Trên đường cao tốc, Cố Tiểu Mạch lo lắng nhìn chiếc xe bị chết máy. Cô quay đầu nhìn Cố Hồng Quyên đang gọi điện ở cách đó không xa, nghi hoặc không hiểu tại sao gọi điện kêu người tới sửa xe mà cũng cần nhiều thời gian đến thế? Cố Tiểu Mạch nghi ngờ tiến lên, lại nghe thấy giọng nói nham hiểm của Cố Hồng Quyên: “Anh thấy ảnh của em gái tôi rồi đấy, vóc dáng và gương mặt đều rất đẹp, hơn nữa cô ta chưa từng có bạn trai, chỉ cần anh làm xong chuyện này thì mặc cho anh chơi cô ta kiểu gì cũng được… tôi lừa gạt cô ta là xe tôi bị trục trặc không chạy được, lát nữa tôi sẽ ném cô ta trên đường cao tốc, anh lái xe tới đây.” Nhìn bóng dáng xinh đẹp kia, Cố Tiểu Mạch phẫn nộ siết chặt nắm tay. Cố Hồng Quyên! Chẳng qua chỉ là con gái của kẻ thứ ba, bình thường chẳng những luôn ức h**p cô mà bây giờ còn tính kế kêu đàn ông tới chơi cô! Cố Tiểu Mạch muốn xông lên đánh cô ta, nhưng lý trí đánh thức cô. Cô xoay người bỏ chạy. Bây giờ trên cao tốc không có ai, nếu Cố Hồng Quyên giết cô ở đây thì sẽ…
Chương 96
Vợ À Đừng Nghĩ Trốn Thoát AnhTác giả: B6Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrên đường cao tốc, Cố Tiểu Mạch lo lắng nhìn chiếc xe bị chết máy. Cô quay đầu nhìn Cố Hồng Quyên đang gọi điện ở cách đó không xa, nghi hoặc không hiểu tại sao gọi điện kêu người tới sửa xe mà cũng cần nhiều thời gian đến thế? Cố Tiểu Mạch nghi ngờ tiến lên, lại nghe thấy giọng nói nham hiểm của Cố Hồng Quyên: “Anh thấy ảnh của em gái tôi rồi đấy, vóc dáng và gương mặt đều rất đẹp, hơn nữa cô ta chưa từng có bạn trai, chỉ cần anh làm xong chuyện này thì mặc cho anh chơi cô ta kiểu gì cũng được… tôi lừa gạt cô ta là xe tôi bị trục trặc không chạy được, lát nữa tôi sẽ ném cô ta trên đường cao tốc, anh lái xe tới đây.” Nhìn bóng dáng xinh đẹp kia, Cố Tiểu Mạch phẫn nộ siết chặt nắm tay. Cố Hồng Quyên! Chẳng qua chỉ là con gái của kẻ thứ ba, bình thường chẳng những luôn ức h**p cô mà bây giờ còn tính kế kêu đàn ông tới chơi cô! Cố Tiểu Mạch muốn xông lên đánh cô ta, nhưng lý trí đánh thức cô. Cô xoay người bỏ chạy. Bây giờ trên cao tốc không có ai, nếu Cố Hồng Quyên giết cô ở đây thì sẽ… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Chương 96 Mộ Bắc Ngật treo áo vest lên giá áo, quay đầu nhìn cô, “Cô không thấy nóng à?” Kinh Đô đang bước vào đầu thu, nhưng cái nóng của mùa hè vẫn không hề giảm, hôm nay Cố Tiểu Mạch mặc khá nghiêm chỉnh, cúc không đóng thiếu cái nào, Mộ Bắc Ngật cúi đầu nhìn, có cảm giác muốn cởi hết cúc trên áo của cô ra. Cố Tiểu Mạch cảm nhận được ánh mắt nóng rực của anh, mặt cô nóng bừng, cô nổi giận đùng đùng, “Anh… đừng có giở trò lưu manh” Mộ Bắc Ngật liếc nhìn cô một cái, “Cố Tiểu Mạch, cô thấy ai mặc quần áo mà giở trò lưu manh chưa?” Anh vừa nói vừa bước đến phía Cố Tiểu Mạch. Cố Tiểu Mạch theo bản năng lùi lại, lùi đến chiếc ghế sofa ở đẳng sau, chân vấp vào chân ghế. “A” một tiếng, cả người Cố Tiểu Mạch ngã xuống ghế sofa ở đẳng sau. Tính đàn hồi của ghế sofa rất tốt, rất êm nữa, cả người Cố Tiểu Mạch bật lên. Nhưng cô không có tâm trạng để nghiên cứu chất liệu của chiếc sofa, cô lập tức ngồi thẳng dậy. Cô chỉnh lại tóc mái, ho một tiếng, “Lẽ nào bây giờ anh không phải vậy sao?” “Cố Tiểu Mạch, cô nghĩ tôi sẽ thấy gái mà nổi lòng h*m m**n sao?” có tự phụ quá, tôi chẳng có ý gì với anh cả” “Thật sao?” Mặt Mộ Bắc Ngật tối sầm lại. Cố Tiểu Mạch cảm thấy sợ hãi vì giọng nói lạnh lùng của anh, cô nheo mắt, giả vờ cứng rắn, “Tất nhiên là thật rồi, anh là người đã có vợ sắp cưới, tại sao tôi lại có ý với anh chứ? Tôi điên rồi sao?” Cô quả nhiên vẫn mồm miệng lanh lợi như trước, hình như lúc sáng cô đã tắm rửa, mùi sữa và mùi sữa tắm phảng phất xung quanh, khiến Mộ Bắc Ngật có chút xao động. Nhưng anh cố gắng kìm nén, không bộc lộ cảm xúc ra bên ngoài, bước đến phía đối diện chỗ cô, ngồi xuống, khôi phục lại trạng thái bình thường, “Hôm nay đến có việc gì?” Cố Tiểu Mạch ngồi ngay ngắn trên ghế, từ từ lên tiếng, “Mộ Bắc Ngật, chuyện anh tự ý tìm trường cho Nám Nám, tôi đã nghĩ qua rồi, nhưng rốt cuộc anh làm chuyện này để làm gì, tôi tạm thời không có tiền trả cho anh, có thể mỗi tháng trả một khoản, không biết anh có đồng ý không, nếu anh không đồng ý thì hủy bỏ trường đó đi, tôi sẽ tìm cách khác” “Cách khác của cô là bảo Nam Thần An nộp tiền học phí đắt đỏ này sao?” Mộ Bắc Ngật nhìn chằm chằm cô, nói ra những lời cay nghiệt. Cố Tiểu Mạch thu lại ánh mắt, “Chuyện giữa tôi và anh Nam… Nam Thần An không liên quan đến Tổng giám đốc Mộ” “Thế nên cô muốn trả theo tháng, 30 vạn học phí, một tháng trả bao nhiêu, một tháng một vạn thì cũng mất hai năm rưỡi, thời hạn thiết kế váy cưới cho Lan Tâm chỉ có một tháng, sau này thiết kế cũng không quá hai tháng, sau khi kết thúc hợp đồng, cô bỏ đi, tôi đến đâu tìm người để đòi tiền?” Không hổ danh là doanh nhân, làm việc gì cũng cân nhắc đầy đủ, không hề cho đối phương cơ hội lợi dụng anh. Cố Tiểu Mạch cắn răng, “Anh cho răng tôi là người sẽ bỏ trốn sao? Nám Nám đã nhập học ở Kinh Đô rồi, làm sao tôi có thể chạy được chứ?” “Kinh Đô rộng như thế, hơn nữa, làm sao tôi tin cô được?” Mộ Bắc Ngật hững hờ trả lời.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương 96
Mộ Bắc Ngật treo áo vest lên giá áo, quay đầu nhìn cô, “Cô không thấy nóng à?”
Kinh Đô đang bước vào đầu thu, nhưng cái nóng của mùa hè vẫn không hề giảm, hôm nay Cố Tiểu Mạch mặc khá nghiêm chỉnh, cúc không đóng thiếu cái nào, Mộ Bắc Ngật cúi đầu nhìn, có cảm giác muốn cởi hết cúc trên áo của cô ra.
Cố Tiểu Mạch cảm nhận được ánh mắt nóng rực của anh, mặt cô nóng bừng, cô nổi giận đùng đùng, “Anh… đừng có giở trò lưu manh” Mộ Bắc Ngật liếc nhìn cô một cái, “Cố Tiểu Mạch, cô thấy ai mặc quần áo mà giở trò lưu manh chưa?”
Anh vừa nói vừa bước đến phía Cố Tiểu Mạch.
Cố Tiểu Mạch theo bản năng lùi lại, lùi đến chiếc ghế sofa ở đẳng sau, chân vấp vào chân ghế.
“A” một tiếng, cả người Cố Tiểu Mạch ngã xuống ghế sofa ở đẳng sau.
Tính đàn hồi của ghế sofa rất tốt, rất êm nữa, cả người Cố Tiểu Mạch bật lên.
Nhưng cô không có tâm trạng để nghiên cứu chất liệu của chiếc sofa, cô lập tức ngồi thẳng dậy.
Cô chỉnh lại tóc mái, ho một tiếng, “Lẽ nào bây giờ anh không phải vậy sao?”
“Cố Tiểu Mạch, cô nghĩ tôi sẽ thấy gái mà nổi lòng h*m m**n sao?”
có tự phụ quá, tôi chẳng có ý gì với anh cả”
“Thật sao?”
Mặt Mộ Bắc Ngật tối sầm lại.
Cố Tiểu Mạch cảm thấy sợ hãi vì giọng nói lạnh lùng của anh, cô nheo mắt, giả vờ cứng rắn, “Tất nhiên là thật rồi, anh là người đã có vợ sắp cưới, tại sao tôi lại có ý với anh chứ? Tôi điên rồi sao?”
Cô quả nhiên vẫn mồm miệng lanh lợi như trước, hình như lúc sáng cô đã tắm rửa, mùi sữa và mùi sữa tắm phảng phất xung quanh, khiến Mộ Bắc Ngật có chút xao động.
Nhưng anh cố gắng kìm nén, không bộc lộ cảm xúc ra bên ngoài, bước đến phía đối diện chỗ cô, ngồi xuống, khôi phục lại trạng thái bình thường, “Hôm nay đến có việc gì?”
Cố Tiểu Mạch ngồi ngay ngắn trên ghế, từ từ lên tiếng, “Mộ Bắc Ngật, chuyện anh tự ý tìm trường cho Nám Nám, tôi đã nghĩ qua rồi, nhưng rốt cuộc anh làm chuyện này để làm gì, tôi tạm thời không có tiền trả cho anh, có thể mỗi tháng trả một khoản, không biết anh có đồng ý không, nếu anh không đồng ý thì hủy bỏ trường đó đi, tôi sẽ tìm cách khác”
“Cách khác của cô là bảo Nam Thần An nộp tiền học phí đắt đỏ này sao?”
Mộ Bắc Ngật nhìn chằm chằm cô, nói ra những lời cay nghiệt.
Cố Tiểu Mạch thu lại ánh mắt, “Chuyện giữa tôi và anh Nam… Nam Thần An không liên quan đến Tổng giám đốc Mộ”
“Thế nên cô muốn trả theo tháng, 30 vạn học phí, một tháng trả bao nhiêu, một tháng một vạn thì cũng mất hai năm rưỡi, thời hạn thiết kế váy cưới cho Lan Tâm chỉ có một tháng, sau này thiết kế cũng không quá hai tháng, sau khi kết thúc hợp đồng, cô bỏ đi, tôi đến đâu tìm người để đòi tiền?”
Không hổ danh là doanh nhân, làm việc gì cũng cân nhắc đầy đủ, không hề cho đối phương cơ hội lợi dụng anh.
Cố Tiểu Mạch cắn răng, “Anh cho răng tôi là người sẽ bỏ trốn sao? Nám Nám đã nhập học ở Kinh Đô rồi, làm sao tôi có thể chạy được chứ?”
“Kinh Đô rộng như thế, hơn nữa, làm sao tôi tin cô được?”
Mộ Bắc Ngật hững hờ trả lời.
Vợ À Đừng Nghĩ Trốn Thoát AnhTác giả: B6Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrên đường cao tốc, Cố Tiểu Mạch lo lắng nhìn chiếc xe bị chết máy. Cô quay đầu nhìn Cố Hồng Quyên đang gọi điện ở cách đó không xa, nghi hoặc không hiểu tại sao gọi điện kêu người tới sửa xe mà cũng cần nhiều thời gian đến thế? Cố Tiểu Mạch nghi ngờ tiến lên, lại nghe thấy giọng nói nham hiểm của Cố Hồng Quyên: “Anh thấy ảnh của em gái tôi rồi đấy, vóc dáng và gương mặt đều rất đẹp, hơn nữa cô ta chưa từng có bạn trai, chỉ cần anh làm xong chuyện này thì mặc cho anh chơi cô ta kiểu gì cũng được… tôi lừa gạt cô ta là xe tôi bị trục trặc không chạy được, lát nữa tôi sẽ ném cô ta trên đường cao tốc, anh lái xe tới đây.” Nhìn bóng dáng xinh đẹp kia, Cố Tiểu Mạch phẫn nộ siết chặt nắm tay. Cố Hồng Quyên! Chẳng qua chỉ là con gái của kẻ thứ ba, bình thường chẳng những luôn ức h**p cô mà bây giờ còn tính kế kêu đàn ông tới chơi cô! Cố Tiểu Mạch muốn xông lên đánh cô ta, nhưng lý trí đánh thức cô. Cô xoay người bỏ chạy. Bây giờ trên cao tốc không có ai, nếu Cố Hồng Quyên giết cô ở đây thì sẽ… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Chương 96 Mộ Bắc Ngật treo áo vest lên giá áo, quay đầu nhìn cô, “Cô không thấy nóng à?” Kinh Đô đang bước vào đầu thu, nhưng cái nóng của mùa hè vẫn không hề giảm, hôm nay Cố Tiểu Mạch mặc khá nghiêm chỉnh, cúc không đóng thiếu cái nào, Mộ Bắc Ngật cúi đầu nhìn, có cảm giác muốn cởi hết cúc trên áo của cô ra. Cố Tiểu Mạch cảm nhận được ánh mắt nóng rực của anh, mặt cô nóng bừng, cô nổi giận đùng đùng, “Anh… đừng có giở trò lưu manh” Mộ Bắc Ngật liếc nhìn cô một cái, “Cố Tiểu Mạch, cô thấy ai mặc quần áo mà giở trò lưu manh chưa?” Anh vừa nói vừa bước đến phía Cố Tiểu Mạch. Cố Tiểu Mạch theo bản năng lùi lại, lùi đến chiếc ghế sofa ở đẳng sau, chân vấp vào chân ghế. “A” một tiếng, cả người Cố Tiểu Mạch ngã xuống ghế sofa ở đẳng sau. Tính đàn hồi của ghế sofa rất tốt, rất êm nữa, cả người Cố Tiểu Mạch bật lên. Nhưng cô không có tâm trạng để nghiên cứu chất liệu của chiếc sofa, cô lập tức ngồi thẳng dậy. Cô chỉnh lại tóc mái, ho một tiếng, “Lẽ nào bây giờ anh không phải vậy sao?” “Cố Tiểu Mạch, cô nghĩ tôi sẽ thấy gái mà nổi lòng h*m m**n sao?” có tự phụ quá, tôi chẳng có ý gì với anh cả” “Thật sao?” Mặt Mộ Bắc Ngật tối sầm lại. Cố Tiểu Mạch cảm thấy sợ hãi vì giọng nói lạnh lùng của anh, cô nheo mắt, giả vờ cứng rắn, “Tất nhiên là thật rồi, anh là người đã có vợ sắp cưới, tại sao tôi lại có ý với anh chứ? Tôi điên rồi sao?” Cô quả nhiên vẫn mồm miệng lanh lợi như trước, hình như lúc sáng cô đã tắm rửa, mùi sữa và mùi sữa tắm phảng phất xung quanh, khiến Mộ Bắc Ngật có chút xao động. Nhưng anh cố gắng kìm nén, không bộc lộ cảm xúc ra bên ngoài, bước đến phía đối diện chỗ cô, ngồi xuống, khôi phục lại trạng thái bình thường, “Hôm nay đến có việc gì?” Cố Tiểu Mạch ngồi ngay ngắn trên ghế, từ từ lên tiếng, “Mộ Bắc Ngật, chuyện anh tự ý tìm trường cho Nám Nám, tôi đã nghĩ qua rồi, nhưng rốt cuộc anh làm chuyện này để làm gì, tôi tạm thời không có tiền trả cho anh, có thể mỗi tháng trả một khoản, không biết anh có đồng ý không, nếu anh không đồng ý thì hủy bỏ trường đó đi, tôi sẽ tìm cách khác” “Cách khác của cô là bảo Nam Thần An nộp tiền học phí đắt đỏ này sao?” Mộ Bắc Ngật nhìn chằm chằm cô, nói ra những lời cay nghiệt. Cố Tiểu Mạch thu lại ánh mắt, “Chuyện giữa tôi và anh Nam… Nam Thần An không liên quan đến Tổng giám đốc Mộ” “Thế nên cô muốn trả theo tháng, 30 vạn học phí, một tháng trả bao nhiêu, một tháng một vạn thì cũng mất hai năm rưỡi, thời hạn thiết kế váy cưới cho Lan Tâm chỉ có một tháng, sau này thiết kế cũng không quá hai tháng, sau khi kết thúc hợp đồng, cô bỏ đi, tôi đến đâu tìm người để đòi tiền?” Không hổ danh là doanh nhân, làm việc gì cũng cân nhắc đầy đủ, không hề cho đối phương cơ hội lợi dụng anh. Cố Tiểu Mạch cắn răng, “Anh cho răng tôi là người sẽ bỏ trốn sao? Nám Nám đã nhập học ở Kinh Đô rồi, làm sao tôi có thể chạy được chứ?” “Kinh Đô rộng như thế, hơn nữa, làm sao tôi tin cô được?” Mộ Bắc Ngật hững hờ trả lời.