Tác giả:

“Vân Giai Kỳ, cô biết không? Thật ra cục cưng trong bụng cô, là con của tôi và anh Tuấn Phong đấy” Lời nói ngây thơ và tàn nhẫn của người phụ nữ giống như sấm sét giữa trời quang, nổ vang bên tai Vân Giai Kỳ. “Cô nói cái gì?” Trong bụng cuộn trào đau đớn, Vân Giai Kỳ bất lực cuộn người lại, mờ mịt nhìn về phía Vân Ngọc Hân đứng bên cạnh giường, toàn thân phát run. Vân Ngọc Hân nhìn Vân Giai Kỳ ở trên giường, mỉm cười. “Anh Tuấn Phong nói tôi có bệnh tim, anh ấy không nỡ để tôi mạo hiểm mang thai, cho nên cấy phôi thai của chúng tôi vào trong cơ thể cô” Vân Giai Kỳ mờ mịt mở to hai mắt, trong đôi mắt là một vùng tuyệt vọng và hoang mang: “Không! Không có khả năng… Rõ ràng là cục cưng của tôi và anh Tuấn Phong, sao có thể là của cô? Tôi không tin. “Không tin thì tự cô đến hỏi anh Tuấn Phong đi, anh ấy gạt cô chỉ vì sợ cô đau lòng ảnh hưởng tới cục cưng. Ở trong mắt anh ấy, cô chỉ là công cụ mà thôi!” Sau khi Vân Ngọc. Hân nói xong thì nở nụ cười khanh khách. Không, không có khả năng!…

Chương 618: Chương 617

Hai Thai Năm Bảo Tổng Tài Bẫy Được Vợ NgoanTác giả: Di BaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh“Vân Giai Kỳ, cô biết không? Thật ra cục cưng trong bụng cô, là con của tôi và anh Tuấn Phong đấy” Lời nói ngây thơ và tàn nhẫn của người phụ nữ giống như sấm sét giữa trời quang, nổ vang bên tai Vân Giai Kỳ. “Cô nói cái gì?” Trong bụng cuộn trào đau đớn, Vân Giai Kỳ bất lực cuộn người lại, mờ mịt nhìn về phía Vân Ngọc Hân đứng bên cạnh giường, toàn thân phát run. Vân Ngọc Hân nhìn Vân Giai Kỳ ở trên giường, mỉm cười. “Anh Tuấn Phong nói tôi có bệnh tim, anh ấy không nỡ để tôi mạo hiểm mang thai, cho nên cấy phôi thai của chúng tôi vào trong cơ thể cô” Vân Giai Kỳ mờ mịt mở to hai mắt, trong đôi mắt là một vùng tuyệt vọng và hoang mang: “Không! Không có khả năng… Rõ ràng là cục cưng của tôi và anh Tuấn Phong, sao có thể là của cô? Tôi không tin. “Không tin thì tự cô đến hỏi anh Tuấn Phong đi, anh ấy gạt cô chỉ vì sợ cô đau lòng ảnh hưởng tới cục cưng. Ở trong mắt anh ấy, cô chỉ là công cụ mà thôi!” Sau khi Vân Ngọc. Hân nói xong thì nở nụ cười khanh khách. Không, không có khả năng!… Nếu đứa bé trong bụng Vân Ngọc Hân có chuyện gì, cô lấy gì bồi thường đây!”Vân Giai Kỳ trước ánh mắt giận dữ của mọi người buộc phải lùi về phía sau.Lưng cô đột nhiên được áp vào một lông ngực ấm áp.Vân Giai Kỳ ngạc nhiên xoay người lại, thấy Cung Chiến đứng ở phía sau, cúi đầu nhìn về phía anh ta.Cô theo bản năng nói: Cô không đẩy Vân Ngọc Hân!“Không phải tôi…”Cung Chiến giơ tay lên, Vân Giai Kỳ nhìn thấy động tác của anh ta, theo bản năng cuộn mình lại, người đàn ông lại năm lấy cánh tay cô, che chắn để cô ở phía sau lưng anh ta.Động tác bảo vệ như vậy khiến Bạc Ngạn Thiên đang hung hăng bỗng nhiên bất ngờ.“Cung Chiến?”Mọi người nhận ra cậu chủ lớn này.“Đây không phải là cậu chủ lớn nhà họ Cung, Cung Chiến sao?”“Anh ta hình như rất bảo vệ người phụ nữ này”“Tại sao anh ta phải bảo vệ người phụ nữ này chứ?”“Ai biết được? Người phụ nữ này nhìn là biết chính là hồ ly tinh, rất biết quyến rũ đàn ông! Cậu Cung Chiến đừng bị cô ta mê hoặc!”Vân Giai Kỳ được anh ta bảo vệ ở phía sau, cả người đều run rẩy.Cung Chiến bỗng nhiên mở miệng nói: “Ai cho phép mọi người đứng ở đây?”Anh ta mở miệng, khí thế khiếp sợ, lạnh thấu xương, đám người lập tức yên lặng.“Toàn bộ tầng này đều được nhà họ Cung bao rồi, mọi người đứng ở đây làm cái gì? Mọi người không được chào đón ở đây!”Cung Chiến ra lệnh đuổi khách.Cung Chiến lạnh lùng nói tới đây, mời mọi người đi?”Bạc Ngạn Thiên đứng lên nói: “Cung Chiến, tại sao cậu phải bảo vệ người con gái này, cậu có biết người con gái này…“Ông cụ Bạc, Tiểu Bắc ở trong phòng bệnh nghỉ ngơi, ông dẫn nhiều phóng viên như vậy tới nơi này là có ý gì?”Bạc Ngạn Thiên nhất thời cứng miệng.“Nơi này không hoan nghênh mọi người, mời mọi người rời đi, nếu không…”Cung Chiến còn chưa dứt lời, đôi mắt nhíu lại.Vân Ngọc Hân lập tức nói: “Cậu Cung Chiến, anh đừng hiểu lầm… tôi cùng ông tới đây là muốn thăm Tiểu Bắc, không ngờ rằng…Cô ta còn chưa kịp nói xong, Cung Chiến đã bất mãn nói: “Cách cô quan tâm người khác chính là dẫn nhiều người như vậy ở cửa phòng bệnh để làm loạn? Vân Ngọc Hân, đây là lòng tốt muốn thăm bệnh của cô sao?”“…” Vân Ngọc Hân nhất thời không biết nói gì.“Nếu không đi, đừng trách tôi không khách sáo”Bạc Ngạn Thiên thấy Cung Chiến ra lệnh đuổi khách cho Vân Giai Kỳ, nhất thời không kìm được sắc mặt, tức giận đứng dậy nói với Vân Ngọc Hân: “Vân Ngọc Hân, đi thôi!”“Vâng…Vân Ngọc Hân đi theo bên cạnh Bạc Ngạn Thiên rời đi.Chủ mưu đi rồi, những người khác cũng theo đó mà rời đi.Vân Giai Kỳ ngồi xuống băng ghế trong tuyệt vọng, mờ mịt, nhận ra rằng tình hình trong tương lai chắc chắn sẽ còn tồi tệ hơn..

Nếu đứa bé trong bụng Vân Ngọc Hân có chuyện gì, cô lấy gì bồi thường đây!”

Vân Giai Kỳ trước ánh mắt giận dữ của mọi người buộc phải lùi về phía sau.

Lưng cô đột nhiên được áp vào một lông ngực ấm áp.

Vân Giai Kỳ ngạc nhiên xoay người lại, thấy Cung Chiến đứng ở phía sau, cúi đầu nhìn về phía anh ta.

Cô theo bản năng nói: Cô không đẩy Vân Ngọc Hân!

“Không phải tôi…”

Cung Chiến giơ tay lên, Vân Giai Kỳ nhìn thấy động tác của anh ta, theo bản năng cuộn mình lại, người đàn ông lại năm lấy cánh tay cô, che chắn để cô ở phía sau lưng anh ta.

Động tác bảo vệ như vậy khiến Bạc Ngạn Thiên đang hung hăng bỗng nhiên bất ngờ.

“Cung Chiến?”

Mọi người nhận ra cậu chủ lớn này.

“Đây không phải là cậu chủ lớn nhà họ Cung, Cung Chiến sao?”

“Anh ta hình như rất bảo vệ người phụ nữ này”

“Tại sao anh ta phải bảo vệ người phụ nữ này chứ?”

“Ai biết được? Người phụ nữ này nhìn là biết chính là hồ ly tinh, rất biết quyến rũ đàn ông! Cậu Cung Chiến đừng bị cô ta mê hoặc!”

Vân Giai Kỳ được anh ta bảo vệ ở phía sau, cả người đều run rẩy.

Cung Chiến bỗng nhiên mở miệng nói: “Ai cho phép mọi người đứng ở đây?”

Anh ta mở miệng, khí thế khiếp sợ, lạnh thấu xương, đám người lập tức yên lặng.

“Toàn bộ tầng này đều được nhà họ Cung bao rồi, mọi người đứng ở đây làm cái gì? Mọi người không được chào đón ở đây!”

Cung Chiến ra lệnh đuổi khách.

Cung Chiến lạnh lùng nói tới đây, mời mọi người đi?”

Bạc Ngạn Thiên đứng lên nói: “Cung Chiến, tại sao cậu phải bảo vệ người con gái này, cậu có biết người con gái này…

“Ông cụ Bạc, Tiểu Bắc ở trong phòng bệnh nghỉ ngơi, ông dẫn nhiều phóng viên như vậy tới nơi này là có ý gì?”

Bạc Ngạn Thiên nhất thời cứng miệng.

“Nơi này không hoan nghênh mọi người, mời mọi người rời đi, nếu không…”

Cung Chiến còn chưa dứt lời, đôi mắt nhíu lại.

Vân Ngọc Hân lập tức nói: “Cậu Cung Chiến, anh đừng hiểu lầm… tôi cùng ông tới đây là muốn thăm Tiểu Bắc, không ngờ rằng…

Cô ta còn chưa kịp nói xong, Cung Chiến đã bất mãn nói: “Cách cô quan tâm người khác chính là dẫn nhiều người như vậy ở cửa phòng bệnh để làm loạn? Vân Ngọc Hân, đây là lòng tốt muốn thăm bệnh của cô sao?”

“…” Vân Ngọc Hân nhất thời không biết nói gì.

“Nếu không đi, đừng trách tôi không khách sáo”

Bạc Ngạn Thiên thấy Cung Chiến ra lệnh đuổi khách cho Vân Giai Kỳ, nhất thời không kìm được sắc mặt, tức giận đứng dậy nói với Vân Ngọc Hân: “Vân Ngọc Hân, đi thôi!”

“Vâng…

Vân Ngọc Hân đi theo bên cạnh Bạc Ngạn Thiên rời đi.

Chủ mưu đi rồi, những người khác cũng theo đó mà rời đi.

Vân Giai Kỳ ngồi xuống băng ghế trong tuyệt vọng, mờ mịt, nhận ra rằng tình hình trong tương lai chắc chắn sẽ còn tồi tệ hơn..

Hai Thai Năm Bảo Tổng Tài Bẫy Được Vợ NgoanTác giả: Di BaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh“Vân Giai Kỳ, cô biết không? Thật ra cục cưng trong bụng cô, là con của tôi và anh Tuấn Phong đấy” Lời nói ngây thơ và tàn nhẫn của người phụ nữ giống như sấm sét giữa trời quang, nổ vang bên tai Vân Giai Kỳ. “Cô nói cái gì?” Trong bụng cuộn trào đau đớn, Vân Giai Kỳ bất lực cuộn người lại, mờ mịt nhìn về phía Vân Ngọc Hân đứng bên cạnh giường, toàn thân phát run. Vân Ngọc Hân nhìn Vân Giai Kỳ ở trên giường, mỉm cười. “Anh Tuấn Phong nói tôi có bệnh tim, anh ấy không nỡ để tôi mạo hiểm mang thai, cho nên cấy phôi thai của chúng tôi vào trong cơ thể cô” Vân Giai Kỳ mờ mịt mở to hai mắt, trong đôi mắt là một vùng tuyệt vọng và hoang mang: “Không! Không có khả năng… Rõ ràng là cục cưng của tôi và anh Tuấn Phong, sao có thể là của cô? Tôi không tin. “Không tin thì tự cô đến hỏi anh Tuấn Phong đi, anh ấy gạt cô chỉ vì sợ cô đau lòng ảnh hưởng tới cục cưng. Ở trong mắt anh ấy, cô chỉ là công cụ mà thôi!” Sau khi Vân Ngọc. Hân nói xong thì nở nụ cười khanh khách. Không, không có khả năng!… Nếu đứa bé trong bụng Vân Ngọc Hân có chuyện gì, cô lấy gì bồi thường đây!”Vân Giai Kỳ trước ánh mắt giận dữ của mọi người buộc phải lùi về phía sau.Lưng cô đột nhiên được áp vào một lông ngực ấm áp.Vân Giai Kỳ ngạc nhiên xoay người lại, thấy Cung Chiến đứng ở phía sau, cúi đầu nhìn về phía anh ta.Cô theo bản năng nói: Cô không đẩy Vân Ngọc Hân!“Không phải tôi…”Cung Chiến giơ tay lên, Vân Giai Kỳ nhìn thấy động tác của anh ta, theo bản năng cuộn mình lại, người đàn ông lại năm lấy cánh tay cô, che chắn để cô ở phía sau lưng anh ta.Động tác bảo vệ như vậy khiến Bạc Ngạn Thiên đang hung hăng bỗng nhiên bất ngờ.“Cung Chiến?”Mọi người nhận ra cậu chủ lớn này.“Đây không phải là cậu chủ lớn nhà họ Cung, Cung Chiến sao?”“Anh ta hình như rất bảo vệ người phụ nữ này”“Tại sao anh ta phải bảo vệ người phụ nữ này chứ?”“Ai biết được? Người phụ nữ này nhìn là biết chính là hồ ly tinh, rất biết quyến rũ đàn ông! Cậu Cung Chiến đừng bị cô ta mê hoặc!”Vân Giai Kỳ được anh ta bảo vệ ở phía sau, cả người đều run rẩy.Cung Chiến bỗng nhiên mở miệng nói: “Ai cho phép mọi người đứng ở đây?”Anh ta mở miệng, khí thế khiếp sợ, lạnh thấu xương, đám người lập tức yên lặng.“Toàn bộ tầng này đều được nhà họ Cung bao rồi, mọi người đứng ở đây làm cái gì? Mọi người không được chào đón ở đây!”Cung Chiến ra lệnh đuổi khách.Cung Chiến lạnh lùng nói tới đây, mời mọi người đi?”Bạc Ngạn Thiên đứng lên nói: “Cung Chiến, tại sao cậu phải bảo vệ người con gái này, cậu có biết người con gái này…“Ông cụ Bạc, Tiểu Bắc ở trong phòng bệnh nghỉ ngơi, ông dẫn nhiều phóng viên như vậy tới nơi này là có ý gì?”Bạc Ngạn Thiên nhất thời cứng miệng.“Nơi này không hoan nghênh mọi người, mời mọi người rời đi, nếu không…”Cung Chiến còn chưa dứt lời, đôi mắt nhíu lại.Vân Ngọc Hân lập tức nói: “Cậu Cung Chiến, anh đừng hiểu lầm… tôi cùng ông tới đây là muốn thăm Tiểu Bắc, không ngờ rằng…Cô ta còn chưa kịp nói xong, Cung Chiến đã bất mãn nói: “Cách cô quan tâm người khác chính là dẫn nhiều người như vậy ở cửa phòng bệnh để làm loạn? Vân Ngọc Hân, đây là lòng tốt muốn thăm bệnh của cô sao?”“…” Vân Ngọc Hân nhất thời không biết nói gì.“Nếu không đi, đừng trách tôi không khách sáo”Bạc Ngạn Thiên thấy Cung Chiến ra lệnh đuổi khách cho Vân Giai Kỳ, nhất thời không kìm được sắc mặt, tức giận đứng dậy nói với Vân Ngọc Hân: “Vân Ngọc Hân, đi thôi!”“Vâng…Vân Ngọc Hân đi theo bên cạnh Bạc Ngạn Thiên rời đi.Chủ mưu đi rồi, những người khác cũng theo đó mà rời đi.Vân Giai Kỳ ngồi xuống băng ghế trong tuyệt vọng, mờ mịt, nhận ra rằng tình hình trong tương lai chắc chắn sẽ còn tồi tệ hơn..

Chương 618: Chương 617