“Kiều Phương Hạ.” Bên tai Kiều Phương Hạ vang lên tiêng hét tức giận, khiến cô trở lên tỉnh táo, mở mắt ra bắt gặp một đôi mắt âm hiểm. Cô ngẩn ra mất giây, mới nhận ra mình đang nằm trên giường của Lệ Đình Tuấn. Sau lần bạo ngược tối qua, toàn thân cơ thể Kiều Phương Hạ không có chỗ nào là không xanh tím, trên xương quai xanh trải đầy dấu đỏ, ánh mắt Lệ Đình Tuấn chạm vào thân thể nhỏ nhắn của cô, đồng tử đột nhiên nhíu chặt, sau đó kéo chăn ném lên người cô. Lúc này Kiều Phương Hạ mới hoảng sợ trốn vào trong chăn, đôi mắt trong veo của cô đột nhiên bị hơi nước làm ẩm ướt. Cô nhìn thấy Lệ Đình Tuấn đứng dậy, không nhìn cô lấy một cái mà đi vào phòng tắm, có chút không biết làm sao gọi anh một tiếng: “Anh.” Giọng nói vừa rơi xuống, ánh mắt Lệ Đình Tuấn sắc bén liếc về phía cô: “Anh?” Bởi vì giọng nói của anh quá lạnh lùng, Kiều Phương Hạ bị anh nhìn khiến trong lòng run rẩy, sau đó hoảng loạn thay đổi: “Cậu chủ.” Tối qua khi cô về nhà thì bị cúp điện, còn chưa làm rõ xảy ra chuyện gì…
Chương 723: Chương 723
Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám NhậnTác giả: Thi ThiTruyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh“Kiều Phương Hạ.” Bên tai Kiều Phương Hạ vang lên tiêng hét tức giận, khiến cô trở lên tỉnh táo, mở mắt ra bắt gặp một đôi mắt âm hiểm. Cô ngẩn ra mất giây, mới nhận ra mình đang nằm trên giường của Lệ Đình Tuấn. Sau lần bạo ngược tối qua, toàn thân cơ thể Kiều Phương Hạ không có chỗ nào là không xanh tím, trên xương quai xanh trải đầy dấu đỏ, ánh mắt Lệ Đình Tuấn chạm vào thân thể nhỏ nhắn của cô, đồng tử đột nhiên nhíu chặt, sau đó kéo chăn ném lên người cô. Lúc này Kiều Phương Hạ mới hoảng sợ trốn vào trong chăn, đôi mắt trong veo của cô đột nhiên bị hơi nước làm ẩm ướt. Cô nhìn thấy Lệ Đình Tuấn đứng dậy, không nhìn cô lấy một cái mà đi vào phòng tắm, có chút không biết làm sao gọi anh một tiếng: “Anh.” Giọng nói vừa rơi xuống, ánh mắt Lệ Đình Tuấn sắc bén liếc về phía cô: “Anh?” Bởi vì giọng nói của anh quá lạnh lùng, Kiều Phương Hạ bị anh nhìn khiến trong lòng run rẩy, sau đó hoảng loạn thay đổi: “Cậu chủ.” Tối qua khi cô về nhà thì bị cúp điện, còn chưa làm rõ xảy ra chuyện gì… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Đó là quà năm mới của tập đoàn Champs” Người vệ sĩ cũng liếc nhìn chiếc hộp và nói nhỏ lại, “Bởi vì anh phải ở lại đây để tham gia sự kiện vào đêm giao thừa năm nay”.“Hãy nói với họ trước bữa tối, lần sau không nhất thiết phải tặng quà cho tôi.Điều quan trọng là lập kế hoạch cho năm sau” Lệ Đình Tuấn liếc nhìn hộp quà và nói thầm.“Vâng”Lý Đình Tuấn xoay người ngồi xuống sô pha, cầm lấy máy tính do cấp dưới giao cho, liếc nhìn lịch trình rồi đột nhiên đưa mắt nhìn hộp quà.Vẻ mặt trống rỗng nói với thị sau khi ăn cơm xong sẽ bàn bạc “Vâng”Lệ Đình Tuấn nghe mọi người đã ra khỏi phòng rồi tiếp tới đóng hạ: “Các ngươi đi ra ngoài trước, cửa lại Vài giây sau, anh đứng dậy và đi chậm về phía hộp quà.rất nhẹ của Lệ Đình Tuấn, nghe thấy anh đang từng bước tiến về phía cô.Cái hộp này hơi dày, bên trên còn đục mấy lỗ thông hơi nhỏ nên những tiếng động ở bên ngoài, cô không nghe rõ hoàn toàn nhưng có thể nghe rõ tiếng tim mình đập ngày càng nhanh vì đang trong giây phút căng thẳng.Lệ Đình Tuấn đi đến cửa phòng, anh dừng chân lại Lại nhìn chăm chăm vào cái hộp, anh lấy điện thoại ra chụp vài tấm rồi gửi cho cậu ấm tập đoàn Champs.Gửi tin nhắn xong thì hỏi cậu ta: “Đừng bảo cậu giấu em gái nào đó của mình vào trong rồi tặng cho tôi nhé? Tôi đã từng nói với cậu, tôi có vợ rồi, không đụng vào người phụ nữ khác.”Kích thước của cái hộp này vừa hay có thể chứa một người phụ nữ.Vừa nãy có nhiều người, nếu thực sự có người ở trong đó, anh trực tiếp vạch trần thì chỉ khiến đối phương mất mặt thôi.Anh gửi tin xong, lặng lẽ đợi cậu ấm tập đoàn Champs trả lời Mấy phút sau điện thoại rung lên, lình Tuấn lấy ra xem, đối phương chỉ trả lời một dấu “?” chứ không nói thêm gì ệ Đình Tuấn nhìn dấu hỏi chấm rồi trầm mặc vài giây, tim anh bỗng đập nhẹ, sau đó anh ngước mắt nhìn về phía cái hộp..
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Đó là quà năm mới của tập đoàn Champs” Người vệ sĩ cũng liếc nhìn chiếc hộp và nói nhỏ lại, “Bởi vì anh phải ở lại đây để tham gia sự kiện vào đêm giao thừa năm nay”.
“Hãy nói với họ trước bữa tối, lần sau không nhất thiết phải tặng quà cho tôi.
Điều quan trọng là lập kế hoạch cho năm sau” Lệ Đình Tuấn liếc nhìn hộp quà và nói thầm.
“Vâng”
Lý Đình Tuấn xoay người ngồi xuống sô pha, cầm lấy máy tính do cấp dưới giao cho, liếc nhìn lịch trình rồi đột nhiên đưa mắt nhìn hộp quà.
Vẻ mặt trống rỗng nói với thị sau khi ăn cơm xong sẽ bàn bạc “Vâng”
Lệ Đình Tuấn nghe mọi người đã ra khỏi phòng rồi tiếp tới đóng hạ: “Các ngươi đi ra ngoài trước, cửa lại Vài giây sau, anh đứng dậy và đi chậm về phía hộp quà.
rất nhẹ của Lệ Đình Tuấn, nghe thấy anh đang từng bước tiến về phía cô.
Cái hộp này hơi dày, bên trên còn đục mấy lỗ thông hơi nhỏ nên những tiếng động ở bên ngoài, cô không nghe rõ hoàn toàn nhưng có thể nghe rõ tiếng tim mình đập ngày càng nhanh vì đang trong giây phút căng thẳng.
Lệ Đình Tuấn đi đến cửa phòng, anh dừng chân lại Lại nhìn chăm chăm vào cái hộp, anh lấy điện thoại ra chụp vài tấm rồi gửi cho cậu ấm tập đoàn Champs.
Gửi tin nhắn xong thì hỏi cậu ta: “Đừng bảo cậu giấu em gái nào đó của mình vào trong rồi tặng cho tôi nhé? Tôi đã từng nói với cậu, tôi có vợ rồi, không đụng vào người phụ nữ khác.”
Kích thước của cái hộp này vừa hay có thể chứa một người phụ nữ.
Vừa nãy có nhiều người, nếu thực sự có người ở trong đó, anh trực tiếp vạch trần thì chỉ khiến đối phương mất mặt thôi.
Anh gửi tin xong, lặng lẽ đợi cậu ấm tập đoàn Champs trả lời Mấy phút sau điện thoại rung lên, lình Tuấn lấy ra xem, đối phương chỉ trả lời một dấu “?” chứ không nói thêm gì ệ Đình Tuấn nhìn dấu hỏi chấm rồi trầm mặc vài giây, tim anh bỗng đập nhẹ, sau đó anh ngước mắt nhìn về phía cái hộp..
Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám NhậnTác giả: Thi ThiTruyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh“Kiều Phương Hạ.” Bên tai Kiều Phương Hạ vang lên tiêng hét tức giận, khiến cô trở lên tỉnh táo, mở mắt ra bắt gặp một đôi mắt âm hiểm. Cô ngẩn ra mất giây, mới nhận ra mình đang nằm trên giường của Lệ Đình Tuấn. Sau lần bạo ngược tối qua, toàn thân cơ thể Kiều Phương Hạ không có chỗ nào là không xanh tím, trên xương quai xanh trải đầy dấu đỏ, ánh mắt Lệ Đình Tuấn chạm vào thân thể nhỏ nhắn của cô, đồng tử đột nhiên nhíu chặt, sau đó kéo chăn ném lên người cô. Lúc này Kiều Phương Hạ mới hoảng sợ trốn vào trong chăn, đôi mắt trong veo của cô đột nhiên bị hơi nước làm ẩm ướt. Cô nhìn thấy Lệ Đình Tuấn đứng dậy, không nhìn cô lấy một cái mà đi vào phòng tắm, có chút không biết làm sao gọi anh một tiếng: “Anh.” Giọng nói vừa rơi xuống, ánh mắt Lệ Đình Tuấn sắc bén liếc về phía cô: “Anh?” Bởi vì giọng nói của anh quá lạnh lùng, Kiều Phương Hạ bị anh nhìn khiến trong lòng run rẩy, sau đó hoảng loạn thay đổi: “Cậu chủ.” Tối qua khi cô về nhà thì bị cúp điện, còn chưa làm rõ xảy ra chuyện gì… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Đó là quà năm mới của tập đoàn Champs” Người vệ sĩ cũng liếc nhìn chiếc hộp và nói nhỏ lại, “Bởi vì anh phải ở lại đây để tham gia sự kiện vào đêm giao thừa năm nay”.“Hãy nói với họ trước bữa tối, lần sau không nhất thiết phải tặng quà cho tôi.Điều quan trọng là lập kế hoạch cho năm sau” Lệ Đình Tuấn liếc nhìn hộp quà và nói thầm.“Vâng”Lý Đình Tuấn xoay người ngồi xuống sô pha, cầm lấy máy tính do cấp dưới giao cho, liếc nhìn lịch trình rồi đột nhiên đưa mắt nhìn hộp quà.Vẻ mặt trống rỗng nói với thị sau khi ăn cơm xong sẽ bàn bạc “Vâng”Lệ Đình Tuấn nghe mọi người đã ra khỏi phòng rồi tiếp tới đóng hạ: “Các ngươi đi ra ngoài trước, cửa lại Vài giây sau, anh đứng dậy và đi chậm về phía hộp quà.rất nhẹ của Lệ Đình Tuấn, nghe thấy anh đang từng bước tiến về phía cô.Cái hộp này hơi dày, bên trên còn đục mấy lỗ thông hơi nhỏ nên những tiếng động ở bên ngoài, cô không nghe rõ hoàn toàn nhưng có thể nghe rõ tiếng tim mình đập ngày càng nhanh vì đang trong giây phút căng thẳng.Lệ Đình Tuấn đi đến cửa phòng, anh dừng chân lại Lại nhìn chăm chăm vào cái hộp, anh lấy điện thoại ra chụp vài tấm rồi gửi cho cậu ấm tập đoàn Champs.Gửi tin nhắn xong thì hỏi cậu ta: “Đừng bảo cậu giấu em gái nào đó của mình vào trong rồi tặng cho tôi nhé? Tôi đã từng nói với cậu, tôi có vợ rồi, không đụng vào người phụ nữ khác.”Kích thước của cái hộp này vừa hay có thể chứa một người phụ nữ.Vừa nãy có nhiều người, nếu thực sự có người ở trong đó, anh trực tiếp vạch trần thì chỉ khiến đối phương mất mặt thôi.Anh gửi tin xong, lặng lẽ đợi cậu ấm tập đoàn Champs trả lời Mấy phút sau điện thoại rung lên, lình Tuấn lấy ra xem, đối phương chỉ trả lời một dấu “?” chứ không nói thêm gì ệ Đình Tuấn nhìn dấu hỏi chấm rồi trầm mặc vài giây, tim anh bỗng đập nhẹ, sau đó anh ngước mắt nhìn về phía cái hộp..