“Kiều Phương Hạ.” Bên tai Kiều Phương Hạ vang lên tiêng hét tức giận, khiến cô trở lên tỉnh táo, mở mắt ra bắt gặp một đôi mắt âm hiểm. Cô ngẩn ra mất giây, mới nhận ra mình đang nằm trên giường của Lệ Đình Tuấn. Sau lần bạo ngược tối qua, toàn thân cơ thể Kiều Phương Hạ không có chỗ nào là không xanh tím, trên xương quai xanh trải đầy dấu đỏ, ánh mắt Lệ Đình Tuấn chạm vào thân thể nhỏ nhắn của cô, đồng tử đột nhiên nhíu chặt, sau đó kéo chăn ném lên người cô. Lúc này Kiều Phương Hạ mới hoảng sợ trốn vào trong chăn, đôi mắt trong veo của cô đột nhiên bị hơi nước làm ẩm ướt. Cô nhìn thấy Lệ Đình Tuấn đứng dậy, không nhìn cô lấy một cái mà đi vào phòng tắm, có chút không biết làm sao gọi anh một tiếng: “Anh.” Giọng nói vừa rơi xuống, ánh mắt Lệ Đình Tuấn sắc bén liếc về phía cô: “Anh?” Bởi vì giọng nói của anh quá lạnh lùng, Kiều Phương Hạ bị anh nhìn khiến trong lòng run rẩy, sau đó hoảng loạn thay đổi: “Cậu chủ.” Tối qua khi cô về nhà thì bị cúp điện, còn chưa làm rõ xảy ra chuyện gì…
Chương 526
Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám NhậnTác giả: Thi ThiTruyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh“Kiều Phương Hạ.” Bên tai Kiều Phương Hạ vang lên tiêng hét tức giận, khiến cô trở lên tỉnh táo, mở mắt ra bắt gặp một đôi mắt âm hiểm. Cô ngẩn ra mất giây, mới nhận ra mình đang nằm trên giường của Lệ Đình Tuấn. Sau lần bạo ngược tối qua, toàn thân cơ thể Kiều Phương Hạ không có chỗ nào là không xanh tím, trên xương quai xanh trải đầy dấu đỏ, ánh mắt Lệ Đình Tuấn chạm vào thân thể nhỏ nhắn của cô, đồng tử đột nhiên nhíu chặt, sau đó kéo chăn ném lên người cô. Lúc này Kiều Phương Hạ mới hoảng sợ trốn vào trong chăn, đôi mắt trong veo của cô đột nhiên bị hơi nước làm ẩm ướt. Cô nhìn thấy Lệ Đình Tuấn đứng dậy, không nhìn cô lấy một cái mà đi vào phòng tắm, có chút không biết làm sao gọi anh một tiếng: “Anh.” Giọng nói vừa rơi xuống, ánh mắt Lệ Đình Tuấn sắc bén liếc về phía cô: “Anh?” Bởi vì giọng nói của anh quá lạnh lùng, Kiều Phương Hạ bị anh nhìn khiến trong lòng run rẩy, sau đó hoảng loạn thay đổi: “Cậu chủ.” Tối qua khi cô về nhà thì bị cúp điện, còn chưa làm rõ xảy ra chuyện gì… Bàn tay buông thõng bên hông của cô nhẹ nhàng nắm chặt lại, vài giây sau, bản thân đứng dậy, xoay người, chậm rãi bước ra ngoài.Lệ Đình Tuấn không lên tiếng, lặng lẽ nhìn theo bóng lưngcô đơn của cô, trong lòng có phần hơi đau.Cô chỉ muốn đến để nhìn Lệ Quốc Chiến từ xa, đương nhiên anh biết.Kiều Diệp Ngọc ở bên cạnh vừa khóc lóc vừa nói nhỏ với Lệ Kiến Đình: “Ông nội đừng giận, đừng tức giận làm ảnh hưởng không tốt đến thân thể…”“Cô đợi dã!” Lệ Kiến Đình bỗng nhiên gọi Kiều Phương Hạ lại.Bước chân Kiều Phương Hạ lập tức dừng lại, quay đầu nhìn Lệ Kiến Đình.“Cút lại đây, xin lỗi Kiều Diệp Ngọc” Lệ Kiến tình trầm giọng nói với cô: “Là con tiện nhân An Phương Diệp dạy cô đánh người mà không cần xin lỗi sao?”Kiều Phương Hạ hơi cau mày, đảo mắt nhìn về phía Kiều Diệp Ngọc.Là Kiều Diệp Ngọc động tay trước.“Ông nội, đừng trách chị, là do ban nãy con kích động quá, là lỗi của con” Kiều Diệp Ngọc lập tức tỏ vẻ đáng thương cầu xin cho Kiều Phương hạ.Dứt lời, lại nói với Kiều Phương Hạ: “Chị, chị đi mau đi, đừng làm cho ông nội giận nữa!”“Lúc trước vì chị và dì An thông đồng với nhau, nên bác Lệ mới xảy ra chuyện, tại sao bây giờ chị lại tự mình chuốc lấy cực khổ vậy? Chị mau đi đi!” Kiều Diệp Ngọc khóc sướt mướt tiếp tục nói với Kiều Phương Hạ.Kiều Phương Hạ không có thông đồng với An Phương Diệp, năm đó chuyện An Phương Diệp bỏ nhà theo bồ nhí, cô hoàn toàn không biết gì cả.“Cháu không có thông đồng với An Phương Diệp” Cô hít một hơi thật sâu, xoay người qua, xiết chặt lòng bàn tay, thấp giọng nói với Lệ Kiến Đình và Lê Đình Tuấn.Suy nghĩ một lúc, trầm giọng nói: “Cháu dám thề trước linh cữu của ba, nếu như năm đó cháu thông đồng với An Phương Diệp, cháu nhất định sẽ chết một cách thê thảm!”Sắc mặt của Lệ Kiến Đình trở nên giận dữ: “Ai cho phép cô lấy Quốc Chiến ra thề? Ai cho cô cái gan đó?”“Chị bớt nói mấy câu đi chị!” Kiều Diệp Ngọc ngay lập tức lớn tiếng với Kiều.Phương Hạ: “Chị đi đi, đừng làm hỏng tang lễ của bác Lệ!”Sắc mặt của Kiều Phương Hạ trắng nhợt, lại nhìn về phía Lệ Đình Tuấn và Lệ Kiến Đình.Lệ Kiến Đình không tin, Lê Đình Tuấn sẽ tin cô sao?.Chương mới nhất tại == TRÙMTRUYỆ N.м E ==Giữa hai người họ đã trải qua nhiều chuyện như thế, cô có nói dối hay không, Lê Đình Tuấn có thể chỉ cần nhìn qua đã hiểu không?.
Bàn tay buông thõng bên hông của cô nhẹ nhàng nắm chặt lại, vài giây sau, bản thân đứng dậy, xoay người, chậm rãi bước ra ngoài.
Lệ Đình Tuấn không lên tiếng, lặng lẽ nhìn theo bóng lưng
cô đơn của cô, trong lòng có phần hơi đau.
Cô chỉ muốn đến để nhìn Lệ Quốc Chiến từ xa, đương nhiên anh biết.
Kiều Diệp Ngọc ở bên cạnh vừa khóc lóc vừa nói nhỏ với Lệ Kiến Đình: “Ông nội đừng giận, đừng tức giận làm ảnh hưởng không tốt đến thân thể…”
“Cô đợi dã!” Lệ Kiến Đình bỗng nhiên gọi Kiều Phương Hạ lại.
Bước chân Kiều Phương Hạ lập tức dừng lại, quay đầu nhìn Lệ Kiến Đình.
“Cút lại đây, xin lỗi Kiều Diệp Ngọc” Lệ Kiến tình trầm giọng nói với cô: “Là con tiện nhân An Phương Diệp dạy cô đánh người mà không cần xin lỗi sao?”
Kiều Phương Hạ hơi cau mày, đảo mắt nhìn về phía Kiều Diệp Ngọc.
Là Kiều Diệp Ngọc động tay trước.
“Ông nội, đừng trách chị, là do ban nãy con kích động quá, là lỗi của con” Kiều Diệp Ngọc lập tức tỏ vẻ đáng thương cầu xin cho Kiều Phương hạ.
Dứt lời, lại nói với Kiều Phương Hạ: “Chị, chị đi mau đi, đừng làm cho ông nội giận nữa!”
“Lúc trước vì chị và dì An thông đồng với nhau, nên bác Lệ mới xảy ra chuyện, tại sao bây giờ chị lại tự mình chuốc lấy cực khổ vậy? Chị mau đi đi!” Kiều Diệp Ngọc khóc sướt mướt tiếp tục nói với Kiều Phương Hạ.
Kiều Phương Hạ không có thông đồng với An Phương Diệp, năm đó chuyện An Phương Diệp bỏ nhà theo bồ nhí, cô hoàn toàn không biết gì cả.
“Cháu không có thông đồng với An Phương Diệp” Cô hít một hơi thật sâu, xoay người qua, xiết chặt lòng bàn tay, thấp giọng nói với Lệ Kiến Đình và Lê Đình Tuấn.
Suy nghĩ một lúc, trầm giọng nói: “Cháu dám thề trước linh cữu của ba, nếu như năm đó cháu thông đồng với An Phương Diệp, cháu nhất định sẽ chết một cách thê thảm!”
Sắc mặt của Lệ Kiến Đình trở nên giận dữ: “Ai cho phép cô lấy Quốc Chiến ra thề? Ai cho cô cái gan đó?”
“Chị bớt nói mấy câu đi chị!” Kiều Diệp Ngọc ngay lập tức lớn tiếng với Kiều.
Phương Hạ: “Chị đi đi, đừng làm hỏng tang lễ của bác Lệ!”
Sắc mặt của Kiều Phương Hạ trắng nhợt, lại nhìn về phía Lệ Đình Tuấn và Lệ Kiến Đình.
Lệ Kiến Đình không tin, Lê Đình Tuấn sẽ tin cô sao?.
Chương mới nhất tại == TRÙMTRUYỆ N.м E ==
Giữa hai người họ đã trải qua nhiều chuyện như thế, cô có nói dối hay không, Lê Đình Tuấn có thể chỉ cần nhìn qua đã hiểu không?.
Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám NhậnTác giả: Thi ThiTruyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh“Kiều Phương Hạ.” Bên tai Kiều Phương Hạ vang lên tiêng hét tức giận, khiến cô trở lên tỉnh táo, mở mắt ra bắt gặp một đôi mắt âm hiểm. Cô ngẩn ra mất giây, mới nhận ra mình đang nằm trên giường của Lệ Đình Tuấn. Sau lần bạo ngược tối qua, toàn thân cơ thể Kiều Phương Hạ không có chỗ nào là không xanh tím, trên xương quai xanh trải đầy dấu đỏ, ánh mắt Lệ Đình Tuấn chạm vào thân thể nhỏ nhắn của cô, đồng tử đột nhiên nhíu chặt, sau đó kéo chăn ném lên người cô. Lúc này Kiều Phương Hạ mới hoảng sợ trốn vào trong chăn, đôi mắt trong veo của cô đột nhiên bị hơi nước làm ẩm ướt. Cô nhìn thấy Lệ Đình Tuấn đứng dậy, không nhìn cô lấy một cái mà đi vào phòng tắm, có chút không biết làm sao gọi anh một tiếng: “Anh.” Giọng nói vừa rơi xuống, ánh mắt Lệ Đình Tuấn sắc bén liếc về phía cô: “Anh?” Bởi vì giọng nói của anh quá lạnh lùng, Kiều Phương Hạ bị anh nhìn khiến trong lòng run rẩy, sau đó hoảng loạn thay đổi: “Cậu chủ.” Tối qua khi cô về nhà thì bị cúp điện, còn chưa làm rõ xảy ra chuyện gì… Bàn tay buông thõng bên hông của cô nhẹ nhàng nắm chặt lại, vài giây sau, bản thân đứng dậy, xoay người, chậm rãi bước ra ngoài.Lệ Đình Tuấn không lên tiếng, lặng lẽ nhìn theo bóng lưngcô đơn của cô, trong lòng có phần hơi đau.Cô chỉ muốn đến để nhìn Lệ Quốc Chiến từ xa, đương nhiên anh biết.Kiều Diệp Ngọc ở bên cạnh vừa khóc lóc vừa nói nhỏ với Lệ Kiến Đình: “Ông nội đừng giận, đừng tức giận làm ảnh hưởng không tốt đến thân thể…”“Cô đợi dã!” Lệ Kiến Đình bỗng nhiên gọi Kiều Phương Hạ lại.Bước chân Kiều Phương Hạ lập tức dừng lại, quay đầu nhìn Lệ Kiến Đình.“Cút lại đây, xin lỗi Kiều Diệp Ngọc” Lệ Kiến tình trầm giọng nói với cô: “Là con tiện nhân An Phương Diệp dạy cô đánh người mà không cần xin lỗi sao?”Kiều Phương Hạ hơi cau mày, đảo mắt nhìn về phía Kiều Diệp Ngọc.Là Kiều Diệp Ngọc động tay trước.“Ông nội, đừng trách chị, là do ban nãy con kích động quá, là lỗi của con” Kiều Diệp Ngọc lập tức tỏ vẻ đáng thương cầu xin cho Kiều Phương hạ.Dứt lời, lại nói với Kiều Phương Hạ: “Chị, chị đi mau đi, đừng làm cho ông nội giận nữa!”“Lúc trước vì chị và dì An thông đồng với nhau, nên bác Lệ mới xảy ra chuyện, tại sao bây giờ chị lại tự mình chuốc lấy cực khổ vậy? Chị mau đi đi!” Kiều Diệp Ngọc khóc sướt mướt tiếp tục nói với Kiều Phương Hạ.Kiều Phương Hạ không có thông đồng với An Phương Diệp, năm đó chuyện An Phương Diệp bỏ nhà theo bồ nhí, cô hoàn toàn không biết gì cả.“Cháu không có thông đồng với An Phương Diệp” Cô hít một hơi thật sâu, xoay người qua, xiết chặt lòng bàn tay, thấp giọng nói với Lệ Kiến Đình và Lê Đình Tuấn.Suy nghĩ một lúc, trầm giọng nói: “Cháu dám thề trước linh cữu của ba, nếu như năm đó cháu thông đồng với An Phương Diệp, cháu nhất định sẽ chết một cách thê thảm!”Sắc mặt của Lệ Kiến Đình trở nên giận dữ: “Ai cho phép cô lấy Quốc Chiến ra thề? Ai cho cô cái gan đó?”“Chị bớt nói mấy câu đi chị!” Kiều Diệp Ngọc ngay lập tức lớn tiếng với Kiều.Phương Hạ: “Chị đi đi, đừng làm hỏng tang lễ của bác Lệ!”Sắc mặt của Kiều Phương Hạ trắng nhợt, lại nhìn về phía Lệ Đình Tuấn và Lệ Kiến Đình.Lệ Kiến Đình không tin, Lê Đình Tuấn sẽ tin cô sao?.Chương mới nhất tại == TRÙMTRUYỆ N.м E ==Giữa hai người họ đã trải qua nhiều chuyện như thế, cô có nói dối hay không, Lê Đình Tuấn có thể chỉ cần nhìn qua đã hiểu không?.