“Vân Giai Kỳ, cô biết không? Thật ra cục cưng trong bụng cô, là con của tôi và anh Tuấn Phong đấy” Lời nói ngây thơ và tàn nhẫn của người phụ nữ giống như sấm sét giữa trời quang, nổ vang bên tai Vân Giai Kỳ. “Cô nói cái gì?” Trong bụng cuộn trào đau đớn, Vân Giai Kỳ bất lực cuộn người lại, mờ mịt nhìn về phía Vân Ngọc Hân đứng bên cạnh giường, toàn thân phát run. Vân Ngọc Hân nhìn Vân Giai Kỳ ở trên giường, mỉm cười. “Anh Tuấn Phong nói tôi có bệnh tim, anh ấy không nỡ để tôi mạo hiểm mang thai, cho nên cấy phôi thai của chúng tôi vào trong cơ thể cô” Vân Giai Kỳ mờ mịt mở to hai mắt, trong đôi mắt là một vùng tuyệt vọng và hoang mang: “Không! Không có khả năng… Rõ ràng là cục cưng của tôi và anh Tuấn Phong, sao có thể là của cô? Tôi không tin. “Không tin thì tự cô đến hỏi anh Tuấn Phong đi, anh ấy gạt cô chỉ vì sợ cô đau lòng ảnh hưởng tới cục cưng. Ở trong mắt anh ấy, cô chỉ là công cụ mà thôi!” Sau khi Vân Ngọc. Hân nói xong thì nở nụ cười khanh khách. Không, không có khả năng!…
Chương 825: 825: Chương 821
Hai Thai Năm Bảo Tổng Tài Bẫy Được Vợ NgoanTác giả: Di BaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh“Vân Giai Kỳ, cô biết không? Thật ra cục cưng trong bụng cô, là con của tôi và anh Tuấn Phong đấy” Lời nói ngây thơ và tàn nhẫn của người phụ nữ giống như sấm sét giữa trời quang, nổ vang bên tai Vân Giai Kỳ. “Cô nói cái gì?” Trong bụng cuộn trào đau đớn, Vân Giai Kỳ bất lực cuộn người lại, mờ mịt nhìn về phía Vân Ngọc Hân đứng bên cạnh giường, toàn thân phát run. Vân Ngọc Hân nhìn Vân Giai Kỳ ở trên giường, mỉm cười. “Anh Tuấn Phong nói tôi có bệnh tim, anh ấy không nỡ để tôi mạo hiểm mang thai, cho nên cấy phôi thai của chúng tôi vào trong cơ thể cô” Vân Giai Kỳ mờ mịt mở to hai mắt, trong đôi mắt là một vùng tuyệt vọng và hoang mang: “Không! Không có khả năng… Rõ ràng là cục cưng của tôi và anh Tuấn Phong, sao có thể là của cô? Tôi không tin. “Không tin thì tự cô đến hỏi anh Tuấn Phong đi, anh ấy gạt cô chỉ vì sợ cô đau lòng ảnh hưởng tới cục cưng. Ở trong mắt anh ấy, cô chỉ là công cụ mà thôi!” Sau khi Vân Ngọc. Hân nói xong thì nở nụ cười khanh khách. Không, không có khả năng!… Cơ thể của Bạc Tuấn Phong rất lạnh!Lạnh như một con vật máu lạnh vậy!Vân Giai Kỳ ngẩng đầu lên, đột nhiên cảm thấy người đàn ông trước mặt mình trở nên vô cùng đáng sợ.Cô đẩy anh: “Tôi không muốn anh chạm vào tôi!”Bạc Tuấn Phong nắm lấy tay cô hỏi: “Nếu em không muốn anh chạm vào thì em muốn ai chạm vào?”Anh ôm lấy khuôn mặt cô, ép cô nhìn Tống Hạo Hiên: “Là anh ta?”Vừa nói anh lại nhìn về phía Doãn Lâm: “Hay là anh ta?”Vân Giai Kỳ run lên.“Nói!”Bạc Tuấn Phong liền nói tiếp: “Ai dám động vào em, anh nhất định sẽ thủ tiêu kẻ đó!”“Bạc Tuấn Phong! Anh nhất thiết phải làm vậy sao?! Anh bị điên à?”Tống Hạo Hiên vẫn muốn bước tới, nhưng Vân Giai Kỳ lo lắng tình hình sẽ trở nên mất kiểm soát, vội vàng nói: “Tống Hạo Hiên, đừng qua đây!”“Em còn dám gọi tên anh ta!?” Giọng nói lạnh lùng của Bạc Tuấn Phong vang lên trên đỉnh đầu cô: “Nếu em còn dám gọi tên anh ta thêm một lần nữa, anh sẽ biến anh ta thành đồ tàn phế cho em xem!”Vân Giai Kỳ hét lên: “Tôi sẽ không gọi nữa!”Khi cô quay đầu lại nhìn Bạc Tuấn Phong, nước mắt bỗng nhiên rơi xuống: “Bạc Tuấn Phong, thôi đủ rồi! Anh nhất định muốn tôi hận anh như vậy sao?”Doãn Lâm liền đáp: “Cô Vân Giai Kỳ…”Khi anh ta vừa tới gần Bạc Tuấn Phong, Bạc Tuấn Phong liền ngẩng đầu lên nhìn chằm chảm anh ta, ôm Vân Giai Kỳ vào lòng, nắm lấy cổ áo của Doãn Lâm đẩy ra: “Cút!”Doãn Lâm mất cảnh giác loạng choạng ngã xuống đất.Vân Giai Kỳ cảm thấy bầu trời trước mắt đang quay cuồng, toàn thân bị Bạc Tuấn Phong ôm chặt lấy, cô chỉ nghe thấy tiếng bước chân của Tống Hạo Hiên và Doãn Lâm vọng đến.Cùng lúc đó, Tân Khải Trạch đã phái thêm người tới, ngay lập tức đám người đó đã vây quanh Doãn Lâm và Tống Hạo Hiên.Bạc Tuấn Phong ôm cô lên xe.Vừa lên xe, Bạc Tuấn Phong nói với tài xế: “Lái xe đi!”Toàn thân tài xế toát mồ hôi lạnh.Anh ta không dám liếc mắt nhìn, nhanh chóng tuân theo mệnh lệnh.Trong xe hơi.Bạc Tuấn Phong ôm chặt Vân Giai Kỳ vào lòng, cô vùng vãy mấy lần nhưng cũng không thể cử động được.“Buông tôi ral”“Bạc Tuấn Phong!”“Không phải anh sắp đính hôn với Vân Ngọc Hân sao?! Anh còn quan tâm đến tôi làm gì!?”“Tống Hạo Hiên và tôi cũng sắp đính hôn! Anh kết hôn với người phụ nữ của anh và tôi gả cho người đàn ông của tôi, anh quan tâm tôi làm gì!”Câu nói của cô cuối cùng khiến anh trở nên tức giận hơn.Bạc Tuấn Phong ép cô xuống trên chiếc ghế da.Anh đè lên người cô, một tay cầm lấy căm của cô, cúi đầu, cắn chặt môi cô.“Aa…”Vân Giai Kỳ kêu lên và cố gắng vùng vẫy, nhưng tất nhiên cô không phải đối thủ của anh..
Cơ thể của Bạc Tuấn Phong rất lạnh!
Lạnh như một con vật máu lạnh vậy!
Vân Giai Kỳ ngẩng đầu lên, đột nhiên cảm thấy người đàn ông trước mặt mình trở nên vô cùng đáng sợ.
Cô đẩy anh: “Tôi không muốn anh chạm vào tôi!”
Bạc Tuấn Phong nắm lấy tay cô hỏi: “Nếu em không muốn anh chạm vào thì em muốn ai chạm vào?”
Anh ôm lấy khuôn mặt cô, ép cô nhìn Tống Hạo Hiên: “Là anh ta?”
Vừa nói anh lại nhìn về phía Doãn Lâm: “Hay là anh ta?”
Vân Giai Kỳ run lên.
“Nói!”
Bạc Tuấn Phong liền nói tiếp: “Ai dám động vào em, anh nhất định sẽ thủ tiêu kẻ đó!”
“Bạc Tuấn Phong! Anh nhất thiết phải làm vậy sao?! Anh bị điên à?”
Tống Hạo Hiên vẫn muốn bước tới, nhưng Vân Giai Kỳ lo lắng tình hình sẽ trở nên mất kiểm soát, vội vàng nói: “Tống Hạo Hiên, đừng qua đây!”
“Em còn dám gọi tên anh ta!?” Giọng nói lạnh lùng của Bạc Tuấn Phong vang lên trên đỉnh đầu cô: “Nếu em còn dám gọi tên anh ta thêm một lần nữa, anh sẽ biến anh ta thành đồ tàn phế cho em xem!”
Vân Giai Kỳ hét lên: “Tôi sẽ không gọi nữa!”
Khi cô quay đầu lại nhìn Bạc Tuấn Phong, nước mắt bỗng nhiên rơi xuống: “Bạc Tuấn Phong, thôi đủ rồi! Anh nhất định muốn tôi hận anh như vậy sao?”
Doãn Lâm liền đáp: “Cô Vân Giai Kỳ…”
Khi anh ta vừa tới gần Bạc Tuấn Phong, Bạc Tuấn Phong liền ngẩng đầu lên nhìn chằm chảm anh ta, ôm Vân Giai Kỳ vào lòng, nắm lấy cổ áo của Doãn Lâm đẩy ra: “Cút!”
Doãn Lâm mất cảnh giác loạng choạng ngã xuống đất.
Vân Giai Kỳ cảm thấy bầu trời trước mắt đang quay cuồng, toàn thân bị Bạc Tuấn Phong ôm chặt lấy, cô chỉ nghe thấy tiếng bước chân của Tống Hạo Hiên và Doãn Lâm vọng đến.
Cùng lúc đó, Tân Khải Trạch đã phái thêm người tới, ngay lập tức đám người đó đã vây quanh Doãn Lâm và Tống Hạo Hiên.
Bạc Tuấn Phong ôm cô lên xe.
Vừa lên xe, Bạc Tuấn Phong nói với tài xế: “Lái xe đi!”
Toàn thân tài xế toát mồ hôi lạnh.
Anh ta không dám liếc mắt nhìn, nhanh chóng tuân theo mệnh lệnh.
Trong xe hơi.
Bạc Tuấn Phong ôm chặt Vân Giai Kỳ vào lòng, cô vùng vãy mấy lần nhưng cũng không thể cử động được.
“Buông tôi ral”
“Bạc Tuấn Phong!”
“Không phải anh sắp đính hôn với Vân Ngọc Hân sao?! Anh còn quan tâm đến tôi làm gì!?”
“Tống Hạo Hiên và tôi cũng sắp đính hôn! Anh kết hôn với người phụ nữ của anh và tôi gả cho người đàn ông của tôi, anh quan tâm tôi làm gì!”
Câu nói của cô cuối cùng khiến anh trở nên tức giận hơn.
Bạc Tuấn Phong ép cô xuống trên chiếc ghế da.
Anh đè lên người cô, một tay cầm lấy căm của cô, cúi đầu, cắn chặt môi cô.
“Aa…”
Vân Giai Kỳ kêu lên và cố gắng vùng vẫy, nhưng tất nhiên cô không phải đối thủ của anh..
Hai Thai Năm Bảo Tổng Tài Bẫy Được Vợ NgoanTác giả: Di BaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh“Vân Giai Kỳ, cô biết không? Thật ra cục cưng trong bụng cô, là con của tôi và anh Tuấn Phong đấy” Lời nói ngây thơ và tàn nhẫn của người phụ nữ giống như sấm sét giữa trời quang, nổ vang bên tai Vân Giai Kỳ. “Cô nói cái gì?” Trong bụng cuộn trào đau đớn, Vân Giai Kỳ bất lực cuộn người lại, mờ mịt nhìn về phía Vân Ngọc Hân đứng bên cạnh giường, toàn thân phát run. Vân Ngọc Hân nhìn Vân Giai Kỳ ở trên giường, mỉm cười. “Anh Tuấn Phong nói tôi có bệnh tim, anh ấy không nỡ để tôi mạo hiểm mang thai, cho nên cấy phôi thai của chúng tôi vào trong cơ thể cô” Vân Giai Kỳ mờ mịt mở to hai mắt, trong đôi mắt là một vùng tuyệt vọng và hoang mang: “Không! Không có khả năng… Rõ ràng là cục cưng của tôi và anh Tuấn Phong, sao có thể là của cô? Tôi không tin. “Không tin thì tự cô đến hỏi anh Tuấn Phong đi, anh ấy gạt cô chỉ vì sợ cô đau lòng ảnh hưởng tới cục cưng. Ở trong mắt anh ấy, cô chỉ là công cụ mà thôi!” Sau khi Vân Ngọc. Hân nói xong thì nở nụ cười khanh khách. Không, không có khả năng!… Cơ thể của Bạc Tuấn Phong rất lạnh!Lạnh như một con vật máu lạnh vậy!Vân Giai Kỳ ngẩng đầu lên, đột nhiên cảm thấy người đàn ông trước mặt mình trở nên vô cùng đáng sợ.Cô đẩy anh: “Tôi không muốn anh chạm vào tôi!”Bạc Tuấn Phong nắm lấy tay cô hỏi: “Nếu em không muốn anh chạm vào thì em muốn ai chạm vào?”Anh ôm lấy khuôn mặt cô, ép cô nhìn Tống Hạo Hiên: “Là anh ta?”Vừa nói anh lại nhìn về phía Doãn Lâm: “Hay là anh ta?”Vân Giai Kỳ run lên.“Nói!”Bạc Tuấn Phong liền nói tiếp: “Ai dám động vào em, anh nhất định sẽ thủ tiêu kẻ đó!”“Bạc Tuấn Phong! Anh nhất thiết phải làm vậy sao?! Anh bị điên à?”Tống Hạo Hiên vẫn muốn bước tới, nhưng Vân Giai Kỳ lo lắng tình hình sẽ trở nên mất kiểm soát, vội vàng nói: “Tống Hạo Hiên, đừng qua đây!”“Em còn dám gọi tên anh ta!?” Giọng nói lạnh lùng của Bạc Tuấn Phong vang lên trên đỉnh đầu cô: “Nếu em còn dám gọi tên anh ta thêm một lần nữa, anh sẽ biến anh ta thành đồ tàn phế cho em xem!”Vân Giai Kỳ hét lên: “Tôi sẽ không gọi nữa!”Khi cô quay đầu lại nhìn Bạc Tuấn Phong, nước mắt bỗng nhiên rơi xuống: “Bạc Tuấn Phong, thôi đủ rồi! Anh nhất định muốn tôi hận anh như vậy sao?”Doãn Lâm liền đáp: “Cô Vân Giai Kỳ…”Khi anh ta vừa tới gần Bạc Tuấn Phong, Bạc Tuấn Phong liền ngẩng đầu lên nhìn chằm chảm anh ta, ôm Vân Giai Kỳ vào lòng, nắm lấy cổ áo của Doãn Lâm đẩy ra: “Cút!”Doãn Lâm mất cảnh giác loạng choạng ngã xuống đất.Vân Giai Kỳ cảm thấy bầu trời trước mắt đang quay cuồng, toàn thân bị Bạc Tuấn Phong ôm chặt lấy, cô chỉ nghe thấy tiếng bước chân của Tống Hạo Hiên và Doãn Lâm vọng đến.Cùng lúc đó, Tân Khải Trạch đã phái thêm người tới, ngay lập tức đám người đó đã vây quanh Doãn Lâm và Tống Hạo Hiên.Bạc Tuấn Phong ôm cô lên xe.Vừa lên xe, Bạc Tuấn Phong nói với tài xế: “Lái xe đi!”Toàn thân tài xế toát mồ hôi lạnh.Anh ta không dám liếc mắt nhìn, nhanh chóng tuân theo mệnh lệnh.Trong xe hơi.Bạc Tuấn Phong ôm chặt Vân Giai Kỳ vào lòng, cô vùng vãy mấy lần nhưng cũng không thể cử động được.“Buông tôi ral”“Bạc Tuấn Phong!”“Không phải anh sắp đính hôn với Vân Ngọc Hân sao?! Anh còn quan tâm đến tôi làm gì!?”“Tống Hạo Hiên và tôi cũng sắp đính hôn! Anh kết hôn với người phụ nữ của anh và tôi gả cho người đàn ông của tôi, anh quan tâm tôi làm gì!”Câu nói của cô cuối cùng khiến anh trở nên tức giận hơn.Bạc Tuấn Phong ép cô xuống trên chiếc ghế da.Anh đè lên người cô, một tay cầm lấy căm của cô, cúi đầu, cắn chặt môi cô.“Aa…”Vân Giai Kỳ kêu lên và cố gắng vùng vẫy, nhưng tất nhiên cô không phải đối thủ của anh..