“Vân Giai Kỳ, cô biết không? Thật ra cục cưng trong bụng cô, là con của tôi và anh Tuấn Phong đấy” Lời nói ngây thơ và tàn nhẫn của người phụ nữ giống như sấm sét giữa trời quang, nổ vang bên tai Vân Giai Kỳ. “Cô nói cái gì?” Trong bụng cuộn trào đau đớn, Vân Giai Kỳ bất lực cuộn người lại, mờ mịt nhìn về phía Vân Ngọc Hân đứng bên cạnh giường, toàn thân phát run. Vân Ngọc Hân nhìn Vân Giai Kỳ ở trên giường, mỉm cười. “Anh Tuấn Phong nói tôi có bệnh tim, anh ấy không nỡ để tôi mạo hiểm mang thai, cho nên cấy phôi thai của chúng tôi vào trong cơ thể cô” Vân Giai Kỳ mờ mịt mở to hai mắt, trong đôi mắt là một vùng tuyệt vọng và hoang mang: “Không! Không có khả năng… Rõ ràng là cục cưng của tôi và anh Tuấn Phong, sao có thể là của cô? Tôi không tin. “Không tin thì tự cô đến hỏi anh Tuấn Phong đi, anh ấy gạt cô chỉ vì sợ cô đau lòng ảnh hưởng tới cục cưng. Ở trong mắt anh ấy, cô chỉ là công cụ mà thôi!” Sau khi Vân Ngọc. Hân nói xong thì nở nụ cười khanh khách. Không, không có khả năng!…
Chương 692: 692: Chương 691
Hai Thai Năm Bảo Tổng Tài Bẫy Được Vợ NgoanTác giả: Di BaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh“Vân Giai Kỳ, cô biết không? Thật ra cục cưng trong bụng cô, là con của tôi và anh Tuấn Phong đấy” Lời nói ngây thơ và tàn nhẫn của người phụ nữ giống như sấm sét giữa trời quang, nổ vang bên tai Vân Giai Kỳ. “Cô nói cái gì?” Trong bụng cuộn trào đau đớn, Vân Giai Kỳ bất lực cuộn người lại, mờ mịt nhìn về phía Vân Ngọc Hân đứng bên cạnh giường, toàn thân phát run. Vân Ngọc Hân nhìn Vân Giai Kỳ ở trên giường, mỉm cười. “Anh Tuấn Phong nói tôi có bệnh tim, anh ấy không nỡ để tôi mạo hiểm mang thai, cho nên cấy phôi thai của chúng tôi vào trong cơ thể cô” Vân Giai Kỳ mờ mịt mở to hai mắt, trong đôi mắt là một vùng tuyệt vọng và hoang mang: “Không! Không có khả năng… Rõ ràng là cục cưng của tôi và anh Tuấn Phong, sao có thể là của cô? Tôi không tin. “Không tin thì tự cô đến hỏi anh Tuấn Phong đi, anh ấy gạt cô chỉ vì sợ cô đau lòng ảnh hưởng tới cục cưng. Ở trong mắt anh ấy, cô chỉ là công cụ mà thôi!” Sau khi Vân Ngọc. Hân nói xong thì nở nụ cười khanh khách. Không, không có khả năng!… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Con bé đã ăn sáng chưa?”“Đã ăn rồi ạ”“Sao con xuống dưới này rồi, con bé không xuống đây với con sao?”Vũ Minh nói: “Con không biết ạ.”Mạn Nhi nhốt mình trong phòng để vẽ tranh, cũng không biết là vẽ cái gì.Vân Giai Kỳ nói: “Vũ Minh, chúng ta đi thả diều nhé?”Bạc Vũ Minh nghe thấy thả diều thì đôi mắt hơi sáng lên, gương mặt cũng lộ vẻ vui mừng.“Thả diều ạ?”nói với Vân Giai Kỳ: “Con muốn cái này!”“Được”Cô nhìn sang Bạc Vũ Minh: “Vũ Minh, con thì sao?”Vũ Minh liền giơ lên một con diều hình chú heo Peppa: “Cái này ạ”Nhìn thấy Vũ Minh cầm con diều Peppa trong tay, Cung Bắc còn cố ý bắt chước chú heo Peppa, kêu “ụt it” đáng yêu như heo.Vân Giai Kỳ dở khóc dở cười với cậu bé: “Bắc, con bắt chước ai vậy?”“Peppa”Cung Bắc chỉ vào con diều trên tay Vũ Minh: “Bắt chước Peppa ạI”Bạc Vũ Minh lặng lẽ nói: “Bắt chước tiếng heo không nho nhã chút nào.”Vân Giai Kỳ nhìn con diều mặt heo Peppa như máy sấy tóc, phì cười: “Được rồi, giờ mẹ dẫn mấy đứa đi thả diều ha?”Cung Bắc nói: “Mẹ biết thả diều ạ?”“Biết chứ”“Vũ Minh thì sao? Cậu có biết không?”Vũ Minh lắc lắc đầu.Vân Giai Kỳ nói:” biết thôi”“Vũ Minh thông minh, vậy con thì sao?” Thấy Vân Giai Kỳ khen Bạc Vũ Minh, Cung Bắc liền làm nũng với cô.“Con cũng thông minh”Vũ Minh nghe xong, lập tức không vui: “Vậy con và Bắc, ai thông minh hơn?”Hai đôi mắt tò mò cùng nhìn về phía cô, nhất định phải phân được ai hơn ai.Làm sao mà Vân Giai Kỳ có thể trả lời được đây? Cô ngần ra một lúc lâu, chỉ vào Vũ Minh: “Vũ Minh thì IQ cao hơn”.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Con bé đã ăn sáng chưa?”
“Đã ăn rồi ạ”
“Sao con xuống dưới này rồi, con bé không xuống đây với con sao?”
Vũ Minh nói: “Con không biết ạ.”
Mạn Nhi nhốt mình trong phòng để vẽ tranh, cũng không biết là vẽ cái gì.
Vân Giai Kỳ nói: “Vũ Minh, chúng ta đi thả diều nhé?”
Bạc Vũ Minh nghe thấy thả diều thì đôi mắt hơi sáng lên, gương mặt cũng lộ vẻ vui mừng.
“Thả diều ạ?”
nói với Vân Giai Kỳ: “Con muốn cái này!”
“Được”
Cô nhìn sang Bạc Vũ Minh: “Vũ Minh, con thì sao?”
Vũ Minh liền giơ lên một con diều hình chú heo Peppa: “Cái này ạ”
Nhìn thấy Vũ Minh cầm con diều Peppa trong tay, Cung Bắc còn cố ý bắt chước chú heo Peppa, kêu “ụt it” đáng yêu như heo.
Vân Giai Kỳ dở khóc dở cười với cậu bé: “Bắc, con bắt chước ai vậy?”
“Peppa”
Cung Bắc chỉ vào con diều trên tay Vũ Minh: “Bắt chước Peppa ạI”
Bạc Vũ Minh lặng lẽ nói: “Bắt chước tiếng heo không nho nhã chút nào.”
Vân Giai Kỳ nhìn con diều mặt heo Peppa như máy sấy tóc, phì cười: “Được rồi, giờ mẹ dẫn mấy đứa đi thả diều ha?”
Cung Bắc nói: “Mẹ biết thả diều ạ?”
“Biết chứ”
“Vũ Minh thì sao? Cậu có biết không?”
Vũ Minh lắc lắc đầu.
Vân Giai Kỳ nói:” biết thôi”
“Vũ Minh thông minh, vậy con thì sao?” Thấy Vân Giai Kỳ khen Bạc Vũ Minh, Cung Bắc liền làm nũng với cô.
“Con cũng thông minh”
Vũ Minh nghe xong, lập tức không vui: “Vậy con và Bắc, ai thông minh hơn?”
Hai đôi mắt tò mò cùng nhìn về phía cô, nhất định phải phân được ai hơn ai.
Làm sao mà Vân Giai Kỳ có thể trả lời được đây? Cô ngần ra một lúc lâu, chỉ vào Vũ Minh: “Vũ Minh thì IQ cao hơn”.
Hai Thai Năm Bảo Tổng Tài Bẫy Được Vợ NgoanTác giả: Di BaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh“Vân Giai Kỳ, cô biết không? Thật ra cục cưng trong bụng cô, là con của tôi và anh Tuấn Phong đấy” Lời nói ngây thơ và tàn nhẫn của người phụ nữ giống như sấm sét giữa trời quang, nổ vang bên tai Vân Giai Kỳ. “Cô nói cái gì?” Trong bụng cuộn trào đau đớn, Vân Giai Kỳ bất lực cuộn người lại, mờ mịt nhìn về phía Vân Ngọc Hân đứng bên cạnh giường, toàn thân phát run. Vân Ngọc Hân nhìn Vân Giai Kỳ ở trên giường, mỉm cười. “Anh Tuấn Phong nói tôi có bệnh tim, anh ấy không nỡ để tôi mạo hiểm mang thai, cho nên cấy phôi thai của chúng tôi vào trong cơ thể cô” Vân Giai Kỳ mờ mịt mở to hai mắt, trong đôi mắt là một vùng tuyệt vọng và hoang mang: “Không! Không có khả năng… Rõ ràng là cục cưng của tôi và anh Tuấn Phong, sao có thể là của cô? Tôi không tin. “Không tin thì tự cô đến hỏi anh Tuấn Phong đi, anh ấy gạt cô chỉ vì sợ cô đau lòng ảnh hưởng tới cục cưng. Ở trong mắt anh ấy, cô chỉ là công cụ mà thôi!” Sau khi Vân Ngọc. Hân nói xong thì nở nụ cười khanh khách. Không, không có khả năng!… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Con bé đã ăn sáng chưa?”“Đã ăn rồi ạ”“Sao con xuống dưới này rồi, con bé không xuống đây với con sao?”Vũ Minh nói: “Con không biết ạ.”Mạn Nhi nhốt mình trong phòng để vẽ tranh, cũng không biết là vẽ cái gì.Vân Giai Kỳ nói: “Vũ Minh, chúng ta đi thả diều nhé?”Bạc Vũ Minh nghe thấy thả diều thì đôi mắt hơi sáng lên, gương mặt cũng lộ vẻ vui mừng.“Thả diều ạ?”nói với Vân Giai Kỳ: “Con muốn cái này!”“Được”Cô nhìn sang Bạc Vũ Minh: “Vũ Minh, con thì sao?”Vũ Minh liền giơ lên một con diều hình chú heo Peppa: “Cái này ạ”Nhìn thấy Vũ Minh cầm con diều Peppa trong tay, Cung Bắc còn cố ý bắt chước chú heo Peppa, kêu “ụt it” đáng yêu như heo.Vân Giai Kỳ dở khóc dở cười với cậu bé: “Bắc, con bắt chước ai vậy?”“Peppa”Cung Bắc chỉ vào con diều trên tay Vũ Minh: “Bắt chước Peppa ạI”Bạc Vũ Minh lặng lẽ nói: “Bắt chước tiếng heo không nho nhã chút nào.”Vân Giai Kỳ nhìn con diều mặt heo Peppa như máy sấy tóc, phì cười: “Được rồi, giờ mẹ dẫn mấy đứa đi thả diều ha?”Cung Bắc nói: “Mẹ biết thả diều ạ?”“Biết chứ”“Vũ Minh thì sao? Cậu có biết không?”Vũ Minh lắc lắc đầu.Vân Giai Kỳ nói:” biết thôi”“Vũ Minh thông minh, vậy con thì sao?” Thấy Vân Giai Kỳ khen Bạc Vũ Minh, Cung Bắc liền làm nũng với cô.“Con cũng thông minh”Vũ Minh nghe xong, lập tức không vui: “Vậy con và Bắc, ai thông minh hơn?”Hai đôi mắt tò mò cùng nhìn về phía cô, nhất định phải phân được ai hơn ai.Làm sao mà Vân Giai Kỳ có thể trả lời được đây? Cô ngần ra một lúc lâu, chỉ vào Vũ Minh: “Vũ Minh thì IQ cao hơn”.