Tác giả:

“Kiều Phương Hạ.” Bên tai Kiều Phương Hạ vang lên tiêng hét tức giận, khiến cô trở lên tỉnh táo, mở mắt ra bắt gặp một đôi mắt âm hiểm. Cô ngẩn ra mất giây, mới nhận ra mình đang nằm trên giường của Lệ Đình Tuấn. Sau lần bạo ngược tối qua, toàn thân cơ thể Kiều Phương Hạ không có chỗ nào là không xanh tím, trên xương quai xanh trải đầy dấu đỏ, ánh mắt Lệ Đình Tuấn chạm vào thân thể nhỏ nhắn của cô, đồng tử đột nhiên nhíu chặt, sau đó kéo chăn ném lên người cô. Lúc này Kiều Phương Hạ mới hoảng sợ trốn vào trong chăn, đôi mắt trong veo của cô đột nhiên bị hơi nước làm ẩm ướt. Cô nhìn thấy Lệ Đình Tuấn đứng dậy, không nhìn cô lấy một cái mà đi vào phòng tắm, có chút không biết làm sao gọi anh một tiếng: “Anh.” Giọng nói vừa rơi xuống, ánh mắt Lệ Đình Tuấn sắc bén liếc về phía cô: “Anh?” Bởi vì giọng nói của anh quá lạnh lùng, Kiều Phương Hạ bị anh nhìn khiến trong lòng run rẩy, sau đó hoảng loạn thay đổi: “Cậu chủ.” Tối qua khi cô về nhà thì bị cúp điện, còn chưa làm rõ xảy ra chuyện gì…

Chương 1006

Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám NhậnTác giả: Thi ThiTruyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh“Kiều Phương Hạ.” Bên tai Kiều Phương Hạ vang lên tiêng hét tức giận, khiến cô trở lên tỉnh táo, mở mắt ra bắt gặp một đôi mắt âm hiểm. Cô ngẩn ra mất giây, mới nhận ra mình đang nằm trên giường của Lệ Đình Tuấn. Sau lần bạo ngược tối qua, toàn thân cơ thể Kiều Phương Hạ không có chỗ nào là không xanh tím, trên xương quai xanh trải đầy dấu đỏ, ánh mắt Lệ Đình Tuấn chạm vào thân thể nhỏ nhắn của cô, đồng tử đột nhiên nhíu chặt, sau đó kéo chăn ném lên người cô. Lúc này Kiều Phương Hạ mới hoảng sợ trốn vào trong chăn, đôi mắt trong veo của cô đột nhiên bị hơi nước làm ẩm ướt. Cô nhìn thấy Lệ Đình Tuấn đứng dậy, không nhìn cô lấy một cái mà đi vào phòng tắm, có chút không biết làm sao gọi anh một tiếng: “Anh.” Giọng nói vừa rơi xuống, ánh mắt Lệ Đình Tuấn sắc bén liếc về phía cô: “Anh?” Bởi vì giọng nói của anh quá lạnh lùng, Kiều Phương Hạ bị anh nhìn khiến trong lòng run rẩy, sau đó hoảng loạn thay đổi: “Cậu chủ.” Tối qua khi cô về nhà thì bị cúp điện, còn chưa làm rõ xảy ra chuyện gì… Đương nhiên Kiều Phương Hạ không biết vừa mới xảy ra chuyện gì, cô uống hai ngụm nước, còn chưa kịp nói chuyện với Chu Thoại My ở bên cạnh thì Hà Vận đã lên tiếng hướng dẫn cho bọn họ: “Mọi người hãy tranh thủ thời gian ăn uống để tìm hiểu lãn nhau một chút, để cuộc hẹn sau đó không phải xấu hổ lúng túng nữa”Lúc này Kiều Phương Hạ mới hiểu ra.Cô liếc nhìn Từ Đình Vinh ở phía đối diện, bởi vì trước đó hai người chưa nói chuyện với nhau, cô mới chỉ cố gắng nhớ được tên của anh ta.Từ Đình Vinh mỉm cười với cô trước, hỏi: “Tôi nghe chị Vận nói cô mới từ nước ngoài về được nửa năm phải không?”“Ừm” Kiều Phương Hạ gật đầu.“Thật trùng hợp, tôi cùng vừa từ nước ngoài trở về không lâu” Từ.Đình Vinh tiếp tục nói chủ đề này.“Tôi cũng vậy” Ty Hoàng Nam ở bên cạnh Từ Đình Vinh đột nhiên xen vào trả lời *,, Chu Thoại My không có gì để nói.Đương nhiên cô ta không có hứng thú với Ty Hoàng Nam chút nào, nhưng Ty Hoàng Nam lại không nói chuyện với cô ta, ngược lại còn nói chuyện với hai người bọn họ, nếu cô cũng lên tiếng thì xấu hổ biết bao chứ?Cô ta im lặng vài giây xen vào giữa ba người, nhắm mắt hỏi: “Vậy trước đây mọi người đi du học phát triển ở đâu vậy? Tôi từ nhỏ đã lớn lên ở nước Hàn Lăng, còn mọi người thì sao?”“Tôi ở nước Thanh Sơn” Từ Đình Vinh trả lời trước.Ánh mắt Chu Thoại My âm u.“Tôi cũng ở nước Thanh Sơn” Ty Hoàng Nam lạnh lùng đáp.“Vậy trước đó hai người không quen biết nhau sao?” Chu Thoại My tò mò hỏi.“Không quen biết” Vẻ mặt Ty Hoàng Nam tỏ ra ghét bỏ như muốn nói rằng “Ai thèm quen biết anh ta chứ”, quẹt miệng trả lời Chương 820: Một xe hoa hồng Từ Đình Vinh liếc nhìn Ty Hoàng Nam nói: “Hình như tôi đã từng gặp anh rồi”“Vậy sao?” Ty Hoàng Nam cũng liếc nhìn anh ta một cái.“Không phải anh đầu tư vào trò chơi thi đấu sao?” Từ Đình Vinh hỏi ngược lại anh ta.*Trò chơi thi đấu chỉ là một trong những công việc phụ của tôi thôi” Ty Hoàng Nam không chút quan tâm trả lời.‘Vì Từ Đình Vinh đã nhắc tới trò chơi trước nên Ty Hoàng Nam lập tức nhìn về phía Kiều Phương Hạ, nói: “Không phải chị chơi game rất giỏi sao? Khi quay xong, có muốn đến chiến đội của tôi tham quan một chút không?”Kiều Phương Hạ cau mày, hỏi ngược lại: “Sao cậu biết tôi biết chơi game?”Ty Hoàng Nam lập tức làm vẻ mặt bí ẩn, trả lời: “Thì tôi biết vậy thôi”Khuôn mặt Ty Hoàng Nam tuy trưởng thành nhưng vẫn còn chút trẻ con, đẹp trai nhưng cũng đáng yêu, khi gửi thiết bị đến cho Kiều Phương Hạ cô đã không nhịn được cười ‘Có chút giống như đang chơi đùa với một anh bạn nhỏ vậy.Từ Đình Vinh im lặng liếc về Ty Hoàng Nam mấy lần, hỏi anh ta: “Anh thích Phó Kiều sao?”.

Đương nhiên Kiều Phương Hạ không biết vừa mới xảy ra chuyện gì, cô uống hai ngụm nước, còn chưa kịp nói chuyện với Chu Thoại My ở bên cạnh thì Hà Vận đã lên tiếng hướng dẫn cho bọn họ: “Mọi người hãy tranh thủ thời gian ăn uống để tìm hiểu lãn nhau một chút, để cuộc hẹn sau đó không phải xấu hổ lúng túng nữa”

Lúc này Kiều Phương Hạ mới hiểu ra.

Cô liếc nhìn Từ Đình Vinh ở phía đối diện, bởi vì trước đó hai người chưa nói chuyện với nhau, cô mới chỉ cố gắng nhớ được tên của anh ta.

Từ Đình Vinh mỉm cười với cô trước, hỏi: “Tôi nghe chị Vận nói cô mới từ nước ngoài về được nửa năm phải không?”

“Ừm” Kiều Phương Hạ gật đầu.

“Thật trùng hợp, tôi cùng vừa từ nước ngoài trở về không lâu” Từ.

Đình Vinh tiếp tục nói chủ đề này.

“Tôi cũng vậy” Ty Hoàng Nam ở bên cạnh Từ Đình Vinh đột nhiên xen vào trả lời *,, Chu Thoại My không có gì để nói.

Đương nhiên cô ta không có hứng thú với Ty Hoàng Nam chút nào, nhưng Ty Hoàng Nam lại không nói chuyện với cô ta, ngược lại còn nói chuyện với hai người bọn họ, nếu cô cũng lên tiếng thì xấu hổ biết bao chứ?

Cô ta im lặng vài giây xen vào giữa ba người, nhắm mắt hỏi: “Vậy trước đây mọi người đi du học phát triển ở đâu vậy? Tôi từ nhỏ đã lớn lên ở nước Hàn Lăng, còn mọi người thì sao?”

“Tôi ở nước Thanh Sơn” Từ Đình Vinh trả lời trước.

Ánh mắt Chu Thoại My âm u.

“Tôi cũng ở nước Thanh Sơn” Ty Hoàng Nam lạnh lùng đáp.

“Vậy trước đó hai người không quen biết nhau sao?” Chu Thoại My tò mò hỏi.

“Không quen biết” Vẻ mặt Ty Hoàng Nam tỏ ra ghét bỏ như muốn nói rằng “Ai thèm quen biết anh ta chứ”, quẹt miệng trả lời Chương 820: Một xe hoa hồng Từ Đình Vinh liếc nhìn Ty Hoàng Nam nói: “Hình như tôi đã từng gặp anh rồi”

“Vậy sao?” Ty Hoàng Nam cũng liếc nhìn anh ta một cái.

“Không phải anh đầu tư vào trò chơi thi đấu sao?” Từ Đình Vinh hỏi ngược lại anh ta.

*Trò chơi thi đấu chỉ là một trong những công việc phụ của tôi thôi” Ty Hoàng Nam không chút quan tâm trả lời.

‘Vì Từ Đình Vinh đã nhắc tới trò chơi trước nên Ty Hoàng Nam lập tức nhìn về phía Kiều Phương Hạ, nói: “Không phải chị chơi game rất giỏi sao? Khi quay xong, có muốn đến chiến đội của tôi tham quan một chút không?”

Kiều Phương Hạ cau mày, hỏi ngược lại: “Sao cậu biết tôi biết chơi game?”

Ty Hoàng Nam lập tức làm vẻ mặt bí ẩn, trả lời: “Thì tôi biết vậy thôi”

Khuôn mặt Ty Hoàng Nam tuy trưởng thành nhưng vẫn còn chút trẻ con, đẹp trai nhưng cũng đáng yêu, khi gửi thiết bị đến cho Kiều Phương Hạ cô đã không nhịn được cười ‘Có chút giống như đang chơi đùa với một anh bạn nhỏ vậy.

Từ Đình Vinh im lặng liếc về Ty Hoàng Nam mấy lần, hỏi anh ta: “Anh thích Phó Kiều sao?”.

Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám NhậnTác giả: Thi ThiTruyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh“Kiều Phương Hạ.” Bên tai Kiều Phương Hạ vang lên tiêng hét tức giận, khiến cô trở lên tỉnh táo, mở mắt ra bắt gặp một đôi mắt âm hiểm. Cô ngẩn ra mất giây, mới nhận ra mình đang nằm trên giường của Lệ Đình Tuấn. Sau lần bạo ngược tối qua, toàn thân cơ thể Kiều Phương Hạ không có chỗ nào là không xanh tím, trên xương quai xanh trải đầy dấu đỏ, ánh mắt Lệ Đình Tuấn chạm vào thân thể nhỏ nhắn của cô, đồng tử đột nhiên nhíu chặt, sau đó kéo chăn ném lên người cô. Lúc này Kiều Phương Hạ mới hoảng sợ trốn vào trong chăn, đôi mắt trong veo của cô đột nhiên bị hơi nước làm ẩm ướt. Cô nhìn thấy Lệ Đình Tuấn đứng dậy, không nhìn cô lấy một cái mà đi vào phòng tắm, có chút không biết làm sao gọi anh một tiếng: “Anh.” Giọng nói vừa rơi xuống, ánh mắt Lệ Đình Tuấn sắc bén liếc về phía cô: “Anh?” Bởi vì giọng nói của anh quá lạnh lùng, Kiều Phương Hạ bị anh nhìn khiến trong lòng run rẩy, sau đó hoảng loạn thay đổi: “Cậu chủ.” Tối qua khi cô về nhà thì bị cúp điện, còn chưa làm rõ xảy ra chuyện gì… Đương nhiên Kiều Phương Hạ không biết vừa mới xảy ra chuyện gì, cô uống hai ngụm nước, còn chưa kịp nói chuyện với Chu Thoại My ở bên cạnh thì Hà Vận đã lên tiếng hướng dẫn cho bọn họ: “Mọi người hãy tranh thủ thời gian ăn uống để tìm hiểu lãn nhau một chút, để cuộc hẹn sau đó không phải xấu hổ lúng túng nữa”Lúc này Kiều Phương Hạ mới hiểu ra.Cô liếc nhìn Từ Đình Vinh ở phía đối diện, bởi vì trước đó hai người chưa nói chuyện với nhau, cô mới chỉ cố gắng nhớ được tên của anh ta.Từ Đình Vinh mỉm cười với cô trước, hỏi: “Tôi nghe chị Vận nói cô mới từ nước ngoài về được nửa năm phải không?”“Ừm” Kiều Phương Hạ gật đầu.“Thật trùng hợp, tôi cùng vừa từ nước ngoài trở về không lâu” Từ.Đình Vinh tiếp tục nói chủ đề này.“Tôi cũng vậy” Ty Hoàng Nam ở bên cạnh Từ Đình Vinh đột nhiên xen vào trả lời *,, Chu Thoại My không có gì để nói.Đương nhiên cô ta không có hứng thú với Ty Hoàng Nam chút nào, nhưng Ty Hoàng Nam lại không nói chuyện với cô ta, ngược lại còn nói chuyện với hai người bọn họ, nếu cô cũng lên tiếng thì xấu hổ biết bao chứ?Cô ta im lặng vài giây xen vào giữa ba người, nhắm mắt hỏi: “Vậy trước đây mọi người đi du học phát triển ở đâu vậy? Tôi từ nhỏ đã lớn lên ở nước Hàn Lăng, còn mọi người thì sao?”“Tôi ở nước Thanh Sơn” Từ Đình Vinh trả lời trước.Ánh mắt Chu Thoại My âm u.“Tôi cũng ở nước Thanh Sơn” Ty Hoàng Nam lạnh lùng đáp.“Vậy trước đó hai người không quen biết nhau sao?” Chu Thoại My tò mò hỏi.“Không quen biết” Vẻ mặt Ty Hoàng Nam tỏ ra ghét bỏ như muốn nói rằng “Ai thèm quen biết anh ta chứ”, quẹt miệng trả lời Chương 820: Một xe hoa hồng Từ Đình Vinh liếc nhìn Ty Hoàng Nam nói: “Hình như tôi đã từng gặp anh rồi”“Vậy sao?” Ty Hoàng Nam cũng liếc nhìn anh ta một cái.“Không phải anh đầu tư vào trò chơi thi đấu sao?” Từ Đình Vinh hỏi ngược lại anh ta.*Trò chơi thi đấu chỉ là một trong những công việc phụ của tôi thôi” Ty Hoàng Nam không chút quan tâm trả lời.‘Vì Từ Đình Vinh đã nhắc tới trò chơi trước nên Ty Hoàng Nam lập tức nhìn về phía Kiều Phương Hạ, nói: “Không phải chị chơi game rất giỏi sao? Khi quay xong, có muốn đến chiến đội của tôi tham quan một chút không?”Kiều Phương Hạ cau mày, hỏi ngược lại: “Sao cậu biết tôi biết chơi game?”Ty Hoàng Nam lập tức làm vẻ mặt bí ẩn, trả lời: “Thì tôi biết vậy thôi”Khuôn mặt Ty Hoàng Nam tuy trưởng thành nhưng vẫn còn chút trẻ con, đẹp trai nhưng cũng đáng yêu, khi gửi thiết bị đến cho Kiều Phương Hạ cô đã không nhịn được cười ‘Có chút giống như đang chơi đùa với một anh bạn nhỏ vậy.Từ Đình Vinh im lặng liếc về Ty Hoàng Nam mấy lần, hỏi anh ta: “Anh thích Phó Kiều sao?”.

Chương 1006