Tác giả:

“Vân Giai Kỳ, cô biết không? Thật ra cục cưng trong bụng cô, là con của tôi và anh Tuấn Phong đấy” Lời nói ngây thơ và tàn nhẫn của người phụ nữ giống như sấm sét giữa trời quang, nổ vang bên tai Vân Giai Kỳ. “Cô nói cái gì?” Trong bụng cuộn trào đau đớn, Vân Giai Kỳ bất lực cuộn người lại, mờ mịt nhìn về phía Vân Ngọc Hân đứng bên cạnh giường, toàn thân phát run. Vân Ngọc Hân nhìn Vân Giai Kỳ ở trên giường, mỉm cười. “Anh Tuấn Phong nói tôi có bệnh tim, anh ấy không nỡ để tôi mạo hiểm mang thai, cho nên cấy phôi thai của chúng tôi vào trong cơ thể cô” Vân Giai Kỳ mờ mịt mở to hai mắt, trong đôi mắt là một vùng tuyệt vọng và hoang mang: “Không! Không có khả năng… Rõ ràng là cục cưng của tôi và anh Tuấn Phong, sao có thể là của cô? Tôi không tin. “Không tin thì tự cô đến hỏi anh Tuấn Phong đi, anh ấy gạt cô chỉ vì sợ cô đau lòng ảnh hưởng tới cục cưng. Ở trong mắt anh ấy, cô chỉ là công cụ mà thôi!” Sau khi Vân Ngọc. Hân nói xong thì nở nụ cười khanh khách. Không, không có khả năng!…

Chương 592

Hai Thai Năm Bảo Tổng Tài Bẫy Được Vợ NgoanTác giả: Di BaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh“Vân Giai Kỳ, cô biết không? Thật ra cục cưng trong bụng cô, là con của tôi và anh Tuấn Phong đấy” Lời nói ngây thơ và tàn nhẫn của người phụ nữ giống như sấm sét giữa trời quang, nổ vang bên tai Vân Giai Kỳ. “Cô nói cái gì?” Trong bụng cuộn trào đau đớn, Vân Giai Kỳ bất lực cuộn người lại, mờ mịt nhìn về phía Vân Ngọc Hân đứng bên cạnh giường, toàn thân phát run. Vân Ngọc Hân nhìn Vân Giai Kỳ ở trên giường, mỉm cười. “Anh Tuấn Phong nói tôi có bệnh tim, anh ấy không nỡ để tôi mạo hiểm mang thai, cho nên cấy phôi thai của chúng tôi vào trong cơ thể cô” Vân Giai Kỳ mờ mịt mở to hai mắt, trong đôi mắt là một vùng tuyệt vọng và hoang mang: “Không! Không có khả năng… Rõ ràng là cục cưng của tôi và anh Tuấn Phong, sao có thể là của cô? Tôi không tin. “Không tin thì tự cô đến hỏi anh Tuấn Phong đi, anh ấy gạt cô chỉ vì sợ cô đau lòng ảnh hưởng tới cục cưng. Ở trong mắt anh ấy, cô chỉ là công cụ mà thôi!” Sau khi Vân Ngọc. Hân nói xong thì nở nụ cười khanh khách. Không, không có khả năng!… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Vân Giai Kỳ không nhắc đến chuyện mình mang thai cho anh.Cô vẫn chưa chuẩn bị tâm lý, cho nên không biết nên nói với anh như thế nào.Bạc Tuấn Phong nói: “Buổi chiều phải đi mua quần áo cho Vũ Minh và Mạn Nhi”Hai đứa bé đem quần áo từ nhà học Bạc đến đây cũng không nhiều lắm.Như hôm nay trời trở lạnh.Anh muốn về nhà sớm để đưa tụi nhỏ đi mua sắm.Vân Giai Kỳ nói: “Ừ, vậy để tôi thu dọn đồ”“Ăn gì chưa?”“Không đói, không muốn ăn”“Không muốn ăn cũng phải ăn”“Anh ăn gì chưa?”“Chưa”“Vậy cùng đi thôi.”Người giúp việc có làm cơm trưa, có điều Vân Giai Kỳ lên lầu trên nghỉ ngơi, nên bọn họ đã để lại một phần.Người giúp việc làm nóng thức ăn, Bạc Tuấn Phong và Vân Giai Kỳ cùng nhau ngồi xuống bàn ăn.Hiển nhiên là Vân Giai Kỳ không muốn ăn, nên cầm đũa lên cũng không biết ăn gì trước.Bạc Tuấn Phong giơ tay nhẹ nhàng xoa lên gò má cô: “Sao sắc mặt em khó coi như vậy?”“Đâu có?” Vân Giai Kỳ nói ” ngon thôi”Ăn cơm xong.Bạc Tuấn Phong và Vân Giai Kỳ dẫn theo Vũ Minh và Mạn Nhi vào trung tâm mua sắm.Vừa đỗ xe xong, Bạc Tuấn Phong liền bế Mạn Nhi, dắt tay Vũ Minh đi về phía thang máy.Vân Giai Kỳ âm thầm đi theo sau nhìn theo bóng lưng ba người, nhất thời khiến cô có chút ngẩn ngơ.‘Có thể là tối qua ngủ không Nếu như người đàn ông này biết chuyện cô mang thai rồi thì có vui không?Anh đã có Vũ Minh và Mạn Nhi rồi, anh có thể tiếp nhận một sinh mạng nhỏ mới không?Còn Mạn Nhi và Vũ Minh nữa?Chúng có thể tiếp nhận không?Vân Giai Kỳ bắt đầu suy nghĩ lung tung.Vân Giai Kỳ lạnh lùng hỏi lại: “Sao tôi không được ở đây?”Trần Khánh Linh bỗng chốc không nói nên lời.Cô ta đột nhiên nhớ đến lúc đó ở khách sạn, bắt gặp người cô đi cùng Tống Hạo Hiên.Người phụ nữ này đã hẹn hò với đàn ông khác ở khách sạn, vậy mà lại còn mặt mũi dính lấy Bạc Tuấn Phong!Thật là một người phụ nữ thủ đoạn!Lại có thể chơi đùa trên tình cảm của Bạc Tuấn Phong!.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Vân Giai Kỳ không nhắc đến chuyện mình mang thai cho anh.

Cô vẫn chưa chuẩn bị tâm lý, cho nên không biết nên nói với anh như thế nào.

Bạc Tuấn Phong nói: “Buổi chiều phải đi mua quần áo cho Vũ Minh và Mạn Nhi”

Hai đứa bé đem quần áo từ nhà học Bạc đến đây cũng không nhiều lắm.

Như hôm nay trời trở lạnh.

Anh muốn về nhà sớm để đưa tụi nhỏ đi mua sắm.

Vân Giai Kỳ nói: “Ừ, vậy để tôi thu dọn đồ”

“Ăn gì chưa?”

“Không đói, không muốn ăn”

“Không muốn ăn cũng phải ăn”

“Anh ăn gì chưa?”

“Chưa”

“Vậy cùng đi thôi.”

Người giúp việc có làm cơm trưa, có điều Vân Giai Kỳ lên lầu trên nghỉ ngơi, nên bọn họ đã để lại một phần.

Người giúp việc làm nóng thức ăn, Bạc Tuấn Phong và Vân Giai Kỳ cùng nhau ngồi xuống bàn ăn.

Hiển nhiên là Vân Giai Kỳ không muốn ăn, nên cầm đũa lên cũng không biết ăn gì trước.

Bạc Tuấn Phong giơ tay nhẹ nhàng xoa lên gò má cô: “Sao sắc mặt em khó coi như vậy?”

“Đâu có?” Vân Giai Kỳ nói ” ngon thôi”

Ăn cơm xong.

Bạc Tuấn Phong và Vân Giai Kỳ dẫn theo Vũ Minh và Mạn Nhi vào trung tâm mua sắm.

Vừa đỗ xe xong, Bạc Tuấn Phong liền bế Mạn Nhi, dắt tay Vũ Minh đi về phía thang máy.

Vân Giai Kỳ âm thầm đi theo sau nhìn theo bóng lưng ba người, nhất thời khiến cô có chút ngẩn ngơ.

‘Có thể là tối qua ngủ không Nếu như người đàn ông này biết chuyện cô mang thai rồi thì có vui không?

Anh đã có Vũ Minh và Mạn Nhi rồi, anh có thể tiếp nhận một sinh mạng nhỏ mới không?

Còn Mạn Nhi và Vũ Minh nữa?

Chúng có thể tiếp nhận không?

Vân Giai Kỳ bắt đầu suy nghĩ lung tung.

Image removed.

Vân Giai Kỳ lạnh lùng hỏi lại: “Sao tôi không được ở đây?”

Trần Khánh Linh bỗng chốc không nói nên lời.

Cô ta đột nhiên nhớ đến lúc đó ở khách sạn, bắt gặp người cô đi cùng Tống Hạo Hiên.

Người phụ nữ này đã hẹn hò với đàn ông khác ở khách sạn, vậy mà lại còn mặt mũi dính lấy Bạc Tuấn Phong!

Thật là một người phụ nữ thủ đoạn!

Lại có thể chơi đùa trên tình cảm của Bạc Tuấn Phong!.

Hai Thai Năm Bảo Tổng Tài Bẫy Được Vợ NgoanTác giả: Di BaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh“Vân Giai Kỳ, cô biết không? Thật ra cục cưng trong bụng cô, là con của tôi và anh Tuấn Phong đấy” Lời nói ngây thơ và tàn nhẫn của người phụ nữ giống như sấm sét giữa trời quang, nổ vang bên tai Vân Giai Kỳ. “Cô nói cái gì?” Trong bụng cuộn trào đau đớn, Vân Giai Kỳ bất lực cuộn người lại, mờ mịt nhìn về phía Vân Ngọc Hân đứng bên cạnh giường, toàn thân phát run. Vân Ngọc Hân nhìn Vân Giai Kỳ ở trên giường, mỉm cười. “Anh Tuấn Phong nói tôi có bệnh tim, anh ấy không nỡ để tôi mạo hiểm mang thai, cho nên cấy phôi thai của chúng tôi vào trong cơ thể cô” Vân Giai Kỳ mờ mịt mở to hai mắt, trong đôi mắt là một vùng tuyệt vọng và hoang mang: “Không! Không có khả năng… Rõ ràng là cục cưng của tôi và anh Tuấn Phong, sao có thể là của cô? Tôi không tin. “Không tin thì tự cô đến hỏi anh Tuấn Phong đi, anh ấy gạt cô chỉ vì sợ cô đau lòng ảnh hưởng tới cục cưng. Ở trong mắt anh ấy, cô chỉ là công cụ mà thôi!” Sau khi Vân Ngọc. Hân nói xong thì nở nụ cười khanh khách. Không, không có khả năng!… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Vân Giai Kỳ không nhắc đến chuyện mình mang thai cho anh.Cô vẫn chưa chuẩn bị tâm lý, cho nên không biết nên nói với anh như thế nào.Bạc Tuấn Phong nói: “Buổi chiều phải đi mua quần áo cho Vũ Minh và Mạn Nhi”Hai đứa bé đem quần áo từ nhà học Bạc đến đây cũng không nhiều lắm.Như hôm nay trời trở lạnh.Anh muốn về nhà sớm để đưa tụi nhỏ đi mua sắm.Vân Giai Kỳ nói: “Ừ, vậy để tôi thu dọn đồ”“Ăn gì chưa?”“Không đói, không muốn ăn”“Không muốn ăn cũng phải ăn”“Anh ăn gì chưa?”“Chưa”“Vậy cùng đi thôi.”Người giúp việc có làm cơm trưa, có điều Vân Giai Kỳ lên lầu trên nghỉ ngơi, nên bọn họ đã để lại một phần.Người giúp việc làm nóng thức ăn, Bạc Tuấn Phong và Vân Giai Kỳ cùng nhau ngồi xuống bàn ăn.Hiển nhiên là Vân Giai Kỳ không muốn ăn, nên cầm đũa lên cũng không biết ăn gì trước.Bạc Tuấn Phong giơ tay nhẹ nhàng xoa lên gò má cô: “Sao sắc mặt em khó coi như vậy?”“Đâu có?” Vân Giai Kỳ nói ” ngon thôi”Ăn cơm xong.Bạc Tuấn Phong và Vân Giai Kỳ dẫn theo Vũ Minh và Mạn Nhi vào trung tâm mua sắm.Vừa đỗ xe xong, Bạc Tuấn Phong liền bế Mạn Nhi, dắt tay Vũ Minh đi về phía thang máy.Vân Giai Kỳ âm thầm đi theo sau nhìn theo bóng lưng ba người, nhất thời khiến cô có chút ngẩn ngơ.‘Có thể là tối qua ngủ không Nếu như người đàn ông này biết chuyện cô mang thai rồi thì có vui không?Anh đã có Vũ Minh và Mạn Nhi rồi, anh có thể tiếp nhận một sinh mạng nhỏ mới không?Còn Mạn Nhi và Vũ Minh nữa?Chúng có thể tiếp nhận không?Vân Giai Kỳ bắt đầu suy nghĩ lung tung.Vân Giai Kỳ lạnh lùng hỏi lại: “Sao tôi không được ở đây?”Trần Khánh Linh bỗng chốc không nói nên lời.Cô ta đột nhiên nhớ đến lúc đó ở khách sạn, bắt gặp người cô đi cùng Tống Hạo Hiên.Người phụ nữ này đã hẹn hò với đàn ông khác ở khách sạn, vậy mà lại còn mặt mũi dính lấy Bạc Tuấn Phong!Thật là một người phụ nữ thủ đoạn!Lại có thể chơi đùa trên tình cảm của Bạc Tuấn Phong!.

Chương 592