Tác giả:

“Vân Giai Kỳ, cô biết không? Thật ra cục cưng trong bụng cô, là con của tôi và anh Tuấn Phong đấy” Lời nói ngây thơ và tàn nhẫn của người phụ nữ giống như sấm sét giữa trời quang, nổ vang bên tai Vân Giai Kỳ. “Cô nói cái gì?” Trong bụng cuộn trào đau đớn, Vân Giai Kỳ bất lực cuộn người lại, mờ mịt nhìn về phía Vân Ngọc Hân đứng bên cạnh giường, toàn thân phát run. Vân Ngọc Hân nhìn Vân Giai Kỳ ở trên giường, mỉm cười. “Anh Tuấn Phong nói tôi có bệnh tim, anh ấy không nỡ để tôi mạo hiểm mang thai, cho nên cấy phôi thai của chúng tôi vào trong cơ thể cô” Vân Giai Kỳ mờ mịt mở to hai mắt, trong đôi mắt là một vùng tuyệt vọng và hoang mang: “Không! Không có khả năng… Rõ ràng là cục cưng của tôi và anh Tuấn Phong, sao có thể là của cô? Tôi không tin. “Không tin thì tự cô đến hỏi anh Tuấn Phong đi, anh ấy gạt cô chỉ vì sợ cô đau lòng ảnh hưởng tới cục cưng. Ở trong mắt anh ấy, cô chỉ là công cụ mà thôi!” Sau khi Vân Ngọc. Hân nói xong thì nở nụ cười khanh khách. Không, không có khả năng!…

Chương 213

Hai Thai Năm Bảo Tổng Tài Bẫy Được Vợ NgoanTác giả: Di BaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh“Vân Giai Kỳ, cô biết không? Thật ra cục cưng trong bụng cô, là con của tôi và anh Tuấn Phong đấy” Lời nói ngây thơ và tàn nhẫn của người phụ nữ giống như sấm sét giữa trời quang, nổ vang bên tai Vân Giai Kỳ. “Cô nói cái gì?” Trong bụng cuộn trào đau đớn, Vân Giai Kỳ bất lực cuộn người lại, mờ mịt nhìn về phía Vân Ngọc Hân đứng bên cạnh giường, toàn thân phát run. Vân Ngọc Hân nhìn Vân Giai Kỳ ở trên giường, mỉm cười. “Anh Tuấn Phong nói tôi có bệnh tim, anh ấy không nỡ để tôi mạo hiểm mang thai, cho nên cấy phôi thai của chúng tôi vào trong cơ thể cô” Vân Giai Kỳ mờ mịt mở to hai mắt, trong đôi mắt là một vùng tuyệt vọng và hoang mang: “Không! Không có khả năng… Rõ ràng là cục cưng của tôi và anh Tuấn Phong, sao có thể là của cô? Tôi không tin. “Không tin thì tự cô đến hỏi anh Tuấn Phong đi, anh ấy gạt cô chỉ vì sợ cô đau lòng ảnh hưởng tới cục cưng. Ở trong mắt anh ấy, cô chỉ là công cụ mà thôi!” Sau khi Vân Ngọc. Hân nói xong thì nở nụ cười khanh khách. Không, không có khả năng!… Người phụ nữ này lại làm sao nữa.Vừa trở lại bệnh viện liền bày ra bộ mặt lạnh lùng thờ ơ với anh.Anh lại phạm lỗi ở chỗ nào rồi.Lục Tê Đông thấy Bạc Tuấn Phong không thèm nhìn mình một cái, giọng nói của anh ta lại cung kính thêm vài phần: “Cậu Bạc?”Bạc Tuấn Phong lúc này mới ngẩng đầu lên, liếc mắt nhìn anh ta.Nhìn thấy thái độ kính cẩn của Lục Tê Đông, Trần Khánh Linh bên cạnh cũng nhanh chóng đứng dậy, chỉnh đốn lại quần áo, khoác lấy cánh tay của anh ta với dáng vẻ của một phu nhân đoan trang.Trần Khánh Linh cẩn thận đánh giá Bạc Tuấn Phong một lượt.Người đàn ông này cao quá.Chắc là trên một mét chín.Vấn đề là, anh ta còn đẹp trai đến như vậy, khuôn mặt tuấn tú, đường nét tinh xảo, từ cái nhấc tay cái chân đều khó có thể che giấu khí chất quý tộc, vừa nhìn là biết công tử quyền quý.Khuôn mặt Trần Khánh Linh chợt ửng đỏ, cho dù cả người cô ta toát lên sự giàu sang, nhưng đứng trước mặt người đàn ông này, cô ta vẫn cảm thấy xấu hổ và sợ sệt.Nhìn thấy Bạc Tuấn Phong nhìn chằm chằm Vân Giai Kỳ, ic mặt của Lục Tê Đông thay đổi rõ rệt, anh ta thận trọng nói: ậu Bạc, anh quen biết người này à Bạc Tuấn Phong chưa kịp lên tiếng, Vân Giai Kỳ đã lạnh lùng nói: “Không quen biết anh ta”Tất cả đều im lặng.Bạc Tuấn Phong sầm mặt lạnh lùng.Người phụ nữ này lại dám nói rằng không quen biết anh?Mạn Nhi nhìn thấy dáng vẻ lạnh lùng của Vân Giai Kỳ liền biết rằng mẹ chắc hẳn là đang tức giận, vì vậy cô bé cũng ngoan ngoãn không lên tiếng.Vũ Minh trong lòng Vân Giai Kỳ nhìn Bạc Tuấn Phong, lại nhìn Vân Giai Kỳ, vốn định hét lên “Daddy”, nhưng nhìn thấy mami hình như đang nổi giận với daddy, thằng bé cũng dứt khoác giả vờ không quen biết anh.Nó đứng cùng một chiến tuyến với mami.“ô”Nghe thấy Vân Giai Kỳ nói rằng cô không quen biết Bạc Tuấn Phong, Lục Tề Đông lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.Trần Khánh Linh bên cạnh cẩn thận kéo kéo tay áo của chồng mình: “Ông xã, sao anh không giới thiệu với em, nhân vật tai to mặt lớn này là…”Lục Tề Đông lập tức nghiêm túc giới thiệu: “Đây là Cậu Bạc, người thừa kế của nhà họ Bạc, Tổng giám đốc của tập đoàn Thiên Ngạo, Bạc Tuấn Phong”“Bạc…Trần Khánh Linh vừa nghe thấy cái tên này, hai chân suýt chút đã đứng không vững.Tuy đã cùng với Lục Tê Đông gặp mặt nhiều nhân vật tai to mặt lớn, nhưng không ngờ có thể gặp được Bạc Tuấn Phong ở đây.Người đàn ông ưu tú nhất Quốc Hoa.Bà Lý vừa nghe thấy đó là Bạc Tuấn Phong, sắc mặt cô ta liền tái đi vì sợ hãi.Trần Khánh Linh chần chừ, nói với Bạc Tuấn Phong: “Hóa ra là Tổng giám đốc Bạc.Tổng giám đốc Bạc, xin chào, xin chào.Tôi là vợ của Tê Đông, Trân Khánh Linh”Bạc Tuấn Phong uể oải nhìn lên: “Người này?”Trần Khánh Linh sững người.Bạc Tuấn Phong nhìn người đàn ông bên cạnh cô ta, dán mắt vào Lục Tê Đông một lúc, lạnh lùng hỏi: “Chúng ta đã từng gặp nhau sao?”Lục Tề Đông lập tức nhiệt tình bước tới, nói với Bạc Tuấn Phong: “Đã từng gặp, lần đó tại bữa tiệc cuối năm của các doanh nghiệp, tôi ngồi ở hàng ghế sau anh, đã từng chào hỏi anh”

Người phụ nữ này lại làm sao nữa.

Vừa trở lại bệnh viện liền bày ra bộ mặt lạnh lùng thờ ơ với anh.

Anh lại phạm lỗi ở chỗ nào rồi.

Lục Tê Đông thấy Bạc Tuấn Phong không thèm nhìn mình một cái, giọng nói của anh ta lại cung kính thêm vài phần: “Cậu Bạc?”

Bạc Tuấn Phong lúc này mới ngẩng đầu lên, liếc mắt nhìn anh ta.

Nhìn thấy thái độ kính cẩn của Lục Tê Đông, Trần Khánh Linh bên cạnh cũng nhanh chóng đứng dậy, chỉnh đốn lại quần áo, khoác lấy cánh tay của anh ta với dáng vẻ của một phu nhân đoan trang.

Trần Khánh Linh cẩn thận đánh giá Bạc Tuấn Phong một lượt.

Người đàn ông này cao quá.

Chắc là trên một mét chín.

Vấn đề là, anh ta còn đẹp trai đến như vậy, khuôn mặt tuấn tú, đường nét tinh xảo, từ cái nhấc tay cái chân đều khó có thể che giấu khí chất quý tộc, vừa nhìn là biết công tử quyền quý.

Khuôn mặt Trần Khánh Linh chợt ửng đỏ, cho dù cả người cô ta toát lên sự giàu sang, nhưng đứng trước mặt người đàn ông này, cô ta vẫn cảm thấy xấu hổ và sợ sệt.

Nhìn thấy Bạc Tuấn Phong nhìn chằm chằm Vân Giai Kỳ, ic mặt của Lục Tê Đông thay đổi rõ rệt, anh ta thận trọng nói: ậu Bạc, anh quen biết người này à Bạc Tuấn Phong chưa kịp lên tiếng, Vân Giai Kỳ đã lạnh lùng nói: “Không quen biết anh ta”

Tất cả đều im lặng.

Bạc Tuấn Phong sầm mặt lạnh lùng.

Người phụ nữ này lại dám nói rằng không quen biết anh?

Mạn Nhi nhìn thấy dáng vẻ lạnh lùng của Vân Giai Kỳ liền biết rằng mẹ chắc hẳn là đang tức giận, vì vậy cô bé cũng ngoan ngoãn không lên tiếng.

Vũ Minh trong lòng Vân Giai Kỳ nhìn Bạc Tuấn Phong, lại nhìn Vân Giai Kỳ, vốn định hét lên “Daddy”, nhưng nhìn thấy mami hình như đang nổi giận với daddy, thằng bé cũng dứt khoác giả vờ không quen biết anh.

Nó đứng cùng một chiến tuyến với mami.

“ô”

Nghe thấy Vân Giai Kỳ nói rằng cô không quen biết Bạc Tuấn Phong, Lục Tề Đông lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

Trần Khánh Linh bên cạnh cẩn thận kéo kéo tay áo của chồng mình: “Ông xã, sao anh không giới thiệu với em, nhân vật tai to mặt lớn này là…”

Lục Tề Đông lập tức nghiêm túc giới thiệu: “Đây là Cậu Bạc, người thừa kế của nhà họ Bạc, Tổng giám đốc của tập đoàn Thiên Ngạo, Bạc Tuấn Phong”

“Bạc…

Trần Khánh Linh vừa nghe thấy cái tên này, hai chân suýt chút đã đứng không vững.

Tuy đã cùng với Lục Tê Đông gặp mặt nhiều nhân vật tai to mặt lớn, nhưng không ngờ có thể gặp được Bạc Tuấn Phong ở đây.

Người đàn ông ưu tú nhất Quốc Hoa.

Bà Lý vừa nghe thấy đó là Bạc Tuấn Phong, sắc mặt cô ta liền tái đi vì sợ hãi.

Trần Khánh Linh chần chừ, nói với Bạc Tuấn Phong: “Hóa ra là Tổng giám đốc Bạc.

Tổng giám đốc Bạc, xin chào, xin chào.

Tôi là vợ của Tê Đông, Trân Khánh Linh”

Bạc Tuấn Phong uể oải nhìn lên: “Người này?”

Trần Khánh Linh sững người.

Bạc Tuấn Phong nhìn người đàn ông bên cạnh cô ta, dán mắt vào Lục Tê Đông một lúc, lạnh lùng hỏi: “Chúng ta đã từng gặp nhau sao?”

Lục Tề Đông lập tức nhiệt tình bước tới, nói với Bạc Tuấn Phong: “Đã từng gặp, lần đó tại bữa tiệc cuối năm của các doanh nghiệp, tôi ngồi ở hàng ghế sau anh, đã từng chào hỏi anh”

Hai Thai Năm Bảo Tổng Tài Bẫy Được Vợ NgoanTác giả: Di BaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh“Vân Giai Kỳ, cô biết không? Thật ra cục cưng trong bụng cô, là con của tôi và anh Tuấn Phong đấy” Lời nói ngây thơ và tàn nhẫn của người phụ nữ giống như sấm sét giữa trời quang, nổ vang bên tai Vân Giai Kỳ. “Cô nói cái gì?” Trong bụng cuộn trào đau đớn, Vân Giai Kỳ bất lực cuộn người lại, mờ mịt nhìn về phía Vân Ngọc Hân đứng bên cạnh giường, toàn thân phát run. Vân Ngọc Hân nhìn Vân Giai Kỳ ở trên giường, mỉm cười. “Anh Tuấn Phong nói tôi có bệnh tim, anh ấy không nỡ để tôi mạo hiểm mang thai, cho nên cấy phôi thai của chúng tôi vào trong cơ thể cô” Vân Giai Kỳ mờ mịt mở to hai mắt, trong đôi mắt là một vùng tuyệt vọng và hoang mang: “Không! Không có khả năng… Rõ ràng là cục cưng của tôi và anh Tuấn Phong, sao có thể là của cô? Tôi không tin. “Không tin thì tự cô đến hỏi anh Tuấn Phong đi, anh ấy gạt cô chỉ vì sợ cô đau lòng ảnh hưởng tới cục cưng. Ở trong mắt anh ấy, cô chỉ là công cụ mà thôi!” Sau khi Vân Ngọc. Hân nói xong thì nở nụ cười khanh khách. Không, không có khả năng!… Người phụ nữ này lại làm sao nữa.Vừa trở lại bệnh viện liền bày ra bộ mặt lạnh lùng thờ ơ với anh.Anh lại phạm lỗi ở chỗ nào rồi.Lục Tê Đông thấy Bạc Tuấn Phong không thèm nhìn mình một cái, giọng nói của anh ta lại cung kính thêm vài phần: “Cậu Bạc?”Bạc Tuấn Phong lúc này mới ngẩng đầu lên, liếc mắt nhìn anh ta.Nhìn thấy thái độ kính cẩn của Lục Tê Đông, Trần Khánh Linh bên cạnh cũng nhanh chóng đứng dậy, chỉnh đốn lại quần áo, khoác lấy cánh tay của anh ta với dáng vẻ của một phu nhân đoan trang.Trần Khánh Linh cẩn thận đánh giá Bạc Tuấn Phong một lượt.Người đàn ông này cao quá.Chắc là trên một mét chín.Vấn đề là, anh ta còn đẹp trai đến như vậy, khuôn mặt tuấn tú, đường nét tinh xảo, từ cái nhấc tay cái chân đều khó có thể che giấu khí chất quý tộc, vừa nhìn là biết công tử quyền quý.Khuôn mặt Trần Khánh Linh chợt ửng đỏ, cho dù cả người cô ta toát lên sự giàu sang, nhưng đứng trước mặt người đàn ông này, cô ta vẫn cảm thấy xấu hổ và sợ sệt.Nhìn thấy Bạc Tuấn Phong nhìn chằm chằm Vân Giai Kỳ, ic mặt của Lục Tê Đông thay đổi rõ rệt, anh ta thận trọng nói: ậu Bạc, anh quen biết người này à Bạc Tuấn Phong chưa kịp lên tiếng, Vân Giai Kỳ đã lạnh lùng nói: “Không quen biết anh ta”Tất cả đều im lặng.Bạc Tuấn Phong sầm mặt lạnh lùng.Người phụ nữ này lại dám nói rằng không quen biết anh?Mạn Nhi nhìn thấy dáng vẻ lạnh lùng của Vân Giai Kỳ liền biết rằng mẹ chắc hẳn là đang tức giận, vì vậy cô bé cũng ngoan ngoãn không lên tiếng.Vũ Minh trong lòng Vân Giai Kỳ nhìn Bạc Tuấn Phong, lại nhìn Vân Giai Kỳ, vốn định hét lên “Daddy”, nhưng nhìn thấy mami hình như đang nổi giận với daddy, thằng bé cũng dứt khoác giả vờ không quen biết anh.Nó đứng cùng một chiến tuyến với mami.“ô”Nghe thấy Vân Giai Kỳ nói rằng cô không quen biết Bạc Tuấn Phong, Lục Tề Đông lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.Trần Khánh Linh bên cạnh cẩn thận kéo kéo tay áo của chồng mình: “Ông xã, sao anh không giới thiệu với em, nhân vật tai to mặt lớn này là…”Lục Tề Đông lập tức nghiêm túc giới thiệu: “Đây là Cậu Bạc, người thừa kế của nhà họ Bạc, Tổng giám đốc của tập đoàn Thiên Ngạo, Bạc Tuấn Phong”“Bạc…Trần Khánh Linh vừa nghe thấy cái tên này, hai chân suýt chút đã đứng không vững.Tuy đã cùng với Lục Tê Đông gặp mặt nhiều nhân vật tai to mặt lớn, nhưng không ngờ có thể gặp được Bạc Tuấn Phong ở đây.Người đàn ông ưu tú nhất Quốc Hoa.Bà Lý vừa nghe thấy đó là Bạc Tuấn Phong, sắc mặt cô ta liền tái đi vì sợ hãi.Trần Khánh Linh chần chừ, nói với Bạc Tuấn Phong: “Hóa ra là Tổng giám đốc Bạc.Tổng giám đốc Bạc, xin chào, xin chào.Tôi là vợ của Tê Đông, Trân Khánh Linh”Bạc Tuấn Phong uể oải nhìn lên: “Người này?”Trần Khánh Linh sững người.Bạc Tuấn Phong nhìn người đàn ông bên cạnh cô ta, dán mắt vào Lục Tê Đông một lúc, lạnh lùng hỏi: “Chúng ta đã từng gặp nhau sao?”Lục Tề Đông lập tức nhiệt tình bước tới, nói với Bạc Tuấn Phong: “Đã từng gặp, lần đó tại bữa tiệc cuối năm của các doanh nghiệp, tôi ngồi ở hàng ghế sau anh, đã từng chào hỏi anh”

Chương 213