“Kiều Phương Hạ.” Bên tai Kiều Phương Hạ vang lên tiêng hét tức giận, khiến cô trở lên tỉnh táo, mở mắt ra bắt gặp một đôi mắt âm hiểm. Cô ngẩn ra mất giây, mới nhận ra mình đang nằm trên giường của Lệ Đình Tuấn. Sau lần bạo ngược tối qua, toàn thân cơ thể Kiều Phương Hạ không có chỗ nào là không xanh tím, trên xương quai xanh trải đầy dấu đỏ, ánh mắt Lệ Đình Tuấn chạm vào thân thể nhỏ nhắn của cô, đồng tử đột nhiên nhíu chặt, sau đó kéo chăn ném lên người cô. Lúc này Kiều Phương Hạ mới hoảng sợ trốn vào trong chăn, đôi mắt trong veo của cô đột nhiên bị hơi nước làm ẩm ướt. Cô nhìn thấy Lệ Đình Tuấn đứng dậy, không nhìn cô lấy một cái mà đi vào phòng tắm, có chút không biết làm sao gọi anh một tiếng: “Anh.” Giọng nói vừa rơi xuống, ánh mắt Lệ Đình Tuấn sắc bén liếc về phía cô: “Anh?” Bởi vì giọng nói của anh quá lạnh lùng, Kiều Phương Hạ bị anh nhìn khiến trong lòng run rẩy, sau đó hoảng loạn thay đổi: “Cậu chủ.” Tối qua khi cô về nhà thì bị cúp điện, còn chưa làm rõ xảy ra chuyện gì…
Chương 507
Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám NhậnTác giả: Thi ThiTruyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh“Kiều Phương Hạ.” Bên tai Kiều Phương Hạ vang lên tiêng hét tức giận, khiến cô trở lên tỉnh táo, mở mắt ra bắt gặp một đôi mắt âm hiểm. Cô ngẩn ra mất giây, mới nhận ra mình đang nằm trên giường của Lệ Đình Tuấn. Sau lần bạo ngược tối qua, toàn thân cơ thể Kiều Phương Hạ không có chỗ nào là không xanh tím, trên xương quai xanh trải đầy dấu đỏ, ánh mắt Lệ Đình Tuấn chạm vào thân thể nhỏ nhắn của cô, đồng tử đột nhiên nhíu chặt, sau đó kéo chăn ném lên người cô. Lúc này Kiều Phương Hạ mới hoảng sợ trốn vào trong chăn, đôi mắt trong veo của cô đột nhiên bị hơi nước làm ẩm ướt. Cô nhìn thấy Lệ Đình Tuấn đứng dậy, không nhìn cô lấy một cái mà đi vào phòng tắm, có chút không biết làm sao gọi anh một tiếng: “Anh.” Giọng nói vừa rơi xuống, ánh mắt Lệ Đình Tuấn sắc bén liếc về phía cô: “Anh?” Bởi vì giọng nói của anh quá lạnh lùng, Kiều Phương Hạ bị anh nhìn khiến trong lòng run rẩy, sau đó hoảng loạn thay đổi: “Cậu chủ.” Tối qua khi cô về nhà thì bị cúp điện, còn chưa làm rõ xảy ra chuyện gì… “Chúng tôi cũng cảm thấy như thế!” Một đám phụ nữ lập tức ba mồm bảy miệng tỏ ra tán thành.“Tuy anh Lệ không có hành động quá thân mật với người phụ nữ khác ở nơi công cộng, nhưng tuổi tác của anh ta lớn như thế rồi, có thể không có phụ nữ ở bên cạnh sao?”“Đúng vậy, chính là không bình thường, chẳng lẽ bình thường anh ta không có yêu cầu… về cái vấn đề kia sao?”“Nếu mà như thế, thì người thứ ba kia cũng không coi là người thứ ba, chắc cũng coi như là một người bị hại số khổ đi?”“Hơn nữa các cô xem, anh Lệ thường ra nước ngoài công tác, anh ta ở nước ngoài có thể không có phụ nữ sao? Điều này không bình thường?”“Nếu như vậy, thì anh ta có vẻ có chút đạo đức giả”Kiều Phương Hạ hài lòng nghe mấy người phụ nữ trước mặt này bắt đầu ríu rít sôi nổi thảo luận.Nghe bọn họ nói mấy câu, gật đầu tỏ vẻ rất tán thành: “Đúng vậy, tôi cũng thấy thế, người đàn ông già này chẳng qua chỉ là kẻ đạo đức giả mà thôi”.Người đàn ông già? Kẻ đạo đức giả?Lông mày của Lê Đình Tuấn nhíu chặt lại, lập tức dừng bước chân lại, ánh mắt dính chặt lên bóng dáng của Kiều Phương Hạ.Anh ở trong mắt của Kiều Phương Hạ, chính là cái hình tượng như thế?Mấy thành viên trong hội cổ đông đằng sau, cũng làng máng nghe được mấy diễn viên đang nghỉ ngơi bàn tán về Lệ Đình Tuấn.Lập tức hết sức lo sợ bước lên hỏi: “Anh Lệ có phải là ngại có chút ồn không? Vậy sau này chúng ta xây một toà cao ốc riêng biệt, lúc anh đến đây có thể yên tĩnh một chút”Lê Đình Tuấn bây giờ là ông bố lớn đầu tư của bọn họ, nếu như bị mấy người diễn viên này làm lỡ chuyện thì bọn đi đầu khóc đây!Lệ Đình Tuấn chỉ là một không cảm xúc nhìn chằm chằmvào Kiều Phương Hạ, không lên tiếng.Kiều Phương Hạ mặc sườn xám nghe bọn họ hóng chuyện mấy phút, quay người, dùng quạt che mặt của mình, ngồi trên ghế nghỉ ở bên cạnh.Lê Đình Tuấn nhìn cô chằm chằm, ở đằng xa dường như nhìn thấy cô cười trộm, ánh mắt bất giác hơi động.Một lúc lâu sau, thu ánh mắt về.“Nói sau đi” Anh quay người, tiếp tục đi về phía bãi đỗ xe phía trước.Các cổ đông im như thóc ở sau lưng, lúc này mới không hẹn mà đồng thời thở phào ra một hơi, đi theo bước chân của Lệ Đình Tuấn..
“Chúng tôi cũng cảm thấy như thế!” Một đám phụ nữ lập tức ba mồm bảy miệng tỏ ra tán thành.
“Tuy anh Lệ không có hành động quá thân mật với người phụ nữ khác ở nơi công cộng, nhưng tuổi tác của anh ta lớn như thế rồi, có thể không có phụ nữ ở bên cạnh sao?”
“Đúng vậy, chính là không bình thường, chẳng lẽ bình thường anh ta không có yêu cầu… về cái vấn đề kia sao?”
“Nếu mà như thế, thì người thứ ba kia cũng không coi là người thứ ba, chắc cũng coi như là một người bị hại số khổ đi?”
“Hơn nữa các cô xem, anh Lệ thường ra nước ngoài công tác, anh ta ở nước ngoài có thể không có phụ nữ sao? Điều này không bình thường?”
“Nếu như vậy, thì anh ta có vẻ có chút đạo đức giả”
Kiều Phương Hạ hài lòng nghe mấy người phụ nữ trước mặt này bắt đầu ríu rít sôi nổi thảo luận.
Nghe bọn họ nói mấy câu, gật đầu tỏ vẻ rất tán thành: “Đúng vậy, tôi cũng thấy thế, người đàn ông già này chẳng qua chỉ là kẻ đạo đức giả mà thôi”.
Người đàn ông già? Kẻ đạo đức giả?
Lông mày của Lê Đình Tuấn nhíu chặt lại, lập tức dừng bước chân lại, ánh mắt dính chặt lên bóng dáng của Kiều Phương Hạ.
Anh ở trong mắt của Kiều Phương Hạ, chính là cái hình tượng như thế?
Mấy thành viên trong hội cổ đông đằng sau, cũng làng máng nghe được mấy diễn viên đang nghỉ ngơi bàn tán về Lệ Đình Tuấn.
Lập tức hết sức lo sợ bước lên hỏi: “Anh Lệ có phải là ngại có chút ồn không? Vậy sau này chúng ta xây một toà cao ốc riêng biệt, lúc anh đến đây có thể yên tĩnh một chút”
Lê Đình Tuấn bây giờ là ông bố lớn đầu tư của bọn họ, nếu như bị mấy người diễn viên này làm lỡ chuyện thì bọn đi đầu khóc đây!
Lệ Đình Tuấn chỉ là một không cảm xúc nhìn chằm chằm
vào Kiều Phương Hạ, không lên tiếng.
Kiều Phương Hạ mặc sườn xám nghe bọn họ hóng chuyện mấy phút, quay người, dùng quạt che mặt của mình, ngồi trên ghế nghỉ ở bên cạnh.
Lê Đình Tuấn nhìn cô chằm chằm, ở đằng xa dường như nhìn thấy cô cười trộm, ánh mắt bất giác hơi động.
Một lúc lâu sau, thu ánh mắt về.
“Nói sau đi” Anh quay người, tiếp tục đi về phía bãi đỗ xe phía trước.
Các cổ đông im như thóc ở sau lưng, lúc này mới không hẹn mà đồng thời thở phào ra một hơi, đi theo bước chân của Lệ Đình Tuấn..
Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám NhậnTác giả: Thi ThiTruyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh“Kiều Phương Hạ.” Bên tai Kiều Phương Hạ vang lên tiêng hét tức giận, khiến cô trở lên tỉnh táo, mở mắt ra bắt gặp một đôi mắt âm hiểm. Cô ngẩn ra mất giây, mới nhận ra mình đang nằm trên giường của Lệ Đình Tuấn. Sau lần bạo ngược tối qua, toàn thân cơ thể Kiều Phương Hạ không có chỗ nào là không xanh tím, trên xương quai xanh trải đầy dấu đỏ, ánh mắt Lệ Đình Tuấn chạm vào thân thể nhỏ nhắn của cô, đồng tử đột nhiên nhíu chặt, sau đó kéo chăn ném lên người cô. Lúc này Kiều Phương Hạ mới hoảng sợ trốn vào trong chăn, đôi mắt trong veo của cô đột nhiên bị hơi nước làm ẩm ướt. Cô nhìn thấy Lệ Đình Tuấn đứng dậy, không nhìn cô lấy một cái mà đi vào phòng tắm, có chút không biết làm sao gọi anh một tiếng: “Anh.” Giọng nói vừa rơi xuống, ánh mắt Lệ Đình Tuấn sắc bén liếc về phía cô: “Anh?” Bởi vì giọng nói của anh quá lạnh lùng, Kiều Phương Hạ bị anh nhìn khiến trong lòng run rẩy, sau đó hoảng loạn thay đổi: “Cậu chủ.” Tối qua khi cô về nhà thì bị cúp điện, còn chưa làm rõ xảy ra chuyện gì… “Chúng tôi cũng cảm thấy như thế!” Một đám phụ nữ lập tức ba mồm bảy miệng tỏ ra tán thành.“Tuy anh Lệ không có hành động quá thân mật với người phụ nữ khác ở nơi công cộng, nhưng tuổi tác của anh ta lớn như thế rồi, có thể không có phụ nữ ở bên cạnh sao?”“Đúng vậy, chính là không bình thường, chẳng lẽ bình thường anh ta không có yêu cầu… về cái vấn đề kia sao?”“Nếu mà như thế, thì người thứ ba kia cũng không coi là người thứ ba, chắc cũng coi như là một người bị hại số khổ đi?”“Hơn nữa các cô xem, anh Lệ thường ra nước ngoài công tác, anh ta ở nước ngoài có thể không có phụ nữ sao? Điều này không bình thường?”“Nếu như vậy, thì anh ta có vẻ có chút đạo đức giả”Kiều Phương Hạ hài lòng nghe mấy người phụ nữ trước mặt này bắt đầu ríu rít sôi nổi thảo luận.Nghe bọn họ nói mấy câu, gật đầu tỏ vẻ rất tán thành: “Đúng vậy, tôi cũng thấy thế, người đàn ông già này chẳng qua chỉ là kẻ đạo đức giả mà thôi”.Người đàn ông già? Kẻ đạo đức giả?Lông mày của Lê Đình Tuấn nhíu chặt lại, lập tức dừng bước chân lại, ánh mắt dính chặt lên bóng dáng của Kiều Phương Hạ.Anh ở trong mắt của Kiều Phương Hạ, chính là cái hình tượng như thế?Mấy thành viên trong hội cổ đông đằng sau, cũng làng máng nghe được mấy diễn viên đang nghỉ ngơi bàn tán về Lệ Đình Tuấn.Lập tức hết sức lo sợ bước lên hỏi: “Anh Lệ có phải là ngại có chút ồn không? Vậy sau này chúng ta xây một toà cao ốc riêng biệt, lúc anh đến đây có thể yên tĩnh một chút”Lê Đình Tuấn bây giờ là ông bố lớn đầu tư của bọn họ, nếu như bị mấy người diễn viên này làm lỡ chuyện thì bọn đi đầu khóc đây!Lệ Đình Tuấn chỉ là một không cảm xúc nhìn chằm chằmvào Kiều Phương Hạ, không lên tiếng.Kiều Phương Hạ mặc sườn xám nghe bọn họ hóng chuyện mấy phút, quay người, dùng quạt che mặt của mình, ngồi trên ghế nghỉ ở bên cạnh.Lê Đình Tuấn nhìn cô chằm chằm, ở đằng xa dường như nhìn thấy cô cười trộm, ánh mắt bất giác hơi động.Một lúc lâu sau, thu ánh mắt về.“Nói sau đi” Anh quay người, tiếp tục đi về phía bãi đỗ xe phía trước.Các cổ đông im như thóc ở sau lưng, lúc này mới không hẹn mà đồng thời thở phào ra một hơi, đi theo bước chân của Lệ Đình Tuấn..