Tác giả:

“Vân Giai Kỳ, cô biết không? Thật ra cục cưng trong bụng cô, là con của tôi và anh Tuấn Phong đấy” Lời nói ngây thơ và tàn nhẫn của người phụ nữ giống như sấm sét giữa trời quang, nổ vang bên tai Vân Giai Kỳ. “Cô nói cái gì?” Trong bụng cuộn trào đau đớn, Vân Giai Kỳ bất lực cuộn người lại, mờ mịt nhìn về phía Vân Ngọc Hân đứng bên cạnh giường, toàn thân phát run. Vân Ngọc Hân nhìn Vân Giai Kỳ ở trên giường, mỉm cười. “Anh Tuấn Phong nói tôi có bệnh tim, anh ấy không nỡ để tôi mạo hiểm mang thai, cho nên cấy phôi thai của chúng tôi vào trong cơ thể cô” Vân Giai Kỳ mờ mịt mở to hai mắt, trong đôi mắt là một vùng tuyệt vọng và hoang mang: “Không! Không có khả năng… Rõ ràng là cục cưng của tôi và anh Tuấn Phong, sao có thể là của cô? Tôi không tin. “Không tin thì tự cô đến hỏi anh Tuấn Phong đi, anh ấy gạt cô chỉ vì sợ cô đau lòng ảnh hưởng tới cục cưng. Ở trong mắt anh ấy, cô chỉ là công cụ mà thôi!” Sau khi Vân Ngọc. Hân nói xong thì nở nụ cười khanh khách. Không, không có khả năng!…

Chương 835: 835: Chương 831

Hai Thai Năm Bảo Tổng Tài Bẫy Được Vợ NgoanTác giả: Di BaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh“Vân Giai Kỳ, cô biết không? Thật ra cục cưng trong bụng cô, là con của tôi và anh Tuấn Phong đấy” Lời nói ngây thơ và tàn nhẫn của người phụ nữ giống như sấm sét giữa trời quang, nổ vang bên tai Vân Giai Kỳ. “Cô nói cái gì?” Trong bụng cuộn trào đau đớn, Vân Giai Kỳ bất lực cuộn người lại, mờ mịt nhìn về phía Vân Ngọc Hân đứng bên cạnh giường, toàn thân phát run. Vân Ngọc Hân nhìn Vân Giai Kỳ ở trên giường, mỉm cười. “Anh Tuấn Phong nói tôi có bệnh tim, anh ấy không nỡ để tôi mạo hiểm mang thai, cho nên cấy phôi thai của chúng tôi vào trong cơ thể cô” Vân Giai Kỳ mờ mịt mở to hai mắt, trong đôi mắt là một vùng tuyệt vọng và hoang mang: “Không! Không có khả năng… Rõ ràng là cục cưng của tôi và anh Tuấn Phong, sao có thể là của cô? Tôi không tin. “Không tin thì tự cô đến hỏi anh Tuấn Phong đi, anh ấy gạt cô chỉ vì sợ cô đau lòng ảnh hưởng tới cục cưng. Ở trong mắt anh ấy, cô chỉ là công cụ mà thôi!” Sau khi Vân Ngọc. Hân nói xong thì nở nụ cười khanh khách. Không, không có khả năng!… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Vân Giai Kỳ cười chế nhạo một tiếng: “Cô cho rằng, tôi sẽ tin tưởng lòng tốt của cô như vậy sao?”“Đây không phải làm vì cô, mà là làm vì tôi, đợi đến khi cô rời đi, tôi và anh Tuấn Phong sẽ có cơ hội đến với nhau, phải không?” Vân Ngọc Hân coi đó là chuyện đương nhiên vậy.Vân Giai Kỳ nói: “Cô cho rằng, khi tôi rời xa anh ấy, cô sẽ có cơ hội sao? Vân Ngọc Hân, cô vẫn quá là ngây thơ rồi!”“Cho dù cả đời này anh Tuấn Phong đều không thích tôi, nhưng cũng không quan trọng! Tôi biết anh ấy, một khi thích một người, cho dù người đó sống hay chết, trong lòng anh ấy cũng không thể chấp nhận được thêm người thứ hai! Nhưng tôi không quan tâm, tôi không cần anh ấy thích tôi.Tôi chỉ cần danh phận “bà Bạc”! Dù sao, không có cô, những người phụ nữ khác cũng không thể có được anh ấy, nhưng “bà Bạc”, chỉ có thể là tôi, như vậy chưa đủ sao?”Vân Giai Kỳ cầm điện thoại lên và nhìn vào bàn phím quay số, sau một chút do dự, cô lập tức bấm số.Cuộc gọi nhanh chóng được kết nối, giọng nói lạnh lùng và cảnh giác của Doãn Lâm từ đầu dây bên kia truyền đến.“Ai?”“Doãn Lâm, là tôi”Khi nhận ra giọng nói của cô, Doãn Lâm lập tức trở nên căng thẳng.“Vân Giai Kỳ, cô đang ở đâu?”Mấy ngày nay, Doãn Lâm vẫn luôn đi tìm tung tích của cô, gần như tìm đến phát điên.Vân Giai Kỳ nói: “Hiện tại tôi đang bị nhốt trong bệnh viện, ngày mai sẽ phải làm phẫu thuật.Doãn Lâm đưa tôi ra khỏi đây: Doãn Lâm nói: “Cô đang ở đâu? Tôi sẽ lập tức thu xếp!”Vân Giai Kỳ nói cho anh ta biết vị trí.Doãn Lâm suy nghĩ hồi lâu rồi nói: “Tôi lập tức cho người sắp xếp chuyến bay thưa cô Vân Giai Kỳ, trước ngày mai tôi sẽ đuổi kịp đưa cô rời khỏi nước Quốc Hoa” Vân Giai kỳ gật đầu: “Ừ, tôi sẽ đợi cậu!” Cô nói xong liền cúp máy.Vân Ngọc Hân ói với cô: “Cô không cần trả điện thoại cho tôi cứ giữ lấy đi liên lạc với vệ sĩ của cô.Tôi hi vọng ngày mai cô đã rời khỏi đây cao chạy xa bay và đừng bao giờ quay trở lại nữa!”Vân Giai Kỳ cuối đầu không nói gì.Tình cảm mà cô dành cho Bạc Tuấn Phong sớm đã nguội lạnh rồi.Cô cũng đã ra lệnh cho Doãn Lâm sắp xếp chuyến bay, chỉ cần đợi cậu ta đến đón cô liền bay về Las Vegas tự mình nuôi con.Chờ khi cô đặt chân đến Las Vegas cho dù Bạc Tuấn Phong có đuổi đến cô cũng không sợ gì nữa.Las Vegas ở đó có thế lực của cô dù cho Bạc Tuấn Phong có địa vị cao ở nước Quốc Hoa nhưng đến Las Vegas cũng chưa chắc!Vân Ngọc Hân rất nhanh liền rời khỏi.Vân Giai Kỳ nằm lên giường nhưng vì lo lắng nên cô ngủ không nổi.Vốn dĩ cô đã tuyệt vọng rồi nhưng giờ đây Doãn Lâm chính là niềm hy vọng duy nhất của cô.Bây giờ cô chỉ muốn rời khỏi nước Quốc Hoa, rời khỏi nơi khiến cô mệt mỏi này..

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Vân Giai Kỳ cười chế nhạo một tiếng: “Cô cho rằng, tôi sẽ tin tưởng lòng tốt của cô như vậy sao?”

“Đây không phải làm vì cô, mà là làm vì tôi, đợi đến khi cô rời đi, tôi và anh Tuấn Phong sẽ có cơ hội đến với nhau, phải không?” Vân Ngọc Hân coi đó là chuyện đương nhiên vậy.

Vân Giai Kỳ nói: “Cô cho rằng, khi tôi rời xa anh ấy, cô sẽ có cơ hội sao? Vân Ngọc Hân, cô vẫn quá là ngây thơ rồi!”

“Cho dù cả đời này anh Tuấn Phong đều không thích tôi, nhưng cũng không quan trọng! Tôi biết anh ấy, một khi thích một người, cho dù người đó sống hay chết, trong lòng anh ấy cũng không thể chấp nhận được thêm người thứ hai! Nhưng tôi không quan tâm, tôi không cần anh ấy thích tôi.

Tôi chỉ cần danh phận “bà Bạc”! Dù sao, không có cô, những người phụ nữ khác cũng không thể có được anh ấy, nhưng “bà Bạc”, chỉ có thể là tôi, như vậy chưa đủ sao?”

Image removed.

Vân Giai Kỳ cầm điện thoại lên và nhìn vào bàn phím quay số, sau một chút do dự, cô lập tức bấm số.

Cuộc gọi nhanh chóng được kết nối, giọng nói lạnh lùng và cảnh giác của Doãn Lâm từ đầu dây bên kia truyền đến.

“Ai?”

“Doãn Lâm, là tôi”

Khi nhận ra giọng nói của cô, Doãn Lâm lập tức trở nên căng thẳng.

“Vân Giai Kỳ, cô đang ở đâu?”

Mấy ngày nay, Doãn Lâm vẫn luôn đi tìm tung tích của cô, gần như tìm đến phát điên.

Vân Giai Kỳ nói: “Hiện tại tôi đang bị nhốt trong bệnh viện, ngày mai sẽ phải làm phẫu thuật.

Doãn Lâm đưa tôi ra khỏi đây: Doãn Lâm nói: “Cô đang ở đâu? Tôi sẽ lập tức thu xếp!”

Vân Giai Kỳ nói cho anh ta biết vị trí.

Doãn Lâm suy nghĩ hồi lâu rồi nói: “Tôi lập tức cho người sắp xếp chuyến bay thưa cô Vân Giai Kỳ, trước ngày mai tôi sẽ đuổi kịp đưa cô rời khỏi nước Quốc Hoa” Vân Giai kỳ gật đầu: “Ừ, tôi sẽ đợi cậu!” Cô nói xong liền cúp máy.

Vân Ngọc Hân ói với cô: “Cô không cần trả điện thoại cho tôi cứ giữ lấy đi liên lạc với vệ sĩ của cô.

Tôi hi vọng ngày mai cô đã rời khỏi đây cao chạy xa bay và đừng bao giờ quay trở lại nữa!”

Vân Giai Kỳ cuối đầu không nói gì.

Tình cảm mà cô dành cho Bạc Tuấn Phong sớm đã nguội lạnh rồi.

Cô cũng đã ra lệnh cho Doãn Lâm sắp xếp chuyến bay, chỉ cần đợi cậu ta đến đón cô liền bay về Las Vegas tự mình nuôi con.

Chờ khi cô đặt chân đến Las Vegas cho dù Bạc Tuấn Phong có đuổi đến cô cũng không sợ gì nữa.

Las Vegas ở đó có thế lực của cô dù cho Bạc Tuấn Phong có địa vị cao ở nước Quốc Hoa nhưng đến Las Vegas cũng chưa chắc!

Vân Ngọc Hân rất nhanh liền rời khỏi.

Vân Giai Kỳ nằm lên giường nhưng vì lo lắng nên cô ngủ không nổi.

Vốn dĩ cô đã tuyệt vọng rồi nhưng giờ đây Doãn Lâm chính là niềm hy vọng duy nhất của cô.

Bây giờ cô chỉ muốn rời khỏi nước Quốc Hoa, rời khỏi nơi khiến cô mệt mỏi này..

Hai Thai Năm Bảo Tổng Tài Bẫy Được Vợ NgoanTác giả: Di BaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh“Vân Giai Kỳ, cô biết không? Thật ra cục cưng trong bụng cô, là con của tôi và anh Tuấn Phong đấy” Lời nói ngây thơ và tàn nhẫn của người phụ nữ giống như sấm sét giữa trời quang, nổ vang bên tai Vân Giai Kỳ. “Cô nói cái gì?” Trong bụng cuộn trào đau đớn, Vân Giai Kỳ bất lực cuộn người lại, mờ mịt nhìn về phía Vân Ngọc Hân đứng bên cạnh giường, toàn thân phát run. Vân Ngọc Hân nhìn Vân Giai Kỳ ở trên giường, mỉm cười. “Anh Tuấn Phong nói tôi có bệnh tim, anh ấy không nỡ để tôi mạo hiểm mang thai, cho nên cấy phôi thai của chúng tôi vào trong cơ thể cô” Vân Giai Kỳ mờ mịt mở to hai mắt, trong đôi mắt là một vùng tuyệt vọng và hoang mang: “Không! Không có khả năng… Rõ ràng là cục cưng của tôi và anh Tuấn Phong, sao có thể là của cô? Tôi không tin. “Không tin thì tự cô đến hỏi anh Tuấn Phong đi, anh ấy gạt cô chỉ vì sợ cô đau lòng ảnh hưởng tới cục cưng. Ở trong mắt anh ấy, cô chỉ là công cụ mà thôi!” Sau khi Vân Ngọc. Hân nói xong thì nở nụ cười khanh khách. Không, không có khả năng!… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Vân Giai Kỳ cười chế nhạo một tiếng: “Cô cho rằng, tôi sẽ tin tưởng lòng tốt của cô như vậy sao?”“Đây không phải làm vì cô, mà là làm vì tôi, đợi đến khi cô rời đi, tôi và anh Tuấn Phong sẽ có cơ hội đến với nhau, phải không?” Vân Ngọc Hân coi đó là chuyện đương nhiên vậy.Vân Giai Kỳ nói: “Cô cho rằng, khi tôi rời xa anh ấy, cô sẽ có cơ hội sao? Vân Ngọc Hân, cô vẫn quá là ngây thơ rồi!”“Cho dù cả đời này anh Tuấn Phong đều không thích tôi, nhưng cũng không quan trọng! Tôi biết anh ấy, một khi thích một người, cho dù người đó sống hay chết, trong lòng anh ấy cũng không thể chấp nhận được thêm người thứ hai! Nhưng tôi không quan tâm, tôi không cần anh ấy thích tôi.Tôi chỉ cần danh phận “bà Bạc”! Dù sao, không có cô, những người phụ nữ khác cũng không thể có được anh ấy, nhưng “bà Bạc”, chỉ có thể là tôi, như vậy chưa đủ sao?”Vân Giai Kỳ cầm điện thoại lên và nhìn vào bàn phím quay số, sau một chút do dự, cô lập tức bấm số.Cuộc gọi nhanh chóng được kết nối, giọng nói lạnh lùng và cảnh giác của Doãn Lâm từ đầu dây bên kia truyền đến.“Ai?”“Doãn Lâm, là tôi”Khi nhận ra giọng nói của cô, Doãn Lâm lập tức trở nên căng thẳng.“Vân Giai Kỳ, cô đang ở đâu?”Mấy ngày nay, Doãn Lâm vẫn luôn đi tìm tung tích của cô, gần như tìm đến phát điên.Vân Giai Kỳ nói: “Hiện tại tôi đang bị nhốt trong bệnh viện, ngày mai sẽ phải làm phẫu thuật.Doãn Lâm đưa tôi ra khỏi đây: Doãn Lâm nói: “Cô đang ở đâu? Tôi sẽ lập tức thu xếp!”Vân Giai Kỳ nói cho anh ta biết vị trí.Doãn Lâm suy nghĩ hồi lâu rồi nói: “Tôi lập tức cho người sắp xếp chuyến bay thưa cô Vân Giai Kỳ, trước ngày mai tôi sẽ đuổi kịp đưa cô rời khỏi nước Quốc Hoa” Vân Giai kỳ gật đầu: “Ừ, tôi sẽ đợi cậu!” Cô nói xong liền cúp máy.Vân Ngọc Hân ói với cô: “Cô không cần trả điện thoại cho tôi cứ giữ lấy đi liên lạc với vệ sĩ của cô.Tôi hi vọng ngày mai cô đã rời khỏi đây cao chạy xa bay và đừng bao giờ quay trở lại nữa!”Vân Giai Kỳ cuối đầu không nói gì.Tình cảm mà cô dành cho Bạc Tuấn Phong sớm đã nguội lạnh rồi.Cô cũng đã ra lệnh cho Doãn Lâm sắp xếp chuyến bay, chỉ cần đợi cậu ta đến đón cô liền bay về Las Vegas tự mình nuôi con.Chờ khi cô đặt chân đến Las Vegas cho dù Bạc Tuấn Phong có đuổi đến cô cũng không sợ gì nữa.Las Vegas ở đó có thế lực của cô dù cho Bạc Tuấn Phong có địa vị cao ở nước Quốc Hoa nhưng đến Las Vegas cũng chưa chắc!Vân Ngọc Hân rất nhanh liền rời khỏi.Vân Giai Kỳ nằm lên giường nhưng vì lo lắng nên cô ngủ không nổi.Vốn dĩ cô đã tuyệt vọng rồi nhưng giờ đây Doãn Lâm chính là niềm hy vọng duy nhất của cô.Bây giờ cô chỉ muốn rời khỏi nước Quốc Hoa, rời khỏi nơi khiến cô mệt mỏi này..

Chương 835: 835: Chương 831