Tác giả:

“Kiều Phương Hạ.” Bên tai Kiều Phương Hạ vang lên tiêng hét tức giận, khiến cô trở lên tỉnh táo, mở mắt ra bắt gặp một đôi mắt âm hiểm. Cô ngẩn ra mất giây, mới nhận ra mình đang nằm trên giường của Lệ Đình Tuấn. Sau lần bạo ngược tối qua, toàn thân cơ thể Kiều Phương Hạ không có chỗ nào là không xanh tím, trên xương quai xanh trải đầy dấu đỏ, ánh mắt Lệ Đình Tuấn chạm vào thân thể nhỏ nhắn của cô, đồng tử đột nhiên nhíu chặt, sau đó kéo chăn ném lên người cô. Lúc này Kiều Phương Hạ mới hoảng sợ trốn vào trong chăn, đôi mắt trong veo của cô đột nhiên bị hơi nước làm ẩm ướt. Cô nhìn thấy Lệ Đình Tuấn đứng dậy, không nhìn cô lấy một cái mà đi vào phòng tắm, có chút không biết làm sao gọi anh một tiếng: “Anh.” Giọng nói vừa rơi xuống, ánh mắt Lệ Đình Tuấn sắc bén liếc về phía cô: “Anh?” Bởi vì giọng nói của anh quá lạnh lùng, Kiều Phương Hạ bị anh nhìn khiến trong lòng run rẩy, sau đó hoảng loạn thay đổi: “Cậu chủ.” Tối qua khi cô về nhà thì bị cúp điện, còn chưa làm rõ xảy ra chuyện gì…

Chương 1102

Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám NhậnTác giả: Thi ThiTruyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh“Kiều Phương Hạ.” Bên tai Kiều Phương Hạ vang lên tiêng hét tức giận, khiến cô trở lên tỉnh táo, mở mắt ra bắt gặp một đôi mắt âm hiểm. Cô ngẩn ra mất giây, mới nhận ra mình đang nằm trên giường của Lệ Đình Tuấn. Sau lần bạo ngược tối qua, toàn thân cơ thể Kiều Phương Hạ không có chỗ nào là không xanh tím, trên xương quai xanh trải đầy dấu đỏ, ánh mắt Lệ Đình Tuấn chạm vào thân thể nhỏ nhắn của cô, đồng tử đột nhiên nhíu chặt, sau đó kéo chăn ném lên người cô. Lúc này Kiều Phương Hạ mới hoảng sợ trốn vào trong chăn, đôi mắt trong veo của cô đột nhiên bị hơi nước làm ẩm ướt. Cô nhìn thấy Lệ Đình Tuấn đứng dậy, không nhìn cô lấy một cái mà đi vào phòng tắm, có chút không biết làm sao gọi anh một tiếng: “Anh.” Giọng nói vừa rơi xuống, ánh mắt Lệ Đình Tuấn sắc bén liếc về phía cô: “Anh?” Bởi vì giọng nói của anh quá lạnh lùng, Kiều Phương Hạ bị anh nhìn khiến trong lòng run rẩy, sau đó hoảng loạn thay đổi: “Cậu chủ.” Tối qua khi cô về nhà thì bị cúp điện, còn chưa làm rõ xảy ra chuyện gì… Kiều Phương Hạ bị mười mấy cái camera điên cuồng chụp ảnh, gần như là nửa bước cũng khó đi, may mà Mặc Hàn Bảo có bảo hai người đi chung với cô.Hai người này một trước một sau ngăn ở trước mặt Kiều Phương Hạ, không cho đám phóng viên kia có cơ hội đến gần.Kiều Phương Hạ kéo khẩu trang trên mặt lên thêm chút nữa, lại lấy kính mát từtrong túi ra đeo, trầm giọng nói: “Thật ngại quá, mấy ngày nay tôi ra nước ngoài quay phim nên không biết đã xảy ra chuyện gì?Thái độ này của cô rõ ràng là một câu cũng không muốn trả lời, đám phóng viên kia càng giống như phát điên vậy, cản cố lại không cho đi.Mấy chục người vừa đẩy vừa xô, người của Mặc Hàn Bảo cản lại cũng có chút bởi hơi tai, bèn cao giọng mắng: “Xin nhường một chút có được không? Đừng tạo thành ùn tắc không cần thiết!”Người của Mặc Hàn Bảo vừa lên tiếng, thái độ của đám phóng viên càng thêmhăm dọa: “Cho nên có thật sự là có bí mật gì đó khó nói có phải không?”“Là chuyện cô bắt cá nhiều tay bị phát hiện? Xin hỏi vết thương trên mặt cô là đã xảy ra chuyện gì?”“Mấy hôm trước anh Lệ cũng đi nước ngoài, vết thương trên mặt cô có phải có liên quan đến chuyện xảy ra trên Châu Sa đảo không? Có phải do anh Lệ gây ra không?”Kiều Phương Hạ nhìn đám người càng lúc càng thêm kích động, chân mày đẹp đẽ không kiềm được hơi nhíu.Hồi trước lúc cô đánh nhau thì khuôn mặt bị roi quất bị thương, máu bầm vốn không có tan nhanh như vậy.Lại thêm sau khi Kiều Phương Hạ tỉnh lại thì Mặc Hàn Bảo có hẹn làm phẫu thuật cho cô.Dù đã cắt chỉ những khuôn mặt vẫn có hơi phù thũng như cũ, thoạt nhìn giống hệt đầu heo, cũng giống như vết tích để lại sau khi bị bạo lực gia đình, thảm hết chỗ nói.Bây giờ cô quả là có trăm cái miệng cũng không cãi được.Thậm chí tiêu đề của tìm kiếm nóng hôm nay cô cũng nghĩ xong giùm phía truyền thông bọn họ rồi.Ví dụ như: Phó Kiều hiện thân ở sân bay sau sóng gió scandal; Nhân viên của Phó Kiều tỏ thái độ xô đẩy truyền thông; Phó kiều khóc lóc ở sân bay do vướng scandal; Lộ ra manh mối Phó Kiều bắt cá nhiều tay, bị đại lão thần bí bạo lực…Người còn chưa nổi tiếng, chỉ mới ra mắt mà tin đồn xấu đã hết đợt này tới đợt kia.Kiều Phương Hạ thậm chí còn nghi ngờ liệu có phải Đường Minh Kỷ sắp xếp cho cô đi đường hắc hồng nên sự tình đã thành ra như vậy cũng không có biện pháp ứng đối nào hay không?Nhưng đương lúc Kiều Phương Hạ bực mình muốn phát tác, mấy phóng viên bỗng nhiên xoay người nhìn về phía sau lưng cô, điên cuồng bấm nút chụp ảnh.Phía Kiều Phương Hạ bây giờ mới hơi nới lỏng chút.Bởi vì có càng lúc càng nhiều phóng viên phát hiện người xuất hiện phía sau cô nên mới thay đổi mục tiêu của mình, đồng loạt ùa về phía đó.Lúc này Kiều Phương Hạ mới phát hiện có điều kỳ lạ, cô vừa thở phào nhẹ nhõm vừa quay lưng lại nhìn thì chỉ thấy ở lối ra có một người đàn ông cao lớn mặc áo gió màu đen, đội mũ lưỡi trai đang kéo rương hành lý, nhanh chóng vượt qua đám người xúm đông xúm đỏ bước ra ngoài..

Kiều Phương Hạ bị mười mấy cái camera điên cuồng chụp ảnh, gần như là nửa bước cũng khó đi, may mà Mặc Hàn Bảo có bảo hai người đi chung với cô.

Hai người này một trước một sau ngăn ở trước mặt Kiều Phương Hạ, không cho đám phóng viên kia có cơ hội đến gần.

Kiều Phương Hạ kéo khẩu trang trên mặt lên thêm chút nữa, lại lấy kính mát từ

trong túi ra đeo, trầm giọng nói: “Thật ngại quá, mấy ngày nay tôi ra nước ngoài quay phim nên không biết đã xảy ra chuyện gì?

Thái độ này của cô rõ ràng là một câu cũng không muốn trả lời, đám phóng viên kia càng giống như phát điên vậy, cản cố lại không cho đi.

Mấy chục người vừa đẩy vừa xô, người của Mặc Hàn Bảo cản lại cũng có chút bởi hơi tai, bèn cao giọng mắng: “Xin nhường một chút có được không? Đừng tạo thành ùn tắc không cần thiết!”

Người của Mặc Hàn Bảo vừa lên tiếng, thái độ của đám phóng viên càng thêm

hăm dọa: “Cho nên có thật sự là có bí mật gì đó khó nói có phải không?”

“Là chuyện cô bắt cá nhiều tay bị phát hiện? Xin hỏi vết thương trên mặt cô là đã xảy ra chuyện gì?”

“Mấy hôm trước anh Lệ cũng đi nước ngoài, vết thương trên mặt cô có phải có liên quan đến chuyện xảy ra trên Châu Sa đảo không? Có phải do anh Lệ gây ra không?”

Kiều Phương Hạ nhìn đám người càng lúc càng thêm kích động, chân mày đẹp đẽ không kiềm được hơi nhíu.

Hồi trước lúc cô đánh nhau thì khuôn mặt bị roi quất bị thương, máu bầm vốn không có tan nhanh như vậy.

Lại thêm sau khi Kiều Phương Hạ tỉnh lại thì Mặc Hàn Bảo có hẹn làm phẫu thuật cho cô.

Dù đã cắt chỉ những khuôn mặt vẫn có hơi phù thũng như cũ, thoạt nhìn giống hệt đầu heo, cũng giống như vết tích để lại sau khi bị bạo lực gia đình, thảm hết chỗ nói.

Bây giờ cô quả là có trăm cái miệng cũng không cãi được.

Thậm chí tiêu đề của tìm kiếm nóng hôm nay cô cũng nghĩ xong giùm phía truyền thông bọn họ rồi.

Ví dụ như: Phó Kiều hiện thân ở sân bay sau sóng gió scandal; Nhân viên của Phó Kiều tỏ thái độ xô đẩy truyền thông; Phó kiều khóc lóc ở sân bay do vướng scandal; Lộ ra manh mối Phó Kiều bắt cá nhiều tay, bị đại lão thần bí bạo lực…

Người còn chưa nổi tiếng, chỉ mới ra mắt mà tin đồn xấu đã hết đợt này tới đợt kia.

Kiều Phương Hạ thậm chí còn nghi ngờ liệu có phải Đường Minh Kỷ sắp xếp cho cô đi đường hắc hồng nên sự tình đã thành ra như vậy cũng không có biện pháp ứng đối nào hay không?

Nhưng đương lúc Kiều Phương Hạ bực mình muốn phát tác, mấy phóng viên bỗng nhiên xoay người nhìn về phía sau lưng cô, điên cuồng bấm nút chụp ảnh.

Phía Kiều Phương Hạ bây giờ mới hơi nới lỏng chút.

Bởi vì có càng lúc càng nhiều phóng viên phát hiện người xuất hiện phía sau cô nên mới thay đổi mục tiêu của mình, đồng loạt ùa về phía đó.

Lúc này Kiều Phương Hạ mới phát hiện có điều kỳ lạ, cô vừa thở phào nhẹ nhõm vừa quay lưng lại nhìn thì chỉ thấy ở lối ra có một người đàn ông cao lớn mặc áo gió màu đen, đội mũ lưỡi trai đang kéo rương hành lý, nhanh chóng vượt qua đám người xúm đông xúm đỏ bước ra ngoài..

Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám NhậnTác giả: Thi ThiTruyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh“Kiều Phương Hạ.” Bên tai Kiều Phương Hạ vang lên tiêng hét tức giận, khiến cô trở lên tỉnh táo, mở mắt ra bắt gặp một đôi mắt âm hiểm. Cô ngẩn ra mất giây, mới nhận ra mình đang nằm trên giường của Lệ Đình Tuấn. Sau lần bạo ngược tối qua, toàn thân cơ thể Kiều Phương Hạ không có chỗ nào là không xanh tím, trên xương quai xanh trải đầy dấu đỏ, ánh mắt Lệ Đình Tuấn chạm vào thân thể nhỏ nhắn của cô, đồng tử đột nhiên nhíu chặt, sau đó kéo chăn ném lên người cô. Lúc này Kiều Phương Hạ mới hoảng sợ trốn vào trong chăn, đôi mắt trong veo của cô đột nhiên bị hơi nước làm ẩm ướt. Cô nhìn thấy Lệ Đình Tuấn đứng dậy, không nhìn cô lấy một cái mà đi vào phòng tắm, có chút không biết làm sao gọi anh một tiếng: “Anh.” Giọng nói vừa rơi xuống, ánh mắt Lệ Đình Tuấn sắc bén liếc về phía cô: “Anh?” Bởi vì giọng nói của anh quá lạnh lùng, Kiều Phương Hạ bị anh nhìn khiến trong lòng run rẩy, sau đó hoảng loạn thay đổi: “Cậu chủ.” Tối qua khi cô về nhà thì bị cúp điện, còn chưa làm rõ xảy ra chuyện gì… Kiều Phương Hạ bị mười mấy cái camera điên cuồng chụp ảnh, gần như là nửa bước cũng khó đi, may mà Mặc Hàn Bảo có bảo hai người đi chung với cô.Hai người này một trước một sau ngăn ở trước mặt Kiều Phương Hạ, không cho đám phóng viên kia có cơ hội đến gần.Kiều Phương Hạ kéo khẩu trang trên mặt lên thêm chút nữa, lại lấy kính mát từtrong túi ra đeo, trầm giọng nói: “Thật ngại quá, mấy ngày nay tôi ra nước ngoài quay phim nên không biết đã xảy ra chuyện gì?Thái độ này của cô rõ ràng là một câu cũng không muốn trả lời, đám phóng viên kia càng giống như phát điên vậy, cản cố lại không cho đi.Mấy chục người vừa đẩy vừa xô, người của Mặc Hàn Bảo cản lại cũng có chút bởi hơi tai, bèn cao giọng mắng: “Xin nhường một chút có được không? Đừng tạo thành ùn tắc không cần thiết!”Người của Mặc Hàn Bảo vừa lên tiếng, thái độ của đám phóng viên càng thêmhăm dọa: “Cho nên có thật sự là có bí mật gì đó khó nói có phải không?”“Là chuyện cô bắt cá nhiều tay bị phát hiện? Xin hỏi vết thương trên mặt cô là đã xảy ra chuyện gì?”“Mấy hôm trước anh Lệ cũng đi nước ngoài, vết thương trên mặt cô có phải có liên quan đến chuyện xảy ra trên Châu Sa đảo không? Có phải do anh Lệ gây ra không?”Kiều Phương Hạ nhìn đám người càng lúc càng thêm kích động, chân mày đẹp đẽ không kiềm được hơi nhíu.Hồi trước lúc cô đánh nhau thì khuôn mặt bị roi quất bị thương, máu bầm vốn không có tan nhanh như vậy.Lại thêm sau khi Kiều Phương Hạ tỉnh lại thì Mặc Hàn Bảo có hẹn làm phẫu thuật cho cô.Dù đã cắt chỉ những khuôn mặt vẫn có hơi phù thũng như cũ, thoạt nhìn giống hệt đầu heo, cũng giống như vết tích để lại sau khi bị bạo lực gia đình, thảm hết chỗ nói.Bây giờ cô quả là có trăm cái miệng cũng không cãi được.Thậm chí tiêu đề của tìm kiếm nóng hôm nay cô cũng nghĩ xong giùm phía truyền thông bọn họ rồi.Ví dụ như: Phó Kiều hiện thân ở sân bay sau sóng gió scandal; Nhân viên của Phó Kiều tỏ thái độ xô đẩy truyền thông; Phó kiều khóc lóc ở sân bay do vướng scandal; Lộ ra manh mối Phó Kiều bắt cá nhiều tay, bị đại lão thần bí bạo lực…Người còn chưa nổi tiếng, chỉ mới ra mắt mà tin đồn xấu đã hết đợt này tới đợt kia.Kiều Phương Hạ thậm chí còn nghi ngờ liệu có phải Đường Minh Kỷ sắp xếp cho cô đi đường hắc hồng nên sự tình đã thành ra như vậy cũng không có biện pháp ứng đối nào hay không?Nhưng đương lúc Kiều Phương Hạ bực mình muốn phát tác, mấy phóng viên bỗng nhiên xoay người nhìn về phía sau lưng cô, điên cuồng bấm nút chụp ảnh.Phía Kiều Phương Hạ bây giờ mới hơi nới lỏng chút.Bởi vì có càng lúc càng nhiều phóng viên phát hiện người xuất hiện phía sau cô nên mới thay đổi mục tiêu của mình, đồng loạt ùa về phía đó.Lúc này Kiều Phương Hạ mới phát hiện có điều kỳ lạ, cô vừa thở phào nhẹ nhõm vừa quay lưng lại nhìn thì chỉ thấy ở lối ra có một người đàn ông cao lớn mặc áo gió màu đen, đội mũ lưỡi trai đang kéo rương hành lý, nhanh chóng vượt qua đám người xúm đông xúm đỏ bước ra ngoài..

Chương 1102