Tác giả:

“Kiều Phương Hạ.” Bên tai Kiều Phương Hạ vang lên tiêng hét tức giận, khiến cô trở lên tỉnh táo, mở mắt ra bắt gặp một đôi mắt âm hiểm. Cô ngẩn ra mất giây, mới nhận ra mình đang nằm trên giường của Lệ Đình Tuấn. Sau lần bạo ngược tối qua, toàn thân cơ thể Kiều Phương Hạ không có chỗ nào là không xanh tím, trên xương quai xanh trải đầy dấu đỏ, ánh mắt Lệ Đình Tuấn chạm vào thân thể nhỏ nhắn của cô, đồng tử đột nhiên nhíu chặt, sau đó kéo chăn ném lên người cô. Lúc này Kiều Phương Hạ mới hoảng sợ trốn vào trong chăn, đôi mắt trong veo của cô đột nhiên bị hơi nước làm ẩm ướt. Cô nhìn thấy Lệ Đình Tuấn đứng dậy, không nhìn cô lấy một cái mà đi vào phòng tắm, có chút không biết làm sao gọi anh một tiếng: “Anh.” Giọng nói vừa rơi xuống, ánh mắt Lệ Đình Tuấn sắc bén liếc về phía cô: “Anh?” Bởi vì giọng nói của anh quá lạnh lùng, Kiều Phương Hạ bị anh nhìn khiến trong lòng run rẩy, sau đó hoảng loạn thay đổi: “Cậu chủ.” Tối qua khi cô về nhà thì bị cúp điện, còn chưa làm rõ xảy ra chuyện gì…

Chương 619

Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám NhậnTác giả: Thi ThiTruyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh“Kiều Phương Hạ.” Bên tai Kiều Phương Hạ vang lên tiêng hét tức giận, khiến cô trở lên tỉnh táo, mở mắt ra bắt gặp một đôi mắt âm hiểm. Cô ngẩn ra mất giây, mới nhận ra mình đang nằm trên giường của Lệ Đình Tuấn. Sau lần bạo ngược tối qua, toàn thân cơ thể Kiều Phương Hạ không có chỗ nào là không xanh tím, trên xương quai xanh trải đầy dấu đỏ, ánh mắt Lệ Đình Tuấn chạm vào thân thể nhỏ nhắn của cô, đồng tử đột nhiên nhíu chặt, sau đó kéo chăn ném lên người cô. Lúc này Kiều Phương Hạ mới hoảng sợ trốn vào trong chăn, đôi mắt trong veo của cô đột nhiên bị hơi nước làm ẩm ướt. Cô nhìn thấy Lệ Đình Tuấn đứng dậy, không nhìn cô lấy một cái mà đi vào phòng tắm, có chút không biết làm sao gọi anh một tiếng: “Anh.” Giọng nói vừa rơi xuống, ánh mắt Lệ Đình Tuấn sắc bén liếc về phía cô: “Anh?” Bởi vì giọng nói của anh quá lạnh lùng, Kiều Phương Hạ bị anh nhìn khiến trong lòng run rẩy, sau đó hoảng loạn thay đổi: “Cậu chủ.” Tối qua khi cô về nhà thì bị cúp điện, còn chưa làm rõ xảy ra chuyện gì… “Kiều Phương Hạ!” Anh hơi nhíu mày, gọi tên cô.Giọng nói anh khàn khàn, phảng phất như là đang cầu xin.Kiều Phương Hạ cầm lấy điện thoại, ánh mắt vẫn nhìn anh, giằng co với anhCô thực sự chưa nghĩ đến chuyện có nên chấp nhận lời cầu hôn của Lệ Đình Tuấn hay không.Trước khi đến doanh trại mùa đông, trong đầu cô đã tính toán trước tương lai của mình, kế hoạch và những dự định trong tương lai của cô không có Lệ Đình Tuấn.Khúc mắc giữa hai người, tuyệt đối không phải chỉ cần cầu hôn mấy lần là có thể giải quyết.“Lệ Đình Tuấn, hôm nay không được.” Một lúc lâu sau cô mới kiên định trả lời anh.Cô biết câu này của cô sẽ làm anh tức giận, nhưng mà cô không quan tâm sau khi cô từ chối thì sẽ gặp phải hậu quả gì, không được là không được.Lệ Đình Tuấn lẳng lặng nhìn cô, anh không đáp lại.Cả đời này, đây là lần đầu tiên Lệ Đình Tuấn cảm thấy rất bất lực, rất khó chịu, rất tức giận, nhưng càng nhiều hơn nữa là đau lòng.Kiều Phương Hạ đứng trước mặt anh, rõ ràng anh có thể cảm nhận được sự ấm áp của cô, hơi thở của cô, nhưng lại không thể giữ chặt cô.Điện thoại trong túi áo vẫn liên tục rung chuông.Kiều Phương Hạ nhìn sang bên cạnh, cô ngắm nhìn những chùm pháo hoa nở rộ bên ngài khung cửa kính, móc điện thoại ra nghe.“Đừng nghe máy!” Lệ Đình Tuấn mạnh mẽ nắm lấy tay cô, dùng lực mạnh đến nỗi đầu ngón tay anh đều trắng bech.Giác quan thứ sáu của anh nói cho anh biết, cú điện thoại này của Kiều Phương Hạ là của người kia gọi đến.Kiều Phương Hạ để mặc anh giữ lấy tay mình, cô im lặng một hồi, bèn bình tỉnh nói: “Một phút trước, anh còn nói anh sẽ thay đổi.“Anh có thể uy h**p tôi cả một đời, không cho phép tôi được liên lạc với bất kỳ ai ngoài anh sao?”“Ví dụ như anh không làm được, vậy thì buông tay ra đi.Bởi vì sớm muộn gì tôi cũng sẽ gọi lại cho người ta.Nói xong, cô gỡ từng ngón tay của anh ra, trực tiếp ấn nghe điện thoại ngay trước mặt anh.“Alo?” Cô khẽ nói vào điện thoại.“Phương Hạ! Đừng nhận lời anh ta!” Giọng nói của đầu dây bên kia lập tức truyền đến, là giọng của King: “Cho dù thế nào cũng đừng đồng ý! Nếu không em nhất định sẽ hối hận!”.Truyện Ngôn TìnhKiều Phương Hạ lặng nhìn Lệ Đình Tuấn đứng trước mặt.Mặc dù tiếng pháo hoa bên ngoài rất ầm ĩ, nhưng cô cảm thấy, chắc chắn anh đã nghe thấy lời của King.Một lát sau, cô lại nhẹ nhàng hỏi lại King: “Vì sao?”“Anh hỏi em, từ trước đến giờ anh đã làm chuyện gì khiến em bị tổn thương hay không?” Giọng nói của King vô cùng nóng nảy, anh ta trầm giọng hỏi cô.“Em hãy nghe lời của anh đi! Đừng đồng ý với anh ta!”.

“Kiều Phương Hạ!” Anh hơi nhíu mày, gọi tên cô.

Giọng nói anh khàn khàn, phảng phất như là đang cầu xin.

Kiều Phương Hạ cầm lấy điện thoại, ánh mắt vẫn nhìn anh, giằng co với anh

Cô thực sự chưa nghĩ đến chuyện có nên chấp nhận lời cầu hôn của Lệ Đình Tuấn hay không.

Trước khi đến doanh trại mùa đông, trong đầu cô đã tính toán trước tương lai của mình, kế hoạch và những dự định trong tương lai của cô không có Lệ Đình Tuấn.

Khúc mắc giữa hai người, tuyệt đối không phải chỉ cần cầu hôn mấy lần là có thể giải quyết.

“Lệ Đình Tuấn, hôm nay không được.” Một lúc lâu sau cô mới kiên định trả lời anh.

Cô biết câu này của cô sẽ làm anh tức giận, nhưng mà cô không quan tâm sau khi cô từ chối thì sẽ gặp phải hậu quả gì, không được là không được.

Lệ Đình Tuấn lẳng lặng nhìn cô, anh không đáp lại.

Cả đời này, đây là lần đầu tiên Lệ Đình Tuấn cảm thấy rất bất lực, rất khó chịu, rất tức giận, nhưng càng nhiều hơn nữa là đau lòng.

Kiều Phương Hạ đứng trước mặt anh, rõ ràng anh có thể cảm nhận được sự ấm áp của cô, hơi thở của cô, nhưng lại không thể giữ chặt cô.

Điện thoại trong túi áo vẫn liên tục rung chuông.

Kiều Phương Hạ nhìn sang bên cạnh, cô ngắm nhìn những chùm pháo hoa nở rộ bên ngài khung cửa kính, móc điện thoại ra nghe.

“Đừng nghe máy!” Lệ Đình Tuấn mạnh mẽ nắm lấy tay cô, dùng lực mạnh đến nỗi đầu ngón tay anh đều trắng bech.

Giác quan thứ sáu của anh nói cho anh biết, cú điện thoại này của Kiều Phương Hạ là của người kia gọi đến.

Kiều Phương Hạ để mặc anh giữ lấy tay mình, cô im lặng một hồi, bèn bình tỉnh nói: “Một phút trước, anh còn nói anh sẽ thay đổi.

“Anh có thể uy h**p tôi cả một đời, không cho phép tôi được liên lạc với bất kỳ ai ngoài anh sao?”

“Ví dụ như anh không làm được, vậy thì buông tay ra đi.

Bởi vì sớm muộn gì tôi cũng sẽ gọi lại cho người ta.

Nói xong, cô gỡ từng ngón tay của anh ra, trực tiếp ấn nghe điện thoại ngay trước mặt anh.

“Alo?” Cô khẽ nói vào điện thoại.

“Phương Hạ! Đừng nhận lời anh ta!” Giọng nói của đầu dây bên kia lập tức truyền đến, là giọng của King: “Cho dù thế nào cũng đừng đồng ý! Nếu không em nhất định sẽ hối hận!”.

Truyện Ngôn Tình

Kiều Phương Hạ lặng nhìn Lệ Đình Tuấn đứng trước mặt.

Mặc dù tiếng pháo hoa bên ngoài rất ầm ĩ, nhưng cô cảm thấy, chắc chắn anh đã nghe thấy lời của King.

Một lát sau, cô lại nhẹ nhàng hỏi lại King: “Vì sao?”

“Anh hỏi em, từ trước đến giờ anh đã làm chuyện gì khiến em bị tổn thương hay không?” Giọng nói của King vô cùng nóng nảy, anh ta trầm giọng hỏi cô.

“Em hãy nghe lời của anh đi! Đừng đồng ý với anh ta!”.

Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám NhậnTác giả: Thi ThiTruyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh“Kiều Phương Hạ.” Bên tai Kiều Phương Hạ vang lên tiêng hét tức giận, khiến cô trở lên tỉnh táo, mở mắt ra bắt gặp một đôi mắt âm hiểm. Cô ngẩn ra mất giây, mới nhận ra mình đang nằm trên giường của Lệ Đình Tuấn. Sau lần bạo ngược tối qua, toàn thân cơ thể Kiều Phương Hạ không có chỗ nào là không xanh tím, trên xương quai xanh trải đầy dấu đỏ, ánh mắt Lệ Đình Tuấn chạm vào thân thể nhỏ nhắn của cô, đồng tử đột nhiên nhíu chặt, sau đó kéo chăn ném lên người cô. Lúc này Kiều Phương Hạ mới hoảng sợ trốn vào trong chăn, đôi mắt trong veo của cô đột nhiên bị hơi nước làm ẩm ướt. Cô nhìn thấy Lệ Đình Tuấn đứng dậy, không nhìn cô lấy một cái mà đi vào phòng tắm, có chút không biết làm sao gọi anh một tiếng: “Anh.” Giọng nói vừa rơi xuống, ánh mắt Lệ Đình Tuấn sắc bén liếc về phía cô: “Anh?” Bởi vì giọng nói của anh quá lạnh lùng, Kiều Phương Hạ bị anh nhìn khiến trong lòng run rẩy, sau đó hoảng loạn thay đổi: “Cậu chủ.” Tối qua khi cô về nhà thì bị cúp điện, còn chưa làm rõ xảy ra chuyện gì… “Kiều Phương Hạ!” Anh hơi nhíu mày, gọi tên cô.Giọng nói anh khàn khàn, phảng phất như là đang cầu xin.Kiều Phương Hạ cầm lấy điện thoại, ánh mắt vẫn nhìn anh, giằng co với anhCô thực sự chưa nghĩ đến chuyện có nên chấp nhận lời cầu hôn của Lệ Đình Tuấn hay không.Trước khi đến doanh trại mùa đông, trong đầu cô đã tính toán trước tương lai của mình, kế hoạch và những dự định trong tương lai của cô không có Lệ Đình Tuấn.Khúc mắc giữa hai người, tuyệt đối không phải chỉ cần cầu hôn mấy lần là có thể giải quyết.“Lệ Đình Tuấn, hôm nay không được.” Một lúc lâu sau cô mới kiên định trả lời anh.Cô biết câu này của cô sẽ làm anh tức giận, nhưng mà cô không quan tâm sau khi cô từ chối thì sẽ gặp phải hậu quả gì, không được là không được.Lệ Đình Tuấn lẳng lặng nhìn cô, anh không đáp lại.Cả đời này, đây là lần đầu tiên Lệ Đình Tuấn cảm thấy rất bất lực, rất khó chịu, rất tức giận, nhưng càng nhiều hơn nữa là đau lòng.Kiều Phương Hạ đứng trước mặt anh, rõ ràng anh có thể cảm nhận được sự ấm áp của cô, hơi thở của cô, nhưng lại không thể giữ chặt cô.Điện thoại trong túi áo vẫn liên tục rung chuông.Kiều Phương Hạ nhìn sang bên cạnh, cô ngắm nhìn những chùm pháo hoa nở rộ bên ngài khung cửa kính, móc điện thoại ra nghe.“Đừng nghe máy!” Lệ Đình Tuấn mạnh mẽ nắm lấy tay cô, dùng lực mạnh đến nỗi đầu ngón tay anh đều trắng bech.Giác quan thứ sáu của anh nói cho anh biết, cú điện thoại này của Kiều Phương Hạ là của người kia gọi đến.Kiều Phương Hạ để mặc anh giữ lấy tay mình, cô im lặng một hồi, bèn bình tỉnh nói: “Một phút trước, anh còn nói anh sẽ thay đổi.“Anh có thể uy h**p tôi cả một đời, không cho phép tôi được liên lạc với bất kỳ ai ngoài anh sao?”“Ví dụ như anh không làm được, vậy thì buông tay ra đi.Bởi vì sớm muộn gì tôi cũng sẽ gọi lại cho người ta.Nói xong, cô gỡ từng ngón tay của anh ra, trực tiếp ấn nghe điện thoại ngay trước mặt anh.“Alo?” Cô khẽ nói vào điện thoại.“Phương Hạ! Đừng nhận lời anh ta!” Giọng nói của đầu dây bên kia lập tức truyền đến, là giọng của King: “Cho dù thế nào cũng đừng đồng ý! Nếu không em nhất định sẽ hối hận!”.Truyện Ngôn TìnhKiều Phương Hạ lặng nhìn Lệ Đình Tuấn đứng trước mặt.Mặc dù tiếng pháo hoa bên ngoài rất ầm ĩ, nhưng cô cảm thấy, chắc chắn anh đã nghe thấy lời của King.Một lát sau, cô lại nhẹ nhàng hỏi lại King: “Vì sao?”“Anh hỏi em, từ trước đến giờ anh đã làm chuyện gì khiến em bị tổn thương hay không?” Giọng nói của King vô cùng nóng nảy, anh ta trầm giọng hỏi cô.“Em hãy nghe lời của anh đi! Đừng đồng ý với anh ta!”.

Chương 619