“Kiều Phương Hạ.” Bên tai Kiều Phương Hạ vang lên tiêng hét tức giận, khiến cô trở lên tỉnh táo, mở mắt ra bắt gặp một đôi mắt âm hiểm. Cô ngẩn ra mất giây, mới nhận ra mình đang nằm trên giường của Lệ Đình Tuấn. Sau lần bạo ngược tối qua, toàn thân cơ thể Kiều Phương Hạ không có chỗ nào là không xanh tím, trên xương quai xanh trải đầy dấu đỏ, ánh mắt Lệ Đình Tuấn chạm vào thân thể nhỏ nhắn của cô, đồng tử đột nhiên nhíu chặt, sau đó kéo chăn ném lên người cô. Lúc này Kiều Phương Hạ mới hoảng sợ trốn vào trong chăn, đôi mắt trong veo của cô đột nhiên bị hơi nước làm ẩm ướt. Cô nhìn thấy Lệ Đình Tuấn đứng dậy, không nhìn cô lấy một cái mà đi vào phòng tắm, có chút không biết làm sao gọi anh một tiếng: “Anh.” Giọng nói vừa rơi xuống, ánh mắt Lệ Đình Tuấn sắc bén liếc về phía cô: “Anh?” Bởi vì giọng nói của anh quá lạnh lùng, Kiều Phương Hạ bị anh nhìn khiến trong lòng run rẩy, sau đó hoảng loạn thay đổi: “Cậu chủ.” Tối qua khi cô về nhà thì bị cúp điện, còn chưa làm rõ xảy ra chuyện gì…
Chương 638
Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám NhậnTác giả: Thi ThiTruyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh“Kiều Phương Hạ.” Bên tai Kiều Phương Hạ vang lên tiêng hét tức giận, khiến cô trở lên tỉnh táo, mở mắt ra bắt gặp một đôi mắt âm hiểm. Cô ngẩn ra mất giây, mới nhận ra mình đang nằm trên giường của Lệ Đình Tuấn. Sau lần bạo ngược tối qua, toàn thân cơ thể Kiều Phương Hạ không có chỗ nào là không xanh tím, trên xương quai xanh trải đầy dấu đỏ, ánh mắt Lệ Đình Tuấn chạm vào thân thể nhỏ nhắn của cô, đồng tử đột nhiên nhíu chặt, sau đó kéo chăn ném lên người cô. Lúc này Kiều Phương Hạ mới hoảng sợ trốn vào trong chăn, đôi mắt trong veo của cô đột nhiên bị hơi nước làm ẩm ướt. Cô nhìn thấy Lệ Đình Tuấn đứng dậy, không nhìn cô lấy một cái mà đi vào phòng tắm, có chút không biết làm sao gọi anh một tiếng: “Anh.” Giọng nói vừa rơi xuống, ánh mắt Lệ Đình Tuấn sắc bén liếc về phía cô: “Anh?” Bởi vì giọng nói của anh quá lạnh lùng, Kiều Phương Hạ bị anh nhìn khiến trong lòng run rẩy, sau đó hoảng loạn thay đổi: “Cậu chủ.” Tối qua khi cô về nhà thì bị cúp điện, còn chưa làm rõ xảy ra chuyện gì… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Đường Nguyệt Anh liếc nhìn Lục Nhất Minh, cau mày trả lời: “Cậu khuyên như thế nào? Chuyện của hai người tôi sẽ không đồng ý!”“Nguyệt Anh!” Mạnh Minh Triết đứng một bên thấy bà ta nói ra rõ ràng như vậy, không nhịn được trầm giọng nhắc nhở.Lục Nhất Minh không nhịn được thở dài, thấp giọng nói với Đường Nguyệt Anh: “Bác gái, bác làm sao biết con không thể đạt được yêu cầu của bác?”“Vậy cậu nói cho tôi biết bây giờ cậu có cái gì?” Đường Nguyệt Anh trực tiếp hỏi ngược lại anh ta: “Tôi đây chỉ có một đứa con gái! Tôi quyết không cho phép nó theo cậu chịu khổ!”Lục Nhất Minh trầm mặc vài giây, trả lời: “Cháu có ký một bản hợp đồng đánh cược với nhà họ Lục”“Chỉ cần cháu thắng lập tức có được quyền thừa kế năm mươi phần trăm tài sản của nhà họ Lục.Nếu anh ta thắng thì có thể cho Đường Nguyên Khiết Đan cơm áo cả đời vô lo.Trước hôm nay, chuyện này anh ta chưa nói với bất kỳ ai bao gồm cả Đường Nguyễn Khiết Đan, anh ta không muốn gây áp lực cho Đường Nguyên Khiết Đan.“Nhưng nếu cậu thua thì sao?” Đường Nguyệt Anh hỏi ngược lại anh ta.Kiều Phương Hạ đuổi kịp tới dưới lầu, kéo lại Đường Nguyên Khiết Đan lửa giận ngút trời.“Sao em để một mình Lục Nhất Minh ở lại phía trên? Em cảm thấy cậu ấy bị mẹ em nhục nhã còn chưa đủ sao?”Đường Nguyên Khiết Đan dừng lại khẽ thở phì phò nhìn Kiều Phương Hạ, một hồi lâu, hốc mắt bỗng nhiên đỏ lên nước mắt theo đó lăn xuống: “Phương Hạ, vậy chị nói em nên làm cái gì bây giờ?”một nửa còn lại của Đường Nguyệt Anh với Đường Nguyên Khiết Đan thật ra đó là một kiểu liên hôn vụ lợi trá hình.Kiều Phương Hạ không nhịn được thở dài, duỗi tay kéo Đường Nguyên Khiết Đan vào trong ngực, thấp giọng dụ dỗ nói: “Có chuyện gì thì em cùng nhau đối mặt với Lục Nhất Minh”“Suy cho cùng em cãi nhau mẹ em rồi chiến tranh lạnh sẽ chỉ làm mẹ em càng thêm chán ghét Lục Nhất Minh, có phải không?”Đường Nguyên Khiết Đan hít mũi mấy cái, ủy khuất gật đầu trả lời: “Chị nói đúng.“Em với chị ở đây bình tĩnh một lát sau đó em đi lên đưa Lục Nhất Minh xuống đây đi.Kiều Phương Hạ lại nói.Đường Nguyên Khiết Đan khóc trả lời: “Được”Vài giây sau, cô ấy càng khóc dữ hơn: “Anh ấy theo em, tương lai còn không biết phải chịu bao nhiêu tủi thân em không nỡ nhìn anh ấy như vậyKiều Phương Hạ lại thở dài, không nói gì nữa.Quả thật, gia đình đối với Đường Nguyên Khiết Đan và Lục Nhất Minh mà nói chính là một vấn đề rất lớn..
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đường Nguyệt Anh liếc nhìn Lục Nhất Minh, cau mày trả lời: “Cậu khuyên như thế nào? Chuyện của hai người tôi sẽ không đồng ý!”
“Nguyệt Anh!” Mạnh Minh Triết đứng một bên thấy bà ta nói ra rõ ràng như vậy, không nhịn được trầm giọng nhắc nhở.
Lục Nhất Minh không nhịn được thở dài, thấp giọng nói với Đường Nguyệt Anh: “Bác gái, bác làm sao biết con không thể đạt được yêu cầu của bác?”
“Vậy cậu nói cho tôi biết bây giờ cậu có cái gì?” Đường Nguyệt Anh trực tiếp hỏi ngược lại anh ta: “Tôi đây chỉ có một đứa con gái! Tôi quyết không cho phép nó theo cậu chịu khổ!”
Lục Nhất Minh trầm mặc vài giây, trả lời: “Cháu có ký một bản hợp đồng đánh cược với nhà họ Lục”
“Chỉ cần cháu thắng lập tức có được quyền thừa kế năm mươi phần trăm tài sản của nhà họ Lục.
Nếu anh ta thắng thì có thể cho Đường Nguyên Khiết Đan cơm áo cả đời vô lo.
Trước hôm nay, chuyện này anh ta chưa nói với bất kỳ ai bao gồm cả Đường Nguyễn Khiết Đan, anh ta không muốn gây áp lực cho Đường Nguyên Khiết Đan.
“Nhưng nếu cậu thua thì sao?” Đường Nguyệt Anh hỏi ngược lại anh ta.
Kiều Phương Hạ đuổi kịp tới dưới lầu, kéo lại Đường Nguyên Khiết Đan lửa giận ngút trời.
“Sao em để một mình Lục Nhất Minh ở lại phía trên? Em cảm thấy cậu ấy bị mẹ em nhục nhã còn chưa đủ sao?”
Đường Nguyên Khiết Đan dừng lại khẽ thở phì phò nhìn Kiều Phương Hạ, một hồi lâu, hốc mắt bỗng nhiên đỏ lên nước mắt theo đó lăn xuống: “Phương Hạ, vậy chị nói em nên làm cái gì bây giờ?”
một nửa còn lại của Đường Nguyệt Anh với Đường Nguyên Khiết Đan thật ra đó là một kiểu liên hôn vụ lợi trá hình.
Kiều Phương Hạ không nhịn được thở dài, duỗi tay kéo Đường Nguyên Khiết Đan vào trong ngực, thấp giọng dụ dỗ nói: “Có chuyện gì thì em cùng nhau đối mặt với Lục Nhất Minh”
“Suy cho cùng em cãi nhau mẹ em rồi chiến tranh lạnh sẽ chỉ làm mẹ em càng thêm chán ghét Lục Nhất Minh, có phải không?”
Đường Nguyên Khiết Đan hít mũi mấy cái, ủy khuất gật đầu trả lời: “Chị nói đúng.
“Em với chị ở đây bình tĩnh một lát sau đó em đi lên đưa Lục Nhất Minh xuống đây đi.
Kiều Phương Hạ lại nói.
Đường Nguyên Khiết Đan khóc trả lời: “Được”
Vài giây sau, cô ấy càng khóc dữ hơn: “Anh ấy theo em, tương lai còn không biết phải chịu bao nhiêu tủi thân em không nỡ nhìn anh ấy như vậy
Kiều Phương Hạ lại thở dài, không nói gì nữa.
Quả thật, gia đình đối với Đường Nguyên Khiết Đan và Lục Nhất Minh mà nói chính là một vấn đề rất lớn..
Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám NhậnTác giả: Thi ThiTruyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh“Kiều Phương Hạ.” Bên tai Kiều Phương Hạ vang lên tiêng hét tức giận, khiến cô trở lên tỉnh táo, mở mắt ra bắt gặp một đôi mắt âm hiểm. Cô ngẩn ra mất giây, mới nhận ra mình đang nằm trên giường của Lệ Đình Tuấn. Sau lần bạo ngược tối qua, toàn thân cơ thể Kiều Phương Hạ không có chỗ nào là không xanh tím, trên xương quai xanh trải đầy dấu đỏ, ánh mắt Lệ Đình Tuấn chạm vào thân thể nhỏ nhắn của cô, đồng tử đột nhiên nhíu chặt, sau đó kéo chăn ném lên người cô. Lúc này Kiều Phương Hạ mới hoảng sợ trốn vào trong chăn, đôi mắt trong veo của cô đột nhiên bị hơi nước làm ẩm ướt. Cô nhìn thấy Lệ Đình Tuấn đứng dậy, không nhìn cô lấy một cái mà đi vào phòng tắm, có chút không biết làm sao gọi anh một tiếng: “Anh.” Giọng nói vừa rơi xuống, ánh mắt Lệ Đình Tuấn sắc bén liếc về phía cô: “Anh?” Bởi vì giọng nói của anh quá lạnh lùng, Kiều Phương Hạ bị anh nhìn khiến trong lòng run rẩy, sau đó hoảng loạn thay đổi: “Cậu chủ.” Tối qua khi cô về nhà thì bị cúp điện, còn chưa làm rõ xảy ra chuyện gì… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Đường Nguyệt Anh liếc nhìn Lục Nhất Minh, cau mày trả lời: “Cậu khuyên như thế nào? Chuyện của hai người tôi sẽ không đồng ý!”“Nguyệt Anh!” Mạnh Minh Triết đứng một bên thấy bà ta nói ra rõ ràng như vậy, không nhịn được trầm giọng nhắc nhở.Lục Nhất Minh không nhịn được thở dài, thấp giọng nói với Đường Nguyệt Anh: “Bác gái, bác làm sao biết con không thể đạt được yêu cầu của bác?”“Vậy cậu nói cho tôi biết bây giờ cậu có cái gì?” Đường Nguyệt Anh trực tiếp hỏi ngược lại anh ta: “Tôi đây chỉ có một đứa con gái! Tôi quyết không cho phép nó theo cậu chịu khổ!”Lục Nhất Minh trầm mặc vài giây, trả lời: “Cháu có ký một bản hợp đồng đánh cược với nhà họ Lục”“Chỉ cần cháu thắng lập tức có được quyền thừa kế năm mươi phần trăm tài sản của nhà họ Lục.Nếu anh ta thắng thì có thể cho Đường Nguyên Khiết Đan cơm áo cả đời vô lo.Trước hôm nay, chuyện này anh ta chưa nói với bất kỳ ai bao gồm cả Đường Nguyễn Khiết Đan, anh ta không muốn gây áp lực cho Đường Nguyên Khiết Đan.“Nhưng nếu cậu thua thì sao?” Đường Nguyệt Anh hỏi ngược lại anh ta.Kiều Phương Hạ đuổi kịp tới dưới lầu, kéo lại Đường Nguyên Khiết Đan lửa giận ngút trời.“Sao em để một mình Lục Nhất Minh ở lại phía trên? Em cảm thấy cậu ấy bị mẹ em nhục nhã còn chưa đủ sao?”Đường Nguyên Khiết Đan dừng lại khẽ thở phì phò nhìn Kiều Phương Hạ, một hồi lâu, hốc mắt bỗng nhiên đỏ lên nước mắt theo đó lăn xuống: “Phương Hạ, vậy chị nói em nên làm cái gì bây giờ?”một nửa còn lại của Đường Nguyệt Anh với Đường Nguyên Khiết Đan thật ra đó là một kiểu liên hôn vụ lợi trá hình.Kiều Phương Hạ không nhịn được thở dài, duỗi tay kéo Đường Nguyên Khiết Đan vào trong ngực, thấp giọng dụ dỗ nói: “Có chuyện gì thì em cùng nhau đối mặt với Lục Nhất Minh”“Suy cho cùng em cãi nhau mẹ em rồi chiến tranh lạnh sẽ chỉ làm mẹ em càng thêm chán ghét Lục Nhất Minh, có phải không?”Đường Nguyên Khiết Đan hít mũi mấy cái, ủy khuất gật đầu trả lời: “Chị nói đúng.“Em với chị ở đây bình tĩnh một lát sau đó em đi lên đưa Lục Nhất Minh xuống đây đi.Kiều Phương Hạ lại nói.Đường Nguyên Khiết Đan khóc trả lời: “Được”Vài giây sau, cô ấy càng khóc dữ hơn: “Anh ấy theo em, tương lai còn không biết phải chịu bao nhiêu tủi thân em không nỡ nhìn anh ấy như vậyKiều Phương Hạ lại thở dài, không nói gì nữa.Quả thật, gia đình đối với Đường Nguyên Khiết Đan và Lục Nhất Minh mà nói chính là một vấn đề rất lớn..