“Vân Giai Kỳ, cô biết không? Thật ra cục cưng trong bụng cô, là con của tôi và anh Tuấn Phong đấy” Lời nói ngây thơ và tàn nhẫn của người phụ nữ giống như sấm sét giữa trời quang, nổ vang bên tai Vân Giai Kỳ. “Cô nói cái gì?” Trong bụng cuộn trào đau đớn, Vân Giai Kỳ bất lực cuộn người lại, mờ mịt nhìn về phía Vân Ngọc Hân đứng bên cạnh giường, toàn thân phát run. Vân Ngọc Hân nhìn Vân Giai Kỳ ở trên giường, mỉm cười. “Anh Tuấn Phong nói tôi có bệnh tim, anh ấy không nỡ để tôi mạo hiểm mang thai, cho nên cấy phôi thai của chúng tôi vào trong cơ thể cô” Vân Giai Kỳ mờ mịt mở to hai mắt, trong đôi mắt là một vùng tuyệt vọng và hoang mang: “Không! Không có khả năng… Rõ ràng là cục cưng của tôi và anh Tuấn Phong, sao có thể là của cô? Tôi không tin. “Không tin thì tự cô đến hỏi anh Tuấn Phong đi, anh ấy gạt cô chỉ vì sợ cô đau lòng ảnh hưởng tới cục cưng. Ở trong mắt anh ấy, cô chỉ là công cụ mà thôi!” Sau khi Vân Ngọc. Hân nói xong thì nở nụ cười khanh khách. Không, không có khả năng!…
Chương 407
Hai Thai Năm Bảo Tổng Tài Bẫy Được Vợ NgoanTác giả: Di BaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh“Vân Giai Kỳ, cô biết không? Thật ra cục cưng trong bụng cô, là con của tôi và anh Tuấn Phong đấy” Lời nói ngây thơ và tàn nhẫn của người phụ nữ giống như sấm sét giữa trời quang, nổ vang bên tai Vân Giai Kỳ. “Cô nói cái gì?” Trong bụng cuộn trào đau đớn, Vân Giai Kỳ bất lực cuộn người lại, mờ mịt nhìn về phía Vân Ngọc Hân đứng bên cạnh giường, toàn thân phát run. Vân Ngọc Hân nhìn Vân Giai Kỳ ở trên giường, mỉm cười. “Anh Tuấn Phong nói tôi có bệnh tim, anh ấy không nỡ để tôi mạo hiểm mang thai, cho nên cấy phôi thai của chúng tôi vào trong cơ thể cô” Vân Giai Kỳ mờ mịt mở to hai mắt, trong đôi mắt là một vùng tuyệt vọng và hoang mang: “Không! Không có khả năng… Rõ ràng là cục cưng của tôi và anh Tuấn Phong, sao có thể là của cô? Tôi không tin. “Không tin thì tự cô đến hỏi anh Tuấn Phong đi, anh ấy gạt cô chỉ vì sợ cô đau lòng ảnh hưởng tới cục cưng. Ở trong mắt anh ấy, cô chỉ là công cụ mà thôi!” Sau khi Vân Ngọc. Hân nói xong thì nở nụ cười khanh khách. Không, không có khả năng!… Tòa biệt viện ở góc của tòa nhà, Vũ Minh và Mạn Nhi được đưa tới biệt viện, Bạc Ngạn Thiên không muốn cho Bạc Tuấn Phong gặp lại hai đứa con trừ khi anh ta không quan hệ gì với cô gái kia nữa.Xe dừng lại bên ngoài cửa biệt viện.Ở cửa sổ tầng hai, Vũ Minh bé nhỏ đẩy hai cánh cửa ra, nhìn xuống dưới lầu, Mạn Nhi đứng bên cạnh đáng yêu cười.“Ông nội đến đây”“Mẹ cũng đến đây rồi.”Bạn Ngạn Thiên đưa Vân Hùng Phi và Vân Ngọc Hân tiến vào, hai bảo mẫu ôm hai bé xuống.Vừa nhìn thấy Bạc Ngạn Thiên, Mạn Nhi vui vẻ nhào vào lòng ông: “Ông nội”“Ừm, bảo bối của ông có nhớ ông không?”“Nhớ ạ”Khuôn mặt bé nhỏ của Mạn Nhi nhẹ nhàng cọ cọ trong lòng ông: “Mạn Nhi rất nhớ ông n‹ Bạn Ngạn Thiên ôm cô bé trong lòng, càng nhìn cháu gái càng yêu quý.Nếu con bé không phải do Vân Giai Kỳ kia sinh ra thì tốt quá.Đáy lòng Bạc Ngạn Thiên thừa nhận chuyện Vân Giai Kỳ là.Jessica là chuyện ông không ngờ được, cũng khiến ông nhìn cô ta bằng con mắt khác.Nhưng trừ việc thừa nhận cô ta giỏi giang ra, sự chán ghét của ông với Vân Giai Kỳ cũng từ đáy lòng, nhiều năm làm chủ nhà họ Bạc như vậy chưa từng có ai dám khiêu chiến quyền uy của ông như vậy.Vân Giai Kỳ là người đầu tiên.Bạc Ngạn Thiên cũng cảm thấy nếu cô ta tiến vào nhà họ Bạc, nhất định sẽ làm cho nhà họ Bạc trải qua một trận máu rơi.Ông không muốn toàn bộ tâm huyết của ông bị hủy trong tay cô ta.Trên thực tế Bạc Ngạn Thiên đã làm xét nghiệm mấy lần, mọi thứ đều chứng minh Mạn Nhi và Vũ Minh đều là con ruột của cô ta.Ông ta đưa cho Bạc Tuấn Phong xem báo cáo xét nghiệm giả, bởi vì ông muốn Bạc Tuấn Phong hoàn toàn cắt đứt với Vân Giai Kỳ.Nhưng Bạc Ngạn Thiên không nói cho Vân Ngọc Hân biết.Nhưng ông không biết rằng, Vân Ngọc Hân đã sớm biết bí mật của hai đứa bé rồi.Vân Ngọc Hân thông minh như vậy, nếu ông Bạc không chịu nói, đối với cô cũng là chuyện tốt, cô cũng xem như không biết chuyện gì, nhận hai người con này là của mình.Lúc đó, Vân Ngọc Hân và Tống Hạo Hiên đều đạt được mục đích của mình.Vân Ngọc Hân muốn có Bạc Tuấn Phong, còn Tống Hạo Hiên lại muốn có Vân Giai Kỳ.Tống Hạo Hiên cũng đồng ý rằng anh ta sẽ giữ kín bí mật về hai đứa con này.Bạc Ngạn Thiên nói với Mạn Nhi: “Mạn Nhi biết đây là ai không?”Ông ôm Mạn Nhi nhìn Vân Ngọc Hân, Vân Ngọc Hân hồi hộp nhìn Mạn Nhi.Cô suy nghĩ, không biết Mạn Nhi có nhận ra không.Mạn Nhi nhìn Vân Ngọc Hân, nhẹ nhàng gật đầu, nói: “Đây là mẹ…Vân Ngọc Hân nghe vậy mới thở dài một hơi.Xem ra, đại sư ông mời đến thôi miên đúng là có tác dụng.Cũng không biết ông ta làm thế nào mà tình cảm sâu đậm của Mạn Nhi và Vân Giai Kỳ trong bao nhiêu năm như vậy, sau khi thôi miên, Mạn Nhi thật sự cho rằng Vân Giai Kỳ là người xấu với cô bé.Nghe Mạn Nhi gọi mẹ, lúc này Vân Ngọc Hân mới cười, cô nói: “Mạn Nhi ngoan quá, mẹ ôm một cái được không.”“Vâng ạ-”.
Tòa biệt viện ở góc của tòa nhà, Vũ Minh và Mạn Nhi được đưa tới biệt viện, Bạc Ngạn Thiên không muốn cho Bạc Tuấn Phong gặp lại hai đứa con trừ khi anh ta không quan hệ gì với cô gái kia nữa.
Xe dừng lại bên ngoài cửa biệt viện.
Ở cửa sổ tầng hai, Vũ Minh bé nhỏ đẩy hai cánh cửa ra, nhìn xuống dưới lầu, Mạn Nhi đứng bên cạnh đáng yêu cười.
“Ông nội đến đây”
“Mẹ cũng đến đây rồi.”
Bạn Ngạn Thiên đưa Vân Hùng Phi và Vân Ngọc Hân tiến vào, hai bảo mẫu ôm hai bé xuống.
Vừa nhìn thấy Bạc Ngạn Thiên, Mạn Nhi vui vẻ nhào vào lòng ông: “Ông nội”
“Ừm, bảo bối của ông có nhớ ông không?”
“Nhớ ạ”
Khuôn mặt bé nhỏ của Mạn Nhi nhẹ nhàng cọ cọ trong lòng ông: “Mạn Nhi rất nhớ ông n‹ Bạn Ngạn Thiên ôm cô bé trong lòng, càng nhìn cháu gái càng yêu quý.
Nếu con bé không phải do Vân Giai Kỳ kia sinh ra thì tốt quá.
Đáy lòng Bạc Ngạn Thiên thừa nhận chuyện Vân Giai Kỳ là.Jessica là chuyện ông không ngờ được, cũng khiến ông nhìn cô ta bằng con mắt khác.
Nhưng trừ việc thừa nhận cô ta giỏi giang ra, sự chán ghét của ông với Vân Giai Kỳ cũng từ đáy lòng, nhiều năm làm chủ nhà họ Bạc như vậy chưa từng có ai dám khiêu chiến quyền uy của ông như vậy.
Vân Giai Kỳ là người đầu tiên.
Bạc Ngạn Thiên cũng cảm thấy nếu cô ta tiến vào nhà họ Bạc, nhất định sẽ làm cho nhà họ Bạc trải qua một trận máu rơi.
Ông không muốn toàn bộ tâm huyết của ông bị hủy trong tay cô ta.
Trên thực tế Bạc Ngạn Thiên đã làm xét nghiệm mấy lần, mọi thứ đều chứng minh Mạn Nhi và Vũ Minh đều là con ruột của cô ta.
Ông ta đưa cho Bạc Tuấn Phong xem báo cáo xét nghiệm giả, bởi vì ông muốn Bạc Tuấn Phong hoàn toàn cắt đứt với Vân Giai Kỳ.
Nhưng Bạc Ngạn Thiên không nói cho Vân Ngọc Hân biết.
Nhưng ông không biết rằng, Vân Ngọc Hân đã sớm biết bí mật của hai đứa bé rồi.
Vân Ngọc Hân thông minh như vậy, nếu ông Bạc không chịu nói, đối với cô cũng là chuyện tốt, cô cũng xem như không biết chuyện gì, nhận hai người con này là của mình.
Lúc đó, Vân Ngọc Hân và Tống Hạo Hiên đều đạt được mục đích của mình.
Vân Ngọc Hân muốn có Bạc Tuấn Phong, còn Tống Hạo Hiên lại muốn có Vân Giai Kỳ.
Tống Hạo Hiên cũng đồng ý rằng anh ta sẽ giữ kín bí mật về hai đứa con này.
Bạc Ngạn Thiên nói với Mạn Nhi: “Mạn Nhi biết đây là ai không?”
Ông ôm Mạn Nhi nhìn Vân Ngọc Hân, Vân Ngọc Hân hồi hộp nhìn Mạn Nhi.
Cô suy nghĩ, không biết Mạn Nhi có nhận ra không.
Mạn Nhi nhìn Vân Ngọc Hân, nhẹ nhàng gật đầu, nói: “Đây là mẹ…
Vân Ngọc Hân nghe vậy mới thở dài một hơi.
Xem ra, đại sư ông mời đến thôi miên đúng là có tác dụng.
Cũng không biết ông ta làm thế nào mà tình cảm sâu đậm của Mạn Nhi và Vân Giai Kỳ trong bao nhiêu năm như vậy, sau khi thôi miên, Mạn Nhi thật sự cho rằng Vân Giai Kỳ là người xấu với cô bé.
Nghe Mạn Nhi gọi mẹ, lúc này Vân Ngọc Hân mới cười, cô nói: “Mạn Nhi ngoan quá, mẹ ôm một cái được không.”
“Vâng ạ-”.
Hai Thai Năm Bảo Tổng Tài Bẫy Được Vợ NgoanTác giả: Di BaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh“Vân Giai Kỳ, cô biết không? Thật ra cục cưng trong bụng cô, là con của tôi và anh Tuấn Phong đấy” Lời nói ngây thơ và tàn nhẫn của người phụ nữ giống như sấm sét giữa trời quang, nổ vang bên tai Vân Giai Kỳ. “Cô nói cái gì?” Trong bụng cuộn trào đau đớn, Vân Giai Kỳ bất lực cuộn người lại, mờ mịt nhìn về phía Vân Ngọc Hân đứng bên cạnh giường, toàn thân phát run. Vân Ngọc Hân nhìn Vân Giai Kỳ ở trên giường, mỉm cười. “Anh Tuấn Phong nói tôi có bệnh tim, anh ấy không nỡ để tôi mạo hiểm mang thai, cho nên cấy phôi thai của chúng tôi vào trong cơ thể cô” Vân Giai Kỳ mờ mịt mở to hai mắt, trong đôi mắt là một vùng tuyệt vọng và hoang mang: “Không! Không có khả năng… Rõ ràng là cục cưng của tôi và anh Tuấn Phong, sao có thể là của cô? Tôi không tin. “Không tin thì tự cô đến hỏi anh Tuấn Phong đi, anh ấy gạt cô chỉ vì sợ cô đau lòng ảnh hưởng tới cục cưng. Ở trong mắt anh ấy, cô chỉ là công cụ mà thôi!” Sau khi Vân Ngọc. Hân nói xong thì nở nụ cười khanh khách. Không, không có khả năng!… Tòa biệt viện ở góc của tòa nhà, Vũ Minh và Mạn Nhi được đưa tới biệt viện, Bạc Ngạn Thiên không muốn cho Bạc Tuấn Phong gặp lại hai đứa con trừ khi anh ta không quan hệ gì với cô gái kia nữa.Xe dừng lại bên ngoài cửa biệt viện.Ở cửa sổ tầng hai, Vũ Minh bé nhỏ đẩy hai cánh cửa ra, nhìn xuống dưới lầu, Mạn Nhi đứng bên cạnh đáng yêu cười.“Ông nội đến đây”“Mẹ cũng đến đây rồi.”Bạn Ngạn Thiên đưa Vân Hùng Phi và Vân Ngọc Hân tiến vào, hai bảo mẫu ôm hai bé xuống.Vừa nhìn thấy Bạc Ngạn Thiên, Mạn Nhi vui vẻ nhào vào lòng ông: “Ông nội”“Ừm, bảo bối của ông có nhớ ông không?”“Nhớ ạ”Khuôn mặt bé nhỏ của Mạn Nhi nhẹ nhàng cọ cọ trong lòng ông: “Mạn Nhi rất nhớ ông n‹ Bạn Ngạn Thiên ôm cô bé trong lòng, càng nhìn cháu gái càng yêu quý.Nếu con bé không phải do Vân Giai Kỳ kia sinh ra thì tốt quá.Đáy lòng Bạc Ngạn Thiên thừa nhận chuyện Vân Giai Kỳ là.Jessica là chuyện ông không ngờ được, cũng khiến ông nhìn cô ta bằng con mắt khác.Nhưng trừ việc thừa nhận cô ta giỏi giang ra, sự chán ghét của ông với Vân Giai Kỳ cũng từ đáy lòng, nhiều năm làm chủ nhà họ Bạc như vậy chưa từng có ai dám khiêu chiến quyền uy của ông như vậy.Vân Giai Kỳ là người đầu tiên.Bạc Ngạn Thiên cũng cảm thấy nếu cô ta tiến vào nhà họ Bạc, nhất định sẽ làm cho nhà họ Bạc trải qua một trận máu rơi.Ông không muốn toàn bộ tâm huyết của ông bị hủy trong tay cô ta.Trên thực tế Bạc Ngạn Thiên đã làm xét nghiệm mấy lần, mọi thứ đều chứng minh Mạn Nhi và Vũ Minh đều là con ruột của cô ta.Ông ta đưa cho Bạc Tuấn Phong xem báo cáo xét nghiệm giả, bởi vì ông muốn Bạc Tuấn Phong hoàn toàn cắt đứt với Vân Giai Kỳ.Nhưng Bạc Ngạn Thiên không nói cho Vân Ngọc Hân biết.Nhưng ông không biết rằng, Vân Ngọc Hân đã sớm biết bí mật của hai đứa bé rồi.Vân Ngọc Hân thông minh như vậy, nếu ông Bạc không chịu nói, đối với cô cũng là chuyện tốt, cô cũng xem như không biết chuyện gì, nhận hai người con này là của mình.Lúc đó, Vân Ngọc Hân và Tống Hạo Hiên đều đạt được mục đích của mình.Vân Ngọc Hân muốn có Bạc Tuấn Phong, còn Tống Hạo Hiên lại muốn có Vân Giai Kỳ.Tống Hạo Hiên cũng đồng ý rằng anh ta sẽ giữ kín bí mật về hai đứa con này.Bạc Ngạn Thiên nói với Mạn Nhi: “Mạn Nhi biết đây là ai không?”Ông ôm Mạn Nhi nhìn Vân Ngọc Hân, Vân Ngọc Hân hồi hộp nhìn Mạn Nhi.Cô suy nghĩ, không biết Mạn Nhi có nhận ra không.Mạn Nhi nhìn Vân Ngọc Hân, nhẹ nhàng gật đầu, nói: “Đây là mẹ…Vân Ngọc Hân nghe vậy mới thở dài một hơi.Xem ra, đại sư ông mời đến thôi miên đúng là có tác dụng.Cũng không biết ông ta làm thế nào mà tình cảm sâu đậm của Mạn Nhi và Vân Giai Kỳ trong bao nhiêu năm như vậy, sau khi thôi miên, Mạn Nhi thật sự cho rằng Vân Giai Kỳ là người xấu với cô bé.Nghe Mạn Nhi gọi mẹ, lúc này Vân Ngọc Hân mới cười, cô nói: “Mạn Nhi ngoan quá, mẹ ôm một cái được không.”“Vâng ạ-”.