“Vân Giai Kỳ, cô biết không? Thật ra cục cưng trong bụng cô, là con của tôi và anh Tuấn Phong đấy” Lời nói ngây thơ và tàn nhẫn của người phụ nữ giống như sấm sét giữa trời quang, nổ vang bên tai Vân Giai Kỳ. “Cô nói cái gì?” Trong bụng cuộn trào đau đớn, Vân Giai Kỳ bất lực cuộn người lại, mờ mịt nhìn về phía Vân Ngọc Hân đứng bên cạnh giường, toàn thân phát run. Vân Ngọc Hân nhìn Vân Giai Kỳ ở trên giường, mỉm cười. “Anh Tuấn Phong nói tôi có bệnh tim, anh ấy không nỡ để tôi mạo hiểm mang thai, cho nên cấy phôi thai của chúng tôi vào trong cơ thể cô” Vân Giai Kỳ mờ mịt mở to hai mắt, trong đôi mắt là một vùng tuyệt vọng và hoang mang: “Không! Không có khả năng… Rõ ràng là cục cưng của tôi và anh Tuấn Phong, sao có thể là của cô? Tôi không tin. “Không tin thì tự cô đến hỏi anh Tuấn Phong đi, anh ấy gạt cô chỉ vì sợ cô đau lòng ảnh hưởng tới cục cưng. Ở trong mắt anh ấy, cô chỉ là công cụ mà thôi!” Sau khi Vân Ngọc. Hân nói xong thì nở nụ cười khanh khách. Không, không có khả năng!…
Chương 368
Hai Thai Năm Bảo Tổng Tài Bẫy Được Vợ NgoanTác giả: Di BaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh“Vân Giai Kỳ, cô biết không? Thật ra cục cưng trong bụng cô, là con của tôi và anh Tuấn Phong đấy” Lời nói ngây thơ và tàn nhẫn của người phụ nữ giống như sấm sét giữa trời quang, nổ vang bên tai Vân Giai Kỳ. “Cô nói cái gì?” Trong bụng cuộn trào đau đớn, Vân Giai Kỳ bất lực cuộn người lại, mờ mịt nhìn về phía Vân Ngọc Hân đứng bên cạnh giường, toàn thân phát run. Vân Ngọc Hân nhìn Vân Giai Kỳ ở trên giường, mỉm cười. “Anh Tuấn Phong nói tôi có bệnh tim, anh ấy không nỡ để tôi mạo hiểm mang thai, cho nên cấy phôi thai của chúng tôi vào trong cơ thể cô” Vân Giai Kỳ mờ mịt mở to hai mắt, trong đôi mắt là một vùng tuyệt vọng và hoang mang: “Không! Không có khả năng… Rõ ràng là cục cưng của tôi và anh Tuấn Phong, sao có thể là của cô? Tôi không tin. “Không tin thì tự cô đến hỏi anh Tuấn Phong đi, anh ấy gạt cô chỉ vì sợ cô đau lòng ảnh hưởng tới cục cưng. Ở trong mắt anh ấy, cô chỉ là công cụ mà thôi!” Sau khi Vân Ngọc. Hân nói xong thì nở nụ cười khanh khách. Không, không có khả năng!… Ở trong đội xe nhiều năm như vậy, cô ta cũng có hiểu biết sơ bộ về chiếc xe, vì vậy biết được linh kiện nào là cực kì quan trọng.Cô ta lấy linh kiện ra ném vào trong hộp linh kiện, nhân viên bảo trì đã rửa tay sạch sẽ đúng lúc quay lại.“Mỹ Lệ, cô muốn uống loại trà nào?”“Thôi được rồi, không uống nữa, anh Bạc đang cần xe gấp phải không? Anh tranh thủ thời gian bảo dưỡng đi.”Tô Mỹ Lệ nói xong lập tức võ mông rời đi.Nhân viên bảo trì bối rối trước hành động của cô ta, nhưng chỉ có thể lắc đầu bất đắc dĩ.Mấy thiếu nữ xe đua này, người nào người nấy đều có tính khí cô chủ, anh ta cũng không xa lạ gì.“Rửa tay vô ích rồi” Anh ta vừa lẩm bẩm, vừa cúi người xuống, lắp xe lại cho Vân Giai Kỳ, sau đó lại tiến hành kiểm tra chiếc xe của Bạc Tiêu Dương.Nửa tiếng sau, Vân Giai Kỳ đã ăn xong, nhân viên bảo trì cũng báo cáo với Bạc Tiêu Dương rằng xe đã chuẩn bị xong.Hai chiếc xe đều dừng ở vạch xuất phát.Vân Giai Kỳ và Bạc Tiêu Dương đều đội mũ bảo hiểm và đồ bảo hộ, sau đó bước ra xe.Cô vừa định lên xe, Bạc Tiêu Dương đột nhiên nói: “Giai Kỳ.”Vân Giai Kỳ quay đầu lại, tức giận nói: “Ai cho phép cậu gọi tôi là “Giai Kỳ’ hả?”Gọi một hai lần cũng coi như thôi.Cậu ta còn gọi đến quen miệng luôn sao?Bạc Tiêu Dương nói: “Đừng miễn cưỡng quá, cho dù cô không thắng được tôi, tôi vẫn sẽ dẫn cô đi gặp Mạn Nhi”Đua xe là một hạng mục có tính nguy hiểm rất cao.Cậu ta muốn thi đấu với cô, nhưng cũng không muốn cô xảy ra chuyện.Vân Giai Kỳ câu môi: “Những lời này phải tặng lại cho cậu.Cậu Bạc à, mặt mũi xếp thứ hai, an toàn mới quan trọng nhất.Đến lúc đó cậu thua tôi thì cũng đừng quyt nợ”Bạc Tiêu Dương: Vân Giai Kỳ lên xe, kéo dây an toàn, kiểm tra thiết bị sơ bộ để đảm bảo xe hoạt động tốt, sau đó hạ cửa kính xe xuống, ra hiệu.Bạc Tiêu Dương cũng đã sẵn sàng.Tô Mỹ Lệ đi đến phía trước hai chiếc xe, giơ cao lá cờ hai mặt, đếm ngược, khi lá cờ vãy xuống, hai chiếc xe lập tức phóng đi như tên lửa.Tô Mỹ Lệ kinh ngạc quay đầu lại, trong lòng vang lên “lộp bộp”.Cô ta cho rằng Vân Giai Kỳ muốn lấy lòng Bạc Tiêu Dương, muốn dùng công phu mèo ba chân để múa rìu qua mắt thợ, nhưng nhìn tư thế phóng xe của cô lúc bắt đầu, cô ta lập tức biết người phụ nữ này chắc chắn là một tay đua hàng đầu.Nguy rồi.Trái tim của cô ta đột ngột ngừng đập mấy giây.Vốn dĩ cô ta muốn làm cho Vân Giai Kỳ bị mất mặt, cho nên cô ta mới lấy đi linh kiện kia, nếu điều khiển xe với tốc độ thấp thì chỉ xuất hiện tình trạng phanh xe bị trục trặc trong khoảng thời gian ngắn, nhưng nếu điều khiển xe chạy với tốc độ cao… Vậy chắc chắn sẽ bị lật xe.Cô ta lùi lại mấy bước, sắc mặt lập tức trở nên tái nhợt..
Ở trong đội xe nhiều năm như vậy, cô ta cũng có hiểu biết sơ bộ về chiếc xe, vì vậy biết được linh kiện nào là cực kì quan trọng.
Cô ta lấy linh kiện ra ném vào trong hộp linh kiện, nhân viên bảo trì đã rửa tay sạch sẽ đúng lúc quay lại.
“Mỹ Lệ, cô muốn uống loại trà nào?”
“Thôi được rồi, không uống nữa, anh Bạc đang cần xe gấp phải không? Anh tranh thủ thời gian bảo dưỡng đi.”
Tô Mỹ Lệ nói xong lập tức võ mông rời đi.
Nhân viên bảo trì bối rối trước hành động của cô ta, nhưng chỉ có thể lắc đầu bất đắc dĩ.
Mấy thiếu nữ xe đua này, người nào người nấy đều có tính khí cô chủ, anh ta cũng không xa lạ gì.
“Rửa tay vô ích rồi” Anh ta vừa lẩm bẩm, vừa cúi người xuống, lắp xe lại cho Vân Giai Kỳ, sau đó lại tiến hành kiểm tra chiếc xe của Bạc Tiêu Dương.
Nửa tiếng sau, Vân Giai Kỳ đã ăn xong, nhân viên bảo trì cũng báo cáo với Bạc Tiêu Dương rằng xe đã chuẩn bị xong.
Hai chiếc xe đều dừng ở vạch xuất phát.
Vân Giai Kỳ và Bạc Tiêu Dương đều đội mũ bảo hiểm và đồ bảo hộ, sau đó bước ra xe.
Cô vừa định lên xe, Bạc Tiêu Dương đột nhiên nói: “Giai Kỳ.”
Vân Giai Kỳ quay đầu lại, tức giận nói: “Ai cho phép cậu gọi tôi là “Giai Kỳ’ hả?”
Gọi một hai lần cũng coi như thôi.
Cậu ta còn gọi đến quen miệng luôn sao?
Bạc Tiêu Dương nói: “Đừng miễn cưỡng quá, cho dù cô không thắng được tôi, tôi vẫn sẽ dẫn cô đi gặp Mạn Nhi”
Đua xe là một hạng mục có tính nguy hiểm rất cao.
Cậu ta muốn thi đấu với cô, nhưng cũng không muốn cô xảy ra chuyện.
Vân Giai Kỳ câu môi: “Những lời này phải tặng lại cho cậu.
Cậu Bạc à, mặt mũi xếp thứ hai, an toàn mới quan trọng nhất.
Đến lúc đó cậu thua tôi thì cũng đừng quyt nợ”
Bạc Tiêu Dương: Vân Giai Kỳ lên xe, kéo dây an toàn, kiểm tra thiết bị sơ bộ để đảm bảo xe hoạt động tốt, sau đó hạ cửa kính xe xuống, ra hiệu.
Bạc Tiêu Dương cũng đã sẵn sàng.
Tô Mỹ Lệ đi đến phía trước hai chiếc xe, giơ cao lá cờ hai mặt, đếm ngược, khi lá cờ vãy xuống, hai chiếc xe lập tức phóng đi như tên lửa.
Tô Mỹ Lệ kinh ngạc quay đầu lại, trong lòng vang lên “lộp bộp”.
Cô ta cho rằng Vân Giai Kỳ muốn lấy lòng Bạc Tiêu Dương, muốn dùng công phu mèo ba chân để múa rìu qua mắt thợ, nhưng nhìn tư thế phóng xe của cô lúc bắt đầu, cô ta lập tức biết người phụ nữ này chắc chắn là một tay đua hàng đầu.
Nguy rồi.
Trái tim của cô ta đột ngột ngừng đập mấy giây.
Vốn dĩ cô ta muốn làm cho Vân Giai Kỳ bị mất mặt, cho nên cô ta mới lấy đi linh kiện kia, nếu điều khiển xe với tốc độ thấp thì chỉ xuất hiện tình trạng phanh xe bị trục trặc trong khoảng thời gian ngắn, nhưng nếu điều khiển xe chạy với tốc độ cao… Vậy chắc chắn sẽ bị lật xe.
Cô ta lùi lại mấy bước, sắc mặt lập tức trở nên tái nhợt..
Hai Thai Năm Bảo Tổng Tài Bẫy Được Vợ NgoanTác giả: Di BaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh“Vân Giai Kỳ, cô biết không? Thật ra cục cưng trong bụng cô, là con của tôi và anh Tuấn Phong đấy” Lời nói ngây thơ và tàn nhẫn của người phụ nữ giống như sấm sét giữa trời quang, nổ vang bên tai Vân Giai Kỳ. “Cô nói cái gì?” Trong bụng cuộn trào đau đớn, Vân Giai Kỳ bất lực cuộn người lại, mờ mịt nhìn về phía Vân Ngọc Hân đứng bên cạnh giường, toàn thân phát run. Vân Ngọc Hân nhìn Vân Giai Kỳ ở trên giường, mỉm cười. “Anh Tuấn Phong nói tôi có bệnh tim, anh ấy không nỡ để tôi mạo hiểm mang thai, cho nên cấy phôi thai của chúng tôi vào trong cơ thể cô” Vân Giai Kỳ mờ mịt mở to hai mắt, trong đôi mắt là một vùng tuyệt vọng và hoang mang: “Không! Không có khả năng… Rõ ràng là cục cưng của tôi và anh Tuấn Phong, sao có thể là của cô? Tôi không tin. “Không tin thì tự cô đến hỏi anh Tuấn Phong đi, anh ấy gạt cô chỉ vì sợ cô đau lòng ảnh hưởng tới cục cưng. Ở trong mắt anh ấy, cô chỉ là công cụ mà thôi!” Sau khi Vân Ngọc. Hân nói xong thì nở nụ cười khanh khách. Không, không có khả năng!… Ở trong đội xe nhiều năm như vậy, cô ta cũng có hiểu biết sơ bộ về chiếc xe, vì vậy biết được linh kiện nào là cực kì quan trọng.Cô ta lấy linh kiện ra ném vào trong hộp linh kiện, nhân viên bảo trì đã rửa tay sạch sẽ đúng lúc quay lại.“Mỹ Lệ, cô muốn uống loại trà nào?”“Thôi được rồi, không uống nữa, anh Bạc đang cần xe gấp phải không? Anh tranh thủ thời gian bảo dưỡng đi.”Tô Mỹ Lệ nói xong lập tức võ mông rời đi.Nhân viên bảo trì bối rối trước hành động của cô ta, nhưng chỉ có thể lắc đầu bất đắc dĩ.Mấy thiếu nữ xe đua này, người nào người nấy đều có tính khí cô chủ, anh ta cũng không xa lạ gì.“Rửa tay vô ích rồi” Anh ta vừa lẩm bẩm, vừa cúi người xuống, lắp xe lại cho Vân Giai Kỳ, sau đó lại tiến hành kiểm tra chiếc xe của Bạc Tiêu Dương.Nửa tiếng sau, Vân Giai Kỳ đã ăn xong, nhân viên bảo trì cũng báo cáo với Bạc Tiêu Dương rằng xe đã chuẩn bị xong.Hai chiếc xe đều dừng ở vạch xuất phát.Vân Giai Kỳ và Bạc Tiêu Dương đều đội mũ bảo hiểm và đồ bảo hộ, sau đó bước ra xe.Cô vừa định lên xe, Bạc Tiêu Dương đột nhiên nói: “Giai Kỳ.”Vân Giai Kỳ quay đầu lại, tức giận nói: “Ai cho phép cậu gọi tôi là “Giai Kỳ’ hả?”Gọi một hai lần cũng coi như thôi.Cậu ta còn gọi đến quen miệng luôn sao?Bạc Tiêu Dương nói: “Đừng miễn cưỡng quá, cho dù cô không thắng được tôi, tôi vẫn sẽ dẫn cô đi gặp Mạn Nhi”Đua xe là một hạng mục có tính nguy hiểm rất cao.Cậu ta muốn thi đấu với cô, nhưng cũng không muốn cô xảy ra chuyện.Vân Giai Kỳ câu môi: “Những lời này phải tặng lại cho cậu.Cậu Bạc à, mặt mũi xếp thứ hai, an toàn mới quan trọng nhất.Đến lúc đó cậu thua tôi thì cũng đừng quyt nợ”Bạc Tiêu Dương: Vân Giai Kỳ lên xe, kéo dây an toàn, kiểm tra thiết bị sơ bộ để đảm bảo xe hoạt động tốt, sau đó hạ cửa kính xe xuống, ra hiệu.Bạc Tiêu Dương cũng đã sẵn sàng.Tô Mỹ Lệ đi đến phía trước hai chiếc xe, giơ cao lá cờ hai mặt, đếm ngược, khi lá cờ vãy xuống, hai chiếc xe lập tức phóng đi như tên lửa.Tô Mỹ Lệ kinh ngạc quay đầu lại, trong lòng vang lên “lộp bộp”.Cô ta cho rằng Vân Giai Kỳ muốn lấy lòng Bạc Tiêu Dương, muốn dùng công phu mèo ba chân để múa rìu qua mắt thợ, nhưng nhìn tư thế phóng xe của cô lúc bắt đầu, cô ta lập tức biết người phụ nữ này chắc chắn là một tay đua hàng đầu.Nguy rồi.Trái tim của cô ta đột ngột ngừng đập mấy giây.Vốn dĩ cô ta muốn làm cho Vân Giai Kỳ bị mất mặt, cho nên cô ta mới lấy đi linh kiện kia, nếu điều khiển xe với tốc độ thấp thì chỉ xuất hiện tình trạng phanh xe bị trục trặc trong khoảng thời gian ngắn, nhưng nếu điều khiển xe chạy với tốc độ cao… Vậy chắc chắn sẽ bị lật xe.Cô ta lùi lại mấy bước, sắc mặt lập tức trở nên tái nhợt..