Tác giả:

“Vân Giai Kỳ, cô biết không? Thật ra cục cưng trong bụng cô, là con của tôi và anh Tuấn Phong đấy” Lời nói ngây thơ và tàn nhẫn của người phụ nữ giống như sấm sét giữa trời quang, nổ vang bên tai Vân Giai Kỳ. “Cô nói cái gì?” Trong bụng cuộn trào đau đớn, Vân Giai Kỳ bất lực cuộn người lại, mờ mịt nhìn về phía Vân Ngọc Hân đứng bên cạnh giường, toàn thân phát run. Vân Ngọc Hân nhìn Vân Giai Kỳ ở trên giường, mỉm cười. “Anh Tuấn Phong nói tôi có bệnh tim, anh ấy không nỡ để tôi mạo hiểm mang thai, cho nên cấy phôi thai của chúng tôi vào trong cơ thể cô” Vân Giai Kỳ mờ mịt mở to hai mắt, trong đôi mắt là một vùng tuyệt vọng và hoang mang: “Không! Không có khả năng… Rõ ràng là cục cưng của tôi và anh Tuấn Phong, sao có thể là của cô? Tôi không tin. “Không tin thì tự cô đến hỏi anh Tuấn Phong đi, anh ấy gạt cô chỉ vì sợ cô đau lòng ảnh hưởng tới cục cưng. Ở trong mắt anh ấy, cô chỉ là công cụ mà thôi!” Sau khi Vân Ngọc. Hân nói xong thì nở nụ cười khanh khách. Không, không có khả năng!…

Chương 647: Chương 646

Hai Thai Năm Bảo Tổng Tài Bẫy Được Vợ NgoanTác giả: Di BaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh“Vân Giai Kỳ, cô biết không? Thật ra cục cưng trong bụng cô, là con của tôi và anh Tuấn Phong đấy” Lời nói ngây thơ và tàn nhẫn của người phụ nữ giống như sấm sét giữa trời quang, nổ vang bên tai Vân Giai Kỳ. “Cô nói cái gì?” Trong bụng cuộn trào đau đớn, Vân Giai Kỳ bất lực cuộn người lại, mờ mịt nhìn về phía Vân Ngọc Hân đứng bên cạnh giường, toàn thân phát run. Vân Ngọc Hân nhìn Vân Giai Kỳ ở trên giường, mỉm cười. “Anh Tuấn Phong nói tôi có bệnh tim, anh ấy không nỡ để tôi mạo hiểm mang thai, cho nên cấy phôi thai của chúng tôi vào trong cơ thể cô” Vân Giai Kỳ mờ mịt mở to hai mắt, trong đôi mắt là một vùng tuyệt vọng và hoang mang: “Không! Không có khả năng… Rõ ràng là cục cưng của tôi và anh Tuấn Phong, sao có thể là của cô? Tôi không tin. “Không tin thì tự cô đến hỏi anh Tuấn Phong đi, anh ấy gạt cô chỉ vì sợ cô đau lòng ảnh hưởng tới cục cưng. Ở trong mắt anh ấy, cô chỉ là công cụ mà thôi!” Sau khi Vân Ngọc. Hân nói xong thì nở nụ cười khanh khách. Không, không có khả năng!… Anh đã về nhà họ Bạc nhưng anh cảm thấy không có gì hay để nhắc đến.Vân Giai Kỳ nghe xong có hơi thất vọng.“Ồ! Vậy… coi như tôi chưa hỏi đi!”Bạc Tuấn Phong nghe thấy trong giọng nói lộ rõ vẻ cô đơn của cô, có hơi nhíu mày hỏi: “Hình như em không vui à?”“Không có, anh nói không cần thiết phải trả lời, vậy lần sau tôi sẽ không hỏi nữa”Tất cả mọi chuyện như anh đi đâu, đi bao lâu, đi gặp ai, cô sẽ không hỏi nữa.Bạc Tuấn Phong thấy cô hình như hơi tức giận, lúc này anh mới nói: “Anh về nhà họ Bạc”Vốn dĩ Vân Giai Kỳ cũng chẳng quan tâm nhưng khi nghe thấy anh về nhà họ Bạc, đột nhiên cô hơi nghi ngờ: “Anh về nhà họ Bạc làm gì?”Bạc Tuấn Phong nói: “Đi làm rõ một vài chuyện”“Vân Ngọc Hân…” Cô dè dặt hỏi: “Cô ta thật sự có thai sao?”“Không biết” Bạc Tuấn Phong đáp.Việc Vân Ngọc Hân có thai đều là do Bạc Ngạn Thiên và Vân Ngọc Hân nói, không có giấy trắng mực đen chứng minh, đương nhiên anh cũng không dám kết luận.Vân Giai Kỳ nhíu mày: “Mang thai là mang thai, không mang thai là không mang thai.Cô ta nói mang thai con của anh, mà có mang thai hay không thì anh cũng được coi như là người có liên quan, vậy mà anh không biết rõ sao?”Cô có hơi không vừa lòng với câu trả lời không rõ ràng của anh.Bạc Tuấn Phong lại nghĩ rằng chuyện này khó để giải thích T0.Anh nói: “Em nghi ngờ anh sao?”Nói đây là câu hỏi, chẳng thà coi đây là câu khẳng định thì hơn.Bạc Tuấn Phong nghe ra được rõ sự nghi ngờ trong giọng điệu của cô.Vân Giai Kỳ bật cười nói: “Người ta có mang thai hay không anh cũng không đưa ra một đáp án chính xác, anh bảo tôi làm sao có thể tin tưởng anh chứ?”“Chuyện này không đơn giản như em nghĩ đâu.”“Vậy thì là như nào? Cái gì anh cũng không nói, tôi làm mà biết được?” Vân Giai Kỳ tự thấy được dáng vẻ bản thân có hơi thất lễ, lập tức khôi phục lại vẻ yếu đuối, từ trên giường ngồi dậy: “Bỏ đi, không hỏi nữa, thật nhạt nhẽo.Giọng điệu của cô lộ rõ vẻ mất mát, có thể nghe ra cô đang tức giận.Vân Giai Kỳ rửa mặt xong, đi xuống tầng dưới nhìn ra ngoài cửa sổ, trong lòng cuối cùng cũng đã có quyết định rồi.Cô tưởng rằng khi tỉnh dậy, ngoài cửa sẽ lại bị fans của Vân Ngọc Hân bao vây.Người giúp việc nhìn thấy liền ân cần hỏi hỏi: “Cô chủ Vân, cô chủ dậy rồi ạ?”“Ừm”“Cô chủ yên tâm đi ạ, hôm nay quản lý tài sản đã tăng cường an ninh rồi ạ, sau này những antifan kia sẽ không thể đến quấy rối cô chủ nữa đâu!”“Tại sao quản lý tài sản không tăng cường an ninh sớm hơn?” Vân Giai Kỳ không hài lòng hỏi lại.Người giúp việc trả lời: “Tối qua Bạc gia đã gọi điện thoại cho công ty quản lý tài sản thông báo, nếu như an ninh không được nâng cấp mà để đám người lộn xộn đó vào được khu biệt thự, ngài ấy sẽ đổi công ty quản lý tài sản”Vân Giai Kỳ không nói gì: Quản lý tài sản rất cần Bạc Tuấn Phong quay lại hung hăng với bọn họ một lần thì bọn họ mới biết cách làm việc đúng không!?“Tinh tỉnh”Điện thoại di động trên bàn đột nhiên vang lên..

Anh đã về nhà họ Bạc nhưng anh cảm thấy không có gì hay để nhắc đến.

Vân Giai Kỳ nghe xong có hơi thất vọng.

“Ồ! Vậy… coi như tôi chưa hỏi đi!”

Bạc Tuấn Phong nghe thấy trong giọng nói lộ rõ vẻ cô đơn của cô, có hơi nhíu mày hỏi: “Hình như em không vui à?”

“Không có, anh nói không cần thiết phải trả lời, vậy lần sau tôi sẽ không hỏi nữa”

Tất cả mọi chuyện như anh đi đâu, đi bao lâu, đi gặp ai, cô sẽ không hỏi nữa.

Bạc Tuấn Phong thấy cô hình như hơi tức giận, lúc này anh mới nói: “Anh về nhà họ Bạc”

Vốn dĩ Vân Giai Kỳ cũng chẳng quan tâm nhưng khi nghe thấy anh về nhà họ Bạc, đột nhiên cô hơi nghi ngờ: “Anh về nhà họ Bạc làm gì?”

Bạc Tuấn Phong nói: “Đi làm rõ một vài chuyện”

“Vân Ngọc Hân…” Cô dè dặt hỏi: “Cô ta thật sự có thai sao?”

“Không biết” Bạc Tuấn Phong đáp.

Việc Vân Ngọc Hân có thai đều là do Bạc Ngạn Thiên và Vân Ngọc Hân nói, không có giấy trắng mực đen chứng minh, đương nhiên anh cũng không dám kết luận.

Vân Giai Kỳ nhíu mày: “Mang thai là mang thai, không mang thai là không mang thai.

Cô ta nói mang thai con của anh, mà có mang thai hay không thì anh cũng được coi như là người có liên quan, vậy mà anh không biết rõ sao?”

Cô có hơi không vừa lòng với câu trả lời không rõ ràng của anh.

Bạc Tuấn Phong lại nghĩ rằng chuyện này khó để giải thích T0.

Anh nói: “Em nghi ngờ anh sao?”

Nói đây là câu hỏi, chẳng thà coi đây là câu khẳng định thì hơn.

Bạc Tuấn Phong nghe ra được rõ sự nghi ngờ trong giọng điệu của cô.

Vân Giai Kỳ bật cười nói: “Người ta có mang thai hay không anh cũng không đưa ra một đáp án chính xác, anh bảo tôi làm sao có thể tin tưởng anh chứ?”

“Chuyện này không đơn giản như em nghĩ đâu.”

“Vậy thì là như nào? Cái gì anh cũng không nói, tôi làm mà biết được?” Vân Giai Kỳ tự thấy được dáng vẻ bản thân có hơi thất lễ, lập tức khôi phục lại vẻ yếu đuối, từ trên giường ngồi dậy: “Bỏ đi, không hỏi nữa, thật nhạt nhẽo.

Giọng điệu của cô lộ rõ vẻ mất mát, có thể nghe ra cô đang tức giận.

Vân Giai Kỳ rửa mặt xong, đi xuống tầng dưới nhìn ra ngoài cửa sổ, trong lòng cuối cùng cũng đã có quyết định rồi.

Cô tưởng rằng khi tỉnh dậy, ngoài cửa sẽ lại bị fans của Vân Ngọc Hân bao vây.

Người giúp việc nhìn thấy liền ân cần hỏi hỏi: “Cô chủ Vân, cô chủ dậy rồi ạ?”

“Ừm”

“Cô chủ yên tâm đi ạ, hôm nay quản lý tài sản đã tăng cường an ninh rồi ạ, sau này những antifan kia sẽ không thể đến quấy rối cô chủ nữa đâu!”

“Tại sao quản lý tài sản không tăng cường an ninh sớm hơn?” Vân Giai Kỳ không hài lòng hỏi lại.

Người giúp việc trả lời: “Tối qua Bạc gia đã gọi điện thoại cho công ty quản lý tài sản thông báo, nếu như an ninh không được nâng cấp mà để đám người lộn xộn đó vào được khu biệt thự, ngài ấy sẽ đổi công ty quản lý tài sản”

Vân Giai Kỳ không nói gì: Quản lý tài sản rất cần Bạc Tuấn Phong quay lại hung hăng với bọn họ một lần thì bọn họ mới biết cách làm việc đúng không!?

“Tinh tỉnh”

Điện thoại di động trên bàn đột nhiên vang lên..

Hai Thai Năm Bảo Tổng Tài Bẫy Được Vợ NgoanTác giả: Di BaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh“Vân Giai Kỳ, cô biết không? Thật ra cục cưng trong bụng cô, là con của tôi và anh Tuấn Phong đấy” Lời nói ngây thơ và tàn nhẫn của người phụ nữ giống như sấm sét giữa trời quang, nổ vang bên tai Vân Giai Kỳ. “Cô nói cái gì?” Trong bụng cuộn trào đau đớn, Vân Giai Kỳ bất lực cuộn người lại, mờ mịt nhìn về phía Vân Ngọc Hân đứng bên cạnh giường, toàn thân phát run. Vân Ngọc Hân nhìn Vân Giai Kỳ ở trên giường, mỉm cười. “Anh Tuấn Phong nói tôi có bệnh tim, anh ấy không nỡ để tôi mạo hiểm mang thai, cho nên cấy phôi thai của chúng tôi vào trong cơ thể cô” Vân Giai Kỳ mờ mịt mở to hai mắt, trong đôi mắt là một vùng tuyệt vọng và hoang mang: “Không! Không có khả năng… Rõ ràng là cục cưng của tôi và anh Tuấn Phong, sao có thể là của cô? Tôi không tin. “Không tin thì tự cô đến hỏi anh Tuấn Phong đi, anh ấy gạt cô chỉ vì sợ cô đau lòng ảnh hưởng tới cục cưng. Ở trong mắt anh ấy, cô chỉ là công cụ mà thôi!” Sau khi Vân Ngọc. Hân nói xong thì nở nụ cười khanh khách. Không, không có khả năng!… Anh đã về nhà họ Bạc nhưng anh cảm thấy không có gì hay để nhắc đến.Vân Giai Kỳ nghe xong có hơi thất vọng.“Ồ! Vậy… coi như tôi chưa hỏi đi!”Bạc Tuấn Phong nghe thấy trong giọng nói lộ rõ vẻ cô đơn của cô, có hơi nhíu mày hỏi: “Hình như em không vui à?”“Không có, anh nói không cần thiết phải trả lời, vậy lần sau tôi sẽ không hỏi nữa”Tất cả mọi chuyện như anh đi đâu, đi bao lâu, đi gặp ai, cô sẽ không hỏi nữa.Bạc Tuấn Phong thấy cô hình như hơi tức giận, lúc này anh mới nói: “Anh về nhà họ Bạc”Vốn dĩ Vân Giai Kỳ cũng chẳng quan tâm nhưng khi nghe thấy anh về nhà họ Bạc, đột nhiên cô hơi nghi ngờ: “Anh về nhà họ Bạc làm gì?”Bạc Tuấn Phong nói: “Đi làm rõ một vài chuyện”“Vân Ngọc Hân…” Cô dè dặt hỏi: “Cô ta thật sự có thai sao?”“Không biết” Bạc Tuấn Phong đáp.Việc Vân Ngọc Hân có thai đều là do Bạc Ngạn Thiên và Vân Ngọc Hân nói, không có giấy trắng mực đen chứng minh, đương nhiên anh cũng không dám kết luận.Vân Giai Kỳ nhíu mày: “Mang thai là mang thai, không mang thai là không mang thai.Cô ta nói mang thai con của anh, mà có mang thai hay không thì anh cũng được coi như là người có liên quan, vậy mà anh không biết rõ sao?”Cô có hơi không vừa lòng với câu trả lời không rõ ràng của anh.Bạc Tuấn Phong lại nghĩ rằng chuyện này khó để giải thích T0.Anh nói: “Em nghi ngờ anh sao?”Nói đây là câu hỏi, chẳng thà coi đây là câu khẳng định thì hơn.Bạc Tuấn Phong nghe ra được rõ sự nghi ngờ trong giọng điệu của cô.Vân Giai Kỳ bật cười nói: “Người ta có mang thai hay không anh cũng không đưa ra một đáp án chính xác, anh bảo tôi làm sao có thể tin tưởng anh chứ?”“Chuyện này không đơn giản như em nghĩ đâu.”“Vậy thì là như nào? Cái gì anh cũng không nói, tôi làm mà biết được?” Vân Giai Kỳ tự thấy được dáng vẻ bản thân có hơi thất lễ, lập tức khôi phục lại vẻ yếu đuối, từ trên giường ngồi dậy: “Bỏ đi, không hỏi nữa, thật nhạt nhẽo.Giọng điệu của cô lộ rõ vẻ mất mát, có thể nghe ra cô đang tức giận.Vân Giai Kỳ rửa mặt xong, đi xuống tầng dưới nhìn ra ngoài cửa sổ, trong lòng cuối cùng cũng đã có quyết định rồi.Cô tưởng rằng khi tỉnh dậy, ngoài cửa sẽ lại bị fans của Vân Ngọc Hân bao vây.Người giúp việc nhìn thấy liền ân cần hỏi hỏi: “Cô chủ Vân, cô chủ dậy rồi ạ?”“Ừm”“Cô chủ yên tâm đi ạ, hôm nay quản lý tài sản đã tăng cường an ninh rồi ạ, sau này những antifan kia sẽ không thể đến quấy rối cô chủ nữa đâu!”“Tại sao quản lý tài sản không tăng cường an ninh sớm hơn?” Vân Giai Kỳ không hài lòng hỏi lại.Người giúp việc trả lời: “Tối qua Bạc gia đã gọi điện thoại cho công ty quản lý tài sản thông báo, nếu như an ninh không được nâng cấp mà để đám người lộn xộn đó vào được khu biệt thự, ngài ấy sẽ đổi công ty quản lý tài sản”Vân Giai Kỳ không nói gì: Quản lý tài sản rất cần Bạc Tuấn Phong quay lại hung hăng với bọn họ một lần thì bọn họ mới biết cách làm việc đúng không!?“Tinh tỉnh”Điện thoại di động trên bàn đột nhiên vang lên..

Chương 647: Chương 646