Tác giả:

“Kiều Phương Hạ.” Bên tai Kiều Phương Hạ vang lên tiêng hét tức giận, khiến cô trở lên tỉnh táo, mở mắt ra bắt gặp một đôi mắt âm hiểm. Cô ngẩn ra mất giây, mới nhận ra mình đang nằm trên giường của Lệ Đình Tuấn. Sau lần bạo ngược tối qua, toàn thân cơ thể Kiều Phương Hạ không có chỗ nào là không xanh tím, trên xương quai xanh trải đầy dấu đỏ, ánh mắt Lệ Đình Tuấn chạm vào thân thể nhỏ nhắn của cô, đồng tử đột nhiên nhíu chặt, sau đó kéo chăn ném lên người cô. Lúc này Kiều Phương Hạ mới hoảng sợ trốn vào trong chăn, đôi mắt trong veo của cô đột nhiên bị hơi nước làm ẩm ướt. Cô nhìn thấy Lệ Đình Tuấn đứng dậy, không nhìn cô lấy một cái mà đi vào phòng tắm, có chút không biết làm sao gọi anh một tiếng: “Anh.” Giọng nói vừa rơi xuống, ánh mắt Lệ Đình Tuấn sắc bén liếc về phía cô: “Anh?” Bởi vì giọng nói của anh quá lạnh lùng, Kiều Phương Hạ bị anh nhìn khiến trong lòng run rẩy, sau đó hoảng loạn thay đổi: “Cậu chủ.” Tối qua khi cô về nhà thì bị cúp điện, còn chưa làm rõ xảy ra chuyện gì…

Chương 767: Chương 767

Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám NhậnTác giả: Thi ThiTruyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh“Kiều Phương Hạ.” Bên tai Kiều Phương Hạ vang lên tiêng hét tức giận, khiến cô trở lên tỉnh táo, mở mắt ra bắt gặp một đôi mắt âm hiểm. Cô ngẩn ra mất giây, mới nhận ra mình đang nằm trên giường của Lệ Đình Tuấn. Sau lần bạo ngược tối qua, toàn thân cơ thể Kiều Phương Hạ không có chỗ nào là không xanh tím, trên xương quai xanh trải đầy dấu đỏ, ánh mắt Lệ Đình Tuấn chạm vào thân thể nhỏ nhắn của cô, đồng tử đột nhiên nhíu chặt, sau đó kéo chăn ném lên người cô. Lúc này Kiều Phương Hạ mới hoảng sợ trốn vào trong chăn, đôi mắt trong veo của cô đột nhiên bị hơi nước làm ẩm ướt. Cô nhìn thấy Lệ Đình Tuấn đứng dậy, không nhìn cô lấy một cái mà đi vào phòng tắm, có chút không biết làm sao gọi anh một tiếng: “Anh.” Giọng nói vừa rơi xuống, ánh mắt Lệ Đình Tuấn sắc bén liếc về phía cô: “Anh?” Bởi vì giọng nói của anh quá lạnh lùng, Kiều Phương Hạ bị anh nhìn khiến trong lòng run rẩy, sau đó hoảng loạn thay đổi: “Cậu chủ.” Tối qua khi cô về nhà thì bị cúp điện, còn chưa làm rõ xảy ra chuyện gì… “.” Dung Lãng Nghệ trầm mặc một hồi, mặt không chút thay đổi trả lời: “Đường Nguyên Khiết Đan em có biết cái gì gọi là đưa mũi cao lên mặt không? Coi chừng bị đánh đấy”Đường Nguyên Khiết Đan theo bản năng rụt người lại, hồi nhỏ lúc cô ấy chơi với Dung Lãng Nghệ thật đúng là không ít lần bị anh ta đánh qua.Dung Lãng Nghệ nhìn thấy đứa phiền phức này im miệng liền thoải mái quay đầu kéo 2 người đi ra ngoài nói chuyện.Đường Nguyên Khiết Đan nhìn thấy Dung Lãng Nghệ đi ra ngoài mà tức tối tâm can.“Dung Lãng Nghệ thật sự đánh các cô chứ?” Cô gái kế bên có chút kinh ngạc, nhìn Đường Nguyên Khiết Đan và Kiều Phương Hạ thấp giọng hỏi.Đường Nguyên Khiết Đan nhìn về phía đối phương, cô gái này cũng rất xinh đẹp, Dung Lãng Nghệ từ nhỏ thì đã thích thể loại dịu dàng rồi, ở đây có đến 3 người con gái, Dung Lãng Nghệ cố tình chị này đến chăm sóc họ, nhìn thấy có chút yêu kiều.Cô ấy suy nghĩ một hồi rồi gật đầu trả lời một cách nghiêm túc: “Thật sự có đánh đấy, đến lúc em lên đại học anh ta vẫn còn đánh em đấy”“Không thể nào?” Cô gái trước mặt tỏ vẻ kinh ngạc.“Em lừa chị làm gì chứ?” Đường Nguyên Khiết Đan nói xong, cuộn tay áo lên, đưa ra một vết sưng trên tay cho đối phương xem, “Chị nhìn xem, cái này là vừa nãy anh ta báu em đấy”Trên thực tế, đây là vết thương lúc nhỏ Đường Nguyên Khiết Đan ở nhà vô tình đụng vào góc tủ áo.Kiều Phương Hạ bên cạnh trơ mắt nhìn Đường Nguyên Khiết Đan nói dối, không lên tiếng.Đường Nguyên Khiết Đan đây là cố ý trả thù Dung Lãng Nghệ, bôi nhọ hình tượng của anh ta, làm cho anh ta bị gái lảng tránh.Cô gái nhìn thấy vết sưng trên tay của Đường Nguyên Khiết Đan liền biển sắc.Dừng một chút, lại hỏi Kiều Phương Hạ: “Hai cô cũng đều bị đánh qua sao?”Đường Nguyên Khiết Đan không đợi Kiều Phương Hạ trả lời liền nói: “Em của em còn nhỏ, tính khí lại tốt, trong nhà ai cũng thương nó, cho nên Dung Lãng Nghệ không dám đánh nó”Kiều Phương Hạ nhìn thấy cô nghiêm túc nói xàm vậy, nghẹn cười đến mức có chút thấy mệt.Đường Nguyên Khiết Đan cảm thấy mình cũng không nói bậy, bởi vì Dung Lãng Nghệ quả thật đánh cô vài lần rồi.Thấy cô gái có hứng thú với Dung Lãng Nghệ, cô ấy lại tiếp tục nói: “Dung Lãng Nghệ này không phải em nói anh ta chứ, em cảm giác anh ta có chút b**n th** đấy, ở trước mặt mọi người thì chắc chắn tốt đấy, cũng là một con người hiền lành, Trên thực tế ở nhà rất ngang ngược, em trai em cũng bị anh ta đánh này, anh ta thích lấy mấy cái khó chịu bên ngoài về phát tiết với gia đình lắm.Đường Nguyên Khiết Đan nhân tiện lại nói vài chuyện xấu lúc nhỏ của họ, vắt hết chất xám để bôi nhọ, chà đạp Dung Lãng Nghệ, bại hoại hình tượng của anh ta trong lòng các cô gái khác.Cô gái nghe xong chuyện xấu lúc nhỏ của Dung Lãng Nghệ, cười đến run rẩy hết cả người..

“.” Dung Lãng Nghệ trầm mặc một hồi, mặt không chút thay đổi trả lời: “Đường Nguyên Khiết Đan em có biết cái gì gọi là đưa mũi cao lên mặt không? Coi chừng bị đánh đấy”

Đường Nguyên Khiết Đan theo bản năng rụt người lại, hồi nhỏ lúc cô ấy chơi với Dung Lãng Nghệ thật đúng là không ít lần bị anh ta đánh qua.

Dung Lãng Nghệ nhìn thấy đứa phiền phức này im miệng liền thoải mái quay đầu kéo 2 người đi ra ngoài nói chuyện.

Đường Nguyên Khiết Đan nhìn thấy Dung Lãng Nghệ đi ra ngoài mà tức tối tâm can.

“Dung Lãng Nghệ thật sự đánh các cô chứ?” Cô gái kế bên có chút kinh ngạc, nhìn Đường Nguyên Khiết Đan và Kiều Phương Hạ thấp giọng hỏi.

Đường Nguyên Khiết Đan nhìn về phía đối phương, cô gái này cũng rất xinh đẹp, Dung Lãng Nghệ từ nhỏ thì đã thích thể loại dịu dàng rồi, ở đây có đến 3 người con gái, Dung Lãng Nghệ cố tình chị này đến chăm sóc họ, nhìn thấy có chút yêu kiều.

Cô ấy suy nghĩ một hồi rồi gật đầu trả lời một cách nghiêm túc: “Thật sự có đánh đấy, đến lúc em lên đại học anh ta vẫn còn đánh em đấy”

“Không thể nào?” Cô gái trước mặt tỏ vẻ kinh ngạc.

“Em lừa chị làm gì chứ?” Đường Nguyên Khiết Đan nói xong, cuộn tay áo lên, đưa ra một vết sưng trên tay cho đối phương xem, “Chị nhìn xem, cái này là vừa nãy anh ta báu em đấy”

Trên thực tế, đây là vết thương lúc nhỏ Đường Nguyên Khiết Đan ở nhà vô tình đụng vào góc tủ áo.

Kiều Phương Hạ bên cạnh trơ mắt nhìn Đường Nguyên Khiết Đan nói dối, không lên tiếng.

Đường Nguyên Khiết Đan đây là cố ý trả thù Dung Lãng Nghệ, bôi nhọ hình tượng của anh ta, làm cho anh ta bị gái lảng tránh.

Cô gái nhìn thấy vết sưng trên tay của Đường Nguyên Khiết Đan liền biển sắc.

Dừng một chút, lại hỏi Kiều Phương Hạ: “Hai cô cũng đều bị đánh qua sao?”

Đường Nguyên Khiết Đan không đợi Kiều Phương Hạ trả lời liền nói: “Em của em còn nhỏ, tính khí lại tốt, trong nhà ai cũng thương nó, cho nên Dung Lãng Nghệ không dám đánh nó”

Kiều Phương Hạ nhìn thấy cô nghiêm túc nói xàm vậy, nghẹn cười đến mức có chút thấy mệt.

Đường Nguyên Khiết Đan cảm thấy mình cũng không nói bậy, bởi vì Dung Lãng Nghệ quả thật đánh cô vài lần rồi.

Thấy cô gái có hứng thú với Dung Lãng Nghệ, cô ấy lại tiếp tục nói: “Dung Lãng Nghệ này không phải em nói anh ta chứ, em cảm giác anh ta có chút b**n th** đấy, ở trước mặt mọi người thì chắc chắn tốt đấy, cũng là một con người hiền lành, Trên thực tế ở nhà rất ngang ngược, em trai em cũng bị anh ta đánh này, anh ta thích lấy mấy cái khó chịu bên ngoài về phát tiết với gia đình lắm.

Đường Nguyên Khiết Đan nhân tiện lại nói vài chuyện xấu lúc nhỏ của họ, vắt hết chất xám để bôi nhọ, chà đạp Dung Lãng Nghệ, bại hoại hình tượng của anh ta trong lòng các cô gái khác.

Cô gái nghe xong chuyện xấu lúc nhỏ của Dung Lãng Nghệ, cười đến run rẩy hết cả người..

Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám NhậnTác giả: Thi ThiTruyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh“Kiều Phương Hạ.” Bên tai Kiều Phương Hạ vang lên tiêng hét tức giận, khiến cô trở lên tỉnh táo, mở mắt ra bắt gặp một đôi mắt âm hiểm. Cô ngẩn ra mất giây, mới nhận ra mình đang nằm trên giường của Lệ Đình Tuấn. Sau lần bạo ngược tối qua, toàn thân cơ thể Kiều Phương Hạ không có chỗ nào là không xanh tím, trên xương quai xanh trải đầy dấu đỏ, ánh mắt Lệ Đình Tuấn chạm vào thân thể nhỏ nhắn của cô, đồng tử đột nhiên nhíu chặt, sau đó kéo chăn ném lên người cô. Lúc này Kiều Phương Hạ mới hoảng sợ trốn vào trong chăn, đôi mắt trong veo của cô đột nhiên bị hơi nước làm ẩm ướt. Cô nhìn thấy Lệ Đình Tuấn đứng dậy, không nhìn cô lấy một cái mà đi vào phòng tắm, có chút không biết làm sao gọi anh một tiếng: “Anh.” Giọng nói vừa rơi xuống, ánh mắt Lệ Đình Tuấn sắc bén liếc về phía cô: “Anh?” Bởi vì giọng nói của anh quá lạnh lùng, Kiều Phương Hạ bị anh nhìn khiến trong lòng run rẩy, sau đó hoảng loạn thay đổi: “Cậu chủ.” Tối qua khi cô về nhà thì bị cúp điện, còn chưa làm rõ xảy ra chuyện gì… “.” Dung Lãng Nghệ trầm mặc một hồi, mặt không chút thay đổi trả lời: “Đường Nguyên Khiết Đan em có biết cái gì gọi là đưa mũi cao lên mặt không? Coi chừng bị đánh đấy”Đường Nguyên Khiết Đan theo bản năng rụt người lại, hồi nhỏ lúc cô ấy chơi với Dung Lãng Nghệ thật đúng là không ít lần bị anh ta đánh qua.Dung Lãng Nghệ nhìn thấy đứa phiền phức này im miệng liền thoải mái quay đầu kéo 2 người đi ra ngoài nói chuyện.Đường Nguyên Khiết Đan nhìn thấy Dung Lãng Nghệ đi ra ngoài mà tức tối tâm can.“Dung Lãng Nghệ thật sự đánh các cô chứ?” Cô gái kế bên có chút kinh ngạc, nhìn Đường Nguyên Khiết Đan và Kiều Phương Hạ thấp giọng hỏi.Đường Nguyên Khiết Đan nhìn về phía đối phương, cô gái này cũng rất xinh đẹp, Dung Lãng Nghệ từ nhỏ thì đã thích thể loại dịu dàng rồi, ở đây có đến 3 người con gái, Dung Lãng Nghệ cố tình chị này đến chăm sóc họ, nhìn thấy có chút yêu kiều.Cô ấy suy nghĩ một hồi rồi gật đầu trả lời một cách nghiêm túc: “Thật sự có đánh đấy, đến lúc em lên đại học anh ta vẫn còn đánh em đấy”“Không thể nào?” Cô gái trước mặt tỏ vẻ kinh ngạc.“Em lừa chị làm gì chứ?” Đường Nguyên Khiết Đan nói xong, cuộn tay áo lên, đưa ra một vết sưng trên tay cho đối phương xem, “Chị nhìn xem, cái này là vừa nãy anh ta báu em đấy”Trên thực tế, đây là vết thương lúc nhỏ Đường Nguyên Khiết Đan ở nhà vô tình đụng vào góc tủ áo.Kiều Phương Hạ bên cạnh trơ mắt nhìn Đường Nguyên Khiết Đan nói dối, không lên tiếng.Đường Nguyên Khiết Đan đây là cố ý trả thù Dung Lãng Nghệ, bôi nhọ hình tượng của anh ta, làm cho anh ta bị gái lảng tránh.Cô gái nhìn thấy vết sưng trên tay của Đường Nguyên Khiết Đan liền biển sắc.Dừng một chút, lại hỏi Kiều Phương Hạ: “Hai cô cũng đều bị đánh qua sao?”Đường Nguyên Khiết Đan không đợi Kiều Phương Hạ trả lời liền nói: “Em của em còn nhỏ, tính khí lại tốt, trong nhà ai cũng thương nó, cho nên Dung Lãng Nghệ không dám đánh nó”Kiều Phương Hạ nhìn thấy cô nghiêm túc nói xàm vậy, nghẹn cười đến mức có chút thấy mệt.Đường Nguyên Khiết Đan cảm thấy mình cũng không nói bậy, bởi vì Dung Lãng Nghệ quả thật đánh cô vài lần rồi.Thấy cô gái có hứng thú với Dung Lãng Nghệ, cô ấy lại tiếp tục nói: “Dung Lãng Nghệ này không phải em nói anh ta chứ, em cảm giác anh ta có chút b**n th** đấy, ở trước mặt mọi người thì chắc chắn tốt đấy, cũng là một con người hiền lành, Trên thực tế ở nhà rất ngang ngược, em trai em cũng bị anh ta đánh này, anh ta thích lấy mấy cái khó chịu bên ngoài về phát tiết với gia đình lắm.Đường Nguyên Khiết Đan nhân tiện lại nói vài chuyện xấu lúc nhỏ của họ, vắt hết chất xám để bôi nhọ, chà đạp Dung Lãng Nghệ, bại hoại hình tượng của anh ta trong lòng các cô gái khác.Cô gái nghe xong chuyện xấu lúc nhỏ của Dung Lãng Nghệ, cười đến run rẩy hết cả người..

Chương 767: Chương 767