Tác giả:

“Kiều Phương Hạ.” Bên tai Kiều Phương Hạ vang lên tiêng hét tức giận, khiến cô trở lên tỉnh táo, mở mắt ra bắt gặp một đôi mắt âm hiểm. Cô ngẩn ra mất giây, mới nhận ra mình đang nằm trên giường của Lệ Đình Tuấn. Sau lần bạo ngược tối qua, toàn thân cơ thể Kiều Phương Hạ không có chỗ nào là không xanh tím, trên xương quai xanh trải đầy dấu đỏ, ánh mắt Lệ Đình Tuấn chạm vào thân thể nhỏ nhắn của cô, đồng tử đột nhiên nhíu chặt, sau đó kéo chăn ném lên người cô. Lúc này Kiều Phương Hạ mới hoảng sợ trốn vào trong chăn, đôi mắt trong veo của cô đột nhiên bị hơi nước làm ẩm ướt. Cô nhìn thấy Lệ Đình Tuấn đứng dậy, không nhìn cô lấy một cái mà đi vào phòng tắm, có chút không biết làm sao gọi anh một tiếng: “Anh.” Giọng nói vừa rơi xuống, ánh mắt Lệ Đình Tuấn sắc bén liếc về phía cô: “Anh?” Bởi vì giọng nói của anh quá lạnh lùng, Kiều Phương Hạ bị anh nhìn khiến trong lòng run rẩy, sau đó hoảng loạn thay đổi: “Cậu chủ.” Tối qua khi cô về nhà thì bị cúp điện, còn chưa làm rõ xảy ra chuyện gì…

Chương 1032

Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám NhậnTác giả: Thi ThiTruyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh“Kiều Phương Hạ.” Bên tai Kiều Phương Hạ vang lên tiêng hét tức giận, khiến cô trở lên tỉnh táo, mở mắt ra bắt gặp một đôi mắt âm hiểm. Cô ngẩn ra mất giây, mới nhận ra mình đang nằm trên giường của Lệ Đình Tuấn. Sau lần bạo ngược tối qua, toàn thân cơ thể Kiều Phương Hạ không có chỗ nào là không xanh tím, trên xương quai xanh trải đầy dấu đỏ, ánh mắt Lệ Đình Tuấn chạm vào thân thể nhỏ nhắn của cô, đồng tử đột nhiên nhíu chặt, sau đó kéo chăn ném lên người cô. Lúc này Kiều Phương Hạ mới hoảng sợ trốn vào trong chăn, đôi mắt trong veo của cô đột nhiên bị hơi nước làm ẩm ướt. Cô nhìn thấy Lệ Đình Tuấn đứng dậy, không nhìn cô lấy một cái mà đi vào phòng tắm, có chút không biết làm sao gọi anh một tiếng: “Anh.” Giọng nói vừa rơi xuống, ánh mắt Lệ Đình Tuấn sắc bén liếc về phía cô: “Anh?” Bởi vì giọng nói của anh quá lạnh lùng, Kiều Phương Hạ bị anh nhìn khiến trong lòng run rẩy, sau đó hoảng loạn thay đổi: “Cậu chủ.” Tối qua khi cô về nhà thì bị cúp điện, còn chưa làm rõ xảy ra chuyện gì… May mắn là vừa rồi người xuống đường hầm đáy biển với anh ta là cô chứ không phải nữ khách mời khác, nếu không thì chắc chắn đã bị lời ngon tiếng ngọt của anh ta lừa gạt.“Chúng ta đi siêu thị đi, đã muộn rồi, trước năm giờ, chúng ta quay lại khách sạn” Kiều Phương Hạ im lặng vài giây rồi nhẹ nhàng nói với Từ Đình Vinh.“Được.” Từ Đình Vinh thấy vẻ mặt cô vẫn bình thường, không biết lòng cô đang nghĩ gì.Vì Kiều Phương Hạ không phản cảm với anh ta nên anh ta không nói gì nữa, khởi động xe lái về phía siêu thị.Trên đường đi, Từ Đình Vinh im lặng một lát rồi hỏi Kiều Phương Hạ: “Tối nay cô muốn ăn gì?”“Cái gì cũng được, nấu vài món ăn gia đình hằng ngày?” Thái độ của Kiều Phương Hạ hệt như lúc vừa xuất phát ở khách sạn, trả lời Từ Đình Vinh với kiểu có tí khoảng cách.“Vậy cô thích ăn đồ ăn nhà có mùi vị như thế nào? Chua ngọt hay cay?”“Tôi là người thành phố Hạ Du, thích chua ngọt” Kiều Phương Hạ suy nghĩ rồi đáp.“Vậy cô thích… thịt kho thơm không?” Từ Đình Vinh suy tư một lát rồi hỏi ngược lại.“Được, cái gì cũng được” Kiều Phương Hạ thờ ơ gật đầu.Khi hai người xuống xe, vừa hay trông thấy Kỷ Khanh Ngọc và Ty Hoàng Nam cũng đến cửa siêu thị, vẻ mặt Ty Hoàng Nam lạnh lùng hờ hững, không nói chuyện với Kỷ Khanh Ngọc.Trùng hợp anh ta quay đầu lại, trông thấy hai người Kiều Phương Hạ cũng đến, hai mắt lập tức sáng lên, nhiệt tình kêu: “Chị!”Kiều Phương Hạ không ngờ lại trùng hợp như vậy, sẽ gặp phải Ty Hoàng Nam ngay ở cổng siêu thị.Cô quay đầu nhìn Từ Đình Vinh ở bãi đỗ xe sau lưng, thấy anh ta đã đi đến đây, bèn nhìn Ty Hoàng Nam, mỉm cười nhàn nhạt đáp: “Trùng hợp thế”“Không trùng hợp” Kỷ Khanh Ngọc cười như không cười, trả lời: “Bọn tôi đã ở cổng siêu thị một lát rồi”Kỷ Khanh Ngọc nói xong, chỉ về phía khu trò chơi điện tử.Hơn hai giờ, Ty Hoàng Nam và cô ta đã đến đây rồi, cô ta không biết chơi điện tử nhưng Ty Hoàng Nam cứ một mực chơi, cô ta hết cách rồi, chỉ đành kiên trì giả bộ hứng thú, cùng chơi với anh ta một lát.Hai người chơi gần một tiếng, Ty Hoàng Nam càng lúc càng không yên lòng, trong lòng Kỷ Khanh Ngọc hiểu được Ty Hoàng Nam đang chờ Kiều Phương Hạ, anh ta muốn đi dạo siêu thị với Kiều Phương Hạ, nhưng lại không thể vạch trần trước màn ảnh..

May mắn là vừa rồi người xuống đường hầm đáy biển với anh ta là cô chứ không phải nữ khách mời khác, nếu không thì chắc chắn đã bị lời ngon tiếng ngọt của anh ta lừa gạt.

“Chúng ta đi siêu thị đi, đã muộn rồi, trước năm giờ, chúng ta quay lại khách sạn” Kiều Phương Hạ im lặng vài giây rồi nhẹ nhàng nói với Từ Đình Vinh.

“Được.” Từ Đình Vinh thấy vẻ mặt cô vẫn bình thường, không biết lòng cô đang nghĩ gì.

Vì Kiều Phương Hạ không phản cảm với anh ta nên anh ta không nói gì nữa, khởi động xe lái về phía siêu thị.

Trên đường đi, Từ Đình Vinh im lặng một lát rồi hỏi Kiều Phương Hạ: “Tối nay cô muốn ăn gì?”

“Cái gì cũng được, nấu vài món ăn gia đình hằng ngày?” Thái độ của Kiều Phương Hạ hệt như lúc vừa xuất phát ở khách sạn, trả lời Từ Đình Vinh với kiểu có tí khoảng cách.

“Vậy cô thích ăn đồ ăn nhà có mùi vị như thế nào? Chua ngọt hay cay?”

“Tôi là người thành phố Hạ Du, thích chua ngọt” Kiều Phương Hạ suy nghĩ rồi đáp.

“Vậy cô thích… thịt kho thơm không?” Từ Đình Vinh suy tư một lát rồi hỏi ngược lại.

“Được, cái gì cũng được” Kiều Phương Hạ thờ ơ gật đầu.

Khi hai người xuống xe, vừa hay trông thấy Kỷ Khanh Ngọc và Ty Hoàng Nam cũng đến cửa siêu thị, vẻ mặt Ty Hoàng Nam lạnh lùng hờ hững, không nói chuyện với Kỷ Khanh Ngọc.

Trùng hợp anh ta quay đầu lại, trông thấy hai người Kiều Phương Hạ cũng đến, hai mắt lập tức sáng lên, nhiệt tình kêu: “Chị!”

Kiều Phương Hạ không ngờ lại trùng hợp như vậy, sẽ gặp phải Ty Hoàng Nam ngay ở cổng siêu thị.

Cô quay đầu nhìn Từ Đình Vinh ở bãi đỗ xe sau lưng, thấy anh ta đã đi đến đây, bèn nhìn Ty Hoàng Nam, mỉm cười nhàn nhạt đáp: “Trùng hợp thế”

“Không trùng hợp” Kỷ Khanh Ngọc cười như không cười, trả lời: “Bọn tôi đã ở cổng siêu thị một lát rồi”

Kỷ Khanh Ngọc nói xong, chỉ về phía khu trò chơi điện tử.

Hơn hai giờ, Ty Hoàng Nam và cô ta đã đến đây rồi, cô ta không biết chơi điện tử nhưng Ty Hoàng Nam cứ một mực chơi, cô ta hết cách rồi, chỉ đành kiên trì giả bộ hứng thú, cùng chơi với anh ta một lát.

Hai người chơi gần một tiếng, Ty Hoàng Nam càng lúc càng không yên lòng, trong lòng Kỷ Khanh Ngọc hiểu được Ty Hoàng Nam đang chờ Kiều Phương Hạ, anh ta muốn đi dạo siêu thị với Kiều Phương Hạ, nhưng lại không thể vạch trần trước màn ảnh..

Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám NhậnTác giả: Thi ThiTruyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh“Kiều Phương Hạ.” Bên tai Kiều Phương Hạ vang lên tiêng hét tức giận, khiến cô trở lên tỉnh táo, mở mắt ra bắt gặp một đôi mắt âm hiểm. Cô ngẩn ra mất giây, mới nhận ra mình đang nằm trên giường của Lệ Đình Tuấn. Sau lần bạo ngược tối qua, toàn thân cơ thể Kiều Phương Hạ không có chỗ nào là không xanh tím, trên xương quai xanh trải đầy dấu đỏ, ánh mắt Lệ Đình Tuấn chạm vào thân thể nhỏ nhắn của cô, đồng tử đột nhiên nhíu chặt, sau đó kéo chăn ném lên người cô. Lúc này Kiều Phương Hạ mới hoảng sợ trốn vào trong chăn, đôi mắt trong veo của cô đột nhiên bị hơi nước làm ẩm ướt. Cô nhìn thấy Lệ Đình Tuấn đứng dậy, không nhìn cô lấy một cái mà đi vào phòng tắm, có chút không biết làm sao gọi anh một tiếng: “Anh.” Giọng nói vừa rơi xuống, ánh mắt Lệ Đình Tuấn sắc bén liếc về phía cô: “Anh?” Bởi vì giọng nói của anh quá lạnh lùng, Kiều Phương Hạ bị anh nhìn khiến trong lòng run rẩy, sau đó hoảng loạn thay đổi: “Cậu chủ.” Tối qua khi cô về nhà thì bị cúp điện, còn chưa làm rõ xảy ra chuyện gì… May mắn là vừa rồi người xuống đường hầm đáy biển với anh ta là cô chứ không phải nữ khách mời khác, nếu không thì chắc chắn đã bị lời ngon tiếng ngọt của anh ta lừa gạt.“Chúng ta đi siêu thị đi, đã muộn rồi, trước năm giờ, chúng ta quay lại khách sạn” Kiều Phương Hạ im lặng vài giây rồi nhẹ nhàng nói với Từ Đình Vinh.“Được.” Từ Đình Vinh thấy vẻ mặt cô vẫn bình thường, không biết lòng cô đang nghĩ gì.Vì Kiều Phương Hạ không phản cảm với anh ta nên anh ta không nói gì nữa, khởi động xe lái về phía siêu thị.Trên đường đi, Từ Đình Vinh im lặng một lát rồi hỏi Kiều Phương Hạ: “Tối nay cô muốn ăn gì?”“Cái gì cũng được, nấu vài món ăn gia đình hằng ngày?” Thái độ của Kiều Phương Hạ hệt như lúc vừa xuất phát ở khách sạn, trả lời Từ Đình Vinh với kiểu có tí khoảng cách.“Vậy cô thích ăn đồ ăn nhà có mùi vị như thế nào? Chua ngọt hay cay?”“Tôi là người thành phố Hạ Du, thích chua ngọt” Kiều Phương Hạ suy nghĩ rồi đáp.“Vậy cô thích… thịt kho thơm không?” Từ Đình Vinh suy tư một lát rồi hỏi ngược lại.“Được, cái gì cũng được” Kiều Phương Hạ thờ ơ gật đầu.Khi hai người xuống xe, vừa hay trông thấy Kỷ Khanh Ngọc và Ty Hoàng Nam cũng đến cửa siêu thị, vẻ mặt Ty Hoàng Nam lạnh lùng hờ hững, không nói chuyện với Kỷ Khanh Ngọc.Trùng hợp anh ta quay đầu lại, trông thấy hai người Kiều Phương Hạ cũng đến, hai mắt lập tức sáng lên, nhiệt tình kêu: “Chị!”Kiều Phương Hạ không ngờ lại trùng hợp như vậy, sẽ gặp phải Ty Hoàng Nam ngay ở cổng siêu thị.Cô quay đầu nhìn Từ Đình Vinh ở bãi đỗ xe sau lưng, thấy anh ta đã đi đến đây, bèn nhìn Ty Hoàng Nam, mỉm cười nhàn nhạt đáp: “Trùng hợp thế”“Không trùng hợp” Kỷ Khanh Ngọc cười như không cười, trả lời: “Bọn tôi đã ở cổng siêu thị một lát rồi”Kỷ Khanh Ngọc nói xong, chỉ về phía khu trò chơi điện tử.Hơn hai giờ, Ty Hoàng Nam và cô ta đã đến đây rồi, cô ta không biết chơi điện tử nhưng Ty Hoàng Nam cứ một mực chơi, cô ta hết cách rồi, chỉ đành kiên trì giả bộ hứng thú, cùng chơi với anh ta một lát.Hai người chơi gần một tiếng, Ty Hoàng Nam càng lúc càng không yên lòng, trong lòng Kỷ Khanh Ngọc hiểu được Ty Hoàng Nam đang chờ Kiều Phương Hạ, anh ta muốn đi dạo siêu thị với Kiều Phương Hạ, nhưng lại không thể vạch trần trước màn ảnh..

Chương 1032