"Bich!" "Bich!" "Bich!" Ở Tây Kỳ, gió lạnh thấu xương, từng hàng chiến sĩ mặc trang phục quân nhân bước đều bước. Bọn họ là những người bảo vệ biên giới Tây Kỳ của Nước Viễn, mỗi người bọn họ đều là một chiến binh từng trải qua rèn luyện đầy máu lửa, một đội quân hùng mạnh bất bại được tạo nên từ sắt và máu! Bon họ dùng chính máu, mồ hôi, thậm chí là cả tính mạng của mình để canh giữ biên giới Tây Kỳ, không cho bất cứ tên thủ lĩnh nào của quân địch tiến vào Nước Viễn dù chỉ là một bước Một chiếc xe jeep quân dụng châm chậm đi qua, tất cả binh sĩ dừng lại "Rầm" một tiếng, tay phải ngang lông mày, cúi chào, vẻ mặt vừa nghiêm túc vừa sùng bái, ngẩng đầu nhìn bóng dáng mạnh mẽ trước đội ngũ. Trong ánh mắt bọn họ đầy sự cuồng nhiệt, khao khát và cảm kϊƈɦ. Người thanh niên trẻ tuổi này, là niềm tin và hy vọng của bọn họ trêи chiến trường Tây Kỳ. Bởi vì người thanh niên này không chỉ có sức chiến đấu vô song, mà còn có y thuật thần thông Tất cả những quân sĩ còn sống sót ở Tây Kỳ, không ai…
Chương 596: Thủ Đoạn Quỷ Quyệt
Có Chồng Là Thần YTác giả: TaiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng"Bich!" "Bich!" "Bich!" Ở Tây Kỳ, gió lạnh thấu xương, từng hàng chiến sĩ mặc trang phục quân nhân bước đều bước. Bọn họ là những người bảo vệ biên giới Tây Kỳ của Nước Viễn, mỗi người bọn họ đều là một chiến binh từng trải qua rèn luyện đầy máu lửa, một đội quân hùng mạnh bất bại được tạo nên từ sắt và máu! Bon họ dùng chính máu, mồ hôi, thậm chí là cả tính mạng của mình để canh giữ biên giới Tây Kỳ, không cho bất cứ tên thủ lĩnh nào của quân địch tiến vào Nước Viễn dù chỉ là một bước Một chiếc xe jeep quân dụng châm chậm đi qua, tất cả binh sĩ dừng lại "Rầm" một tiếng, tay phải ngang lông mày, cúi chào, vẻ mặt vừa nghiêm túc vừa sùng bái, ngẩng đầu nhìn bóng dáng mạnh mẽ trước đội ngũ. Trong ánh mắt bọn họ đầy sự cuồng nhiệt, khao khát và cảm kϊƈɦ. Người thanh niên trẻ tuổi này, là niềm tin và hy vọng của bọn họ trêи chiến trường Tây Kỳ. Bởi vì người thanh niên này không chỉ có sức chiến đấu vô song, mà còn có y thuật thần thông Tất cả những quân sĩ còn sống sót ở Tây Kỳ, không ai… “Quá tuyệt vời!” Mọi người tại Y Đạo Môn nhìn thấy điều này không khỏi vui mừng mà reo hò.Ngay cả những người bị thương đang nằm trên cáng cứu thương cũng không nhịn được mà hoan hô.Thần y Sở đã thắng, Y Đạo Môn của bọn họ thắng rồi! Thần y Sở họ chính là công thần của bọn họ! Mọi người đều đang rất vui mừng, nhưng vào lúc này...Đoàng...Thanh âm đột ngột khiến mọi người chấn động, quay đầu lại chỉ thấy thân hình Sở Quốc Thiên chấn động, trên vai xuất hiện một dấu vết bàn tay u ám.Chẳng mấy chốc, dấu vết bàn tay u ám ăn mòn quần áo Sở Quốc Thiên, trực tiếp ở trên da của anh.Thậm chí còn có dấu hiệu bào mòn da thâm nhập vào các cơ quan nội tạng.Mọi người nhìn thấy tai nạn này liền không khỏi kinh ngạc.Tất cả những điều này dĩ nhiên đều do ông chủ Dược Các làm nên.Ông ta giơ tay lên, trong lòng bàn tay là một viên thuốc đã biến thành bột.“Trời ơi!”Người của Y Đạo Môn nhìn tình cảnh trước mặt không thể tin được.Ngay cả những người ở Dược Các cũng có chút phản ứng không tới.Cho dù là Thượng Vân Minh, Trương Khải, BạchNguyễn Quốc...!cùng với một số thiên tài, tất cả đều kinh ngạc nhìn về phía bên này.Đánh lén, chiêu trò quỷ quyệt...!Ông chủ Dược Các đây là muốn mạng sống của thần y Sở rồi: "Hahahaha..” Ông chủ Dược Các đột nhiên điên cuồng cười: “Thần y Sở, cậu chẳng qua chỉ có thể thôi, hahaha...muốn Dược Các của tôi? Cậu nằm mơ giữa ban ngày đi!” “Ý của ông là gì?” Sở Quốc Thiên nhìn miệng vết thương đang dần dần trở nên dữ tợn trên vai, vẻ mặt bình tĩnh, tựa hồ như một chút cũng không quan tâm chút nào.“Tôi có ý gì? Haha, thần y Sở, cậu đã dùng thủ đoạn bất chính mà thắng tôi, vậy mà anh còn hỏi tôi là có ý gì?”Ông chủ Dược Các cười lạnh: “Tôi sẽ không chịu thua, lần này tôi đã sử dụng vũ khí bí mật của chính mình.Với chất độc này, ngay cả Đại La Kim Tiên cũng không cứu được cậu! Cậu, không một ai cứu được...Mọi người trong lòng kinh hãi.Mọi người ở Dược Các cũng mơ hồ.Người Y Đạo Môn thấy thế, nhất thời chửi ầm lên.“Để tiện, không biết xấu hổ! “Ông có dùng chiêu trò quỷ quyệt thì cũng thôi đi, thế mà ông còn dám vu khống thầy Sở, đáng chết!” “Tôi sẽ giết ông!"Tất cả mọi người tại Y Đạo Môn đều tức giận, từng người từng người một gầm lên giận dữ hướng về phía này.Nhưng vào lúc này, Thượng Vân Minh đột nhiên tỉnh táo lại, vội vàng xua tay.Ngay lập tức, một số thầy thuốc của Dược Các dừng lại trước mặt ông ta, ngăn chặn đám người của Y Đạo Môn."Các người phát điên cái gì? Ở đây là Dược Các, các người không được phép ở đây làm xằng làm bậy!” Thượng Vân Minh quát lên."Dược Các, nếu các người không cho chúng tôi một lời giải thích ngày hôm nay, vấn đề này không được bỏ qua, và đương nhiên không ai trong số các người được sống dễ chịu hết “Giải độc! Phải giải độc ngay bây giờ! Bằng không các người chết chắc rồi!” “Đúng vậy!” "Giải độc...!Ủng hộ team chú*ng mình bằng cách theo dõi truyện tại ТгuуeлAРP.cомMọi người ở Y Đạo Môn đều tức giận mắng chửi để đòi lại lẽ phải.“Ha ha, các người cũng không nhìn xem đây là địa bàn của ai? Chỉ dựa vào các người, có tư cách gì mà ở đây kêu gào? Muốn chết thì cứ việc lại đây!”Thượng Văn Minh chế nhạo xua tay: “Đem cái đám lạ lối sòm này ra ngoài đánh cho tôi, các cậu không cần khách khí! Xảy ra chuyện gì tôi sẽ phụ trách."Vâng!”Nghe vậy, nhất thời hơn chục người lao ra.Có học sinh, giáo viên còn có bảo vệ...Nhưng cuối cùng, cũng chỉ có vài người đứng ra.Phần lớn mọi người đều đứng tại chỗ với vẻ mặt nghiêm túc.Ngay cả Trương Nghiên, người trước đây luôn luôn không quen nhìn Sở Quốc Thiên, cũng đứng im tại chỗ.Cùng với đám người Trần Sang, cũng giống nhau đứng yên tại chỗ, không nói một lời nào.“Các cậu phát ngốc cái gì! Đều nghe theo lời tối! Nghe không rõ ư?” Thượng Vân Minh nhìn thấy mọi người thờ ơ liền quát.“Nhưng...!“Làm như vậy, không tốt đâu..Một số học viên do dự mà lên tiếng.“Có cái gì mà không tốt?” Thượng Vân Minh muốn lên tiếng mắng chửi bọn họ, nhưng bị lời nói của ông chủ Dược Các cắt ngang.Ông chủ Dược Các nhìn mọi người, hừ lạnh một tiếng: “Sao vậy, các người không định nghe lời phó Các chủ sao? Nếu không muốn chống lại Dược Các thì ngay lập tức chiến đấu với Y Đạo Môn đi!”.
“Quá tuyệt vời!” Mọi người tại Y Đạo Môn nhìn thấy điều này không khỏi vui mừng mà reo hò.
Ngay cả những người bị thương đang nằm trên cáng cứu thương cũng không nhịn được mà hoan hô.
Thần y Sở đã thắng, Y Đạo Môn của bọn họ thắng rồi! Thần y Sở họ chính là công thần của bọn họ! Mọi người đều đang rất vui mừng, nhưng vào lúc này...
Đoàng...
Thanh âm đột ngột khiến mọi người chấn động, quay đầu lại chỉ thấy thân hình Sở Quốc Thiên chấn động, trên vai xuất hiện một dấu vết bàn tay u ám.
Chẳng mấy chốc, dấu vết bàn tay u ám ăn mòn quần áo Sở Quốc Thiên, trực tiếp ở trên da của anh.
Thậm chí còn có dấu hiệu bào mòn da thâm nhập vào các cơ quan nội tạng.
Mọi người nhìn thấy tai nạn này liền không khỏi kinh ngạc.
Tất cả những điều này dĩ nhiên đều do ông chủ Dược Các làm nên.
Ông ta giơ tay lên, trong lòng bàn tay là một viên thuốc đã biến thành bột.
“Trời ơi!”
Người của Y Đạo Môn nhìn tình cảnh trước mặt không thể tin được.
Ngay cả những người ở Dược Các cũng có chút phản ứng không tới.
Cho dù là Thượng Vân Minh, Trương Khải, Bạch
Nguyễn Quốc...!cùng với một số thiên tài, tất cả đều kinh ngạc nhìn về phía bên này.
Đánh lén, chiêu trò quỷ quyệt...!Ông chủ Dược Các đây là muốn mạng sống của thần y Sở rồi: "Hahahaha..” Ông chủ Dược Các đột nhiên điên cuồng cười: “Thần y Sở, cậu chẳng qua chỉ có thể thôi, hahaha...muốn Dược Các của tôi? Cậu nằm mơ giữa ban ngày đi!” “Ý của ông là gì?” Sở Quốc Thiên nhìn miệng vết thương đang dần dần trở nên dữ tợn trên vai, vẻ mặt bình tĩnh, tựa hồ như một chút cũng không quan tâm chút nào.
“Tôi có ý gì? Haha, thần y Sở, cậu đã dùng thủ đoạn bất chính mà thắng tôi, vậy mà anh còn hỏi tôi là có ý gì?”
Ông chủ Dược Các cười lạnh: “Tôi sẽ không chịu thua, lần này tôi đã sử dụng vũ khí bí mật của chính mình.
Với chất độc này, ngay cả Đại La Kim Tiên cũng không cứu được cậu! Cậu, không một ai cứu được...
Mọi người trong lòng kinh hãi.
Mọi người ở Dược Các cũng mơ hồ.
Người Y Đạo Môn thấy thế, nhất thời chửi ầm lên.
“Để tiện, không biết xấu hổ! “Ông có dùng chiêu trò quỷ quyệt thì cũng thôi đi, thế mà ông còn dám vu khống thầy Sở, đáng chết!” “Tôi sẽ giết ông!"
Tất cả mọi người tại Y Đạo Môn đều tức giận, từng người từng người một gầm lên giận dữ hướng về phía này.
Nhưng vào lúc này, Thượng Vân Minh đột nhiên tỉnh táo lại, vội vàng xua tay.
Ngay lập tức, một số thầy thuốc của Dược Các dừng lại trước mặt ông ta, ngăn chặn đám người của Y Đạo Môn.
"Các người phát điên cái gì? Ở đây là Dược Các, các người không được phép ở đây làm xằng làm bậy!” Thượng Vân Minh quát lên.
"Dược Các, nếu các người không cho chúng tôi một lời giải thích ngày hôm nay, vấn đề này không được bỏ qua, và đương nhiên không ai trong số các người được sống dễ chịu hết “Giải độc! Phải giải độc ngay bây giờ! Bằng không các người chết chắc rồi!” “Đúng vậy!” "Giải độc...!Ủng hộ team chú*ng mình bằng cách theo dõi truyện tại ТгuуeлAРP.cом
Mọi người ở Y Đạo Môn đều tức giận mắng chửi để đòi lại lẽ phải.
“Ha ha, các người cũng không nhìn xem đây là địa bàn của ai? Chỉ dựa vào các người, có tư cách gì mà ở đây kêu gào? Muốn chết thì cứ việc lại đây!”
Thượng Văn Minh chế nhạo xua tay: “Đem cái đám lạ lối sòm này ra ngoài đánh cho tôi, các cậu không cần khách khí! Xảy ra chuyện gì tôi sẽ phụ trách.
"Vâng!”
Nghe vậy, nhất thời hơn chục người lao ra.
Có học sinh, giáo viên còn có bảo vệ...
Nhưng cuối cùng, cũng chỉ có vài người đứng ra.
Phần lớn mọi người đều đứng tại chỗ với vẻ mặt nghiêm túc.
Ngay cả Trương Nghiên, người trước đây luôn luôn không quen nhìn Sở Quốc Thiên, cũng đứng im tại chỗ.
Cùng với đám người Trần Sang, cũng giống nhau đứng yên tại chỗ, không nói một lời nào.
“Các cậu phát ngốc cái gì! Đều nghe theo lời tối! Nghe không rõ ư?” Thượng Vân Minh nhìn thấy mọi người thờ ơ liền quát.
“Nhưng...!“Làm như vậy, không tốt đâu..
Một số học viên do dự mà lên tiếng.
“Có cái gì mà không tốt?” Thượng Vân Minh muốn lên tiếng mắng chửi bọn họ, nhưng bị lời nói của ông chủ Dược Các cắt ngang.
Ông chủ Dược Các nhìn mọi người, hừ lạnh một tiếng: “Sao vậy, các người không định nghe lời phó Các chủ sao? Nếu không muốn chống lại Dược Các thì ngay lập tức chiến đấu với Y Đạo Môn đi!”.
Có Chồng Là Thần YTác giả: TaiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng"Bich!" "Bich!" "Bich!" Ở Tây Kỳ, gió lạnh thấu xương, từng hàng chiến sĩ mặc trang phục quân nhân bước đều bước. Bọn họ là những người bảo vệ biên giới Tây Kỳ của Nước Viễn, mỗi người bọn họ đều là một chiến binh từng trải qua rèn luyện đầy máu lửa, một đội quân hùng mạnh bất bại được tạo nên từ sắt và máu! Bon họ dùng chính máu, mồ hôi, thậm chí là cả tính mạng của mình để canh giữ biên giới Tây Kỳ, không cho bất cứ tên thủ lĩnh nào của quân địch tiến vào Nước Viễn dù chỉ là một bước Một chiếc xe jeep quân dụng châm chậm đi qua, tất cả binh sĩ dừng lại "Rầm" một tiếng, tay phải ngang lông mày, cúi chào, vẻ mặt vừa nghiêm túc vừa sùng bái, ngẩng đầu nhìn bóng dáng mạnh mẽ trước đội ngũ. Trong ánh mắt bọn họ đầy sự cuồng nhiệt, khao khát và cảm kϊƈɦ. Người thanh niên trẻ tuổi này, là niềm tin và hy vọng của bọn họ trêи chiến trường Tây Kỳ. Bởi vì người thanh niên này không chỉ có sức chiến đấu vô song, mà còn có y thuật thần thông Tất cả những quân sĩ còn sống sót ở Tây Kỳ, không ai… “Quá tuyệt vời!” Mọi người tại Y Đạo Môn nhìn thấy điều này không khỏi vui mừng mà reo hò.Ngay cả những người bị thương đang nằm trên cáng cứu thương cũng không nhịn được mà hoan hô.Thần y Sở đã thắng, Y Đạo Môn của bọn họ thắng rồi! Thần y Sở họ chính là công thần của bọn họ! Mọi người đều đang rất vui mừng, nhưng vào lúc này...Đoàng...Thanh âm đột ngột khiến mọi người chấn động, quay đầu lại chỉ thấy thân hình Sở Quốc Thiên chấn động, trên vai xuất hiện một dấu vết bàn tay u ám.Chẳng mấy chốc, dấu vết bàn tay u ám ăn mòn quần áo Sở Quốc Thiên, trực tiếp ở trên da của anh.Thậm chí còn có dấu hiệu bào mòn da thâm nhập vào các cơ quan nội tạng.Mọi người nhìn thấy tai nạn này liền không khỏi kinh ngạc.Tất cả những điều này dĩ nhiên đều do ông chủ Dược Các làm nên.Ông ta giơ tay lên, trong lòng bàn tay là một viên thuốc đã biến thành bột.“Trời ơi!”Người của Y Đạo Môn nhìn tình cảnh trước mặt không thể tin được.Ngay cả những người ở Dược Các cũng có chút phản ứng không tới.Cho dù là Thượng Vân Minh, Trương Khải, BạchNguyễn Quốc...!cùng với một số thiên tài, tất cả đều kinh ngạc nhìn về phía bên này.Đánh lén, chiêu trò quỷ quyệt...!Ông chủ Dược Các đây là muốn mạng sống của thần y Sở rồi: "Hahahaha..” Ông chủ Dược Các đột nhiên điên cuồng cười: “Thần y Sở, cậu chẳng qua chỉ có thể thôi, hahaha...muốn Dược Các của tôi? Cậu nằm mơ giữa ban ngày đi!” “Ý của ông là gì?” Sở Quốc Thiên nhìn miệng vết thương đang dần dần trở nên dữ tợn trên vai, vẻ mặt bình tĩnh, tựa hồ như một chút cũng không quan tâm chút nào.“Tôi có ý gì? Haha, thần y Sở, cậu đã dùng thủ đoạn bất chính mà thắng tôi, vậy mà anh còn hỏi tôi là có ý gì?”Ông chủ Dược Các cười lạnh: “Tôi sẽ không chịu thua, lần này tôi đã sử dụng vũ khí bí mật của chính mình.Với chất độc này, ngay cả Đại La Kim Tiên cũng không cứu được cậu! Cậu, không một ai cứu được...Mọi người trong lòng kinh hãi.Mọi người ở Dược Các cũng mơ hồ.Người Y Đạo Môn thấy thế, nhất thời chửi ầm lên.“Để tiện, không biết xấu hổ! “Ông có dùng chiêu trò quỷ quyệt thì cũng thôi đi, thế mà ông còn dám vu khống thầy Sở, đáng chết!” “Tôi sẽ giết ông!"Tất cả mọi người tại Y Đạo Môn đều tức giận, từng người từng người một gầm lên giận dữ hướng về phía này.Nhưng vào lúc này, Thượng Vân Minh đột nhiên tỉnh táo lại, vội vàng xua tay.Ngay lập tức, một số thầy thuốc của Dược Các dừng lại trước mặt ông ta, ngăn chặn đám người của Y Đạo Môn."Các người phát điên cái gì? Ở đây là Dược Các, các người không được phép ở đây làm xằng làm bậy!” Thượng Vân Minh quát lên."Dược Các, nếu các người không cho chúng tôi một lời giải thích ngày hôm nay, vấn đề này không được bỏ qua, và đương nhiên không ai trong số các người được sống dễ chịu hết “Giải độc! Phải giải độc ngay bây giờ! Bằng không các người chết chắc rồi!” “Đúng vậy!” "Giải độc...!Ủng hộ team chú*ng mình bằng cách theo dõi truyện tại ТгuуeлAРP.cомMọi người ở Y Đạo Môn đều tức giận mắng chửi để đòi lại lẽ phải.“Ha ha, các người cũng không nhìn xem đây là địa bàn của ai? Chỉ dựa vào các người, có tư cách gì mà ở đây kêu gào? Muốn chết thì cứ việc lại đây!”Thượng Văn Minh chế nhạo xua tay: “Đem cái đám lạ lối sòm này ra ngoài đánh cho tôi, các cậu không cần khách khí! Xảy ra chuyện gì tôi sẽ phụ trách."Vâng!”Nghe vậy, nhất thời hơn chục người lao ra.Có học sinh, giáo viên còn có bảo vệ...Nhưng cuối cùng, cũng chỉ có vài người đứng ra.Phần lớn mọi người đều đứng tại chỗ với vẻ mặt nghiêm túc.Ngay cả Trương Nghiên, người trước đây luôn luôn không quen nhìn Sở Quốc Thiên, cũng đứng im tại chỗ.Cùng với đám người Trần Sang, cũng giống nhau đứng yên tại chỗ, không nói một lời nào.“Các cậu phát ngốc cái gì! Đều nghe theo lời tối! Nghe không rõ ư?” Thượng Vân Minh nhìn thấy mọi người thờ ơ liền quát.“Nhưng...!“Làm như vậy, không tốt đâu..Một số học viên do dự mà lên tiếng.“Có cái gì mà không tốt?” Thượng Vân Minh muốn lên tiếng mắng chửi bọn họ, nhưng bị lời nói của ông chủ Dược Các cắt ngang.Ông chủ Dược Các nhìn mọi người, hừ lạnh một tiếng: “Sao vậy, các người không định nghe lời phó Các chủ sao? Nếu không muốn chống lại Dược Các thì ngay lập tức chiến đấu với Y Đạo Môn đi!”.