Ở trong một căn phòng sang trọng, phông nền đỏ trắng, một cô gái có mái tóc tóc đen tuyền nhìn khoảng 18 tuổi mặc một chiếc váy ngủ trắng nằm nghiêng trên chiếc giường King Size đang nhắm chặt hai mắt. Cạch, cánh cửa mở ra, một chàng trai tóc màu trắng mặc âu phục trắng nhìn chững chạc bước vào. - Bảo bối, đến giờ dậy rồi.- Anh ta cất tiếng nói mang vẻ nghiêm túc. Cô gái nằm trên giường run nhẹ đôi mi cong, mở mắt ra. Đôi mắt đỏ như màu máu còn vương hơi sương nhìn chàng trai và chau đôi mày kiếm lại: - Tôi muốn ngủ...! Giọng cô gái ngái ngủ nhưng vẫn mang vẻ lãnh đạm, nhưng nếu để ý kĩ thì sẽ cảm thấy một chút chán nản và tức giận trong lời nói. Chàng trai híp đôi mắt đen sâu thẳm của mình cười tươi rói tựa ánh ban mai: - Nhưng hôm nay không được nha. Cô thấy nụ cười của anh thì chói mắt đến mức tỉnh ngủ nhưng người vẫn còn mệt mỏi vì nằm nhiều. Như theo thói quen, cô giơ một cánh tay lên, anh chàng kia thấy thế thì cũng theo thói quen là tiến tới và nâng cánh tay kéo cả người cô…
Chương 94: Tiểu Thư Nhỏ Và Chàng Quản Gia 19
Cùng Ta Qua Từng Thế GiớiTác giả: MyRioTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngỞ trong một căn phòng sang trọng, phông nền đỏ trắng, một cô gái có mái tóc tóc đen tuyền nhìn khoảng 18 tuổi mặc một chiếc váy ngủ trắng nằm nghiêng trên chiếc giường King Size đang nhắm chặt hai mắt. Cạch, cánh cửa mở ra, một chàng trai tóc màu trắng mặc âu phục trắng nhìn chững chạc bước vào. - Bảo bối, đến giờ dậy rồi.- Anh ta cất tiếng nói mang vẻ nghiêm túc. Cô gái nằm trên giường run nhẹ đôi mi cong, mở mắt ra. Đôi mắt đỏ như màu máu còn vương hơi sương nhìn chàng trai và chau đôi mày kiếm lại: - Tôi muốn ngủ...! Giọng cô gái ngái ngủ nhưng vẫn mang vẻ lãnh đạm, nhưng nếu để ý kĩ thì sẽ cảm thấy một chút chán nản và tức giận trong lời nói. Chàng trai híp đôi mắt đen sâu thẳm của mình cười tươi rói tựa ánh ban mai: - Nhưng hôm nay không được nha. Cô thấy nụ cười của anh thì chói mắt đến mức tỉnh ngủ nhưng người vẫn còn mệt mỏi vì nằm nhiều. Như theo thói quen, cô giơ một cánh tay lên, anh chàng kia thấy thế thì cũng theo thói quen là tiến tới và nâng cánh tay kéo cả người cô… - Làm việc này có vẻ là một quyết định không đúng đắn cho lắm! - Hoàng Long cúi đầu, che mắt mình lại.- Mẹ cũng nghĩ vậy! - Hoàng Thư cũng nhắm mắt, nghiêng đầu, bàn tay che đi tầm mắt về phía trong phòng.Một lúc sau, hai nam nữ chủ vẫn "yêu thương" nhau để cho 4 "con người" đứng trước cửa và 1 "con người" được bế chán chê không thôi.- Cường Quân! Cậu đang làm gì vậy?! - Hoàng Long hết chịu nổi liền hét lên.Tiếng hét đã làm kinh động đến Cường Quân và Hồng Ngân, hai người quay sang thì thấy cả gia đình Minh đang ở trước cửa.- Chuyện...chuyện gì thế...này?! - Cường Quân kéo chăn che người lại, ôm đầu lắp bắp.- A...tôi...!- Hồng Ngân cũng ngạc nhiên nhưng không quên kéo chăn che lại, mặt ra vẻ ủy khuất.- Có chuyện gì sao? - Hoàng My nghiêng đầu hỏi.Chất giọng ngây thơ của cô đã biến thành hai nhát dao đâm thẳng vào tim hai người ngồi trên giường.Cường Quân và Hồng Ngân ngước đầu lên nhìn Hoàng My thì thấy cô đang dựa vào người Đoàn Huy, mắt cũng bị che đi để không nhìn thấy cảnh tượng bây giờ.- Cháu sẽ cho bác một lời giải thích chứ?! - Chiến Thành dựa vào tường, nhắm mắt dưỡng thần.- Cháu...!- Cường Quân liếc mắt sang nhìn Hồng Ngân đang ủy khuất và sắp khóc đến nơi.- Được rồi! Tôi không ngờ cậu lại là con người như vậy! Hủy hôn đi! - Hoàng Long gằn từng chữ một.- Khoan...!- Cường Quân giật mình, định giải thích.- Cháu không cần giải thích nữa! Chuyện đã đành rồi và ai cũng đã thấy rồi! Tốt nhất chúng ta nên hủy hôn đi! - Hoàng Thư nhẹ nhàng phẩy quạt rồi kéo ông chồng của mình đi.- Và từ nay...tôi với cậu không là anh em gì nữa cả! - Hoàng Long xoay người, liếc mắt nhìn rồi cũng bước đi.Trong căn phòng bây giờ chỉ còn Cường Quân, Hồng Ngân, Hoàng My và Đoàn Huy.Hoàng My sau khi trải qua bao nhiêu thăng trầm của cái xã hội thì cũng hiểu là có chuyện gì đã xảy ra mặc dù không nhớ là làm sao nó xảy ra nhưng mà thôi kệ.- Có chuyện gì vậy? Sao anh phải che mắt em? - Hoàng My nhanh chóng nhập vai.- Trước mắt tiểu thư là những thứ máu me trẻ con không nên thấy! Anh mà bỏ tay ra là tiểu thư sẽ nhìn thấy những thứ máu me đấy đó! - Đoàn Huy cũng nhập vai, diễn cùng Hoàng My.- Vậy sao? - Hoàng My hơi ngước đầu.- Đúng vậy! Chúng ta nên về phòng đi ngủ thôi! - Đoàn Huy cười khẽ làm Hồng Ngân đang lén lút nhìn cũng đờ người.Nói rồi Đoàn Huy trở lại khuôn mặt lạnh, đặt tay phải lên ngực trái, chào hai người trong phòng rồi bước đi.____________________- Có lẽ là phải hủy hôn thật rồi! Nhưng chúng ta vẫn là bạn bè chứ Chiến Thành?! - Đức Vua thở dài rồi nheo mắt cười.- Chắc chắn rồi! - Chiến Thành cười.Hai người đàn ông nói chuyện riêng một góc và hai người phụ nữ nói chuyện riêng một góc.Còn hai góc còn lại cũng bị lấp đầy bởi bốn "con người" nam nữ chủ và nam nữ chính của chúng ta.Nam nữ chính của chúng ta đang ở trạng thái thoải mái hơn bao giờ hết, trong khi đó, nam nữ chủ thì căng thẳng muốn đứt dây thần kinh.- Anh hành động nhanh thật đấy! Thậm chí còn không cho tôi biết! - Hoàng My nói với chất giọng giận dỗi.- Xin lỗi vì không cho bảo bối biết sớm hơn mà! Uống một chút trà chứ?! - Đoàn Huy cười gượng rồi rót trà dỗ vợ.- Đừng tưởng lấy trà ra là tôi sẽ tha cho anh! - Hoàng My vẫn giận nhưng tay vẫn cầm tách trà lên uống.- Được rồi! - Đoàn Huy cười bất lực.Bên góc này ấm áp đôi tình nhân, còn bên góc kia căng thẳng đến từng hạt phân tử trong không khí.Cường Quân phải chịu trách nhiệm cho cái việc cướp mất trinh tiết người ta, máu me be bét làm Hoàng My không được nhìn cảnh nóng bỏng.Hồng Ngân cũng cảm thấy cực kì xấu hổ khi mình đã làm cái chuyện "đó" với người mình yêu và không có sự đồng ý của người ta.- Tôi...! - Cường Quân và Hồng Ngân cùng đồng thanh.- Ờm...anh cứ nói trước đi! - Hồng Ngân ngượng ngùng.- Cô cứ nói trước đi! - Cường Quân là đàn ông thanh niên trai tráng nên nhường cho con gái nói trước.- Tôi...!- Hồng Ngân ngập ngừng, cúi đầu, mắt ngập nước.- Hai anh chị đang nói gì thế ạ?! - Hoàng My rảnh rỗi, lon ton chạy sang phá đám.- Hoàng My! - Cường Quân và Hồng Ngân đồng thanh.- Dạ...? - Hoàng My ngây thơ, trong sáng, trẻ con nghiêng đầu.- Anh chị đang nói một vài chuyện thôi! Không có gì to tát đâu! - Cường Quân cười gượng._____________________________**Góc trò chuyện cùng tác giả**Chủ nhật, ngày 9 tháng 8 năm 2020Thời gian đăng: 23 giờ 30 phútThời gian hoàn thành: 22 giờ 36 phútHôm nay là ngày cuối tuần, ad không phải đi học thêm!!! /Tung Hoa/ Vì lí do là thầy ad đã tách lớp A thành A1 và A2 để đảm bảo khoảng cách trong khi mùa dịch trở lại.Một tuần ad chỉ học một buổi thôi!! Ố yead! /Tung Hoa/Và ad muốn thử sức mình nên đã tham gia vào dịch truyện tranh, sau bao công sức loay hoay với "gút gồ" dịch thì ad cũng được nhận./Tung hoa tiếp/ Nhưng mà ad vẫn chưa hiểu lắm về phần dịch truyện tranh ấy, trong những bạn độc giả của ad có ai cũng tham gia vào dịch truyện tranh không?! Chỉ ad với!!
- Làm việc này có vẻ là một quyết định không đúng đắn cho lắm! - Hoàng Long cúi đầu, che mắt mình lại.
- Mẹ cũng nghĩ vậy! - Hoàng Thư cũng nhắm mắt, nghiêng đầu, bàn tay che đi tầm mắt về phía trong phòng.
Một lúc sau, hai nam nữ chủ vẫn "yêu thương" nhau để cho 4 "con người" đứng trước cửa và 1 "con người" được bế chán chê không thôi.
- Cường Quân! Cậu đang làm gì vậy?! - Hoàng Long hết chịu nổi liền hét lên.
Tiếng hét đã làm kinh động đến Cường Quân và Hồng Ngân, hai người quay sang thì thấy cả gia đình Minh đang ở trước cửa.
- Chuyện...chuyện gì thế...này?! - Cường Quân kéo chăn che người lại, ôm đầu lắp bắp.
- A...tôi...!- Hồng Ngân cũng ngạc nhiên nhưng không quên kéo chăn che lại, mặt ra vẻ ủy khuất.
- Có chuyện gì sao? - Hoàng My nghiêng đầu hỏi.
Chất giọng ngây thơ của cô đã biến thành hai nhát dao đâm thẳng vào tim hai người ngồi trên giường.
Cường Quân và Hồng Ngân ngước đầu lên nhìn Hoàng My thì thấy cô đang dựa vào người Đoàn Huy, mắt cũng bị che đi để không nhìn thấy cảnh tượng bây giờ.
- Cháu sẽ cho bác một lời giải thích chứ?! - Chiến Thành dựa vào tường, nhắm mắt dưỡng thần.
- Cháu...!- Cường Quân liếc mắt sang nhìn Hồng Ngân đang ủy khuất và sắp khóc đến nơi.
- Được rồi! Tôi không ngờ cậu lại là con người như vậy! Hủy hôn đi! - Hoàng Long gằn từng chữ một.
- Khoan...!- Cường Quân giật mình, định giải thích.
- Cháu không cần giải thích nữa! Chuyện đã đành rồi và ai cũng đã thấy rồi! Tốt nhất chúng ta nên hủy hôn đi! - Hoàng Thư nhẹ nhàng phẩy quạt rồi kéo ông chồng của mình đi.
- Và từ nay...tôi với cậu không là anh em gì nữa cả! - Hoàng Long xoay người, liếc mắt nhìn rồi cũng bước đi.
Trong căn phòng bây giờ chỉ còn Cường Quân, Hồng Ngân, Hoàng My và Đoàn Huy.
Hoàng My sau khi trải qua bao nhiêu thăng trầm của cái xã hội thì cũng hiểu là có chuyện gì đã xảy ra mặc dù không nhớ là làm sao nó xảy ra nhưng mà thôi kệ.
- Có chuyện gì vậy? Sao anh phải che mắt em? - Hoàng My nhanh chóng nhập vai.
- Trước mắt tiểu thư là những thứ máu me trẻ con không nên thấy! Anh mà bỏ tay ra là tiểu thư sẽ nhìn thấy những thứ máu me đấy đó! - Đoàn Huy cũng nhập vai, diễn cùng Hoàng My.
- Vậy sao? - Hoàng My hơi ngước đầu.
- Đúng vậy! Chúng ta nên về phòng đi ngủ thôi! - Đoàn Huy cười khẽ làm Hồng Ngân đang lén lút nhìn cũng đờ người.
Nói rồi Đoàn Huy trở lại khuôn mặt lạnh, đặt tay phải lên ngực trái, chào hai người trong phòng rồi bước đi.
____________________
- Có lẽ là phải hủy hôn thật rồi! Nhưng chúng ta vẫn là bạn bè chứ Chiến Thành?! - Đức Vua thở dài rồi nheo mắt cười.
- Chắc chắn rồi! - Chiến Thành cười.
Hai người đàn ông nói chuyện riêng một góc và hai người phụ nữ nói chuyện riêng một góc.
Còn hai góc còn lại cũng bị lấp đầy bởi bốn "con người" nam nữ chủ và nam nữ chính của chúng ta.
Nam nữ chính của chúng ta đang ở trạng thái thoải mái hơn bao giờ hết, trong khi đó, nam nữ chủ thì căng thẳng muốn đứt dây thần kinh.
- Anh hành động nhanh thật đấy! Thậm chí còn không cho tôi biết! - Hoàng My nói với chất giọng giận dỗi.
- Xin lỗi vì không cho bảo bối biết sớm hơn mà! Uống một chút trà chứ?! - Đoàn Huy cười gượng rồi rót trà dỗ vợ.
- Đừng tưởng lấy trà ra là tôi sẽ tha cho anh! - Hoàng My vẫn giận nhưng tay vẫn cầm tách trà lên uống.
- Được rồi! - Đoàn Huy cười bất lực.
Bên góc này ấm áp đôi tình nhân, còn bên góc kia căng thẳng đến từng hạt phân tử trong không khí.
Cường Quân phải chịu trách nhiệm cho cái việc cướp mất trinh tiết người ta, máu me be bét làm Hoàng My không được nhìn cảnh nóng bỏng.
Hồng Ngân cũng cảm thấy cực kì xấu hổ khi mình đã làm cái chuyện "đó" với người mình yêu và không có sự đồng ý của người ta.
- Tôi...! - Cường Quân và Hồng Ngân cùng đồng thanh.
- Ờm...anh cứ nói trước đi! - Hồng Ngân ngượng ngùng.
- Cô cứ nói trước đi! - Cường Quân là đàn ông thanh niên trai tráng nên nhường cho con gái nói trước.
- Tôi...!- Hồng Ngân ngập ngừng, cúi đầu, mắt ngập nước.
- Hai anh chị đang nói gì thế ạ?! - Hoàng My rảnh rỗi, lon ton chạy sang phá đám.
- Hoàng My! - Cường Quân và Hồng Ngân đồng thanh.
- Dạ...? - Hoàng My ngây thơ, trong sáng, trẻ con nghiêng đầu.
- Anh chị đang nói một vài chuyện thôi! Không có gì to tát đâu! - Cường Quân cười gượng.
____________________
_________**Góc trò chuyện cùng tác giả**
Chủ nhật, ngày 9 tháng 8 năm 2020
Thời gian đăng: 23 giờ 30 phút
Thời gian hoàn thành: 22 giờ 36 phút
Hôm nay là ngày cuối tuần, ad không phải đi học thêm!!! /Tung Hoa/ Vì lí do là thầy ad đã tách lớp A thành A1 và A2 để đảm bảo khoảng cách trong khi mùa dịch trở lại.
Một tuần ad chỉ học một buổi thôi!! Ố yead! /Tung Hoa/
Và ad muốn thử sức mình nên đã tham gia vào dịch truyện tranh, sau bao công sức loay hoay với "gút gồ" dịch thì ad cũng được nhận.
/Tung hoa tiếp/ Nhưng mà ad vẫn chưa hiểu lắm về phần dịch truyện tranh ấy, trong những bạn độc giả của ad có ai cũng tham gia vào dịch truyện tranh không?! Chỉ ad với!!
Cùng Ta Qua Từng Thế GiớiTác giả: MyRioTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngỞ trong một căn phòng sang trọng, phông nền đỏ trắng, một cô gái có mái tóc tóc đen tuyền nhìn khoảng 18 tuổi mặc một chiếc váy ngủ trắng nằm nghiêng trên chiếc giường King Size đang nhắm chặt hai mắt. Cạch, cánh cửa mở ra, một chàng trai tóc màu trắng mặc âu phục trắng nhìn chững chạc bước vào. - Bảo bối, đến giờ dậy rồi.- Anh ta cất tiếng nói mang vẻ nghiêm túc. Cô gái nằm trên giường run nhẹ đôi mi cong, mở mắt ra. Đôi mắt đỏ như màu máu còn vương hơi sương nhìn chàng trai và chau đôi mày kiếm lại: - Tôi muốn ngủ...! Giọng cô gái ngái ngủ nhưng vẫn mang vẻ lãnh đạm, nhưng nếu để ý kĩ thì sẽ cảm thấy một chút chán nản và tức giận trong lời nói. Chàng trai híp đôi mắt đen sâu thẳm của mình cười tươi rói tựa ánh ban mai: - Nhưng hôm nay không được nha. Cô thấy nụ cười của anh thì chói mắt đến mức tỉnh ngủ nhưng người vẫn còn mệt mỏi vì nằm nhiều. Như theo thói quen, cô giơ một cánh tay lên, anh chàng kia thấy thế thì cũng theo thói quen là tiến tới và nâng cánh tay kéo cả người cô… - Làm việc này có vẻ là một quyết định không đúng đắn cho lắm! - Hoàng Long cúi đầu, che mắt mình lại.- Mẹ cũng nghĩ vậy! - Hoàng Thư cũng nhắm mắt, nghiêng đầu, bàn tay che đi tầm mắt về phía trong phòng.Một lúc sau, hai nam nữ chủ vẫn "yêu thương" nhau để cho 4 "con người" đứng trước cửa và 1 "con người" được bế chán chê không thôi.- Cường Quân! Cậu đang làm gì vậy?! - Hoàng Long hết chịu nổi liền hét lên.Tiếng hét đã làm kinh động đến Cường Quân và Hồng Ngân, hai người quay sang thì thấy cả gia đình Minh đang ở trước cửa.- Chuyện...chuyện gì thế...này?! - Cường Quân kéo chăn che người lại, ôm đầu lắp bắp.- A...tôi...!- Hồng Ngân cũng ngạc nhiên nhưng không quên kéo chăn che lại, mặt ra vẻ ủy khuất.- Có chuyện gì sao? - Hoàng My nghiêng đầu hỏi.Chất giọng ngây thơ của cô đã biến thành hai nhát dao đâm thẳng vào tim hai người ngồi trên giường.Cường Quân và Hồng Ngân ngước đầu lên nhìn Hoàng My thì thấy cô đang dựa vào người Đoàn Huy, mắt cũng bị che đi để không nhìn thấy cảnh tượng bây giờ.- Cháu sẽ cho bác một lời giải thích chứ?! - Chiến Thành dựa vào tường, nhắm mắt dưỡng thần.- Cháu...!- Cường Quân liếc mắt sang nhìn Hồng Ngân đang ủy khuất và sắp khóc đến nơi.- Được rồi! Tôi không ngờ cậu lại là con người như vậy! Hủy hôn đi! - Hoàng Long gằn từng chữ một.- Khoan...!- Cường Quân giật mình, định giải thích.- Cháu không cần giải thích nữa! Chuyện đã đành rồi và ai cũng đã thấy rồi! Tốt nhất chúng ta nên hủy hôn đi! - Hoàng Thư nhẹ nhàng phẩy quạt rồi kéo ông chồng của mình đi.- Và từ nay...tôi với cậu không là anh em gì nữa cả! - Hoàng Long xoay người, liếc mắt nhìn rồi cũng bước đi.Trong căn phòng bây giờ chỉ còn Cường Quân, Hồng Ngân, Hoàng My và Đoàn Huy.Hoàng My sau khi trải qua bao nhiêu thăng trầm của cái xã hội thì cũng hiểu là có chuyện gì đã xảy ra mặc dù không nhớ là làm sao nó xảy ra nhưng mà thôi kệ.- Có chuyện gì vậy? Sao anh phải che mắt em? - Hoàng My nhanh chóng nhập vai.- Trước mắt tiểu thư là những thứ máu me trẻ con không nên thấy! Anh mà bỏ tay ra là tiểu thư sẽ nhìn thấy những thứ máu me đấy đó! - Đoàn Huy cũng nhập vai, diễn cùng Hoàng My.- Vậy sao? - Hoàng My hơi ngước đầu.- Đúng vậy! Chúng ta nên về phòng đi ngủ thôi! - Đoàn Huy cười khẽ làm Hồng Ngân đang lén lút nhìn cũng đờ người.Nói rồi Đoàn Huy trở lại khuôn mặt lạnh, đặt tay phải lên ngực trái, chào hai người trong phòng rồi bước đi.____________________- Có lẽ là phải hủy hôn thật rồi! Nhưng chúng ta vẫn là bạn bè chứ Chiến Thành?! - Đức Vua thở dài rồi nheo mắt cười.- Chắc chắn rồi! - Chiến Thành cười.Hai người đàn ông nói chuyện riêng một góc và hai người phụ nữ nói chuyện riêng một góc.Còn hai góc còn lại cũng bị lấp đầy bởi bốn "con người" nam nữ chủ và nam nữ chính của chúng ta.Nam nữ chính của chúng ta đang ở trạng thái thoải mái hơn bao giờ hết, trong khi đó, nam nữ chủ thì căng thẳng muốn đứt dây thần kinh.- Anh hành động nhanh thật đấy! Thậm chí còn không cho tôi biết! - Hoàng My nói với chất giọng giận dỗi.- Xin lỗi vì không cho bảo bối biết sớm hơn mà! Uống một chút trà chứ?! - Đoàn Huy cười gượng rồi rót trà dỗ vợ.- Đừng tưởng lấy trà ra là tôi sẽ tha cho anh! - Hoàng My vẫn giận nhưng tay vẫn cầm tách trà lên uống.- Được rồi! - Đoàn Huy cười bất lực.Bên góc này ấm áp đôi tình nhân, còn bên góc kia căng thẳng đến từng hạt phân tử trong không khí.Cường Quân phải chịu trách nhiệm cho cái việc cướp mất trinh tiết người ta, máu me be bét làm Hoàng My không được nhìn cảnh nóng bỏng.Hồng Ngân cũng cảm thấy cực kì xấu hổ khi mình đã làm cái chuyện "đó" với người mình yêu và không có sự đồng ý của người ta.- Tôi...! - Cường Quân và Hồng Ngân cùng đồng thanh.- Ờm...anh cứ nói trước đi! - Hồng Ngân ngượng ngùng.- Cô cứ nói trước đi! - Cường Quân là đàn ông thanh niên trai tráng nên nhường cho con gái nói trước.- Tôi...!- Hồng Ngân ngập ngừng, cúi đầu, mắt ngập nước.- Hai anh chị đang nói gì thế ạ?! - Hoàng My rảnh rỗi, lon ton chạy sang phá đám.- Hoàng My! - Cường Quân và Hồng Ngân đồng thanh.- Dạ...? - Hoàng My ngây thơ, trong sáng, trẻ con nghiêng đầu.- Anh chị đang nói một vài chuyện thôi! Không có gì to tát đâu! - Cường Quân cười gượng._____________________________**Góc trò chuyện cùng tác giả**Chủ nhật, ngày 9 tháng 8 năm 2020Thời gian đăng: 23 giờ 30 phútThời gian hoàn thành: 22 giờ 36 phútHôm nay là ngày cuối tuần, ad không phải đi học thêm!!! /Tung Hoa/ Vì lí do là thầy ad đã tách lớp A thành A1 và A2 để đảm bảo khoảng cách trong khi mùa dịch trở lại.Một tuần ad chỉ học một buổi thôi!! Ố yead! /Tung Hoa/Và ad muốn thử sức mình nên đã tham gia vào dịch truyện tranh, sau bao công sức loay hoay với "gút gồ" dịch thì ad cũng được nhận./Tung hoa tiếp/ Nhưng mà ad vẫn chưa hiểu lắm về phần dịch truyện tranh ấy, trong những bạn độc giả của ad có ai cũng tham gia vào dịch truyện tranh không?! Chỉ ad với!!