Trên đường cao tốc, Cố Tiểu Mạch lo lắng nhìn chiếc xe bị chết máy. Cô quay đầu nhìn Cố Hồng Quyên đang gọi điện ở cách đó không xa, nghi hoặc không hiểu tại sao gọi điện kêu người tới sửa xe mà cũng cần nhiều thời gian đến thế? Cố Tiểu Mạch nghi ngờ tiến lên, lại nghe thấy giọng nói nham hiểm của Cố Hồng Quyên: “Anh thấy ảnh của em gái tôi rồi đấy, vóc dáng và gương mặt đều rất đẹp, hơn nữa cô ta chưa từng có bạn trai, chỉ cần anh làm xong chuyện này thì mặc cho anh chơi cô ta kiểu gì cũng được… tôi lừa gạt cô ta là xe tôi bị trục trặc không chạy được, lát nữa tôi sẽ ném cô ta trên đường cao tốc, anh lái xe tới đây.” Nhìn bóng dáng xinh đẹp kia, Cố Tiểu Mạch phẫn nộ siết chặt nắm tay. Cố Hồng Quyên! Chẳng qua chỉ là con gái của kẻ thứ ba, bình thường chẳng những luôn ức h**p cô mà bây giờ còn tính kế kêu đàn ông tới chơi cô! Cố Tiểu Mạch muốn xông lên đánh cô ta, nhưng lý trí đánh thức cô. Cô xoay người bỏ chạy. Bây giờ trên cao tốc không có ai, nếu Cố Hồng Quyên giết cô ở đây thì sẽ…
Chương 117
Vợ À Đừng Nghĩ Trốn Thoát AnhTác giả: B6Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrên đường cao tốc, Cố Tiểu Mạch lo lắng nhìn chiếc xe bị chết máy. Cô quay đầu nhìn Cố Hồng Quyên đang gọi điện ở cách đó không xa, nghi hoặc không hiểu tại sao gọi điện kêu người tới sửa xe mà cũng cần nhiều thời gian đến thế? Cố Tiểu Mạch nghi ngờ tiến lên, lại nghe thấy giọng nói nham hiểm của Cố Hồng Quyên: “Anh thấy ảnh của em gái tôi rồi đấy, vóc dáng và gương mặt đều rất đẹp, hơn nữa cô ta chưa từng có bạn trai, chỉ cần anh làm xong chuyện này thì mặc cho anh chơi cô ta kiểu gì cũng được… tôi lừa gạt cô ta là xe tôi bị trục trặc không chạy được, lát nữa tôi sẽ ném cô ta trên đường cao tốc, anh lái xe tới đây.” Nhìn bóng dáng xinh đẹp kia, Cố Tiểu Mạch phẫn nộ siết chặt nắm tay. Cố Hồng Quyên! Chẳng qua chỉ là con gái của kẻ thứ ba, bình thường chẳng những luôn ức h**p cô mà bây giờ còn tính kế kêu đàn ông tới chơi cô! Cố Tiểu Mạch muốn xông lên đánh cô ta, nhưng lý trí đánh thức cô. Cô xoay người bỏ chạy. Bây giờ trên cao tốc không có ai, nếu Cố Hồng Quyên giết cô ở đây thì sẽ… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Chương 117: “Nấm ơi, con biết rồi ạ, mẹ mau đi làm đi” Cố Tiểu Mạch lúc này mới yên tâm đi ra ngoài, sau khi ra khỏi tòa nhà, Cố Tiểu Mạch lôi điện thoại, tìm tên của Nam Thần An trong danh bạ điện thoại, nhưng cô khựng lại, nếu bây giờ cô còn làm phiền anh ta nữa thì sợ rằng cả đời này cô cũng không trả hết ân tình. Cố Tiểu Mạch cất điện thoại, hít một hơi thật sâu, đi đến tòa nhà Mộ Thị nhưng không nhìn thấy Mộ Bắc Ngật. Một cuộc điện thoại của ông Mộ đã gọi Mộ Bắc Ngật đi, có điều Mộ Bắc Ngật không đến nhà họ Mộ mà đến bệnh viện. Ông Mộ có ý muốn nâng đỡ Cố Lan Tâm, lúc biết tin nhà họ Cố xảy ra chuyện liền gọi điện thoại cho Mộ Bắc Ngật, bảo anh đến thăm Hoàng Mai, Mộ Bắc Ngật mím môi, sau khi rời khỏi nhà cũ tối hôm đó, ông Mộ bỗng nhiên đối xử lạnh nhạt với anh. Cố Tiểu Mạch bước đến sảnh lớn, nhân viên lễ tân đã quen với cô, chào hỏi rất nhiệt tình, “Hey, cô Cố” “Lina, chào buổi sáng” Cố Tiểu Mạch vẫy tay chào, miệng cười chúm chím. Cô có nụ cười ấm áp khiến người khác muốn lại gần, Lina cũng có ấn tượng rất tốt với cô, lúc ở công ty đưa cô đi rất nhiều nơi mà cô không biết. “Tiểu Mạch, tôi thật sự rất tò mò, trợ lý đời sống của Tổng giám đốc Mộ, rốt cuộc là làm gì?” Câu hỏi nãy khiến Cố Tiểu Mạch sững sờ, cô nhất thời không thốt lên lời, cô có thể nói hôm qua là ngày đầu tiên cô đi làm, nhưng cô không làm gì mà ngủ nửa ngày được không… Cố Tiểu Mạch quả nhiên không thể nói những lời này, cô nở một nụ cười, “Làm những công việc đơn giản, yêu cầu làm gì thì làm cái đó.” “Yêu cầu làm gì thì làm cái đó? Nghe thú vị thật đấy! Nhưng hôm nay Tổng giám đốc Mộ không ở đây” “What?” Thật không ngờ Mộ Bắc Ngật bỗng nhiên đến, Cố Tiểu Mạch lập tức hạ chân xuống, ngồi thẳng người, ánh mắt hiện lên sự kinh ngạc, vội vàng đứng lên đi ra đón Mộ Bắc Ngật, khuôn mặt tràn đầy sự vui mừng, “Bắc Ngật, sao anh lại đến đây?” Mộ Bắc Ngật liếc nhìn Hoàng Mai vội vàng cất quả táo, lãnh đạm nói, “Sức khỏe của Cố phu nhân sao rồi?” “Hóa ra Tổng giám đốc Mộ đến thăm tôi à, quý hóa quá, có Lan Tâm ở đây chăm sóc, tôi đã đỡ hơn nhiều rồi”
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương 117:
“Nấm ơi, con biết rồi ạ, mẹ mau đi làm đi”
Cố Tiểu Mạch lúc này mới yên tâm đi ra ngoài, sau khi ra khỏi tòa nhà, Cố Tiểu Mạch lôi điện thoại, tìm tên của Nam Thần An trong danh bạ điện thoại, nhưng cô khựng lại, nếu bây giờ cô còn làm phiền anh ta nữa thì sợ rằng cả đời này cô cũng không trả hết ân tình.
Cố Tiểu Mạch cất điện thoại, hít một hơi thật sâu, đi đến tòa nhà Mộ Thị nhưng không nhìn thấy Mộ Bắc Ngật.
Một cuộc điện thoại của ông Mộ đã gọi Mộ Bắc Ngật đi, có điều Mộ Bắc Ngật không đến nhà họ Mộ mà đến bệnh viện.
Ông Mộ có ý muốn nâng đỡ Cố Lan Tâm, lúc biết tin nhà họ Cố xảy ra chuyện liền gọi điện thoại cho Mộ Bắc Ngật, bảo anh đến thăm Hoàng Mai, Mộ Bắc Ngật mím môi, sau khi rời khỏi nhà cũ tối hôm đó, ông Mộ bỗng nhiên đối xử lạnh nhạt với anh.
Cố Tiểu Mạch bước đến sảnh lớn, nhân viên lễ tân đã quen với cô, chào hỏi rất nhiệt tình, “Hey, cô Cố”
“Lina, chào buổi sáng” Cố Tiểu Mạch vẫy tay chào, miệng cười chúm chím.
Cô có nụ cười ấm áp khiến người khác muốn lại gần, Lina cũng có ấn tượng rất tốt với cô, lúc ở công ty đưa cô đi rất nhiều nơi mà cô không biết.
“Tiểu Mạch, tôi thật sự rất tò mò, trợ lý đời sống của Tổng giám đốc Mộ, rốt cuộc là làm gì?”
Câu hỏi nãy khiến Cố Tiểu Mạch sững sờ, cô nhất thời không thốt lên lời, cô có thể nói hôm qua là ngày đầu tiên cô đi làm, nhưng cô không làm gì mà ngủ nửa ngày được không…
Cố Tiểu Mạch quả nhiên không thể nói những lời này, cô nở một nụ cười, “Làm những công việc đơn giản, yêu cầu làm gì thì làm cái đó.”
“Yêu cầu làm gì thì làm cái đó? Nghe thú vị thật đấy!
Nhưng hôm nay Tổng giám đốc Mộ không ở đây”
“What?”
Thật không ngờ Mộ Bắc Ngật bỗng nhiên đến, Cố Tiểu Mạch lập tức hạ chân xuống, ngồi thẳng người, ánh mắt hiện lên sự kinh ngạc, vội vàng đứng lên đi ra đón Mộ Bắc Ngật, khuôn mặt tràn đầy sự vui mừng, “Bắc Ngật, sao anh lại đến đây?”
Mộ Bắc Ngật liếc nhìn Hoàng Mai vội vàng cất quả táo, lãnh đạm nói, “Sức khỏe của Cố phu nhân sao rồi?”
“Hóa ra Tổng giám đốc Mộ đến thăm tôi à, quý hóa quá, có Lan Tâm ở đây chăm sóc, tôi đã đỡ hơn nhiều rồi”
Vợ À Đừng Nghĩ Trốn Thoát AnhTác giả: B6Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrên đường cao tốc, Cố Tiểu Mạch lo lắng nhìn chiếc xe bị chết máy. Cô quay đầu nhìn Cố Hồng Quyên đang gọi điện ở cách đó không xa, nghi hoặc không hiểu tại sao gọi điện kêu người tới sửa xe mà cũng cần nhiều thời gian đến thế? Cố Tiểu Mạch nghi ngờ tiến lên, lại nghe thấy giọng nói nham hiểm của Cố Hồng Quyên: “Anh thấy ảnh của em gái tôi rồi đấy, vóc dáng và gương mặt đều rất đẹp, hơn nữa cô ta chưa từng có bạn trai, chỉ cần anh làm xong chuyện này thì mặc cho anh chơi cô ta kiểu gì cũng được… tôi lừa gạt cô ta là xe tôi bị trục trặc không chạy được, lát nữa tôi sẽ ném cô ta trên đường cao tốc, anh lái xe tới đây.” Nhìn bóng dáng xinh đẹp kia, Cố Tiểu Mạch phẫn nộ siết chặt nắm tay. Cố Hồng Quyên! Chẳng qua chỉ là con gái của kẻ thứ ba, bình thường chẳng những luôn ức h**p cô mà bây giờ còn tính kế kêu đàn ông tới chơi cô! Cố Tiểu Mạch muốn xông lên đánh cô ta, nhưng lý trí đánh thức cô. Cô xoay người bỏ chạy. Bây giờ trên cao tốc không có ai, nếu Cố Hồng Quyên giết cô ở đây thì sẽ… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Chương 117: “Nấm ơi, con biết rồi ạ, mẹ mau đi làm đi” Cố Tiểu Mạch lúc này mới yên tâm đi ra ngoài, sau khi ra khỏi tòa nhà, Cố Tiểu Mạch lôi điện thoại, tìm tên của Nam Thần An trong danh bạ điện thoại, nhưng cô khựng lại, nếu bây giờ cô còn làm phiền anh ta nữa thì sợ rằng cả đời này cô cũng không trả hết ân tình. Cố Tiểu Mạch cất điện thoại, hít một hơi thật sâu, đi đến tòa nhà Mộ Thị nhưng không nhìn thấy Mộ Bắc Ngật. Một cuộc điện thoại của ông Mộ đã gọi Mộ Bắc Ngật đi, có điều Mộ Bắc Ngật không đến nhà họ Mộ mà đến bệnh viện. Ông Mộ có ý muốn nâng đỡ Cố Lan Tâm, lúc biết tin nhà họ Cố xảy ra chuyện liền gọi điện thoại cho Mộ Bắc Ngật, bảo anh đến thăm Hoàng Mai, Mộ Bắc Ngật mím môi, sau khi rời khỏi nhà cũ tối hôm đó, ông Mộ bỗng nhiên đối xử lạnh nhạt với anh. Cố Tiểu Mạch bước đến sảnh lớn, nhân viên lễ tân đã quen với cô, chào hỏi rất nhiệt tình, “Hey, cô Cố” “Lina, chào buổi sáng” Cố Tiểu Mạch vẫy tay chào, miệng cười chúm chím. Cô có nụ cười ấm áp khiến người khác muốn lại gần, Lina cũng có ấn tượng rất tốt với cô, lúc ở công ty đưa cô đi rất nhiều nơi mà cô không biết. “Tiểu Mạch, tôi thật sự rất tò mò, trợ lý đời sống của Tổng giám đốc Mộ, rốt cuộc là làm gì?” Câu hỏi nãy khiến Cố Tiểu Mạch sững sờ, cô nhất thời không thốt lên lời, cô có thể nói hôm qua là ngày đầu tiên cô đi làm, nhưng cô không làm gì mà ngủ nửa ngày được không… Cố Tiểu Mạch quả nhiên không thể nói những lời này, cô nở một nụ cười, “Làm những công việc đơn giản, yêu cầu làm gì thì làm cái đó.” “Yêu cầu làm gì thì làm cái đó? Nghe thú vị thật đấy! Nhưng hôm nay Tổng giám đốc Mộ không ở đây” “What?” Thật không ngờ Mộ Bắc Ngật bỗng nhiên đến, Cố Tiểu Mạch lập tức hạ chân xuống, ngồi thẳng người, ánh mắt hiện lên sự kinh ngạc, vội vàng đứng lên đi ra đón Mộ Bắc Ngật, khuôn mặt tràn đầy sự vui mừng, “Bắc Ngật, sao anh lại đến đây?” Mộ Bắc Ngật liếc nhìn Hoàng Mai vội vàng cất quả táo, lãnh đạm nói, “Sức khỏe của Cố phu nhân sao rồi?” “Hóa ra Tổng giám đốc Mộ đến thăm tôi à, quý hóa quá, có Lan Tâm ở đây chăm sóc, tôi đã đỡ hơn nhiều rồi”