Tác giả:

“Kiều Phương Hạ.” Bên tai Kiều Phương Hạ vang lên tiêng hét tức giận, khiến cô trở lên tỉnh táo, mở mắt ra bắt gặp một đôi mắt âm hiểm. Cô ngẩn ra mất giây, mới nhận ra mình đang nằm trên giường của Lệ Đình Tuấn. Sau lần bạo ngược tối qua, toàn thân cơ thể Kiều Phương Hạ không có chỗ nào là không xanh tím, trên xương quai xanh trải đầy dấu đỏ, ánh mắt Lệ Đình Tuấn chạm vào thân thể nhỏ nhắn của cô, đồng tử đột nhiên nhíu chặt, sau đó kéo chăn ném lên người cô. Lúc này Kiều Phương Hạ mới hoảng sợ trốn vào trong chăn, đôi mắt trong veo của cô đột nhiên bị hơi nước làm ẩm ướt. Cô nhìn thấy Lệ Đình Tuấn đứng dậy, không nhìn cô lấy một cái mà đi vào phòng tắm, có chút không biết làm sao gọi anh một tiếng: “Anh.” Giọng nói vừa rơi xuống, ánh mắt Lệ Đình Tuấn sắc bén liếc về phía cô: “Anh?” Bởi vì giọng nói của anh quá lạnh lùng, Kiều Phương Hạ bị anh nhìn khiến trong lòng run rẩy, sau đó hoảng loạn thay đổi: “Cậu chủ.” Tối qua khi cô về nhà thì bị cúp điện, còn chưa làm rõ xảy ra chuyện gì…

Chương 967

Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám NhậnTác giả: Thi ThiTruyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh“Kiều Phương Hạ.” Bên tai Kiều Phương Hạ vang lên tiêng hét tức giận, khiến cô trở lên tỉnh táo, mở mắt ra bắt gặp một đôi mắt âm hiểm. Cô ngẩn ra mất giây, mới nhận ra mình đang nằm trên giường của Lệ Đình Tuấn. Sau lần bạo ngược tối qua, toàn thân cơ thể Kiều Phương Hạ không có chỗ nào là không xanh tím, trên xương quai xanh trải đầy dấu đỏ, ánh mắt Lệ Đình Tuấn chạm vào thân thể nhỏ nhắn của cô, đồng tử đột nhiên nhíu chặt, sau đó kéo chăn ném lên người cô. Lúc này Kiều Phương Hạ mới hoảng sợ trốn vào trong chăn, đôi mắt trong veo của cô đột nhiên bị hơi nước làm ẩm ướt. Cô nhìn thấy Lệ Đình Tuấn đứng dậy, không nhìn cô lấy một cái mà đi vào phòng tắm, có chút không biết làm sao gọi anh một tiếng: “Anh.” Giọng nói vừa rơi xuống, ánh mắt Lệ Đình Tuấn sắc bén liếc về phía cô: “Anh?” Bởi vì giọng nói của anh quá lạnh lùng, Kiều Phương Hạ bị anh nhìn khiến trong lòng run rẩy, sau đó hoảng loạn thay đổi: “Cậu chủ.” Tối qua khi cô về nhà thì bị cúp điện, còn chưa làm rõ xảy ra chuyện gì… Nhưng nếu như Trạm Khánh Minh không đưa cô về phòng, anh nhất định không thể chịu được ngày mai phải tiếp tục nhìn Trạm Khánh Minh giữ Kiều Phương Hạ bên người, động tay động chân với cô.Hiện tại anh đã nhẫn nại đến cực hạn rồi.Thật sự chọc giận anh, anh có thể đánh bật cả Quân Diệt.Kiều Phương Hạ đã hiểu ý đồ cảnh cáo trong ánh mắt của anh, hai người lại nhìn nhau vài giây, Lệ Đình Tuấn xoay người lại đi tới ngồi xuống chỗ của mình.Giống như người vừa làm ra hành động hoang đường ban nãy không phải là anh vậy.Kiều Phương Hạ hơi cúi đầu ngồi bên cạnh Trạm Đình Xuyên, mà lần này Trạm Đình Xuyên không nói được lời nào, anh ta bưng ly rượu lên uống hết số rượu còn lại trong ly, sau đó lại tiếp tục đánh bài như không có chuyện gì xảy ra.Lệ Đình Tuấn và Trạm Khánh Minh quen biết nhau ở nước ngoài.Trái tim của Trạm Khánh Minh có tật, lúc đó có một vụ ám sát nhằm vào anh ta đã suýt chút nữa g**t ch*t anh ta.Đúng vào lúc anh ta sắp không chống đỡ được nữa thì Lệ Đình Tuấn đã vừa vặn xuất hiện cứu giúp.Mặc dù có người nói với Trạm Khánh Minh rằng sự xuất hiện đúng lúc của Lệ Đình Tuấn có thể chính là một âm mưu.Bởi vì Lệ Đình Tuấn muốn phát triển quyền lực trong giới thương mại, nếu chỉ dựa vào quan hệ của một mình anh thì không đủ cho anh có thể đứng vững, Trạm Khánh Minh có thể cho anh thứ anh muốn.Nhưng Trạm Khánh Minh cảm thấy cho dù có thế thì anh ta cũng không quan tâm.Lệ Đình Tuấn giỏi giở thủ đoạn, nhưng bản thân anh ta cũng không hơn Lê ĐìnhTuấn bao nhiêu, hơn nữa loại người như Lệ Đình Tuấn mới đủ tư cách làm bạn với anh ta, những người khác anh ta không để vào mắt.Đêm nay, vì người phụ nữ Phó Kiều này mà Lệ Đình Tuấn ầm ĩvới anh ta như thế.Khiến trái tim anh ta hơi băng giá.Tình cảm anh em suốt mười năm, tính ra còn chẳng bằng một người phụ nữ mới quen được vài tháng.Không khí trong phòng càng lúc càng trở nên tế nhị.“Không chơi nữa” Trạm Khánh Minh ngửa bài ra, bỗng nhiên ném lên bàn, vẻ mặt thản nhiên đứng dậy và nói.“Anh không chơi nữa à?” Thẩm Minh Hân lập tức giương mắt nhìn anh ta: “Vốn dĩ định trông chờ vào hàng triệu Euro mà vài hôm nay mấy người thua em để đi lấy chiếc xe mới mà”“Em thích xe có kiểu dáng số hiệu kích cỡ thế nào thì gửi qua cho anh, anh mua cho em là được, tốn công tốn sức như vậy làm cái gì” Trạm Khánh Minh lại cười.Dứt lời, anh ta nghiêng đầu nhìn Lệ Đình Tuấn phía đối diện và nói: “Còn có thể trông cậy vào Tuấn mua cho em à?”Lời này của Trạm Khánh Minh nói ra cũng là mang theo vài phần hàm ý, chỉ thiếu điều nói trực tiếp với Thẩm Minh Hân rằng anh ta biết đêm nay cô ấy hướng về LệĐình Tuấn, ý nói cô ấy tốn sức cũng không thu được kết quả gì.Những người ở đây đều là những người thông minh, không cần phải nói toẹt ra, trong lòng mọi người ít nhiều cũng có thể hiểu.Thẩm Minh Hân giả bộ nghe không hiểu.Thật ra Thẩm Minh Hân cũng đang kéo dài thời gian cho Kiều Phương Hạ, nếu Trạm Khánh Minh đưa cô về phòng, sau đó sẽ không có ai có thể giúp cô được nữa..

Nhưng nếu như Trạm Khánh Minh không đưa cô về phòng, anh nhất định không thể chịu được ngày mai phải tiếp tục nhìn Trạm Khánh Minh giữ Kiều Phương Hạ bên người, động tay động chân với cô.

Hiện tại anh đã nhẫn nại đến cực hạn rồi.

Thật sự chọc giận anh, anh có thể đánh bật cả Quân Diệt.

Kiều Phương Hạ đã hiểu ý đồ cảnh cáo trong ánh mắt của anh, hai người lại nhìn nhau vài giây, Lệ Đình Tuấn xoay người lại đi tới ngồi xuống chỗ của mình.

Giống như người vừa làm ra hành động hoang đường ban nãy không phải là anh vậy.

Kiều Phương Hạ hơi cúi đầu ngồi bên cạnh Trạm Đình Xuyên, mà lần này Trạm Đình Xuyên không nói được lời nào, anh ta bưng ly rượu lên uống hết số rượu còn lại trong ly, sau đó lại tiếp tục đánh bài như không có chuyện gì xảy ra.

Lệ Đình Tuấn và Trạm Khánh Minh quen biết nhau ở nước ngoài.

Trái tim của Trạm Khánh Minh có tật, lúc đó có một vụ ám sát nhằm vào anh ta đã suýt chút nữa g**t ch*t anh ta.

Đúng vào lúc anh ta sắp không chống đỡ được nữa thì Lệ Đình Tuấn đã vừa vặn xuất hiện cứu giúp.

Mặc dù có người nói với Trạm Khánh Minh rằng sự xuất hiện đúng lúc của Lệ Đình Tuấn có thể chính là một âm mưu.

Bởi vì Lệ Đình Tuấn muốn phát triển quyền lực trong giới thương mại, nếu chỉ dựa vào quan hệ của một mình anh thì không đủ cho anh có thể đứng vững, Trạm Khánh Minh có thể cho anh thứ anh muốn.

Nhưng Trạm Khánh Minh cảm thấy cho dù có thế thì anh ta cũng không quan tâm.

Lệ Đình Tuấn giỏi giở thủ đoạn, nhưng bản thân anh ta cũng không hơn Lê Đình

Tuấn bao nhiêu, hơn nữa loại người như Lệ Đình Tuấn mới đủ tư cách làm bạn với anh ta, những người khác anh ta không để vào mắt.

Đêm nay, vì người phụ nữ Phó Kiều này mà Lệ Đình Tuấn ầm ĩvới anh ta như thế.

Khiến trái tim anh ta hơi băng giá.

Tình cảm anh em suốt mười năm, tính ra còn chẳng bằng một người phụ nữ mới quen được vài tháng.

Không khí trong phòng càng lúc càng trở nên tế nhị.

“Không chơi nữa” Trạm Khánh Minh ngửa bài ra, bỗng nhiên ném lên bàn, vẻ mặt thản nhiên đứng dậy và nói.

“Anh không chơi nữa à?” Thẩm Minh Hân lập tức giương mắt nhìn anh ta: “Vốn dĩ định trông chờ vào hàng triệu Euro mà vài hôm nay mấy người thua em để đi lấy chiếc xe mới mà”

“Em thích xe có kiểu dáng số hiệu kích cỡ thế nào thì gửi qua cho anh, anh mua cho em là được, tốn công tốn sức như vậy làm cái gì” Trạm Khánh Minh lại cười.

Dứt lời, anh ta nghiêng đầu nhìn Lệ Đình Tuấn phía đối diện và nói: “Còn có thể trông cậy vào Tuấn mua cho em à?”

Lời này của Trạm Khánh Minh nói ra cũng là mang theo vài phần hàm ý, chỉ thiếu điều nói trực tiếp với Thẩm Minh Hân rằng anh ta biết đêm nay cô ấy hướng về Lệ

Đình Tuấn, ý nói cô ấy tốn sức cũng không thu được kết quả gì.

Những người ở đây đều là những người thông minh, không cần phải nói toẹt ra, trong lòng mọi người ít nhiều cũng có thể hiểu.

Thẩm Minh Hân giả bộ nghe không hiểu.

Thật ra Thẩm Minh Hân cũng đang kéo dài thời gian cho Kiều Phương Hạ, nếu Trạm Khánh Minh đưa cô về phòng, sau đó sẽ không có ai có thể giúp cô được nữa.

.

Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám NhậnTác giả: Thi ThiTruyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh“Kiều Phương Hạ.” Bên tai Kiều Phương Hạ vang lên tiêng hét tức giận, khiến cô trở lên tỉnh táo, mở mắt ra bắt gặp một đôi mắt âm hiểm. Cô ngẩn ra mất giây, mới nhận ra mình đang nằm trên giường của Lệ Đình Tuấn. Sau lần bạo ngược tối qua, toàn thân cơ thể Kiều Phương Hạ không có chỗ nào là không xanh tím, trên xương quai xanh trải đầy dấu đỏ, ánh mắt Lệ Đình Tuấn chạm vào thân thể nhỏ nhắn của cô, đồng tử đột nhiên nhíu chặt, sau đó kéo chăn ném lên người cô. Lúc này Kiều Phương Hạ mới hoảng sợ trốn vào trong chăn, đôi mắt trong veo của cô đột nhiên bị hơi nước làm ẩm ướt. Cô nhìn thấy Lệ Đình Tuấn đứng dậy, không nhìn cô lấy một cái mà đi vào phòng tắm, có chút không biết làm sao gọi anh một tiếng: “Anh.” Giọng nói vừa rơi xuống, ánh mắt Lệ Đình Tuấn sắc bén liếc về phía cô: “Anh?” Bởi vì giọng nói của anh quá lạnh lùng, Kiều Phương Hạ bị anh nhìn khiến trong lòng run rẩy, sau đó hoảng loạn thay đổi: “Cậu chủ.” Tối qua khi cô về nhà thì bị cúp điện, còn chưa làm rõ xảy ra chuyện gì… Nhưng nếu như Trạm Khánh Minh không đưa cô về phòng, anh nhất định không thể chịu được ngày mai phải tiếp tục nhìn Trạm Khánh Minh giữ Kiều Phương Hạ bên người, động tay động chân với cô.Hiện tại anh đã nhẫn nại đến cực hạn rồi.Thật sự chọc giận anh, anh có thể đánh bật cả Quân Diệt.Kiều Phương Hạ đã hiểu ý đồ cảnh cáo trong ánh mắt của anh, hai người lại nhìn nhau vài giây, Lệ Đình Tuấn xoay người lại đi tới ngồi xuống chỗ của mình.Giống như người vừa làm ra hành động hoang đường ban nãy không phải là anh vậy.Kiều Phương Hạ hơi cúi đầu ngồi bên cạnh Trạm Đình Xuyên, mà lần này Trạm Đình Xuyên không nói được lời nào, anh ta bưng ly rượu lên uống hết số rượu còn lại trong ly, sau đó lại tiếp tục đánh bài như không có chuyện gì xảy ra.Lệ Đình Tuấn và Trạm Khánh Minh quen biết nhau ở nước ngoài.Trái tim của Trạm Khánh Minh có tật, lúc đó có một vụ ám sát nhằm vào anh ta đã suýt chút nữa g**t ch*t anh ta.Đúng vào lúc anh ta sắp không chống đỡ được nữa thì Lệ Đình Tuấn đã vừa vặn xuất hiện cứu giúp.Mặc dù có người nói với Trạm Khánh Minh rằng sự xuất hiện đúng lúc của Lệ Đình Tuấn có thể chính là một âm mưu.Bởi vì Lệ Đình Tuấn muốn phát triển quyền lực trong giới thương mại, nếu chỉ dựa vào quan hệ của một mình anh thì không đủ cho anh có thể đứng vững, Trạm Khánh Minh có thể cho anh thứ anh muốn.Nhưng Trạm Khánh Minh cảm thấy cho dù có thế thì anh ta cũng không quan tâm.Lệ Đình Tuấn giỏi giở thủ đoạn, nhưng bản thân anh ta cũng không hơn Lê ĐìnhTuấn bao nhiêu, hơn nữa loại người như Lệ Đình Tuấn mới đủ tư cách làm bạn với anh ta, những người khác anh ta không để vào mắt.Đêm nay, vì người phụ nữ Phó Kiều này mà Lệ Đình Tuấn ầm ĩvới anh ta như thế.Khiến trái tim anh ta hơi băng giá.Tình cảm anh em suốt mười năm, tính ra còn chẳng bằng một người phụ nữ mới quen được vài tháng.Không khí trong phòng càng lúc càng trở nên tế nhị.“Không chơi nữa” Trạm Khánh Minh ngửa bài ra, bỗng nhiên ném lên bàn, vẻ mặt thản nhiên đứng dậy và nói.“Anh không chơi nữa à?” Thẩm Minh Hân lập tức giương mắt nhìn anh ta: “Vốn dĩ định trông chờ vào hàng triệu Euro mà vài hôm nay mấy người thua em để đi lấy chiếc xe mới mà”“Em thích xe có kiểu dáng số hiệu kích cỡ thế nào thì gửi qua cho anh, anh mua cho em là được, tốn công tốn sức như vậy làm cái gì” Trạm Khánh Minh lại cười.Dứt lời, anh ta nghiêng đầu nhìn Lệ Đình Tuấn phía đối diện và nói: “Còn có thể trông cậy vào Tuấn mua cho em à?”Lời này của Trạm Khánh Minh nói ra cũng là mang theo vài phần hàm ý, chỉ thiếu điều nói trực tiếp với Thẩm Minh Hân rằng anh ta biết đêm nay cô ấy hướng về LệĐình Tuấn, ý nói cô ấy tốn sức cũng không thu được kết quả gì.Những người ở đây đều là những người thông minh, không cần phải nói toẹt ra, trong lòng mọi người ít nhiều cũng có thể hiểu.Thẩm Minh Hân giả bộ nghe không hiểu.Thật ra Thẩm Minh Hân cũng đang kéo dài thời gian cho Kiều Phương Hạ, nếu Trạm Khánh Minh đưa cô về phòng, sau đó sẽ không có ai có thể giúp cô được nữa..

Chương 967