Tác giả:

“Vân Giai Kỳ, cô biết không? Thật ra cục cưng trong bụng cô, là con của tôi và anh Tuấn Phong đấy” Lời nói ngây thơ và tàn nhẫn của người phụ nữ giống như sấm sét giữa trời quang, nổ vang bên tai Vân Giai Kỳ. “Cô nói cái gì?” Trong bụng cuộn trào đau đớn, Vân Giai Kỳ bất lực cuộn người lại, mờ mịt nhìn về phía Vân Ngọc Hân đứng bên cạnh giường, toàn thân phát run. Vân Ngọc Hân nhìn Vân Giai Kỳ ở trên giường, mỉm cười. “Anh Tuấn Phong nói tôi có bệnh tim, anh ấy không nỡ để tôi mạo hiểm mang thai, cho nên cấy phôi thai của chúng tôi vào trong cơ thể cô” Vân Giai Kỳ mờ mịt mở to hai mắt, trong đôi mắt là một vùng tuyệt vọng và hoang mang: “Không! Không có khả năng… Rõ ràng là cục cưng của tôi và anh Tuấn Phong, sao có thể là của cô? Tôi không tin. “Không tin thì tự cô đến hỏi anh Tuấn Phong đi, anh ấy gạt cô chỉ vì sợ cô đau lòng ảnh hưởng tới cục cưng. Ở trong mắt anh ấy, cô chỉ là công cụ mà thôi!” Sau khi Vân Ngọc. Hân nói xong thì nở nụ cười khanh khách. Không, không có khả năng!…

Chương 124

Hai Thai Năm Bảo Tổng Tài Bẫy Được Vợ NgoanTác giả: Di BaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh“Vân Giai Kỳ, cô biết không? Thật ra cục cưng trong bụng cô, là con của tôi và anh Tuấn Phong đấy” Lời nói ngây thơ và tàn nhẫn của người phụ nữ giống như sấm sét giữa trời quang, nổ vang bên tai Vân Giai Kỳ. “Cô nói cái gì?” Trong bụng cuộn trào đau đớn, Vân Giai Kỳ bất lực cuộn người lại, mờ mịt nhìn về phía Vân Ngọc Hân đứng bên cạnh giường, toàn thân phát run. Vân Ngọc Hân nhìn Vân Giai Kỳ ở trên giường, mỉm cười. “Anh Tuấn Phong nói tôi có bệnh tim, anh ấy không nỡ để tôi mạo hiểm mang thai, cho nên cấy phôi thai của chúng tôi vào trong cơ thể cô” Vân Giai Kỳ mờ mịt mở to hai mắt, trong đôi mắt là một vùng tuyệt vọng và hoang mang: “Không! Không có khả năng… Rõ ràng là cục cưng của tôi và anh Tuấn Phong, sao có thể là của cô? Tôi không tin. “Không tin thì tự cô đến hỏi anh Tuấn Phong đi, anh ấy gạt cô chỉ vì sợ cô đau lòng ảnh hưởng tới cục cưng. Ở trong mắt anh ấy, cô chỉ là công cụ mà thôi!” Sau khi Vân Ngọc. Hân nói xong thì nở nụ cười khanh khách. Không, không có khả năng!… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Người đàn ông đặt máy sấy vào chỗ cũ, vỗ nhẹ vào eo cô: “Đứng dậy”“Làm gì?”“Em nói xem?”“Khi nào anh đi?” Vân Giai Kỳ quay lại nhìn chăm chăm vào anh.Anh nghĩ thế nào khi đến Las Vegas tìm cô? Rốt cuộc khi nào anh đi?Giọng điệu này chắc chắn là đang muốn đuổi người ta rồi.Bạc Tuấn Phong nhíu mày một cách không vui: “Khi nào em đi thì khi đó anh đi”Anh đã đến đây rồi thì không có lý do gì phải trở về nước một mình.Vân Giai Kỳ lạnh lùng nói: “Anh quản tôi?”Bạc Tuấn Phong cũng đáp lại giống như lời của cô: “Vậy thì em cũng mặc kệ anh đi”“Anh..” Vân Giai Kỳ thật sự cạn lời.Cô còn chưa nghĩ ra sẽ dùng lời gì để nói lại anh thì một giây sau cô đã bị nhấc lên và bị người đàn ông đó ôm vào lòng.Vì cô đã miễn cưỡng đứng dậy nên anh bế cô lên.Bàn tay nhỏ bé của Vân Giai Kỳ đấm mạnh vào vai anh: “Anh muốn làm gì thì làm sao? Ai cho phép anh bế tôi chứ?”“Anh thấy em hình như không đi được nữa rồi?”“Hứ, ai nói anh tôi không đi được nữa?”Vân Giai Kỳ cố ý dùng những lời này để đâm chọc anh: “Thể lực của tôi rất tốt”“B?Bạc Tuấn Phong mỉm cười hài lòng, anh có thể nghĩ rằng đây là sự khiêu khích của cô đối với anh.Đột nhiên Bạc Tuấn Phong nói ra một câu không đầu không đuôi: “Chỉ mong những lời này của em đều là thật”Nói xong, người đàn ông ấy đặt cô lên giường.Chiếc giường cỡ lớn này lại đặc biệt êm ái.Ở trên giường cơ thể của Vân Giai Kỳ khẽ run lên.Cuối cùng cô chống tay vào ngực của người đàn ông, tức giận nói: “Bạc Tuấn Phong, tôi không cho phép anh chạm vào tôi, anh rất bẩn!”“Bẩn?”Bạc Tuấn Phong giả vờ giải thích: “Anh tắm rồi mà”Vân Giai Kỳ khó chịu nói: “Tôi thích một người đàn ông sạch sẽ, anh đã chạm vào Vân Ngọc Hân thì tôi không cần anh”Chân mày của Bạc Tuấn Phong hơi nhíu lại: “Ai nói là anh đã chạm vào cô ta?”*,” Vân Giai Kỳ ngạc nhiên nhìn anh.Làm sao có thể!Vân Giai Kỳ hoàn toàn không nói nên lời “Từ đầu đến cuối anh chỉ có duy nhất một mình em”“Tôi.” Vân Giai Kỳ nghiến răng: “Tôi không tin!”Với giọng điệu có phần trêu chọc, người đàn ông nghiêm túc.nói: “Anh sẽ chứng minh cho em thấy”Nói xong, anh giữ chặt sau gáy cô, đôi môi mỏng áp chặt vào.đôi môi đỏ mọng của cô, không cho cô có cơ hội chất vấn..

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Người đàn ông đặt máy sấy vào chỗ cũ, vỗ nhẹ vào eo cô: “Đứng dậy”

“Làm gì?”

“Em nói xem?”

“Khi nào anh đi?” Vân Giai Kỳ quay lại nhìn chăm chăm vào anh.

Anh nghĩ thế nào khi đến Las Vegas tìm cô? Rốt cuộc khi nào anh đi?

Giọng điệu này chắc chắn là đang muốn đuổi người ta rồi.

Bạc Tuấn Phong nhíu mày một cách không vui: “Khi nào em đi thì khi đó anh đi”

Anh đã đến đây rồi thì không có lý do gì phải trở về nước một mình.

Vân Giai Kỳ lạnh lùng nói: “Anh quản tôi?”

Bạc Tuấn Phong cũng đáp lại giống như lời của cô: “Vậy thì em cũng mặc kệ anh đi”

“Anh.

.

” Vân Giai Kỳ thật sự cạn lời.

Cô còn chưa nghĩ ra sẽ dùng lời gì để nói lại anh thì một giây sau cô đã bị nhấc lên và bị người đàn ông đó ôm vào lòng.

Vì cô đã miễn cưỡng đứng dậy nên anh bế cô lên.

Bàn tay nhỏ bé của Vân Giai Kỳ đấm mạnh vào vai anh: “Anh muốn làm gì thì làm sao? Ai cho phép anh bế tôi chứ?”

“Anh thấy em hình như không đi được nữa rồi?”

“Hứ, ai nói anh tôi không đi được nữa?”

Vân Giai Kỳ cố ý dùng những lời này để đâm chọc anh: “Thể lực của tôi rất tốt”

“B?

Bạc Tuấn Phong mỉm cười hài lòng, anh có thể nghĩ rằng đây là sự khiêu khích của cô đối với anh.

Đột nhiên Bạc Tuấn Phong nói ra một câu không đầu không đuôi: “Chỉ mong những lời này của em đều là thật”

Nói xong, người đàn ông ấy đặt cô lên giường.

Chiếc giường cỡ lớn này lại đặc biệt êm ái.

Ở trên giường cơ thể của Vân Giai Kỳ khẽ run lên.

Cuối cùng cô chống tay vào ngực của người đàn ông, tức giận nói: “Bạc Tuấn Phong, tôi không cho phép anh chạm vào tôi, anh rất bẩn!”

“Bẩn?”

Bạc Tuấn Phong giả vờ giải thích: “Anh tắm rồi mà”

Vân Giai Kỳ khó chịu nói: “Tôi thích một người đàn ông sạch sẽ, anh đã chạm vào Vân Ngọc Hân thì tôi không cần anh”

Chân mày của Bạc Tuấn Phong hơi nhíu lại: “Ai nói là anh đã chạm vào cô ta?”

*,” Vân Giai Kỳ ngạc nhiên nhìn anh.

Làm sao có thể!

Image removed.

Vân Giai Kỳ hoàn toàn không nói nên lời “Từ đầu đến cuối anh chỉ có duy nhất một mình em”

“Tôi.

” Vân Giai Kỳ nghiến răng: “Tôi không tin!”

Với giọng điệu có phần trêu chọc, người đàn ông nghiêm túc.

nói: “Anh sẽ chứng minh cho em thấy”

Nói xong, anh giữ chặt sau gáy cô, đôi môi mỏng áp chặt vào.

đôi môi đỏ mọng của cô, không cho cô có cơ hội chất vấn.

.

Hai Thai Năm Bảo Tổng Tài Bẫy Được Vợ NgoanTác giả: Di BaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh“Vân Giai Kỳ, cô biết không? Thật ra cục cưng trong bụng cô, là con của tôi và anh Tuấn Phong đấy” Lời nói ngây thơ và tàn nhẫn của người phụ nữ giống như sấm sét giữa trời quang, nổ vang bên tai Vân Giai Kỳ. “Cô nói cái gì?” Trong bụng cuộn trào đau đớn, Vân Giai Kỳ bất lực cuộn người lại, mờ mịt nhìn về phía Vân Ngọc Hân đứng bên cạnh giường, toàn thân phát run. Vân Ngọc Hân nhìn Vân Giai Kỳ ở trên giường, mỉm cười. “Anh Tuấn Phong nói tôi có bệnh tim, anh ấy không nỡ để tôi mạo hiểm mang thai, cho nên cấy phôi thai của chúng tôi vào trong cơ thể cô” Vân Giai Kỳ mờ mịt mở to hai mắt, trong đôi mắt là một vùng tuyệt vọng và hoang mang: “Không! Không có khả năng… Rõ ràng là cục cưng của tôi và anh Tuấn Phong, sao có thể là của cô? Tôi không tin. “Không tin thì tự cô đến hỏi anh Tuấn Phong đi, anh ấy gạt cô chỉ vì sợ cô đau lòng ảnh hưởng tới cục cưng. Ở trong mắt anh ấy, cô chỉ là công cụ mà thôi!” Sau khi Vân Ngọc. Hân nói xong thì nở nụ cười khanh khách. Không, không có khả năng!… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Người đàn ông đặt máy sấy vào chỗ cũ, vỗ nhẹ vào eo cô: “Đứng dậy”“Làm gì?”“Em nói xem?”“Khi nào anh đi?” Vân Giai Kỳ quay lại nhìn chăm chăm vào anh.Anh nghĩ thế nào khi đến Las Vegas tìm cô? Rốt cuộc khi nào anh đi?Giọng điệu này chắc chắn là đang muốn đuổi người ta rồi.Bạc Tuấn Phong nhíu mày một cách không vui: “Khi nào em đi thì khi đó anh đi”Anh đã đến đây rồi thì không có lý do gì phải trở về nước một mình.Vân Giai Kỳ lạnh lùng nói: “Anh quản tôi?”Bạc Tuấn Phong cũng đáp lại giống như lời của cô: “Vậy thì em cũng mặc kệ anh đi”“Anh..” Vân Giai Kỳ thật sự cạn lời.Cô còn chưa nghĩ ra sẽ dùng lời gì để nói lại anh thì một giây sau cô đã bị nhấc lên và bị người đàn ông đó ôm vào lòng.Vì cô đã miễn cưỡng đứng dậy nên anh bế cô lên.Bàn tay nhỏ bé của Vân Giai Kỳ đấm mạnh vào vai anh: “Anh muốn làm gì thì làm sao? Ai cho phép anh bế tôi chứ?”“Anh thấy em hình như không đi được nữa rồi?”“Hứ, ai nói anh tôi không đi được nữa?”Vân Giai Kỳ cố ý dùng những lời này để đâm chọc anh: “Thể lực của tôi rất tốt”“B?Bạc Tuấn Phong mỉm cười hài lòng, anh có thể nghĩ rằng đây là sự khiêu khích của cô đối với anh.Đột nhiên Bạc Tuấn Phong nói ra một câu không đầu không đuôi: “Chỉ mong những lời này của em đều là thật”Nói xong, người đàn ông ấy đặt cô lên giường.Chiếc giường cỡ lớn này lại đặc biệt êm ái.Ở trên giường cơ thể của Vân Giai Kỳ khẽ run lên.Cuối cùng cô chống tay vào ngực của người đàn ông, tức giận nói: “Bạc Tuấn Phong, tôi không cho phép anh chạm vào tôi, anh rất bẩn!”“Bẩn?”Bạc Tuấn Phong giả vờ giải thích: “Anh tắm rồi mà”Vân Giai Kỳ khó chịu nói: “Tôi thích một người đàn ông sạch sẽ, anh đã chạm vào Vân Ngọc Hân thì tôi không cần anh”Chân mày của Bạc Tuấn Phong hơi nhíu lại: “Ai nói là anh đã chạm vào cô ta?”*,” Vân Giai Kỳ ngạc nhiên nhìn anh.Làm sao có thể!Vân Giai Kỳ hoàn toàn không nói nên lời “Từ đầu đến cuối anh chỉ có duy nhất một mình em”“Tôi.” Vân Giai Kỳ nghiến răng: “Tôi không tin!”Với giọng điệu có phần trêu chọc, người đàn ông nghiêm túc.nói: “Anh sẽ chứng minh cho em thấy”Nói xong, anh giữ chặt sau gáy cô, đôi môi mỏng áp chặt vào.đôi môi đỏ mọng của cô, không cho cô có cơ hội chất vấn..

Chương 124