“Vân Giai Kỳ, cô biết không? Thật ra cục cưng trong bụng cô, là con của tôi và anh Tuấn Phong đấy” Lời nói ngây thơ và tàn nhẫn của người phụ nữ giống như sấm sét giữa trời quang, nổ vang bên tai Vân Giai Kỳ. “Cô nói cái gì?” Trong bụng cuộn trào đau đớn, Vân Giai Kỳ bất lực cuộn người lại, mờ mịt nhìn về phía Vân Ngọc Hân đứng bên cạnh giường, toàn thân phát run. Vân Ngọc Hân nhìn Vân Giai Kỳ ở trên giường, mỉm cười. “Anh Tuấn Phong nói tôi có bệnh tim, anh ấy không nỡ để tôi mạo hiểm mang thai, cho nên cấy phôi thai của chúng tôi vào trong cơ thể cô” Vân Giai Kỳ mờ mịt mở to hai mắt, trong đôi mắt là một vùng tuyệt vọng và hoang mang: “Không! Không có khả năng… Rõ ràng là cục cưng của tôi và anh Tuấn Phong, sao có thể là của cô? Tôi không tin. “Không tin thì tự cô đến hỏi anh Tuấn Phong đi, anh ấy gạt cô chỉ vì sợ cô đau lòng ảnh hưởng tới cục cưng. Ở trong mắt anh ấy, cô chỉ là công cụ mà thôi!” Sau khi Vân Ngọc. Hân nói xong thì nở nụ cười khanh khách. Không, không có khả năng!…
Chương 605: Chương 604
Hai Thai Năm Bảo Tổng Tài Bẫy Được Vợ NgoanTác giả: Di BaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh“Vân Giai Kỳ, cô biết không? Thật ra cục cưng trong bụng cô, là con của tôi và anh Tuấn Phong đấy” Lời nói ngây thơ và tàn nhẫn của người phụ nữ giống như sấm sét giữa trời quang, nổ vang bên tai Vân Giai Kỳ. “Cô nói cái gì?” Trong bụng cuộn trào đau đớn, Vân Giai Kỳ bất lực cuộn người lại, mờ mịt nhìn về phía Vân Ngọc Hân đứng bên cạnh giường, toàn thân phát run. Vân Ngọc Hân nhìn Vân Giai Kỳ ở trên giường, mỉm cười. “Anh Tuấn Phong nói tôi có bệnh tim, anh ấy không nỡ để tôi mạo hiểm mang thai, cho nên cấy phôi thai của chúng tôi vào trong cơ thể cô” Vân Giai Kỳ mờ mịt mở to hai mắt, trong đôi mắt là một vùng tuyệt vọng và hoang mang: “Không! Không có khả năng… Rõ ràng là cục cưng của tôi và anh Tuấn Phong, sao có thể là của cô? Tôi không tin. “Không tin thì tự cô đến hỏi anh Tuấn Phong đi, anh ấy gạt cô chỉ vì sợ cô đau lòng ảnh hưởng tới cục cưng. Ở trong mắt anh ấy, cô chỉ là công cụ mà thôi!” Sau khi Vân Ngọc. Hân nói xong thì nở nụ cười khanh khách. Không, không có khả năng!… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Sau khi Bạc Tuấn Phong giao người cho Tân Khải Trạch, anh xa xa đi về phía trước.Mộ Ngọc My được Tân Khải Trạch đỡ, đi theo phía sau anh.Cô ta chán ghét muốn đẩy Tân Khải Trạch ra, nhưng vì cô †a đang diễn nên phải diễn cho xong, chỉ có thể để Tân Khải Trạch dìu mình lên xe.Sau khi thắt dây an toàn cho cô ta xong, Tân Khải Trạch lễ phép hỏi: “Cô Mộ, địa chỉ nhà cô ở đâu?”Nhưng Mộ Ngọc My giả vờ say và mơ hồ, nói với Tân Khải Trạch: “Anh đi… anh đi đường Yến Vân”“Được”Tân Khải Trạch lên xe.Mặc dù Bạc Tuấn Phong ngồi ghế sau với cô ta thế nhưng vẫn giữ một khoảng cách.Khi đi vào những khúc đường gập ghênh, Mộ Ngọc My đã lợi dụng tình huống này ngã vào vòng tay anh.Thấy vậy, Bạc Tuấn Phong khế cau mày, anh định đỡ cô ta ngồi dậy, nhưng cơ thể cô ta đã trở nên mềm nhũn, mọi chuyện như rối tung cả lên.Trên người Mộ Ngọc My mang theo một mùi hương tinh tế.Không giống như hương thơm thoang thoảng tự nhiên ở trên cơ thể của Vân Giai Kỳ, hương thơm nồng nàn này rõ ràng là của nước hoa.Anh không thích mùi nước hoa nồng nặc như vậy.Bạc Tuấn Phong cố gắng kìm nén lại, sau đó lên tiếng hỏi: “Khi nào mới đến nơi?”“Sắp đến đường Yến Vân rồi, cô Mộ sống ở quận nào?”Bạc Tuấn Phong cúi đầu hỏi: ‘Mộ Ngọc My, cô sống ở đâu?”Lúc này, Mộ Ngọc My đang nằm trong lòng anh đã ngừng chuyển động.Cô ta dường như đã ngủ Tân Khải Trạch đột nhiên cảm thấy có hơi ngượng ngùng: “Không phải cô Mộ say quá rồi chứ?”Bạc Tuấn Phong lấy điện thoại di động ra gọi cho Mộ Khánh An, nhưng đầu dây bên kia không ai nghe máy, gọi nhiều cuộc liên tiếp cũng không có ai trả lời.Xem ra Mộ Khánh An cũng uống không ít.“Bạc gia? Chúng ta đã đến đường Yến Vân rồi”Chờ một lúc lâu, Mộ Ngọc My vẫn không có dấu hiệu tỉnh lại, Tân Khải Trạch cắn răng lên tiếng hỏi: “Bạc gia, phải làm sao đây? Cô Mộ đã say tới mức này rồi, hơn nữa tôi còn không biết nhà cô ấy ở đâu thì làm sao mà đi đây…”Bạc Tuấn Phong nói: “Trước tiên cứ về biệt thự Long Thần đi”Tân Khải Trạch thâm cảm thấy kinh ngạc.Không phải chứ?Điều này có nghĩa là, anh muốn đưa Mộ Ngọc My về biệt thự Long Thần?Vân Giai Kỳ vẫn đang ở nhà kia mà..
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sau khi Bạc Tuấn Phong giao người cho Tân Khải Trạch, anh xa xa đi về phía trước.
Mộ Ngọc My được Tân Khải Trạch đỡ, đi theo phía sau anh.
Cô ta chán ghét muốn đẩy Tân Khải Trạch ra, nhưng vì cô †a đang diễn nên phải diễn cho xong, chỉ có thể để Tân Khải Trạch dìu mình lên xe.
Sau khi thắt dây an toàn cho cô ta xong, Tân Khải Trạch lễ phép hỏi: “Cô Mộ, địa chỉ nhà cô ở đâu?”
Nhưng Mộ Ngọc My giả vờ say và mơ hồ, nói với Tân Khải Trạch: “Anh đi… anh đi đường Yến Vân”
“Được”
Tân Khải Trạch lên xe.
Mặc dù Bạc Tuấn Phong ngồi ghế sau với cô ta thế nhưng vẫn giữ một khoảng cách.
Khi đi vào những khúc đường gập ghênh, Mộ Ngọc My đã lợi dụng tình huống này ngã vào vòng tay anh.
Thấy vậy, Bạc Tuấn Phong khế cau mày, anh định đỡ cô ta ngồi dậy, nhưng cơ thể cô ta đã trở nên mềm nhũn, mọi chuyện như rối tung cả lên.
Trên người Mộ Ngọc My mang theo một mùi hương tinh tế.
Không giống như hương thơm thoang thoảng tự nhiên ở trên cơ thể của Vân Giai Kỳ, hương thơm nồng nàn này rõ ràng là của nước hoa.
Anh không thích mùi nước hoa nồng nặc như vậy.
Bạc Tuấn Phong cố gắng kìm nén lại, sau đó lên tiếng hỏi: “Khi nào mới đến nơi?”
“Sắp đến đường Yến Vân rồi, cô Mộ sống ở quận nào?”
Bạc Tuấn Phong cúi đầu hỏi: ‘Mộ Ngọc My, cô sống ở đâu?”
Lúc này, Mộ Ngọc My đang nằm trong lòng anh đã ngừng chuyển động.
Cô ta dường như đã ngủ Tân Khải Trạch đột nhiên cảm thấy có hơi ngượng ngùng: “Không phải cô Mộ say quá rồi chứ?”
Bạc Tuấn Phong lấy điện thoại di động ra gọi cho Mộ Khánh An, nhưng đầu dây bên kia không ai nghe máy, gọi nhiều cuộc liên tiếp cũng không có ai trả lời.
Xem ra Mộ Khánh An cũng uống không ít.
“Bạc gia? Chúng ta đã đến đường Yến Vân rồi”
Chờ một lúc lâu, Mộ Ngọc My vẫn không có dấu hiệu tỉnh lại, Tân Khải Trạch cắn răng lên tiếng hỏi: “Bạc gia, phải làm sao đây? Cô Mộ đã say tới mức này rồi, hơn nữa tôi còn không biết nhà cô ấy ở đâu thì làm sao mà đi đây…”
Bạc Tuấn Phong nói: “Trước tiên cứ về biệt thự Long Thần đi”
Tân Khải Trạch thâm cảm thấy kinh ngạc.
Không phải chứ?
Điều này có nghĩa là, anh muốn đưa Mộ Ngọc My về biệt thự Long Thần?
Vân Giai Kỳ vẫn đang ở nhà kia mà..
Hai Thai Năm Bảo Tổng Tài Bẫy Được Vợ NgoanTác giả: Di BaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh“Vân Giai Kỳ, cô biết không? Thật ra cục cưng trong bụng cô, là con của tôi và anh Tuấn Phong đấy” Lời nói ngây thơ và tàn nhẫn của người phụ nữ giống như sấm sét giữa trời quang, nổ vang bên tai Vân Giai Kỳ. “Cô nói cái gì?” Trong bụng cuộn trào đau đớn, Vân Giai Kỳ bất lực cuộn người lại, mờ mịt nhìn về phía Vân Ngọc Hân đứng bên cạnh giường, toàn thân phát run. Vân Ngọc Hân nhìn Vân Giai Kỳ ở trên giường, mỉm cười. “Anh Tuấn Phong nói tôi có bệnh tim, anh ấy không nỡ để tôi mạo hiểm mang thai, cho nên cấy phôi thai của chúng tôi vào trong cơ thể cô” Vân Giai Kỳ mờ mịt mở to hai mắt, trong đôi mắt là một vùng tuyệt vọng và hoang mang: “Không! Không có khả năng… Rõ ràng là cục cưng của tôi và anh Tuấn Phong, sao có thể là của cô? Tôi không tin. “Không tin thì tự cô đến hỏi anh Tuấn Phong đi, anh ấy gạt cô chỉ vì sợ cô đau lòng ảnh hưởng tới cục cưng. Ở trong mắt anh ấy, cô chỉ là công cụ mà thôi!” Sau khi Vân Ngọc. Hân nói xong thì nở nụ cười khanh khách. Không, không có khả năng!… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Sau khi Bạc Tuấn Phong giao người cho Tân Khải Trạch, anh xa xa đi về phía trước.Mộ Ngọc My được Tân Khải Trạch đỡ, đi theo phía sau anh.Cô ta chán ghét muốn đẩy Tân Khải Trạch ra, nhưng vì cô †a đang diễn nên phải diễn cho xong, chỉ có thể để Tân Khải Trạch dìu mình lên xe.Sau khi thắt dây an toàn cho cô ta xong, Tân Khải Trạch lễ phép hỏi: “Cô Mộ, địa chỉ nhà cô ở đâu?”Nhưng Mộ Ngọc My giả vờ say và mơ hồ, nói với Tân Khải Trạch: “Anh đi… anh đi đường Yến Vân”“Được”Tân Khải Trạch lên xe.Mặc dù Bạc Tuấn Phong ngồi ghế sau với cô ta thế nhưng vẫn giữ một khoảng cách.Khi đi vào những khúc đường gập ghênh, Mộ Ngọc My đã lợi dụng tình huống này ngã vào vòng tay anh.Thấy vậy, Bạc Tuấn Phong khế cau mày, anh định đỡ cô ta ngồi dậy, nhưng cơ thể cô ta đã trở nên mềm nhũn, mọi chuyện như rối tung cả lên.Trên người Mộ Ngọc My mang theo một mùi hương tinh tế.Không giống như hương thơm thoang thoảng tự nhiên ở trên cơ thể của Vân Giai Kỳ, hương thơm nồng nàn này rõ ràng là của nước hoa.Anh không thích mùi nước hoa nồng nặc như vậy.Bạc Tuấn Phong cố gắng kìm nén lại, sau đó lên tiếng hỏi: “Khi nào mới đến nơi?”“Sắp đến đường Yến Vân rồi, cô Mộ sống ở quận nào?”Bạc Tuấn Phong cúi đầu hỏi: ‘Mộ Ngọc My, cô sống ở đâu?”Lúc này, Mộ Ngọc My đang nằm trong lòng anh đã ngừng chuyển động.Cô ta dường như đã ngủ Tân Khải Trạch đột nhiên cảm thấy có hơi ngượng ngùng: “Không phải cô Mộ say quá rồi chứ?”Bạc Tuấn Phong lấy điện thoại di động ra gọi cho Mộ Khánh An, nhưng đầu dây bên kia không ai nghe máy, gọi nhiều cuộc liên tiếp cũng không có ai trả lời.Xem ra Mộ Khánh An cũng uống không ít.“Bạc gia? Chúng ta đã đến đường Yến Vân rồi”Chờ một lúc lâu, Mộ Ngọc My vẫn không có dấu hiệu tỉnh lại, Tân Khải Trạch cắn răng lên tiếng hỏi: “Bạc gia, phải làm sao đây? Cô Mộ đã say tới mức này rồi, hơn nữa tôi còn không biết nhà cô ấy ở đâu thì làm sao mà đi đây…”Bạc Tuấn Phong nói: “Trước tiên cứ về biệt thự Long Thần đi”Tân Khải Trạch thâm cảm thấy kinh ngạc.Không phải chứ?Điều này có nghĩa là, anh muốn đưa Mộ Ngọc My về biệt thự Long Thần?Vân Giai Kỳ vẫn đang ở nhà kia mà..