Tác giả:

“Vân Giai Kỳ, cô biết không? Thật ra cục cưng trong bụng cô, là con của tôi và anh Tuấn Phong đấy” Lời nói ngây thơ và tàn nhẫn của người phụ nữ giống như sấm sét giữa trời quang, nổ vang bên tai Vân Giai Kỳ. “Cô nói cái gì?” Trong bụng cuộn trào đau đớn, Vân Giai Kỳ bất lực cuộn người lại, mờ mịt nhìn về phía Vân Ngọc Hân đứng bên cạnh giường, toàn thân phát run. Vân Ngọc Hân nhìn Vân Giai Kỳ ở trên giường, mỉm cười. “Anh Tuấn Phong nói tôi có bệnh tim, anh ấy không nỡ để tôi mạo hiểm mang thai, cho nên cấy phôi thai của chúng tôi vào trong cơ thể cô” Vân Giai Kỳ mờ mịt mở to hai mắt, trong đôi mắt là một vùng tuyệt vọng và hoang mang: “Không! Không có khả năng… Rõ ràng là cục cưng của tôi và anh Tuấn Phong, sao có thể là của cô? Tôi không tin. “Không tin thì tự cô đến hỏi anh Tuấn Phong đi, anh ấy gạt cô chỉ vì sợ cô đau lòng ảnh hưởng tới cục cưng. Ở trong mắt anh ấy, cô chỉ là công cụ mà thôi!” Sau khi Vân Ngọc. Hân nói xong thì nở nụ cười khanh khách. Không, không có khả năng!…

Chương 127

Hai Thai Năm Bảo Tổng Tài Bẫy Được Vợ NgoanTác giả: Di BaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh“Vân Giai Kỳ, cô biết không? Thật ra cục cưng trong bụng cô, là con của tôi và anh Tuấn Phong đấy” Lời nói ngây thơ và tàn nhẫn của người phụ nữ giống như sấm sét giữa trời quang, nổ vang bên tai Vân Giai Kỳ. “Cô nói cái gì?” Trong bụng cuộn trào đau đớn, Vân Giai Kỳ bất lực cuộn người lại, mờ mịt nhìn về phía Vân Ngọc Hân đứng bên cạnh giường, toàn thân phát run. Vân Ngọc Hân nhìn Vân Giai Kỳ ở trên giường, mỉm cười. “Anh Tuấn Phong nói tôi có bệnh tim, anh ấy không nỡ để tôi mạo hiểm mang thai, cho nên cấy phôi thai của chúng tôi vào trong cơ thể cô” Vân Giai Kỳ mờ mịt mở to hai mắt, trong đôi mắt là một vùng tuyệt vọng và hoang mang: “Không! Không có khả năng… Rõ ràng là cục cưng của tôi và anh Tuấn Phong, sao có thể là của cô? Tôi không tin. “Không tin thì tự cô đến hỏi anh Tuấn Phong đi, anh ấy gạt cô chỉ vì sợ cô đau lòng ảnh hưởng tới cục cưng. Ở trong mắt anh ấy, cô chỉ là công cụ mà thôi!” Sau khi Vân Ngọc. Hân nói xong thì nở nụ cười khanh khách. Không, không có khả năng!… Bạc Tuấn Phong nói xong, hai tay liền xuyên qua cánh tay cô, ung dung cầm dao rĩa rồi hỏi cô: “Muốn ăn gì nào?”Vân Giai Kỳ không lên tiếng.Cô không nói, anh liền tự mình quyết định.Trên bàn ăn, anh nhìn thoáng qua chiếc hamburger kẹp thịt bò kiểu Mỹ, anh cầm lấy chiếc bánh sau đó dùng dao cắt thành hai miếng, lại dùng nĩa xiên vào rồi đưa đến bên miệng cô.Vân Giai Kỳ giận dỗi quay mặt đi không ăn.Cô tức giận.Giận chính mình trước mặt anh không hề có năng lực kháng cự.Người đàn ông này nhất định là cố ý!Cố ý đem quần áo và áo choàng tắm của cô đưa đi giặt, khiến cho cô bây giờ chỉ có thể bọc một chiếc khăn tắm.Cho dù rèm cửa trong phòng đều che kín, nhưng cô vẫn không có cảm giác an toàn.Anh còn ôm cô vào lòng, cô cảm thấy không được tự nhiên.Bạc Tuấn Phong nhướng mày: “Không ăn thật sao?”Giọng điệu của anh ẩn ẩn mang theo ý uy h**p.Nếu như cô không ăn, anh sẽ có cách khác khiến cô ăn.Lúc này, dù là người nào không hiểu cũng nhận ra ý nghĩa khác.trong lời nói của anh.Vân Giai Kỳ “a ô” một tiếng, cản hamburger nhai trong miệng.Humburger không lớn nhưng miệng của cô rất nhỏ, vì thế một cái bánh hamburger nhỏ vừa nhét vào đã khiến miệng đã căng phồng lên.Cô cố gắng nuốt xuống, chẳng có vị gì cả.“Không ngon”“Thế em muốn ăn cái gì?”“Tôi muốn tự mình ăn”Nói xong, cô liền đoạt dao nĩa từ tay anh.Nhưng hai tay của Bạc Tuấn Phong lại tránh đi: “Anh đút cho em ăn”Vân Giai Kỳ không thể tin được: “Bạc Tuấn Phong, anh còn có sở thích này à?” Thích đút cho người ăn?“ Anh không phải thích đút cho ai ăi Mà chỉ là thích chăm sóc cho mình cô mà thôi.Vân Giai Kỳ lại từ chối, người đàn ông ấn cô quay lại trong ngực mình, giọng điệu đã có chút không vui: “Em cứ thử ngọ nguậy nữa xem?”Anh đã kìm nén đến cực hạn rồi.Thế nhưng cô lại cứ tiếp tục ngọ nguậy không yên, anh không biết bản thân có thể nhịn đến lúc nào nữa.Vân Giai Kỳ hoàn toàn an phận.Cô có thể cảm nhận rõ ràng nhịp tim đập gấp gáp của anh.Tim anh đập thật nhanh.Trái tim của cô cũng theo đó mà đập.Kẻ thức thời mới là người tài giỏi!Cô hiện giờ đấu không lại anh, đợi đến khi hành lý tới rồi, cô sẽ nhanh chóng đuổi anh đi!Anh không đi thì cô đi.Bánh tart thịt bồ câu kiểu Pháp.Hàu tươi ăn kèm nấm truffle và cà chua.Gan ngỗng muối kiểu Pháp sốt cam.Dần dần cô cũng có khẩu vị, anh muốn đút cho cô ăn, vậy thì tùy đi, cô sao lại không yên tâm thoải mái hưởng thụ sự phục vụ của đàn ông chứ?Bạc Tuấn Phong một tay ôm cô, một tay cầm dao rĩa, đem từng miếng hàu tươi nhiều thịt đã được cắt đưa đến bên miệng của cô.Cô cắn từng miếng một, rất ngon nha.Dáng vẻ khi ăn của người con gái này thật sự yên ã, nhưng lại rất mê người.Đôi môi đỏ mọng mấp máy nhẹ nhàng, càng nhìn càng cảm thấy đáng yêu.

Bạc Tuấn Phong nói xong, hai tay liền xuyên qua cánh tay cô, ung dung cầm dao rĩa rồi hỏi cô: “Muốn ăn gì nào?”

Vân Giai Kỳ không lên tiếng.

Cô không nói, anh liền tự mình quyết định.

Trên bàn ăn, anh nhìn thoáng qua chiếc hamburger kẹp thịt bò kiểu Mỹ, anh cầm lấy chiếc bánh sau đó dùng dao cắt thành hai miếng, lại dùng nĩa xiên vào rồi đưa đến bên miệng cô.

Vân Giai Kỳ giận dỗi quay mặt đi không ăn.

Cô tức giận.

Giận chính mình trước mặt anh không hề có năng lực kháng cự.

Người đàn ông này nhất định là cố ý!

Cố ý đem quần áo và áo choàng tắm của cô đưa đi giặt, khiến cho cô bây giờ chỉ có thể bọc một chiếc khăn tắm.

Cho dù rèm cửa trong phòng đều che kín, nhưng cô vẫn không có cảm giác an toàn.

Anh còn ôm cô vào lòng, cô cảm thấy không được tự nhiên.

Bạc Tuấn Phong nhướng mày: “Không ăn thật sao?”

Giọng điệu của anh ẩn ẩn mang theo ý uy h**p.

Nếu như cô không ăn, anh sẽ có cách khác khiến cô ăn.

Lúc này, dù là người nào không hiểu cũng nhận ra ý nghĩa khác.

trong lời nói của anh.

Vân Giai Kỳ “a ô” một tiếng, cản hamburger nhai trong miệng.

Humburger không lớn nhưng miệng của cô rất nhỏ, vì thế một cái bánh hamburger nhỏ vừa nhét vào đã khiến miệng đã căng phồng lên.

Cô cố gắng nuốt xuống, chẳng có vị gì cả.

“Không ngon”

“Thế em muốn ăn cái gì?”

“Tôi muốn tự mình ăn”

Nói xong, cô liền đoạt dao nĩa từ tay anh.

Nhưng hai tay của Bạc Tuấn Phong lại tránh đi: “Anh đút cho em ăn”

Vân Giai Kỳ không thể tin được: “Bạc Tuấn Phong, anh còn có sở thích này à?” Thích đút cho người ăn?

“ Anh không phải thích đút cho ai ăi Mà chỉ là thích chăm sóc cho mình cô mà thôi.

Vân Giai Kỳ lại từ chối, người đàn ông ấn cô quay lại trong ngực mình, giọng điệu đã có chút không vui: “Em cứ thử ngọ nguậy nữa xem?”

Anh đã kìm nén đến cực hạn rồi.

Thế nhưng cô lại cứ tiếp tục ngọ nguậy không yên, anh không biết bản thân có thể nhịn đến lúc nào nữa.

Vân Giai Kỳ hoàn toàn an phận.

Cô có thể cảm nhận rõ ràng nhịp tim đập gấp gáp của anh.

Tim anh đập thật nhanh.

Trái tim của cô cũng theo đó mà đập.

Kẻ thức thời mới là người tài giỏi!

Cô hiện giờ đấu không lại anh, đợi đến khi hành lý tới rồi, cô sẽ nhanh chóng đuổi anh đi!

Anh không đi thì cô đi.

Bánh tart thịt bồ câu kiểu Pháp.

Hàu tươi ăn kèm nấm truffle và cà chua.

Gan ngỗng muối kiểu Pháp sốt cam.

Dần dần cô cũng có khẩu vị, anh muốn đút cho cô ăn, vậy thì tùy đi, cô sao lại không yên tâm thoải mái hưởng thụ sự phục vụ của đàn ông chứ?

Bạc Tuấn Phong một tay ôm cô, một tay cầm dao rĩa, đem từng miếng hàu tươi nhiều thịt đã được cắt đưa đến bên miệng của cô.

Cô cắn từng miếng một, rất ngon nha.

Dáng vẻ khi ăn của người con gái này thật sự yên ã, nhưng lại rất mê người.

Đôi môi đỏ mọng mấp máy nhẹ nhàng, càng nhìn càng cảm thấy đáng yêu.

Hai Thai Năm Bảo Tổng Tài Bẫy Được Vợ NgoanTác giả: Di BaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh“Vân Giai Kỳ, cô biết không? Thật ra cục cưng trong bụng cô, là con của tôi và anh Tuấn Phong đấy” Lời nói ngây thơ và tàn nhẫn của người phụ nữ giống như sấm sét giữa trời quang, nổ vang bên tai Vân Giai Kỳ. “Cô nói cái gì?” Trong bụng cuộn trào đau đớn, Vân Giai Kỳ bất lực cuộn người lại, mờ mịt nhìn về phía Vân Ngọc Hân đứng bên cạnh giường, toàn thân phát run. Vân Ngọc Hân nhìn Vân Giai Kỳ ở trên giường, mỉm cười. “Anh Tuấn Phong nói tôi có bệnh tim, anh ấy không nỡ để tôi mạo hiểm mang thai, cho nên cấy phôi thai của chúng tôi vào trong cơ thể cô” Vân Giai Kỳ mờ mịt mở to hai mắt, trong đôi mắt là một vùng tuyệt vọng và hoang mang: “Không! Không có khả năng… Rõ ràng là cục cưng của tôi và anh Tuấn Phong, sao có thể là của cô? Tôi không tin. “Không tin thì tự cô đến hỏi anh Tuấn Phong đi, anh ấy gạt cô chỉ vì sợ cô đau lòng ảnh hưởng tới cục cưng. Ở trong mắt anh ấy, cô chỉ là công cụ mà thôi!” Sau khi Vân Ngọc. Hân nói xong thì nở nụ cười khanh khách. Không, không có khả năng!… Bạc Tuấn Phong nói xong, hai tay liền xuyên qua cánh tay cô, ung dung cầm dao rĩa rồi hỏi cô: “Muốn ăn gì nào?”Vân Giai Kỳ không lên tiếng.Cô không nói, anh liền tự mình quyết định.Trên bàn ăn, anh nhìn thoáng qua chiếc hamburger kẹp thịt bò kiểu Mỹ, anh cầm lấy chiếc bánh sau đó dùng dao cắt thành hai miếng, lại dùng nĩa xiên vào rồi đưa đến bên miệng cô.Vân Giai Kỳ giận dỗi quay mặt đi không ăn.Cô tức giận.Giận chính mình trước mặt anh không hề có năng lực kháng cự.Người đàn ông này nhất định là cố ý!Cố ý đem quần áo và áo choàng tắm của cô đưa đi giặt, khiến cho cô bây giờ chỉ có thể bọc một chiếc khăn tắm.Cho dù rèm cửa trong phòng đều che kín, nhưng cô vẫn không có cảm giác an toàn.Anh còn ôm cô vào lòng, cô cảm thấy không được tự nhiên.Bạc Tuấn Phong nhướng mày: “Không ăn thật sao?”Giọng điệu của anh ẩn ẩn mang theo ý uy h**p.Nếu như cô không ăn, anh sẽ có cách khác khiến cô ăn.Lúc này, dù là người nào không hiểu cũng nhận ra ý nghĩa khác.trong lời nói của anh.Vân Giai Kỳ “a ô” một tiếng, cản hamburger nhai trong miệng.Humburger không lớn nhưng miệng của cô rất nhỏ, vì thế một cái bánh hamburger nhỏ vừa nhét vào đã khiến miệng đã căng phồng lên.Cô cố gắng nuốt xuống, chẳng có vị gì cả.“Không ngon”“Thế em muốn ăn cái gì?”“Tôi muốn tự mình ăn”Nói xong, cô liền đoạt dao nĩa từ tay anh.Nhưng hai tay của Bạc Tuấn Phong lại tránh đi: “Anh đút cho em ăn”Vân Giai Kỳ không thể tin được: “Bạc Tuấn Phong, anh còn có sở thích này à?” Thích đút cho người ăn?“ Anh không phải thích đút cho ai ăi Mà chỉ là thích chăm sóc cho mình cô mà thôi.Vân Giai Kỳ lại từ chối, người đàn ông ấn cô quay lại trong ngực mình, giọng điệu đã có chút không vui: “Em cứ thử ngọ nguậy nữa xem?”Anh đã kìm nén đến cực hạn rồi.Thế nhưng cô lại cứ tiếp tục ngọ nguậy không yên, anh không biết bản thân có thể nhịn đến lúc nào nữa.Vân Giai Kỳ hoàn toàn an phận.Cô có thể cảm nhận rõ ràng nhịp tim đập gấp gáp của anh.Tim anh đập thật nhanh.Trái tim của cô cũng theo đó mà đập.Kẻ thức thời mới là người tài giỏi!Cô hiện giờ đấu không lại anh, đợi đến khi hành lý tới rồi, cô sẽ nhanh chóng đuổi anh đi!Anh không đi thì cô đi.Bánh tart thịt bồ câu kiểu Pháp.Hàu tươi ăn kèm nấm truffle và cà chua.Gan ngỗng muối kiểu Pháp sốt cam.Dần dần cô cũng có khẩu vị, anh muốn đút cho cô ăn, vậy thì tùy đi, cô sao lại không yên tâm thoải mái hưởng thụ sự phục vụ của đàn ông chứ?Bạc Tuấn Phong một tay ôm cô, một tay cầm dao rĩa, đem từng miếng hàu tươi nhiều thịt đã được cắt đưa đến bên miệng của cô.Cô cắn từng miếng một, rất ngon nha.Dáng vẻ khi ăn của người con gái này thật sự yên ã, nhưng lại rất mê người.Đôi môi đỏ mọng mấp máy nhẹ nhàng, càng nhìn càng cảm thấy đáng yêu.

Chương 127