Tác giả:

"Bich!" "Bich!" "Bich!" Ở Tây Kỳ, gió lạnh thấu xương, từng hàng chiến sĩ mặc trang phục quân nhân bước đều bước. Bọn họ là những người bảo vệ biên giới Tây Kỳ của Nước Viễn, mỗi người bọn họ đều là một chiến binh từng trải qua rèn luyện đầy máu lửa, một đội quân hùng mạnh bất bại được tạo nên từ sắt và máu! Bon họ dùng chính máu, mồ hôi, thậm chí là cả tính mạng của mình để canh giữ biên giới Tây Kỳ, không cho bất cứ tên thủ lĩnh nào của quân địch tiến vào Nước Viễn dù chỉ là một bước Một chiếc xe jeep quân dụng châm chậm đi qua, tất cả binh sĩ dừng lại "Rầm" một tiếng, tay phải ngang lông mày, cúi chào, vẻ mặt vừa nghiêm túc vừa sùng bái, ngẩng đầu nhìn bóng dáng mạnh mẽ trước đội ngũ. Trong ánh mắt bọn họ đầy sự cuồng nhiệt, khao khát và cảm kϊƈɦ. Người thanh niên trẻ tuổi này, là niềm tin và hy vọng của bọn họ trêи chiến trường Tây Kỳ. Bởi vì người thanh niên này không chỉ có sức chiến đấu vô song, mà còn có y thuật thần thông Tất cả những quân sĩ còn sống sót ở Tây Kỳ, không ai…

Chương 877: Người Thất Tín

Có Chồng Là Thần YTác giả: TaiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng"Bich!" "Bich!" "Bich!" Ở Tây Kỳ, gió lạnh thấu xương, từng hàng chiến sĩ mặc trang phục quân nhân bước đều bước. Bọn họ là những người bảo vệ biên giới Tây Kỳ của Nước Viễn, mỗi người bọn họ đều là một chiến binh từng trải qua rèn luyện đầy máu lửa, một đội quân hùng mạnh bất bại được tạo nên từ sắt và máu! Bon họ dùng chính máu, mồ hôi, thậm chí là cả tính mạng của mình để canh giữ biên giới Tây Kỳ, không cho bất cứ tên thủ lĩnh nào của quân địch tiến vào Nước Viễn dù chỉ là một bước Một chiếc xe jeep quân dụng châm chậm đi qua, tất cả binh sĩ dừng lại "Rầm" một tiếng, tay phải ngang lông mày, cúi chào, vẻ mặt vừa nghiêm túc vừa sùng bái, ngẩng đầu nhìn bóng dáng mạnh mẽ trước đội ngũ. Trong ánh mắt bọn họ đầy sự cuồng nhiệt, khao khát và cảm kϊƈɦ. Người thanh niên trẻ tuổi này, là niềm tin và hy vọng của bọn họ trêи chiến trường Tây Kỳ. Bởi vì người thanh niên này không chỉ có sức chiến đấu vô song, mà còn có y thuật thần thông Tất cả những quân sĩ còn sống sót ở Tây Kỳ, không ai… Tất Ngọc Tâm vội vàng bước tới chỗ Sở Quốc Thiên."Anh Sở, may quá anh vẫn chưa rời đi."Sở Quốc Thiên nhẹ giọng nói: “Tôi vốn định trở về, nhưng tôi nghĩ cô nhất định sẽ tới tìm tôi, nếu cứ như vậy trở về, lỡ như xảy ra chuyện gì, sẽ bị lỡ mất thời gian điều trị tốt nhất.Tất Ngọc Tâm nghe xong, vẻ mặt vừa xấu hổ vừa hối hận."Anh Sở, thái độ của tôi vừa rồi với anh không tốt, nhưng anh vẫn một lòng nghĩ đến tình trạng của bố tôi, ở lại vì gia đình tôi.Tôi...!Tôi thực sự xin lỗi, là tôi có mắt không nhìn thấy núi Thái Sơn, đã mạo phạm anh mong anh đừng để bụng “Không sao, tôi ở lại không phải vì cô.” Sở Quốc Thiên nhìn Tất Ngọc Tâm nói thẳng, “Tôi đã hứa với người khác sẽ giúp đỡ, tôi không muốn phá làm người thất tín mà thôi.”Vừa nói, Sở Quốc Thiên đã đi theo Tất Ngọc Tâm vào trong phòng khám.Tình hình Tất Ngọc Quân trên giường bệnh không hề lạc quan, mụn nước trên người đã vỡ rất nhiều, ý thức cũng dần mờ đi, nếu chậm trễ nhất định sẽ không sống được bao lâu, "Sở dĩ bệnh sốt di truyền của nhà cô bao nhiêu năm nay khó chữa khỏi đều là do nhiệt trong cơ thể người bệnh không đơn giản chỉ là nhiệt thông thường, nếu dùng các phương pháp thông thường để chữa trị thì nhiệt sẽ chuyển hóa thành lạnh.Vì vậy, cho dù bệnh nhân có đắp bao nhiêu lớp chăn đi chăng nữa, vẫn sẽ run lên vì lạnh, và nếu tiếp tục sử dụng phương pháp đó để điều trị, kết quả tốt nhất cũng chỉ là lạnh sẽ lại chuyển thành nhiệt.Sở Quốc Thiên nhìn Tất Ngọc Kỳ Quân trên giường bệnh nói tiếp.“Nếu tiếp tục điều trị nhiều lần, không những không khỏi bệnh, ngược lại còn khiến cơ thể người bệnh không thể chịu được nữa."Phương pháp của tôi có thể thay đổi tình trạng này, đồng thời nó cũng sẽ chuyển hóa khí này thành chất dinh dưỡng cho cơ thể người, giúp cơ thể người bệnh ngày càng khỏe mạnh."Nói cách khác, phương pháp điều trị thông thường là loại bỏ “bệnh" khỏi cơ thể con người, nhưng bệnh di truyền của nhà họ Tất rất nặng, không có cách nào loại bỏ, chỉ có thể chuyển hóa nó trong cơ thể.Ý tưởng này rất táo bạo, vì một khi thao tác sai, bệnh không những không chữa được mà còn có thể trở nên trầm trọng hơn.Nhưng nói đi cũng phải nói lại, nếu không thử, TấtNgọc Quân cũng sẽ không thể sống thêm được bao lâu nữa.Nghĩ đến đây, Tất Ngọc Tâm nghiến rang, vội vàng sai người đi lấy kim bạc.Toàn bộ quá trình điều trị của Sở Quốc Thiên mất khoảng một giờ, và "khí" của Tất Ngọc Quân về cơ bản đã tan vào trong huyết quản của ông ấy.Chẳng bao lâu, khí đã bị hóa giải hết.Khi cơn lạnh biến mất, Tất Ngọc Quân đương nhiên sẽ không cảm thấy khó chịu, và hơi thở của ông ấy cũng trở nên đều đặn hơn.Tất Ngọc Tâm ở bên cạnh nhìn đến ngây người, y thuật của Sở Quốc Thiên quá tuyệt vời, cô áy cảm thấy việc học tập và nghiên cứu bao nhiêu năm của mình đều vô ích.Cô ấy vội vàng nhờ người đi lấy thuốc vết thương bên ngoài, sát trùng và băng bó vết sẹo do mụn nước để lại trên cơ thể Tất Ngọc Quân.Ban đầu cô ấy cũng hơi lo lắng, sau khi thấy tình trạng của bố mình dần tốt lên, cô ấy mới hoàn toàn buông lỏng trái tim đang đập thình thịch của mình.Bố cô ấy cuối cùng đã được cứuSử Tường Lâm đã chứng kiến mọi chuyện, đứng bên cạnh, vẻ mặt xấu hổ và khó chịu.Ban đầu anh ta muốn sử dụng cơ hội này để lấy được cổ phần của phòng khám Vạn Nhân và ôm lấy người đẹp, nhưng anh ta đã thất bại vì phương pháp điều trị không chính xác của chính mình.Cuối cùng, Tất Ngọc Quân đã được người đàn ông bị anh ta chế giễu là kẻ bất tài này chữa khỏi.Anh ta là con trai duy nhất của chủ tịch Hiệp hội Đông Y, đồng thời là người thừa kế tương lai, anh ta không chỉ giết bố của cô Tất vì sai lầm của anh ta, thậm chí anh ta còn thua một kẻ vô danh, nếu chuyện này bị truyền ra ngoài, anh ta lấy mặt mũi đầu gặp người khác?.

Tất Ngọc Tâm vội vàng bước tới chỗ Sở Quốc Thiên.

"Anh Sở, may quá anh vẫn chưa rời đi."

Sở Quốc Thiên nhẹ giọng nói: “Tôi vốn định trở về, nhưng tôi nghĩ cô nhất định sẽ tới tìm tôi, nếu cứ như vậy trở về, lỡ như xảy ra chuyện gì, sẽ bị lỡ mất thời gian điều trị tốt nhất.

Tất Ngọc Tâm nghe xong, vẻ mặt vừa xấu hổ vừa hối hận.

"Anh Sở, thái độ của tôi vừa rồi với anh không tốt, nhưng anh vẫn một lòng nghĩ đến tình trạng của bố tôi, ở lại vì gia đình tôi.

Tôi...!Tôi thực sự xin lỗi, là tôi có mắt không nhìn thấy núi Thái Sơn, đã mạo phạm anh mong anh đừng để bụng “Không sao, tôi ở lại không phải vì cô.” Sở Quốc Thiên nhìn Tất Ngọc Tâm nói thẳng, “Tôi đã hứa với người khác sẽ giúp đỡ, tôi không muốn phá làm người thất tín mà thôi.”

Vừa nói, Sở Quốc Thiên đã đi theo Tất Ngọc Tâm vào trong phòng khám.

Tình hình Tất Ngọc Quân trên giường bệnh không hề lạc quan, mụn nước trên người đã vỡ rất nhiều, ý thức cũng dần mờ đi, nếu chậm trễ nhất định sẽ không sống được bao lâu, "Sở dĩ bệnh sốt di truyền của nhà cô bao nhiêu năm nay khó chữa khỏi đều là do nhiệt trong cơ thể người bệnh không đơn giản chỉ là nhiệt thông thường, nếu dùng các phương pháp thông thường để chữa trị thì nhiệt sẽ chuyển hóa thành lạnh.

Vì vậy, cho dù bệnh nhân có đắp bao nhiêu lớp chăn đi chăng nữa, vẫn sẽ run lên vì lạnh, và nếu tiếp tục sử dụng phương pháp đó để điều trị, kết quả tốt nhất cũng chỉ là lạnh sẽ lại chuyển thành nhiệt.

Sở Quốc Thiên nhìn Tất Ngọc Kỳ Quân trên giường bệnh nói tiếp.

“Nếu tiếp tục điều trị nhiều lần, không những không khỏi bệnh, ngược lại còn khiến cơ thể người bệnh không thể chịu được nữa.

"Phương pháp của tôi có thể thay đổi tình trạng này, đồng thời nó cũng sẽ chuyển hóa khí này thành chất dinh dưỡng cho cơ thể người, giúp cơ thể người bệnh ngày càng khỏe mạnh."

Nói cách khác, phương pháp điều trị thông thường là loại bỏ “bệnh" khỏi cơ thể con người, nhưng bệnh di truyền của nhà họ Tất rất nặng, không có cách nào loại bỏ, chỉ có thể chuyển hóa nó trong cơ thể.

Ý tưởng này rất táo bạo, vì một khi thao tác sai, bệnh không những không chữa được mà còn có thể trở nên trầm trọng hơn.

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, nếu không thử, Tất

Ngọc Quân cũng sẽ không thể sống thêm được bao lâu nữa.

Nghĩ đến đây, Tất Ngọc Tâm nghiến rang, vội vàng sai người đi lấy kim bạc.

Toàn bộ quá trình điều trị của Sở Quốc Thiên mất khoảng một giờ, và "khí" của Tất Ngọc Quân về cơ bản đã tan vào trong huyết quản của ông ấy.

Chẳng bao lâu, khí đã bị hóa giải hết.

Khi cơn lạnh biến mất, Tất Ngọc Quân đương nhiên sẽ không cảm thấy khó chịu, và hơi thở của ông ấy cũng trở nên đều đặn hơn.

Tất Ngọc Tâm ở bên cạnh nhìn đến ngây người, y thuật của Sở Quốc Thiên quá tuyệt vời, cô áy cảm thấy việc học tập và nghiên cứu bao nhiêu năm của mình đều vô ích.

Cô ấy vội vàng nhờ người đi lấy thuốc vết thương bên ngoài, sát trùng và băng bó vết sẹo do mụn nước để lại trên cơ thể Tất Ngọc Quân.

Ban đầu cô ấy cũng hơi lo lắng, sau khi thấy tình trạng của bố mình dần tốt lên, cô ấy mới hoàn toàn buông lỏng trái tim đang đập thình thịch của mình.

Bố cô ấy cuối cùng đã được cứu

Sử Tường Lâm đã chứng kiến mọi chuyện, đứng bên cạnh, vẻ mặt xấu hổ và khó chịu.

Ban đầu anh ta muốn sử dụng cơ hội này để lấy được cổ phần của phòng khám Vạn Nhân và ôm lấy người đẹp, nhưng anh ta đã thất bại vì phương pháp điều trị không chính xác của chính mình.

Cuối cùng, Tất Ngọc Quân đã được người đàn ông bị anh ta chế giễu là kẻ bất tài này chữa khỏi.

Anh ta là con trai duy nhất của chủ tịch Hiệp hội Đông Y, đồng thời là người thừa kế tương lai, anh ta không chỉ giết bố của cô Tất vì sai lầm của anh ta, thậm chí anh ta còn thua một kẻ vô danh, nếu chuyện này bị truyền ra ngoài, anh ta lấy mặt mũi đầu gặp người khác?.

Có Chồng Là Thần YTác giả: TaiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng"Bich!" "Bich!" "Bich!" Ở Tây Kỳ, gió lạnh thấu xương, từng hàng chiến sĩ mặc trang phục quân nhân bước đều bước. Bọn họ là những người bảo vệ biên giới Tây Kỳ của Nước Viễn, mỗi người bọn họ đều là một chiến binh từng trải qua rèn luyện đầy máu lửa, một đội quân hùng mạnh bất bại được tạo nên từ sắt và máu! Bon họ dùng chính máu, mồ hôi, thậm chí là cả tính mạng của mình để canh giữ biên giới Tây Kỳ, không cho bất cứ tên thủ lĩnh nào của quân địch tiến vào Nước Viễn dù chỉ là một bước Một chiếc xe jeep quân dụng châm chậm đi qua, tất cả binh sĩ dừng lại "Rầm" một tiếng, tay phải ngang lông mày, cúi chào, vẻ mặt vừa nghiêm túc vừa sùng bái, ngẩng đầu nhìn bóng dáng mạnh mẽ trước đội ngũ. Trong ánh mắt bọn họ đầy sự cuồng nhiệt, khao khát và cảm kϊƈɦ. Người thanh niên trẻ tuổi này, là niềm tin và hy vọng của bọn họ trêи chiến trường Tây Kỳ. Bởi vì người thanh niên này không chỉ có sức chiến đấu vô song, mà còn có y thuật thần thông Tất cả những quân sĩ còn sống sót ở Tây Kỳ, không ai… Tất Ngọc Tâm vội vàng bước tới chỗ Sở Quốc Thiên."Anh Sở, may quá anh vẫn chưa rời đi."Sở Quốc Thiên nhẹ giọng nói: “Tôi vốn định trở về, nhưng tôi nghĩ cô nhất định sẽ tới tìm tôi, nếu cứ như vậy trở về, lỡ như xảy ra chuyện gì, sẽ bị lỡ mất thời gian điều trị tốt nhất.Tất Ngọc Tâm nghe xong, vẻ mặt vừa xấu hổ vừa hối hận."Anh Sở, thái độ của tôi vừa rồi với anh không tốt, nhưng anh vẫn một lòng nghĩ đến tình trạng của bố tôi, ở lại vì gia đình tôi.Tôi...!Tôi thực sự xin lỗi, là tôi có mắt không nhìn thấy núi Thái Sơn, đã mạo phạm anh mong anh đừng để bụng “Không sao, tôi ở lại không phải vì cô.” Sở Quốc Thiên nhìn Tất Ngọc Tâm nói thẳng, “Tôi đã hứa với người khác sẽ giúp đỡ, tôi không muốn phá làm người thất tín mà thôi.”Vừa nói, Sở Quốc Thiên đã đi theo Tất Ngọc Tâm vào trong phòng khám.Tình hình Tất Ngọc Quân trên giường bệnh không hề lạc quan, mụn nước trên người đã vỡ rất nhiều, ý thức cũng dần mờ đi, nếu chậm trễ nhất định sẽ không sống được bao lâu, "Sở dĩ bệnh sốt di truyền của nhà cô bao nhiêu năm nay khó chữa khỏi đều là do nhiệt trong cơ thể người bệnh không đơn giản chỉ là nhiệt thông thường, nếu dùng các phương pháp thông thường để chữa trị thì nhiệt sẽ chuyển hóa thành lạnh.Vì vậy, cho dù bệnh nhân có đắp bao nhiêu lớp chăn đi chăng nữa, vẫn sẽ run lên vì lạnh, và nếu tiếp tục sử dụng phương pháp đó để điều trị, kết quả tốt nhất cũng chỉ là lạnh sẽ lại chuyển thành nhiệt.Sở Quốc Thiên nhìn Tất Ngọc Kỳ Quân trên giường bệnh nói tiếp.“Nếu tiếp tục điều trị nhiều lần, không những không khỏi bệnh, ngược lại còn khiến cơ thể người bệnh không thể chịu được nữa."Phương pháp của tôi có thể thay đổi tình trạng này, đồng thời nó cũng sẽ chuyển hóa khí này thành chất dinh dưỡng cho cơ thể người, giúp cơ thể người bệnh ngày càng khỏe mạnh."Nói cách khác, phương pháp điều trị thông thường là loại bỏ “bệnh" khỏi cơ thể con người, nhưng bệnh di truyền của nhà họ Tất rất nặng, không có cách nào loại bỏ, chỉ có thể chuyển hóa nó trong cơ thể.Ý tưởng này rất táo bạo, vì một khi thao tác sai, bệnh không những không chữa được mà còn có thể trở nên trầm trọng hơn.Nhưng nói đi cũng phải nói lại, nếu không thử, TấtNgọc Quân cũng sẽ không thể sống thêm được bao lâu nữa.Nghĩ đến đây, Tất Ngọc Tâm nghiến rang, vội vàng sai người đi lấy kim bạc.Toàn bộ quá trình điều trị của Sở Quốc Thiên mất khoảng một giờ, và "khí" của Tất Ngọc Quân về cơ bản đã tan vào trong huyết quản của ông ấy.Chẳng bao lâu, khí đã bị hóa giải hết.Khi cơn lạnh biến mất, Tất Ngọc Quân đương nhiên sẽ không cảm thấy khó chịu, và hơi thở của ông ấy cũng trở nên đều đặn hơn.Tất Ngọc Tâm ở bên cạnh nhìn đến ngây người, y thuật của Sở Quốc Thiên quá tuyệt vời, cô áy cảm thấy việc học tập và nghiên cứu bao nhiêu năm của mình đều vô ích.Cô ấy vội vàng nhờ người đi lấy thuốc vết thương bên ngoài, sát trùng và băng bó vết sẹo do mụn nước để lại trên cơ thể Tất Ngọc Quân.Ban đầu cô ấy cũng hơi lo lắng, sau khi thấy tình trạng của bố mình dần tốt lên, cô ấy mới hoàn toàn buông lỏng trái tim đang đập thình thịch của mình.Bố cô ấy cuối cùng đã được cứuSử Tường Lâm đã chứng kiến mọi chuyện, đứng bên cạnh, vẻ mặt xấu hổ và khó chịu.Ban đầu anh ta muốn sử dụng cơ hội này để lấy được cổ phần của phòng khám Vạn Nhân và ôm lấy người đẹp, nhưng anh ta đã thất bại vì phương pháp điều trị không chính xác của chính mình.Cuối cùng, Tất Ngọc Quân đã được người đàn ông bị anh ta chế giễu là kẻ bất tài này chữa khỏi.Anh ta là con trai duy nhất của chủ tịch Hiệp hội Đông Y, đồng thời là người thừa kế tương lai, anh ta không chỉ giết bố của cô Tất vì sai lầm của anh ta, thậm chí anh ta còn thua một kẻ vô danh, nếu chuyện này bị truyền ra ngoài, anh ta lấy mặt mũi đầu gặp người khác?.

Chương 877: Người Thất Tín