“Kiều Phương Hạ.” Bên tai Kiều Phương Hạ vang lên tiêng hét tức giận, khiến cô trở lên tỉnh táo, mở mắt ra bắt gặp một đôi mắt âm hiểm. Cô ngẩn ra mất giây, mới nhận ra mình đang nằm trên giường của Lệ Đình Tuấn. Sau lần bạo ngược tối qua, toàn thân cơ thể Kiều Phương Hạ không có chỗ nào là không xanh tím, trên xương quai xanh trải đầy dấu đỏ, ánh mắt Lệ Đình Tuấn chạm vào thân thể nhỏ nhắn của cô, đồng tử đột nhiên nhíu chặt, sau đó kéo chăn ném lên người cô. Lúc này Kiều Phương Hạ mới hoảng sợ trốn vào trong chăn, đôi mắt trong veo của cô đột nhiên bị hơi nước làm ẩm ướt. Cô nhìn thấy Lệ Đình Tuấn đứng dậy, không nhìn cô lấy một cái mà đi vào phòng tắm, có chút không biết làm sao gọi anh một tiếng: “Anh.” Giọng nói vừa rơi xuống, ánh mắt Lệ Đình Tuấn sắc bén liếc về phía cô: “Anh?” Bởi vì giọng nói của anh quá lạnh lùng, Kiều Phương Hạ bị anh nhìn khiến trong lòng run rẩy, sau đó hoảng loạn thay đổi: “Cậu chủ.” Tối qua khi cô về nhà thì bị cúp điện, còn chưa làm rõ xảy ra chuyện gì…
Chương 1106
Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám NhậnTác giả: Thi ThiTruyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh“Kiều Phương Hạ.” Bên tai Kiều Phương Hạ vang lên tiêng hét tức giận, khiến cô trở lên tỉnh táo, mở mắt ra bắt gặp một đôi mắt âm hiểm. Cô ngẩn ra mất giây, mới nhận ra mình đang nằm trên giường của Lệ Đình Tuấn. Sau lần bạo ngược tối qua, toàn thân cơ thể Kiều Phương Hạ không có chỗ nào là không xanh tím, trên xương quai xanh trải đầy dấu đỏ, ánh mắt Lệ Đình Tuấn chạm vào thân thể nhỏ nhắn của cô, đồng tử đột nhiên nhíu chặt, sau đó kéo chăn ném lên người cô. Lúc này Kiều Phương Hạ mới hoảng sợ trốn vào trong chăn, đôi mắt trong veo của cô đột nhiên bị hơi nước làm ẩm ướt. Cô nhìn thấy Lệ Đình Tuấn đứng dậy, không nhìn cô lấy một cái mà đi vào phòng tắm, có chút không biết làm sao gọi anh một tiếng: “Anh.” Giọng nói vừa rơi xuống, ánh mắt Lệ Đình Tuấn sắc bén liếc về phía cô: “Anh?” Bởi vì giọng nói của anh quá lạnh lùng, Kiều Phương Hạ bị anh nhìn khiến trong lòng run rẩy, sau đó hoảng loạn thay đổi: “Cậu chủ.” Tối qua khi cô về nhà thì bị cúp điện, còn chưa làm rõ xảy ra chuyện gì… “Thật đáng tiếc, cho dù cô ta có giả vờ tốt như thế nào đi chăng nữa thì một ngày nào đó cô ta cũng sẽ bị nhìn thấu.Bằng không sao mẹ của cậu Lệ lại đi mua sắm với Tô Minh Nguyệt chứ? Chẳng phải Tô Minh Nguyệt tốt hơn đồ đàn bà đê tiện này gấp trăm lần sao?”“Hôm nay chính là ngày tốt để Kiều Phương Hạ lật xe.Đúng là báo ứng mà.”Lần này cư dân mạng gần như đều quay sang tấn công Kiều Phương Hạ mà hoàn toàn quên mất rằng họ đã khiến Tô Minh Nguyệt từ trên bàn thờ thần ngã xuống trong suốt mấy tháng qua.Kiều Phương Hạ thản nhiên đọc những bình luận này, cô tiếp tục lướt xuống phíadưới.Ở một vài chỗ phía sau mới nhìn thấy một số nhận xét giúp cô biện minh.“Chẳng lẽ mấy người đã quên rằng Tô Minh Nguyệt đã sao chép bài hát của An Dương trước rồi sao? Điều này vẫn luôn là sự thật, đúng chứ?”“Không phải An Dương cũng đã từng bị mấy người ép đến mức suýt chút nữa thì nhảy lầu tự sát đó sao? Cô ấy mới chính là nạn nhân thì đúng hơn”.“Mấy người nói An Dương không tốt, vậy nhân phẩm của Tô Minh Nguyệt tốt như vậy sao?”Tuy nhiên, những bình luận này đã bị ép xuống phía sau cùng nên mọi người chỉ thấy những lời lẽ xúc phạm nhục mạ Kiều Phương Hạ ở phía trên mà thôi.Dư luận chính là thành kiến như vậy đấy.Rõ ràng là Tô Minh Nguyệt đã thuê một đội “thủy quân” rồi.“Là Tô Minh Nguyệt” Qua một hồi lâu, Kiều Phương Hạ mới nhìn về phía Đường Minh Kỷ và trầm giọng nói: “Cô ta hận tôi”Đường Minh Kỷ cầm điện thoại nhìn vài lần và không khỏi nhíu mày.“Tôi biết phải làm thế nào rồi.Yên tâm đi” Sắc mặt của Đường Minh Kỷ tối sầm lại rồi anh ta khẽ nói.Kiều Phương Hạ suy nghĩ một hồi rồi lại nói: “Cũng không chỉ có một mình Tô Minh Nguyệt, chắc chắn sau lưng của cô ta còn có người khác“Không vội, cứ tìm hiểu nguồn gốc là được.” Đường Minh Kỷ gật đầu đáp.Ty Hoàng Nam bước đến nhà vệ sinh gần sân bay, quay đầu lại sốt ruột nói với đám phóng viên đang đi theo mình: “Sao hả? Mấy người định theo dõi và phát sóng trực tiếp tôi đi vệ sinh à?”Một đám phóng viên lập tức dừng lại bên ngoài cửa phòng vệ sinh, chờ Ty Hoàng Nam đi ra.Ty Hoàng Nam vào nhà vệ sinh và đưa mắt nhìn xung quanh.Anh ta nhìn thấy một cái cửa sổ liền trèo lên bệ cửa sổ nhìn ra ngoài thì thấy nơi đây cách tầng tiếp theo cao chừng ba thước, nên Ty Hoàng Nam ném va li xuống trước rồi lập tức nhảy ra khỏi cửa sổ không chút do dự.Để tránh cánh phóng viên, anh ta xuống khỏi bãi đậu xe ba tầng dưới lòng đất và đi thẳng đến một chiếc ô tô.Anh ta kéo cửa xe, đặt vali vào rồi sau khi ngồi vững vàng vào vị trí thì anh ta mới thở phào nhẹ nhõm, nhìn người đàn ông bên cạnh đang xử lý tài liệu.Một lúc lâu sau, khuôn mặt tuấn tú của anh ta nhăn lại và nói: “Anh à, sự hy sinh lần này của em thật sự không hề nhỏ.Về việc phát triển ứng dụng du lịch đó.”“Sẽ không thiếu lợi ích của cậu đâu.” Lệ Đình Tuấn không đợi Tương Hoàng Nam nói xong thì anh đã trả lời mà không hề ngẩng đầu lên..
“Thật đáng tiếc, cho dù cô ta có giả vờ tốt như thế nào đi chăng nữa thì một ngày nào đó cô ta cũng sẽ bị nhìn thấu.
Bằng không sao mẹ của cậu Lệ lại đi mua sắm với Tô Minh Nguyệt chứ? Chẳng phải Tô Minh Nguyệt tốt hơn đồ đàn bà đê tiện này gấp trăm lần sao?”
“Hôm nay chính là ngày tốt để Kiều Phương Hạ lật xe.
Đúng là báo ứng mà.”
Lần này cư dân mạng gần như đều quay sang tấn công Kiều Phương Hạ mà hoàn toàn quên mất rằng họ đã khiến Tô Minh Nguyệt từ trên bàn thờ thần ngã xuống trong suốt mấy tháng qua.
Kiều Phương Hạ thản nhiên đọc những bình luận này, cô tiếp tục lướt xuống phía
dưới.
Ở một vài chỗ phía sau mới nhìn thấy một số nhận xét giúp cô biện minh.
“Chẳng lẽ mấy người đã quên rằng Tô Minh Nguyệt đã sao chép bài hát của An Dương trước rồi sao? Điều này vẫn luôn là sự thật, đúng chứ?”
“Không phải An Dương cũng đã từng bị mấy người ép đến mức suýt chút nữa thì nhảy lầu tự sát đó sao? Cô ấy mới chính là nạn nhân thì đúng hơn”.
“Mấy người nói An Dương không tốt, vậy nhân phẩm của Tô Minh Nguyệt tốt như vậy sao?”
Tuy nhiên, những bình luận này đã bị ép xuống phía sau cùng nên mọi người chỉ thấy những lời lẽ xúc phạm nhục mạ Kiều Phương Hạ ở phía trên mà thôi.
Dư luận chính là thành kiến như vậy đấy.
Rõ ràng là Tô Minh Nguyệt đã thuê một đội “thủy quân” rồi.
“Là Tô Minh Nguyệt” Qua một hồi lâu, Kiều Phương Hạ mới nhìn về phía Đường Minh Kỷ và trầm giọng nói: “Cô ta hận tôi”
Đường Minh Kỷ cầm điện thoại nhìn vài lần và không khỏi nhíu mày.
“Tôi biết phải làm thế nào rồi.
Yên tâm đi” Sắc mặt của Đường Minh Kỷ tối sầm lại rồi anh ta khẽ nói.
Kiều Phương Hạ suy nghĩ một hồi rồi lại nói: “Cũng không chỉ có một mình Tô Minh Nguyệt, chắc chắn sau lưng của cô ta còn có người khác
“Không vội, cứ tìm hiểu nguồn gốc là được.” Đường Minh Kỷ gật đầu đáp.
Ty Hoàng Nam bước đến nhà vệ sinh gần sân bay, quay đầu lại sốt ruột nói với đám phóng viên đang đi theo mình: “Sao hả? Mấy người định theo dõi và phát sóng trực tiếp tôi đi vệ sinh à?”
Một đám phóng viên lập tức dừng lại bên ngoài cửa phòng vệ sinh, chờ Ty Hoàng Nam đi ra.
Ty Hoàng Nam vào nhà vệ sinh và đưa mắt nhìn xung quanh.
Anh ta nhìn thấy một cái cửa sổ liền trèo lên bệ cửa sổ nhìn ra ngoài thì thấy nơi đây cách tầng tiếp theo cao chừng ba thước, nên Ty Hoàng Nam ném va li xuống trước rồi lập tức nhảy ra khỏi cửa sổ không chút do dự.
Để tránh cánh phóng viên, anh ta xuống khỏi bãi đậu xe ba tầng dưới lòng đất và đi thẳng đến một chiếc ô tô.
Anh ta kéo cửa xe, đặt vali vào rồi sau khi ngồi vững vàng vào vị trí thì anh ta mới thở phào nhẹ nhõm, nhìn người đàn ông bên cạnh đang xử lý tài liệu.
Một lúc lâu sau, khuôn mặt tuấn tú của anh ta nhăn lại và nói: “Anh à, sự hy sinh lần này của em thật sự không hề nhỏ.
Về việc phát triển ứng dụng du lịch đó.”
“Sẽ không thiếu lợi ích của cậu đâu.” Lệ Đình Tuấn không đợi Tương Hoàng Nam nói xong thì anh đã trả lời mà không hề ngẩng đầu lên..
Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám NhậnTác giả: Thi ThiTruyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh“Kiều Phương Hạ.” Bên tai Kiều Phương Hạ vang lên tiêng hét tức giận, khiến cô trở lên tỉnh táo, mở mắt ra bắt gặp một đôi mắt âm hiểm. Cô ngẩn ra mất giây, mới nhận ra mình đang nằm trên giường của Lệ Đình Tuấn. Sau lần bạo ngược tối qua, toàn thân cơ thể Kiều Phương Hạ không có chỗ nào là không xanh tím, trên xương quai xanh trải đầy dấu đỏ, ánh mắt Lệ Đình Tuấn chạm vào thân thể nhỏ nhắn của cô, đồng tử đột nhiên nhíu chặt, sau đó kéo chăn ném lên người cô. Lúc này Kiều Phương Hạ mới hoảng sợ trốn vào trong chăn, đôi mắt trong veo của cô đột nhiên bị hơi nước làm ẩm ướt. Cô nhìn thấy Lệ Đình Tuấn đứng dậy, không nhìn cô lấy một cái mà đi vào phòng tắm, có chút không biết làm sao gọi anh một tiếng: “Anh.” Giọng nói vừa rơi xuống, ánh mắt Lệ Đình Tuấn sắc bén liếc về phía cô: “Anh?” Bởi vì giọng nói của anh quá lạnh lùng, Kiều Phương Hạ bị anh nhìn khiến trong lòng run rẩy, sau đó hoảng loạn thay đổi: “Cậu chủ.” Tối qua khi cô về nhà thì bị cúp điện, còn chưa làm rõ xảy ra chuyện gì… “Thật đáng tiếc, cho dù cô ta có giả vờ tốt như thế nào đi chăng nữa thì một ngày nào đó cô ta cũng sẽ bị nhìn thấu.Bằng không sao mẹ của cậu Lệ lại đi mua sắm với Tô Minh Nguyệt chứ? Chẳng phải Tô Minh Nguyệt tốt hơn đồ đàn bà đê tiện này gấp trăm lần sao?”“Hôm nay chính là ngày tốt để Kiều Phương Hạ lật xe.Đúng là báo ứng mà.”Lần này cư dân mạng gần như đều quay sang tấn công Kiều Phương Hạ mà hoàn toàn quên mất rằng họ đã khiến Tô Minh Nguyệt từ trên bàn thờ thần ngã xuống trong suốt mấy tháng qua.Kiều Phương Hạ thản nhiên đọc những bình luận này, cô tiếp tục lướt xuống phíadưới.Ở một vài chỗ phía sau mới nhìn thấy một số nhận xét giúp cô biện minh.“Chẳng lẽ mấy người đã quên rằng Tô Minh Nguyệt đã sao chép bài hát của An Dương trước rồi sao? Điều này vẫn luôn là sự thật, đúng chứ?”“Không phải An Dương cũng đã từng bị mấy người ép đến mức suýt chút nữa thì nhảy lầu tự sát đó sao? Cô ấy mới chính là nạn nhân thì đúng hơn”.“Mấy người nói An Dương không tốt, vậy nhân phẩm của Tô Minh Nguyệt tốt như vậy sao?”Tuy nhiên, những bình luận này đã bị ép xuống phía sau cùng nên mọi người chỉ thấy những lời lẽ xúc phạm nhục mạ Kiều Phương Hạ ở phía trên mà thôi.Dư luận chính là thành kiến như vậy đấy.Rõ ràng là Tô Minh Nguyệt đã thuê một đội “thủy quân” rồi.“Là Tô Minh Nguyệt” Qua một hồi lâu, Kiều Phương Hạ mới nhìn về phía Đường Minh Kỷ và trầm giọng nói: “Cô ta hận tôi”Đường Minh Kỷ cầm điện thoại nhìn vài lần và không khỏi nhíu mày.“Tôi biết phải làm thế nào rồi.Yên tâm đi” Sắc mặt của Đường Minh Kỷ tối sầm lại rồi anh ta khẽ nói.Kiều Phương Hạ suy nghĩ một hồi rồi lại nói: “Cũng không chỉ có một mình Tô Minh Nguyệt, chắc chắn sau lưng của cô ta còn có người khác“Không vội, cứ tìm hiểu nguồn gốc là được.” Đường Minh Kỷ gật đầu đáp.Ty Hoàng Nam bước đến nhà vệ sinh gần sân bay, quay đầu lại sốt ruột nói với đám phóng viên đang đi theo mình: “Sao hả? Mấy người định theo dõi và phát sóng trực tiếp tôi đi vệ sinh à?”Một đám phóng viên lập tức dừng lại bên ngoài cửa phòng vệ sinh, chờ Ty Hoàng Nam đi ra.Ty Hoàng Nam vào nhà vệ sinh và đưa mắt nhìn xung quanh.Anh ta nhìn thấy một cái cửa sổ liền trèo lên bệ cửa sổ nhìn ra ngoài thì thấy nơi đây cách tầng tiếp theo cao chừng ba thước, nên Ty Hoàng Nam ném va li xuống trước rồi lập tức nhảy ra khỏi cửa sổ không chút do dự.Để tránh cánh phóng viên, anh ta xuống khỏi bãi đậu xe ba tầng dưới lòng đất và đi thẳng đến một chiếc ô tô.Anh ta kéo cửa xe, đặt vali vào rồi sau khi ngồi vững vàng vào vị trí thì anh ta mới thở phào nhẹ nhõm, nhìn người đàn ông bên cạnh đang xử lý tài liệu.Một lúc lâu sau, khuôn mặt tuấn tú của anh ta nhăn lại và nói: “Anh à, sự hy sinh lần này của em thật sự không hề nhỏ.Về việc phát triển ứng dụng du lịch đó.”“Sẽ không thiếu lợi ích của cậu đâu.” Lệ Đình Tuấn không đợi Tương Hoàng Nam nói xong thì anh đã trả lời mà không hề ngẩng đầu lên..