Tác giả:

“Kiều Phương Hạ.” Bên tai Kiều Phương Hạ vang lên tiêng hét tức giận, khiến cô trở lên tỉnh táo, mở mắt ra bắt gặp một đôi mắt âm hiểm. Cô ngẩn ra mất giây, mới nhận ra mình đang nằm trên giường của Lệ Đình Tuấn. Sau lần bạo ngược tối qua, toàn thân cơ thể Kiều Phương Hạ không có chỗ nào là không xanh tím, trên xương quai xanh trải đầy dấu đỏ, ánh mắt Lệ Đình Tuấn chạm vào thân thể nhỏ nhắn của cô, đồng tử đột nhiên nhíu chặt, sau đó kéo chăn ném lên người cô. Lúc này Kiều Phương Hạ mới hoảng sợ trốn vào trong chăn, đôi mắt trong veo của cô đột nhiên bị hơi nước làm ẩm ướt. Cô nhìn thấy Lệ Đình Tuấn đứng dậy, không nhìn cô lấy một cái mà đi vào phòng tắm, có chút không biết làm sao gọi anh một tiếng: “Anh.” Giọng nói vừa rơi xuống, ánh mắt Lệ Đình Tuấn sắc bén liếc về phía cô: “Anh?” Bởi vì giọng nói của anh quá lạnh lùng, Kiều Phương Hạ bị anh nhìn khiến trong lòng run rẩy, sau đó hoảng loạn thay đổi: “Cậu chủ.” Tối qua khi cô về nhà thì bị cúp điện, còn chưa làm rõ xảy ra chuyện gì…

Chương 738: Chương 738

Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám NhậnTác giả: Thi ThiTruyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh“Kiều Phương Hạ.” Bên tai Kiều Phương Hạ vang lên tiêng hét tức giận, khiến cô trở lên tỉnh táo, mở mắt ra bắt gặp một đôi mắt âm hiểm. Cô ngẩn ra mất giây, mới nhận ra mình đang nằm trên giường của Lệ Đình Tuấn. Sau lần bạo ngược tối qua, toàn thân cơ thể Kiều Phương Hạ không có chỗ nào là không xanh tím, trên xương quai xanh trải đầy dấu đỏ, ánh mắt Lệ Đình Tuấn chạm vào thân thể nhỏ nhắn của cô, đồng tử đột nhiên nhíu chặt, sau đó kéo chăn ném lên người cô. Lúc này Kiều Phương Hạ mới hoảng sợ trốn vào trong chăn, đôi mắt trong veo của cô đột nhiên bị hơi nước làm ẩm ướt. Cô nhìn thấy Lệ Đình Tuấn đứng dậy, không nhìn cô lấy một cái mà đi vào phòng tắm, có chút không biết làm sao gọi anh một tiếng: “Anh.” Giọng nói vừa rơi xuống, ánh mắt Lệ Đình Tuấn sắc bén liếc về phía cô: “Anh?” Bởi vì giọng nói của anh quá lạnh lùng, Kiều Phương Hạ bị anh nhìn khiến trong lòng run rẩy, sau đó hoảng loạn thay đổi: “Cậu chủ.” Tối qua khi cô về nhà thì bị cúp điện, còn chưa làm rõ xảy ra chuyện gì… Lệ Đình Tuấn thật sự tưởng rằng Kiều Phương Hạ đi rồi.Anh còn tưởng rằng anh chưa rời đi được hai tiếng đồng hồ Kiều Phương Hạ đã đi rồi.Anh phát hiện ra cô không ở đây, nhất thời hoang mang tới mức lại không nghĩ ra đi tìm xem hành lý của cô có còn hay không.Anh sợ nếu như cô đi rồi, cả đời này anh cũng không tìm được cô nữa.Lúc này nhìn thấy dáng vẻ hai tay trống không của cô mới nhận ra sự ngu ngốc lúc nãy của mình.Nhìn thấy Kiều Phường Hạ ở trước mặt, anh mới thở phào nhẹ nhõm.“Phương Hạ..” Anh vừa mới ôm cô vào lòng, thấp giọng thì thầm gọi tên cô một lần.Lần này ánh mắt Kiều Phương Hạ rũ xuống, không lên tiếng, chỉ nhìn hai con ốc mượn hồn bò nhanh qua chân hai người bọn họ.Trở về biệt thự, lúc đi qua phòng ăn Kiều Phương Hạ mới phát hiện, trên bàn đặt một cốc gì đó giống như mật ong.Cũng may lúc cô nôn trong nhà vệ sinh đã khoá cửa cô lại thản nhiên nhìn chiếc cốc kia, thu hồi lại tầm mắt.Rồi lại nhìn thấy hai người phụ nữ đang đứng trong phòng khách, cô không quen biết.Hai người phụ nữ vừa nhìn thấy Kiều Phương Hạ đi vào, lập tức cung kính chào: “Lệ phu nhân”Kiều Phương Hạ đang muốn phủ nhận cách xưng hô này, Lệ Đình Tuấn đi vào theo, thấp giọng nói với hai người kia: “Qua đây đi.“Vâng.Kiều Phương Hạ có chút không hiểu, không biết LệĐình Tuấn gọi hai người phụ nữ kia lại là có ý gì.Hai người đưa Kiều Phương Hạ vào trong phòng, đểKiều Phương Hạ ngồi trước bàn trang điểm.Cho đến khi trong tay bọn họ cầm một chiếc hộp nhỏ tinh xảo, đặt lên bàn trang điểm rồi mở ra, Kiều Phương Hạ mới hiểu.Hai người này là stylist.Hoặc có lẽ người trẻ hơn một chút là trợ lý.“Hai giờ chiều, anh sẽ bảo Vô Nhật Huy qua đây, đón em tới khách sạn.” Lệ Đình Tuấn bước vào trong phòng, đi đến đằng sau Kiều Phương Hạ nhẹ giọng nói.Kiều Phương Hạ không lên tiếng.Cô đương nhiên là không muốn đi tới khách sạn, nhưng anh không chịu thả cô đi, vậy cô còn có cách nào nữa?Đây là anh đang thông báo, không phải là bàn bạc.Lệ Đình Tuấn nhìn vẻ mặt lạnh nhạt của Kiều Phương Hạ ở trong gương, ngay cả ngước mắt nhìn anh cô cũng không muốn.Nhưng Lê Đình Tuấn nhất quyết muốn cô tham dự hoạt động này này, là bởi vì sự kiện tối nay vô cùng long trọng, quy tụ nhiều nhân vật có tiếng, và nhiều đơn vị truyền thông nổi tiếng cũng sẽ tham dự..

Lệ Đình Tuấn thật sự tưởng rằng Kiều Phương Hạ đi rồi.

Anh còn tưởng rằng anh chưa rời đi được hai tiếng đồng hồ Kiều Phương Hạ đã đi rồi.

Anh phát hiện ra cô không ở đây, nhất thời hoang mang tới mức lại không nghĩ ra đi tìm xem hành lý của cô có còn hay không.

Anh sợ nếu như cô đi rồi, cả đời này anh cũng không tìm được cô nữa.

Lúc này nhìn thấy dáng vẻ hai tay trống không của cô mới nhận ra sự ngu ngốc lúc nãy của mình.

Nhìn thấy Kiều Phường Hạ ở trước mặt, anh mới thở phào nhẹ nhõm.

“Phương Hạ..” Anh vừa mới ôm cô vào lòng, thấp giọng thì thầm gọi tên cô một lần.

Lần này ánh mắt Kiều Phương Hạ rũ xuống, không lên tiếng, chỉ nhìn hai con ốc mượn hồn bò nhanh qua chân hai người bọn họ.

Trở về biệt thự, lúc đi qua phòng ăn Kiều Phương Hạ mới phát hiện, trên bàn đặt một cốc gì đó giống như mật ong.

Cũng may lúc cô nôn trong nhà vệ sinh đã khoá cửa cô lại thản nhiên nhìn chiếc cốc kia, thu hồi lại tầm mắt.

Rồi lại nhìn thấy hai người phụ nữ đang đứng trong phòng khách, cô không quen biết.

Hai người phụ nữ vừa nhìn thấy Kiều Phương Hạ đi vào, lập tức cung kính chào: “Lệ phu nhân”

Kiều Phương Hạ đang muốn phủ nhận cách xưng hô này, Lệ Đình Tuấn đi vào theo, thấp giọng nói với hai người kia: “Qua đây đi.

“Vâng.

Kiều Phương Hạ có chút không hiểu, không biết Lệ

Đình Tuấn gọi hai người phụ nữ kia lại là có ý gì.

Hai người đưa Kiều Phương Hạ vào trong phòng, để

Kiều Phương Hạ ngồi trước bàn trang điểm.

Cho đến khi trong tay bọn họ cầm một chiếc hộp nhỏ tinh xảo, đặt lên bàn trang điểm rồi mở ra, Kiều Phương Hạ mới hiểu.

Hai người này là stylist.

Hoặc có lẽ người trẻ hơn một chút là trợ lý.

“Hai giờ chiều, anh sẽ bảo Vô Nhật Huy qua đây, đón em tới khách sạn.” Lệ Đình Tuấn bước vào trong phòng, đi đến đằng sau Kiều Phương Hạ nhẹ giọng nói.

Kiều Phương Hạ không lên tiếng.

Cô đương nhiên là không muốn đi tới khách sạn, nhưng anh không chịu thả cô đi, vậy cô còn có cách nào nữa?

Đây là anh đang thông báo, không phải là bàn bạc.

Lệ Đình Tuấn nhìn vẻ mặt lạnh nhạt của Kiều Phương Hạ ở trong gương, ngay cả ngước mắt nhìn anh cô cũng không muốn.

Nhưng Lê Đình Tuấn nhất quyết muốn cô tham dự hoạt động này này, là bởi vì sự kiện tối nay vô cùng long trọng, quy tụ nhiều nhân vật có tiếng, và nhiều đơn vị truyền thông nổi tiếng cũng sẽ tham dự..

Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám NhậnTác giả: Thi ThiTruyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh“Kiều Phương Hạ.” Bên tai Kiều Phương Hạ vang lên tiêng hét tức giận, khiến cô trở lên tỉnh táo, mở mắt ra bắt gặp một đôi mắt âm hiểm. Cô ngẩn ra mất giây, mới nhận ra mình đang nằm trên giường của Lệ Đình Tuấn. Sau lần bạo ngược tối qua, toàn thân cơ thể Kiều Phương Hạ không có chỗ nào là không xanh tím, trên xương quai xanh trải đầy dấu đỏ, ánh mắt Lệ Đình Tuấn chạm vào thân thể nhỏ nhắn của cô, đồng tử đột nhiên nhíu chặt, sau đó kéo chăn ném lên người cô. Lúc này Kiều Phương Hạ mới hoảng sợ trốn vào trong chăn, đôi mắt trong veo của cô đột nhiên bị hơi nước làm ẩm ướt. Cô nhìn thấy Lệ Đình Tuấn đứng dậy, không nhìn cô lấy một cái mà đi vào phòng tắm, có chút không biết làm sao gọi anh một tiếng: “Anh.” Giọng nói vừa rơi xuống, ánh mắt Lệ Đình Tuấn sắc bén liếc về phía cô: “Anh?” Bởi vì giọng nói của anh quá lạnh lùng, Kiều Phương Hạ bị anh nhìn khiến trong lòng run rẩy, sau đó hoảng loạn thay đổi: “Cậu chủ.” Tối qua khi cô về nhà thì bị cúp điện, còn chưa làm rõ xảy ra chuyện gì… Lệ Đình Tuấn thật sự tưởng rằng Kiều Phương Hạ đi rồi.Anh còn tưởng rằng anh chưa rời đi được hai tiếng đồng hồ Kiều Phương Hạ đã đi rồi.Anh phát hiện ra cô không ở đây, nhất thời hoang mang tới mức lại không nghĩ ra đi tìm xem hành lý của cô có còn hay không.Anh sợ nếu như cô đi rồi, cả đời này anh cũng không tìm được cô nữa.Lúc này nhìn thấy dáng vẻ hai tay trống không của cô mới nhận ra sự ngu ngốc lúc nãy của mình.Nhìn thấy Kiều Phường Hạ ở trước mặt, anh mới thở phào nhẹ nhõm.“Phương Hạ..” Anh vừa mới ôm cô vào lòng, thấp giọng thì thầm gọi tên cô một lần.Lần này ánh mắt Kiều Phương Hạ rũ xuống, không lên tiếng, chỉ nhìn hai con ốc mượn hồn bò nhanh qua chân hai người bọn họ.Trở về biệt thự, lúc đi qua phòng ăn Kiều Phương Hạ mới phát hiện, trên bàn đặt một cốc gì đó giống như mật ong.Cũng may lúc cô nôn trong nhà vệ sinh đã khoá cửa cô lại thản nhiên nhìn chiếc cốc kia, thu hồi lại tầm mắt.Rồi lại nhìn thấy hai người phụ nữ đang đứng trong phòng khách, cô không quen biết.Hai người phụ nữ vừa nhìn thấy Kiều Phương Hạ đi vào, lập tức cung kính chào: “Lệ phu nhân”Kiều Phương Hạ đang muốn phủ nhận cách xưng hô này, Lệ Đình Tuấn đi vào theo, thấp giọng nói với hai người kia: “Qua đây đi.“Vâng.Kiều Phương Hạ có chút không hiểu, không biết LệĐình Tuấn gọi hai người phụ nữ kia lại là có ý gì.Hai người đưa Kiều Phương Hạ vào trong phòng, đểKiều Phương Hạ ngồi trước bàn trang điểm.Cho đến khi trong tay bọn họ cầm một chiếc hộp nhỏ tinh xảo, đặt lên bàn trang điểm rồi mở ra, Kiều Phương Hạ mới hiểu.Hai người này là stylist.Hoặc có lẽ người trẻ hơn một chút là trợ lý.“Hai giờ chiều, anh sẽ bảo Vô Nhật Huy qua đây, đón em tới khách sạn.” Lệ Đình Tuấn bước vào trong phòng, đi đến đằng sau Kiều Phương Hạ nhẹ giọng nói.Kiều Phương Hạ không lên tiếng.Cô đương nhiên là không muốn đi tới khách sạn, nhưng anh không chịu thả cô đi, vậy cô còn có cách nào nữa?Đây là anh đang thông báo, không phải là bàn bạc.Lệ Đình Tuấn nhìn vẻ mặt lạnh nhạt của Kiều Phương Hạ ở trong gương, ngay cả ngước mắt nhìn anh cô cũng không muốn.Nhưng Lê Đình Tuấn nhất quyết muốn cô tham dự hoạt động này này, là bởi vì sự kiện tối nay vô cùng long trọng, quy tụ nhiều nhân vật có tiếng, và nhiều đơn vị truyền thông nổi tiếng cũng sẽ tham dự..

Chương 738: Chương 738