“Kiều Phương Hạ.” Bên tai Kiều Phương Hạ vang lên tiêng hét tức giận, khiến cô trở lên tỉnh táo, mở mắt ra bắt gặp một đôi mắt âm hiểm. Cô ngẩn ra mất giây, mới nhận ra mình đang nằm trên giường của Lệ Đình Tuấn. Sau lần bạo ngược tối qua, toàn thân cơ thể Kiều Phương Hạ không có chỗ nào là không xanh tím, trên xương quai xanh trải đầy dấu đỏ, ánh mắt Lệ Đình Tuấn chạm vào thân thể nhỏ nhắn của cô, đồng tử đột nhiên nhíu chặt, sau đó kéo chăn ném lên người cô. Lúc này Kiều Phương Hạ mới hoảng sợ trốn vào trong chăn, đôi mắt trong veo của cô đột nhiên bị hơi nước làm ẩm ướt. Cô nhìn thấy Lệ Đình Tuấn đứng dậy, không nhìn cô lấy một cái mà đi vào phòng tắm, có chút không biết làm sao gọi anh một tiếng: “Anh.” Giọng nói vừa rơi xuống, ánh mắt Lệ Đình Tuấn sắc bén liếc về phía cô: “Anh?” Bởi vì giọng nói của anh quá lạnh lùng, Kiều Phương Hạ bị anh nhìn khiến trong lòng run rẩy, sau đó hoảng loạn thay đổi: “Cậu chủ.” Tối qua khi cô về nhà thì bị cúp điện, còn chưa làm rõ xảy ra chuyện gì…
Chương 491
Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám NhậnTác giả: Thi ThiTruyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh“Kiều Phương Hạ.” Bên tai Kiều Phương Hạ vang lên tiêng hét tức giận, khiến cô trở lên tỉnh táo, mở mắt ra bắt gặp một đôi mắt âm hiểm. Cô ngẩn ra mất giây, mới nhận ra mình đang nằm trên giường của Lệ Đình Tuấn. Sau lần bạo ngược tối qua, toàn thân cơ thể Kiều Phương Hạ không có chỗ nào là không xanh tím, trên xương quai xanh trải đầy dấu đỏ, ánh mắt Lệ Đình Tuấn chạm vào thân thể nhỏ nhắn của cô, đồng tử đột nhiên nhíu chặt, sau đó kéo chăn ném lên người cô. Lúc này Kiều Phương Hạ mới hoảng sợ trốn vào trong chăn, đôi mắt trong veo của cô đột nhiên bị hơi nước làm ẩm ướt. Cô nhìn thấy Lệ Đình Tuấn đứng dậy, không nhìn cô lấy một cái mà đi vào phòng tắm, có chút không biết làm sao gọi anh một tiếng: “Anh.” Giọng nói vừa rơi xuống, ánh mắt Lệ Đình Tuấn sắc bén liếc về phía cô: “Anh?” Bởi vì giọng nói của anh quá lạnh lùng, Kiều Phương Hạ bị anh nhìn khiến trong lòng run rẩy, sau đó hoảng loạn thay đổi: “Cậu chủ.” Tối qua khi cô về nhà thì bị cúp điện, còn chưa làm rõ xảy ra chuyện gì… Anh cũng biết cô không muốn thừa nhận thân phận Chu Tước trước mặt anh, nhưng cơ thể của cô, quan trọng hơn bất kỳ điều gì.“Lát nữa tôi sẽ ổn thôi” Cô nhẹ hất tay của Lê Đình Tuấn ra, thấp giọng đáp lại..Truyện Dị NăngCòn chưa đi được một bước, Lệ Đình Tuấn lại nắm lấy cổ tay của cô, ép cô lên cửa, trầm giọng nói: “Đừng lấy cơ thể của em ra làm trò đùa, Kiều Phương Hạ”“Tôi nói là không sao” Kiều Phương Hạ trừng anh, đáp lại như thể không có chuyện gì xảy ra.Tuy nhiên mắt thường cũng có thể nhìn thấy, Lê Đình Tuấn thấy môi cô trở nên nhợt nhạt vì mất nhiều máu.Hai người trầm mặc nhìn nhau một hồi, Lê Đình Tuấn nhìn không được mà thở dài, cúi đầu cắn môi cô: “Em muốn tôi phải làm gì với em mới tốt đây?”Kiều Như Hạ vốn dĩ không muốn ở đây nói về chuyện trước đây.Kiều Như Hạ cảm thấy đáng lẽ ra cô nên nói rõ ràng ngay từ đầu, cô thậm chí còn không bận tâm đến sự tồn tại của Tô Minh và Đình Trung, cô cảm thấy bản thân thật sự đã đủ rộng lượng rồi.Tuy nhiên, Lê Đình Tuấn liên tục năm lần bảy lượt thách thức giới hạn của cô.Chuyện của Đinh Thanh Nhã vừa rồi, anh sau khi tát cô một cái liền cho cô ăn một viên kẹo đường, cô đã không nuốt nổi chuyện này nữa rồi.Cô lạnh lùng không nói gì, Lê Đình Tuấn lại nói: “Em cho rằng, nếu như xé bỏ bản thoả thuận hợp đồng bất động sản trước đây rồi trả lại cho tôi, còn xé quyển sổ hộ khẩu đi sẽ có tác dụng sao?”“Tôi biết là không có tác dụng gì, vì vậy đang làm thỏa thuận chuyển nhượng” Kiều Phương Hạ gật đầu đáp lại.“Nếu tôi không ký, thỏa thuận sẽ không bao giờ có hiệu lực” Lê Đình Tuấn nhẹ nhàng véo cằm cô, thấp giọng nói.“Lệ tiên sinh hãy cho tôi một lý do để tôi có thể chấp nhận chuyện này” Kiều Phương Hạ không khỏi mỉm cười, trong mắt hiện lên một tia giễu cợt: “Tại sao lại đối xử với một người như tôi tốt như vậy?”“Kiều Phương Hạ!” nghe thấy những lời khó nghe của cô, Lệ Đình Tuấn không khỏi nhíu màu.Kiều Phương Hạ cười rồi nhìn anh nói: “Tôi nghe thấy được.” Cô chỉ là muốn Lê Đình Tuấn cho cô một lời giản thích, về Kiều Diệp Ngọc..
Anh cũng biết cô không muốn thừa nhận thân phận Chu Tước trước mặt anh, nhưng cơ thể của cô, quan trọng hơn bất kỳ điều gì.
“Lát nữa tôi sẽ ổn thôi” Cô nhẹ hất tay của Lê Đình Tuấn ra, thấp giọng đáp lại.
.
Truyện Dị Năng
Còn chưa đi được một bước, Lệ Đình Tuấn lại nắm lấy cổ tay của cô, ép cô lên cửa, trầm giọng nói: “Đừng lấy cơ thể của em ra làm trò đùa, Kiều Phương Hạ”
“Tôi nói là không sao” Kiều Phương Hạ trừng anh, đáp lại như thể không có chuyện gì xảy ra.
Tuy nhiên mắt thường cũng có thể nhìn thấy, Lê Đình Tuấn thấy môi cô trở nên nhợt nhạt vì mất nhiều máu.
Hai người trầm mặc nhìn nhau một hồi, Lê Đình Tuấn nhìn không được mà thở dài, cúi đầu cắn môi cô: “Em muốn tôi phải làm gì với em mới tốt đây?”
Kiều Như Hạ vốn dĩ không muốn ở đây nói về chuyện trước đây.
Kiều Như Hạ cảm thấy đáng lẽ ra cô nên nói rõ ràng ngay từ đầu, cô thậm chí còn không bận tâm đến sự tồn tại của Tô Minh và Đình Trung, cô cảm thấy bản thân thật sự đã đủ rộng lượng rồi.
Tuy nhiên, Lê Đình Tuấn liên tục năm lần bảy lượt thách thức giới hạn của cô.
Chuyện của Đinh Thanh Nhã vừa rồi, anh sau khi tát cô một cái liền cho cô ăn một viên kẹo đường, cô đã không nuốt nổi chuyện này nữa rồi.
Cô lạnh lùng không nói gì, Lê Đình Tuấn lại nói: “Em cho rằng, nếu như xé bỏ bản thoả thuận hợp đồng bất động sản trước đây rồi trả lại cho tôi, còn xé quyển sổ hộ khẩu đi sẽ có tác dụng sao?”
“Tôi biết là không có tác dụng gì, vì vậy đang làm thỏa thuận chuyển nhượng” Kiều Phương Hạ gật đầu đáp lại.
“Nếu tôi không ký, thỏa thuận sẽ không bao giờ có hiệu lực” Lê Đình Tuấn nhẹ nhàng véo cằm cô, thấp giọng nói.
“Lệ tiên sinh hãy cho tôi một lý do để tôi có thể chấp nhận chuyện này” Kiều Phương Hạ không khỏi mỉm cười, trong mắt hiện lên một tia giễu cợt: “Tại sao lại đối xử với một người như tôi tốt như vậy?”
“Kiều Phương Hạ!” nghe thấy những lời khó nghe của cô, Lệ Đình Tuấn không khỏi nhíu màu.
Kiều Phương Hạ cười rồi nhìn anh nói: “Tôi nghe thấy được.” Cô chỉ là muốn Lê Đình Tuấn cho cô một lời giản thích, về Kiều Diệp Ngọc..
Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám NhậnTác giả: Thi ThiTruyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh“Kiều Phương Hạ.” Bên tai Kiều Phương Hạ vang lên tiêng hét tức giận, khiến cô trở lên tỉnh táo, mở mắt ra bắt gặp một đôi mắt âm hiểm. Cô ngẩn ra mất giây, mới nhận ra mình đang nằm trên giường của Lệ Đình Tuấn. Sau lần bạo ngược tối qua, toàn thân cơ thể Kiều Phương Hạ không có chỗ nào là không xanh tím, trên xương quai xanh trải đầy dấu đỏ, ánh mắt Lệ Đình Tuấn chạm vào thân thể nhỏ nhắn của cô, đồng tử đột nhiên nhíu chặt, sau đó kéo chăn ném lên người cô. Lúc này Kiều Phương Hạ mới hoảng sợ trốn vào trong chăn, đôi mắt trong veo của cô đột nhiên bị hơi nước làm ẩm ướt. Cô nhìn thấy Lệ Đình Tuấn đứng dậy, không nhìn cô lấy một cái mà đi vào phòng tắm, có chút không biết làm sao gọi anh một tiếng: “Anh.” Giọng nói vừa rơi xuống, ánh mắt Lệ Đình Tuấn sắc bén liếc về phía cô: “Anh?” Bởi vì giọng nói của anh quá lạnh lùng, Kiều Phương Hạ bị anh nhìn khiến trong lòng run rẩy, sau đó hoảng loạn thay đổi: “Cậu chủ.” Tối qua khi cô về nhà thì bị cúp điện, còn chưa làm rõ xảy ra chuyện gì… Anh cũng biết cô không muốn thừa nhận thân phận Chu Tước trước mặt anh, nhưng cơ thể của cô, quan trọng hơn bất kỳ điều gì.“Lát nữa tôi sẽ ổn thôi” Cô nhẹ hất tay của Lê Đình Tuấn ra, thấp giọng đáp lại..Truyện Dị NăngCòn chưa đi được một bước, Lệ Đình Tuấn lại nắm lấy cổ tay của cô, ép cô lên cửa, trầm giọng nói: “Đừng lấy cơ thể của em ra làm trò đùa, Kiều Phương Hạ”“Tôi nói là không sao” Kiều Phương Hạ trừng anh, đáp lại như thể không có chuyện gì xảy ra.Tuy nhiên mắt thường cũng có thể nhìn thấy, Lê Đình Tuấn thấy môi cô trở nên nhợt nhạt vì mất nhiều máu.Hai người trầm mặc nhìn nhau một hồi, Lê Đình Tuấn nhìn không được mà thở dài, cúi đầu cắn môi cô: “Em muốn tôi phải làm gì với em mới tốt đây?”Kiều Như Hạ vốn dĩ không muốn ở đây nói về chuyện trước đây.Kiều Như Hạ cảm thấy đáng lẽ ra cô nên nói rõ ràng ngay từ đầu, cô thậm chí còn không bận tâm đến sự tồn tại của Tô Minh và Đình Trung, cô cảm thấy bản thân thật sự đã đủ rộng lượng rồi.Tuy nhiên, Lê Đình Tuấn liên tục năm lần bảy lượt thách thức giới hạn của cô.Chuyện của Đinh Thanh Nhã vừa rồi, anh sau khi tát cô một cái liền cho cô ăn một viên kẹo đường, cô đã không nuốt nổi chuyện này nữa rồi.Cô lạnh lùng không nói gì, Lê Đình Tuấn lại nói: “Em cho rằng, nếu như xé bỏ bản thoả thuận hợp đồng bất động sản trước đây rồi trả lại cho tôi, còn xé quyển sổ hộ khẩu đi sẽ có tác dụng sao?”“Tôi biết là không có tác dụng gì, vì vậy đang làm thỏa thuận chuyển nhượng” Kiều Phương Hạ gật đầu đáp lại.“Nếu tôi không ký, thỏa thuận sẽ không bao giờ có hiệu lực” Lê Đình Tuấn nhẹ nhàng véo cằm cô, thấp giọng nói.“Lệ tiên sinh hãy cho tôi một lý do để tôi có thể chấp nhận chuyện này” Kiều Phương Hạ không khỏi mỉm cười, trong mắt hiện lên một tia giễu cợt: “Tại sao lại đối xử với một người như tôi tốt như vậy?”“Kiều Phương Hạ!” nghe thấy những lời khó nghe của cô, Lệ Đình Tuấn không khỏi nhíu màu.Kiều Phương Hạ cười rồi nhìn anh nói: “Tôi nghe thấy được.” Cô chỉ là muốn Lê Đình Tuấn cho cô một lời giản thích, về Kiều Diệp Ngọc..