"Bich!" "Bich!" "Bich!" Ở Tây Kỳ, gió lạnh thấu xương, từng hàng chiến sĩ mặc trang phục quân nhân bước đều bước. Bọn họ là những người bảo vệ biên giới Tây Kỳ của Nước Viễn, mỗi người bọn họ đều là một chiến binh từng trải qua rèn luyện đầy máu lửa, một đội quân hùng mạnh bất bại được tạo nên từ sắt và máu! Bon họ dùng chính máu, mồ hôi, thậm chí là cả tính mạng của mình để canh giữ biên giới Tây Kỳ, không cho bất cứ tên thủ lĩnh nào của quân địch tiến vào Nước Viễn dù chỉ là một bước Một chiếc xe jeep quân dụng châm chậm đi qua, tất cả binh sĩ dừng lại "Rầm" một tiếng, tay phải ngang lông mày, cúi chào, vẻ mặt vừa nghiêm túc vừa sùng bái, ngẩng đầu nhìn bóng dáng mạnh mẽ trước đội ngũ. Trong ánh mắt bọn họ đầy sự cuồng nhiệt, khao khát và cảm kϊƈɦ. Người thanh niên trẻ tuổi này, là niềm tin và hy vọng của bọn họ trêи chiến trường Tây Kỳ. Bởi vì người thanh niên này không chỉ có sức chiến đấu vô song, mà còn có y thuật thần thông Tất cả những quân sĩ còn sống sót ở Tây Kỳ, không ai…
Chương 747: Anh Trai Đến Rồi
Có Chồng Là Thần YTác giả: TaiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng"Bich!" "Bich!" "Bich!" Ở Tây Kỳ, gió lạnh thấu xương, từng hàng chiến sĩ mặc trang phục quân nhân bước đều bước. Bọn họ là những người bảo vệ biên giới Tây Kỳ của Nước Viễn, mỗi người bọn họ đều là một chiến binh từng trải qua rèn luyện đầy máu lửa, một đội quân hùng mạnh bất bại được tạo nên từ sắt và máu! Bon họ dùng chính máu, mồ hôi, thậm chí là cả tính mạng của mình để canh giữ biên giới Tây Kỳ, không cho bất cứ tên thủ lĩnh nào của quân địch tiến vào Nước Viễn dù chỉ là một bước Một chiếc xe jeep quân dụng châm chậm đi qua, tất cả binh sĩ dừng lại "Rầm" một tiếng, tay phải ngang lông mày, cúi chào, vẻ mặt vừa nghiêm túc vừa sùng bái, ngẩng đầu nhìn bóng dáng mạnh mẽ trước đội ngũ. Trong ánh mắt bọn họ đầy sự cuồng nhiệt, khao khát và cảm kϊƈɦ. Người thanh niên trẻ tuổi này, là niềm tin và hy vọng của bọn họ trêи chiến trường Tây Kỳ. Bởi vì người thanh niên này không chỉ có sức chiến đấu vô song, mà còn có y thuật thần thông Tất cả những quân sĩ còn sống sót ở Tây Kỳ, không ai… “Sao vậy, có phải nghĩ chúng tôi đi hết rồi hay không? Haha, rất ngạc nhiên khi thấy chúng tôi lại xuất hiện sao?” Hà Lộ San vẻ mặt đắc ý nhìn Hứa Sở Kiều và Lâm Uyển Vy, khóe miệng không khống chế được nhếch lên, rất nham hiểm mà nói.“Hà Lộ San, cậu muốn làm gì? Nơi này chính là cổng trường, có camera, còn có người đi kiểm tra, cậu dám làm loạn sao! Nếu để các giáo viên nhìn thấy, để bọn họ biết, kinh động đến hiệu trưởng nhà trường, cậu chắc chắn sẽ bị đuổi học!” Hứa Sở Kiều lạnh lùng nói.“Sở Kiều nói đúng, tôi thiếu chút nữa quên mất, bất quá, nếu như vậy, vậy để an toàn không bằng chúng ta đi vào một con ngõ nhỏ nói chuyện cũ đi!” Hà Lộ San híp mắt, như cười như không nói.“Chúng tôi sẽ không đi với các cậu!” Hứa Sở Kiều biến sắc cao giọng quát, ý đồ hấp dẫn sự chú ý của nhiều người qua đường hơn.“Con khốn!” Hà Lộ San thấy thế không khỏi tức giận, nắm lấy cánh tay Hứa Sở Kiều.“Cậu đang làm gì vậy!” Hứa Sở Kiều bắt đầu giãy dụa mãnh liệt, cố gắng thoát khỏi sự trói buộc của đối phương.“Mẹ kiếp, con khốn nếu không muốn bị lột ở trước mặt mọi người liền ngoan ngoãn đi theo tao! Bằng không...!Hà Lộ San âm hiểm nở một nụ cười, ánh mắt ám chỉ nhìn lướt qua thân thể Hứa Sở Kiều.“Chị Lộ Lộ nói với họ nhiều như vậy để làm gì? Chỉ cần kéo chúng nó trực tiếp vào một con hẻm chẳng phải là xong sao? Làm chuyện lớn một chút.Người bên cạnh thấyHứa Sở Kiều giãy dụa lợi hại, trực tiếp nói.Mọi người nghe vậy, chính là tiến lên muốn cùng nhau ra tay.“Chờ đã, các người không được phép đến đây! Hà Lộ San, cậu có cái gì không thoải mái, liền nhằm vào một mình tôi là tốt rồi, không cần phải liên lụy đến Sở Kiều, tôi đi cùng các cậu là được!” Lâm Uyển Vy ngăn trước mặt Hứa Sở Kiều, cắn răng nói.“Cậu là cái thá gì mà dám mặc cả với tôi! Cậu vội vàng muốn đi đầu thai, tôi sẽ đưa cậu đi sao? Hôm nay tôi sẽ không buông tha Hứa Sở Kiều, việc của cậu chúng ta sau này chậm rãi tính toán!” Hà Lộ San nói xong kéo tóc Hứa Sở Kiều, liền kéo vào trong.“Á! Cậu thả tôi ra!”Hứa Sở Kiều kêu to đau đớn, nhưng làm sao cô ấy giãy dụa cũng không thoát khỏi Hà Lộ San.Lâm Uyển Vy vội vàng đi lên ngăn cản nhưng không có tác dụng gì.Hiện trường nhất thời rất hỗn loạn, học sinh đi ngang qua cùng người đi bộ đều dừng lại, nhưng không ai định đi lên.Ngay sau đó, một giọng nói vang lên.“Tất cả dừng lại cho tôi!”Nghe được thanh âm này mọi người không thể không ngẩn ra.Chỉ thấy một Từ Thọ Đoan đội mũ bóng chày, dáng người cao gầy chạy tới, tách đám người ra.“Anh, sao giờ anh mới đến?” Từ Sở Kiều nhìn thấy TừThọ Đoan hốc mắt chính là đỏ bừng.“Xin lỗi em, trên đường có chút chuyện nên chậm trễ, em đừng sợ, có anh ở đây, không ai có thể bắt nạt em.” Từ Thọ Đoan trầm mặt, quay đầu nhìn đoàn người Hà Lộ San lạnh lùng nói: “Tôi cảnh cáo các người, tránh xa em gái tôi một chút, nếu lại động tay động chân với con bé cùng bạn của con bé đừng trách tôi không khách khí!” “Trời đất, phải không? Lại còn gọi người đến giúp đỡ ư, thật sợ quá.” Hà Lộ San làm ra bộ dáng hoảng sợ, cười ha hả nói.Từ Thọ Đoan lười để ý tới đối phương, đưa tay kéo tayHứa Sở Kiều và Lâm Uyển Vy: “Đi thôi, các em đừng dây dưa với những người này.Từ Thọ Đoan tuy rằng gầy gò, nhưng tuổi tác, dáng người cũng rất cao, những học sinh trung học này cũng không dám tùy tiện đi lên ngăn cản.Nhưng ngay khi ba người vừa xoay người muốn rời đi, một đám nam nữ nhuộm tóc đỏ và vàng ăn mặc khoa trương bước tới..
“Sao vậy, có phải nghĩ chúng tôi đi hết rồi hay không? Haha, rất ngạc nhiên khi thấy chúng tôi lại xuất hiện sao?” Hà Lộ San vẻ mặt đắc ý nhìn Hứa Sở Kiều và Lâm Uyển Vy, khóe miệng không khống chế được nhếch lên, rất nham hiểm mà nói.
“Hà Lộ San, cậu muốn làm gì? Nơi này chính là cổng trường, có camera, còn có người đi kiểm tra, cậu dám làm loạn sao! Nếu để các giáo viên nhìn thấy, để bọn họ biết, kinh động đến hiệu trưởng nhà trường, cậu chắc chắn sẽ bị đuổi học!” Hứa Sở Kiều lạnh lùng nói.
“Sở Kiều nói đúng, tôi thiếu chút nữa quên mất, bất quá, nếu như vậy, vậy để an toàn không bằng chúng ta đi vào một con ngõ nhỏ nói chuyện cũ đi!” Hà Lộ San híp mắt, như cười như không nói.
“Chúng tôi sẽ không đi với các cậu!” Hứa Sở Kiều biến sắc cao giọng quát, ý đồ hấp dẫn sự chú ý của nhiều người qua đường hơn.
“Con khốn!” Hà Lộ San thấy thế không khỏi tức giận, nắm lấy cánh tay Hứa Sở Kiều.
“Cậu đang làm gì vậy!” Hứa Sở Kiều bắt đầu giãy dụa mãnh liệt, cố gắng thoát khỏi sự trói buộc của đối phương.
“Mẹ kiếp, con khốn nếu không muốn bị lột ở trước mặt mọi người liền ngoan ngoãn đi theo tao! Bằng không...!Hà Lộ San âm hiểm nở một nụ cười, ánh mắt ám chỉ nhìn lướt qua thân thể Hứa Sở Kiều.
“Chị Lộ Lộ nói với họ nhiều như vậy để làm gì? Chỉ cần kéo chúng nó trực tiếp vào một con hẻm chẳng phải là xong sao? Làm chuyện lớn một chút.
Người bên cạnh thấy
Hứa Sở Kiều giãy dụa lợi hại, trực tiếp nói.
Mọi người nghe vậy, chính là tiến lên muốn cùng nhau ra tay.
“Chờ đã, các người không được phép đến đây! Hà Lộ San, cậu có cái gì không thoải mái, liền nhằm vào một mình tôi là tốt rồi, không cần phải liên lụy đến Sở Kiều, tôi đi cùng các cậu là được!” Lâm Uyển Vy ngăn trước mặt Hứa Sở Kiều, cắn răng nói.
“Cậu là cái thá gì mà dám mặc cả với tôi! Cậu vội vàng muốn đi đầu thai, tôi sẽ đưa cậu đi sao? Hôm nay tôi sẽ không buông tha Hứa Sở Kiều, việc của cậu chúng ta sau này chậm rãi tính toán!” Hà Lộ San nói xong kéo tóc Hứa Sở Kiều, liền kéo vào trong.
“Á! Cậu thả tôi ra!”
Hứa Sở Kiều kêu to đau đớn, nhưng làm sao cô ấy giãy dụa cũng không thoát khỏi Hà Lộ San.
Lâm Uyển Vy vội vàng đi lên ngăn cản nhưng không có tác dụng gì.
Hiện trường nhất thời rất hỗn loạn, học sinh đi ngang qua cùng người đi bộ đều dừng lại, nhưng không ai định đi lên.
Ngay sau đó, một giọng nói vang lên.
“Tất cả dừng lại cho tôi!”
Nghe được thanh âm này mọi người không thể không ngẩn ra.
Chỉ thấy một Từ Thọ Đoan đội mũ bóng chày, dáng người cao gầy chạy tới, tách đám người ra.
“Anh, sao giờ anh mới đến?” Từ Sở Kiều nhìn thấy Từ
Thọ Đoan hốc mắt chính là đỏ bừng.
“Xin lỗi em, trên đường có chút chuyện nên chậm trễ, em đừng sợ, có anh ở đây, không ai có thể bắt nạt em.” Từ Thọ Đoan trầm mặt, quay đầu nhìn đoàn người Hà Lộ San lạnh lùng nói: “Tôi cảnh cáo các người, tránh xa em gái tôi một chút, nếu lại động tay động chân với con bé cùng bạn của con bé đừng trách tôi không khách khí!” “Trời đất, phải không? Lại còn gọi người đến giúp đỡ ư, thật sợ quá.” Hà Lộ San làm ra bộ dáng hoảng sợ, cười ha hả nói.
Từ Thọ Đoan lười để ý tới đối phương, đưa tay kéo tay
Hứa Sở Kiều và Lâm Uyển Vy: “Đi thôi, các em đừng dây dưa với những người này.
Từ Thọ Đoan tuy rằng gầy gò, nhưng tuổi tác, dáng người cũng rất cao, những học sinh trung học này cũng không dám tùy tiện đi lên ngăn cản.
Nhưng ngay khi ba người vừa xoay người muốn rời đi, một đám nam nữ nhuộm tóc đỏ và vàng ăn mặc khoa trương bước tới..
Có Chồng Là Thần YTác giả: TaiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng"Bich!" "Bich!" "Bich!" Ở Tây Kỳ, gió lạnh thấu xương, từng hàng chiến sĩ mặc trang phục quân nhân bước đều bước. Bọn họ là những người bảo vệ biên giới Tây Kỳ của Nước Viễn, mỗi người bọn họ đều là một chiến binh từng trải qua rèn luyện đầy máu lửa, một đội quân hùng mạnh bất bại được tạo nên từ sắt và máu! Bon họ dùng chính máu, mồ hôi, thậm chí là cả tính mạng của mình để canh giữ biên giới Tây Kỳ, không cho bất cứ tên thủ lĩnh nào của quân địch tiến vào Nước Viễn dù chỉ là một bước Một chiếc xe jeep quân dụng châm chậm đi qua, tất cả binh sĩ dừng lại "Rầm" một tiếng, tay phải ngang lông mày, cúi chào, vẻ mặt vừa nghiêm túc vừa sùng bái, ngẩng đầu nhìn bóng dáng mạnh mẽ trước đội ngũ. Trong ánh mắt bọn họ đầy sự cuồng nhiệt, khao khát và cảm kϊƈɦ. Người thanh niên trẻ tuổi này, là niềm tin và hy vọng của bọn họ trêи chiến trường Tây Kỳ. Bởi vì người thanh niên này không chỉ có sức chiến đấu vô song, mà còn có y thuật thần thông Tất cả những quân sĩ còn sống sót ở Tây Kỳ, không ai… “Sao vậy, có phải nghĩ chúng tôi đi hết rồi hay không? Haha, rất ngạc nhiên khi thấy chúng tôi lại xuất hiện sao?” Hà Lộ San vẻ mặt đắc ý nhìn Hứa Sở Kiều và Lâm Uyển Vy, khóe miệng không khống chế được nhếch lên, rất nham hiểm mà nói.“Hà Lộ San, cậu muốn làm gì? Nơi này chính là cổng trường, có camera, còn có người đi kiểm tra, cậu dám làm loạn sao! Nếu để các giáo viên nhìn thấy, để bọn họ biết, kinh động đến hiệu trưởng nhà trường, cậu chắc chắn sẽ bị đuổi học!” Hứa Sở Kiều lạnh lùng nói.“Sở Kiều nói đúng, tôi thiếu chút nữa quên mất, bất quá, nếu như vậy, vậy để an toàn không bằng chúng ta đi vào một con ngõ nhỏ nói chuyện cũ đi!” Hà Lộ San híp mắt, như cười như không nói.“Chúng tôi sẽ không đi với các cậu!” Hứa Sở Kiều biến sắc cao giọng quát, ý đồ hấp dẫn sự chú ý của nhiều người qua đường hơn.“Con khốn!” Hà Lộ San thấy thế không khỏi tức giận, nắm lấy cánh tay Hứa Sở Kiều.“Cậu đang làm gì vậy!” Hứa Sở Kiều bắt đầu giãy dụa mãnh liệt, cố gắng thoát khỏi sự trói buộc của đối phương.“Mẹ kiếp, con khốn nếu không muốn bị lột ở trước mặt mọi người liền ngoan ngoãn đi theo tao! Bằng không...!Hà Lộ San âm hiểm nở một nụ cười, ánh mắt ám chỉ nhìn lướt qua thân thể Hứa Sở Kiều.“Chị Lộ Lộ nói với họ nhiều như vậy để làm gì? Chỉ cần kéo chúng nó trực tiếp vào một con hẻm chẳng phải là xong sao? Làm chuyện lớn một chút.Người bên cạnh thấyHứa Sở Kiều giãy dụa lợi hại, trực tiếp nói.Mọi người nghe vậy, chính là tiến lên muốn cùng nhau ra tay.“Chờ đã, các người không được phép đến đây! Hà Lộ San, cậu có cái gì không thoải mái, liền nhằm vào một mình tôi là tốt rồi, không cần phải liên lụy đến Sở Kiều, tôi đi cùng các cậu là được!” Lâm Uyển Vy ngăn trước mặt Hứa Sở Kiều, cắn răng nói.“Cậu là cái thá gì mà dám mặc cả với tôi! Cậu vội vàng muốn đi đầu thai, tôi sẽ đưa cậu đi sao? Hôm nay tôi sẽ không buông tha Hứa Sở Kiều, việc của cậu chúng ta sau này chậm rãi tính toán!” Hà Lộ San nói xong kéo tóc Hứa Sở Kiều, liền kéo vào trong.“Á! Cậu thả tôi ra!”Hứa Sở Kiều kêu to đau đớn, nhưng làm sao cô ấy giãy dụa cũng không thoát khỏi Hà Lộ San.Lâm Uyển Vy vội vàng đi lên ngăn cản nhưng không có tác dụng gì.Hiện trường nhất thời rất hỗn loạn, học sinh đi ngang qua cùng người đi bộ đều dừng lại, nhưng không ai định đi lên.Ngay sau đó, một giọng nói vang lên.“Tất cả dừng lại cho tôi!”Nghe được thanh âm này mọi người không thể không ngẩn ra.Chỉ thấy một Từ Thọ Đoan đội mũ bóng chày, dáng người cao gầy chạy tới, tách đám người ra.“Anh, sao giờ anh mới đến?” Từ Sở Kiều nhìn thấy TừThọ Đoan hốc mắt chính là đỏ bừng.“Xin lỗi em, trên đường có chút chuyện nên chậm trễ, em đừng sợ, có anh ở đây, không ai có thể bắt nạt em.” Từ Thọ Đoan trầm mặt, quay đầu nhìn đoàn người Hà Lộ San lạnh lùng nói: “Tôi cảnh cáo các người, tránh xa em gái tôi một chút, nếu lại động tay động chân với con bé cùng bạn của con bé đừng trách tôi không khách khí!” “Trời đất, phải không? Lại còn gọi người đến giúp đỡ ư, thật sợ quá.” Hà Lộ San làm ra bộ dáng hoảng sợ, cười ha hả nói.Từ Thọ Đoan lười để ý tới đối phương, đưa tay kéo tayHứa Sở Kiều và Lâm Uyển Vy: “Đi thôi, các em đừng dây dưa với những người này.Từ Thọ Đoan tuy rằng gầy gò, nhưng tuổi tác, dáng người cũng rất cao, những học sinh trung học này cũng không dám tùy tiện đi lên ngăn cản.Nhưng ngay khi ba người vừa xoay người muốn rời đi, một đám nam nữ nhuộm tóc đỏ và vàng ăn mặc khoa trương bước tới..