“Vân Giai Kỳ, cô biết không? Thật ra cục cưng trong bụng cô, là con của tôi và anh Tuấn Phong đấy” Lời nói ngây thơ và tàn nhẫn của người phụ nữ giống như sấm sét giữa trời quang, nổ vang bên tai Vân Giai Kỳ. “Cô nói cái gì?” Trong bụng cuộn trào đau đớn, Vân Giai Kỳ bất lực cuộn người lại, mờ mịt nhìn về phía Vân Ngọc Hân đứng bên cạnh giường, toàn thân phát run. Vân Ngọc Hân nhìn Vân Giai Kỳ ở trên giường, mỉm cười. “Anh Tuấn Phong nói tôi có bệnh tim, anh ấy không nỡ để tôi mạo hiểm mang thai, cho nên cấy phôi thai của chúng tôi vào trong cơ thể cô” Vân Giai Kỳ mờ mịt mở to hai mắt, trong đôi mắt là một vùng tuyệt vọng và hoang mang: “Không! Không có khả năng… Rõ ràng là cục cưng của tôi và anh Tuấn Phong, sao có thể là của cô? Tôi không tin. “Không tin thì tự cô đến hỏi anh Tuấn Phong đi, anh ấy gạt cô chỉ vì sợ cô đau lòng ảnh hưởng tới cục cưng. Ở trong mắt anh ấy, cô chỉ là công cụ mà thôi!” Sau khi Vân Ngọc. Hân nói xong thì nở nụ cười khanh khách. Không, không có khả năng!…
Chương 395
Hai Thai Năm Bảo Tổng Tài Bẫy Được Vợ NgoanTác giả: Di BaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh“Vân Giai Kỳ, cô biết không? Thật ra cục cưng trong bụng cô, là con của tôi và anh Tuấn Phong đấy” Lời nói ngây thơ và tàn nhẫn của người phụ nữ giống như sấm sét giữa trời quang, nổ vang bên tai Vân Giai Kỳ. “Cô nói cái gì?” Trong bụng cuộn trào đau đớn, Vân Giai Kỳ bất lực cuộn người lại, mờ mịt nhìn về phía Vân Ngọc Hân đứng bên cạnh giường, toàn thân phát run. Vân Ngọc Hân nhìn Vân Giai Kỳ ở trên giường, mỉm cười. “Anh Tuấn Phong nói tôi có bệnh tim, anh ấy không nỡ để tôi mạo hiểm mang thai, cho nên cấy phôi thai của chúng tôi vào trong cơ thể cô” Vân Giai Kỳ mờ mịt mở to hai mắt, trong đôi mắt là một vùng tuyệt vọng và hoang mang: “Không! Không có khả năng… Rõ ràng là cục cưng của tôi và anh Tuấn Phong, sao có thể là của cô? Tôi không tin. “Không tin thì tự cô đến hỏi anh Tuấn Phong đi, anh ấy gạt cô chỉ vì sợ cô đau lòng ảnh hưởng tới cục cưng. Ở trong mắt anh ấy, cô chỉ là công cụ mà thôi!” Sau khi Vân Ngọc. Hân nói xong thì nở nụ cười khanh khách. Không, không có khả năng!… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Một lúc sau, quản gia đã sai người đến nhà của Vân Giai Kỳ ở phủ Nguyệt Mặc.Nhà của cô không có nhiều đồ, trừ một số quần áo, cũng không còn bao nhiêu đồ cả.Vốn dĩ Vân Giai Kỳ không muốn ở lại Bạc gia.Nhưng nghĩ lại, nếu cô không được gặp Mạn Nhi, nếu ở lại nhà họ Bạc cô sẽ có thêm cơ hội được gặp Mạn Nhi.Bây giờ cô chỉ muốn nhìn thấy Mạn Nhi, cũng không có việc gì cần phải làm cả.Nên cô cũng bình tĩnh mà ở lại.Nhà họ Bạc cũng không có nhiều người, đây là nhà chính.Theo quy tắc thì trừ người ở dòng chính ra, những người khác đến khi trưởng thành lập nghiệp thì phải rời khỏi nhà họ Bạc.Người nhà họ Bạc không có nhiều người.Đây là nhà chính của Bạc thị.Dựa theo quy củ, ngoại trừ dòng chính, thứ xuất người bên cạnh, đợi đến khi trưởng thành thành gia lập nghiệp, liền muốn rời khỏi nhà họ Bạc.Vậy nên cũng chỉ có Bạc Ngạn Thiên và Bạc Tuấn Phong ở trong nhà chính.Bình thường thỉnh thoảng Bạc Tiêu Dương và Bạc Thúy Quỳnh sẽ trở về, thỉnh thoảng Bạc Minh Lâm sẽ đến thăm ông, cũng có lúc ngủ lại nhưng không thường xuyên.Dùng bữa sáng xong, Vân Giai Kỳ liền đi dạo xung quanh nhà họ Bạc.Cô đi đến đâu, người làm việc đi theo đến đó giống như đang giám sát cô vậy, nhưng cô cũng chẳng quan tâm, bọn họ phải đi theo thì cứ để bọn họ đi chứ có gì.Tin tức Vân Giai Kỳ tiến vào nhà họ Bạc nhanh chóng truyền đến nhà họ Vân.Vân Ngọc Hân nghe nói Vân Giai Kỳ đã đến nhà họ Bạc rồi thì vô cùng sợ hãi.Vân Lập Tân là ngư: ‘Vân Ngọc Hân nhìn về phía Vân Lập Tân, không tin nổi nói: “Dựa vào cái gì mà cô ta có thể tiến vào nhà họ Bạc?”Lần tiên biết đến.“Không biết, nghe nói, hình như Tuấn Phong mang cô ta về.Vì chuyện của Vũ Minh và Mạn Nhi mà hai ông cháu bọn họ cứ giằng co nhau mãi, ông Bạc Ngạn Thiên cũng không thể cứ vậy mà đuổi Vân Giai Kỳ đi, bây giờ ông Bạc đang tức đến nổ phổi, Ngọc Hân, con có muốn đi gặp ông Bạc không?”“Vân Ngọc Hân này đúng là không khác gì keo dính chuột, đã dính lên tay rồi thì không thể nào mà lấy ra nổi.”nhưng cô ta có thể vào cửa, chưa chắc đã mang theo đứa con được”Vân Lập Tân lại nhíu mày.Chuyện này ông cũng đoán ra được, dù sao nhà họ Tống có thể tiếp nhận Vân Giai Kỳ vì Tống Hạo Hiên thực sự thích Vân Giai Kỳ.Nhưng mà Mạn Nhi thì không được..
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Một lúc sau, quản gia đã sai người đến nhà của Vân Giai Kỳ ở phủ Nguyệt Mặc.
Nhà của cô không có nhiều đồ, trừ một số quần áo, cũng không còn bao nhiêu đồ cả.
Vốn dĩ Vân Giai Kỳ không muốn ở lại Bạc gia.
Nhưng nghĩ lại, nếu cô không được gặp Mạn Nhi, nếu ở lại nhà họ Bạc cô sẽ có thêm cơ hội được gặp Mạn Nhi.
Bây giờ cô chỉ muốn nhìn thấy Mạn Nhi, cũng không có việc gì cần phải làm cả.
Nên cô cũng bình tĩnh mà ở lại.
Nhà họ Bạc cũng không có nhiều người, đây là nhà chính.
Theo quy tắc thì trừ người ở dòng chính ra, những người khác đến khi trưởng thành lập nghiệp thì phải rời khỏi nhà họ Bạc.
Người nhà họ Bạc không có nhiều người.
Đây là nhà chính của Bạc thị.
Dựa theo quy củ, ngoại trừ dòng chính, thứ xuất người bên cạnh, đợi đến khi trưởng thành thành gia lập nghiệp, liền muốn rời khỏi nhà họ Bạc.
Vậy nên cũng chỉ có Bạc Ngạn Thiên và Bạc Tuấn Phong ở trong nhà chính.
Bình thường thỉnh thoảng Bạc Tiêu Dương và Bạc Thúy Quỳnh sẽ trở về, thỉnh thoảng Bạc Minh Lâm sẽ đến thăm ông, cũng có lúc ngủ lại nhưng không thường xuyên.
Dùng bữa sáng xong, Vân Giai Kỳ liền đi dạo xung quanh nhà họ Bạc.
Cô đi đến đâu, người làm việc đi theo đến đó giống như đang giám sát cô vậy, nhưng cô cũng chẳng quan tâm, bọn họ phải đi theo thì cứ để bọn họ đi chứ có gì.
Tin tức Vân Giai Kỳ tiến vào nhà họ Bạc nhanh chóng truyền đến nhà họ Vân.
Vân Ngọc Hân nghe nói Vân Giai Kỳ đã đến nhà họ Bạc rồi thì vô cùng sợ hãi.
Vân Lập Tân là ngư: ‘Vân Ngọc Hân nhìn về phía Vân Lập Tân, không tin nổi nói: “Dựa vào cái gì mà cô ta có thể tiến vào nhà họ Bạc?”
Lần tiên biết đến.
“Không biết, nghe nói, hình như Tuấn Phong mang cô ta về.
Vì chuyện của Vũ Minh và Mạn Nhi mà hai ông cháu bọn họ cứ giằng co nhau mãi, ông Bạc Ngạn Thiên cũng không thể cứ vậy mà đuổi Vân Giai Kỳ đi, bây giờ ông Bạc đang tức đến nổ phổi, Ngọc Hân, con có muốn đi gặp ông Bạc không?”
“Vân Ngọc Hân này đúng là không khác gì keo dính chuột, đã dính lên tay rồi thì không thể nào mà lấy ra nổi.”
nhưng cô ta có thể vào cửa, chưa chắc đã mang theo đứa con được”
Vân Lập Tân lại nhíu mày.
Chuyện này ông cũng đoán ra được, dù sao nhà họ Tống có thể tiếp nhận Vân Giai Kỳ vì Tống Hạo Hiên thực sự thích Vân Giai Kỳ.
Nhưng mà Mạn Nhi thì không được..
Hai Thai Năm Bảo Tổng Tài Bẫy Được Vợ NgoanTác giả: Di BaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh“Vân Giai Kỳ, cô biết không? Thật ra cục cưng trong bụng cô, là con của tôi và anh Tuấn Phong đấy” Lời nói ngây thơ và tàn nhẫn của người phụ nữ giống như sấm sét giữa trời quang, nổ vang bên tai Vân Giai Kỳ. “Cô nói cái gì?” Trong bụng cuộn trào đau đớn, Vân Giai Kỳ bất lực cuộn người lại, mờ mịt nhìn về phía Vân Ngọc Hân đứng bên cạnh giường, toàn thân phát run. Vân Ngọc Hân nhìn Vân Giai Kỳ ở trên giường, mỉm cười. “Anh Tuấn Phong nói tôi có bệnh tim, anh ấy không nỡ để tôi mạo hiểm mang thai, cho nên cấy phôi thai của chúng tôi vào trong cơ thể cô” Vân Giai Kỳ mờ mịt mở to hai mắt, trong đôi mắt là một vùng tuyệt vọng và hoang mang: “Không! Không có khả năng… Rõ ràng là cục cưng của tôi và anh Tuấn Phong, sao có thể là của cô? Tôi không tin. “Không tin thì tự cô đến hỏi anh Tuấn Phong đi, anh ấy gạt cô chỉ vì sợ cô đau lòng ảnh hưởng tới cục cưng. Ở trong mắt anh ấy, cô chỉ là công cụ mà thôi!” Sau khi Vân Ngọc. Hân nói xong thì nở nụ cười khanh khách. Không, không có khả năng!… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Một lúc sau, quản gia đã sai người đến nhà của Vân Giai Kỳ ở phủ Nguyệt Mặc.Nhà của cô không có nhiều đồ, trừ một số quần áo, cũng không còn bao nhiêu đồ cả.Vốn dĩ Vân Giai Kỳ không muốn ở lại Bạc gia.Nhưng nghĩ lại, nếu cô không được gặp Mạn Nhi, nếu ở lại nhà họ Bạc cô sẽ có thêm cơ hội được gặp Mạn Nhi.Bây giờ cô chỉ muốn nhìn thấy Mạn Nhi, cũng không có việc gì cần phải làm cả.Nên cô cũng bình tĩnh mà ở lại.Nhà họ Bạc cũng không có nhiều người, đây là nhà chính.Theo quy tắc thì trừ người ở dòng chính ra, những người khác đến khi trưởng thành lập nghiệp thì phải rời khỏi nhà họ Bạc.Người nhà họ Bạc không có nhiều người.Đây là nhà chính của Bạc thị.Dựa theo quy củ, ngoại trừ dòng chính, thứ xuất người bên cạnh, đợi đến khi trưởng thành thành gia lập nghiệp, liền muốn rời khỏi nhà họ Bạc.Vậy nên cũng chỉ có Bạc Ngạn Thiên và Bạc Tuấn Phong ở trong nhà chính.Bình thường thỉnh thoảng Bạc Tiêu Dương và Bạc Thúy Quỳnh sẽ trở về, thỉnh thoảng Bạc Minh Lâm sẽ đến thăm ông, cũng có lúc ngủ lại nhưng không thường xuyên.Dùng bữa sáng xong, Vân Giai Kỳ liền đi dạo xung quanh nhà họ Bạc.Cô đi đến đâu, người làm việc đi theo đến đó giống như đang giám sát cô vậy, nhưng cô cũng chẳng quan tâm, bọn họ phải đi theo thì cứ để bọn họ đi chứ có gì.Tin tức Vân Giai Kỳ tiến vào nhà họ Bạc nhanh chóng truyền đến nhà họ Vân.Vân Ngọc Hân nghe nói Vân Giai Kỳ đã đến nhà họ Bạc rồi thì vô cùng sợ hãi.Vân Lập Tân là ngư: ‘Vân Ngọc Hân nhìn về phía Vân Lập Tân, không tin nổi nói: “Dựa vào cái gì mà cô ta có thể tiến vào nhà họ Bạc?”Lần tiên biết đến.“Không biết, nghe nói, hình như Tuấn Phong mang cô ta về.Vì chuyện của Vũ Minh và Mạn Nhi mà hai ông cháu bọn họ cứ giằng co nhau mãi, ông Bạc Ngạn Thiên cũng không thể cứ vậy mà đuổi Vân Giai Kỳ đi, bây giờ ông Bạc đang tức đến nổ phổi, Ngọc Hân, con có muốn đi gặp ông Bạc không?”“Vân Ngọc Hân này đúng là không khác gì keo dính chuột, đã dính lên tay rồi thì không thể nào mà lấy ra nổi.”nhưng cô ta có thể vào cửa, chưa chắc đã mang theo đứa con được”Vân Lập Tân lại nhíu mày.Chuyện này ông cũng đoán ra được, dù sao nhà họ Tống có thể tiếp nhận Vân Giai Kỳ vì Tống Hạo Hiên thực sự thích Vân Giai Kỳ.Nhưng mà Mạn Nhi thì không được..