“Kiều Phương Hạ.” Bên tai Kiều Phương Hạ vang lên tiêng hét tức giận, khiến cô trở lên tỉnh táo, mở mắt ra bắt gặp một đôi mắt âm hiểm. Cô ngẩn ra mất giây, mới nhận ra mình đang nằm trên giường của Lệ Đình Tuấn. Sau lần bạo ngược tối qua, toàn thân cơ thể Kiều Phương Hạ không có chỗ nào là không xanh tím, trên xương quai xanh trải đầy dấu đỏ, ánh mắt Lệ Đình Tuấn chạm vào thân thể nhỏ nhắn của cô, đồng tử đột nhiên nhíu chặt, sau đó kéo chăn ném lên người cô. Lúc này Kiều Phương Hạ mới hoảng sợ trốn vào trong chăn, đôi mắt trong veo của cô đột nhiên bị hơi nước làm ẩm ướt. Cô nhìn thấy Lệ Đình Tuấn đứng dậy, không nhìn cô lấy một cái mà đi vào phòng tắm, có chút không biết làm sao gọi anh một tiếng: “Anh.” Giọng nói vừa rơi xuống, ánh mắt Lệ Đình Tuấn sắc bén liếc về phía cô: “Anh?” Bởi vì giọng nói của anh quá lạnh lùng, Kiều Phương Hạ bị anh nhìn khiến trong lòng run rẩy, sau đó hoảng loạn thay đổi: “Cậu chủ.” Tối qua khi cô về nhà thì bị cúp điện, còn chưa làm rõ xảy ra chuyện gì…
Chương 611
Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám NhậnTác giả: Thi ThiTruyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh“Kiều Phương Hạ.” Bên tai Kiều Phương Hạ vang lên tiêng hét tức giận, khiến cô trở lên tỉnh táo, mở mắt ra bắt gặp một đôi mắt âm hiểm. Cô ngẩn ra mất giây, mới nhận ra mình đang nằm trên giường của Lệ Đình Tuấn. Sau lần bạo ngược tối qua, toàn thân cơ thể Kiều Phương Hạ không có chỗ nào là không xanh tím, trên xương quai xanh trải đầy dấu đỏ, ánh mắt Lệ Đình Tuấn chạm vào thân thể nhỏ nhắn của cô, đồng tử đột nhiên nhíu chặt, sau đó kéo chăn ném lên người cô. Lúc này Kiều Phương Hạ mới hoảng sợ trốn vào trong chăn, đôi mắt trong veo của cô đột nhiên bị hơi nước làm ẩm ướt. Cô nhìn thấy Lệ Đình Tuấn đứng dậy, không nhìn cô lấy một cái mà đi vào phòng tắm, có chút không biết làm sao gọi anh một tiếng: “Anh.” Giọng nói vừa rơi xuống, ánh mắt Lệ Đình Tuấn sắc bén liếc về phía cô: “Anh?” Bởi vì giọng nói của anh quá lạnh lùng, Kiều Phương Hạ bị anh nhìn khiến trong lòng run rẩy, sau đó hoảng loạn thay đổi: “Cậu chủ.” Tối qua khi cô về nhà thì bị cúp điện, còn chưa làm rõ xảy ra chuyện gì… Anh quả thực phân chia giới hạn rất minh bạch, và điều tra mọi chuyện cũng rất rõ ràng.Đình Trung đứng ở bên cạnh trầm mặc nghe bọn họ nói chuyện, sau đó đột nhiên cậu bé dùng lực gật mạnh đầu thể hiện sự tán thành: “Đúng thế, ba nói đúng lắm.Đình Trung nghe được Lệ Đình Tuấn bảo rằng không cho phép Hứa Phi Phàm lại gần Kiều Phương Hạ cho nên cậu bé cảm thấy Lệ Đình Tuấn nói rất đúng.Cậu bé tiếp tục thể hiện sự tán thành của mình đối với Lệ Đình Tuấn: “Vậy tối nay Đình Trung sẽ không chơi cùng với Mạn Phi nữa”Kiều Phương Hạ: “..“Em có phát hiện ra thằng bé có thể nói một câu dài hơn mười chữ rồi không?” Lệ Đình Tuấn liếc mắt nhìn về phía Kiều Phương Hạ và hỏi cô.Tốc độ chuyển đề tài của Lệ Đình Tuấn còn nhanh hơn tốc độ một con thỏ chạy.Huống hồ Đình Trung là con trai của Lệ Đình Tuấn chứ không phải con của cô.Đình Trung có tiến bộ như thế nào dường như cũng không cần phải nói với cô mà?Kiều Phương Hạ cảm thấy dường như Lệ Đình Tuấn cũng không coi cô là người ngoài.Cô nhìn về phía Lệ Đình Tuấn và không nói gì cả.Bữa tối vẫn theo như kế hoạch ăn chung với tất cả mọi người, ăn buffet ở khách sạn.Doanh trại mùa đông thống nhất sẽ trả phí, tất cả các phụ huynh của học sinh khi tới tham gia hoạt động đều bắt buộc phải ở trong khách sạn nam sao tốt nhất của khu thắng cảnh.Chính vì thế tiêu chuẩn buffet của khách sạn này cũng không tồi.Kiều Phương Hạ thấy trước khi Lệ Đình Tuấn tiến vào bên trong thì anh có nói gì đó với quản lý khách sạn, quản lý khách sạn đứng ở một góc sau khi nghe thấy những lời anh nói thì cung kính gật đầu với Lệ Đình Tuấn.Sau đó Lệ Đình Tuấn liền xoay người đi về phía có Kiều Phương Hạ và Đình TrungĐa số phụ huynh đi theo con cái mình tới tham gia hoạt động của doanh trại mùa đông đều là mẹ đi theo cùng.Bình thường khi đưa đón con đi học cũng hầu như đều là những bà mẹ này đưa đi, cho nên mọi người cũng quen biết nhau hết rồi.Lúc Lệ Đình Tuấn đi tới chỗ Kiều Phương Hạ thì Kiều Phương Hạ có nghe thấy một vài bà mẹ ở gần đó đang thì thầm to nhỏ với nhau: “Chẳng phải mọi người đồn rằng đứa bé đó là con của Tô Minh Nguyệt hay sao? Người này đầu phái Tô Minh Nguyệt?”“Hôm nay cô mới phát hiện ra à? Tối ngày hôm qua lúc tập chung thi không nhìn thấy cô ta.”“Tôi nghe nói cô ta là em gái của Lê Đình Tuấn.”“Em gái gì chứ, các cô không biết thật à? Cô em gái này không hề coi Lê Đình Tuấn là anh trai của mình, từ lâu đã bộ lên giường của anh ta rồi!”“Xem ra người phụ nữ này cũng có chút thủ đoạn đó.”.
Anh quả thực phân chia giới hạn rất minh bạch, và điều tra mọi chuyện cũng rất rõ ràng.
Đình Trung đứng ở bên cạnh trầm mặc nghe bọn họ nói chuyện, sau đó đột nhiên cậu bé dùng lực gật mạnh đầu thể hiện sự tán thành: “Đúng thế, ba nói đúng lắm.
Đình Trung nghe được Lệ Đình Tuấn bảo rằng không cho phép Hứa Phi Phàm lại gần Kiều Phương Hạ cho nên cậu bé cảm thấy Lệ Đình Tuấn nói rất đúng.
Cậu bé tiếp tục thể hiện sự tán thành của mình đối với Lệ Đình Tuấn: “Vậy tối nay Đình Trung sẽ không chơi cùng với Mạn Phi nữa”
Kiều Phương Hạ: “..
“Em có phát hiện ra thằng bé có thể nói một câu dài hơn mười chữ rồi không?” Lệ Đình Tuấn liếc mắt nhìn về phía Kiều Phương Hạ và hỏi cô.
Tốc độ chuyển đề tài của Lệ Đình Tuấn còn nhanh hơn tốc độ một con thỏ chạy.
Huống hồ Đình Trung là con trai của Lệ Đình Tuấn chứ không phải con của cô.
Đình Trung có tiến bộ như thế nào dường như cũng không cần phải nói với cô mà?
Kiều Phương Hạ cảm thấy dường như Lệ Đình Tuấn cũng không coi cô là người ngoài.
Cô nhìn về phía Lệ Đình Tuấn và không nói gì cả.
Bữa tối vẫn theo như kế hoạch ăn chung với tất cả mọi người, ăn buffet ở khách sạn.
Doanh trại mùa đông thống nhất sẽ trả phí, tất cả các phụ huynh của học sinh khi tới tham gia hoạt động đều bắt buộc phải ở trong khách sạn nam sao tốt nhất của khu thắng cảnh.
Chính vì thế tiêu chuẩn buffet của khách sạn này cũng không tồi.
Kiều Phương Hạ thấy trước khi Lệ Đình Tuấn tiến vào bên trong thì anh có nói gì đó với quản lý khách sạn, quản lý khách sạn đứng ở một góc sau khi nghe thấy những lời anh nói thì cung kính gật đầu với Lệ Đình Tuấn.
Sau đó Lệ Đình Tuấn liền xoay người đi về phía có Kiều Phương Hạ và Đình Trung
Đa số phụ huynh đi theo con cái mình tới tham gia hoạt động của doanh trại mùa đông đều là mẹ đi theo cùng.
Bình thường khi đưa đón con đi học cũng hầu như đều là những bà mẹ này đưa đi, cho nên mọi người cũng quen biết nhau hết rồi.
Lúc Lệ Đình Tuấn đi tới chỗ Kiều Phương Hạ thì Kiều Phương Hạ có nghe thấy một vài bà mẹ ở gần đó đang thì thầm to nhỏ với nhau: “Chẳng phải mọi người đồn rằng đứa bé đó là con của Tô Minh Nguyệt hay sao? Người này đầu phái Tô Minh Nguyệt?”
“Hôm nay cô mới phát hiện ra à? Tối ngày hôm qua lúc tập chung thi không nhìn thấy cô ta.”
“Tôi nghe nói cô ta là em gái của Lê Đình Tuấn.”
“Em gái gì chứ, các cô không biết thật à? Cô em gái này không hề coi Lê Đình Tuấn là anh trai của mình, từ lâu đã bộ lên giường của anh ta rồi!”
“Xem ra người phụ nữ này cũng có chút thủ đoạn đó.”.
Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám NhậnTác giả: Thi ThiTruyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh“Kiều Phương Hạ.” Bên tai Kiều Phương Hạ vang lên tiêng hét tức giận, khiến cô trở lên tỉnh táo, mở mắt ra bắt gặp một đôi mắt âm hiểm. Cô ngẩn ra mất giây, mới nhận ra mình đang nằm trên giường của Lệ Đình Tuấn. Sau lần bạo ngược tối qua, toàn thân cơ thể Kiều Phương Hạ không có chỗ nào là không xanh tím, trên xương quai xanh trải đầy dấu đỏ, ánh mắt Lệ Đình Tuấn chạm vào thân thể nhỏ nhắn của cô, đồng tử đột nhiên nhíu chặt, sau đó kéo chăn ném lên người cô. Lúc này Kiều Phương Hạ mới hoảng sợ trốn vào trong chăn, đôi mắt trong veo của cô đột nhiên bị hơi nước làm ẩm ướt. Cô nhìn thấy Lệ Đình Tuấn đứng dậy, không nhìn cô lấy một cái mà đi vào phòng tắm, có chút không biết làm sao gọi anh một tiếng: “Anh.” Giọng nói vừa rơi xuống, ánh mắt Lệ Đình Tuấn sắc bén liếc về phía cô: “Anh?” Bởi vì giọng nói của anh quá lạnh lùng, Kiều Phương Hạ bị anh nhìn khiến trong lòng run rẩy, sau đó hoảng loạn thay đổi: “Cậu chủ.” Tối qua khi cô về nhà thì bị cúp điện, còn chưa làm rõ xảy ra chuyện gì… Anh quả thực phân chia giới hạn rất minh bạch, và điều tra mọi chuyện cũng rất rõ ràng.Đình Trung đứng ở bên cạnh trầm mặc nghe bọn họ nói chuyện, sau đó đột nhiên cậu bé dùng lực gật mạnh đầu thể hiện sự tán thành: “Đúng thế, ba nói đúng lắm.Đình Trung nghe được Lệ Đình Tuấn bảo rằng không cho phép Hứa Phi Phàm lại gần Kiều Phương Hạ cho nên cậu bé cảm thấy Lệ Đình Tuấn nói rất đúng.Cậu bé tiếp tục thể hiện sự tán thành của mình đối với Lệ Đình Tuấn: “Vậy tối nay Đình Trung sẽ không chơi cùng với Mạn Phi nữa”Kiều Phương Hạ: “..“Em có phát hiện ra thằng bé có thể nói một câu dài hơn mười chữ rồi không?” Lệ Đình Tuấn liếc mắt nhìn về phía Kiều Phương Hạ và hỏi cô.Tốc độ chuyển đề tài của Lệ Đình Tuấn còn nhanh hơn tốc độ một con thỏ chạy.Huống hồ Đình Trung là con trai của Lệ Đình Tuấn chứ không phải con của cô.Đình Trung có tiến bộ như thế nào dường như cũng không cần phải nói với cô mà?Kiều Phương Hạ cảm thấy dường như Lệ Đình Tuấn cũng không coi cô là người ngoài.Cô nhìn về phía Lệ Đình Tuấn và không nói gì cả.Bữa tối vẫn theo như kế hoạch ăn chung với tất cả mọi người, ăn buffet ở khách sạn.Doanh trại mùa đông thống nhất sẽ trả phí, tất cả các phụ huynh của học sinh khi tới tham gia hoạt động đều bắt buộc phải ở trong khách sạn nam sao tốt nhất của khu thắng cảnh.Chính vì thế tiêu chuẩn buffet của khách sạn này cũng không tồi.Kiều Phương Hạ thấy trước khi Lệ Đình Tuấn tiến vào bên trong thì anh có nói gì đó với quản lý khách sạn, quản lý khách sạn đứng ở một góc sau khi nghe thấy những lời anh nói thì cung kính gật đầu với Lệ Đình Tuấn.Sau đó Lệ Đình Tuấn liền xoay người đi về phía có Kiều Phương Hạ và Đình TrungĐa số phụ huynh đi theo con cái mình tới tham gia hoạt động của doanh trại mùa đông đều là mẹ đi theo cùng.Bình thường khi đưa đón con đi học cũng hầu như đều là những bà mẹ này đưa đi, cho nên mọi người cũng quen biết nhau hết rồi.Lúc Lệ Đình Tuấn đi tới chỗ Kiều Phương Hạ thì Kiều Phương Hạ có nghe thấy một vài bà mẹ ở gần đó đang thì thầm to nhỏ với nhau: “Chẳng phải mọi người đồn rằng đứa bé đó là con của Tô Minh Nguyệt hay sao? Người này đầu phái Tô Minh Nguyệt?”“Hôm nay cô mới phát hiện ra à? Tối ngày hôm qua lúc tập chung thi không nhìn thấy cô ta.”“Tôi nghe nói cô ta là em gái của Lê Đình Tuấn.”“Em gái gì chứ, các cô không biết thật à? Cô em gái này không hề coi Lê Đình Tuấn là anh trai của mình, từ lâu đã bộ lên giường của anh ta rồi!”“Xem ra người phụ nữ này cũng có chút thủ đoạn đó.”.