“Kiều Phương Hạ.” Bên tai Kiều Phương Hạ vang lên tiêng hét tức giận, khiến cô trở lên tỉnh táo, mở mắt ra bắt gặp một đôi mắt âm hiểm. Cô ngẩn ra mất giây, mới nhận ra mình đang nằm trên giường của Lệ Đình Tuấn. Sau lần bạo ngược tối qua, toàn thân cơ thể Kiều Phương Hạ không có chỗ nào là không xanh tím, trên xương quai xanh trải đầy dấu đỏ, ánh mắt Lệ Đình Tuấn chạm vào thân thể nhỏ nhắn của cô, đồng tử đột nhiên nhíu chặt, sau đó kéo chăn ném lên người cô. Lúc này Kiều Phương Hạ mới hoảng sợ trốn vào trong chăn, đôi mắt trong veo của cô đột nhiên bị hơi nước làm ẩm ướt. Cô nhìn thấy Lệ Đình Tuấn đứng dậy, không nhìn cô lấy một cái mà đi vào phòng tắm, có chút không biết làm sao gọi anh một tiếng: “Anh.” Giọng nói vừa rơi xuống, ánh mắt Lệ Đình Tuấn sắc bén liếc về phía cô: “Anh?” Bởi vì giọng nói của anh quá lạnh lùng, Kiều Phương Hạ bị anh nhìn khiến trong lòng run rẩy, sau đó hoảng loạn thay đổi: “Cậu chủ.” Tối qua khi cô về nhà thì bị cúp điện, còn chưa làm rõ xảy ra chuyện gì…
Chương 547
Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám NhậnTác giả: Thi ThiTruyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh“Kiều Phương Hạ.” Bên tai Kiều Phương Hạ vang lên tiêng hét tức giận, khiến cô trở lên tỉnh táo, mở mắt ra bắt gặp một đôi mắt âm hiểm. Cô ngẩn ra mất giây, mới nhận ra mình đang nằm trên giường của Lệ Đình Tuấn. Sau lần bạo ngược tối qua, toàn thân cơ thể Kiều Phương Hạ không có chỗ nào là không xanh tím, trên xương quai xanh trải đầy dấu đỏ, ánh mắt Lệ Đình Tuấn chạm vào thân thể nhỏ nhắn của cô, đồng tử đột nhiên nhíu chặt, sau đó kéo chăn ném lên người cô. Lúc này Kiều Phương Hạ mới hoảng sợ trốn vào trong chăn, đôi mắt trong veo của cô đột nhiên bị hơi nước làm ẩm ướt. Cô nhìn thấy Lệ Đình Tuấn đứng dậy, không nhìn cô lấy một cái mà đi vào phòng tắm, có chút không biết làm sao gọi anh một tiếng: “Anh.” Giọng nói vừa rơi xuống, ánh mắt Lệ Đình Tuấn sắc bén liếc về phía cô: “Anh?” Bởi vì giọng nói của anh quá lạnh lùng, Kiều Phương Hạ bị anh nhìn khiến trong lòng run rẩy, sau đó hoảng loạn thay đổi: “Cậu chủ.” Tối qua khi cô về nhà thì bị cúp điện, còn chưa làm rõ xảy ra chuyện gì… “..Hứa Phi Phàm gọi điện thoại cho Kiều Phương Hạ cả một ngày trời, Kiều Phương Hạ không bắt máy, thậm chí còn tắt điện thoại, Hứa Phi Phàm lập tức đoán ra rằng chắc chắn Lệ Đình Tuấn đang làm trò quỷ gì rồi, nói không chừng anh ta lại giam lỏng Kiều Phương Hạ thì cô mới có thể không bắt máy.Anh ta đi tới nhà họ Lệ tìm không thấy ai, lại đi tới tập đoàn WL tìm cũng không thấy ai, rồi anh ta tới Hoàng Gia, anh ta nhìn thấy chiếc Maybach mà Lệ Đình Tuấn vẫn thường dùng dừng ở trước cửa, lập tức biết rằng Lê Đình Tuấn ở nhà.“Không có gì để nói thì lập tức cút đi, đừng có quấy rầy Phương Hạ nghỉ ngơi.” Lệ Đình Tuấn và Hứa Phi Phàm bốn mắt nhìn nhau, nói.Vừa dứt lời, lập tức đóng cửa lại.“Anh làm vậy là nhốt người khác! Anh đang phạm pháp đó!” Hứa Phi Phàm càng ồn ào hung tợn hơn.Lệ Đình Tuấn bị anh ta nói tới mức nhức đầu, không chừng Kiều Phương Hạ ở trên lầu cũng bị đánh thức mất.Anh không nhịn được mà cau mày, quay đầu liếc mắt nhìn Hứa Phi Phàm nói: “Kiều Phương Hạ là vợ của tôi.Các người nếu như không có sự đồng ý của tôi thì không được mang cô ấy đi, đây mới là phạm pháp có hiểu chưa?”Hứa Phi Phàm nghe Lệ Đình Tuấn nói như vậy, lại táo bạo nói: “Anh nói cái chó má gì vậy? Chẳng lẽ hôm trước không phải anh khiến cho cô ấy cực kì đau lòng rồi tôi mới mang cô ấy đi từ nhà họ Lệ đấy sao? Là cô ấy tự nguyện!”.ngôn tình hoàn“Hơn nữa anh và cô ấy có đi lãnh giấy kết hôn chưa? Các người đã là vợ chồng hợp pháp chưa? Không phải anh đã nói là anh không có quyền hạn chế sự tự do của cô ấy sao!”Lời nói của Hứa Phi Phàm còn chưa dứt, Lê Đình Tuấn đã trực tiếp cầm trên tay một cái gì đó hung tợn nhào về phía anh ta.Bình hoa đập vào trên song sắt, trong chớp mắt đã vỡ tan.Hứa Phi Phàm híp mắt lùi về sau từng bước, nhưng vẫn bị những mảnh vỡ nhỏ văng khắp nơi rồi đâm vào hai má.Anh ta lấy tay rồi sờ lên mặt mình, làn da đã bị xước chảy máu.Con chó già Lệ Đình Tuấn ra tay cũng thật là hung ác! Đối với anh ta còn như thế thì đối với Kiều Phương Hạ như thế nào thì không cần phải nói thêm nữa!Hôm nay cho dù như thế nào thì anh cũng phải đưa được Kiều Phương Hạ đi! Không thể để người ở lại cho tên Lệ Đình Tuấn tra tấn được! Anh ta thật sự không phải là con người nữa rồi!.
“..
Hứa Phi Phàm gọi điện thoại cho Kiều Phương Hạ cả một ngày trời, Kiều Phương Hạ không bắt máy, thậm chí còn tắt điện thoại, Hứa Phi Phàm lập tức đoán ra rằng chắc chắn Lệ Đình Tuấn đang làm trò quỷ gì rồi, nói không chừng anh ta lại giam lỏng Kiều Phương Hạ thì cô mới có thể không bắt máy.
Anh ta đi tới nhà họ Lệ tìm không thấy ai, lại đi tới tập đoàn WL tìm cũng không thấy ai, rồi anh ta tới Hoàng Gia, anh ta nhìn thấy chiếc Maybach mà Lệ Đình Tuấn vẫn thường dùng dừng ở trước cửa, lập tức biết rằng Lê Đình Tuấn ở nhà.
“Không có gì để nói thì lập tức cút đi, đừng có quấy rầy Phương Hạ nghỉ ngơi.” Lệ Đình Tuấn và Hứa Phi Phàm bốn mắt nhìn nhau, nói.
Vừa dứt lời, lập tức đóng cửa lại.
“Anh làm vậy là nhốt người khác! Anh đang phạm pháp đó!” Hứa Phi Phàm càng ồn ào hung tợn hơn.
Lệ Đình Tuấn bị anh ta nói tới mức nhức đầu, không chừng Kiều Phương Hạ ở trên lầu cũng bị đánh thức mất.
Anh không nhịn được mà cau mày, quay đầu liếc mắt nhìn Hứa Phi Phàm nói: “Kiều Phương Hạ là vợ của tôi.
Các người nếu như không có sự đồng ý của tôi thì không được mang cô ấy đi, đây mới là phạm pháp có hiểu chưa?”
Hứa Phi Phàm nghe Lệ Đình Tuấn nói như vậy, lại táo bạo nói: “Anh nói cái chó má gì vậy? Chẳng lẽ hôm trước không phải anh khiến cho cô ấy cực kì đau lòng rồi tôi mới mang cô ấy đi từ nhà họ Lệ đấy sao? Là cô ấy tự nguyện!”.
ngôn tình hoàn
“Hơn nữa anh và cô ấy có đi lãnh giấy kết hôn chưa? Các người đã là vợ chồng hợp pháp chưa? Không phải anh đã nói là anh không có quyền hạn chế sự tự do của cô ấy sao!”
Lời nói của Hứa Phi Phàm còn chưa dứt, Lê Đình Tuấn đã trực tiếp cầm trên tay một cái gì đó hung tợn nhào về phía anh ta.
Bình hoa đập vào trên song sắt, trong chớp mắt đã vỡ tan.
Hứa Phi Phàm híp mắt lùi về sau từng bước, nhưng vẫn bị những mảnh vỡ nhỏ văng khắp nơi rồi đâm vào hai má.
Anh ta lấy tay rồi sờ lên mặt mình, làn da đã bị xước chảy máu.
Con chó già Lệ Đình Tuấn ra tay cũng thật là hung ác! Đối với anh ta còn như thế thì đối với Kiều Phương Hạ như thế nào thì không cần phải nói thêm nữa!
Hôm nay cho dù như thế nào thì anh cũng phải đưa được Kiều Phương Hạ đi! Không thể để người ở lại cho tên Lệ Đình Tuấn tra tấn được! Anh ta thật sự không phải là con người nữa rồi!.
Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám NhậnTác giả: Thi ThiTruyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh“Kiều Phương Hạ.” Bên tai Kiều Phương Hạ vang lên tiêng hét tức giận, khiến cô trở lên tỉnh táo, mở mắt ra bắt gặp một đôi mắt âm hiểm. Cô ngẩn ra mất giây, mới nhận ra mình đang nằm trên giường của Lệ Đình Tuấn. Sau lần bạo ngược tối qua, toàn thân cơ thể Kiều Phương Hạ không có chỗ nào là không xanh tím, trên xương quai xanh trải đầy dấu đỏ, ánh mắt Lệ Đình Tuấn chạm vào thân thể nhỏ nhắn của cô, đồng tử đột nhiên nhíu chặt, sau đó kéo chăn ném lên người cô. Lúc này Kiều Phương Hạ mới hoảng sợ trốn vào trong chăn, đôi mắt trong veo của cô đột nhiên bị hơi nước làm ẩm ướt. Cô nhìn thấy Lệ Đình Tuấn đứng dậy, không nhìn cô lấy một cái mà đi vào phòng tắm, có chút không biết làm sao gọi anh một tiếng: “Anh.” Giọng nói vừa rơi xuống, ánh mắt Lệ Đình Tuấn sắc bén liếc về phía cô: “Anh?” Bởi vì giọng nói của anh quá lạnh lùng, Kiều Phương Hạ bị anh nhìn khiến trong lòng run rẩy, sau đó hoảng loạn thay đổi: “Cậu chủ.” Tối qua khi cô về nhà thì bị cúp điện, còn chưa làm rõ xảy ra chuyện gì… “..Hứa Phi Phàm gọi điện thoại cho Kiều Phương Hạ cả một ngày trời, Kiều Phương Hạ không bắt máy, thậm chí còn tắt điện thoại, Hứa Phi Phàm lập tức đoán ra rằng chắc chắn Lệ Đình Tuấn đang làm trò quỷ gì rồi, nói không chừng anh ta lại giam lỏng Kiều Phương Hạ thì cô mới có thể không bắt máy.Anh ta đi tới nhà họ Lệ tìm không thấy ai, lại đi tới tập đoàn WL tìm cũng không thấy ai, rồi anh ta tới Hoàng Gia, anh ta nhìn thấy chiếc Maybach mà Lệ Đình Tuấn vẫn thường dùng dừng ở trước cửa, lập tức biết rằng Lê Đình Tuấn ở nhà.“Không có gì để nói thì lập tức cút đi, đừng có quấy rầy Phương Hạ nghỉ ngơi.” Lệ Đình Tuấn và Hứa Phi Phàm bốn mắt nhìn nhau, nói.Vừa dứt lời, lập tức đóng cửa lại.“Anh làm vậy là nhốt người khác! Anh đang phạm pháp đó!” Hứa Phi Phàm càng ồn ào hung tợn hơn.Lệ Đình Tuấn bị anh ta nói tới mức nhức đầu, không chừng Kiều Phương Hạ ở trên lầu cũng bị đánh thức mất.Anh không nhịn được mà cau mày, quay đầu liếc mắt nhìn Hứa Phi Phàm nói: “Kiều Phương Hạ là vợ của tôi.Các người nếu như không có sự đồng ý của tôi thì không được mang cô ấy đi, đây mới là phạm pháp có hiểu chưa?”Hứa Phi Phàm nghe Lệ Đình Tuấn nói như vậy, lại táo bạo nói: “Anh nói cái chó má gì vậy? Chẳng lẽ hôm trước không phải anh khiến cho cô ấy cực kì đau lòng rồi tôi mới mang cô ấy đi từ nhà họ Lệ đấy sao? Là cô ấy tự nguyện!”.ngôn tình hoàn“Hơn nữa anh và cô ấy có đi lãnh giấy kết hôn chưa? Các người đã là vợ chồng hợp pháp chưa? Không phải anh đã nói là anh không có quyền hạn chế sự tự do của cô ấy sao!”Lời nói của Hứa Phi Phàm còn chưa dứt, Lê Đình Tuấn đã trực tiếp cầm trên tay một cái gì đó hung tợn nhào về phía anh ta.Bình hoa đập vào trên song sắt, trong chớp mắt đã vỡ tan.Hứa Phi Phàm híp mắt lùi về sau từng bước, nhưng vẫn bị những mảnh vỡ nhỏ văng khắp nơi rồi đâm vào hai má.Anh ta lấy tay rồi sờ lên mặt mình, làn da đã bị xước chảy máu.Con chó già Lệ Đình Tuấn ra tay cũng thật là hung ác! Đối với anh ta còn như thế thì đối với Kiều Phương Hạ như thế nào thì không cần phải nói thêm nữa!Hôm nay cho dù như thế nào thì anh cũng phải đưa được Kiều Phương Hạ đi! Không thể để người ở lại cho tên Lệ Đình Tuấn tra tấn được! Anh ta thật sự không phải là con người nữa rồi!.