Tác giả:

"Bich!" "Bich!" "Bich!" Ở Tây Kỳ, gió lạnh thấu xương, từng hàng chiến sĩ mặc trang phục quân nhân bước đều bước. Bọn họ là những người bảo vệ biên giới Tây Kỳ của Nước Viễn, mỗi người bọn họ đều là một chiến binh từng trải qua rèn luyện đầy máu lửa, một đội quân hùng mạnh bất bại được tạo nên từ sắt và máu! Bon họ dùng chính máu, mồ hôi, thậm chí là cả tính mạng của mình để canh giữ biên giới Tây Kỳ, không cho bất cứ tên thủ lĩnh nào của quân địch tiến vào Nước Viễn dù chỉ là một bước Một chiếc xe jeep quân dụng châm chậm đi qua, tất cả binh sĩ dừng lại "Rầm" một tiếng, tay phải ngang lông mày, cúi chào, vẻ mặt vừa nghiêm túc vừa sùng bái, ngẩng đầu nhìn bóng dáng mạnh mẽ trước đội ngũ. Trong ánh mắt bọn họ đầy sự cuồng nhiệt, khao khát và cảm kϊƈɦ. Người thanh niên trẻ tuổi này, là niềm tin và hy vọng của bọn họ trêи chiến trường Tây Kỳ. Bởi vì người thanh niên này không chỉ có sức chiến đấu vô song, mà còn có y thuật thần thông Tất cả những quân sĩ còn sống sót ở Tây Kỳ, không ai…

Chương 559: Ly Hôn

Có Chồng Là Thần YTác giả: TaiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng"Bich!" "Bich!" "Bich!" Ở Tây Kỳ, gió lạnh thấu xương, từng hàng chiến sĩ mặc trang phục quân nhân bước đều bước. Bọn họ là những người bảo vệ biên giới Tây Kỳ của Nước Viễn, mỗi người bọn họ đều là một chiến binh từng trải qua rèn luyện đầy máu lửa, một đội quân hùng mạnh bất bại được tạo nên từ sắt và máu! Bon họ dùng chính máu, mồ hôi, thậm chí là cả tính mạng của mình để canh giữ biên giới Tây Kỳ, không cho bất cứ tên thủ lĩnh nào của quân địch tiến vào Nước Viễn dù chỉ là một bước Một chiếc xe jeep quân dụng châm chậm đi qua, tất cả binh sĩ dừng lại "Rầm" một tiếng, tay phải ngang lông mày, cúi chào, vẻ mặt vừa nghiêm túc vừa sùng bái, ngẩng đầu nhìn bóng dáng mạnh mẽ trước đội ngũ. Trong ánh mắt bọn họ đầy sự cuồng nhiệt, khao khát và cảm kϊƈɦ. Người thanh niên trẻ tuổi này, là niềm tin và hy vọng của bọn họ trêи chiến trường Tây Kỳ. Bởi vì người thanh niên này không chỉ có sức chiến đấu vô song, mà còn có y thuật thần thông Tất cả những quân sĩ còn sống sót ở Tây Kỳ, không ai… “Thật sao.” Lewis cười, trên mặt có chút hứng thú."Haha..."Ding dong!Thang máy đã đến tầng hầm một.Lâm Thanh Di kéo tay áo Sở Quốc Thiên, khuôn mặt thanh tú tràn đầy vẻ tức giận.Không có cuộc trò chuyện nào giữa hai người, và đi đến trước xe mà người thư ký đang lái.“Anh tự mình về trước đi, em còn có việc.” Lâm Thanh Di lạnh lùng nói."Xem ra em đã hạ quyết tâm phải đi rồi.” Sở Quốc Thiên nhàn nhạt nói.“Em chính là muốn ra sức cố gắng, muốn vì tương lai của chính mình, cố gắng giành lấy một lần, không được sao? Chẳng lẽ em làm như vậy là sai sao?”Âm Thanh Di nói, đôi mắt đỏ bừng.“Em không sai, nhưng em đã quên thân phận của em.Cho dù trước đó chúng ta không có tình cảm gì, nhưng cũng xin em vì anh mà cân nhắc được không?Sắc mặt Sở Quốc Thiên khó coi, giữa mày và mắt có chút lạnh lùng.“Anh ta nghĩ gì về em, không lẽ em không biết?”Lâm Thanh Di nghe xong, cô ngước mắt lên nhìn Sở Quốc Thiên.Sở Quốc Thiên trước mặt khiến cô cảm thấy xa lạ, cô chưa từng thấy anh như thế này.Có chút đáng sợ."Em...”"Lâm Thanh Di c*n m** d***: “Anh ta nghĩ gì, em đương nhiên biết, em đâu phải là không có mắt, nếu như anh lo lắng về điều này, anh không cần phải làm vậy,em sẽ biết chừng mực, vả lại em cũng đã bày tỏ ý kiến của mình, em bây giờ là vợ của anh, em có giới hạn của mình”Lâm Thanh Di vốn dĩ muốn cố gắng một lần, ý của đối phương, bất cứ ai cũng có thể nhận ra, nhưng dự án của Mộc Dưỡng, thực sự khiến người khác động tâm, nếu như có cơ hội, cô ấy và cả Y Dược Thanh Di sẽ có thể không cần phấn đấu trong mười hai mươi năm nữa!Sở Quốc Thiên hít sâu một hơi, vẻ lạnh lùng trên mặt tan đi một chút, anh ta nhìn vẻ mặt bối rối khó xử của Lâm Thanh Di, nhẹ giọng nói: “Thanh Di, chúng ta sẽ không nói về phần không quan trọng” “Những người khác cười nhạo anh, anh không quan tâm, chỉ chỉ trỏ trỏ anh cũng không quan tâm, bởi vì bọn họ, anh vốn dĩ không hề để tâm, hiểu lầm cũng mặc kệ, phỉ báng cũng mặc kệ, đều không phải là sự thật, nhưng hôm nay, nếu vợ của anh vì nhảy múa với người đàn ông khác mà bỏ rơi anh, thì anh không thể nào bỏ qua được nữa.“Nói nhiều như vậy, rốt cuộc anh muốn sao?” Lâm Thanh Di cau mày, có chút không hiểu ý của Sở Quốc Thiên.“Rất đơn giản, em có thể đi, nhưng nhất định phải sau khi ly hôn!” Sở Quốc Thiên trở lại bộ dạng bình thường, Sở Quốc Thiên trong một số việc, anh ấy có sự cố chấp của mình, vì vậy sẽ thể hiện sự hẹp hòi của mình.Nhớ đọc tr*uyện trên ТгцуeлАРР.cом để ủng hộ team nha!!!Nhưng đối với lần này, Mộ Phong Lâm đó ngay từ cái nhìn đầu tiên đã không tốt đẹp gì.Anh ta muốn chấn chỉnh Lâm Thanh Di thế nào, căn bản không phải là thứ được gọi là chừng mực và giới hạn của Lâm Thanh Di có thể chống lại được.Cho dù sớm muộn gì họ cũng sẽ ly hôn, nhưng chỉ cần trước mắt họ vẫn ở bên nhau, Sở Quốc Thiên không cách nào chấp nhận được!Dù là khi đã ly hôn, Lâm Thanh Di muốn làm gì, muốn chơi thế nào, anh đều không có quyền hỏi, cũng không có suy nghĩ gì.Nhưng hiện tại, điều đó là hoàn toàn không thể.img.

“Thật sao.” Lewis cười, trên mặt có chút hứng thú.

"Haha..."

Ding dong!

Thang máy đã đến tầng hầm một.

Lâm Thanh Di kéo tay áo Sở Quốc Thiên, khuôn mặt thanh tú tràn đầy vẻ tức giận.

Không có cuộc trò chuyện nào giữa hai người, và đi đến trước xe mà người thư ký đang lái.

“Anh tự mình về trước đi, em còn có việc.” Lâm Thanh Di lạnh lùng nói.

"Xem ra em đã hạ quyết tâm phải đi rồi.” Sở Quốc Thiên nhàn nhạt nói.

“Em chính là muốn ra sức cố gắng, muốn vì tương lai của chính mình, cố gắng giành lấy một lần, không được sao? Chẳng lẽ em làm như vậy là sai sao?”

Âm Thanh Di nói, đôi mắt đỏ bừng.

“Em không sai, nhưng em đã quên thân phận của em.

Cho dù trước đó chúng ta không có tình cảm gì, nhưng cũng xin em vì anh mà cân nhắc được không?

Sắc mặt Sở Quốc Thiên khó coi, giữa mày và mắt có chút lạnh lùng.

“Anh ta nghĩ gì về em, không lẽ em không biết?”

Lâm Thanh Di nghe xong, cô ngước mắt lên nhìn Sở Quốc Thiên.

Sở Quốc Thiên trước mặt khiến cô cảm thấy xa lạ, cô chưa từng thấy anh như thế này.

Có chút đáng sợ.

"Em...”"

Lâm Thanh Di c*n m** d***: “Anh ta nghĩ gì, em đương nhiên biết, em đâu phải là không có mắt, nếu như anh lo lắng về điều này, anh không cần phải làm vậy,em sẽ biết chừng mực, vả lại em cũng đã bày tỏ ý kiến của mình, em bây giờ là vợ của anh, em có giới hạn của mình”

Lâm Thanh Di vốn dĩ muốn cố gắng một lần, ý của đối phương, bất cứ ai cũng có thể nhận ra, nhưng dự án của Mộc Dưỡng, thực sự khiến người khác động tâm, nếu như có cơ hội, cô ấy và cả Y Dược Thanh Di sẽ có thể không cần phấn đấu trong mười hai mươi năm nữa!

Sở Quốc Thiên hít sâu một hơi, vẻ lạnh lùng trên mặt tan đi một chút, anh ta nhìn vẻ mặt bối rối khó xử của Lâm Thanh Di, nhẹ giọng nói: “Thanh Di, chúng ta sẽ không nói về phần không quan trọng” “Những người khác cười nhạo anh, anh không quan tâm, chỉ chỉ trỏ trỏ anh cũng không quan tâm, bởi vì bọn họ, anh vốn dĩ không hề để tâm, hiểu lầm cũng mặc kệ, phỉ báng cũng mặc kệ, đều không phải là sự thật, nhưng hôm nay, nếu vợ của anh vì nhảy múa với người đàn ông khác mà bỏ rơi anh, thì anh không thể nào bỏ qua được nữa.

“Nói nhiều như vậy, rốt cuộc anh muốn sao?” Lâm Thanh Di cau mày, có chút không hiểu ý của Sở Quốc Thiên.

“Rất đơn giản, em có thể đi, nhưng nhất định phải sau khi ly hôn!” Sở Quốc Thiên trở lại bộ dạng bình thường, Sở Quốc Thiên trong một số việc, anh ấy có sự cố chấp của mình, vì vậy sẽ thể hiện sự hẹp hòi của mình.

Nhớ đọc tr*uyện trên ТгцуeлАРР.cом để ủng hộ team nha!!!

Nhưng đối với lần này, Mộ Phong Lâm đó ngay từ cái nhìn đầu tiên đã không tốt đẹp gì.

Anh ta muốn chấn chỉnh Lâm Thanh Di thế nào, căn bản không phải là thứ được gọi là chừng mực và giới hạn của Lâm Thanh Di có thể chống lại được.

Cho dù sớm muộn gì họ cũng sẽ ly hôn, nhưng chỉ cần trước mắt họ vẫn ở bên nhau, Sở Quốc Thiên không cách nào chấp nhận được!

Dù là khi đã ly hôn, Lâm Thanh Di muốn làm gì, muốn chơi thế nào, anh đều không có quyền hỏi, cũng không có suy nghĩ gì.

Nhưng hiện tại, điều đó là hoàn toàn không thể.img.

Có Chồng Là Thần YTác giả: TaiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng"Bich!" "Bich!" "Bich!" Ở Tây Kỳ, gió lạnh thấu xương, từng hàng chiến sĩ mặc trang phục quân nhân bước đều bước. Bọn họ là những người bảo vệ biên giới Tây Kỳ của Nước Viễn, mỗi người bọn họ đều là một chiến binh từng trải qua rèn luyện đầy máu lửa, một đội quân hùng mạnh bất bại được tạo nên từ sắt và máu! Bon họ dùng chính máu, mồ hôi, thậm chí là cả tính mạng của mình để canh giữ biên giới Tây Kỳ, không cho bất cứ tên thủ lĩnh nào của quân địch tiến vào Nước Viễn dù chỉ là một bước Một chiếc xe jeep quân dụng châm chậm đi qua, tất cả binh sĩ dừng lại "Rầm" một tiếng, tay phải ngang lông mày, cúi chào, vẻ mặt vừa nghiêm túc vừa sùng bái, ngẩng đầu nhìn bóng dáng mạnh mẽ trước đội ngũ. Trong ánh mắt bọn họ đầy sự cuồng nhiệt, khao khát và cảm kϊƈɦ. Người thanh niên trẻ tuổi này, là niềm tin và hy vọng của bọn họ trêи chiến trường Tây Kỳ. Bởi vì người thanh niên này không chỉ có sức chiến đấu vô song, mà còn có y thuật thần thông Tất cả những quân sĩ còn sống sót ở Tây Kỳ, không ai… “Thật sao.” Lewis cười, trên mặt có chút hứng thú."Haha..."Ding dong!Thang máy đã đến tầng hầm một.Lâm Thanh Di kéo tay áo Sở Quốc Thiên, khuôn mặt thanh tú tràn đầy vẻ tức giận.Không có cuộc trò chuyện nào giữa hai người, và đi đến trước xe mà người thư ký đang lái.“Anh tự mình về trước đi, em còn có việc.” Lâm Thanh Di lạnh lùng nói."Xem ra em đã hạ quyết tâm phải đi rồi.” Sở Quốc Thiên nhàn nhạt nói.“Em chính là muốn ra sức cố gắng, muốn vì tương lai của chính mình, cố gắng giành lấy một lần, không được sao? Chẳng lẽ em làm như vậy là sai sao?”Âm Thanh Di nói, đôi mắt đỏ bừng.“Em không sai, nhưng em đã quên thân phận của em.Cho dù trước đó chúng ta không có tình cảm gì, nhưng cũng xin em vì anh mà cân nhắc được không?Sắc mặt Sở Quốc Thiên khó coi, giữa mày và mắt có chút lạnh lùng.“Anh ta nghĩ gì về em, không lẽ em không biết?”Lâm Thanh Di nghe xong, cô ngước mắt lên nhìn Sở Quốc Thiên.Sở Quốc Thiên trước mặt khiến cô cảm thấy xa lạ, cô chưa từng thấy anh như thế này.Có chút đáng sợ."Em...”"Lâm Thanh Di c*n m** d***: “Anh ta nghĩ gì, em đương nhiên biết, em đâu phải là không có mắt, nếu như anh lo lắng về điều này, anh không cần phải làm vậy,em sẽ biết chừng mực, vả lại em cũng đã bày tỏ ý kiến của mình, em bây giờ là vợ của anh, em có giới hạn của mình”Lâm Thanh Di vốn dĩ muốn cố gắng một lần, ý của đối phương, bất cứ ai cũng có thể nhận ra, nhưng dự án của Mộc Dưỡng, thực sự khiến người khác động tâm, nếu như có cơ hội, cô ấy và cả Y Dược Thanh Di sẽ có thể không cần phấn đấu trong mười hai mươi năm nữa!Sở Quốc Thiên hít sâu một hơi, vẻ lạnh lùng trên mặt tan đi một chút, anh ta nhìn vẻ mặt bối rối khó xử của Lâm Thanh Di, nhẹ giọng nói: “Thanh Di, chúng ta sẽ không nói về phần không quan trọng” “Những người khác cười nhạo anh, anh không quan tâm, chỉ chỉ trỏ trỏ anh cũng không quan tâm, bởi vì bọn họ, anh vốn dĩ không hề để tâm, hiểu lầm cũng mặc kệ, phỉ báng cũng mặc kệ, đều không phải là sự thật, nhưng hôm nay, nếu vợ của anh vì nhảy múa với người đàn ông khác mà bỏ rơi anh, thì anh không thể nào bỏ qua được nữa.“Nói nhiều như vậy, rốt cuộc anh muốn sao?” Lâm Thanh Di cau mày, có chút không hiểu ý của Sở Quốc Thiên.“Rất đơn giản, em có thể đi, nhưng nhất định phải sau khi ly hôn!” Sở Quốc Thiên trở lại bộ dạng bình thường, Sở Quốc Thiên trong một số việc, anh ấy có sự cố chấp của mình, vì vậy sẽ thể hiện sự hẹp hòi của mình.Nhớ đọc tr*uyện trên ТгцуeлАРР.cом để ủng hộ team nha!!!Nhưng đối với lần này, Mộ Phong Lâm đó ngay từ cái nhìn đầu tiên đã không tốt đẹp gì.Anh ta muốn chấn chỉnh Lâm Thanh Di thế nào, căn bản không phải là thứ được gọi là chừng mực và giới hạn của Lâm Thanh Di có thể chống lại được.Cho dù sớm muộn gì họ cũng sẽ ly hôn, nhưng chỉ cần trước mắt họ vẫn ở bên nhau, Sở Quốc Thiên không cách nào chấp nhận được!Dù là khi đã ly hôn, Lâm Thanh Di muốn làm gì, muốn chơi thế nào, anh đều không có quyền hỏi, cũng không có suy nghĩ gì.Nhưng hiện tại, điều đó là hoàn toàn không thể.img.

Chương 559: Ly Hôn