Tác giả:

“Kiều Phương Hạ.” Bên tai Kiều Phương Hạ vang lên tiêng hét tức giận, khiến cô trở lên tỉnh táo, mở mắt ra bắt gặp một đôi mắt âm hiểm. Cô ngẩn ra mất giây, mới nhận ra mình đang nằm trên giường của Lệ Đình Tuấn. Sau lần bạo ngược tối qua, toàn thân cơ thể Kiều Phương Hạ không có chỗ nào là không xanh tím, trên xương quai xanh trải đầy dấu đỏ, ánh mắt Lệ Đình Tuấn chạm vào thân thể nhỏ nhắn của cô, đồng tử đột nhiên nhíu chặt, sau đó kéo chăn ném lên người cô. Lúc này Kiều Phương Hạ mới hoảng sợ trốn vào trong chăn, đôi mắt trong veo của cô đột nhiên bị hơi nước làm ẩm ướt. Cô nhìn thấy Lệ Đình Tuấn đứng dậy, không nhìn cô lấy một cái mà đi vào phòng tắm, có chút không biết làm sao gọi anh một tiếng: “Anh.” Giọng nói vừa rơi xuống, ánh mắt Lệ Đình Tuấn sắc bén liếc về phía cô: “Anh?” Bởi vì giọng nói của anh quá lạnh lùng, Kiều Phương Hạ bị anh nhìn khiến trong lòng run rẩy, sau đó hoảng loạn thay đổi: “Cậu chủ.” Tối qua khi cô về nhà thì bị cúp điện, còn chưa làm rõ xảy ra chuyện gì…

Chương 509

Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám NhậnTác giả: Thi ThiTruyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh“Kiều Phương Hạ.” Bên tai Kiều Phương Hạ vang lên tiêng hét tức giận, khiến cô trở lên tỉnh táo, mở mắt ra bắt gặp một đôi mắt âm hiểm. Cô ngẩn ra mất giây, mới nhận ra mình đang nằm trên giường của Lệ Đình Tuấn. Sau lần bạo ngược tối qua, toàn thân cơ thể Kiều Phương Hạ không có chỗ nào là không xanh tím, trên xương quai xanh trải đầy dấu đỏ, ánh mắt Lệ Đình Tuấn chạm vào thân thể nhỏ nhắn của cô, đồng tử đột nhiên nhíu chặt, sau đó kéo chăn ném lên người cô. Lúc này Kiều Phương Hạ mới hoảng sợ trốn vào trong chăn, đôi mắt trong veo của cô đột nhiên bị hơi nước làm ẩm ướt. Cô nhìn thấy Lệ Đình Tuấn đứng dậy, không nhìn cô lấy một cái mà đi vào phòng tắm, có chút không biết làm sao gọi anh một tiếng: “Anh.” Giọng nói vừa rơi xuống, ánh mắt Lệ Đình Tuấn sắc bén liếc về phía cô: “Anh?” Bởi vì giọng nói của anh quá lạnh lùng, Kiều Phương Hạ bị anh nhìn khiến trong lòng run rẩy, sau đó hoảng loạn thay đổi: “Cậu chủ.” Tối qua khi cô về nhà thì bị cúp điện, còn chưa làm rõ xảy ra chuyện gì… Ngẫm nghĩ một chút, không đúng, mở hết hộp cơm trước mặt ra, là một hai chục món ăn không trùng lặp với nhau.Dưới đáy mắt của cô mang theo chút nghi ngờ, nhìn về phía Tống Thịnh một cái, mấy món ăn trước mặt này, dường như có chút quá phong phú so với bình thường.Cơm của Tổng Thịnh đối với nhân công trước giờ chưa từng hào phóng như vậy?“Anh Lệ bảo nhà ăn đưa đến đó” Tống Thịnh thấy giấu không nổi nữa mới nhỏ tiếng nói với Kiều Phương Hạ: “Hôm qua hôm kia cũng vậy, nhưng tối hai ngày trước cô không ăn cái gì đã về khách sạn rồi, nên đều bị người khác ăn hết rồi”Kiều Phương Hạ lập tức mặt không cảm xúc buông đũa xuống, đứng dậy thu dọn lại hộp cơm, xách ra bên ngoài, cho bọn Đường Nguyên Khiết Đan ăn.Trụ sở chính của tập đoàn WL, tầng cao nhất.Lệ Đình Tuấn ngồi sau bàn làm việc làm bằng đá cẩm thạch màu đen, nhìn chằm chằm vào tài liệu trên máy tính, đột nhiên nhìn về phía Vô Nhật Huy đang ở cửa một cái, hỏi:“Cái chuyện tôi đánh Kiều Diệp Ngọc vẫn còn ở trên hot search à?”“Vẫn còn” Vô Nhật Huy dừng một chút, rồi lập tức trả lời.Anh ta không hiểu Lê Đình Tuấn vì sao đột nhiên lại hỏi chuyện này.Nghĩ một lúc rồi lại lấy điện thoại ra xác nhận lại một lần nói: “Vẫn đang ở vị trí top 10 hot search”.Lê Đình Tuấn nhịn không được nhíu mày, nhìn cái điện thoại ở bên cạnh máy tính một cái.Từ lúc xảy ra chuyện ở trên sân thượng của bệnh viện kia, cho đến hiện tại, Kiều Phương Hạ đã suốt mười lăm ngày dòng dã không gửi bất kỳ tin nhắn nào đến cho anh cả, cũng không có dòng trạng thái nào đăng lên vòng bạn bè cả.Cho dù là trả lời là một dấu chấm.Khiến anh nghi ngờ Kiều Phương Hạ có phải là đứt mạng rồi không.Anh có chút cáu, hơi kéo lỏng cà vạt ra.Cầm điện thoại lên, rồi lại đặt xuống.Vô Nhật Huy nghi ngờ Lê Đình Tuấn có phải là bị bệnh chứng dễ cáu rồi không, mấy ngày nay luôn lặp đi lặp lại hành động cầm điện thoại lên, đến cả khoá màn hình còn chưa mở rồi lại đặt xuống.Anh ta cũng không dám nói, cũng không dám hỏi.Lệ Đình Tuấn ngồi ở trong phòng làm việc cân nhắc một lúc, rồi vẫn không nhịn được, cầm điện thoại lên mở mục tin nhắn, gọi điện thoại cho Tống Thịnh, thấp giọng hỏi anh ta: “Kiều Phương Hạ đang làm cái gì?”Tông Thịnh nhìn về phía Kiều Phương Hạ đang ở trong góc một cái, trả lời: “Đọc kịch bản, luyện diễn với nam hai”.

Ngẫm nghĩ một chút, không đúng, mở hết hộp cơm trước mặt ra, là một hai chục món ăn không trùng lặp với nhau.

Dưới đáy mắt của cô mang theo chút nghi ngờ, nhìn về phía Tống Thịnh một cái, mấy món ăn trước mặt này, dường như có chút quá phong phú so với bình thường.

Cơm của Tổng Thịnh đối với nhân công trước giờ chưa từng hào phóng như vậy?

“Anh Lệ bảo nhà ăn đưa đến đó” Tống Thịnh thấy giấu không nổi nữa mới nhỏ tiếng nói với Kiều Phương Hạ: “Hôm qua hôm kia cũng vậy, nhưng tối hai ngày trước cô không ăn cái gì đã về khách sạn rồi, nên đều bị người khác ăn hết rồi”

Kiều Phương Hạ lập tức mặt không cảm xúc buông đũa xuống, đứng dậy thu dọn lại hộp cơm, xách ra bên ngoài, cho bọn Đường Nguyên Khiết Đan ăn.

Trụ sở chính của tập đoàn WL, tầng cao nhất.

Lệ Đình Tuấn ngồi sau bàn làm việc làm bằng đá cẩm thạch màu đen, nhìn chằm chằm vào tài liệu trên máy tính, đột nhiên nhìn về phía Vô Nhật Huy đang ở cửa một cái, hỏi:

“Cái chuyện tôi đánh Kiều Diệp Ngọc vẫn còn ở trên hot search à?”

“Vẫn còn” Vô Nhật Huy dừng một chút, rồi lập tức trả lời.

Anh ta không hiểu Lê Đình Tuấn vì sao đột nhiên lại hỏi chuyện này.

Nghĩ một lúc rồi lại lấy điện thoại ra xác nhận lại một lần nói: “Vẫn đang ở vị trí top 10 hot search”.

Lê Đình Tuấn nhịn không được nhíu mày, nhìn cái điện thoại ở bên cạnh máy tính một cái.

Từ lúc xảy ra chuyện ở trên sân thượng của bệnh viện kia, cho đến hiện tại, Kiều Phương Hạ đã suốt mười lăm ngày dòng dã không gửi bất kỳ tin nhắn nào đến cho anh cả, cũng không có dòng trạng thái nào đăng lên vòng bạn bè cả.

Cho dù là trả lời là một dấu chấm.

Khiến anh nghi ngờ Kiều Phương Hạ có phải là đứt mạng rồi không.

Anh có chút cáu, hơi kéo lỏng cà vạt ra.

Cầm điện thoại lên, rồi lại đặt xuống.

Vô Nhật Huy nghi ngờ Lê Đình Tuấn có phải là bị bệnh chứng dễ cáu rồi không, mấy ngày nay luôn lặp đi lặp lại hành động cầm điện thoại lên, đến cả khoá màn hình còn chưa mở rồi lại đặt xuống.

Anh ta cũng không dám nói, cũng không dám hỏi.

Lệ Đình Tuấn ngồi ở trong phòng làm việc cân nhắc một lúc, rồi vẫn không nhịn được, cầm điện thoại lên mở mục tin nhắn, gọi điện thoại cho Tống Thịnh, thấp giọng hỏi anh ta: “Kiều Phương Hạ đang làm cái gì?”

Tông Thịnh nhìn về phía Kiều Phương Hạ đang ở trong góc một cái, trả lời: “Đọc kịch bản, luyện diễn với nam hai”.

Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám NhậnTác giả: Thi ThiTruyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh“Kiều Phương Hạ.” Bên tai Kiều Phương Hạ vang lên tiêng hét tức giận, khiến cô trở lên tỉnh táo, mở mắt ra bắt gặp một đôi mắt âm hiểm. Cô ngẩn ra mất giây, mới nhận ra mình đang nằm trên giường của Lệ Đình Tuấn. Sau lần bạo ngược tối qua, toàn thân cơ thể Kiều Phương Hạ không có chỗ nào là không xanh tím, trên xương quai xanh trải đầy dấu đỏ, ánh mắt Lệ Đình Tuấn chạm vào thân thể nhỏ nhắn của cô, đồng tử đột nhiên nhíu chặt, sau đó kéo chăn ném lên người cô. Lúc này Kiều Phương Hạ mới hoảng sợ trốn vào trong chăn, đôi mắt trong veo của cô đột nhiên bị hơi nước làm ẩm ướt. Cô nhìn thấy Lệ Đình Tuấn đứng dậy, không nhìn cô lấy một cái mà đi vào phòng tắm, có chút không biết làm sao gọi anh một tiếng: “Anh.” Giọng nói vừa rơi xuống, ánh mắt Lệ Đình Tuấn sắc bén liếc về phía cô: “Anh?” Bởi vì giọng nói của anh quá lạnh lùng, Kiều Phương Hạ bị anh nhìn khiến trong lòng run rẩy, sau đó hoảng loạn thay đổi: “Cậu chủ.” Tối qua khi cô về nhà thì bị cúp điện, còn chưa làm rõ xảy ra chuyện gì… Ngẫm nghĩ một chút, không đúng, mở hết hộp cơm trước mặt ra, là một hai chục món ăn không trùng lặp với nhau.Dưới đáy mắt của cô mang theo chút nghi ngờ, nhìn về phía Tống Thịnh một cái, mấy món ăn trước mặt này, dường như có chút quá phong phú so với bình thường.Cơm của Tổng Thịnh đối với nhân công trước giờ chưa từng hào phóng như vậy?“Anh Lệ bảo nhà ăn đưa đến đó” Tống Thịnh thấy giấu không nổi nữa mới nhỏ tiếng nói với Kiều Phương Hạ: “Hôm qua hôm kia cũng vậy, nhưng tối hai ngày trước cô không ăn cái gì đã về khách sạn rồi, nên đều bị người khác ăn hết rồi”Kiều Phương Hạ lập tức mặt không cảm xúc buông đũa xuống, đứng dậy thu dọn lại hộp cơm, xách ra bên ngoài, cho bọn Đường Nguyên Khiết Đan ăn.Trụ sở chính của tập đoàn WL, tầng cao nhất.Lệ Đình Tuấn ngồi sau bàn làm việc làm bằng đá cẩm thạch màu đen, nhìn chằm chằm vào tài liệu trên máy tính, đột nhiên nhìn về phía Vô Nhật Huy đang ở cửa một cái, hỏi:“Cái chuyện tôi đánh Kiều Diệp Ngọc vẫn còn ở trên hot search à?”“Vẫn còn” Vô Nhật Huy dừng một chút, rồi lập tức trả lời.Anh ta không hiểu Lê Đình Tuấn vì sao đột nhiên lại hỏi chuyện này.Nghĩ một lúc rồi lại lấy điện thoại ra xác nhận lại một lần nói: “Vẫn đang ở vị trí top 10 hot search”.Lê Đình Tuấn nhịn không được nhíu mày, nhìn cái điện thoại ở bên cạnh máy tính một cái.Từ lúc xảy ra chuyện ở trên sân thượng của bệnh viện kia, cho đến hiện tại, Kiều Phương Hạ đã suốt mười lăm ngày dòng dã không gửi bất kỳ tin nhắn nào đến cho anh cả, cũng không có dòng trạng thái nào đăng lên vòng bạn bè cả.Cho dù là trả lời là một dấu chấm.Khiến anh nghi ngờ Kiều Phương Hạ có phải là đứt mạng rồi không.Anh có chút cáu, hơi kéo lỏng cà vạt ra.Cầm điện thoại lên, rồi lại đặt xuống.Vô Nhật Huy nghi ngờ Lê Đình Tuấn có phải là bị bệnh chứng dễ cáu rồi không, mấy ngày nay luôn lặp đi lặp lại hành động cầm điện thoại lên, đến cả khoá màn hình còn chưa mở rồi lại đặt xuống.Anh ta cũng không dám nói, cũng không dám hỏi.Lệ Đình Tuấn ngồi ở trong phòng làm việc cân nhắc một lúc, rồi vẫn không nhịn được, cầm điện thoại lên mở mục tin nhắn, gọi điện thoại cho Tống Thịnh, thấp giọng hỏi anh ta: “Kiều Phương Hạ đang làm cái gì?”Tông Thịnh nhìn về phía Kiều Phương Hạ đang ở trong góc một cái, trả lời: “Đọc kịch bản, luyện diễn với nam hai”.

Chương 509