“Vân Giai Kỳ, cô biết không? Thật ra cục cưng trong bụng cô, là con của tôi và anh Tuấn Phong đấy” Lời nói ngây thơ và tàn nhẫn của người phụ nữ giống như sấm sét giữa trời quang, nổ vang bên tai Vân Giai Kỳ. “Cô nói cái gì?” Trong bụng cuộn trào đau đớn, Vân Giai Kỳ bất lực cuộn người lại, mờ mịt nhìn về phía Vân Ngọc Hân đứng bên cạnh giường, toàn thân phát run. Vân Ngọc Hân nhìn Vân Giai Kỳ ở trên giường, mỉm cười. “Anh Tuấn Phong nói tôi có bệnh tim, anh ấy không nỡ để tôi mạo hiểm mang thai, cho nên cấy phôi thai của chúng tôi vào trong cơ thể cô” Vân Giai Kỳ mờ mịt mở to hai mắt, trong đôi mắt là một vùng tuyệt vọng và hoang mang: “Không! Không có khả năng… Rõ ràng là cục cưng của tôi và anh Tuấn Phong, sao có thể là của cô? Tôi không tin. “Không tin thì tự cô đến hỏi anh Tuấn Phong đi, anh ấy gạt cô chỉ vì sợ cô đau lòng ảnh hưởng tới cục cưng. Ở trong mắt anh ấy, cô chỉ là công cụ mà thôi!” Sau khi Vân Ngọc. Hân nói xong thì nở nụ cười khanh khách. Không, không có khả năng!…
Chương 296
Hai Thai Năm Bảo Tổng Tài Bẫy Được Vợ NgoanTác giả: Di BaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh“Vân Giai Kỳ, cô biết không? Thật ra cục cưng trong bụng cô, là con của tôi và anh Tuấn Phong đấy” Lời nói ngây thơ và tàn nhẫn của người phụ nữ giống như sấm sét giữa trời quang, nổ vang bên tai Vân Giai Kỳ. “Cô nói cái gì?” Trong bụng cuộn trào đau đớn, Vân Giai Kỳ bất lực cuộn người lại, mờ mịt nhìn về phía Vân Ngọc Hân đứng bên cạnh giường, toàn thân phát run. Vân Ngọc Hân nhìn Vân Giai Kỳ ở trên giường, mỉm cười. “Anh Tuấn Phong nói tôi có bệnh tim, anh ấy không nỡ để tôi mạo hiểm mang thai, cho nên cấy phôi thai của chúng tôi vào trong cơ thể cô” Vân Giai Kỳ mờ mịt mở to hai mắt, trong đôi mắt là một vùng tuyệt vọng và hoang mang: “Không! Không có khả năng… Rõ ràng là cục cưng của tôi và anh Tuấn Phong, sao có thể là của cô? Tôi không tin. “Không tin thì tự cô đến hỏi anh Tuấn Phong đi, anh ấy gạt cô chỉ vì sợ cô đau lòng ảnh hưởng tới cục cưng. Ở trong mắt anh ấy, cô chỉ là công cụ mà thôi!” Sau khi Vân Ngọc. Hân nói xong thì nở nụ cười khanh khách. Không, không có khả năng!… Một giây kế tiếp, chỉ nghe “Xoẹt” một tiếng!Vân Giai Kỳ sợ hãi kêu lên một tiếng: “Bạc Tuấn Phong!? Anh điên rồi sao?! Anh… Ưml”Người đàn ông chặn môi của cô lại, không để cho cô có cơ hội mở miệng.Vân Giai Kỳ ra sức giãy dụa!Nào ngờ, ở trong không gian này, trong thời khắc này, cô càng phản kháng thì chỉ càng đổ thêm dầu vào lửa.Bạc Tuấn Phong vốn đang đè nén, dựa vào ý chí không phải của mình mà nhẫn nhịn đến bây giờ.Từ hôm qua, cô mở miệng chế nhạo anh, anh đã một mực kiềm chế.Hôm nay, vào lúc này, cô lại dám phản kháng anh.Người đàn ông tỏ ra có chút nóng nảy đứng lên.Ở trong chuyện tình cảm, anh luôn luôn không có kiên nhẫn gì, cứ cưng chìu cô, thương cô, không muốn dọa cô nên anh mới cẩn thận thu lại thái độ điên cuồng.Thế nhưng người phụ nữ này hết lần này đến lần khác lần lượt gây họa, lần lượt chọc đến cực hạn của anh.Anh cũng không cần đè nén bản thân mình nữa!Xe đậu ở bờ biển.Tài xế và bảo vệ đứng canh gác ở ngoài cách đó mười thước.Chiếc xe này, là do anh một tay lấy được.Vân Giai Kỳ kinh ngạc trợn to hai mắt.Thế nhưng miệng của cô lại bị anh gắt gao chặn lại, căn bản không phát ra được một chút âm thanh nào.“Bạc…”Giờ khắc này, cô rốt cuộc cũng đã hoảng loạn.Cô dùng chút sức lực yếu ớt của mình đấy ra, giãy giụa, thế nhưng người người đàn ông lại giống như một cơn lốc lớn đem cô vào trong trung tâm của cơn bão, cô càng giấy dụa, thì con ngươi của anh lại càng thêm nóng bỏng..~ TrumTruy en.org ~“Đừng mà…” Vân Giai Kỳ tuyệt vọng kêu lên: “Bạc Tuấn Phong! Anh khốn kiếp!”Người đàn ông không để ý tới sự lên án của cô.Anh căn bản không cho cô có cơ hội phản ứng, vô số sóng biển mãnh liệt đánh tới, trong nháy mắt đem cuốn cô vào tâm xoáy của cơn bão biển!Sau chiến tranh khói lửa dài đằng đãng Vân Giai Kỳ lấy lại tinh thần, mở mắt ra, trong lúc ý thức đang mơ hồ thì nghe được động tĩnh tài xế lên xe.Xe lại một lần nữa nổ máy, con ngươi của cô trầm xuống, nhìn quần áo của bản thân mình xốc xếch, mà âu phục giày da của anh vẫn như cũ, cô lại cảm thấy căm tức.Nhưng mà, hôm nay, ngay cả sức lực để lên án anh cô cũng không cóI Xe chạy cực nhanh.Hơn hai mươi phút thì rốt cuộc cũng đến khu biệt thự ven biến Hàn Nam.Đây là khu biệt thự đắt tiền Hàn Nam do Thiên Ngạo khai thác.Xe dừng lại, người giúp việc đứng một hàng ở cửa để nghênh đón.Bạc Tuấn Phong dùng âu phục đắp lên trên người Vân Giai Kỳ, ôm cô vào trong lòng ngực, xuống xe.“Anh Bạc!”Người giúp việc rối rít cung kính hỏi thăm sức khỏe, muốn bước lên trước để hầu hạ anh, thế nhưng Bạc Tuấn Phong lại dùng khí thế sát thần để ngăn cản “Cút ngay!”Họ nhìn thấy người người đàn ông ôm người phụ nữ trong ngực.Người phụ nữ đưa lưng về phía họ, co ro ở trong ngực người người đàn ông, trên người đắp âu phục, che phủ cả người cô vô cùng kín đáo.Bạc Tuấn Phong nói: “Tránh ra!”“Vâng…”Người giúp việc lập tức cúi đầu, ăn ý tránh ra.Bạc Tuấn Phong ôm Vân Giai Kỳ lên lầu ba..
Một giây kế tiếp, chỉ nghe “Xoẹt” một tiếng!
Vân Giai Kỳ sợ hãi kêu lên một tiếng: “Bạc Tuấn Phong!? Anh điên rồi sao?! Anh… Ưml”
Người đàn ông chặn môi của cô lại, không để cho cô có cơ hội mở miệng.
Vân Giai Kỳ ra sức giãy dụa!
Nào ngờ, ở trong không gian này, trong thời khắc này, cô càng phản kháng thì chỉ càng đổ thêm dầu vào lửa.
Bạc Tuấn Phong vốn đang đè nén, dựa vào ý chí không phải của mình mà nhẫn nhịn đến bây giờ.
Từ hôm qua, cô mở miệng chế nhạo anh, anh đã một mực kiềm chế.
Hôm nay, vào lúc này, cô lại dám phản kháng anh.
Người đàn ông tỏ ra có chút nóng nảy đứng lên.
Ở trong chuyện tình cảm, anh luôn luôn không có kiên nhẫn gì, cứ cưng chìu cô, thương cô, không muốn dọa cô nên anh mới cẩn thận thu lại thái độ điên cuồng.
Thế nhưng người phụ nữ này hết lần này đến lần khác lần lượt gây họa, lần lượt chọc đến cực hạn của anh.
Anh cũng không cần đè nén bản thân mình nữa!
Xe đậu ở bờ biển.
Tài xế và bảo vệ đứng canh gác ở ngoài cách đó mười thước.
Chiếc xe này, là do anh một tay lấy được.
Vân Giai Kỳ kinh ngạc trợn to hai mắt.
Thế nhưng miệng của cô lại bị anh gắt gao chặn lại, căn bản không phát ra được một chút âm thanh nào.
“Bạc…”
Giờ khắc này, cô rốt cuộc cũng đã hoảng loạn.
Cô dùng chút sức lực yếu ớt của mình đấy ra, giãy giụa, thế nhưng người người đàn ông lại giống như một cơn lốc lớn đem cô vào trong trung tâm của cơn bão, cô càng giấy dụa, thì con ngươi của anh lại càng thêm nóng bỏng.
.
~ TrumTruy en.
org ~
“Đừng mà…” Vân Giai Kỳ tuyệt vọng kêu lên: “Bạc Tuấn Phong! Anh khốn kiếp!”
Người đàn ông không để ý tới sự lên án của cô.
Anh căn bản không cho cô có cơ hội phản ứng, vô số sóng biển mãnh liệt đánh tới, trong nháy mắt đem cuốn cô vào tâm xoáy của cơn bão biển!
Sau chiến tranh khói lửa dài đằng đãng Vân Giai Kỳ lấy lại tinh thần, mở mắt ra, trong lúc ý thức đang mơ hồ thì nghe được động tĩnh tài xế lên xe.
Xe lại một lần nữa nổ máy, con ngươi của cô trầm xuống, nhìn quần áo của bản thân mình xốc xếch, mà âu phục giày da của anh vẫn như cũ, cô lại cảm thấy căm tức.
Nhưng mà, hôm nay, ngay cả sức lực để lên án anh cô cũng không cóI Xe chạy cực nhanh.
Hơn hai mươi phút thì rốt cuộc cũng đến khu biệt thự ven biến Hàn Nam.
Đây là khu biệt thự đắt tiền Hàn Nam do Thiên Ngạo khai thác.
Xe dừng lại, người giúp việc đứng một hàng ở cửa để nghênh đón.
Bạc Tuấn Phong dùng âu phục đắp lên trên người Vân Giai Kỳ, ôm cô vào trong lòng ngực, xuống xe.
“Anh Bạc!”
Người giúp việc rối rít cung kính hỏi thăm sức khỏe, muốn bước lên trước để hầu hạ anh, thế nhưng Bạc Tuấn Phong lại dùng khí thế sát thần để ngăn cản “Cút ngay!”
Họ nhìn thấy người người đàn ông ôm người phụ nữ trong ngực.
Người phụ nữ đưa lưng về phía họ, co ro ở trong ngực người người đàn ông, trên người đắp âu phục, che phủ cả người cô vô cùng kín đáo.
Bạc Tuấn Phong nói: “Tránh ra!”
“Vâng…”
Người giúp việc lập tức cúi đầu, ăn ý tránh ra.
Bạc Tuấn Phong ôm Vân Giai Kỳ lên lầu ba..
Hai Thai Năm Bảo Tổng Tài Bẫy Được Vợ NgoanTác giả: Di BaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh“Vân Giai Kỳ, cô biết không? Thật ra cục cưng trong bụng cô, là con của tôi và anh Tuấn Phong đấy” Lời nói ngây thơ và tàn nhẫn của người phụ nữ giống như sấm sét giữa trời quang, nổ vang bên tai Vân Giai Kỳ. “Cô nói cái gì?” Trong bụng cuộn trào đau đớn, Vân Giai Kỳ bất lực cuộn người lại, mờ mịt nhìn về phía Vân Ngọc Hân đứng bên cạnh giường, toàn thân phát run. Vân Ngọc Hân nhìn Vân Giai Kỳ ở trên giường, mỉm cười. “Anh Tuấn Phong nói tôi có bệnh tim, anh ấy không nỡ để tôi mạo hiểm mang thai, cho nên cấy phôi thai của chúng tôi vào trong cơ thể cô” Vân Giai Kỳ mờ mịt mở to hai mắt, trong đôi mắt là một vùng tuyệt vọng và hoang mang: “Không! Không có khả năng… Rõ ràng là cục cưng của tôi và anh Tuấn Phong, sao có thể là của cô? Tôi không tin. “Không tin thì tự cô đến hỏi anh Tuấn Phong đi, anh ấy gạt cô chỉ vì sợ cô đau lòng ảnh hưởng tới cục cưng. Ở trong mắt anh ấy, cô chỉ là công cụ mà thôi!” Sau khi Vân Ngọc. Hân nói xong thì nở nụ cười khanh khách. Không, không có khả năng!… Một giây kế tiếp, chỉ nghe “Xoẹt” một tiếng!Vân Giai Kỳ sợ hãi kêu lên một tiếng: “Bạc Tuấn Phong!? Anh điên rồi sao?! Anh… Ưml”Người đàn ông chặn môi của cô lại, không để cho cô có cơ hội mở miệng.Vân Giai Kỳ ra sức giãy dụa!Nào ngờ, ở trong không gian này, trong thời khắc này, cô càng phản kháng thì chỉ càng đổ thêm dầu vào lửa.Bạc Tuấn Phong vốn đang đè nén, dựa vào ý chí không phải của mình mà nhẫn nhịn đến bây giờ.Từ hôm qua, cô mở miệng chế nhạo anh, anh đã một mực kiềm chế.Hôm nay, vào lúc này, cô lại dám phản kháng anh.Người đàn ông tỏ ra có chút nóng nảy đứng lên.Ở trong chuyện tình cảm, anh luôn luôn không có kiên nhẫn gì, cứ cưng chìu cô, thương cô, không muốn dọa cô nên anh mới cẩn thận thu lại thái độ điên cuồng.Thế nhưng người phụ nữ này hết lần này đến lần khác lần lượt gây họa, lần lượt chọc đến cực hạn của anh.Anh cũng không cần đè nén bản thân mình nữa!Xe đậu ở bờ biển.Tài xế và bảo vệ đứng canh gác ở ngoài cách đó mười thước.Chiếc xe này, là do anh một tay lấy được.Vân Giai Kỳ kinh ngạc trợn to hai mắt.Thế nhưng miệng của cô lại bị anh gắt gao chặn lại, căn bản không phát ra được một chút âm thanh nào.“Bạc…”Giờ khắc này, cô rốt cuộc cũng đã hoảng loạn.Cô dùng chút sức lực yếu ớt của mình đấy ra, giãy giụa, thế nhưng người người đàn ông lại giống như một cơn lốc lớn đem cô vào trong trung tâm của cơn bão, cô càng giấy dụa, thì con ngươi của anh lại càng thêm nóng bỏng..~ TrumTruy en.org ~“Đừng mà…” Vân Giai Kỳ tuyệt vọng kêu lên: “Bạc Tuấn Phong! Anh khốn kiếp!”Người đàn ông không để ý tới sự lên án của cô.Anh căn bản không cho cô có cơ hội phản ứng, vô số sóng biển mãnh liệt đánh tới, trong nháy mắt đem cuốn cô vào tâm xoáy của cơn bão biển!Sau chiến tranh khói lửa dài đằng đãng Vân Giai Kỳ lấy lại tinh thần, mở mắt ra, trong lúc ý thức đang mơ hồ thì nghe được động tĩnh tài xế lên xe.Xe lại một lần nữa nổ máy, con ngươi của cô trầm xuống, nhìn quần áo của bản thân mình xốc xếch, mà âu phục giày da của anh vẫn như cũ, cô lại cảm thấy căm tức.Nhưng mà, hôm nay, ngay cả sức lực để lên án anh cô cũng không cóI Xe chạy cực nhanh.Hơn hai mươi phút thì rốt cuộc cũng đến khu biệt thự ven biến Hàn Nam.Đây là khu biệt thự đắt tiền Hàn Nam do Thiên Ngạo khai thác.Xe dừng lại, người giúp việc đứng một hàng ở cửa để nghênh đón.Bạc Tuấn Phong dùng âu phục đắp lên trên người Vân Giai Kỳ, ôm cô vào trong lòng ngực, xuống xe.“Anh Bạc!”Người giúp việc rối rít cung kính hỏi thăm sức khỏe, muốn bước lên trước để hầu hạ anh, thế nhưng Bạc Tuấn Phong lại dùng khí thế sát thần để ngăn cản “Cút ngay!”Họ nhìn thấy người người đàn ông ôm người phụ nữ trong ngực.Người phụ nữ đưa lưng về phía họ, co ro ở trong ngực người người đàn ông, trên người đắp âu phục, che phủ cả người cô vô cùng kín đáo.Bạc Tuấn Phong nói: “Tránh ra!”“Vâng…”Người giúp việc lập tức cúi đầu, ăn ý tránh ra.Bạc Tuấn Phong ôm Vân Giai Kỳ lên lầu ba..