“Bé con, trông em đẹp quá…” Trong bóng tối, giọng nói từ tính khàn khàn của người đàn ông rơi vào tai của Tô Ánh Nguyệt. Người phụ nữ quỳ gối trước đầu giường, hai tay bị trói chặt bởi thắt lưng, còn đôi mắt thì bị che kín bởi dải ruy băng màu đen. Sau khi thị lực bị tước đoạt, các giác quan của cơ thể trở nên nhạy cảm hơn. Cô co người lại, cuộn tròn cơ thể, cảm nhận những cơn đau âm ỉ đang lan tràn khắp thân mình. Trong sự tăm tối, cô chỉ có thể cảm nhận được ánh mắt của người đàn ông đang rình rập ở sau lưng mình cùng với xúc cảm của bàn tay đang m*n tr*n bờ lưng trần của cô. “Ngoan nào, đổi sang tư thế khác đi.” … Tô Ánh Nguyệt đột nhiên bừng mở mắt, trên đầu đổ đầy mồ hôi lạnh. Cô che đi hai gò má đang nóng bừng của mình. Đã năm năm trôi qua rồi, vì sao cô vẫn mơ thấy ác mộng này? Đứng dậy đi vào phòng vệ sinh rửa mặt, chất lỏng mát lạnh khiến cô tỉnh táo ngay lập tức. Cô cầm cốc nước, định xuống dưới lầu rót nước. “Con không muốn! Con không muốn gả cho tên b**n th** già khắm già…
Chương 296: Làm Gì Đến Lượt
Trên Trời Rớt Xuống Ba Báu Vật Hai Bảo Bảo Và Một Lão CôngTác giả: Vân Mị TrứTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Bé con, trông em đẹp quá…” Trong bóng tối, giọng nói từ tính khàn khàn của người đàn ông rơi vào tai của Tô Ánh Nguyệt. Người phụ nữ quỳ gối trước đầu giường, hai tay bị trói chặt bởi thắt lưng, còn đôi mắt thì bị che kín bởi dải ruy băng màu đen. Sau khi thị lực bị tước đoạt, các giác quan của cơ thể trở nên nhạy cảm hơn. Cô co người lại, cuộn tròn cơ thể, cảm nhận những cơn đau âm ỉ đang lan tràn khắp thân mình. Trong sự tăm tối, cô chỉ có thể cảm nhận được ánh mắt của người đàn ông đang rình rập ở sau lưng mình cùng với xúc cảm của bàn tay đang m*n tr*n bờ lưng trần của cô. “Ngoan nào, đổi sang tư thế khác đi.” … Tô Ánh Nguyệt đột nhiên bừng mở mắt, trên đầu đổ đầy mồ hôi lạnh. Cô che đi hai gò má đang nóng bừng của mình. Đã năm năm trôi qua rồi, vì sao cô vẫn mơ thấy ác mộng này? Đứng dậy đi vào phòng vệ sinh rửa mặt, chất lỏng mát lạnh khiến cô tỉnh táo ngay lập tức. Cô cầm cốc nước, định xuống dưới lầu rót nước. “Con không muốn! Con không muốn gả cho tên b**n th** già khắm già… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Cậu nhóc có cảm giác mình đang bị nhắm vào.Cậu nhóc thất bại bĩu môi: “Em chỉ đang nói đùa với mẹ thôi”Tỉnh Vân khẽ ngước mắt lên liếc cậu nhóc một cái: “Anh cũng đang nói đùa với em thôi.”Tỉnh Nguyên cũng đưa bàn tay nhỏ bé của mình ra, làm động tác giơ tay: “Em cũng thế!”Tỉnh Thiên: ”…”Được rồi, đúng là cậu đang bị nhắm vào.Cậu nhóc chán nản chui ra khỏi vòng tay của Tô Ánh Nguyệt, leo lên chiếc ghế ăn của mình, bắt đầu buồn bực vùi đầu ăn cơm: “Để không bị chết đói thì em đành ăn nhiều một chút vậy!”Nhìn dáng vẻ ngây thơ của con trai mình, Tân Mộ Ngôn khẽ thở dài.Sau một lúc anh ngẩng đầu nhìn Tô Ánh Nguyệt: “Ngủ đủ rồi à?”Tô Ánh Nguyệt trang nhã gật đầu: “Vâng”Người đàn ông mỉm cười: “Tối hôm qua em mệt như vậy, anh tưởng rằng em sẽ ngủ thêm chút nữa”“Khụ khụ!”Tỉnh Thiên vội ho nhẹ một tiếng: “Bố à, trên bàn ăn còn có trẻ con đấy”Tân Mộ Ngôn nhàn nhạt liếc nhìn cậu nhóc: “Bây giờ đã nhớ ra mình là trẻ con rồi à?”“Hôm qua lúc quay video làm bố lúng túng sao không nhớ mình là trẻ con chứ?”Tinh Thiên lại ho khan một tiếng, ngẩng đầu nhìn Tinh Vân, không nói gì.Nghe Tân Mộ Ngôn nhắc đến đoạn video ngày hôm qua, tâm trạng của Tô Ánh Nguyệt cuối cùng cũng trở nên vui vẻ.Cô cười khẽ: “Em thấy đoạn video đó… rất thú vị mà”“Nếu cảm thấy thú vị”Cặp mắt sâu không thấy đáy của Tân Mộ Ngôn nhàn nhạt cô: “Vậy thì sau này em dùng cách đó để tỏ tình với anh nhé?”Tô Ánh Nguyệt: “…”Cô tự tìm đường chết mà.Sau bữa trưa, Tô Ánh Nguyệt nhận được cuộc gọi của Trình Đạo.Vương nói muốn tìm cô có việc, hẹn gặp cô ở khách sạn của đoàn phim.“Ánh Nguyệt!”Đến khách sạn, Tô Ánh Nguyệt vừa mới bước xuống xe đã thấy.Trình Đạo Vương nhiệt đình đi lên đón tiếp, dẫn cô đến phòng họp ở tầng hai.Trình Đạo Vương tỏ vẻ chúc mừng Tô Ánh Nguyệt trước rồi nghiêm túc nói: “Chúng tôi vô cùng cảm động trước tình cảm giữa cô và cậu ba Tân, vậy nên chúng tôi đã quyết định sẽ điều chỉnh một số cảnh hôn trong bộ phim này…”Mắt của Tô Ánh Nguyệt sáng bừng lên.Điều chỉnh cảnh hôn?Chẳng lẽ là muốn giảm bớt số lượng cảnh hôn sao?Dù sao thì hôm qua lúc Tân Mộ Ngôn công bố đã nói rõ rằng.không muốn thấy cô hôn môi với người đàn ông khác.“Chúng tôi quyết địni Trình Đạo Vương như đang ban bố thánh chỉ, hẳng giọng nói: “Chúng tôi quyết định tăng số cảnh hôn lên gấp ba lần!”Tô Ánh Nguyệt: “I”“Một mũi tên trúng hai đích đấy Ánh Nguyệt!”Nước miếng ông ta bay tứ tung: “Cứ quyết định như vậy đi!”“Khoan đã!”.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cậu nhóc có cảm giác mình đang bị nhắm vào.
Cậu nhóc thất bại bĩu môi: “Em chỉ đang nói đùa với mẹ thôi”
Tỉnh Vân khẽ ngước mắt lên liếc cậu nhóc một cái: “Anh cũng đang nói đùa với em thôi.”
Tỉnh Nguyên cũng đưa bàn tay nhỏ bé của mình ra, làm động tác giơ tay: “Em cũng thế!”
Tỉnh Thiên: ”…”
Được rồi, đúng là cậu đang bị nhắm vào.
Cậu nhóc chán nản chui ra khỏi vòng tay của Tô Ánh Nguyệt, leo lên chiếc ghế ăn của mình, bắt đầu buồn bực vùi đầu ăn cơm: “Để không bị chết đói thì em đành ăn nhiều một chút vậy!”
Nhìn dáng vẻ ngây thơ của con trai mình, Tân Mộ Ngôn khẽ thở dài.
Sau một lúc anh ngẩng đầu nhìn Tô Ánh Nguyệt: “Ngủ đủ rồi à?”
Tô Ánh Nguyệt trang nhã gật đầu: “Vâng”
Người đàn ông mỉm cười: “Tối hôm qua em mệt như vậy, anh tưởng rằng em sẽ ngủ thêm chút nữa”
“Khụ khụ!”
Tỉnh Thiên vội ho nhẹ một tiếng: “Bố à, trên bàn ăn còn có trẻ con đấy”
Tân Mộ Ngôn nhàn nhạt liếc nhìn cậu nhóc: “Bây giờ đã nhớ ra mình là trẻ con rồi à?”
“Hôm qua lúc quay video làm bố lúng túng sao không nhớ mình là trẻ con chứ?”
Tinh Thiên lại ho khan một tiếng, ngẩng đầu nhìn Tinh Vân, không nói gì.
Nghe Tân Mộ Ngôn nhắc đến đoạn video ngày hôm qua, tâm trạng của Tô Ánh Nguyệt cuối cùng cũng trở nên vui vẻ.
Cô cười khẽ: “Em thấy đoạn video đó… rất thú vị mà”
“Nếu cảm thấy thú vị”
Cặp mắt sâu không thấy đáy của Tân Mộ Ngôn nhàn nhạt cô: “Vậy thì sau này em dùng cách đó để tỏ tình với anh nhé?”
Tô Ánh Nguyệt: “…”
Cô tự tìm đường chết mà.
Sau bữa trưa, Tô Ánh Nguyệt nhận được cuộc gọi của Trình Đạo.
Vương nói muốn tìm cô có việc, hẹn gặp cô ở khách sạn của đoàn phim.
“Ánh Nguyệt!”
Đến khách sạn, Tô Ánh Nguyệt vừa mới bước xuống xe đã thấy.
Trình Đạo Vương nhiệt đình đi lên đón tiếp, dẫn cô đến phòng họp ở tầng hai.
Trình Đạo Vương tỏ vẻ chúc mừng Tô Ánh Nguyệt trước rồi nghiêm túc nói: “Chúng tôi vô cùng cảm động trước tình cảm giữa cô và cậu ba Tân, vậy nên chúng tôi đã quyết định sẽ điều chỉnh một số cảnh hôn trong bộ phim này…”
Mắt của Tô Ánh Nguyệt sáng bừng lên.
Điều chỉnh cảnh hôn?
Chẳng lẽ là muốn giảm bớt số lượng cảnh hôn sao?
Dù sao thì hôm qua lúc Tân Mộ Ngôn công bố đã nói rõ rằng.
không muốn thấy cô hôn môi với người đàn ông khác.
“Chúng tôi quyết địni Trình Đạo Vương như đang ban bố thánh chỉ, hẳng giọng nói: “Chúng tôi quyết định tăng số cảnh hôn lên gấp ba lần!”
Tô Ánh Nguyệt: “I”
“Một mũi tên trúng hai đích đấy Ánh Nguyệt!”
Nước miếng ông ta bay tứ tung: “Cứ quyết định như vậy đi!”
“Khoan đã!”.
Trên Trời Rớt Xuống Ba Báu Vật Hai Bảo Bảo Và Một Lão CôngTác giả: Vân Mị TrứTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Bé con, trông em đẹp quá…” Trong bóng tối, giọng nói từ tính khàn khàn của người đàn ông rơi vào tai của Tô Ánh Nguyệt. Người phụ nữ quỳ gối trước đầu giường, hai tay bị trói chặt bởi thắt lưng, còn đôi mắt thì bị che kín bởi dải ruy băng màu đen. Sau khi thị lực bị tước đoạt, các giác quan của cơ thể trở nên nhạy cảm hơn. Cô co người lại, cuộn tròn cơ thể, cảm nhận những cơn đau âm ỉ đang lan tràn khắp thân mình. Trong sự tăm tối, cô chỉ có thể cảm nhận được ánh mắt của người đàn ông đang rình rập ở sau lưng mình cùng với xúc cảm của bàn tay đang m*n tr*n bờ lưng trần của cô. “Ngoan nào, đổi sang tư thế khác đi.” … Tô Ánh Nguyệt đột nhiên bừng mở mắt, trên đầu đổ đầy mồ hôi lạnh. Cô che đi hai gò má đang nóng bừng của mình. Đã năm năm trôi qua rồi, vì sao cô vẫn mơ thấy ác mộng này? Đứng dậy đi vào phòng vệ sinh rửa mặt, chất lỏng mát lạnh khiến cô tỉnh táo ngay lập tức. Cô cầm cốc nước, định xuống dưới lầu rót nước. “Con không muốn! Con không muốn gả cho tên b**n th** già khắm già… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Cậu nhóc có cảm giác mình đang bị nhắm vào.Cậu nhóc thất bại bĩu môi: “Em chỉ đang nói đùa với mẹ thôi”Tỉnh Vân khẽ ngước mắt lên liếc cậu nhóc một cái: “Anh cũng đang nói đùa với em thôi.”Tỉnh Nguyên cũng đưa bàn tay nhỏ bé của mình ra, làm động tác giơ tay: “Em cũng thế!”Tỉnh Thiên: ”…”Được rồi, đúng là cậu đang bị nhắm vào.Cậu nhóc chán nản chui ra khỏi vòng tay của Tô Ánh Nguyệt, leo lên chiếc ghế ăn của mình, bắt đầu buồn bực vùi đầu ăn cơm: “Để không bị chết đói thì em đành ăn nhiều một chút vậy!”Nhìn dáng vẻ ngây thơ của con trai mình, Tân Mộ Ngôn khẽ thở dài.Sau một lúc anh ngẩng đầu nhìn Tô Ánh Nguyệt: “Ngủ đủ rồi à?”Tô Ánh Nguyệt trang nhã gật đầu: “Vâng”Người đàn ông mỉm cười: “Tối hôm qua em mệt như vậy, anh tưởng rằng em sẽ ngủ thêm chút nữa”“Khụ khụ!”Tỉnh Thiên vội ho nhẹ một tiếng: “Bố à, trên bàn ăn còn có trẻ con đấy”Tân Mộ Ngôn nhàn nhạt liếc nhìn cậu nhóc: “Bây giờ đã nhớ ra mình là trẻ con rồi à?”“Hôm qua lúc quay video làm bố lúng túng sao không nhớ mình là trẻ con chứ?”Tinh Thiên lại ho khan một tiếng, ngẩng đầu nhìn Tinh Vân, không nói gì.Nghe Tân Mộ Ngôn nhắc đến đoạn video ngày hôm qua, tâm trạng của Tô Ánh Nguyệt cuối cùng cũng trở nên vui vẻ.Cô cười khẽ: “Em thấy đoạn video đó… rất thú vị mà”“Nếu cảm thấy thú vị”Cặp mắt sâu không thấy đáy của Tân Mộ Ngôn nhàn nhạt cô: “Vậy thì sau này em dùng cách đó để tỏ tình với anh nhé?”Tô Ánh Nguyệt: “…”Cô tự tìm đường chết mà.Sau bữa trưa, Tô Ánh Nguyệt nhận được cuộc gọi của Trình Đạo.Vương nói muốn tìm cô có việc, hẹn gặp cô ở khách sạn của đoàn phim.“Ánh Nguyệt!”Đến khách sạn, Tô Ánh Nguyệt vừa mới bước xuống xe đã thấy.Trình Đạo Vương nhiệt đình đi lên đón tiếp, dẫn cô đến phòng họp ở tầng hai.Trình Đạo Vương tỏ vẻ chúc mừng Tô Ánh Nguyệt trước rồi nghiêm túc nói: “Chúng tôi vô cùng cảm động trước tình cảm giữa cô và cậu ba Tân, vậy nên chúng tôi đã quyết định sẽ điều chỉnh một số cảnh hôn trong bộ phim này…”Mắt của Tô Ánh Nguyệt sáng bừng lên.Điều chỉnh cảnh hôn?Chẳng lẽ là muốn giảm bớt số lượng cảnh hôn sao?Dù sao thì hôm qua lúc Tân Mộ Ngôn công bố đã nói rõ rằng.không muốn thấy cô hôn môi với người đàn ông khác.“Chúng tôi quyết địni Trình Đạo Vương như đang ban bố thánh chỉ, hẳng giọng nói: “Chúng tôi quyết định tăng số cảnh hôn lên gấp ba lần!”Tô Ánh Nguyệt: “I”“Một mũi tên trúng hai đích đấy Ánh Nguyệt!”Nước miếng ông ta bay tứ tung: “Cứ quyết định như vậy đi!”“Khoan đã!”.