàng véo một bên d** tai của cô, ép Kiều Phương Hạ nhìn về phía mình.“Thích xen vào chuyện của người khác như vậy à?” Anh thấp giọng hỏi: “Sao tôi không thấy em quan tâm đến tôi thế?”.