“Vân Giai Kỳ, cô biết không? Thật ra cục cưng trong bụng cô, là con của tôi và anh Tuấn Phong đấy” Lời nói ngây thơ và tàn nhẫn của người phụ nữ giống như sấm sét giữa trời quang, nổ vang bên tai Vân Giai Kỳ. “Cô nói cái gì?” Trong bụng cuộn trào đau đớn, Vân Giai Kỳ bất lực cuộn người lại, mờ mịt nhìn về phía Vân Ngọc Hân đứng bên cạnh giường, toàn thân phát run. Vân Ngọc Hân nhìn Vân Giai Kỳ ở trên giường, mỉm cười. “Anh Tuấn Phong nói tôi có bệnh tim, anh ấy không nỡ để tôi mạo hiểm mang thai, cho nên cấy phôi thai của chúng tôi vào trong cơ thể cô” Vân Giai Kỳ mờ mịt mở to hai mắt, trong đôi mắt là một vùng tuyệt vọng và hoang mang: “Không! Không có khả năng… Rõ ràng là cục cưng của tôi và anh Tuấn Phong, sao có thể là của cô? Tôi không tin. “Không tin thì tự cô đến hỏi anh Tuấn Phong đi, anh ấy gạt cô chỉ vì sợ cô đau lòng ảnh hưởng tới cục cưng. Ở trong mắt anh ấy, cô chỉ là công cụ mà thôi!” Sau khi Vân Ngọc. Hân nói xong thì nở nụ cười khanh khách. Không, không có khả năng!…
Chương 603: Chương 602
Hai Thai Năm Bảo Tổng Tài Bẫy Được Vợ NgoanTác giả: Di BaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh“Vân Giai Kỳ, cô biết không? Thật ra cục cưng trong bụng cô, là con của tôi và anh Tuấn Phong đấy” Lời nói ngây thơ và tàn nhẫn của người phụ nữ giống như sấm sét giữa trời quang, nổ vang bên tai Vân Giai Kỳ. “Cô nói cái gì?” Trong bụng cuộn trào đau đớn, Vân Giai Kỳ bất lực cuộn người lại, mờ mịt nhìn về phía Vân Ngọc Hân đứng bên cạnh giường, toàn thân phát run. Vân Ngọc Hân nhìn Vân Giai Kỳ ở trên giường, mỉm cười. “Anh Tuấn Phong nói tôi có bệnh tim, anh ấy không nỡ để tôi mạo hiểm mang thai, cho nên cấy phôi thai của chúng tôi vào trong cơ thể cô” Vân Giai Kỳ mờ mịt mở to hai mắt, trong đôi mắt là một vùng tuyệt vọng và hoang mang: “Không! Không có khả năng… Rõ ràng là cục cưng của tôi và anh Tuấn Phong, sao có thể là của cô? Tôi không tin. “Không tin thì tự cô đến hỏi anh Tuấn Phong đi, anh ấy gạt cô chỉ vì sợ cô đau lòng ảnh hưởng tới cục cưng. Ở trong mắt anh ấy, cô chỉ là công cụ mà thôi!” Sau khi Vân Ngọc. Hân nói xong thì nở nụ cười khanh khách. Không, không có khả năng!… Mộ Ngọc My nhìn anh, ánh mắt cô ta tràn đây ngưỡng mộ.Có bao nhiêu người phụ nữ có thể cưỡng lại một người đàn ông như vậy?Mộ Ngọc My biết ý định của Mộ Khánh An khi đưa cô ta đến tham gia tiệc rượu này.Các tiệc rượu bình thường đều nghỉ ngút khói.Có đủ loại người.Mộ Khánh An bảo vệ con gái hết lòng, không bao giờ đưa cô ta tham gia những bữa tiệc như vậy, nhưng hôm nay là một trường hợp đặc biệt.Bởi vì Bạc Tuấn Phong sẽ đến.Đương nhiên Mộ Khánh An sẽ không bỏ lỡ cơ hội như vậy, nếu có cơ hội, Mộ Ngọc My có thể có được Bạc Tuấn Phong, gả và gia nhập vào Bạc Vân, nó sẽ như hổ mọc thêm cánh đối với Tài chính Á Đông.Sau khi đi được nửa tuần rượu, Mộ Ngọc My đến bên cạnh Bạc Tuấn Phong theo sự chỉ dẫn âm thầm của Mộ Khánh An, ngồi xuống bên cạnh anh.Cô ta chủ động nâng ly kính anh.Nếu đổi thành người khác, Bạc Tuấn Phong còn có cớ để từ chối.Tuy nhiên, ở trước mặt nhiều người như vậy, Mộ Ngọc My là một người phụ nữ, cô ta chủ động mời rượu, về tình về lý thì khó mà từ chối.Bạc Tuấn Phong ỷ vào việc tửu lượng hơn người.Anh rất ít khi chạm vào rượu, nhưng cũng ít khi say.Nhưng có vẻ như Mộ Ngọc My không uống được nhiều.Chỉ uống một vài ly rượu, cô ta đã dần bộc lộ trạng thái say xỈn.Rõ ràng là hơi say, nhưng vẫn tiếp tục cầm ly.Cô ta vừa định nâng ly, Bạc Tuấn Phong đã ấn chặt tay cô ta: “Đừng uống say”Đôi tay mảnh khảnh của người đàn ông không có độ ấm, lành lạnh chạm vào mu bàn tay của Mộ Ngọc My, khiến cô ta như bị điện giật.Chỉ một câu “Đừng uống say” đã thể hiện phong thái lịch lãm của anh, khiến Mộ Ngọc My càng thêm si mê.Mộ Ngọc My nóng mặt, đỏ mặt nói: “Em sẽ không uống say!”Bạc Tuấn Phong nói: “Nếu cô tiếp tục uống thì cô sẽ say”Mộ Khánh An ở một bên vui vẻ nói: “Nếu Ngọc My say thì Tuấn Phong có trách nhiệm đưa con bé về là được”Đương nhiên Bạc Tuấn Phong sẽ không đùn đẩy.Mộ Ngọc My thấy Bạc Tuấn Phong không hề chối từ, trong lòng cô ta rất vui mừng!Chuyện này coi như là anh âm thầm đồng ý đúng không?Đối với Mộ Ngọc My mà nói, đây là một cơ hội trời ban!Bất tri bất giác tiệc rượu sắp tàn.Sau khi Mộ Ngọc My uống thêm vài ly, cả người đã say..ngôn tình sủngBạc Tuấn Phong nâng cổ tay lên nhìn thời gian, đã không còn sớm nữa, đã đến lúc phải kết thúc rồi.Có một tiếng “bụp”.Đột nhiên Mộ Ngọc My ở bên cạnh yếu ớt dựa vào trên người của anh, tựa vào vai anh, nặng nề, hiển nhiên là không uống được nhiều.Mộ Khánh An cũng uống rất nhiều, ánh mắt ông ta liếc nhìn con gái mình, đau lòng nói: “Ngọc My? Con sao thế?”“Cha, hình như con không cẩn thận uống quá nhiều rồi…”Mộ Ngọc My nhẹ nhàng thì thầm.“Vậy con mau về sớm đi!”Mộ Khánh An nhìn Bạc Tuấn Phong, nói với anh: “Tuấn Phong, tôi còn có một số chuyện cần thảo luận với một vài cổ đông, có thể làm phiền cậu đưa Ngọc My về nhà giúp tôi không?”.
Mộ Ngọc My nhìn anh, ánh mắt cô ta tràn đây ngưỡng mộ.
Có bao nhiêu người phụ nữ có thể cưỡng lại một người đàn ông như vậy?
Mộ Ngọc My biết ý định của Mộ Khánh An khi đưa cô ta đến tham gia tiệc rượu này.
Các tiệc rượu bình thường đều nghỉ ngút khói.
Có đủ loại người.
Mộ Khánh An bảo vệ con gái hết lòng, không bao giờ đưa cô ta tham gia những bữa tiệc như vậy, nhưng hôm nay là một trường hợp đặc biệt.
Bởi vì Bạc Tuấn Phong sẽ đến.
Đương nhiên Mộ Khánh An sẽ không bỏ lỡ cơ hội như vậy, nếu có cơ hội, Mộ Ngọc My có thể có được Bạc Tuấn Phong, gả và gia nhập vào Bạc Vân, nó sẽ như hổ mọc thêm cánh đối với Tài chính Á Đông.
Sau khi đi được nửa tuần rượu, Mộ Ngọc My đến bên cạnh Bạc Tuấn Phong theo sự chỉ dẫn âm thầm của Mộ Khánh An, ngồi xuống bên cạnh anh.
Cô ta chủ động nâng ly kính anh.
Nếu đổi thành người khác, Bạc Tuấn Phong còn có cớ để từ chối.
Tuy nhiên, ở trước mặt nhiều người như vậy, Mộ Ngọc My là một người phụ nữ, cô ta chủ động mời rượu, về tình về lý thì khó mà từ chối.
Bạc Tuấn Phong ỷ vào việc tửu lượng hơn người.
Anh rất ít khi chạm vào rượu, nhưng cũng ít khi say.
Nhưng có vẻ như Mộ Ngọc My không uống được nhiều.
Chỉ uống một vài ly rượu, cô ta đã dần bộc lộ trạng thái say xỈn.
Rõ ràng là hơi say, nhưng vẫn tiếp tục cầm ly.
Cô ta vừa định nâng ly, Bạc Tuấn Phong đã ấn chặt tay cô ta: “Đừng uống say”
Đôi tay mảnh khảnh của người đàn ông không có độ ấm, lành lạnh chạm vào mu bàn tay của Mộ Ngọc My, khiến cô ta như bị điện giật.
Chỉ một câu “Đừng uống say” đã thể hiện phong thái lịch lãm của anh, khiến Mộ Ngọc My càng thêm si mê.
Mộ Ngọc My nóng mặt, đỏ mặt nói: “Em sẽ không uống say!”
Bạc Tuấn Phong nói: “Nếu cô tiếp tục uống thì cô sẽ say”
Mộ Khánh An ở một bên vui vẻ nói: “Nếu Ngọc My say thì Tuấn Phong có trách nhiệm đưa con bé về là được”
Đương nhiên Bạc Tuấn Phong sẽ không đùn đẩy.
Mộ Ngọc My thấy Bạc Tuấn Phong không hề chối từ, trong lòng cô ta rất vui mừng!
Chuyện này coi như là anh âm thầm đồng ý đúng không?
Đối với Mộ Ngọc My mà nói, đây là một cơ hội trời ban!
Bất tri bất giác tiệc rượu sắp tàn.
Sau khi Mộ Ngọc My uống thêm vài ly, cả người đã say.
.
ngôn tình sủng
Bạc Tuấn Phong nâng cổ tay lên nhìn thời gian, đã không còn sớm nữa, đã đến lúc phải kết thúc rồi.
Có một tiếng “bụp”.
Đột nhiên Mộ Ngọc My ở bên cạnh yếu ớt dựa vào trên người của anh, tựa vào vai anh, nặng nề, hiển nhiên là không uống được nhiều.
Mộ Khánh An cũng uống rất nhiều, ánh mắt ông ta liếc nhìn con gái mình, đau lòng nói: “Ngọc My? Con sao thế?”
“Cha, hình như con không cẩn thận uống quá nhiều rồi…”
Mộ Ngọc My nhẹ nhàng thì thầm.
“Vậy con mau về sớm đi!”
Mộ Khánh An nhìn Bạc Tuấn Phong, nói với anh: “Tuấn Phong, tôi còn có một số chuyện cần thảo luận với một vài cổ đông, có thể làm phiền cậu đưa Ngọc My về nhà giúp tôi không?”.
Hai Thai Năm Bảo Tổng Tài Bẫy Được Vợ NgoanTác giả: Di BaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh“Vân Giai Kỳ, cô biết không? Thật ra cục cưng trong bụng cô, là con của tôi và anh Tuấn Phong đấy” Lời nói ngây thơ và tàn nhẫn của người phụ nữ giống như sấm sét giữa trời quang, nổ vang bên tai Vân Giai Kỳ. “Cô nói cái gì?” Trong bụng cuộn trào đau đớn, Vân Giai Kỳ bất lực cuộn người lại, mờ mịt nhìn về phía Vân Ngọc Hân đứng bên cạnh giường, toàn thân phát run. Vân Ngọc Hân nhìn Vân Giai Kỳ ở trên giường, mỉm cười. “Anh Tuấn Phong nói tôi có bệnh tim, anh ấy không nỡ để tôi mạo hiểm mang thai, cho nên cấy phôi thai của chúng tôi vào trong cơ thể cô” Vân Giai Kỳ mờ mịt mở to hai mắt, trong đôi mắt là một vùng tuyệt vọng và hoang mang: “Không! Không có khả năng… Rõ ràng là cục cưng của tôi và anh Tuấn Phong, sao có thể là của cô? Tôi không tin. “Không tin thì tự cô đến hỏi anh Tuấn Phong đi, anh ấy gạt cô chỉ vì sợ cô đau lòng ảnh hưởng tới cục cưng. Ở trong mắt anh ấy, cô chỉ là công cụ mà thôi!” Sau khi Vân Ngọc. Hân nói xong thì nở nụ cười khanh khách. Không, không có khả năng!… Mộ Ngọc My nhìn anh, ánh mắt cô ta tràn đây ngưỡng mộ.Có bao nhiêu người phụ nữ có thể cưỡng lại một người đàn ông như vậy?Mộ Ngọc My biết ý định của Mộ Khánh An khi đưa cô ta đến tham gia tiệc rượu này.Các tiệc rượu bình thường đều nghỉ ngút khói.Có đủ loại người.Mộ Khánh An bảo vệ con gái hết lòng, không bao giờ đưa cô ta tham gia những bữa tiệc như vậy, nhưng hôm nay là một trường hợp đặc biệt.Bởi vì Bạc Tuấn Phong sẽ đến.Đương nhiên Mộ Khánh An sẽ không bỏ lỡ cơ hội như vậy, nếu có cơ hội, Mộ Ngọc My có thể có được Bạc Tuấn Phong, gả và gia nhập vào Bạc Vân, nó sẽ như hổ mọc thêm cánh đối với Tài chính Á Đông.Sau khi đi được nửa tuần rượu, Mộ Ngọc My đến bên cạnh Bạc Tuấn Phong theo sự chỉ dẫn âm thầm của Mộ Khánh An, ngồi xuống bên cạnh anh.Cô ta chủ động nâng ly kính anh.Nếu đổi thành người khác, Bạc Tuấn Phong còn có cớ để từ chối.Tuy nhiên, ở trước mặt nhiều người như vậy, Mộ Ngọc My là một người phụ nữ, cô ta chủ động mời rượu, về tình về lý thì khó mà từ chối.Bạc Tuấn Phong ỷ vào việc tửu lượng hơn người.Anh rất ít khi chạm vào rượu, nhưng cũng ít khi say.Nhưng có vẻ như Mộ Ngọc My không uống được nhiều.Chỉ uống một vài ly rượu, cô ta đã dần bộc lộ trạng thái say xỈn.Rõ ràng là hơi say, nhưng vẫn tiếp tục cầm ly.Cô ta vừa định nâng ly, Bạc Tuấn Phong đã ấn chặt tay cô ta: “Đừng uống say”Đôi tay mảnh khảnh của người đàn ông không có độ ấm, lành lạnh chạm vào mu bàn tay của Mộ Ngọc My, khiến cô ta như bị điện giật.Chỉ một câu “Đừng uống say” đã thể hiện phong thái lịch lãm của anh, khiến Mộ Ngọc My càng thêm si mê.Mộ Ngọc My nóng mặt, đỏ mặt nói: “Em sẽ không uống say!”Bạc Tuấn Phong nói: “Nếu cô tiếp tục uống thì cô sẽ say”Mộ Khánh An ở một bên vui vẻ nói: “Nếu Ngọc My say thì Tuấn Phong có trách nhiệm đưa con bé về là được”Đương nhiên Bạc Tuấn Phong sẽ không đùn đẩy.Mộ Ngọc My thấy Bạc Tuấn Phong không hề chối từ, trong lòng cô ta rất vui mừng!Chuyện này coi như là anh âm thầm đồng ý đúng không?Đối với Mộ Ngọc My mà nói, đây là một cơ hội trời ban!Bất tri bất giác tiệc rượu sắp tàn.Sau khi Mộ Ngọc My uống thêm vài ly, cả người đã say..ngôn tình sủngBạc Tuấn Phong nâng cổ tay lên nhìn thời gian, đã không còn sớm nữa, đã đến lúc phải kết thúc rồi.Có một tiếng “bụp”.Đột nhiên Mộ Ngọc My ở bên cạnh yếu ớt dựa vào trên người của anh, tựa vào vai anh, nặng nề, hiển nhiên là không uống được nhiều.Mộ Khánh An cũng uống rất nhiều, ánh mắt ông ta liếc nhìn con gái mình, đau lòng nói: “Ngọc My? Con sao thế?”“Cha, hình như con không cẩn thận uống quá nhiều rồi…”Mộ Ngọc My nhẹ nhàng thì thầm.“Vậy con mau về sớm đi!”Mộ Khánh An nhìn Bạc Tuấn Phong, nói với anh: “Tuấn Phong, tôi còn có một số chuyện cần thảo luận với một vài cổ đông, có thể làm phiền cậu đưa Ngọc My về nhà giúp tôi không?”.