Tác giả:

Tô Hạ Y bị còng tay ở nơi này để nhận hình phạt lăng trì, đến hôm nay đã là một trăm bảy mươi chín ngày rồi. Ngày ngày nàng bị cắt chín mươi chín nhát dao, sau đó bọn chúng sẽ cầm máu, bôi thuốc cho nàng! Người đó nói muốn để nàng nhìn hắn quân lâm thiên hạ, nhìn thấy cảnh bốn biển thái bình! Đám thái giám hành hình không dám để nàng chết, cho nàng được ăn ngon uống sướng, nhân sâm tổ yến cóc tuyết cứ cần là có! Vì đứa con trong bụng nên nàng ăn tất cả! Nàng cúi đầu xuống, nhìn phần bụng tròn vo, lồi ra của mình, khóe môi hiện nên một nụ cười từ ái. Chín tháng rồi, nàng sắp lâm bồn rồi! Đứa con trong bụng nàng lật người, cái chân nhỏ nhắn đạp lên bụng nàng. Tô Hạ Y cố gắng duỗi cánh tay đầy vết thương của mình ra, nhưng cuối cùng cũng không thể vượt qua xiềng xích, chạm lên bụng mình. Mặt trời chói chang dần lặn về phía tây, những tia nắng cuối cùng chiếu qua góc cửa sổ soi rọi cả căn phòng, chỉ có góc vắng chỗ nàng là không được để ý đến. Ánh chiều tà le lói dần dần tan biến, không…

Chương 29: Điêu Nô

Nữ Tử Tranh HùngTác giả: Nghi AnTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhTô Hạ Y bị còng tay ở nơi này để nhận hình phạt lăng trì, đến hôm nay đã là một trăm bảy mươi chín ngày rồi. Ngày ngày nàng bị cắt chín mươi chín nhát dao, sau đó bọn chúng sẽ cầm máu, bôi thuốc cho nàng! Người đó nói muốn để nàng nhìn hắn quân lâm thiên hạ, nhìn thấy cảnh bốn biển thái bình! Đám thái giám hành hình không dám để nàng chết, cho nàng được ăn ngon uống sướng, nhân sâm tổ yến cóc tuyết cứ cần là có! Vì đứa con trong bụng nên nàng ăn tất cả! Nàng cúi đầu xuống, nhìn phần bụng tròn vo, lồi ra của mình, khóe môi hiện nên một nụ cười từ ái. Chín tháng rồi, nàng sắp lâm bồn rồi! Đứa con trong bụng nàng lật người, cái chân nhỏ nhắn đạp lên bụng nàng. Tô Hạ Y cố gắng duỗi cánh tay đầy vết thương của mình ra, nhưng cuối cùng cũng không thể vượt qua xiềng xích, chạm lên bụng mình. Mặt trời chói chang dần lặn về phía tây, những tia nắng cuối cùng chiếu qua góc cửa sổ soi rọi cả căn phòng, chỉ có góc vắng chỗ nàng là không được để ý đến. Ánh chiều tà le lói dần dần tan biến, không… “Vương gia quá khen rồi,Hạ Y không dám nhận”Sắc mặt của Tô Hạ Y bình tĩnh nắm chắc cái khăn ở trong lòng bàn tay: “Cái khăn này vốn dĩ là điện hạ nhặt được, vậy cũng trách không được ta cầm về” |Mạc Hình Nhiên bị Tô Hạ Y làm như thế này, tức giận thấp giọng nói: “Tô Thị Hạ Y, ngươi quả thật có bản lĩnh, cũng dám giở trò gian dưới mí mắt của bổn vương”Tô Hạ Y cụp mắt xuống, nhỏ giọng nói: “Hạ Y không dám, Hạ Y đã đồng ý thêu một cái khăn uyên ương nghịch nước cho điện hạ rồi, Hạ Y sẽ làm được, xin điện hạ bớt giận” Đọc tiếp tại web truyện T am l inh!Mạc Hình Nhiên hít thở sâu hai lần mới không thể tưởng tượng nổi mà nhìn Tô Hạ Y: “Chuyện này là thật?”.||||| Truyện đề cử: Thiếu Tướng, Vợ Ngài Nổi Giận Rồi |||||“Đương nhiên là thật rồi, bây giờ điện hạ vẫn còn chưa có thê thiếp, một ngày nào đó hoàng thượng tứ hôn, ta là thái tử phi tương lai đương nhiên ta phải hạ lễ với người, ta sẽ tặng thêm khăn tay uyên ương do Hạ Y tự thêu trong lễ vật tặng cho Đoàn Vương phi tương lai, tô điểm thêm cho nàng ấy.”“Tô Hạ Y!" Mạc Hình Nhiên gằn từng chữ đọc các tên của nàng ra khỏi kẽ răng, trong ánh mắt nhìn về phía Tô Hạ Y gần như là phát ra ánh lửa.Đọc tiếp tại web truyện T am l inh!Vốn dĩ là muốn trêu chọc người khác, không ngờ đến lại bị người khác trêu chọc.Mạc Hình Nhiên quả thật không có cách nào chịu đựng được chuyện này.| Chỉ cảm thấy tôn nghiêm nam nhân trên người mình vào thời khắc này đã biến mất không còn gì nữa.Còn Tô Hạ Y thì lại giống như là người không có việc gì: “Thính lực của ta rất tốt, điện hạ không cần phải lớn tiếng như vậy đâu, ta có thể nghe được.”Tô Hạ Y đẩy cửa sổ ra nhìn thoáng qua, sau đó nghiêm túc nói với Mạc Hình Nhiên: “Điện hạ có việc gì thì mời dặn dò, lập tức đến cửa phủ rồi.”Mạc Hình Nhiên có một loại cảm giác đánh lên trên bông gòn.Tô Hạ Y này gần như đã nắm điểm mù trong tính cách của mình rất rõ ràng.Nhưng mà hắn ta xác định năm đó lúc nàng vẫn còn là một đứa trẻ số lần gặp mặt với nàng có thể đếm được trên đầu ngón tay.Bản lĩnh đến từ đâu mà nàng lại có thể ăn mình gắt gao.Nghĩ đến lúc hai người mới gặp nhau, trong ánh mắt của nàng không che giấu được hận ý, không khỏi thốt ra: Đọc tiếp tại web truyện T am l inh!“Trước kia chúng ta đã gặp nhau à?”“Hạ Y khi còn bé đã nhận được ân điểm của thái hậu, cũng thường xuyên tiến cung, cũng đã từng có vài lần duyên phận được gặp điện hạ, nếu như đó cũng coi như gặp mặt thì đã từng gặp rồi”Tô Hạ Y nói xong, xe vững vàng dừng ở cổng phủ đại tướng quân.Đậu Đỏ không dám tùy tiện đi lên làm phiền Tô Hạ Y và Mạc Hình Nhiên, tự mình bước lên kêu cửa.Còn không đợi Đậu Đỏ đến gần cửa chỉ nghe thấy thủ vệ lớn tiếng nói: “Cái tên ăn mày lôi thôi này, tới từ đâu vậy, cút nhanh đi, phủ | tướng quân bọn ta không có cơm thừa cho nàng ăn đâu?Sau đó chính là giọng nói có lực của Đậu Đỏ: “Điêu nô lớn mật, ngươi có biết ta là ai không.”“Ta quan tâm ngươi là ai làm gì chứ, xa ra một chút đi, ngươi còn tới gần nữa thì sẽ bị đánh một trận, nhóm huynh đệ của bọn ta cũng sẽ không thương hương tiếc ngọc đâu.”Đó là tiếng cười mỉa mai.Sắc mặt của Tô Hạ Y thay đổi, cũng không thèm quan tâm Mạc Hình Nhiên mà trực tiếp đẩy cửa xe ra bước xuống.Trong khoảnh khắc nàng bước ra ngoài, sắc mặt của đám thủ vệ ở cửa cũng thay đổi.Trong một cái chớp mắt nàng bước ra, thiên địa vì đó mà biến sắc nàng chính là nguồn sáng duy nhất trong thiên hạ này.Một nữ tử rực rỡ chói mắt sáng lạn như sao trời.Loại hoảng hốt và chỉ kéo dài trong chớp mắt liền bị y phục mặc ở trên người của Tô Hạ Y đánh tan.Đậu Đỏ nhìn thấy Tô Hạ Y ra rồi nhanh chóng bước tới đỡ nàng: “Tiểu thư" |Tô Hạ Y bước chân đi về phía cổng chính, còn chưa đi đến gần cổng chính thì mấy thủ vệ đó đã thèm nhỏ dãi cười nói:“Tiểu nương tử từ đầu đến đây, bộ dáng này rất hợp mắt đấy chứ, về nhà với ca ca, đảm bảo sẽ cho người ăn no uống say”- ---------------------------

“Vương gia quá khen rồi,Hạ Y không dám nhận”

Sắc mặt của Tô Hạ Y bình tĩnh nắm chắc cái khăn ở trong lòng bàn tay: “Cái khăn này vốn dĩ là điện hạ nhặt được, vậy cũng trách không được ta cầm về” |

Mạc Hình Nhiên bị Tô Hạ Y làm như thế này, tức giận thấp giọng nói: “Tô Thị Hạ Y, ngươi quả thật có bản lĩnh, cũng dám giở trò gian dưới mí mắt của bổn vương”

Tô Hạ Y cụp mắt xuống, nhỏ giọng nói: “Hạ Y không dám, Hạ Y đã đồng ý thêu một cái khăn uyên ương nghịch nước cho điện hạ rồi, Hạ Y sẽ làm được, xin điện hạ bớt giận” Đọc tiếp tại web truyện T am l inh!

Mạc Hình Nhiên hít thở sâu hai lần mới không thể tưởng tượng nổi mà nhìn Tô Hạ Y: “Chuyện này là thật?”.

||||| Truyện đề cử: Thiếu Tướng, Vợ Ngài Nổi Giận Rồi |||||

“Đương nhiên là thật rồi, bây giờ điện hạ vẫn còn chưa có thê thiếp, một ngày nào đó hoàng thượng tứ hôn, ta là thái tử phi tương lai đương nhiên ta phải hạ lễ với người, ta sẽ tặng thêm khăn tay uyên ương do Hạ Y tự thêu trong lễ vật tặng cho Đoàn Vương phi tương lai, tô điểm thêm cho nàng ấy.”

“Tô Hạ Y!" Mạc Hình Nhiên gằn từng chữ đọc các tên của nàng ra khỏi kẽ răng, trong ánh mắt nhìn về phía Tô Hạ Y gần như là phát ra ánh lửa.

Đọc tiếp tại web truyện T am l inh!

Vốn dĩ là muốn trêu chọc người khác, không ngờ đến lại bị người khác trêu chọc.

Mạc Hình Nhiên quả thật không có cách nào chịu đựng được chuyện này.

| Chỉ cảm thấy tôn nghiêm nam nhân trên người mình vào thời khắc này đã biến mất không còn gì nữa.

Còn Tô Hạ Y thì lại giống như là người không có việc gì: “Thính lực của ta rất tốt, điện hạ không cần phải lớn tiếng như vậy đâu, ta có thể nghe được.”

Tô Hạ Y đẩy cửa sổ ra nhìn thoáng qua, sau đó nghiêm túc nói với Mạc Hình Nhiên: “Điện hạ có việc gì thì mời dặn dò, lập tức đến cửa phủ rồi.”

Mạc Hình Nhiên có một loại cảm giác đánh lên trên bông gòn.

Tô Hạ Y này gần như đã nắm điểm mù trong tính cách của mình rất rõ ràng.

Nhưng mà hắn ta xác định năm đó lúc nàng vẫn còn là một đứa trẻ số lần gặp mặt với nàng có thể đếm được trên đầu ngón tay.

Bản lĩnh đến từ đâu mà nàng lại có thể ăn mình gắt gao.

Nghĩ đến lúc hai người mới gặp nhau, trong ánh mắt của nàng không che giấu được hận ý, không khỏi thốt ra: Đọc tiếp tại web truyện T am l inh!

“Trước kia chúng ta đã gặp nhau à?”

“Hạ Y khi còn bé đã nhận được ân điểm của thái hậu, cũng thường xuyên tiến cung, cũng đã từng có vài lần duyên phận được gặp điện hạ, nếu như đó cũng coi như gặp mặt thì đã từng gặp rồi”

Tô Hạ Y nói xong, xe vững vàng dừng ở cổng phủ đại tướng quân.

Đậu Đỏ không dám tùy tiện đi lên làm phiền Tô Hạ Y và Mạc Hình Nhiên, tự mình bước lên kêu cửa.

Còn không đợi Đậu Đỏ đến gần cửa chỉ nghe thấy thủ vệ lớn tiếng nói: “Cái tên ăn mày lôi thôi này, tới từ đâu vậy, cút nhanh đi, phủ | tướng quân bọn ta không có cơm thừa cho nàng ăn đâu?

Sau đó chính là giọng nói có lực của Đậu Đỏ: “Điêu nô lớn mật, ngươi có biết ta là ai không.”

“Ta quan tâm ngươi là ai làm gì chứ, xa ra một chút đi, ngươi còn tới gần nữa thì sẽ bị đánh một trận, nhóm huynh đệ của bọn ta cũng sẽ không thương hương tiếc ngọc đâu.”

Đó là tiếng cười mỉa mai.

Sắc mặt của Tô Hạ Y thay đổi, cũng không thèm quan tâm Mạc Hình Nhiên mà trực tiếp đẩy cửa xe ra bước xuống.

Trong khoảnh khắc nàng bước ra ngoài, sắc mặt của đám thủ vệ ở cửa cũng thay đổi.

Trong một cái chớp mắt nàng bước ra, thiên địa vì đó mà biến sắc nàng chính là nguồn sáng duy nhất trong thiên hạ này.

Một nữ tử rực rỡ chói mắt sáng lạn như sao trời.

Loại hoảng hốt và chỉ kéo dài trong chớp mắt liền bị y phục mặc ở trên người của Tô Hạ Y đánh tan.

Đậu Đỏ nhìn thấy Tô Hạ Y ra rồi nhanh chóng bước tới đỡ nàng: “Tiểu thư" |

Tô Hạ Y bước chân đi về phía cổng chính, còn chưa đi đến gần cổng chính thì mấy thủ vệ đó đã thèm nhỏ dãi cười nói:

“Tiểu nương tử từ đầu đến đây, bộ dáng này rất hợp mắt đấy chứ, về nhà với ca ca, đảm bảo sẽ cho người ăn no uống say”

- ---------------------------

Nữ Tử Tranh HùngTác giả: Nghi AnTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhTô Hạ Y bị còng tay ở nơi này để nhận hình phạt lăng trì, đến hôm nay đã là một trăm bảy mươi chín ngày rồi. Ngày ngày nàng bị cắt chín mươi chín nhát dao, sau đó bọn chúng sẽ cầm máu, bôi thuốc cho nàng! Người đó nói muốn để nàng nhìn hắn quân lâm thiên hạ, nhìn thấy cảnh bốn biển thái bình! Đám thái giám hành hình không dám để nàng chết, cho nàng được ăn ngon uống sướng, nhân sâm tổ yến cóc tuyết cứ cần là có! Vì đứa con trong bụng nên nàng ăn tất cả! Nàng cúi đầu xuống, nhìn phần bụng tròn vo, lồi ra của mình, khóe môi hiện nên một nụ cười từ ái. Chín tháng rồi, nàng sắp lâm bồn rồi! Đứa con trong bụng nàng lật người, cái chân nhỏ nhắn đạp lên bụng nàng. Tô Hạ Y cố gắng duỗi cánh tay đầy vết thương của mình ra, nhưng cuối cùng cũng không thể vượt qua xiềng xích, chạm lên bụng mình. Mặt trời chói chang dần lặn về phía tây, những tia nắng cuối cùng chiếu qua góc cửa sổ soi rọi cả căn phòng, chỉ có góc vắng chỗ nàng là không được để ý đến. Ánh chiều tà le lói dần dần tan biến, không… “Vương gia quá khen rồi,Hạ Y không dám nhận”Sắc mặt của Tô Hạ Y bình tĩnh nắm chắc cái khăn ở trong lòng bàn tay: “Cái khăn này vốn dĩ là điện hạ nhặt được, vậy cũng trách không được ta cầm về” |Mạc Hình Nhiên bị Tô Hạ Y làm như thế này, tức giận thấp giọng nói: “Tô Thị Hạ Y, ngươi quả thật có bản lĩnh, cũng dám giở trò gian dưới mí mắt của bổn vương”Tô Hạ Y cụp mắt xuống, nhỏ giọng nói: “Hạ Y không dám, Hạ Y đã đồng ý thêu một cái khăn uyên ương nghịch nước cho điện hạ rồi, Hạ Y sẽ làm được, xin điện hạ bớt giận” Đọc tiếp tại web truyện T am l inh!Mạc Hình Nhiên hít thở sâu hai lần mới không thể tưởng tượng nổi mà nhìn Tô Hạ Y: “Chuyện này là thật?”.||||| Truyện đề cử: Thiếu Tướng, Vợ Ngài Nổi Giận Rồi |||||“Đương nhiên là thật rồi, bây giờ điện hạ vẫn còn chưa có thê thiếp, một ngày nào đó hoàng thượng tứ hôn, ta là thái tử phi tương lai đương nhiên ta phải hạ lễ với người, ta sẽ tặng thêm khăn tay uyên ương do Hạ Y tự thêu trong lễ vật tặng cho Đoàn Vương phi tương lai, tô điểm thêm cho nàng ấy.”“Tô Hạ Y!" Mạc Hình Nhiên gằn từng chữ đọc các tên của nàng ra khỏi kẽ răng, trong ánh mắt nhìn về phía Tô Hạ Y gần như là phát ra ánh lửa.Đọc tiếp tại web truyện T am l inh!Vốn dĩ là muốn trêu chọc người khác, không ngờ đến lại bị người khác trêu chọc.Mạc Hình Nhiên quả thật không có cách nào chịu đựng được chuyện này.| Chỉ cảm thấy tôn nghiêm nam nhân trên người mình vào thời khắc này đã biến mất không còn gì nữa.Còn Tô Hạ Y thì lại giống như là người không có việc gì: “Thính lực của ta rất tốt, điện hạ không cần phải lớn tiếng như vậy đâu, ta có thể nghe được.”Tô Hạ Y đẩy cửa sổ ra nhìn thoáng qua, sau đó nghiêm túc nói với Mạc Hình Nhiên: “Điện hạ có việc gì thì mời dặn dò, lập tức đến cửa phủ rồi.”Mạc Hình Nhiên có một loại cảm giác đánh lên trên bông gòn.Tô Hạ Y này gần như đã nắm điểm mù trong tính cách của mình rất rõ ràng.Nhưng mà hắn ta xác định năm đó lúc nàng vẫn còn là một đứa trẻ số lần gặp mặt với nàng có thể đếm được trên đầu ngón tay.Bản lĩnh đến từ đâu mà nàng lại có thể ăn mình gắt gao.Nghĩ đến lúc hai người mới gặp nhau, trong ánh mắt của nàng không che giấu được hận ý, không khỏi thốt ra: Đọc tiếp tại web truyện T am l inh!“Trước kia chúng ta đã gặp nhau à?”“Hạ Y khi còn bé đã nhận được ân điểm của thái hậu, cũng thường xuyên tiến cung, cũng đã từng có vài lần duyên phận được gặp điện hạ, nếu như đó cũng coi như gặp mặt thì đã từng gặp rồi”Tô Hạ Y nói xong, xe vững vàng dừng ở cổng phủ đại tướng quân.Đậu Đỏ không dám tùy tiện đi lên làm phiền Tô Hạ Y và Mạc Hình Nhiên, tự mình bước lên kêu cửa.Còn không đợi Đậu Đỏ đến gần cửa chỉ nghe thấy thủ vệ lớn tiếng nói: “Cái tên ăn mày lôi thôi này, tới từ đâu vậy, cút nhanh đi, phủ | tướng quân bọn ta không có cơm thừa cho nàng ăn đâu?Sau đó chính là giọng nói có lực của Đậu Đỏ: “Điêu nô lớn mật, ngươi có biết ta là ai không.”“Ta quan tâm ngươi là ai làm gì chứ, xa ra một chút đi, ngươi còn tới gần nữa thì sẽ bị đánh một trận, nhóm huynh đệ của bọn ta cũng sẽ không thương hương tiếc ngọc đâu.”Đó là tiếng cười mỉa mai.Sắc mặt của Tô Hạ Y thay đổi, cũng không thèm quan tâm Mạc Hình Nhiên mà trực tiếp đẩy cửa xe ra bước xuống.Trong khoảnh khắc nàng bước ra ngoài, sắc mặt của đám thủ vệ ở cửa cũng thay đổi.Trong một cái chớp mắt nàng bước ra, thiên địa vì đó mà biến sắc nàng chính là nguồn sáng duy nhất trong thiên hạ này.Một nữ tử rực rỡ chói mắt sáng lạn như sao trời.Loại hoảng hốt và chỉ kéo dài trong chớp mắt liền bị y phục mặc ở trên người của Tô Hạ Y đánh tan.Đậu Đỏ nhìn thấy Tô Hạ Y ra rồi nhanh chóng bước tới đỡ nàng: “Tiểu thư" |Tô Hạ Y bước chân đi về phía cổng chính, còn chưa đi đến gần cổng chính thì mấy thủ vệ đó đã thèm nhỏ dãi cười nói:“Tiểu nương tử từ đầu đến đây, bộ dáng này rất hợp mắt đấy chứ, về nhà với ca ca, đảm bảo sẽ cho người ăn no uống say”- ---------------------------

Chương 29: Điêu Nô