Tác giả:

********** Bữa tiệc long trọng, trang phục thướt tha, ly rượu trao nhầm. “Mọi người biết gì chưa, Lê Hân Dư quay về rồi." "Đáng tiếc cho một cô gái xinh đẹp như vậy phải làm Lăng phu nhân trong bao nhiêu năm nay vẫn phòng không gối chiếc." "Từ khi kết hôn tới giờ, họ vẫn luôn ở riêng, Lê Hân Dư chẳng qua cũng chỉ có cái danh là Lăng phu nhân, nói không chừng chủ tịch Lăng còn không nhớ nổi cô ta trông như thế nào!" Mọi người được phen cười lớn. “Hôm nay là tiệc rượu của nhà họ Lăng, Lăng phu nhân cũng đã về nước rồi, chắc tối nay sẽ xuất hiện chứ nhỉ.” Có người không chờ được nữa muốn xem cảnh tượng náo nhiệt. "Vẫn còn gọi là Lăng phu nhân? Tôi tưởng bọn họ sớm đã li hôn rồi. Gánh cái hư danh lâu như vậy, Lê Hân Dư không sợ đau cổ à?" Một cô gái trẻ nghịch ngón tay đeo nhẫn ngọc, mỉa mai: "Đã không giữ chân đàn ông được sao còn không mau chóng ly hôn đi, nhường chủ tịch Lăng cho người khác.” Có người cười cô ta: “Nhường cho cô hả?” Cô gái trẻ ấy không tức giận, trong nụ cười còn mang…

Chương 335: Vẫn Bị Ướt

Hãy Cho Nhau Một Lối ThoátTác giả: Đang cập nhậtTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường********** Bữa tiệc long trọng, trang phục thướt tha, ly rượu trao nhầm. “Mọi người biết gì chưa, Lê Hân Dư quay về rồi." "Đáng tiếc cho một cô gái xinh đẹp như vậy phải làm Lăng phu nhân trong bao nhiêu năm nay vẫn phòng không gối chiếc." "Từ khi kết hôn tới giờ, họ vẫn luôn ở riêng, Lê Hân Dư chẳng qua cũng chỉ có cái danh là Lăng phu nhân, nói không chừng chủ tịch Lăng còn không nhớ nổi cô ta trông như thế nào!" Mọi người được phen cười lớn. “Hôm nay là tiệc rượu của nhà họ Lăng, Lăng phu nhân cũng đã về nước rồi, chắc tối nay sẽ xuất hiện chứ nhỉ.” Có người không chờ được nữa muốn xem cảnh tượng náo nhiệt. "Vẫn còn gọi là Lăng phu nhân? Tôi tưởng bọn họ sớm đã li hôn rồi. Gánh cái hư danh lâu như vậy, Lê Hân Dư không sợ đau cổ à?" Một cô gái trẻ nghịch ngón tay đeo nhẫn ngọc, mỉa mai: "Đã không giữ chân đàn ông được sao còn không mau chóng ly hôn đi, nhường chủ tịch Lăng cho người khác.” Có người cười cô ta: “Nhường cho cô hả?” Cô gái trẻ ấy không tức giận, trong nụ cười còn mang… "Lê Hân Dư, em không thay đổi được gì đâu, đây chính là số mạng của em”Dù muốn ở bên cạnh Giang Dật Hàn đến cỡ nào đi nữa, cô cũng đừng hòng được toại nguyện.Cô mãi mãi là người của anh.Lê Hân Dự bị k*ch th*ch bởi những lời nói nhục mạ của anh, nhưng sự thỏa mãn về thể xác đã phá vỡ sự xấu hổ bên trong có nhiều hơn.Lăng Diệu dùng sức siết chặt vòng eo mảnh mai của cô, như thể muốn bẻ gãy eo cô.“Lăng Diệu...!Lăng Diệu....!"Lê Hán Dư, em là của anh, anh không cho phép em nghĩ tới Giang Dật Hàn, em có nghe không?"Cô mù mịt nhìn vào mắt anh, nhưng ánh mắt lại mang theo vẻ mỉa mai.Lãng Diệu ôm lấy thân thể cô, năm đè lên người có trên hàng ghế sau.Bọn họ vẫn quấn chặt lấy nhau, chưa từng tách ra.Cả người Lê Hân Dư khô nóng đến khó chịu, cô rên lên từng tiếng: "Lăng Diệu.“Là anh đây, không sai.Anh khiến em sung sướng cho nên em đừng trở về bên cạnh Giang Dật Hàn được không?” Động tác của anh thô lỗ đến đáng sợ, hết lần này đến lần khác đâm xuống giống như muốn đâm thủng cơ thể cô, nhưng lời nói ra lại rất nhẹ nhàng.Cô căn chặt môi, ngoài kêu tên anh ra thì không chịu nói gì thêm nữa.Lăng Diệu lấy áo khoác che th*n th* tr*n tr** của cô, kéo quần lên sau đó ôm cô đi vào nhà.Lần này đổi mật mã vân tay, người ngoài hoàn toàn không thể mở cửa được nữa.Vì tay của Lăng Diệu đã mò mẫm những chỗ nên và không nên chạm trên người cô, ngón tay hơi nhờn dính, nên không thể quẹt vân tay được.Anh lại chà ngón tay lên mặt cô, lúc này mới mở cửa.Còn Lê Hân Dư thì lại yếu ớt dựa vào lòng anh, mỉm cười chua xót, đúng là anh ấy xem mình là một món đồ chơi...!Lăng Diệu đặt cô lên giường sau đó lại cởi áo khoác trên người cô, cơ thể mịn màng của cô phơi bày trước måt anh.Tay anh vẫn đặt lên người cô, xoa img.

"Lê Hân Dư, em không thay đổi được gì đâu, đây chính là số mạng của em”

Dù muốn ở bên cạnh Giang Dật Hàn đến cỡ nào đi nữa, cô cũng đừng hòng được toại nguyện.

Cô mãi mãi là người của anh.

Lê Hân Dự bị k*ch th*ch bởi những lời nói nhục mạ của anh, nhưng sự thỏa mãn về thể xác đã phá vỡ sự xấu hổ bên trong có nhiều hơn.

Lăng Diệu dùng sức siết chặt vòng eo mảnh mai của cô, như thể muốn bẻ gãy eo cô.

“Lăng Diệu...!Lăng Diệu....!

"Lê Hán Dư, em là của anh, anh không cho phép em nghĩ tới Giang Dật Hàn, em có nghe không?"

Cô mù mịt nhìn vào mắt anh, nhưng ánh mắt lại mang theo vẻ mỉa mai.

Lãng Diệu ôm lấy thân thể cô, năm đè lên người có trên hàng ghế sau.

Bọn họ vẫn quấn chặt lấy nhau, chưa từng tách ra.

Cả người Lê Hân Dư khô nóng đến khó chịu, cô rên lên từng tiếng: "Lăng Diệu.

“Là anh đây, không sai.

Anh khiến em sung sướng cho nên em đừng trở về bên cạnh Giang Dật Hàn được không?” Động tác của anh thô lỗ đến đáng sợ, hết lần này đến lần khác đâm xuống giống như muốn đâm thủng cơ thể cô, nhưng lời nói ra lại rất nhẹ nhàng.

Cô căn chặt môi, ngoài kêu tên anh ra thì không chịu nói gì thêm nữa.

Lăng Diệu lấy áo khoác che th*n th* tr*n tr** của cô, kéo quần lên sau đó ôm cô đi vào nhà.

Lần này đổi mật mã vân tay, người ngoài hoàn toàn không thể mở cửa được nữa.

Vì tay của Lăng Diệu đã mò mẫm những chỗ nên và không nên chạm trên người cô, ngón tay hơi nhờn dính, nên không thể quẹt vân tay được.

Anh lại chà ngón tay lên mặt cô, lúc này mới mở cửa.

Còn Lê Hân Dư thì lại yếu ớt dựa vào lòng anh, mỉm cười chua xót, đúng là anh ấy xem mình là một món đồ chơi...!

Lăng Diệu đặt cô lên giường sau đó lại cởi áo khoác trên người cô, cơ thể mịn màng của cô phơi bày trước måt anh.

Tay anh vẫn đặt lên người cô, xoa img.

Hãy Cho Nhau Một Lối ThoátTác giả: Đang cập nhậtTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường********** Bữa tiệc long trọng, trang phục thướt tha, ly rượu trao nhầm. “Mọi người biết gì chưa, Lê Hân Dư quay về rồi." "Đáng tiếc cho một cô gái xinh đẹp như vậy phải làm Lăng phu nhân trong bao nhiêu năm nay vẫn phòng không gối chiếc." "Từ khi kết hôn tới giờ, họ vẫn luôn ở riêng, Lê Hân Dư chẳng qua cũng chỉ có cái danh là Lăng phu nhân, nói không chừng chủ tịch Lăng còn không nhớ nổi cô ta trông như thế nào!" Mọi người được phen cười lớn. “Hôm nay là tiệc rượu của nhà họ Lăng, Lăng phu nhân cũng đã về nước rồi, chắc tối nay sẽ xuất hiện chứ nhỉ.” Có người không chờ được nữa muốn xem cảnh tượng náo nhiệt. "Vẫn còn gọi là Lăng phu nhân? Tôi tưởng bọn họ sớm đã li hôn rồi. Gánh cái hư danh lâu như vậy, Lê Hân Dư không sợ đau cổ à?" Một cô gái trẻ nghịch ngón tay đeo nhẫn ngọc, mỉa mai: "Đã không giữ chân đàn ông được sao còn không mau chóng ly hôn đi, nhường chủ tịch Lăng cho người khác.” Có người cười cô ta: “Nhường cho cô hả?” Cô gái trẻ ấy không tức giận, trong nụ cười còn mang… "Lê Hân Dư, em không thay đổi được gì đâu, đây chính là số mạng của em”Dù muốn ở bên cạnh Giang Dật Hàn đến cỡ nào đi nữa, cô cũng đừng hòng được toại nguyện.Cô mãi mãi là người của anh.Lê Hân Dự bị k*ch th*ch bởi những lời nói nhục mạ của anh, nhưng sự thỏa mãn về thể xác đã phá vỡ sự xấu hổ bên trong có nhiều hơn.Lăng Diệu dùng sức siết chặt vòng eo mảnh mai của cô, như thể muốn bẻ gãy eo cô.“Lăng Diệu...!Lăng Diệu....!"Lê Hán Dư, em là của anh, anh không cho phép em nghĩ tới Giang Dật Hàn, em có nghe không?"Cô mù mịt nhìn vào mắt anh, nhưng ánh mắt lại mang theo vẻ mỉa mai.Lãng Diệu ôm lấy thân thể cô, năm đè lên người có trên hàng ghế sau.Bọn họ vẫn quấn chặt lấy nhau, chưa từng tách ra.Cả người Lê Hân Dư khô nóng đến khó chịu, cô rên lên từng tiếng: "Lăng Diệu.“Là anh đây, không sai.Anh khiến em sung sướng cho nên em đừng trở về bên cạnh Giang Dật Hàn được không?” Động tác của anh thô lỗ đến đáng sợ, hết lần này đến lần khác đâm xuống giống như muốn đâm thủng cơ thể cô, nhưng lời nói ra lại rất nhẹ nhàng.Cô căn chặt môi, ngoài kêu tên anh ra thì không chịu nói gì thêm nữa.Lăng Diệu lấy áo khoác che th*n th* tr*n tr** của cô, kéo quần lên sau đó ôm cô đi vào nhà.Lần này đổi mật mã vân tay, người ngoài hoàn toàn không thể mở cửa được nữa.Vì tay của Lăng Diệu đã mò mẫm những chỗ nên và không nên chạm trên người cô, ngón tay hơi nhờn dính, nên không thể quẹt vân tay được.Anh lại chà ngón tay lên mặt cô, lúc này mới mở cửa.Còn Lê Hân Dư thì lại yếu ớt dựa vào lòng anh, mỉm cười chua xót, đúng là anh ấy xem mình là một món đồ chơi...!Lăng Diệu đặt cô lên giường sau đó lại cởi áo khoác trên người cô, cơ thể mịn màng của cô phơi bày trước måt anh.Tay anh vẫn đặt lên người cô, xoa img.

Chương 335: Vẫn Bị Ướt