Tác giả:

“Kiều Phương Hạ.” Bên tai Kiều Phương Hạ vang lên tiêng hét tức giận, khiến cô trở lên tỉnh táo, mở mắt ra bắt gặp một đôi mắt âm hiểm. Cô ngẩn ra mất giây, mới nhận ra mình đang nằm trên giường của Lệ Đình Tuấn. Sau lần bạo ngược tối qua, toàn thân cơ thể Kiều Phương Hạ không có chỗ nào là không xanh tím, trên xương quai xanh trải đầy dấu đỏ, ánh mắt Lệ Đình Tuấn chạm vào thân thể nhỏ nhắn của cô, đồng tử đột nhiên nhíu chặt, sau đó kéo chăn ném lên người cô. Lúc này Kiều Phương Hạ mới hoảng sợ trốn vào trong chăn, đôi mắt trong veo của cô đột nhiên bị hơi nước làm ẩm ướt. Cô nhìn thấy Lệ Đình Tuấn đứng dậy, không nhìn cô lấy một cái mà đi vào phòng tắm, có chút không biết làm sao gọi anh một tiếng: “Anh.” Giọng nói vừa rơi xuống, ánh mắt Lệ Đình Tuấn sắc bén liếc về phía cô: “Anh?” Bởi vì giọng nói của anh quá lạnh lùng, Kiều Phương Hạ bị anh nhìn khiến trong lòng run rẩy, sau đó hoảng loạn thay đổi: “Cậu chủ.” Tối qua khi cô về nhà thì bị cúp điện, còn chưa làm rõ xảy ra chuyện gì…

Chương 1064

Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám NhậnTác giả: Thi ThiTruyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh“Kiều Phương Hạ.” Bên tai Kiều Phương Hạ vang lên tiêng hét tức giận, khiến cô trở lên tỉnh táo, mở mắt ra bắt gặp một đôi mắt âm hiểm. Cô ngẩn ra mất giây, mới nhận ra mình đang nằm trên giường của Lệ Đình Tuấn. Sau lần bạo ngược tối qua, toàn thân cơ thể Kiều Phương Hạ không có chỗ nào là không xanh tím, trên xương quai xanh trải đầy dấu đỏ, ánh mắt Lệ Đình Tuấn chạm vào thân thể nhỏ nhắn của cô, đồng tử đột nhiên nhíu chặt, sau đó kéo chăn ném lên người cô. Lúc này Kiều Phương Hạ mới hoảng sợ trốn vào trong chăn, đôi mắt trong veo của cô đột nhiên bị hơi nước làm ẩm ướt. Cô nhìn thấy Lệ Đình Tuấn đứng dậy, không nhìn cô lấy một cái mà đi vào phòng tắm, có chút không biết làm sao gọi anh một tiếng: “Anh.” Giọng nói vừa rơi xuống, ánh mắt Lệ Đình Tuấn sắc bén liếc về phía cô: “Anh?” Bởi vì giọng nói của anh quá lạnh lùng, Kiều Phương Hạ bị anh nhìn khiến trong lòng run rẩy, sau đó hoảng loạn thay đổi: “Cậu chủ.” Tối qua khi cô về nhà thì bị cúp điện, còn chưa làm rõ xảy ra chuyện gì… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Bắt đầu từ giây phút các người tin tưởng và giao nhiệm vụ cho tôi, thì tôi chỉ cần động một đầu ngón tay thôi cũng đủ g**t ch*t các người rồi.”Chẳng qua trước đây cô và những người thuộc tầng cao nhất của Quân Diệt chưa xảy ra bất kỳ xung đột lợi ích nào, cô cũng không do bọn họ trực tiếp quản lý mà trực thuộc Cố Dương Hàn cho nên mới chung sống hoà bình với bọn họ.Hôm nay bọn họ đã làm hại cô và Arthur, còn muốn dồn bọn họ vào con đường chết vậy thì đừng trách cô ra tay độc ác.Từ trước đến nay cô cũng không dám nhận mình là người tốt lành gì, cho dù có làm bất cứ chuyện gì thì cô đều suy đi nghĩ lại để chừa cho mình một con đường lui đề phòng chuyện chẳng lành, cuối cùng hôm nay nó cũng có ích rồi.Mỗi một câu mỗi một chữ mà Kiều Phương Hạ nói ra đều cực kỳ phách lối nên đã trực tiếp chọc giận người chủ trì của người chủ trì trước mặt, ông ta vung tay hung hăng quất một roi về phía Kiều Phương Hạ.Chỉ trong chớp mắt, ánh mắt của Kiều Phương Hạ đã trở nên sắc bén và hung ác, một khi bọn họ bắt đầu trừng phạt thì chuyện tương lai đã không còn do bọn họ làm chủ rồi.“Nhưng..” Kiều Phương Hạ vừa mới nói được một chữ thì Cố Dương Hàn đã hằn học ngắt lời cô: “Em có thể tự biết lượng sức một chút được không? Đến lúc này rồi mà vẫn còn muốn thể hiện à”Vừa dứt lời, roi da sau lưng Cố Dương Hàn đã quất mạnh vào cái chân bị thương do Lê Đình Tuấn đạp gãy lúc trước, làm anh ta nhịn không được phải r*n r* một tiếng, cái chân bị thương không thể chống chịu được nên đành khuyu một gối xuống trước mặt Kiều Phương Hạ.Kiều Phương Hạ biết chuyện chân của Cố Dương Hàn bị thương, cô bình tĩnh nhìn một chân đã khuyu xuống nhưng vẫn khăng khăng dùng cơ thể của mình để đỡ đòn thay cho cô của anh ta.Cho dù chỉ còn lại nửa cái mạng thì Cố Dương Hàn vẫn sẽ lựa chọn bảo vệ Kiều Phương Hạ, chỉ cần là chuyện mà cô muốn làm muốn anh ta đều sẽ làm, đều sẽ đáp ứng.Anh ta thấy Kiều Phương Hạ giãy giụa muốn tiếp tục đi lên phía trước thì trực tiếp đưa tay kéo cô vào trong lòng, ôm chặt cô lại..

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Bắt đầu từ giây phút các người tin tưởng và giao nhiệm vụ cho tôi, thì tôi chỉ cần động một đầu ngón tay thôi cũng đủ g**t ch*t các người rồi.”

Chẳng qua trước đây cô và những người thuộc tầng cao nhất của Quân Diệt chưa xảy ra bất kỳ xung đột lợi ích nào, cô cũng không do bọn họ trực tiếp quản lý mà trực thuộc Cố Dương Hàn cho nên mới chung sống hoà bình với bọn họ.

Hôm nay bọn họ đã làm hại cô và Arthur, còn muốn dồn bọn họ vào con đường chết vậy thì đừng trách cô ra tay độc ác.

Từ trước đến nay cô cũng không dám nhận mình là người tốt lành gì, cho dù có làm bất cứ chuyện gì thì cô đều suy đi nghĩ lại để chừa cho mình một con đường lui đề phòng chuyện chẳng lành, cuối cùng hôm nay nó cũng có ích rồi.

Mỗi một câu mỗi một chữ mà Kiều Phương Hạ nói ra đều cực kỳ phách lối nên đã trực tiếp chọc giận người chủ trì của người chủ trì trước mặt, ông ta vung tay hung hăng quất một roi về phía Kiều Phương Hạ.

Chỉ trong chớp mắt, ánh mắt của Kiều Phương Hạ đã trở nên sắc bén và hung ác, một khi bọn họ bắt đầu trừng phạt thì chuyện tương lai đã không còn do bọn họ làm chủ rồi.

Image removed.

“Nhưng..” Kiều Phương Hạ vừa mới nói được một chữ thì Cố Dương Hàn đã hằn học ngắt lời cô: “Em có thể tự biết lượng sức một chút được không? Đến lúc này rồi mà vẫn còn muốn thể hiện à”

Vừa dứt lời, roi da sau lưng Cố Dương Hàn đã quất mạnh vào cái chân bị thương do Lê Đình Tuấn đạp gãy lúc trước, làm anh ta nhịn không được phải r*n r* một tiếng, cái chân bị thương không thể chống chịu được nên đành khuyu một gối xuống trước mặt Kiều Phương Hạ.

Kiều Phương Hạ biết chuyện chân của Cố Dương Hàn bị thương, cô bình tĩnh nhìn một chân đã khuyu xuống nhưng vẫn khăng khăng dùng cơ thể của mình để đỡ đòn thay cho cô của anh ta.

Cho dù chỉ còn lại nửa cái mạng thì Cố Dương Hàn vẫn sẽ lựa chọn bảo vệ Kiều Phương Hạ, chỉ cần là chuyện mà cô muốn làm muốn anh ta đều sẽ làm, đều sẽ đáp ứng.

Anh ta thấy Kiều Phương Hạ giãy giụa muốn tiếp tục đi lên phía trước thì trực tiếp đưa tay kéo cô vào trong lòng, ôm chặt cô lại..

Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám NhậnTác giả: Thi ThiTruyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh“Kiều Phương Hạ.” Bên tai Kiều Phương Hạ vang lên tiêng hét tức giận, khiến cô trở lên tỉnh táo, mở mắt ra bắt gặp một đôi mắt âm hiểm. Cô ngẩn ra mất giây, mới nhận ra mình đang nằm trên giường của Lệ Đình Tuấn. Sau lần bạo ngược tối qua, toàn thân cơ thể Kiều Phương Hạ không có chỗ nào là không xanh tím, trên xương quai xanh trải đầy dấu đỏ, ánh mắt Lệ Đình Tuấn chạm vào thân thể nhỏ nhắn của cô, đồng tử đột nhiên nhíu chặt, sau đó kéo chăn ném lên người cô. Lúc này Kiều Phương Hạ mới hoảng sợ trốn vào trong chăn, đôi mắt trong veo của cô đột nhiên bị hơi nước làm ẩm ướt. Cô nhìn thấy Lệ Đình Tuấn đứng dậy, không nhìn cô lấy một cái mà đi vào phòng tắm, có chút không biết làm sao gọi anh một tiếng: “Anh.” Giọng nói vừa rơi xuống, ánh mắt Lệ Đình Tuấn sắc bén liếc về phía cô: “Anh?” Bởi vì giọng nói của anh quá lạnh lùng, Kiều Phương Hạ bị anh nhìn khiến trong lòng run rẩy, sau đó hoảng loạn thay đổi: “Cậu chủ.” Tối qua khi cô về nhà thì bị cúp điện, còn chưa làm rõ xảy ra chuyện gì… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Bắt đầu từ giây phút các người tin tưởng và giao nhiệm vụ cho tôi, thì tôi chỉ cần động một đầu ngón tay thôi cũng đủ g**t ch*t các người rồi.”Chẳng qua trước đây cô và những người thuộc tầng cao nhất của Quân Diệt chưa xảy ra bất kỳ xung đột lợi ích nào, cô cũng không do bọn họ trực tiếp quản lý mà trực thuộc Cố Dương Hàn cho nên mới chung sống hoà bình với bọn họ.Hôm nay bọn họ đã làm hại cô và Arthur, còn muốn dồn bọn họ vào con đường chết vậy thì đừng trách cô ra tay độc ác.Từ trước đến nay cô cũng không dám nhận mình là người tốt lành gì, cho dù có làm bất cứ chuyện gì thì cô đều suy đi nghĩ lại để chừa cho mình một con đường lui đề phòng chuyện chẳng lành, cuối cùng hôm nay nó cũng có ích rồi.Mỗi một câu mỗi một chữ mà Kiều Phương Hạ nói ra đều cực kỳ phách lối nên đã trực tiếp chọc giận người chủ trì của người chủ trì trước mặt, ông ta vung tay hung hăng quất một roi về phía Kiều Phương Hạ.Chỉ trong chớp mắt, ánh mắt của Kiều Phương Hạ đã trở nên sắc bén và hung ác, một khi bọn họ bắt đầu trừng phạt thì chuyện tương lai đã không còn do bọn họ làm chủ rồi.“Nhưng..” Kiều Phương Hạ vừa mới nói được một chữ thì Cố Dương Hàn đã hằn học ngắt lời cô: “Em có thể tự biết lượng sức một chút được không? Đến lúc này rồi mà vẫn còn muốn thể hiện à”Vừa dứt lời, roi da sau lưng Cố Dương Hàn đã quất mạnh vào cái chân bị thương do Lê Đình Tuấn đạp gãy lúc trước, làm anh ta nhịn không được phải r*n r* một tiếng, cái chân bị thương không thể chống chịu được nên đành khuyu một gối xuống trước mặt Kiều Phương Hạ.Kiều Phương Hạ biết chuyện chân của Cố Dương Hàn bị thương, cô bình tĩnh nhìn một chân đã khuyu xuống nhưng vẫn khăng khăng dùng cơ thể của mình để đỡ đòn thay cho cô của anh ta.Cho dù chỉ còn lại nửa cái mạng thì Cố Dương Hàn vẫn sẽ lựa chọn bảo vệ Kiều Phương Hạ, chỉ cần là chuyện mà cô muốn làm muốn anh ta đều sẽ làm, đều sẽ đáp ứng.Anh ta thấy Kiều Phương Hạ giãy giụa muốn tiếp tục đi lên phía trước thì trực tiếp đưa tay kéo cô vào trong lòng, ôm chặt cô lại..

Chương 1064